1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 365: Vạn Thông đỏ mặt

      Như Thương khoát khoát tay, rồi lấy lại bình tĩnh, cảm giác khó chịu rất nhanh qua.

      Lúc này mưa rơi dần dần kết thúc, chủ nhân Nguyệt các cuối cùng còn chút sức lực, từ từ chìm xuống.

      Nàng cũng chờ lâu, trực tiếp bắt lấy cánh tay của hai người, sau đó nhìn về phía trước hất cằm cái, gấp giọng :

      " mau! Núi lửa này sắp khống chế nổi rồi!"

      Hai người nghe lời ấy cũng nhiều, cùng nhau vận khởi khinh công mang theo Như Thương xông thẳng lên phía trước.

      Dường như trong nháy mắt ngay tại lúc bọn họ vừa ra khỏi miệng núi lửa, nham thạch nóng chảy dưới chân núi bắt đầu đột phá phun trào lên mặt nước.

      Vạn Thông và Mai Mai hai người hầu như dùng hết tốc lực phóng xuống phía dưới!

      Sau lưng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn vây quanh nước lũ cùng vô số tử thi trôi nổi, lửa cháy mạnh thiêu đốt cả bầu trời cũng đều đỏ lên, nếu phải vẫn hòa lẫn vào nước lũ, e rằng chỉ riêng sức nóng bỏng này có thể muốn lấy mạng người ta !

      Dù vậy, ba người vẫn có thể cảm giác làn da sau lưng bị hơi lửa làm đau rát, giống như là thịt sắp chín đến nơi.

      Như Thương thấy xuống như vậy phải là cách hay, vì vậy rút ra cánh tay nắm chặt Mai Mai trở về, tay kia cũng xoay chuyển vị trí, sau đó người hoàn toàn lập tức chạy qua hướng bên cạnh, trực tiếp phủ lên lưng Vạn Thông.

      Mặt, cổ Vạn Thông đỏ sậm, lúc này giữa hè mọi người mặc đều là áo mỏng.

      Như Thương phát bổ nhào lưng , hai nơi mềm mại trước ngực cùng với khoảng cách tiếp xúc quá gần, bỗng chốc làm cho Vạn Thông suýt tí nữa mất hết khí lực té thẳng xuống dưới!

      Nàng liền phát hoảng, vội vàng tự mình đề khí, giảm bớt sức nặng của thân thể từ người .

      Cho đến khi Vạn Thông điều chỉnh lại thân hình xong, lúc này mới từng chút mà khôi phục trở lại từ đầu.

      "Ngươi làm gì đó?" Như Thương khẽ kêu, tiếp theo lại : "Sau lưng ta, phía sau là quá nóng!"

      Nàng vẫn chưa phát Vạn Thông vì sao khác thường, lúc này toàn bộ tinh lực của Như Thương đều để ở những nham thạch nóng chảy phía sau vẫn đuổi theo đến trước mặt.

      Nhưng chưa từng cảm giác được, khi nàng chuyện thở ra hơi nóng ở bên tai Vạn Thông, so với những thứ sóng nhiệt kia càng thêm muốn lấy mạng.

      Chương 366: Núi lửa tạm ngừng bộc phát

      Nằm sấp ổn định ở sau lưng , Như Thương giơ cánh tay lên lần nữa.

      Tia sáng đỏ từ trong mắt lại xuất , bầu trời mưa rơi dần bắt đầu trút xuống như thác.

      Có mưa lẫn vào, nhiệt độ nham thạch nóng chảy của núi lửa phun trào có phần hạ thấp xuống.

      Nhưng thủy chung trị phần ngọn trị được gốc, giải được sức nóng nhất thời, nhưng thay đổi được thực của Xích Liệt Sơn.

      Như Thương chỉ thầm than bản lãnh của mình cùng lửa núi này chung đường!

      Dị năng của bốn tỷ muội trong Bộ Quốc Phòng có người dựa vào Nguyệt Chi Tinh Hoa có thể tự do dễ dàng xoay chuyển băng hỏa, nếu đổi ngược là nàng ấy đến núi lửa này, hành động so với mình nhất định thoải mái hơn nhiều.

      Vạn Thông cùng Mai Mai khinh công vô cùng tốt, lại thêm nham thạch nóng chảy đuổi theo ở phía sau, tốc độ lao về phía trước còn nhanh hơn gió.

      Mắt nhìn thấy sắp đuổi kịp hai con gấu đen lớn mang theo con tin chạy ở trước mặt, hai người đồng thời thở phào hơi nhõm.

      Chuyến này tuy rằng hung hiểm, cũng may giải cứu ra được người thân.

      Từ nay về sau bọn họ còn bị Nguyệt các khống chế nữa, tất cả nghe theo bọn họ rồi.

      À, !

      Phải , tất cả nghe theo Tần Như Thương rồi.

      Khác nhau chính là, theo Nguyệt các phải là điều bọn họ muốn.

      Nhưng theo Tần Như Thương chính là cam tâm tình nguyện.

      Lúc này, động tĩnh phía Xích Liệt Sơn giống như giảm chút.

      Như Thương quay đầu lại, chỉ thấy miệng núi kia ngờ còn nham thạch nóng chảy tuôn ra ngoài.

      Bởi vì núi lửa phun trào mà dẫn đến chấn động rất cũng từng chút trở lại yên tĩnh, khí mặc dù vẫn còn rất nóng bỏng, nhưng cũng có tăng cường giống như trước đó nữa.

      Nàng biết, xem ra là núi lửa kia đình chỉ phun trào rồi!

      Dĩ nhiên, cũng phải hoàn toàn kết thúc!

      Núi lửa trăm năm chuyển động chính là hồi phục sau khi có cơ hội bộc phát lần nữa, cũng có lẽ là vì bên trong ngọn núi bị đổ vào quá nhiều nước mưa, đối với nham thạch nóng chảy ngoài đất sinh ra mức độ áp chế nhất định, cho nên mới làm cho nữa đường gián đoạn.

      Như Thương dùng khái niệm thời gian của kiếp trước tính toán, lúc này dừng lại nhiều nhất cũng kiên trì chừng nửa giờ đồng hồ.

      Chương 367: Hai con gấu đen rất linh tính

      Qua thời gian này, thể ngăn cản tượng bị đèn nén đến tột tĩnh.

      Bất quá cũng may, nửa giờ, đủ để bọn họ chạy rất xa, đủ bảo đảm sinh mạng an toàn!

      Có thể cảm thấy người sau lưng thở phào nhõm, Vạn Thông cũng yên lòng theo.

      Tiếp tục nhìn về phía trước, có thể nhìn thấy bóng dáng người thân ràng rồi.

      Hai con gấu đen to lớn giống như cố ý chờ bọn họ, có dốc hết tốc độ tiến về phía trước.

      Lúc này Mai Mai cũng mở miệng, hướng về phía phía trước liền rống lên.

      Vạn Thông có lúc hết sức hiểu, Mai Mai mới nhìn qua thế nào cũng thấy như nữ tử, làm sao có thể phát ra thanh đến nỗi đất rung núi chuyển giống gấu đen kia như vậy.

      Nhưng, chuyện trong thế gian thể hiểu rất nhiều, bên cạnh cũng có hai vị tài ba dị sĩ, đặc biệt là Tần Như Thương, ví dụ có nàng ở đây, còn có chuyện gì có thể kinh người hơn đây!

      Mai Mai vừa hô, hai con gấu đen lập tức ngừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía bọn họ.

      Ba người đến phụ cận, Như Thương từ lưng Vạn Thông trượt xuống, cũng có thu pháp, cứ để như nước mưa bình thường tự nhiên tiếp tục rơi xuống.

      Hai con gấu đen sớm bị nước mưa xối vào lông ướt đẫm, toàn thân hai người lưng cũng đẫm ướt.

      Vạn Thông cùng Mai Mai chạy nhanh đến trước chia ra đỡ người thân của mình, đều tự mình kiểm tra phen, trừ bỏ hôn mê ra thấy gì khác, lúc này mới yên lòng.

      Như Thương rất thích hai con gấu này, bản thân nàng từ thích loại sinh vật gấu trời sinh có chút linh tính này, cho nên mặc dù bản thân là cao thủ nhất đẳng trong Bộ Quốc Phòng, tất cả đồ chơi trưng bày trong phòng ngủ nàng lớn ngẫu nhiên toàn là gấu bông.

      Lúc này hai con gấu đen sống động ngoan ngoãn đứng ở phía trước, đặc biệt là mắc mưa mà vẫn còn trung thành bảo hộ người lưng, nàng rất cố gắng khống chế mình mới có thể dừng lại phóng lên trước.

      "Gấu đen có thể mang được , hai người sao?" Rất nhanh thu hồi ý định, Như Thương vội vàng hỏi Mai Mai.

      Mai Mai gật đầu:

      "Có thể!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 368: Sát thủ Lệnh

      "Tốt lắm!" Nàng hít hơi, chỉ vào con tin hôn mê bất tỉnh : "Các ngươi hãy tự mang theo người thân của mình chạy thoát thân trước! Trực tiếp chạy đến nơi an toàn gần nhất, tiếp theo ở nơi đó chờ ta! Mau!"

      Lời kia vừa thốt ra, người từ bên cạnh đồng thời sửng sốt.

      Vạn Thông thuận miệng liền :

      "Có ý tứ gì?"

      Mai Mai cũng tiếp lời hỏi:

      "Vậy còn ngươi?"

      Như Thương khoát tay ngăn lại, xoay người lại chỉ vào Xích Liệt Sơn phía sau, :

      "Có chuyện ta vừa mới nhớ ra! người chủ nhân Nguyệt các có món đồ, ta nhất định phải nắm trong tay!"

      Lời này khiến cho hai người sững sờ, vẫn là Vạn Thông có phản ứng trước nhất, vì vậy dò hỏi, :

      " nương là.... .. Sát thủ Lệnh?"

      Mai Mai cũng rùng mình theo ——

      "Chính là khối sát thủ Lệnh có thể ra lệnh cho Nguyệt các?"

      Như Thương gật đầu, đồng thời :

      "Nghe đâu Nguyệt các mấy đời truyền ra, tất cả mọi người đều nhất định phải chấp hành theo người có khối sát thủ Lệnh kia. Mặc kệ là nguyên lão trong các hay là giang hồ hiệp sĩ, nhận Lệnh nhận người! Bất kể là ai, chỉ cần nắm giữ sát thủ Lệnh, là có thể trở thành chủ nhân Nguyệt các! Ngược lại, coi như là ngươi được Các chủ tự mình truyền vị, nếu có vật kia, cũng có người nghe lệnh của ngươi!"

      "Nhưng làm sao tìm được!" Mai Mai nóng nảy, cũng quay lại nhìn phía sau.

      Lúc này tuy rằng nham thạch nóng chảy còn cuồn cuộn mà đến nữa, nhưng trải đầy khắp nơi trong núi, ngay cả bộ cũng phải rất cẩn thận.

      "A Thương phải là ngươi muốn trở về lục lọi thi thể của lão đầu tử kia chứ?" Mai Mai gấp đến độ dậm chân. "Ngươi nhìn xem tình huống lúc này, lệnh bài gì đó còn bị hoả táng rồi! Thi thể Lão đầu tử kia sợ là cũng tìm được!"

      Vạn Thông lại vào lúc này tiếp lời, :

      "Sát thủ Lệnh là vàng ròng, sợ. ....."

      "Vàng sợ nhưng A Thương sợ!" Mai Mai cho hết liền cắt lời, sau đó phen kéo lấy cánh tay Như Thương, dứt khoát tỏ ra vô lại tiếp. "Ta mặc kệ, dù sao ta cũng để cho ngươi ! cho nhất định cho!"

      Chương 369: Quay trở lại 1

      Vạn Thông cũng sốt ruột đến sắc mặt đỏ lên, nhìn về phía A Thương rồi lại có chút xấu hổ dám nhìn thẳng vào mắt nàng. Trải qua chuyện mới vừa rồi, cảm thấy trong lòng giống như nổi lên cổ cảm xúc nên có, làm cho cảm thấy rất thoải mái.

      " nương." Thanh rất thấp, nhưng mà ai cũng đều nghe được. "Nếu quả muốn vật kia, Thẩm Ngọc giúp người tìm về!"

      "Hồ đồ!" Như Thương chút suy nghĩ liền vung tay lên, sau đó đẩy hai người đến chỗ hai con gấu đen. "Các ngươi đừng nên thêm gì nữa, mau mau làm theo lời ta . Có thể chạy được bao nhiêu xa chạy, núi lửa này sợ cũng kiên trì được quá lâu. Ta thử tìm xem chút, có thể lấy lấy, nếu tìm thấy cũng cưỡng cầu. Đến lúc đó tự ta đuổi theo hội hợp với các ngươi! Nhanh!"

      Vừa xong, dùng sức đẩy hai người cái, sau đó người hoàn toàn hối hả lui về phía sau, "Vèo" cái rời mấy thước!

      Vạn Thông theo bản năng trở tay kéo lại, nhưng ngay cả mảnh vạt áo của Như Thương cũng chạm được.

      Ngẩng đầu nhìn lần nữa, nàng gấp rút vọt đến khu nham thạch nóng chảy của Xích Liệt Sơn rồi.

      yên lòng, nhấc chân dự định đuổi theo, nhưng muội muội bị ôm vào trong ngực lại vào lúc này đột nhiên ho trận, rồi sau đó tỉnh dậy.

      bị tiếng ho này thành công ngăn cản bước chân, muốn gọi Mai Mai đuổi theo nàng, nhưng vừa thấy Mai Mai cũng đỡ phụ thân của mình, đành phải nặng nề than tiếng nhìn về phía phương hướng Như Thương rời , bất đắc dĩ lắc đầu.

      Lại đến mình Tần Như Thương trở về, con đường dưới chân hết sức khó , lần cẩn thận phải giẫm vào nham thạch nóng cháy phỏng chân.

      Nàng như bước băng mỏng, nhưng tốc độ cũng tính là chậm.

      Nham thạch nóng chảy cùng nước lũ làm cho tất cả thi thể bên trong ngọn núi đều vọt ra, nhưng hơn phân nửa bị ăn mòn chỉ còn lại xương trắng, thậm chí có ngay cả xương trắng cũng còn hoàn chỉnh.

      Nàng ở giữa đường bẻ nhánh cây từ gốc cây gãy ngã, vừa dè dặt cẩn thận giẫm đạp vật nhô lên, vừa dùng cành cây có thể bới móc nhiều chỗ quấn lấy vài thứ này nọ.

      Chương 370: Quay trở lại 2

      Nhưng, chuyện này tới dễ dàng mà làm khó.

      khối lệnh bài nho coi như là để ở trong vùng núi bình thường cực kỳ khó tìm rồi, huống chi là rơi vào trong nham thạch nóng chảy rừng rực.

      Ánh mắt Như Thương cho dù công phu nhạy bén có tốt hơn nữa, vẫn phải có rất nhiều nơi nàng qua.

      Cũng may tại núi lửa vẫn chưa có phun trào trở lại, cả vùng đất mặc dù còn khẽ run, nhưng cũng đến nỗi làm cho người ta đứng vững chân.

      Nàng rất khó khăn, vật kia căn bản cũng chút tin tức.

      Thi thể của Các chủ biết bị vọt đến nơi nào, Xích Liệt Sơn phía trước cách nơi nàng dừng chân còn đoạn rất dài, lên trước nữa nham thạch nóng chảy càng sâu, hình như ngay cả chỗ đặt chân cũng có.

      Trừ phi nàng có thể bay, bằng căn bản có khả năng bước lên phía trước.

      Như Thương phải là có nghĩ tới bảo Mai Mai mời con phi cầm (loài chim bay) đến giúp đỡ mình, thế nhưng nơi này nóng bỏng vô cùng, ngoại trừ hai con gấu đen kia ra, vốn cũng có thể trao đổi với những sinh vật khác.

      Mai Mai chỉ là biết chuyện với Thú mà thôi, có thần thông để biến ra con chim bay.

      Huống chi coi như là có phi cầm đến đây, sợ là nó cũng nguyện ý hỗ trợ.

      Chỗ này nóng đến gần như có thể lập tức liền đem phi cầm nho nướng chín, bọn chúng dựa vào cái gì bất chấp sinh mạng nguy hiểm tới giúp mình đây!

      Như Thương nâng lên ống tay áo lau lau mồ hôi chảy vào mắt, mồ hôi hơi mặn, làm cho mắt từng cơn phát đau.

      Nhưng nàng cũng có bỏ qua tìm kiếm, giờ phút này núi lửa chưa chuyển động, ít nhất nàng vẫn còn thời gian có thể dừng chân ở mấy địa phương bên cạnh để tìm kiếm lại lần.

      Nếu thấy có người chết, vậy chứng minh thi thể Các chủ cũng rất có thể xuất ở nơi này.

      Sát thủ Lệnh là vật mà Các chủ cần phải mang theo bên người, đây là quy củ trăm năm trước nay của Nguyệt các.

      Các chủ chưa truyền cho kế nhiệm tiếp theo, thể rời tay.

      Lão Các chủ trước khi tới đây căn bản là có khả năng truyền vị, điểm này cần suy đoán, hơn nữa tin tức quan trọng như vậy, thể nào giấu được người trong giang hồ, càng có thể giấu được tai mắt của Vạn Thông.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 371: Phát mục tiêu

      Cho nên Như Thương kết luận, vật kia nhất định ở trong đống nham thạch nóng chảy này.

      Nhưng mà rốt cuộc rơi vào ở xó xỉnh nào, là có chút khó tìm rồi.

      Hơi nóng cuồn cuộn mà đến ngừng xâm nhập cơ thể của nàng, mồ hôi thỉnh thoảng còn chảy vào mắt, làm nàng phải giơ tay áo lên lau .

      Như Thương tiếp tục về phía trước lúc, cho đến khi còn đường, bắt đầu dừng chân ở điểm trung tâm, tiến hành tìm kiếm xung quanh.

      Nhánh cây trong tay rất nhanh bị cháy sạch, nàng đành phải ném bỏ, sau đó lại bẻ nhánh cây khác.

      Mãi đến khi nhánh cây thay đổi bốn lần, nàng ở trong lòng tính toán thời gian, từ khi núi lửa chấm dứt giữa chừng cho tới bây giờ, cũng sai biệt lắm hai mươi lăm phút rồi.

      Tần Như Thương đối với thời gian vẫn rất chính xác, đây là yếu tố trưởng quan Bộ Quốc Phòng huấn luyện đối với bốn người các nàng.

      Bất kể mọi lúc, thời gian thủy chung là loại phòng tuyến cuối cùng cho mình.

      Chỉ cần còn thời gian, tinh thần còn, cho dù là điều kiện xung quanh ác liệt nữa, toàn bộ tinh thần cũng đến mức sụp đổ.

      Cho nên bốn chị em đối với năng lực nắm giữ thời gian đều rất mạnh, tựa như Như Thương tại, hoàn cảnh như thế nàng vẫn tính toán chính xác được thời gian lúc này là hai mươi lăm phút.

      Nhưng đồng thời cũng bắt đầu từng bước lui về phía sau!

      Sát thủ Lệnh khó tìm, nàng chỉ là ôm chút hi vọng, nhưng cũng cưỡng cầu.

      cần thiết vì vật kia để cho mình lại lần nữa lâm vào nguy hiểm!

      Nhưng mà, rất nhiều chuyện luôn thích vào thời điểm mấu chốt lần lượt xảy ra chuyển biến ngoài ý muốn.

      Giống như lúc này, vốn chuẩn bị lui về phía sau rời , mắt Tần Như Thương đột nhiên nhíu lại, phía trước mười thước chỗ nham thạch nóng chảy có thứ gì nhấp nhô, ánh nắng mặt trời chói chang lập tức liền chiếu vào mặt nước, đến gần nhận ra đó là món đồ vật.

      Mặc dù chỉ cái chớp mắt, ngay sau đó vật kia rất nhanh lại bị nham thạch nóng chảy bao trùm.

      Nhưng ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống phát ra ánh sáng vàng nổi bật có thoát khỏi mắt Như Thương!

      Đặc biệt là góc vàng của vật kia lộ ra bên ngoài, làm trong lòng nàng run lên!

      Sát thủ Lệnh!

      Chương 372: Núi lửa lại phun trào

      Sát thủ Lệnh được làm bằng vàng ròng!

      Mắt của nàng sai!

      Vừa nghĩ đến đây, Như Thương lập tức dừng lại thân thể lui về phía sau nữa.

      Ngược lại tiếp tục về phía trước, mà bởi vì liên tục về phía trước, đến khi còn chỗ dừng chân nữa, lúc này mới đứng lại.

      Vật kia bị nham thạch nóng chảy bao trùm, nhưng mơ hồ vẫn có thể nhìn thấy tia ánh sáng vàng trong vắt lộ ra.

      quá ràng, nhưng cũng là chân tồn tại!

      Như Thương trong lòng vui mừng lên sắc mặt, nhánh cây còn nắm ở trong tay, tính toán khoảng cách, xem khinh công nàng đủ để bay đến chỗ kia rồi dùng cành cây lấy đồ vật nọ ra được .

      Toàn thân phóng tới cũng phải là việc khó, xem ra đây là ông trời tương trợ.

      Nghĩ đến điểm này, nàng chờ đợi thêm nữa.

      Mượn tảng đá nhô ra dưới chân dùng sức giẫm lên cái, người vọt thẳng về phía trước, vận khí nội lực đan điền để chuyển động khinh công, nhắm thẳng địa phương đó liền lao nhanh đến.

      Lần này xem ra phải tuyệt đối thể nhầm lẫn sai sót, khinh công Như Thương cũng tệ, trong vòng mười thước lấy vật đó rồi quay trở về, vẫn là rất dễ dàng.

      Nhưng mà nghĩ tới, thân thể nàng mới vừa vọt lên, tòa Xích Liệt Sơn trước mắt yên lặng nửa giờ lúc này đột nhiên truyền ra "Phanh" tiếng vang lớn!

      Ngay lập tức, dòng lớn nham thạch nóng chảy phun trào ra, giống như bị mấy chục ổ đại pháo đồng thời oanh tạc, khói lửa nổi lên, xông thẳng lên bầu trời!

      Thoáng chốc, luồng khí nóng bỏng đập vào mặt, điên cuồng mạnh mẽ gào thét đánh về phía Như Thương!

      Sức lực cực lớn, trực tiếp đem thân thể nàng vọt lên giữa trung, va đập lên xuống đến mấy lần.

      Nếu phải Như Thương gần như mực cắn chặt hàm răng cố chấp khống chế nước mưa làm cho luồng nhiệt kia hạ xuống nửa, e rằng thân thể nàng tại hoàn toàn ngã vào bên trong nham thạch nóng chảy phía dưới, biến thành đống xương trắng rồi!

      Mắt nhìn thấy vật kia sắp sửa đến tay đột nhiên phát sinh biến cố, Như Thương vô luận thế nào cũng cam tâm.

      Lập tức dưới chân dồn dập chuyển động, nhất định chống đỡ dòng nhiệt rừng rực hung tợn mãnh liệt bao phủ đỉnh đầu, gắng gượng tiếp tục chạy về phương hướng có vật nọ!

      Mưa ập xuống nóng bỏng vung vẫy bốn phía, khí oi bức đến suýt nữa có thể làm cho người ta hít thở thông, Như Thương miễn cưỡng coi như cũng có thể tranh thủ về phía trước thêm chút.

      Chương 373: Biến cố

      Đáng tiếc! Nóc nhà lủng còn gặp mưa suốt đêm!

      Bên này núi lửa phun mạnh mẽ, cả vùng đất dưới chân lại cũng bắt đầu tiếp theo chấn động run rẩy!

      Như Thương lo lắng chấn động này mang đến cho mình bao nhiêu nguy hiểm, nàng chỉ sợ là phạm vi vùng đất rung chuyển quá lớn, làm cho sát thủ Lệnh kia lộ ra góc lại bị cuốn trôi sang nơi khác.

      Thân hình nàng tăng nhanh, hợp lực xông lên, cuối cùng ở vòng tiếp theo đến vùng đất rung động phía trước để nhánh cây chạm đến vật mục tiêu.

      tiếng "Tốt" từ đáy lòng thốt lên, sau đó tiếp tục dùng lực, để nhánh cây kia vững vàng câu lên lệnh bài, nhưng cũng ngay lập tức dùng tay nhận lấy.

      Bên trong nham thạch nóng chảy tiết ra thứ gì đó thể trực tiếp dùng tay, nếu chất còn sót lại phía vật đủ để thiêu rụi làn da của nàng.

      Như Thương đem vật nọ duỗi đến giữa trung, lại lấy nhánh cây vút vút đảo lộn hai cái, cuối cùng để nước mưa dội rửa cho nó sạch , lúc này mới đưa tay cầm lấy.

      Nhưng cho dù là như thế, vẫn còn nóng đến nàng suýt nữa ném .

      Cũng may còn có thể chịu được, trông thấy vật tới tay, Như Thương vội vàng xoay người lại, khẩn trương tìm đường thối lui trở ra!

      Thế nhưng quay đầu lại cần gấp gáp, vừa quay đầu nhưng lại dọa nàng giật mình.

      Là nàng sơ xuất!

      Là nàng tính toán sai lầm rồi!

      Hoặc là , khi người vọt đến giữa trung núi lửa mới đột phát làm cho trở tay kịp!

      Nham thạch nóng chảy lúc này theo núi lửa phun trào cuồn cuộn kéo tới, vốn suy đoán khoảng cách xa mười thước nhưng vừa xông lên, đến nay lộ trình hoàn toàn bị bao trùm!

      Mười thước trong nháy mắt biến thành vô tận, điều này làm cho Như Thương vẫn còn vọt ở giữa trung để chạy lên phía trước lấy làm kinh hãi.

      Khinh công miễn cưỡng nhiều lắm thêm được mấy thước, nhưng rất chậm, vẫn là tránh được chiều hướng rơi xuống!

      Nhưng nàng biết, chỉ cần người vừa rơi xuống đất, vậy cùng với tử vong có gì khác biệt rồi.

      Lập tức cắn răng cái, hai chân lui về phía sau nhấc lên, dùng nhánh cây trong tay tạm thời chấm xuống đất, dồn sức chút rồi nhân cơ hội vận lên nội lực lần nữa!

      Lần này, có thể kiên trì hơn hai mươi thước, sau đó lại dùng cách thức như trước để thở.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 374: Tuyệt vọng

      Kiên trì như vậy ba hiệp, nhánh cây trong tay bị nham thạch nóng chảy ăn mòn còn mảnh, cũng còn dư chút nào.

      Bất đắc dĩ rút tay lại, làm cho đoạn còn nắm trong tay cũng rơi xuống.

      Con đường phía trước vẫn có đích đến, đây là cỗ nội lực cuối cùng rồi, lại tìm được chỗ hạ chân xuống để thở, nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình rơi vào trong dòng lửa chảy cuồn cuộn hóa thành xương trắng.

      Nhưng..... . Phải hạ chân xuống ở đâu đây?

      Nàng tận lực khống chế mưa rơi, vậy mà bất kể cố gắng thế nào nữa, cũng có cách nào tiếp tục gọi cơn mưa xối xả đến để đối kháng cùng nham thạch nóng chảy!

      Thậm chí ngay cả tia sáng đỏ trong mắt cung từng chút chậm rãi mất!

      Như Thương biết, đây phải là pháp lực nàng đủ, mà là lúc nãy đem toàn bộ nội lực đều dùng vào khinh công để cho thân thể mình bay lên .

      Mặc dù làm phép gọi mưa chỉ dựa vào tinh lực chứ phải nội lực, nhưng nội lực phát huy mức độ siêu cường như thế, vẫn có biện pháp ngưng lại thần trí để làm qua cái khác.

      Muốn dùng mưa rơi chống đỡ với núi lửa phun trào, đó phải là chuyện hết sức dễ dàng.

      Nàng đương nhiên là có thể làm được, nhưng lại tuyệt đối có khả năng hoàn thành ở dưới tình huống này.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Như Thương chỉ cảm giác mình đến chút hơi sức cuối cùng cũng sắp thở được nữa rồi.

      khí xung quanh càng ngày càng nóng bức, cũng càng ngày càng mỏng manh.

      Nàng rất hoài nghi bản thân lúc này nếu như phun ra hơi thở, sợ rằng cũng có nửa giọt dưỡng khí có thể hút về.

      Độ cao bay lên bắt đầu hạ xuống, Như Thương thử nhấc lên mấy lần, đều biểu lộ thất bại.

      Nham thạch nóng chảy ở phía dưới cùng với động đất mãnh liệt, cơn sóng nhiệt bên dưới đánh lên mảnh gốc áo của nàng.

      "Xuy lạp" tiếng, làm cho vật liệu may mặc cháy sạch còn mảnh.

      Như Thương giật mình cái, tinh thần có chút tan rã lần nữa tỉnh táo lại.

      Nhưng mà có ích lợi gì đây?

      Ngoại trừ càng thêm ý thức được ràng ông trời muốn mình chết ra, chính là hai ràng nhìn thấy quá trình bản thân chết !

      Chương 375: Có thể xoay chuyển

      Từ trước đến nay, đây là lần thứ hai Tần Như Thương có cảm giác bất lực như vậy!

      Lần đầu tiên là lúc trộm Thầm Châu xảy ra hôn mê, khi đó nàng cũng cảm thấy cái loại hôn mê ấy hoàn toàn là bị khống chế.

      Nàng từng thử lấy siêu cường của mình tự động điều khiển năng lực để chống cự, tuy nhiên lại phát căn bản chút hữu dụng cũng có.

      Hôn mê đột nhiên kéo tới, hề báo trước, trước sau cũng để lại cho nàng ít đầu mối.

      Đây là lần thứ hai, bất lực giống nhau, nội dung cũng là mạng của nàng.

      Rất nhanh Như Thương liền ý thức được, đây chỉ là vấn đề bất lực.

      Khinh công của nàng tốt, nội lực tu luyện trong võ học cổ đại cũng tài giỏi.

      Lúc này chút sức lực xê dịch lên trước cũng còn, làm cho thần kinh của nàng gần như chết lặng.

      Loại cảm giác này đột kích rất nhanh, trong quá trình thể ra vào lúc nàng rơi xuống, khi ý thức được thần kinh bản thân suy kiệt mạch máu trong cơ thể lại cũng bởi vì khí mạch lưu chuyển bình thường mà sinh ra bùng nổ.

      Như Thương chỉ cảm thấy trong lồng ngực trận ngột ngạt, cổ nội lực vận lên rốt cuộc chống đỡ được nữa "Phốc" bỗng chốc liền trút ra.

      Cùng lúc đó, kinh mạch trong khoang ngực nghịch chuyển, dòng ngai ngái có mùi tanh dâng lên.

      Như Thương trong lòng biết đó là ngụm máu, liều mạng muốn áp chế xuống, nhưng vẫn là thất bại.

      ngụm máu tươi từ khoang ngực phụt ra, ở hoàn cảnh khí có lực hút trong khói bụi tạo thành đóa hoa Mạn Châu Sa. (để TK tìm lại xem là hoa gì bổ sung sau)

      Màu máu đỏ tươi giống như Hoa Bỉ Ngạn tiếp đón linh hồn của nàng tới Thiên Giới, nhiệt liệt vẫy chào như vậy, rung chuyển thần kinh người xem.

      Tần Như Thương từ từ nhắm mắt lại, đột kích cuốn tới bao vây rút toàn bộ ý thức của nàng.

      Chấp nhận cái chết, là chuyện duy nhất tại nàng có thể làm.

      Chỉ là có chút mỉa mai à!

      khối sát thủ Lệnh, vì cái quỷ tha ma bắt gì mà chịu bỏ qua, để cuối cùng đáp lại chính là mất cái mạng.

      Đây là vận mạng an bài, đều do nàng tự gây nghiệt, căn bản thể sống?

      tia ý thức cuối cùng từ trong cơ thể bắt đầu mất sạch, vào lúc nàng cho rằng giây kế tiếp phải ngã vào nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, cũng biết là có lẽ ảo giác gì đó trước khi chết, nàng thế nhưng thấy được bầu trời bay tới hiệp khách áo trắng!

      Chương 376: Tiêu Phương, ngươi rốt cuộc tới

      cây quạt xếp vung tay lên, dễ dàng đánh tan máu nhuộm đỏ như Hoa Bỉ Ngạn!

      Hoàn cảnh có lực hút, nhưng lại bởi vì vung lên cái mà nổi lên chút hơi mát.

      Người nọ tay hạ xuống tìm kiếm, đến khắc cuối cùng nàng rơi vào nham thạch nóng chảy đem người vung lên, sau đó ôm vào trong ngực.

      luồng hương trúc quen thuộc xông vào mũi, mang theo hơi thở của Tần Lĩnh thâm sâu, giống như làm cho suy nghĩ của nàng lập tức liền bay tới những rừng trúc xanh biếc vòng quanh núi, bốn mùa sương lạnh mưa to.

      Khóe môi nhếch lên, vết máu nhuộm vạt áo trước của hiệp khách áo trắng, vật liệu may mặc trắng muốt trong nháy mắt liền nổi lên màu máu đỏ tươi.

      Nhưng Tiêu Phương ngay cả lông mày cũng chưa từng nhíu lại cái, liền ôm lấy nàng chọn đường mà bay, vùn vụt thoáng cái vọt ra ngoài mấy trượng.

      Đây mới là bay!

      Như Thương biết, so với khinh công của mình, đó quả ngay cả nhảy ba cấp vẫn bằng.

      Gắng gượng giãy giụa giơ cánh tay lên, gắt gao bắt lấy vạt áo ân nhân cứu mạng, khóe miệng vào lúc này lại nổi lên tia cười khổ.

      Nàng :

      "Tiêu Phương, ngươi rốt cuộc tới!"

      Đầu tham lam mà dụi vào trong ngực , cánh tay ôm lấy cơ thể lúc này càng thu vào chặt hơn chút nữa.

      Nàng để cái trán chống đỡ ở cổ của , thân mật là thế, yên tâm là thế.

      Đúng vậy, Tiêu Phương.

      Bên cạnh có Tiêu Phương, dù là lúc này khoảng cách nham thạch nóng chảy gia tăng gấp đôi nữa, nàng tin tưởng cũng có thể mang mình an toàn rời khỏi ra ngoài.

      Tiêu Phương, người này cho tới bây giờ vẫn là truyền thuyết giang hồ à!

      . .....

      Cứ như vậy mơ mơ màng màng mất ý thức, khi Tần Như Thương tỉnh lại nhìn thấy đầu tiên chính là nụ cười gương mặt nam sinh nữ tướng của Mai Mai!

      Mặt gần như toàn bộ dán lên Như Thương, thế cho nên nàng mới vừa mở mắt, lông mi hai người đều chạm vào nhau, đôi bên đâm vào đồng thời lại liềm nhắm chặt mắt, sau đó người mặt rời , khí lúc này mới sáng hơn chút.

      Như Thương lần này nhắm mắt nhưng có lập tức mở ra, mặc dù người hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng đầu vẫn còn chút mê man, thậm chí.... .. Nàng làm sao cảm giác cả người đều ngừng lay động đây?
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 377: thuyền

      Loại lay động này rất ràng, mức độ lớn, nhưng mà chân tồn tại.

      Nàng ban đầu tưởng rằng mình còn chút mê man choáng váng, nhưng lập tức liền ý thức được đó phải là chủ quan bản thân biểu ra lay động, mà là ở tại ngay chỗ này của mình ngừng đong đưa.

      Trong nháy mắt, tất cả phát sinh trước đó, toàn bộ đều lần nữa tràn vào tư tưởng.

      Cứu người, tìm sát thủ Lệnh, cận kề cái chết, có người đến cứu. .....

      Được cứu!

      Được cứu!

      Như Thương đột nhiên trừng lớn hai mắt, chợt phát bật dậy.

      Mai Mai bên cạnh sợ hết hồn, theo bản năng liền mở miệng :

      "Ngươi là xác chết vùng dậy à!"

      Mà ở đầu khác, Vạn Thông vừa đưa đến gần ly nước trong suốt, muốn đưa cho nàng uống.

      Nàng vừa ngồi dậy, lại bất chợt rời khỏi giường, vừa khéo đâm phải Vạn Thông.

      ly nước trong suốt tất cả đều vung vẩy đất, chén sứ cũng quăng ngã nát bấy.

      Vạn Thông lại đột nhiên ngồi xổm người xuống, dùng tay cuống quít gom lại những mảnh vụn mặt đất, có vậy mới đến nỗi làm cho chân của Như Thương dẫm lên phía đó.

      Nhưng mà thoáng cái, tay phải của mình bị rạch ra mấy đường nứt nẻ, máu tươi chảy xuống.

      Mai Mai giựt giựt khóe miệng, cũng vội chạy tới, định nhìn xem Vạn Thông có sao , lại phát người nọ căn bản để ý tới thương thế của mình, mà là xoay người liền đuổi theo Tần Như Thương.

      Nàng đoán sai, cái loại đung đưa này cũng phải bởi vì nàng mà có.

      Bọn nàng thuyền, chiếc thuyền tính là quá lớn, nhưng cũng tuyệt đối phải là chiếc thuyền .

      chiếc thuyền rất rộng rãi chạy nhanh con sông lớn, sóng biển rất lớn, nhưng cũng có ảnh hưởng đến an toàn.

      Nàng hơi giật mình, Vạn Thông cùng Mai Mai lựa chọn đường thủy, chuyện này cũng ngoài ý muốn chút nào.

      Từ Xích Liệt Sơn đến Tấn Dương đúng là có con đường thủy, so với ngựa đất liền phải chậm hơn hai ba ngày, nhưng trái lại càng thêm bớt việc, cũng yên tâm.

      Dù sao trong đoàn người, phần lớn đều yếu sức bị thương.

      Trừ nàng, còn có hai con tin thân thể suy nhược, cưỡi ngựa, đúng là rất thích hợp.

      Chương 378: Tìm kiếm

      Nhưng nàng cảm giác được địa phương này có phần thích hợp lắm!

      Quay đầu nhìn lại, Vạn Thông vội chạy đến gần, Mai Mai cũng đứng ở cửa khoang thuyền nhìn hướng mình.

      Khoang thuyền này, gỗ thuyền được chia ra làm hai, rất cao, đủ để người ở bên trong đứng thẳng.

      Hai bên đều có cửa sổ, tựa như tại, ngoại trừ Vạn Thông và Mai Mai bên này, đầu cửa sổ khác cũng có hai người nhô đầu ra.

      người là nam tử trung niên, còn là tiểu nương mười hai mười ba tuổi.

      Nàng biết đó là người nhà Vạn Thông và Mai Mai, là bọn họ liều mạng cứu ra từ trong Xích Liệt Sơn.

      Nhưng mà......

      Nhưng mà vẫn còn thiếu cái gì đó!

      Nàng mặt lạnh bắt đầu tìm kiếm mọi nơi ở thuyền, chẳng những tìm kiếm trong khoang thuyền mình mới vừa ra, mà ngay cả chỗ ở của Vạn Thông cùng Mai Mai còn có chỗ ở của con tin cũng đều tìm kiếm lần.

      Cuối cùng, thậm chí ngay cả chỗ ở của người chèo thuyền cũng có bỏ qua.

      Dù cho chỗ ở trong khoang thuyền đó có cổ mùi mồ hôi rất khó ngửi, nàng ngay cả lông mày cũng đều nhăn cái, vẫn cẩn thận tìm kiếm.

      Lúc mới bắt đầu Mai Mai còn ầm ĩ kêu hỏi nàng làm gì!

      Sau đó hình như là Vạn Thông dùng ánh mắt ra dấu với , thuyền lúc này mới khôi phục lại yên tĩnh.

      Mai Mai ầm ĩ, nhưng Vạn Thông lại có đứng im chỗ.

      chỉ im lặng lên tiếng theo ở phía sau Như Thương, nàng đâu liền đó, nàng tìm, cũng giúp tìm, thậm chí so với nàng tìm kiếm còn cẩn thận hơn.

      Rốt cuộc, khi Như Thương tìm kiếm cả con thuyền đến lần thứ ba, nàng chủ động nắm cổ tay Vạn Thông, sau đó :

      "Đừng tìm nữa!"

      Vạn Thông cũng nhiều, chỉ nghe lời dừng lại, rồi theo nàng từng bước từng bước ra khoang thuyền.

      Hai người rốt cuộc trước sau đứng ở đuôi thuyền, Như Thương nhìn về phía nước sông cuồn cuộn, chỉ cảm thấy trong lồng ngực có đoàn khí tức tích tụ làm thế nào cũng thông thuận được.

      Vạn Thông rất muốn bước lên an ủi chút, nữ tử này thoạt nhìn lạnh lùng thất thường, nhưng đối với người mình rất là nghĩa khí.

      Chương 379: Mắng chửi Tiêu Phương

      Nhưng chưa mở ra bước chân, tay vươn ra nhưng cũng dừng lại ở giữa trung.

      Sau lúc lâu, thể cưỡng ép thu hồi lại.

      Đúng vậy, biết nên khuyên thế nào.

      Thậm chí biết phải làm sao mở miệng chuyện với Như Thương.

      Dựa rất nhiều chuyện có lập trường mở miệng, điều này Vạn Thông vẫn luôn hiểu.

      sai chính là, chỉ vì trong giây phút cõng nàng ở Xích Liệt Sơn đột nhiên tỏa ra nỗi lòng, càng hy vọng xa vời càng cảm thấy rất đau!

      Như Thương lúc này nắm chặt quyền chừng như sắp bắn ra bể nát, cơn tức giận trong lòng vô luận như thế nào cũng phát tiết ra, ngay tiếp theo từng ngụm từng ngụm thở gấp, nhưng vẫn cảm thấy khí mạch thuận.

      Mắt thấy biểu tình của nàng càng lúc càng thống khổ, sắc mặt lại thêm trắng bệch. Vạn Thông kiềm được nữa, vội vã bước đến đỡ lấy thân thể muốn lay động của nàng, sau đó giọng :

      " có sao chứ?" Đây là lần đầu tiên mở miệng có gọi tiếng nương như trước, có chút ái muội giấu ở đáy lòng, nhưng lại dám làm càn mà biểu lộ ra.

      Như Thương khoát khoát tay, ý bảo mình sao.

      Nhưng mà trong mắt lại lênh láng dòng nước trong suốt, nàng chịu đựng để cho nó tuôn ra ngoài, lại làm cho cả người lấp lánh càng lúc càng điềm đạm đáng .

      "Tại sao đến rồi lại chứ?" Nàng hỏi , như là hỏi Vạn Thông, hoặc như là tự hỏi mình.

      biết nàng tới ai, nhưng có cách nào trả lời!

      "Tiêu Phương ngươi là cái đồ siêu lừa đảo!" Tần Như Thương chợt xoay đầu hướng về phía mặt sông, cất giọng dồn sức hô —— "Tiêu Phương ngươi là tên lường gạt! Ngươi gạt ta vào Dược Vương Cốc! Gạt ta vì cứu ngươi mà mạo hiểm! Thế nhưng ngươi ở đâu? Chính ngươi lại trốn tránh! Vậy mà cũng gặp ta! Tiêu Phương! Ngươi có bản lãnh vào lúc ta sắp chết cũng đừng xuất à! Ngươi có bản lãnh để cho ta ngã vào trong nham thạch nóng chảy tự sinh tự diệt ! Tiêu Phương ngươi là tên lường gạt! Ngươi mà tính là nam nhân quái gì!"

      Nàng cũng thích mắng chửi người, đối với Tần Như Thương mà , có hơi sức để mắng chửi người, chi bằng trực tiếp giết chết người nhìn thuận mắt mới càng thống khoái hơn chút.

      Còn đối với Tiêu Phương, nàng lại càng chưa bao giờ từng chuyện giống như vậy.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :