1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Phi lính đặc chủng dị năng - Dương Giai Ny (551 chương + 1 kết cục)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 188: Chung quanh có thứ gì đó

      Vì vậy rất nhanh lên vài bước, đến chỗ song song với , giọng hỏi:

      "Có chuyện?"

      độc chứng gật gật đầu, rồi sau đó dừng bước, trở lời nàng:

      "Chung quanh có thứ gì đó."

      Lúc này Quỷ Đồng cũng đuổi theo đến, vừa vặn nghe thấy lời độc chứng .

      Hài tử sửng sốt, rồi sau đó ngừng thở, thời gian mức độ chỉ cái chớp mắt, liền lên tiếng, nhưng là :

      "Có hô hấp! Hơn mười cái."

      chỉ hơn mười cái, cũng là người hay thứ gì khác.

      Như Thương biết nhất định phải là người, Quỷ Đồng từ cũng chỉ cùng người giao thiệp, nếu như là hô hấp người, thoáng cái chắc chắn có thể phân biệt ra được.

      Nhưng quả nhiên phải là người, còn có hơn mười cái, vậy là cái gì?

      suy nghĩ, chợt thấy hướng bên trái ra ánh sáng bạc, bóng trắng mạnh mẽ đánh tới.

      Bọn họ phản ứng cực nhanh, cùng lúc lui hết về phía sau, tránh thoát được bóng trắng.

      Vật kia dường như cũng phải là muốn đả thương người ngay, sau khi bổ nhào tới lại biến mất vào bống tối, cũng có tiến lên phản kích trận kế tiếp.

      "Phía trước bảy bước ba cái, bên trái bốn bước hai cái, bên phải nghiêng về phía trước năm bước bốn cái, phía sau.... .. Hai cái!" Đây là lời Tần Như Thương , giọng bình tĩnh giống như trần thuật (phát biểu), nhưng mặc khác hai người đều có thể nghe ra trong đó hoàn toàn lại là cảnh cáo.

      Cùng với lời của nàng , ba người nhanh chóng điều chỉnh vị trí của mình, tất cả đồng thời đều xoay người hướng ra phía ngoài, lên hình dạng tam giác dựa lưng vào nhau đối địch.

      Tư thế vừa thiết lập, liền thấy chung quanh vài hình bóng trắng cùng lúc vọt lên, số lượng và vị trí cùng với Tần Như Thương giống nhau như đúc.

      Vào lúc này Quỷ Đồng vội vàng mở miệng câu ——

      "Tỷ, ngươi lợi hại!" Sau đó liền tích trữ năng lực, nghênh đón bóng trắng gần xông tới.

      Như Thương và độc chứng cũng còn nhàn rỗi, như nhau, có người nhảy vọt bay lên , hoặc có người cúi thấp xuống tránh thoát đột kích, sau đó lại thuận theo chỗ bóng trắng dừng lại cùng nhau xoay người.

      Cứ như vậy, ba người tiếp tục sánh vai dựa sát vào biến thành hàng đứng, cùng mặt đối mặt ở xa phía trước, vẻn vẹn bốn bước chính là hàng súc sinh.

      Chương 189: Sói Bắc Cực

      Quả nhiên phải là người!

      Như Thương nhìn kỹ lại, thấy toàn thân da lông những động vật này đều dài và dầy, màu trắng, chỉ có đầu và chân giống như có chút màu vàng nhạt.

      Thân thể rất dài, nhìn qua gần hai thước.

      Đầu cực lớn, đường cong thân thể cũng rất xinh đẹp.

      chung, đó là loại sinh vật rất đẹp, vô cùng cao quý.

      Nàng nhận ra, đó là Sói trắng!

      Nhưng ngay khi rút ra được kết luận, nàng bị tình cảnh trước mắt dọa cho hết hồn.

      Sói trắng! Cùng lúc xuất nhiều Sói trắng như vậy, nhưng... ... Tại sao lại sinh sống trong núi sâu ở Trung nguyên?

      Ở đời sau, Sói trắng có tên gọi là Sói Bắc Cực, bởi vì bọn chúng là sinh vật sinh trưởng (sinh ra và lớn lên) hoạt động ở vùng đất giá lạnh, ở nơi nàng sinh sống cộng với thời đại đó được liệt vào loại giống để bảo vệ.

      Hôm nay Sói Bắc Cực xuất ở địa phương này.... .. Tần Như Thương hoài nghi, chẳng lẽ dưới chân núi này đúng là rét lạnh giống như Bắc Cực?

      Nhưng chỉ là nghĩ, vẫn là rất có khả năng.

      Theo như lời độc chứng, bọn họ đứng ở đỉnh núi thấp thoáng có thể nhìn thấy được nước sông ở dưới.

      Nếu phía dưới là nơi rất lạnh, bọn họ đến bây giờ hẳn là cũng có thể cảm giác được.

      Nhưng bốn phía ở đây ngoại trừ đêm đen dày đặc ra, ràng nhiệt độ vẫn có thay đổi.

      Lúc này, Quỷ Đồng lên tiếng, :

      "Là Sói? phải đến báo thù chứ?"

      câu này lại nhắc nhở Như Thương, trước kia ở trong thôn bọn họ đánh chết nhiều Sói như vậy, mặc dù cùng giống, nhưng cũng là đồng loại, lời Quỷ Đồng cũng rất có thể là .

      suy nghĩ, hài tử bên cạnh phát động đợt tấn công.

      Chỉ thấy thân mình bỗng nhiên phát lực, sau đó lưng hơi uốn cong, người giống như mũi tên rời cung chạy vọt lên phía trước.

      Những con Sói Bắc Cực Song song mà đứng lập tức tản ra bốn phía, rồi sau đó lại cùng nhau trở lại bao vây tấn công.

      Loài Sói này giống những loại đột kích trong thôn lúc trước, chúng nó ác hơn, nhanh hơn, lại càng mạnh bạo hơn.

      Bản lãnh Quỷ Đồng cho dù có tốt hơn nữa, nhưng hơn mười con Sói trắng cùng nhau đến tấn công đúng là có chỗ bất lợi.

      Chương 190: Bầy Sói cản đường

      Cũng may thân thể cứng rắn như đá, bầy Sói bổ nhào lên chiếm được lợi ích gì, thậm chí có mấy con chỉ vừa gào lên bị bắn cho quay về.

      Nhưng cũng có bị đụng chết, thân thể Sói trắng to lớn, lại còn khỏe mạnh, tuy rằng bị đụng phải , ngay cả bắn trở về ngã sấp xuống chỉ nghiêng thân cái, lại có thể tiếp tục tham gia chiến đấu.

      Quỷ Đồng đối với thân thể của bản thân, những vị trí khác hoàn toàn để ý, mặc kệ cắn hay cho dù va chạm, nhưng chỉ duy nhất bảo vệ chặt chẽ hai chân, có chút đột kích liền vội vàng tránh trái tránh phải.

      Sói trắng khôn ngoan, rất nhanh nhìn ra được điểm yếu, vì vậy trao đổi ánh mắt lẫn nhau, tiếp theo chính là cùng nhau lao đến tấn công đúng hai chân của Quỷ Đồng.

      Như Thương vừa thấy tốt, lập tức chạy như bay lên, đưa tay liền níu lấy sau gáy con Sói trắng dẫn đầu phía trước, lại dùng sức ném vào trong bầy Sói, đánh tan vài con xông tới.

      Lúc này độc chứng cũng gia nhập đoàn người chiến đấu, ra tay như điện lấy phòng thủ làm tấn công, trong nhất thời lại khiến cho bầy Sói trắng từng bước lui về phía sau.

      Nơi này là đường núi xuống dốc, rất bất lợi đối với việc đánh nhau.

      Mọi người vừa cẩn thận đối phó mãnh thú ngừng xông lên, vừa lại phải cẩn thận dưới chân ổn định chạm đất, để tránh trượt ngã xuống núi.

      Cứ giao chiến như vậy thời gian dài, thế nào cũng phân được thắng bại.

      Bọn họ đều sử dụng công phu , hai tay độc chứng như kìm sắt, từng phát từng phát thẳng đến đầu Sói trắng, tư thế như muốn vặn xuống.

      Quỷ Đồng cũng đem thân thể tràn đầy khí lực, nhanh nhẹn bay nhảy khắp nơi ở giữa những bóng trắng, nhằm để va đập đưa bọn chúng vào chỗ chết.

      Mà còn lại Tần Như Thương chính là vươn ra hay ngón tay trỏ, trực tiếp dò xét dưới cổ Sói trắng, ý định cắt cổ họng bọn chúng.

      Nhưng kỳ quái là, bầy Sói hình như cũng đến đối mặt giao chiến, bọn chúng chẳng qua chỉ liên tiếp bổ nhào tới lôi kéo, đến khi chỗ hàm răng có chút vật liệu may mặc mới thôi, cũng tiếp tục làm ra chút tổn thương nào nữa.

      Nhưng nếu bọn họ muốn lên phía trước bước, bầy Sói kia lại lập tức cùng nhau tấn công tiến hành ngăn cản.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 191: Cứu độc chứng lần

      Như Thương tiếp tục thử bước xuống phía chân núi, con Sói trắng vẫn luôn nhìn chăm chú vào nàng cũng liền vọt tới chạy theo. Trực tiếp chạy đến trước mặt của nàng, sau đó lấy thân mình hung hăng đụng vào người của nàng, nhưng lại giống như là muốn đụng cho người đừng tiếp tục tới.

      Móng tay sắc bén của Như Thương tìm được dưới cổ Sói, lại bỗng nhiên dừng lại.

      ra chỉ cần nàng ngừng, vào lúc nàng vung lên con Sói này trăm phần trăm bị cắt đứt cổ họng mà chết.

      Nhưng ở trong mắt bọn chúng Như Thương nhận ra được vài thứ, những thứ này khiến cho nàng phải dừng lại động tác, có làm ra tổn thương đối với bọn chúng.

      Nàng bị va vào phải lảo đảo vài bước, cũng có té ngã xuống.

      Rất dễ nhận thấy con Sói đó có sử dụng hết toàn lực tới đụng, mục đích của nó chính là làm cho nàng trở về, cũng phải muốn tổn thương người đụng vào.

      Lúc này, vừa vặn độc chứng cũng xé rách được vài con Sói khác, đến bên cạnh nàng.

      Nơi này có chỗ tảng đá lớn gồ lên, Như Thương chính là vừa bị tảng đá này ngăn cản chút mới dừng bước.

      Nhưng độc chứng lúc bị năm con Sói cuốn lấy, căn bản có cơ hội để chú ý đến dưới chân.

      Từng bước đến, đúng lúc giẫm ngay rìa tảng đá.

      Tảng đá và mặt đất tiếp xúc cũng quá ổn định, cộng thêm sức lực rất lớn của , lần này lại đạp cho tảng đá phải lăn xuống sườn núi.

      Mà bản thân tiếp theo cũng nghiêng người, thân thể mất thăng bằng liền ngã ngang xuống.

      Như Thương cả kinh, vội vàng đưa tay bắt lấy cành cây bên cạnh, mượn lực đung đưa hướng tới phía trước, được dịp đuổi theo tốc độ độc chứng ngã xuống.

      Nàng thả lỏng tay, đồng thời lại dùng cánh tay vòng chắc cành cây khô, tay khác túm lấy cổ áo của độc chứng, thành công kéo người trở lại.

      Thân thể độc chứng đứng ổn định trở lại bên cạnh Như Thương, hai người nhìn thoáng qua lẫn nhau, chỉ nghe :

      "Cảm tạ."

      Như Thương nháy mắt mấy cái:

      "Đừng khách khí! Có thể để cho ta cứu được ngươi lần, ta cảm thấy hết sức vinh hạnh!"

      Chương 192: phải báo thù, là báo ân

      Lúc này Quỷ Đồng cũng vội chạy đến bên cạnh, bầy Sói thấy bọn họ chuyển động nữa, cũng tiếp tục tấn công, chỉ là vọt tới phía trước ngăn cản con đường xuống núi, sau đó cùng nhau ngẩng đầu nhìn về hướng của bọn họ.

      Hai phe nhìn nhau được lúc, Như Thương nhìn vào ánh mắt của bầy Sói trắng, cảm giác vừa rồi từ trong lòng dâng lên càng ngày càng nhiều.

      Vì vậy nàng kéo kéo độc chứng bên cạnh :

      "Những con Sói này hình như cũng có ý định thương hại chúng ta, bọn chúng chỉ là muốn ngăn trở đường, để cho chúng ta xuống núi."

      độc chứng gật gật đầu, ra câu càng khiến người ta giật mình——

      " ngờ Quỷ Đồng đoán sai! Chúng nó phải đến báo thù, mà là đến để báo ân!"

      Lời này Quỷ Đồng suy nghĩ hiểu được, nhưng Như Thương lại hiểu. Vì vậy liền tiếp lời của giải thích cho Quỷ Đồng:

      "Nếu như ở trong thôn chúng ta giết chết nhóm Sói kia vừa đúng là địch của bọn chúng, vậy những con Sói trắng này rất có khả năng là đến báo ân! Bọn chúng xuất , nhưng cũng phải cắn chúng ta, xem ra đường ở phía trước nhất định là đặc biệt nguy hiểm, cho nên chúng nó muốn để chúng ta qua chịu chết!"

      Lời này Quỷ Đồng nghe vào trong tai thấy rất kỳ quái, hài tử nhịn được lên tiếng hỏi ra——

      "Tỷ tỷ, ngay cả tâm tư của Sói ngươi cũng đoán được?"

      Như Thương cười nhạt, :

      "Cũng chỉ là suy đoán mà thôi, kết quả có phải hay , e là phải hỏi bọn chúng chút!"

      Khi chuyện nàng nhìn tới bầy Sói bám sát gào thét ầm ĩ, rồi lại liếc mắt nhìn độc chứng.

      Thấy gật đầu, lúc này nàng mới lên bước, lấy lại bình tĩnh, sau đó dùng loại thanh hết sức nhàng cũng rất nhu hòa mở miệng chuyện.

      Loại thanh này vừa nghe đến khiến cho lòng người trấn định vui vẻ, rất là dễ chịu.

      Nhưng Như Thương chuyện cũng phải với người, đối tượng nàng trao đổi, chính là Sói trắng Bắc Cực.

      Chỉ nghe nàng ——

      "Ta biết là các ngươi có lòng tốt ngăn cản, con đường xuống núi phía trước hẳn là đặc biệt nguy hiểm đáng sợ !"

      Chương 193: chuyện với Sói

      Trong khi chuyện nàng vẫn tiếp tục lên trước vài bước, bầy Sói theo bản năng cũng lui về phía sau, nhưng chỉ lui nửa bước liền dừng lại.

      Như Thương đến bên cạnh bọn chúng, vẫn sợ hãi, người có bộc phát ra loại độc ác tàn bạo vừa rồi khi đánh nhau, người hoàn toàn giống như là nữ tử nhã nhặn bình thường.

      Nàng đến gần ngồi xổm xuống, rồi vươn tay ra, vuốt ve từng cái từng cái lên trán con Sói trong đó.

      Bầy Sói ban đầu còn có chút thích ứng, đầu mực lắc lắc đong đưa.

      Như Thương vẫn kiên trì, dường như nó cũng nhìn ra được đối phương có địch ý, nên tiếp tục giãy giụa nữa, ngược lại thành thành nằm sấp người xuống mặt đất, lấy cằm chống đỡ ở đầu gối của nàng, bộ dáng hết sức hưởng thụ.

      Trong lòng Như Thương vui mừng, thầm nghĩ bầy Sói quả nhiên là hiểu tính người, bản thân lựa chọn phương thức chuyện này vô cùng hữu dụng.

      Xem ra những sinh vật này cũng có chút giống nhau với con người, vì vậy nàng lại lên tiếng, tiếp tục :

      "Nhưng mà được nha! Các ngươi biết ? Ở bên ngoài thịnh hành loại bệnh truyền nhiễm rất nghiêm trọng, mọi người gọi nó ôn dịch. Người bị chết đếm hết, ngay cả những người còn sống lâu nữa cũng nối đuôi theo sau. Cho nên chúng ta nhất định phải xuống núi tìm được Dược Vương, thỉnh cầu ra ngoài để cứu dân chúng. Cho dù bây giờ có nguy hiểm đặc biệt đáng sợ, nhưng chúng ta cũng phải , nhất định phải !"

      Ánh mắt lúc nàng câu sau cùng, đột nhiên trở nên rất kiên định, đồng thời cũng cúi đầu xuống nhìn chăm chú vào mắt Sói trắng, lại :

      "Bởi vì có người đối với ta mà , đặc biệt đặc biệt quan trọng, bị bao vây ở trong vòng sống chết, nếu lần này ta , nhất định chết thể nghi ngờ. Mà nếu chết... ... Cho dù ta còn sống cũng gánh áy náy suốt cả đời, cho đến ngày ta chết , loại cảm giác áy náy đó cũng vẫn tồn tại như cũ."

      Nàng đứng dậy, than , nhìn qua bầy Sói trắng trước mặt từ đầu tới đuôi lần.

      Khi mở miệng lần nữa, trong giọng có chút mang theo khẩn cầu ——

      "Hãy để cho chúng ta qua! Chúng ta có lựa chọn nào khác!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 194: Quỷ Đồng bị kéo chân

      Ai cũng nghĩ tới, nàng thốt xong lời này, Sói trắng vốn rất là kiên định ngăn trở đường , thế nhưng rên tiếng nào bắt đầu lui về phía sau, mực thối lui trở về trong bóng tối, từ con dẫn đầu tru lên tiếng những con bình thường chạy trốn xung quanh, sau đó rất nhanh liền ở trước mắt của bọn họ hoàn toàn biến mất.

      Mọi người thở dài cái, Như Thương nâng lên tay phải vừa rồi vẫn khẽ vuốt Sói trắng, chỉ cảm thấy tất cả xảy ra phía trước giống như giấc mộng, rất chân , rồi lại biết có nên thừa nhận tồn tại của nó hay ?

      " thôi!" độc chứng lên, vỗ đầu vai của nàng, cũng lời, lẳng lặng ở phía trước. Nàng cũng gì, lập tức nối gót theo sau tiếp tục xuống núi.

      Quỷ Đồng vẫn là ở phía sau cùng, ba người đều rất nhanh, đồng thời cũng rất ăn ý hề lên tiếng, đem toàn bộ tinh lực tập trung ở dưới chân, cố gắng bằng tốc độ nhanh nhất xuống đến đáy cốc.

      Con đường này có chút khá dài, lại thêm bầu trời tăm tối càng tăng thêm quỷ dị, mọi hướng đều nhìn được quá xa, khiến người ta đối với khoảng cách mất phán đoán cơ bản nhất.

      Cũng may dẫn đường chính là độc chứng, Như Thương tin tưởng năng lực phân biệt đường của . Hơn nữa là, chỉ cần là có đường để xuống phía dưới, có vấn đề.

      Cho dù phương hướng xung quanh sai lệch vẫn quan trọng, mục tiêu của bọn họ là xuống đến đáy cốc, về phần là hướng Đông hay ngã về hướng Tây chút, cũng có gì đáng kể.

      được lúc, Quỷ Đồng ở tuốt phía sau đột nhiên phát ra "Di" tiếng hỏi.

      Rồi giống như ngừng chút, giậm giậm chân, tiếp theo lại về phía trước.

      Như Thương có quay đầu lại, chỉ dùng tiếng gọi hỏi:

      "Quỷ Đồng như thế nào?"

      Hài tử phía sau đáp:

      "Cảm giác cứ như có thứ gì đó kéo chân của ta, nhưng mà ta nhìn lại cũng phát cái gì."

      Như Thương dám khinh địch, mặc dù ở dưới tình huống này, con người rất có thể bởi vì thần kinh khẩn trương mà sinh ra chút ảo giác.

      Nhưng ba người bọn họ quá đặc thù, nhất là đối với Quỷ Đồng mà , sống đến mười tuổi, hầu như ngày nào, khắc nào là khẩn trương.

      Chương 195: Cởi quần áo ra, nhanh!

      Cho nên vì vậy mà sinh ra ảo giác cũng thể xảy ra ở người của !

      Nàng nhắc nhở đối phương:

      "Khi bộ cố gắng nâng cao chân, rồi quan sát chú ý chút, xem có phải bị thứ gì ràng buộc hay . thể khinh thường, giẫm giẫm chân nhiều lần mặt đất, phát khác thường lập tức với chúng ta!"

      "Được!" Quỷ Đồng ở phía sau đáp ứng, đồng thời bắt đầu mạnh mẽ giẫm chận tại chỗ.

      được lúc lâu Như Thương thấy nhắc lại chuyện lúc nãy, cũng hơi yên lòng.

      độc chứng ở phía trước bắt đầu chậm lại, nàng phản xạ có điều kiện tim như bị bóp chặt lại cái, theo bản năng liền cảm thấy được phía trước hẳn là phát chuyện gì.

      Cho tới khi nàng đến gần thấy độc chứng nhìn chằm chằm rừng cây trước mặt, con ngươi thỉnh thoảng lại di chuyển, hình như là tìm kiếm cái gì.

      Nàng cau mày hỏi:

      "Như thế nào?"

      độc chứng nhìn nàng, quan sát từ xuống dưới lần, khiến cho Như Thương có chút được tự nhiên.

      chuẩn bị lên tiếng hỏi lại, nghe được :

      "Ngươi về phía trước!"

      "Hả?" Nàng sửng sốt: "Ngươi cái gì?"

      "Ta ngươi tới phía trước! Ngươi hướng mặt về trước!" độc chứng lại nhắc lại, sau đó bản thân cử động, chờ Như Thương lên phía trước.

      Nàng biết đây là dụng ý gì, nhưng cũng có hỏi nhiều.

      Người nào ở phía trước cũng thế, tuy nàng là thân con , nhưng bàn về nhạy bén hay đánh nhau, nghĩ cũng thua cho độc chứng.

      Vừa nghĩ như vậy liền dẫn đầu trước, nhưng còn chưa được mười bước, chợt nghe tiếng bước chân của độc chứng ở phía sau tới rất nhanh, giống như vừa lướt lên mặt đất đến bên cạnh nàng.

      Nàng sững sờ, muốn quay đầu nhìn lại, cũng chưa kịp xoay qua, thấy cổ mát lạnh, như có thứ gì bao phủ lên.

      Như Thương ý thức được đó là tay độc chứng, giờ phút này kề sát vào da thịt cổ của nàng.

      Nàng kiềm được kinh hãi hỏi ——

      "Thế nào?"

      "Ngươi đừng nhúc nhích!" Giọng độc chứng nghiêm túc nặng nề, khiến cho trong lòng người nghe phát run: "Từ phía trước cởi bỏ y phục, nhanh!"

      Chương 196: Cởi hết áo ra

      "A?" Lời của từng chữ từng câu Như Thương đều nghe vào trong lỗ tai, nhưng tổng hợp lại cùng chỗ hiểu có ý gì. Vì vậy hỏi lại: "Ngươi, ngươi cái gì?"

      độc chứng bất đắc dĩ, buộc lòng phải lần nữa:

      " có thời gian giải thích, ngươi động tác chút từ trước mặt đem cái nút buộc cởi ra, tất cả đều tuột đến bên hông!"

      Lúc lời này dè dặt cẩn thận, giống như là sợ quấy rầy thứ gì đó.

      Đồng thời lại nâng tay lên, động tác bắt đầu hướng tới xiêm áo, lại hơi đề cao chút lượng :

      "Quỷ Đồng trước hết đừng qua đây, cứ đứng yên tại chỗ!"

      Tiếng bước chân sau lưng bởi vì lời của mà ngừng lại, Như Thương cũng biết độc chứng làm cái hành động quái quỷ gì, Quỷ Đồng thậm chí ngay cả tiếng hỏi cũng có, cứ như vậy lời đứng yên tại chỗ.

      Nàng hiểu chút nào, nhưng mà nơi tay dĩ nhiên có động tác, chính là đối chiếu theo lời độc chứng, nhanh nhẹn cởi ra nút buộc ở cổ áo của mình.

      Khi người nam nhân dùng loại giọng này đối với nữ nhân, muốn nàng cởi quần áo, cũng phải có rất nhiều lựa chọn để cho bọn họ hiểu.

      Bình thường mà , là bắt đầu đoạn bi kịch.

      Nếu như đổi lại những người khác, Như Thương e rằng đợi được lại lần thứ hai, đầu người cũng có ở đây.

      Nhưng mà lời này từ trong miệng độc chứng ra, cho phép nàng nghe.

      Trải qua mấy ngày chung đụng, mặc dù Như Thương vẫn còn rất khó nàng hiểu độc chứng, nhưng hiểu biết chút ít nhất định có.

      là người lười biếng, cũng là quân tử!

      Người này ra mỗi câu nhất định đều có tính chất mục đích và tác dụng, lãng phí miệng lưỡi những chuyện vô dụng.

      Huống chi ở dưới tình huống và hoàn cảnh như vậy, ai còn có thể có lòng tốt bày ra cái trò vui đùa ướt át này?

      Thời điểm nghĩ như vậy, nàng đem toàn bộ áo cởi ra và tuột xuống tới bên hông.

      Trừ bỏ chỉ có cái yếm buộc vòng quanh ở cổ, ngoài ra nửa người mảnh vải.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 197: Hắc Quả Phụ

      Ngay khi nàng cởi sạch áo về phía sau, bàn tay độc chứng chút nghĩ ngợi lập tức chụp lên sống lưng nàng.

      Động tác rất nhanh, gần như là chỉ chạm vào cái, nàng vừa cảm thấy có xúc cảm, đối phương cũng lấy tay ra.

      Đồng thời cũng phát túm lấy quần áo buông xuống ở phía sau, hướng lên đắp trở về.

      Như Thương biết chuyện xử lý thành công, vì vậy vội vàng lần nữa mặc lại áo, khi quay đầu đến nhìn thấy được thứ gì đó bị độc chứng cầm trong tay, nàng lại trợn mắt há mồm.

      Lúc này độc chứng cũng híp mắt, hướng tới trong tay mình nhìn sang. Dáng vẻ mặc dù vẫn bình tĩnh, nhưng khuôn mặt lại lên vài phần lo lắng.

      Đó là con Nhện, rất lớn, cỡ chừng phần ba bàn tay của .

      Toàn thân tất cả màu đen, phần bụng tỏa sáng, còn có cái đốm màu đỏ hình đồng hồ các.

      Nhìn thấy được thứ này Tần Như Thương rợn cả tóc gáy, thậm chí theo bản năng mà lui về sau nửa bước.

      Thử khép mở miệng vài lần, nhưng vẫn là có chút chần chừ có phát ra thanh.

      Nàng có chút mê mang, phải là bởi vì con Nhện to này vượt qua kích cỡ đồng loại bình thường, cũng phải vì nàng nhận ra được đó là loài Hắc Quả Phụ độc nhất độc nhất thế giới.

      đúng, có thể , nàng kinh ngạc bởi Hắc Quả Phụ, nhưng cũng phải vì độc của nó, mà là nó tại sao xuất ở loại địa phương này?

      Cái loại giống này được người đời sau gọi là Nhện Nữu Khấu gì đó, thông thường chỉ sinh sống ở vùng đất Nhiệt Đới, tuy nơi này cũng rất nóng bức, nhưng dù sao vẫn là khu vực Trung Nguyên, vào mùa hè nên có phản ứng bình thường tự nhiên, nóng nhưng so với Nhiệt Đới hoàn toàn khác nhau.

      Lại , bọn họ vừa mới gặp phải nhóm Sói Bắc Cực, nhiêu đây đủ khiến cho nàng giật mình.

      Hôm nay sinh vật Bắc Cực và Nhiệt Đới cùng lúc xuất ở khu vực trong rừng núi, chuyện này hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của người bình thường.

      Tuy là kinh nghiệm phong phú mạo hiểm như nàng, đối với loại tình huống này Tần Như Thương cũng là thấy những điều chưa từng thấy, nghe những điều chưa hề nghe.

      Chương 198: Phần lưng Như Thương

      Nàng nghĩ mà sợ hồi, thứ này là độc chứng bắt từ lưng nàng xuống, con Hắc Quả Phụ lớn như vậy, nếu như chậm thêm bước bị nó cắn lên cái, cũng phải là chuyện đùa, rất có thể khiến nàng bị mất mạng tại chỗ.

      phải nàng sơ suất, hề phát ra có vật khác lạ dán lên thân thể của mình, mà bởi vì phần lưng của nàng là chỗ mang nhạy cảm nhất.

      Bốn năm trước đây, màn ngoài ý muốn khiến cho khối thân thể này nhận lấy tổn thương lớn, mặc dù ở dưới bàn tay thần kỳ của Tiêu Phương nhìn ra bất kỳ dấu vết gì từng bị thương, nhưng vẫn là có chỗ biến hóa hết sức ràng bị nàng hiểu , đồng thời cũng chôn sâu tận đáy lòng, cho bất cứ người nào.

      Đó là cơ năng thần kinh thoái hóa!

      Phần lưng của nàng sau khi trải qua lần trọng thương kia, ít bộ phận thần kinh xúc giác (cảm giác khi sờ vào) liền yếu bớt rất nhiều.

      Đương nhiên cũng phải là hoàn toàn có, thí dụ như khi tay độc chứng chụp lên, nàng vẫn có thể cảm thấy giác được.

      Nhưng mà chú ý con nhện bò lên, vậy là hoàn toàn có cảm giác.

      Đây là nhược điểm của nàng, cũng giống như chân Quỷ Đồng, nhưng nàng nhưng tuyệt đối thể bại lộ chỗ trí mạng ra ngoài.

      "Vật này rất độc?" Người hỏi là độc chứng, con Nhện vẫn còn bị nắm trong tay, cùng với nó trầm ngâm nhìn nhau, Như Thương nhận ra được, cảm thấy sợ hãi phen, là Hắc Quả Phụ.

      Nàng thở phào nhõm, thần kinh vừa mới khẩn trương cuối cùng được thả lỏng xuống chút. Nó hiểu được sợ, phía bên mình có được bảo vệ, cũng tính là rơi vào tình thế bất lợi nhiều lắm.

      Mà lý do độc chứng mở miệng muốn hỏi như thế, là hoàn toàn xuất phát từ loại cảm giác.

      Trời sinh đặc biệt nhạy cảm đối với vật có độc, khi vừa mới qua ở bên cạnh Như Thương, bản thân ngửi được từ người nàng có hơi thở vật có độc truyền đến.

      Nhưng mà chưa từng thấy qua Hắc Quả Phụ, loại vật này trong sa mạc có, ở sa mạc hay ở ngoài cũng thường gặp.

      Huống chi, con Nhện này to lớn như thế, ai còn có thể cam đoan nó có phải là Nhện hay ?

      Chương 199: Chân của Quỷ Đồng

      Thậm chí Như Thương bắt đầu hoài nghi trong rừng này, có phải có vật gì đó có thể làm sinh vật phát sinh dị biến hay ?

      Nàng và độc chứng qua loa chút chuyện có liên quan Hắc Quả Phụ, lúc chuyện vẫn cố gắng lường tính duy trì khoảng cách nhất định.

      độc chứng sợ độc nhưng có nghĩa nàng cũng sợ, tuy rằng máu của gần như có thể Giải Bách Độc, nhưng nếu như mà tới cứu kịp lúc nàng đời nhà ma, vậy đúng là có chỗ lí lẽ .

      Con Nhện lớn cuối cùng chết thảm ở dưới chân của độc chứng, có lẽ đây là biện pháp xử lý tốt nhất đối với nó.

      Hai người chuẩn bị gọi Quỷ Đồng tiếp tục lên đường, lại thấy hài tử kia qua phía bên này.

      Chầm chậm, như là từng bước rà sát ở mặt đất mà , mỗi lần di chuyển bước chân cái đều cố hết sức.

      Cuối cùng khi đến gần Quỷ Đồng cúi đầu xuống, chỉ hai chân mình, :

      "Các ngươi nhìn!"

      Hai người cùng nhau cúi đầu, chỉ liếc mắt cái, liền kinh hoảng sợ hãi.

      Hai chân Quỷ Đồng biết từ khi nào bị loại gì đó quấn lấy vòng quanh, ra giống như hai cái bánh bao lớn, hoàn toàn thấy được tới giầy.

      Hai mắt đẹp Như Thương gần như trừng đến cực hạn, vươn ra ngón tay chỉ xuống dưới, giọng có chút phát run.

      Nàng ——

      "Con Nhện kết lưới! Rất nhiều rất nhiều lưới tụ tập tại cùng nhau, bao lấy chân của Quỷ Đồng."

      Lúc này độc chứng tới ngồi xổm người xuống nhìn nhìn hai vòng mạng nhện, đồng thời mở miệng hỏi Quỷ Đồng:

      "Có thể cảm nhận được có cái gì cắn ngươi?"

      Quỷ Đồng lắc đầu, đáp:

      " có! Chỉ là cứ luôn cảm thấy giống như có người kéo chân của ta, ta dựa theo phương pháp Như Thương tỷ nâng lên chân, có gì chuyện. Nhưng vừa rồi chỉ có lúc đứng tại chỗ, đến khi ta muốn bước chân lại thành bộ dáng như vậy."

      "Trước tiên cứu ra rồi hãy !" Giọng Như Thương trầm xuống, hô hấp có chút dồn dập. "Mở ra mạng nhện chúng ta nhanh chóng rời ! Nơi này thể ở lại nữa! Bình thường Hắc Quả Phụ rất khó khăn đối phó ——" Nàng vừa vừa chỉ hướng con mới vừa bị giẫm chết, tiếp tục : "Con lớn như vậy, các ngươi sợ, nhưng thân thể bình thường này của ta thể được! Vả lại chân của Quỷ Đồng bỗng chốc bị nhiều lưới bao quanh lấy, vậy núp ở nơi bí mật gần đó, còn chắc có bao nhiêu con Nhện a! Chúng ta cứ nên chạy là cách tốt nhất!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 197: Hắc Quả Phụ

      Ngay khi nàng cởi sạch áo về phía sau, bàn tay độc chứng chút nghĩ ngợi lập tức chụp lên sống lưng nàng.

      Động tác rất nhanh, gần như là chỉ chạm vào cái, nàng vừa cảm thấy có xúc cảm, đối phương cũng lấy tay ra.

      Đồng thời cũng phát túm lấy quần áo buông xuống ở phía sau, hướng lên đắp trở về.

      Như Thương biết chuyện xử lý thành công, vì vậy vội vàng lần nữa mặc lại áo, khi quay đầu đến nhìn thấy được thứ gì đó bị độc chứng cầm trong tay, nàng lại trợn mắt há mồm.

      Lúc này độc chứng cũng híp mắt, hướng tới trong tay mình nhìn sang. Dáng vẻ mặc dù vẫn bình tĩnh, nhưng khuôn mặt lại lên vài phần lo lắng.

      Đó là con Nhện, rất lớn, cỡ chừng phần ba bàn tay của .

      Toàn thân tất cả màu đen, phần bụng tỏa sáng, còn có cái đốm màu đỏ hình đồng hồ các.

      Nhìn thấy được thứ này Tần Như Thương rợn cả tóc gáy, thậm chí theo bản năng mà lui về sau nửa bước.

      Thử khép mở miệng vài lần, nhưng vẫn là có chút chần chừ có phát ra thanh.

      Nàng có chút mê mang, phải là bởi vì con Nhện to này vượt qua kích cỡ đồng loại bình thường, cũng phải vì nàng nhận ra được đó là loài Hắc Quả Phụ độc nhất độc nhất thế giới.

      đúng, có thể , nàng kinh ngạc bởi Hắc Quả Phụ, nhưng cũng phải vì độc của nó, mà là nó tại sao xuất ở loại địa phương này?

      Cái loại giống này được người đời sau gọi là Nhện Nữu Khấu gì đó, thông thường chỉ sinh sống ở vùng đất Nhiệt Đới, tuy nơi này cũng rất nóng bức, nhưng dù sao vẫn là khu vực Trung Nguyên, vào mùa hè nên có phản ứng bình thường tự nhiên, nóng nhưng so với Nhiệt Đới hoàn toàn khác nhau.

      Lại , bọn họ vừa mới gặp phải nhóm Sói Bắc Cực, nhiêu đây đủ khiến cho nàng giật mình.

      Hôm nay sinh vật Bắc Cực và Nhiệt Đới cùng lúc xuất ở khu vực trong rừng núi, chuyện này hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của người bình thường.

      Tuy là kinh nghiệm phong phú mạo hiểm như nàng, đối với loại tình huống này Tần Như Thương cũng là thấy những điều chưa từng thấy, nghe những điều chưa hề nghe.

      Chương 198: Phần lưng Như Thương

      Nàng nghĩ mà sợ hồi, thứ này là độc chứng bắt từ lưng nàng xuống, con Hắc Quả Phụ lớn như vậy, nếu như chậm thêm bước bị nó cắn lên cái, cũng phải là chuyện đùa, rất có thể khiến nàng bị mất mạng tại chỗ.

      phải nàng sơ suất, hề phát ra có vật khác lạ dán lên thân thể của mình, mà bởi vì phần lưng của nàng là chỗ mang nhạy cảm nhất.

      Bốn năm trước đây, màn ngoài ý muốn khiến cho khối thân thể này nhận lấy tổn thương lớn, mặc dù ở dưới bàn tay thần kỳ của Tiêu Phương nhìn ra bất kỳ dấu vết gì từng bị thương, nhưng vẫn là có chỗ biến hóa hết sức ràng bị nàng hiểu , đồng thời cũng chôn sâu tận đáy lòng, cho bất cứ người nào.

      Đó là cơ năng thần kinh thoái hóa!

      Phần lưng của nàng sau khi trải qua lần trọng thương kia, ít bộ phận thần kinh xúc giác (cảm giác khi sờ vào) liền yếu bớt rất nhiều.

      Đương nhiên cũng phải là hoàn toàn có, thí dụ như khi tay độc chứng chụp lên, nàng vẫn có thể cảm thấy giác được.

      Nhưng mà chú ý con nhện bò lên, vậy là hoàn toàn có cảm giác.

      Đây là nhược điểm của nàng, cũng giống như chân Quỷ Đồng, nhưng nàng nhưng tuyệt đối thể bại lộ chỗ trí mạng ra ngoài.

      "Vật này rất độc?" Người hỏi là độc chứng, con Nhện vẫn còn bị nắm trong tay, cùng với nó trầm ngâm nhìn nhau, Như Thương nhận ra được, cảm thấy sợ hãi phen, là Hắc Quả Phụ.

      Nàng thở phào nhõm, thần kinh vừa mới khẩn trương cuối cùng được thả lỏng xuống chút. Nó hiểu được sợ, phía bên mình có được bảo vệ, cũng tính là rơi vào tình thế bất lợi nhiều lắm.

      Mà lý do độc chứng mở miệng muốn hỏi như thế, là hoàn toàn xuất phát từ loại cảm giác.

      Trời sinh đặc biệt nhạy cảm đối với vật có độc, khi vừa mới qua ở bên cạnh Như Thương, bản thân ngửi được từ người nàng có hơi thở vật có độc truyền đến.

      Nhưng mà chưa từng thấy qua Hắc Quả Phụ, loại vật này trong sa mạc có, ở sa mạc hay ở ngoài cũng thường gặp.

      Huống chi, con Nhện này to lớn như thế, ai còn có thể cam đoan nó có phải là Nhện hay ?

      Chương 199: Chân của Quỷ Đồng

      Thậm chí Như Thương bắt đầu hoài nghi trong rừng này, có phải có vật gì đó có thể làm sinh vật phát sinh dị biến hay ?

      Nàng và độc chứng qua loa chút chuyện có liên quan Hắc Quả Phụ, lúc chuyện vẫn cố gắng lường tính duy trì khoảng cách nhất định.

      độc chứng sợ độc nhưng có nghĩa nàng cũng sợ, tuy rằng máu của gần như có thể Giải Bách Độc, nhưng nếu như mà tới cứu kịp lúc nàng đời nhà ma, vậy đúng là có chỗ lí lẽ .

      Con Nhện lớn cuối cùng chết thảm ở dưới chân của độc chứng, có lẽ đây là biện pháp xử lý tốt nhất đối với nó.

      Hai người chuẩn bị gọi Quỷ Đồng tiếp tục lên đường, lại thấy hài tử kia qua phía bên này.

      Chầm chậm, như là từng bước rà sát ở mặt đất mà , mỗi lần di chuyển bước chân cái đều cố hết sức.

      Cuối cùng khi đến gần Quỷ Đồng cúi đầu xuống, chỉ hai chân mình, :

      "Các ngươi nhìn!"

      Hai người cùng nhau cúi đầu, chỉ liếc mắt cái, liền kinh hoảng sợ hãi.

      Hai chân Quỷ Đồng biết từ khi nào bị loại gì đó quấn lấy vòng quanh, ra giống như hai cái bánh bao lớn, hoàn toàn thấy được tới giầy.

      Hai mắt đẹp Như Thương gần như trừng đến cực hạn, vươn ra ngón tay chỉ xuống dưới, giọng có chút phát run.

      Nàng ——

      "Con Nhện kết lưới! Rất nhiều rất nhiều lưới tụ tập tại cùng nhau, bao lấy chân của Quỷ Đồng."

      Lúc này độc chứng tới ngồi xổm người xuống nhìn nhìn hai vòng mạng nhện, đồng thời mở miệng hỏi Quỷ Đồng:

      "Có thể cảm nhận được có cái gì cắn ngươi?"

      Quỷ Đồng lắc đầu, đáp:

      " có! Chỉ là cứ luôn cảm thấy giống như có người kéo chân của ta, ta dựa theo phương pháp Như Thương tỷ nâng lên chân, có gì chuyện. Nhưng vừa rồi chỉ có lúc đứng tại chỗ, đến khi ta muốn bước chân lại thành bộ dáng như vậy."

      "Trước tiên cứu ra rồi hãy !" Giọng Như Thương trầm xuống, hô hấp có chút dồn dập. "Mở ra mạng nhện chúng ta nhanh chóng rời ! Nơi này thể ở lại nữa! Bình thường Hắc Quả Phụ rất khó khăn đối phó ——" Nàng vừa vừa chỉ hướng con mới vừa bị giẫm chết, tiếp tục : "Con lớn như vậy, các ngươi sợ, nhưng thân thể bình thường này của ta thể được! Vả lại chân của Quỷ Đồng bỗng chốc bị nhiều lưới bao quanh lấy, vậy núp ở nơi bí mật gần đó, còn chắc có bao nhiêu con Nhện a! Chúng ta cứ nên chạy là cách tốt nhất!"
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :