1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 335: Nhiệt tình

      Nhưng bọn họ cách nào gặp nhau lâu dài, trừ lần kia, cho tới bây giờ, nàng mới là lần thứ hai nhìn thấy Mai Mai.

      Ngay cả trong ngày thường ra vào Nguyệt các, cũng chưa bao giờ chạm mặt.

      Đối với Như Thương đến, Mai Mai biểu ra hết sức nhiệt tình, Như Thương chỉ cảm thấy, nếu phải trong phòng này còn có Vạn Thông ngồi nhìn, Mai Mai tám phần có thể trực tiếp bổ nhào tới người nàng để ôm lấy nàng chặt.

      Mai Mai người này chính là như vậy, gần đến hai mươi tuổi, ở trước mặt người lạ hoặc là ra vẻ giống nữ nhân thiên kiều bá mị, hoặc là mặt lạnh mắt lạnh lật tay giết người.

      Nhưng khi cho rằng người là bằng hữu, tuyệt đối có thể tiếp cận người trước mắt, lại cùng hài tử bảy tám tuổi có gì khác biệt, thỉnh thoảng còn lời làm người kinh ngạc, vẫn để ý khoe khoang chút phong tình của nữ tử để có được tiếng cười của bằng hữu.

      người thế này, đối địch lãnh khốc, đối với bằng hữu chân thành.

      Tiêu Phương thích , Như Thương thích , Vạn Thông cũng thích .

      Mà bằng hữu của , chân chính được xưng tụng là bằng hữu, vẻn vẹn cũng chỉ có ba người bọn họ.

      Thấy Như Thương tới, Vạn Thông cũng đứng lên đến.

      cùng Như Thương có thân thiết như Mai Mai, hơn nữa câu ở đại trạch ngoài thành Tấn Dương, thặt tự giác đem thân phận Như Thương nâng lên nhất đẳng, mà bản thân tình nguyện quy thuận nàng.

      Cho nên khi nhìn thấy Như Thương, trước tiên là khom người hành lễ với nàng, sau đó mới duỗi tay cái kéo ra Mai Mai cuốn lấy nàng rời.

      Mai Mai thấy tình hình này đầu tiên là trừng mắt nhìn, sau đó cười hì hì, chỉ chỉ Vạn Thông, :

      "Nhận thức A Thương làm chủ tử, là sáng suốt a sáng suốt!"

      Như Thương lúc này tìm cái ghế ngồi ổn, khoanh tay buồn cười nhìn hai người trước mặt.

      Vạn Thông mặc dù ăn mặc thư sinh, nhưng mà so với Mai Mai vẫn là thô lỗ hơn rất nhiều.

      Mà Mai Mai chưa bỏ hóa trang, người thoạt nhìn cùng nữ tử hoàn toàn giống hệt như nhau.

      Hai người muốn nhào tới phía bên nàng, thể bận rộn ngăn cản.

      Chương 336: Hai người các ngươi xứng

      Lúc này nam "Nữ" lôi lôi kéo kéo, xem ra lại hết sức động lòng người.

      Nàng dứt khoát mở miệng, ném ra câu đầu đuôi ——

      "Hai người các ngươi xứng!"

      Hai người kia đồng thời sửng sốt, rồi sau đó mặt Vạn Thông đỏ lên, cũng biết nên phản bác hay là nên làm nào.

      có biện pháp gây khó dễ Như Thương, liền hung hăng nhéo cánh tay Mai Mai cái, đau đến "Gào khóc" kêu réo.

      Lúc đó, tự mình cũng phản ứng qua đối diện.

      Chỉ thấy nữ tử y phục sặc sỡ bỗng nhiên thoáng cái hất ra nam nhân vốn giữ chặt mình, sau đó người hoàn toàn bất ngờ bay tới bổ nhào về phía Như Thương.

      Nàng tránh né kịp, trực tiếp liền bị nhào đầu về phía trước ngực.

      Mai Mai còn đàng hoàng, dùng sức mà ôm cổ của Như Thương, liều mạng dùng đầu mình hướng mặt nàng cọ a cọ a!

      Cọ cho đến khi khăn che mặt rớt xuống dưới, lúc này mới mở miệng ——

      "A Thương ngươi khi dễ người ta! Ngươi cười người ta giống nữ nhân! Mặc kệ, mặc kệ!"

      Như Thương cảm giác mình quả thực là sắp hỏng mất, người này giống như con bạch tuộc quấn ở người nàng, chỉ thiếu hai cái chân thôi.

      có nặng hay , chỉ đến thuốc màu kia cọ đến mặt nàng, cũng đủ làm nàng phát cáu được trận.

      Nàng bắt đầu nỗ lực muốn kéo ra người từ người của mình, nhưng vẫn thành công, vừa kéo mở ra chút, người nọ lại dồn hết sức khôi phục trở lại, đồng thời trong miệng vẫn còn hô hoán ——

      "Mai Mai thích A Thương, mới cần cùng Vạn Thông cái Đại lão thô kệch hồ đồ đó ở cùng nhau."

      "Ngươi lại cho ta thêm lần thử xem!" Lúc này nổi giận chính là Vạn Thông!

      sai, biết bản thân so với ẻo lả này đúng là thô kệch chút!

      Nhưng mà lại, người nào so với có thể thô?

      Ngay cả nữ tử bình thường cổ mị nhiệt tình cũng bằng đây!

      Vạn Thông như thế nào nữa cũng là công tử văn nhã, giống thầy tướng số còn chưa tính, dựa vào cái gì dám thô kệch!

      Chương 337: Chánh

      Vừa nghĩ đến đây, dứt khoát bộc phát ra vẻ hung ác, tiến lên bước, dùng cả hai tay, trực tiếp xách lên Mai Mai từ người Như Thương giống như xách con gà con.

      Tên kia vừa rời khỏi Như Thương liền hô to cứu mạng, nhưng Như Thương lại chút cũng có ý tứ cứu .

      Nàng thậm chí nhìn cũng chưa từng nhìn, trực tiếp liền vọt tới chỗ chậu nước sạch bên cạnh vốn là chuẩn bị cho Mai Mai, bắt đầu nghiêm túc chăm chỉ rửa mặt.

      bên kia, hai người ngươi câu ta câu mà nhao nhao ầm ĩ.

      Như Thương đếm xỉa tới, những thứ thuốc màu này rất khó rửa, nàng phải ở trước gương đồng lâu, mới có thể tẩy sạch làn da, lộ ra diện mạo vốn có.

      Rốt cuộc giải quyết, khi đứng thẳng trở lại, khỏi thở dài ra hơi.

      Thầm nghĩ lần này có Tiêu Phương ở bên người, Mai Mai quả nhiên có nhiều bận tâm.

      Lẽ ra nàng ngày thường cũng có nhiều niềm nở, thế nào Mai Mai này lại sợ nàng chỉ sợ Tiêu Phương đây?

      Bên này trăm mối vẫn có cách giải, bên kia hai người cãi vả dường như cũng thành giai đoạn rồi.

      Cuối cùng ai thắng ai thua biết, nhưng cuối cùng Mai Mai có nhào tới người nàng nữa, Như Thương dùng ánh mắt cảm kích ném về phía Vạn Thông, lại nhìn thấy cổ chẳng biết lúc nào xuất thêm đường vết cắt.

      Rất ràng, là móng tay dài Mai Mai xước lên.

      Nàng bất đắc dĩ, dứt khoát tới kéo cửa cái, hướng về phía bên ngoài kêu hô ——

      "Lấy cho Ngữ nương các ngươi chậu nước để rửa mặt!"

      Khi quay đầu lại ý cười mặt còn.

      Thấy nàng nghiêm túc, dù cho Mai Mai cũng còn cười cợt nữa.

      biết Như Thương tới đây cũng phải để ôn chuyện xưa, lập tức đến nội dung quan trọng, chính là chủ đề nhiều năm trước tới nay đều cố tình lãng tránh.

      Đó là khuất nhục, cũng thể nào bằng sức mình thay đổi khuất nhục.

      Bị người quản chế nhiều năm như vậy, mặc dù tâm cam tình nguyện, nhưng vẫn phải nghe lệnh làm việc, người ta bảo làm gì làm cái đó.

      Đối với cái người Các chủ này, chỉ lần dứt khoát muốn giết chết.

      Nhưng lại cũng biết, chỉ cần Các chủ vừa chết, con tin bọn họ trong tay đối thủ giữ cũng đều có thể như chơi với trứng!
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 338: Vấn đề Mai Mai

      Con tin của là phụ thân, nghe thường ngày ăn ngon uống tốt so với cuộc sống viên ngoại còn thoải mái hơn, nhưng chỉ cần bên này vừa có biến động , cái loại cuộc sống thần tiên đó vì vậy lập tức kết thúc, chẳng những hề hưởng thụ, mạng cũng còn nữa.

      . ..... Rất nhanh có hạ nhân vào đổi lại nước trong chậu, Mai Mai thu hồi tiếng cười, nghiêm túc cẩn thận rửa sạch thuốc màu mặt, rồi vòng qua phía sau bình phong thay đổi xiêm y.

      Khi trở ra, nữ hài tử yểu điệu thấy nữa.

      Thay vào đó, chỉ là Bạch Diện Thư Sinh thanh thanh tú tú.

      Nhưng tướng mạo thư sinh này cũng chỉ có thể kết hợp với thân ăn mặc để phán đoán, nếu chỉ nhìn gương mặt đó... ... Vẫn là nữ nhân!

      Ba người mỗi người kéo ghế dựa ngồi xuống, mặt đối mặt, phen đùa giỡn náo loạn vừa mới gặp lúc này còn nhìn thấy.

      Ngay cả Mai Mai cũng là vẻ mặt nghiêm túc, bởi vì biết, chuyện kế tiếp phải , chẳng những liên quan đến tánh mạng, mà còn quan hệ đến người nhà bị khống chế của và Vạn Thông.

      Nhưng mà có chuyện vẫn tò mò muốn hỏi trước ——

      "Cái đó, ôn dịch của thành Thục Đô, là hay giả nha?" Sau đó chỉ chỉ Vạn Thông: " ràng, sâu xa khó hỉu, với ta cũng giống như đoán mạng cho người ta. A Thương vẫn là ngươi , đơn giản ràng!"

      Như Thương cười khổ, lòng rốt cuộc đúng là Mai Mai, Vạn Thông vừa tới, chuyện gì cũng có thể bị gạ hỏi cho ra.

      Nàng cũng dối gạt, trực tiếp gật đầu:

      "Là ! Đương nhiên là ! Những chuyện này đều là chúng ta làm, làm sao có thể giả. Chẳng qua hoàng đế Đông Thục kia muốn che mắt cho qua chuyện này sai lệch bốn năm, để cho chúng ta tưởng rằng bản thân làm là giấc mộng, bận rộn chuyện nhiều năm trước đó."

      Nghe xong lời giải thích này, Mai Mai vỗ trán cái, trực tiếp :

      "Hoàng đế Đông Thục này được a! Điểm ấy cũng có thể nghĩ ra? Ta phải học hỏi chút, về sau hù dọa người nào đó, có lẽ rất hữu dụng."

      Chương 339: Vì sao tin tưởng

      Như Thương muốn ở đây tiếp tục đề tài này nữa, cũng tiếp lời của , trực tiếp liền vào vấn đề chính, dứt khoát :

      "Ta cùng hai người các ngươi làm khoản mua bán! Mua bán này nhận hay nhận, tùy ngươi!"

      Lời này là hướng về phía Mai Mai , bởi vì Vạn Thông đưa ra quyết định, hôm nay nàng muốn hỏi, cũng chỉ là Mai Mai.

      "Giá cả tiền bạc do ta trả! Điều kiện cũng do ta đưa ra! Mai Mai ngươi suy tính kỹ, nếu nguyện ý, nhận, nếu như nguyện ý, chúng ta vẫn giống như trước, là bạn tốt. Ngươi nếu có chuyện, bất kể là khó hay dễ, đều có thể tới tìm ta và Tiêu Phương."

      Lời ràng sáng tỏ, quy định cứng nhắc cũng bày ở mặt bàn.

      Mai Mai mặc dù thân nhiễm khí chất nữ nhi, nhưng tính tình vẫn gọn gàng linh hoạt, có loại lề mề dài dòng.

      Thấy Như Thương vừa mở miệng, hai tay lập tức liền hợp lại, bàn tay vỗ cái lanh lảnh ——

      "Ta nhận! Ta vì sao nhận!"

      Lời lời kiên quyết, tuy vẫn dịu dàng, còn mang theo cỗ khí thế trước giờ chưa từng biểu ra.

      Như Thương ngửi được, đó là sát thủ đặc biệt thâm độc hung ác.

      Mai Mai là người đặc biệt, còn có thân phận, là sát thủ nhất đẳng của Nguyệt các.

      "Nhận, phải bất chấp trước nguy hiểm hẳn phải chết. Ngươi có thể suy nghĩ kỹ?" Như Thương hỏi lại lần nữa, hoàn toàn có cái loại bằng hữu vô cùng thân mật.

      " nghĩ xong!" Mai Mai cười yếu ớt. "Nếu như mình ta, dám làm. Nếu như cộng thêm Vạn Thông, vẫn dám làm. Nhưng có A Thương, ta dám!"

      vừa xong lại nhìn hướng Vạn Thông, rồi bồi thêm câu:

      "Ngươi dám ?"

      Vạn Thông gật đầu:

      "Ta cũng dám!"

      Như Thương hít hơi sâu, đối diện hai người biểu ra ngoài cái loại tín nhiệm này với nàng... Khiến nàng tự nhiên dâng lên phần áp lực, hoặc có thể là tinh thần trách nhiệm!

      Là nàng mang hai người họ từ trong Nguyệt các ra, còn muốn cùng đối kháng. Như vậy, nàng có trách nhiệm để cho bọn họ an toàn còn sống.

      chỉ bọn họ, phải cứu con tin và cũng phải an toàn còn sống.

      "Các ngươi......" Nàng mở miệng nữa, nhưng lại có chút do dự. "Các ngươi tại sao tin tưởng ta như thế? Chúng ta ngày trước tiếp xúc nhiều lắm, ta đến cùng có bao nhiêu bản lãnh, ra các ngươi căn bản cũng biết!"

      Chương 340: Ngươi phải là Thần Mưa sao

      Như Thương sai, về chuyện nàng có thể dẫn mưa, trước mắt đời này cũng chỉ có bốn người biết được.

      người chính là nàng, người là Tiêu Phương, hai người còn lại chính là độc chứng và Quỷ Đồng.

      Trừ lần đó ra, người khác biết, nhiều nhất nàng cũng là thân thủ phi phàm.

      Mà thân thủ phi phàm, so với Mai Mai chuyện với Thú, kém hơn quá nhiều.

      nghĩ, câu hỏi lần này nàng vừa ra, hai người kia hẳn là đồng thời lắc đầu, sau đó cùng kêu lên :

      "Làm sao biết?"

      "Ừ?" lời này liền làm Như Thương sợ hết hồn, vội vàng đem ánh mắt nghi hoặc nghênh đón.

      Lại thấy hai người buông lỏng tay, sau đó Vạn Thông trước ——

      "Giang hồ đồn đãi có vị Thần Mưa ở tại Tần Lĩnh Nhàn Nhã Sơn Trang!"

      Mai Mai tiếp theo:

      "Nghe đồn người này có thể hô mưa gọi gió, thậm chí giải trừ trận hạn hán của Tế Châu nhiều năm trước."

      Như Thương lau mồ hôi. .....

      Được rồi!

      Hai người này đủ thông minh.

      Lại có thể dứt khoát thẳng thắng như vậy đón nhận những truyền thuyết dân gian mà ai cũng tin.

      Nhưng đây cũng chính là chỗ khác biệt của hai người bọn họ, phải sao!

      Bọn họ thận trọng, dám lớn mật phỏng đoán, cho nên khoảng cách đến gần lại thêm bước.

      Đối với việc này, Như Thương phủ nhận, cũng thừa nhận.

      Chính là chẳng kiêng nể lách qua cái đề tài này, hề tới nữa, mà chuyển sang hỏi:

      "Người nhà của các ngươi bị giam ở nơi nào?"

      Đối với phản ứng này của nàng, Mai Mai bĩu môi, Vạn Thông mặt chút thay đổi.

      Vừa nghe được câu hỏi của nàng, rồi lại đồng thời mở miệng, ——

      "Xích Liệt Sơn!"

      Như Thương sững sờ, tiếp theo lại hỏi:

      "Xích Liệt Sơn? Đó phải là cái núi lửa chết sao?" (núi lửa chết ý là núi đó còn hoạt động)

      Nàng sai, cái gọi là xích Liệt Sơn, đúng là tên của tòa núi lửa chết.

      Có thể nó là núi lửa chết cũng quá chính xác, bởi vì nghe vào trăm năm trước, núi lửa từng bùng nổ qua lần, bất quá chỉ là quy mô , ảnh hưởng chỉ có mười dặm xung quanh.

      Núi lửa kia rất có ý tứ, là sinh trưởng ở trong mảnh đất vòng vèo quanh co.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 341: về phía Xích Liệt Sơn

      Mặt đất lõm sâu xuống mọc lên ngọn núi, hoàn cảnh chung quanh bởi vì lần bùng nổ của trăm năm trước, toàn bộ cũng bao phủ thành tro bụi nham thạch.

      Dĩ nhiên, địa phương đó cũng phải nhất định có người ở.

      Nàng nghe Các chủ Nguyệt các có căn nhà ở vùng lân cận Xích Liệt Sơn, trong vòng năm chắc chắn là phải có người ở lại khoảng thời gian.

      Bất quá chuyện ngày trước cùng với nàng liên quan, tuy là biết, căn bản cũng có làm nàng suy nghĩ.

      Nhưng bây giờ giống, mạng con tin của Vạn Thông và Mai Mai tập trung ở tại địa điểm Xích Liệt Sơn, vậy phải cẩn thận nghiên cứu cái địa phương kia chút.

      Nhưng, là cẩn thận nghiên cứu, nhưng căn bản cũng có thời gian như vậy.

      Dùng lời Vạn Thông mà , ngay từ lúc đến trấn này đợi liên lạc với Mai Mai, cũng nhận được tuyến báo, Các chủ tự mình xuất phát, hướng Xích Liệt Sơn.

      biết tình bại lộ, lòng nóng như lửa đốt.

      Lập tức nghĩ đợi Mai Mai tự mình trực tiếp đuổi theo, nhưng rốt cuộc lý trí vẫn chiếm thượng phong.

      Mình đuổi theo, chẳng những cứu được người nhà, sợ là còn có thể hại bọn họ.

      Như Thương biết tâm tư của , cũng nhìn ra được Mai Mai trấn định bề ngoài vội vàng xuống.

      Vì vậy hề trì hoãn, lập tức liền phân phó người của Mai Mai nhanh chóng chuẩn bị ít thức ăn, mọi người dùng tốc độ nhanh nhất lắp đầy bụng, cả đêm giục ngựa chạy như điên hướng tới chỗ Xích Liệt Sơn.

      Theo Vạn Thông , từ chỗ này tới Xích Liệt Sơn, coi như ngủ nghỉ, cũng phải bốn ngày.

      Người dĩ nhiên thể ăn cơm ngủ, người chịu được ngựa cũng chịu nổi.

      Huống chi lần này bọn họ là phải liều mạng, nếu như thể lực đều tiêu hao ở nửa đường, vậy rất đáng rồi.

      Cho nên mọi người thương nghị xong, vào mỗi đêm nghỉ ngơi, chỉ có điều thời gian nghỉ ngơi phải rút lại tới mức ngắn nhất.

      Mỗi ngày ngủ hai canh giờ, thể chỉ đường , phải bảo đảm lần ở qua thành trấn, mục đích là thay ngựa.

      Chương 342: Lợi thế và điều kiện

      Dĩ nhiên, trừ lần đó ra, ngày thứ nhất chạy ở đường, Như Thương ném ra cho hai người câu ——

      "Ta giao dịch, lợi thế là người thân của các ngươi được cứu sống! Điều kiện là —— Từ nay về sau các ngươi phải theo ta!" Lời này vừa ra, còn hết sức hợp với hoàn cảnh mà cười to ba tiếng, tỏ vẻ nội tâm hưng phấn.

      Vạn Thông là ngay từ lúc ở Tấn Dương cũng qua, đối với việc này đương nhiên có dị nghị.

      Mai Mai cũng phản bác, chỉ hừ tiếng, lớn tiếng :

      "A Thương, ngươi như vậy đáng a! Bất quá nha! Có thể theo ngươi đương nhiên tốt! Ừ! Còn có thể gặp được Tiêu ca ca, đây lựa chọn sai!"

      Đối với việc này, Như Thương chỉ cười trong lòng, cũng có tâm tình theo tán dóc thêm nữa.

      Dù cho khi Mai Mai chuyện, ánh mắt cùng động tác đều hết sức đáng , nhưng vẫn như cũ rất mơ hồ kích động chỗ dây thần kinh của nàng.

      sai, là Tiêu Phương.

      Có thể gặp được Tiêu ca ca......

      có thể sao?

      Vạn Thông gặp Tiêu Phương, với Như Thương là Tiêu Phương điều tra chuyện gì đó.

      Nhưng Như Thương nghĩ ra rốt cuộc là điều tra những cái gì.

      Lại càng hiểu là chuyện gì quan trọng đến nỗi cũng thể gặp nàng lần.

      Là sợ sau khi gặp mặt, cũng có cách nào giải thích phen lừa gạt ở trong Dược Vương Cốc và Thục Đô sao?

      Nếu quả sợ, khi đó vì sao lại lựa chọn thành thực cho biết ?

      Nhưng ra ......

      Nàng trách Tiêu Phương sao?

      Đáp án đương nhiên là phủ định.

      Sinh mệnh hai kiếp, nếu như lừa gạt xuất ở đời trước, vậy hẳn là trận chém giết quyết định Sinh Tử.

      Nhưng mà xuất ở đây, đối tượng lại là Tiêu Phương, nàng có thể làm cũng chỉ có lựa chọn khác —— Giải thích, và tha thứ.

      Như Thương cảm thấy mình thay đổi nhiều, tiếp xúc ở cùng Tiêu Phương trong bốn năm, hay biết ảnh hưởng đến nàng.

      Vô luận là từ tác phong làm việc hay là tính tình trong lòng, xảy ra chút biến hóa dễ dàng phát giác.

      Chương 343: Ngươi... Ngươi hỏi ai

      Cho nên, khi đối mặt rất nhiều chuyện kiếp trước cách nào hiểu hay tha thứ, đổi lại mặc khác nàng học được loại góc độ để suy xét.

      Suy xét rồi, có thể tiếp nhận, cũng chấp nhận.

      Từ Thục Đô cho tới bây giờ, ra ý nghĩ của nàng rất đơn thuần.

      Nàng chỉ muốn gặp Tiêu Phương, lần này bao giờ đuổi nữa.

      Nàng muốn đâu, chỉ cần nguyện ý theo, vậy hãy để cùng ......

      ......

      nhóm hướng tới Xích Liệt Sơn, trải qua năm ngày bốn đêm.

      Ba người ba ngựa thẳng vào nơi trung tâm vùng trũng, ở dưới chân tòa núi lửa chết đứng lại.

      Lại , núi lửa này tính là quá cao, Như Thương nhìn ra, từ dưới lên ngôi nhà độ cao nhiều nhất mười hai tầng.

      Trước khi chuyển xuống hướng vùng trũng, nàng có nhìn tới chỗ miệng núi, đường kính rất rộng, rồi ở hai bên cũng dựng rất tốt, tương tự như loại thang mây gì đó, vừa nhìn đúng là do con người làm ra.

      Dọc theo con đường này, sau khi tự tiến vào phạm vi Xích Liệt Sơn, bọn họ bắt đầu quan sát, phát tòa nhà vẽ cờ hiệu của Các chủ, nhưng khi nhìn tới nhìn lui, ngoại trừ nham thạch nóng chảy sau khi phun ra ngưng kết thành đồi núi, còn có động vật ở bên ngoài từ bốn phía thỉnh thoảng xẹt qua, căn bản phát bất kỳ dấu vết của tòa nhà.

      Chỉ là những dã thú này lại cứ xuyên tới xuyên lui đều làm Như Thương hết sức kỳ quái.

      Lúc này đứng lại, nàng vì vậy mới tò mò theo Mai Mai hỏi ——

      "Loại địa phương này làm sao lại có động vật?"

      Mai Mai lắc đầu cái, thẳng:

      " hỏi rồi, ta biết tại sao, chúng nó cũng biết tại sao. Chỉ là vẫn luôn đều sinh hoạt ở nơi này, trong núi có cánh rừng, có thức ăn, nên chưa từng nghĩ đến phải rời khỏi."

      Như Thương lau mồ hôi, đối với Mai Mai chuyện này hỏi ai, nàng nhịn xuống hỏi ra miệng.

      Mơ hồ nhớ được đường lúc đến có thấy con gấu đen như hổ rình mồi nhìn bọn họ rất lâu, sau đó từ trong miệng Mai Mai cũng phát ra vài tiếng vang kỳ quái.

      Gấu đen kia cũng có kéo tới hướng bọn họ, trái lại còn quơ quơ móng vuốt rồi tự mình quay đầu vào trong núi....
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 344: Hữu Ái

      Lúc ấy Như Thương ở trong lòng lẩm bẩm, rồi lại nhìn nhìn Mai Mai bộ dáng ngây ngất, khỏi muốn ghi lên bức tranh phía trước hai chữ: Hữu ái! (phát sinh mến)

      Bất quá lại tiếp, vấn đề của nàng vẫn thể nào tháo gỡ được.

      Tại sao ở trong đồi núi đặc biệt này lại có gấu đen, các loại chim quý hiếm và dã thú , Mai Mai cũng thể đưa ra được đáp án.

      Nàng tiếp tục ngửa đầu cẩn thận nhìn lại, chỉ có thể thấy được xung quanh đỉnh núi hình nón, bởi vì lúc núi lửa bộc phát văng tung tóe ra ngoài nham thạch nóng chảy cùng mảnh vụn tùy ý rơi xuống nguội lạnh, khí bốn phía vẫn phải bị ảnh hưởng của tâm trái đất, nóng bức đến khiến người cảm thấy hô hấp cũng có chút khó khăn.

      Bất kể như thế nào, nếu còn có chim thú , lên hoàn cảnh sinh thái nơi này cũng có gặp phải mức độ phá hoại quá sâu.

      Cổ nhân đối với định nghĩa ranh giới sống như thế cũng phải hết sức chính xác, bọn họ gọi chỗ này là núi lửa chết, nhưng thực tế thời hạn hoạt động vừa mới hơn trăm năm mà thôi, sao có thể ghi lên chữ chết đây?

      phải chết, nhiều nhất cũng chỉ là "Hôn mê"!

      Như Thương hiểu, hoàn cảnh như vậy, tùy thời đều có khả năng bởi vì vỏ quả đất đột nhiên thay đổi mà dẫn tới núi lửa lại phun trào.

      Nàng cười khổ, chỉ vào vật thể núi lửa hình nón với hai người bên cạnh:

      "Xem ra Các chủ vì khống chế bốn người các ngươi, đúng là tốn ít tâm tư."

      Vạn Thông từ chối cho ý kiến, rất muốn phối hợp nàng lên đôi câu, nhưng là vừa mở miệng, lại cuối cùng gì.

      Người ta gần quê tình cảm thân thiết, nơi này xem như quê hương, nhưng mà người thân ở tại đây.

      Chỗ có người thân ở, coi như là nhà chứ?

      Chỉ tiếc, muội muội của và phụ thân Mai Mai rốt cuộc bị giam ở địa phương nào, bọn họ đến bây giờ cũng thể biết.

      "Nghe chỗ ở rất tốt......" Mai Mai , cổ cùng với ánh mắt sâu kín chuyển động, đảo mắt nhìn xung quanh bốn phía núi lửa.

      Ngựa cưỡi ở dưới giống như cảm giác được lòng dạ chủ nhân bất an, vừa theo vừa ngừng chuyển động giẫm đạp.

      Như Thương nhìn ra được đau khổ trong lòng , nghe chỗ ở rất tốt, loại địa phương này làm sao có thể ở rất tốt.

      Chương 345: Chuyện kế tiếp, tới phiên ngươi

      cái khác, chỉ riêng khí nóng bức như vậy, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy thoải mái, huống chi là phụ thân của .

      Cổ nhân đúng là thành gia sớm sinh con cũng sớm, Mai Mai năm nay hai mươi, phụ thân của rất có thể cũng chỉ ba mươi bảy, ba mươi tám, nhiều nhất là chỉ bốn mươi.

      Nhưng là cổ nhân già cũng nhanh!

      Tuổi tác con người là trải qua năm tháng lắng đọng cùng điều kiện cuộc sống, sau khi cải thiện từng chút từng chút có điểm tăng trưởng, tuy rằng thời cổ cũng có rất nhiều người được thọ qua trăm tuổi, nhưng đối với người bình thường mà , qua bốn mươi, liệt vào lão thái.

      Năm mươi, hầu như cũng được xem là điểm mấu chốt rồi.

      Sáu mươi tuổi hoàn toàn là lão nhân, có thể ngửi được đến hơi thở tử vong.

      Đừng là Mai Mai, coi như là nàng, ở trong hoàn cảnh này cũng thể đối với cái "Nghe " sinh ra chất vấn.

      "Đừng hoảng hốt!" Như Thương vươn tay nắm chặt cổ tay Mai Mai, sau đó lại nhìn về phía Vạn Thông đồng dạng mặt đầy lo lắng sốt ruột, : "Có từng tra được con tin cụ thể ở chỗ nào?"

      Vạn Thông lắc đầu:

      " tra được, vô luận như thế nào cũng tra được. Người thầm phái ra dọc đường theo Các chủ cũng có tin tức, chắc là bị diệt khẩu."

      Trong lòng Như Thương vặn cái, theo dõi Các chủ, đúng quá dễ dàng làm được.

      Mặc dù có người thấy qua Các chủ tự mình ra tay, nhưng theo nàng trong mấy năm này tiếp xúc với lão đầu kia, khó nhìn ra, võ công tu luyện của cực cao.

      Ngay cả Tiêu Phương cũng , giang hồ cái gì võ lâm minh chủ hoặc là đệ nhất cao thủ đều là kỹ năng giở trò hồ nháo, cao thủ chân chính làm sao có thể có hứng thú tranh cái chức suông đó!

      "Mai Mai!" Nàng lắc lắc nắm tay Mai Mai, trầm giọng : "Giữ vững tinh thần, chuyện kế tiếp, muốn ngươi làm!"

      Mai Mai tinh thần chấn động, nghiêm túc gật đầu, tựa như có thể đoán được Như Thương muốn làm cái gì, chỉ thấy tay vừa nhấc, vươn thẳng hướng trung, sau đó há miệng ra giống như lúc gặp phải con gấu đen kia, phát ra trận tiếng kêu kỳ quái.

      Chương 346: Xuống đến núi lửa tìm

      bao lâu, con Hùng Ưng vừa lúc từ đỉnh đầu giương cánh mà qua xông thẳng xuống!

      Hai cánh vẽ lên luồng hơi ở trong khí nóng bức, gào thét rơi vào cánh tay của Mai Mai đưa ra.

      Như Thương rất muốn vỗ tay, vì Mai Mai có bản lãnh này, cũng vì mình có thể có bằng hữu đặc biệt như vậy.

      Nàng bỗng nhiên nghĩ đến, kiếp trước trong bốn tỷ muội nếu có người cũng có được năng lực như vậy, thực lực của các nàng nhất định càng thêm cường đại.

      " vào trong núi lửa!" Nàng mở miệng, chỉ vào con Hùng Ưng cất cao giọng : "Mời nó bay vào bên trong núi lửa, nhìn xem chút có phải người ở nơi đó hay !"

      Lời kia vừa thốt ra, hai người bên cạnh đồng thời sửng sốt, Mai Mai liền buột miệng ra:

      "A Thương ngươi cái gì? Đó làm sao có thể?"

      "Sao thể?" Giọng nàng trầm xuống, mặt càng lạnh hơn. Nhưng cũng nhiều lời, chỉ thúc giục Mai Mai ——"Mau! Việc này nên chậm trễ!"

      Mai Mai cũng biết thời gian trước mắt có, được phép chút trì hoãn.

      Vì vậy lại ngước đầu, dùng loại ngôn ngữ quái dị rồi cùng Hùng Ưng bắt đầu phen trao đổi.

      Ngay lúc này, Hùng Ưng hình như có vẻ muốn.

      Cánh rũ xuống dồn dập run rẩy vùng lên, trong mỏ nhọn phát ra tiếng kêu khoa trương vặn vẹo, toàn bộ cơ thể ràng đều biểu hốt hoảng cùng kháng cự.

      Mai Mai cũng giống vậy, lời đặc biệt tuy rằng người nghe hiểu được, nhưng mà vẫn có thể từ trong thần thái cùng tốc độ chuyện của nhìn ra được loại khẩn cầu và tranh cải.

      Tình huống này duy trì thời gian ít nhất nửa nén hương, rốt cuộc, Hùng Ưng bỏ qua kiên trì lúc ban đầu, mở ra cánh, thẳng hướng bay qua đỉnh núi lửa hình nón.

      Mai Mai thở dài ra hơi, giống như là hoàn thành nhiệm vụ hết sức gian khổ, mệt mỏi rũ người xuống, cười khổ nhìn Như Thương liếc mắt cái, sau đó :

      "Thành."

      Như Thương bắt lấy tay , cái thêm gì nữa.

      Vạn Thông vào lúc này lại mở miệng, hỏi nàng ——

      "Vì sao phải đến trong miệng núi lửa để tìm? Chẳng lẽ ngươi cho rằng người nhà của chúng ta ở ở trong đó?"
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 347: Rất nhanh chính là cuộc đại chiến

      Mai Mai cũng theo:

      "Đúng vậy. Chúng ta ở bên ngoài đều nóng thành như vậy, trong đó làm sao có thể có người ở!"

      Như Thương nhìn bọn họ xua tay:

      " phải như vậy! Bên ngoài nóng cũng đại biểu bên trong cũng nóng. tại chúng ta cảm nhận được độ nóng là từ mặt đất truyền đến, là mảnh đất ở đây đều nóng, nhất là chỉ tầng trong núi lửa."

      Nàng xong, lấy tay chỉ hướng bốn phía, lại :

      "Các ngươi xem, nơi này chỗ nào giống như từng có người ở. Đoạn đường này chúng ta đều lưu ý, có từng thấy qua nửa gian nhà tranh?"

      Lời của nàng làm cho người ta có đường nào phản bác, nhưng người ở trung tâm của núi lửa, giả thiết như vậy có lẽ rất dọa người ta.

      "Bất kể ở đây hay , xem chút vẫn là tốt!" Như Thương lại mở miệng nữa, rồi ngửa đầu hướng về phía trước, như tự , hoặc như là với hai người bên cạnh. Nàng —— "Trước đó thời điểm chúng ta còn chưa xuống đến trung tâm vùng trũng, ta chú ý quan sát miệng núi lửa, đỉnh giống như có dựng cái thang. Cho nên ta nghĩ... ... Nếu bên ngoài có, vì sao vào bên trong tìm xem."

      Lời này vừa dứt, mọi người đồng thời yên lặng tiếng động.

      Ai cũng biết kế tiếp nên cái gì, cũng ai biết nên cầu nguyện Như Thương đúng hay là sai.

      Mọi người đều lâm vào phoán đoán mâu thuẫn, cũng muốn hy vọng ký thác vào Hùng Ưng Mai Mai mời xuống.

      Thời gian ràng qua bao lâu, nhưng mà Vạn Thông và Mai Mai ước chừng cũng như vài năm.

      Như Thương cũng biết phải làm sao khuyên người, dường như loại thời điểm này gì cũng có vẻ vô lực, cũng có quá nhiều dư thừa.

      Còn bằng tiết kiệm hơi sức, nàng có dự cảm, rất nhanh chính là cuộc đại chiến.

      . .....

      Hùng Ưng cũng có để mọi người đợi quá lâu, ngựa Mai Mai cũng chỉ vây quanh bọn họ vòng vo ba vòng, đỉnh đầu phát tiếng kêu to.

      mừng rỡ ngẩng đầu, đồng thời vươn tay hướng lên phía trước, chim ưng rơi thẳng đến mu bàn tay , sau đó khắc cũng đợi, người Ưng trực tiếp chuyện với nhau.

      Chương 348: Bộ dạng các ngươi thế này thể được

      Vạn Thông sốt ruột, nhưng lại chen miệng vào lọt, cũng chỉ có thể đến bên cạnh Mai Mai rất nghiêm túc nhìn hai người bọn họ chuyện.

      Như Thương cũng ra suy tư nhìn về phía Hùng Ưng, mặc dù vẫn biết tin tức nó truyền lại với Mai Mai kết quả ra sao, nhưng có cảm giác bên trong núi lửa kia đúng như bản thân suy nghĩ, có người.

      Người Ưng vẫn tiếp tục đối thoại, Như Thương liếc mắt nhìn Vạn Thông, thể lên tiếng nhắc nhở ——

      "Dáng vẻ người thế này thể được!"

      Đối phương ngẩn ra, tiếp theo phản ứng trở lại.

      Như Thương là ý tại tâm tình ổn định, đúng là quan tâm bị loạn, loại trạng thái này rất có thể tạo thành hoảng loạn cá nhân, từ đó làm cho kế hoạch thất bại.

      cúi đầu, giọng xấu hổ, sau đó nhìn tới Mai Mai nữa, chỉ cúi đầu giục ngựa đứng trở về bên cạnh Như Thương.

      Lúc này, Hùng Ưng cũng báo cáo xong chuyện biết, vừa ngẩng đầu, lại lần nữa bay trở về phía trời xanh.

      Tiễn bước Hùng Ưng, mặt Mai Mai lại lên vẻ lo lắng, vẻ lo lắng so với trước kia càng đậm.

      Vạn Thông trông thấy, vất vả áp chế trở về lo lắng sốt ruột lần nữa dâng lên.

      rất muốn xông tới túm lấy Mai Mai cho mau, nhưng thân thể vừa động, chợt nghe Như Thương :

      "Các ngươi nghe đây, bất kể xảy ra cái gì, cũng nên hoảng loạn. Dù cho ở trong đó giam giữ chính là người thân của các ngươi, nhưng nếu muốn bọn họ bình an, điểm quan trọng nhất chính là duy trì đầy đủ tỉnh táo. Ta tin tưởng, bất kể tình huống phức tạp hơn nữa, bằng mấy người chúng ta cũng có thể cứu con tin ra ngoài. Nhưng các ngươi nếu bởi vì nóng lòng mà luống cuống, như vậy chẳng những cứu được người, thậm chí ngay cả tánh mạng của các ngươi cũng bảo đảm được!"

      Lời của nàng mặc dù có vẻ vô cùng lãnh đạm vô tình, nhưng lại là .

      Ở trong hoàn cảnh như vậy, đối phương có bao nhiêu người còn chưa biết, nhưng bọn họ bên này cũng chỉ có ba người.

      Nếu trong ba người lại có hai người nóng lòng mà loạn, vậy thể nghi ngờ gia tăng tỷ lệ thất bại.

      Vừa nghĩ tới đây, tâm tình hai người Vạn Thông và Mai Mai lúc này lắng xuống, đều hít hơi, rồi sau đó dần dần bình tĩnh trở lại.

      Chương 349: Trong núi có lượng lớn pháo hoa

      Như Thương gật đầu, đối với điểm này tỏ vẻ hài lòng.

      Sau đó lại nhìn về phía Mai Mai, :

      " chút con Ưng kia nhìn thấy gì!"

      Mai Mai gật đầu, rồi liếc mắt nhìn Vạn Thông cái, sau đó :

      "A Thương sai, người thân của chúng ta xác thực ở miệng núi lửa phía dưới." than , rồi sau đó lại nhíu chặt lông mày, tiếp tục : "Ưng , bên trong núi lửa có đám người sợ chết. Bọn họ tập trung lượng lớn pháo hoa ở nơi đó, có người chỉ cần chúng ta dám xông vào bên trong, bọn họ liền ngay lập tức đốt pháo hoa."

      Lời này làm Vạn Thông tức giận đến nắm chặt quyền, ngay cả lòng Như Thương cũng theo đó níu chặt.

      Ai cũng hiểu, pháo hoa mặc dù lực nổ lớn, nhưng trong này dù sao cũng là chứa thuốc nổ.

      Nếu như đem lượng lớn pháo hoa tập trung ở chỗ, đặc biệt là tập trung ở vùng núi lửa nhạy cảm như vậy, ai cũng dám bảo đảm thời điểm khi những thứ đó cháy lên, chỗ này còn có thể bình an như thường hay .

      "Các chủ cũng ở bên trong!" Mai Mai lại lên tiếng, "Ưng , ở trong đó có lão đầu râu bạc, thoạt nhìn là thủ lĩnh của bọn họ."

      Như Thương thầm tiếng đáng chết, nàng và lão đầu tử Các chủ kia từ trước đến giờ có qua lại nhiều, ngoại trừ tiếp nhận nhiệm vụ lấy tiền thưởng, nàng ít cùng nhiều hơn câu.

      Nhưng biết lão đầu kia thể xem thường, thậm chí cũng biết lão đầu kia cũng hiểu được đại khái bản lãnh của nàng.

      Hai người cho tới nay đều vẫn duy trì loại quan hệ hợp tác tương đối cân bằng, ai cũng gần đối phương bước, ai cũng chủ động trêu chọc đối phương.

      Nhưng lần này, sợ là phải gặp lần rồi.

      Nàng sợ, nhưng lại thể lo lắng pháo hoa trong núi.

      Ngay từ lúc ở trấn Vạn Thông có Các chủ đến Xích Liệt Sơn, hôm nay xem ra, lão đầu tử tới đây, tám phần chính là vì dùng núi lửa này để tạo thành uy hiếp với ba người bọn họ, để cho bọn họ dám ra tay.

      Nhưng mà ngăn được sao?
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :