1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng không hư, phi không thương - Tô Nguyệt Vân

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 15: Thân Tình Của Nhị Hoàng Tử


      Bạch Tinh Ngân đem chuyện xuyên của Lam Điệp Nhi kể ình, từ đầu đến cuối Bạch Nguyệt diệu, mà Bạch Nguyệt Diệu sau khi nghe xong cũng tin hoàn toàn, bởi vì cảm thấy loại chuyện như vậy đơn giản là hoang đường cực kỳ, nhưng ngẫm lại thấy lời của Lam Điệp Nhi cũng rất là quái dị, cộng thêm với tính tình đó...


      Rồi sau đó, Bạch Nguyệt Diệu cùng Bạch Tinh Ngân trầm mặc hồi lâu ở thư phòng, bọn họ đều có suy nghĩ riêng về Lam Điệp Nhi, Bạch Tinh Ngân cầu nguyện Lam Điệp Nhi muốn là người của Đại hoàng tử, bởi vì Bạch Tinh Ngân từ lần đầu tiên gặp Lam Điệp Nhi cảm thấy Lam Điệp Nhi ình cảm giác rất thân thiết, tại lại biết Lam Điệp Nhi là , cho nên Bạch Tinh Ngân lại càng muốn tính mạng của Lam Điệp Nhi bị chôn vùi như vậy.


      Còn có con ngựa của Bạch Nguyệt Diệu, trừ Bạch Nguyệt Diệu ra căn bản ai có thể khiến cho con ngựa chạy trốn, nhưng là Lam Điệp Nhi chẳng qua là đánh ngựa, con ngựa liền chạy, cho nên Bạch Tinh Ngân mới có thể kính nể Lam Điệp Nhi như vậy.


      Nhưng có cách nào, nếu như Lam Điệp Nhi là người của Đại hoàng tử, Bạch Tinh Ngân đích thân giết Lam Điệp Nhi, bởi vì vô luận người nào nguy hại đến Nhị ca Bạch Nguyệt Diệu của mình, Bạch Tinh Ngân cũng tha thứ , bởi vì ở Bạch Nguyệt Diệu trong lòng Bạch Tinh Ngân có vị trí vô cùng quan trọng.


      ra Bạch Tinh Ngân cùng Bạch Nguyệt Diệu là huynh đệ khác mẫu, mà Bạch Tinh Ngân cùng Đại hoàng tử mới là cùng mẫu, bọn họ mới là huyết thân, thân mẫu Bạch Tinh Ngân cùng Đại hoàng tử chính là đương kim hoàng hậu, nhưng là mẫu thân Bạch Nguyệt Diệu chỉ là chếch phi thôi.


      Ở Vân Long quốc, theo lý thuyết địa vị của Bạch Tinh Ngân so Bạch Nguyệt Diệu cao hơn, nhưng vì Bạch Tinh Ngân là con trai thứ hai của Hoàng hậu, cho nên từ bị xem thường, chính mẫu thân và ca ca ruột cũng xa lánh , chỉ có dị mẫu của Nhị hoàng tử và Nhị hoàng tử Bạch Nguyệt Diệu là thương mình, cho nên ở trong lòng Bạch Tinh Ngân sớm coi Bạch Nguyệt Diệu và mẫu thân của Bạch Nguyệt Diệu là ca ca cùng mẫu thân ruột...


      ra Bạch Nguyệt Diệu cùng Bạch Tinh Ngân căn bản là đồng bệnh tương liên, thậm chí còn bằng địa vị của Bạch Tinh Ngân, Bạch Nguyệt Diệu mặc dù là Nhị hoàng tử nhưng căn bản cách đối xử khác xa so với Đại hoàng tử.


      Chế độ kế vị Vân Long quốc ra cũng giống chế dộ kế vị trong lịch sử, chính là Đại hoảng tử có tư cách kế vị, nhưng chỉ duy có điểm, Vân Long quốc sắp đặt có chế độ cử chi, cách khác hoàng tử nào có tài nhất cũng cần kiêng nể chế độ con trưởng mới được kế vị, trực tiếp lấy được ngôi vị thái tử sau này hoàng đế chính là người đó...


      Cho nên Bạch Nguyệt Diệu vẫn luôn cam lòng, cũng chịu thua, bởi vì Bạch Nguyệt Diệu bất mãn với nhân phẩm của Đại hoàng tử, Bạch Nguyệt Diệu ngay cả cha mình cũng hài lòng! ra con người của Bạch Nguyệt Diệu như thế nào đây? Ha ha, ngày sau mọi người từ từ biết.


      Mà bây giờ nội tâm Bạch Nguyệt Diệu cũng muốn có Lam Điệp Nhi, bên cạnh có vô số mỹ nữ, hưởng thụ qua vô số mỹ nữ, gặp được Lam Điệp Nhi quả cảm thấy Lam Điệp Nhi rất đẹp, nhưng rất đáng tiếc, Bạch Nguyệt Diệu phong lưu thuộc về phong lưu, nhưng tuyệt háo sắc, hoặc giả những lời này ra rất mâu thuẫn ...


      Bạch Nguyệt Diệu suy nghĩ như thế nào làm cho Lam Điệp Nhi lộ ra cái đuôi hồ ly, dễ giết chi cho thống khoái!!

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 16: Dã Tâm Của Nhị Hoàng Tử


      “Nhị hoàng huynh, giờ văn võ cả triều hơn phân nửa quy thuận Đại hoàng huynh rồi, mà huynh...” Bạch Tinh Ngân có chút bận tâm Bạch Nguyệt Diệu, hơn ai hết, Bạch Tinh Ngân hiểu được dã tâm của Bạch Nguyệt Diệu, cũng là người hiểu được mục đích của Bạch Nguyệt Diệu!


      “A, cái chính là lấy được lòng dân! Bởi vậy mới có câu được lòng dân được cả thiên hạ!” Lời này của Bạch Nguyệt Diệu vừa ra vẻ ngạo khí quân vương cùng với khí phách chút cũng che dấu được lộ ra, ra Bạch Nguyệt Diệu hai năm gần đây được dân chúng đánh giá vô cùng cao, mặc dù tính cách của Bạch Nguyệt Diệu khiến mọi người khinh bỉ, nhưng những thứ này đều là Bạch Nguyệt Diệu làm ra vẻ mà thôi...


      Bạch Nguyệt Diệu ba tuổi học văn, năm tuổi tập võ, trong mắt phụ hoàng Bạch Nguyệt Diệu giống như thiên tài, nhưng năm bảy tuổi cùng với mẹ của suýt nữa gặp bất trắc, có điều may là tránh được đại nạn, đáng tiếc mẫu thân Bạch Nguyệt Diệu lại vĩnh viễn táng thân trong chuyện đó, sau đó liên tiếp nhiều chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Bạch Nguyệt Diệu thông minh biết là ai làm chuyện tốt.


      Trong triều đình ngươi lừa ta gạt, lòng người thể dò được, tranh quyền đoạt vị, xu nịnh thúc ngựa, mười mấy tuổi thấu hiểu, nhưng là con của sườn phi, lại là con thứ hai, cho nên phần lớn quan viên trong triều đều bị hoàng hậu lôi kéo.


      quan tâm tới ngôi vua, vì thù của mẫu thân, vì dân chúng, thề phải lấy được vương vị, nhưng, có bất cứ hành động nào.


      Ngược lại, khi mười hai tuổi, bắt đầu tỏ ra kém cỏi, chìm đắm trong ôn nhu, sau đó người công kích Bạch Nguyệt Diệu cũng giảm dần, vì trong mắt người khác Bạch Nguyệt Diệu chỉ biết mỹ nhân, hưởng lạc, biết dân gian khó khăn! Làm mất mất năng lực tranh giành ngôi vua...


      Nhìn như sa đọa, vô năng nhưng Bạch Nguyệt Diệu có thể nào sa đọa, vô năng như thế? Lúc có người ôm vô số mỹ nữ hưởng thụ thú vui giường, đến lúc bốn bề vắng lặng lại bắt đầu vùi đầu khổ học, nhờ thế có thể che được tai mắt bên ngoài...


      Mỗi năm trôi qua, Bạch Nguyệt Diệu gần hai mươi tuổi rồi, cũng đến tuổi nạp phi, nhưng mấy phi tử được đề cử kia Bạch Nguyệt Diệu liếc mắt biết các nàng là người của Đại hoàng tử, cho nên khước từ toàn bộ, bây giờ Bạch Nguyệt Diệu có bất kỳ phi tử nào, mấy nữ tử ở tẩm cung của Bạch Nguyệt Diệu chẳng qua là những thị nữ che mắt bên ngoài mà thôi.


      Hai mươi tuổi thế lực của Bạch Nguyệt Diệu từ từ hoàn thiện, đại thần trong triều cũng có mấy tâm phúc, mà sức khỏe của phụ hoàng lại ngày càng uể oải, nếu còn hành động, như vậy ngôi vị thái tử rơi vào tay Đại hoàng tử.


      Vì vậy, bắt đầu lôi kéo lòng dân, vì vẫn cho rằng phải có lòng dân mới có được thiên hạ! Mỗi năm góp chút, tích lũy hai năm Bạch Nguyệt Diệu được dân chúng xưng là hoàng tử tốt rồi, nhưng Đại hoàng tử kia sau khi nhận được tin tức này, mấy tháng nay cho người phục kích , cho nên Bạch Nguyệt Diệu cho là Lam Điệp Nhi chính là người của Đại hoàng tử!


      “Nữ tử kia chắc tắm rửa xong rồi, ta tốt hơn nên dò xét nàng ta!” Bạch Nguyệt Diệu xong lại khôi phục vẻ tà mị, sau đó dẫn theo Bạch Tinh Ngân cùng nhau trở về đại sảnh.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Last edited: 26/4/16

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 17: Nhị Hoàng Tử Có Phi


      Người đại tắm đều là dùng xà bông thơm, sữa tắm, mà người cổ đại là dùng cánh hoa thay thế những thứ này. Hồ tắm trong nhà Bạch Nguyệt Diệu là lớn, haiz, giống với ao rượu rừng thịt của Trụ Vương, tên hoàng tử Bạch Nguyệt Diệu ngu ngốc này!


      Sau khi ta tắm xong ra hồ tắm, sau đó đổi lại phi tử của Bach Nguyệt Diệu chuẩn bị quần áo cho ta, biết Bạch Nguyệt Diệu đối xử với phi tử của mình thế nào, sao ta cảm giác phi tử của càng ngày càng giống nha hoàn vậy chứ? ti vi những Vương Phi kia ràng được hưởng thụ lắm mà.


      Vừa ra cửa, những phi tử kia chỉnh tề đứng ở cửa.


      “Công tử.” Đừng khách sao với ta thế chứ? Theo lý thuyết vị trí của các nàng cao hơn ta rất nhiều.


      “Các vị Vương Phi tỷ tỷ đừng gọi ta là công tử.” Lời của ta xong mấy phi tử đứng ở cửa đều ngạc nhiên.


      “Công tử, đừng bậy, ta chẳng qua chỉ là thị nữ của Gia mà thôi, Gia cũng cưới bất kỳ phi tần nào.”


      ... A??? Bạch Nguyệt Diệu có phần... là quá đáng? Ta lúc trước cảm thấy tam thê tứ thiếp rất phong lưu rồi, nhưng ngẫm nghĩ nam tử cổ đại phải đều như vậy sao? Nhưng... Những nữ tử hoàng hoa khuê nữ này, lại trêu ghẹo họ? Ngay cả danh phận cũng cho? Bạch Nguyệt Diệu khỏi quá đáng, là xấu xa!! Thảo nào lúc nãy ta trêu ghẹo những nữ tử này Bạch Nguyệt Diệu ngay cả tức giận cũng có, có phải thê tử của đâu!


      “Bạch Nguyệt Diệu...” Lời của ta mới vừa ra khỏi miệng những nha hoàn kia thần sắc hốt hoảng, sau đó cắt đứt lời của ta.


      “Công tử, thể gọi thẳng tên họ của các hoàng tử được.” Quy củ đúng là nhiều, điểm này ta còn hiểu, phim cổ trang thấy nhiều rồi, ta có thể hiểu quy củ cùng những lễ tiết sao? Nhưng ta cũng sắp chết, còn sợ cái này ư?


      “Được rồi, ta biết!” Ta xong lập tức theo những nha hoàn kia lại trở về đại sảnh, trong đại sảnh Bạch Nguyệt Diệu và Bạch Tinh Ngân ngỗi vững như bàn thạch, nhưng theo bước chân ta bước vào, Bạch Nguyệt Diệu lộ ra nụ cười tà mị ghê tởm kinh khủng với ta, mà Bạch Tinh Ngân lộ vẻ mặt khẩn trương cùng ngượng ngùng, Bạch Tinh Ngân ngượng ngùng cái gì? Ta có chút tò mò.


      “Ồ, sạch ít!” Bạch Nguyệt Diệu châm chọc cùng cười nhạo ta.


      xong, ta ngay cả khách sáo cũng khách sáo tùy tiện tìm cái ghế ngồi xuống: “Cái đó!! Đa tạ ngươi Bạch Nguyệt Diệu.” A, ta đây lập tức kêu gào vùng vẫy đấu tranh, biết mình sắp chết, cho nên cứ tùy ý mà .


      “Lam... Lam đệ, đệ là...”


      “Khụ khụ...” Bạch Tinh Ngân ấp a ấp úng hỏi ta, nhưng Bạch Nguyệt Diệu đột nhiên ho tiếng, Bạch Tinh Ngân lúc này mới dừng lại lời : “Hình pháp bắt đầu.”


      Tới rồi, tới rồi, ha, giờ chết của ta đến rồi, Bạch Nguyệt Diệu vừa xong, ta trực tiếp đứng lên: “Đến đây, đến đây.” Ta hề sợ hãi đối với lời vừa của Bạch Nguyệt Diệu, quân vương cổ đại vốn đạo lý, người ta nói quân muốn thần chết thần thể chết, huống chi ta còn mắng phụ hoàng , sỉ nhục , hơn nữa ta lại phải thần tử! Giống như những quan binh kia , ta chỉ là kẻ thảo dân mà thôi.


      “A? Xem ra ngươi chuẩn bị tốt, đến đây.” Bạch Nguyệt Diệu xong lập tức đứng lên, sau đó về phía ta, phát bắt được ta, ta có chút ngạc nhiên, phải là thập đại khốc hình gì đó sao? Đây là ý gì? Ta tò mò nhìn Bạch Nguyệt Diệu, nhưng con ngươi Bạch Nguyệt Diệu lại lóe ra ánh mắt phóng đãng?


      “Nhị hoàng huynh...”


      “Hoàng đệ, đệ chờ ta chút !”


      “Chờ chút, muốn đâu?” Ta hoảng sợ hỏi Bạch Nguyệt Diệu.


      “A, ngươi cũng sắp chết rồi, còn quan tâm đâu làm gì?” đợi ta phản kháng, Bạch Nguyệt Diệu ngay lập tức lại bế ta nhấc lên...

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 18: Nhị Hoàng Tử Đoạt Hôn


      Dọc theo đường ta giãy giụa vì chỉ có phí công, ta ngược lại rất tỉnh táo nhìn Bạch Nguyệt Diệu.


      “Ta , ngươi mệt sao? Tự ta có chân để sao? Đến lúc ngươi chém chân của ta rồi hẵng hay, mau thả ta ra!” Ta ra lệnh cho Nhị hoàng tử cao cao tại thượng của Vân Long quốc, nhưng vẫn bất vi sở động, cũng tức giận.


      “À, ta sợ lát nữa ngươi có sức!” Vẻ mặt lúc lời này... Là do tư tưởng của ta phức tạp? hay là Bạch Nguyệt Diệu vốn yên lòng? Thế nhưng lại ra lời mập mờ như vậy? Ta suy tư, Bạch Nguyệt Diệu cước mở cửa gian phòng, ta nhìn vào phòng kia... Là phòng ngủ, ta đổ mồ hôi!!! Sao lại dẫn ta tới nơi này?


      “Này!!!! Dẫn ta tới đây làm gì?” Ta khẩn trương đến được rồi, cả đầu óc cũng hỗn loạn, ta lại bị nam tử phong lưu mang vào phòng ngủ? muốn làm gì? Trong lòng của ta run rẩy ngừng.


      “Sợ cái gì? Ngươi phải là nam tử sao?” xong trực tiếp đem ta đến giường. Sau đó đóng cửa, ta lập tức nhanh chóng nhảy từ giường xuống. Ta mới vừa lao xuống giường, mà biết lúc nào đứng chắn ở trước mặt ta.


      “Ngươi... Rốt cuộc muốn làm gì?” Ta hoảng sợ nhìn .


      “Ừ? Làm gì nhỉ? Còn chưa nghĩ ra!” Nghe Bạch Nguyệt Diệu xong, ta có chút an tâm, ta lại cẩn thận di chuyển.


      lúc này Bạch Nguyệt Diệu nhanh chóng cúi đầu đem bờ môi mềm mại của áp sát vào môi ta, trong nháy mắt, mắt ta mở to gấp mấy lần, mà tròng mắt của cũng nhắm lại, chẳng qua là khẽ cong xuống dưới, cười?


      Ta dùng toàn bộ sức lực đẩy ra: “Ngươi có phải bệnh ? Cả nam tử mà ngươi cũng tha?” Nụ hôn đầu của ta, nụ hôn đầu của ta lại bị loại nam tử này cướp ? Hoàng tử phong lưu, ta hận! Giết ta, đánh ta ta cũng sợ, nhưng ta sợ gặp loại chuyện như vậy!!!


      vẫn cười như cũ, sau đó dùng đầu lưỡi điềm tĩnh liếm môi dưới: “** lỗi đâu rồi, hơn nữa mùi của đàn ông tồi chứ sao.” muốn nam nữ đều giết à? Vừa nãy bảo ta tắm chẳng lẽ vì là chuyện này? Làm sao bây giờ? Ta hốt hoảng muốn đứng lên, nhưng nhàng ấn ta xuống, ta lại ngồi trở lại giường.


      Trời ạ, nhìn yếu ớt nhưng lại khỏe vậy. Cũng đúng, thế nào cũng là nam tử, dù yếu cũng có thể đánh thắng được kẻ tay trói gà chặt ta đây.


      “Nhưng rất đáng tiếc ta đối với nam tử có hứng thú!” Nụ cười của biến mất, đối với nam tử có hứng thú? Vậy ? Chẳng lẽ...


      “Vậy ngươi làm gì hôn ta?” Ta kích động chất vấn Bạch Nguyệt Diệu.


      “Vì ta đối với nữ tử có hứng thú!” Cái vẻ mặt đáng sợ kia làm ta run rẩy, lúc này có vẻ **, có vẻ mị nữa, vẻ mặt ta vô cùng kinh sợ, ta ngay cả câu cũng dám , chẳng lẽ biết ta là nữ tử? Ta hoảng sợ nhìn , nhưng lại tay xé luônquần áo mà khi nãy ta vừa mới thay...


      Quần áo bị xé rách, ta theo bản năng dùng hai cánh tay che trước ngực.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :