1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng không hư, phi không thương - Tô Nguyệt Vân

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 85: Nhị Hoàng Tử Chọn Phi


      “Phụ hoàng!” Bạch Nguyệt Diệu tiến lên hai bước đứng trước ta: “Đề nghị của Lam hàn lâm vừa nghe qua là trái với di huấn của Bạch gia lão tổ chúng ta, nhưng, cẩn thận suy nghĩ chút đề nghị của Lam hàn lâm cũng chưa hẳn là đáng chú ý. Theo cách này, nhân tài cả nước xây dựng nên có trăm toan tính mà hại. Nhi thần nghĩ Vân Long quốc ngày sau phát triển so với giờ càng cường đại hơn, tổ tiên trời có linh thiêng cũng trách tội cải cách của phụ hoàng, hơn nữa bá tánh trăm họ còn có thể cảm thấy phụ hoàng càng thêm tài đức sáng suốt nữa, phụ hoàng cảm thấy thế nào?” Bạch Nguyệt Diệu ôn thuận, lời uyển chuyển, mặc dù ý của ta và giống nhau, nhưng so với cứng rắn của ta vừa rồi lời lẽ thấu tình đạt lý hơn. Lời của Bạch Nguyệt Diệu ràng khiến cho người nghe cảm thấy thư thái hơn rất nhiều, ta sớm biết Bạch Nguyệt Diệu có bản lĩnh, nếu có thể sớm hiển lộ ra những bản lĩnh này, quốc gia khẳng định so giờ càng thêm phồn vinh thịnh vượng.


      Ta thể phục, mới vừa rồi còn đắc ý, mà giờ chỉ có thể ủ rũ cúi đầu thôi, lúc này ta phải để Bạch Nguyệt Diệu chiếm thế thượng phong rồi, ai!


      Hoàng thượng do dự chút, sau đó hỏi: “Nhị hoàng nhi đồng ý với Lam hàn lâm ư?”


      “Vâng”


      “Lam Thái sư, ý khanh thế nào?” Hoàng đế lại hỏi Lam Thái sư.


      “Thần cảm thấy mỗi người đều có cái lý riêng.” Lời của Lam thái sư ràng là hai bên đều giúp, hazi!


      “Được rồi, vậy , sang năm trẫm thử cách thi cử này lần, nếu hiệu quả tốt, Vân Long quốc ta hoàn toàn chọn lựa theo đề nghị của Lam hàn lâm.”


      “Phụ hoàng minh.” Bạch Nguyệt Diệu xong quỳ xuống.


      Thấy Bạch Nguyệt Diệu quỳ xuống, ta cũng quỳ xuống: “Hoàng thượng minh.”


      Bạch Nguyệt Diệu định trở về chỗ, hoàng thượng lại lên tiếng: “Nhị hoàng nhi, giờ con cũng hai mươi hai tuổi rồi, nếu cả ngày cứ cùng với cung nữ chơi đùa, hủy tiền đồ của mình, cho nên...” giọng điệu Hoàng thượng cứng rắn được nửa, Bạch Nguyệt Diệu sắc mặt đại biến.


      “Phụ hoàng, hoàng nhi nay còn chưa tính đến chuyện hôn nhân, cho nên sau này tìm cũng muộn.” ra hoàng thượng cầu Bạch Nguyệt Diệu tìm vợ? Ta xem Bạch Nguyệt Diệu cần người vợ trông nom quản lý tốt lâu rồi, cả ngày phong lưu thành tánh, bất kể nơi đâu, nữ tử khắp thiên hạ chừng đều bị gieo họa rồi, hoàng thượng lúc này coi như là minh.


      “Nếu vậy...”


      “Phụ hoàng.” Bạch Nhật Uyên cắt đứt lời của Hoàng thượng, bước tới bên cạnh Bạch Nguyệt Diệu: “ giờ nhi thần có bốn thê tử, con trai thứ ba cũng có rồi, mà hoàng đệ vẫn độc mình, hoàng đệ vốn cũng là thiếu niên tài, nhưng sau này do trầm mê nữ sắc mà hối tiếc đường lui, nên nhi thần hi vọng phụ hoàng có thể tìm nữ tử khuê môn gả cho hoàng đệ, chừng hoàng đệ sau khi có phi tử, khôi phục lại tài hoa năm nào.”... Ngất, Bạch Nguyệt Diệu trước kia là thiếu niên tài? Vì trầm mê nữ sắc mới biến thành như bây giờ? Nhưng theo lý Bạch Nhật Uyên phải hi vọng Bạch Nguyệt Diệu chán chường xuống dốc mới đúng chứ? Sao còn giúp Bạch Nguyệt Diệu cải tà quy chánh đây? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?


      “Phụ hoàng...”


      “Được rồi, Nhị hoàng nhi, con nghe theo lời hoàng huynh của con , lời hoàng huynh con phải đúng, biết đâu sau khi con có phi sửa đổi thái độ tốt lại chút!” thái độ Hoàng thượng rất kiên quyết, Bạch Nguyệt Diệu chỉ đành bất đắc dĩ trầm mặc , ai! Bạch Nguyệt Diệu muốn kết hôn. biết nữ tử nhà nào xui xẻo đây?


      “Lam hàn lâm!” phải là ta chứ? Ngất, sao có thể là ta được, giờ ta là nam mà. Nghe hoàng thượng truyền, ta vội bước nhanh ra khỏi hàng.


      “Có thần”


      “Chuyện Nhị hoàng tử chọn phi, vốn là Hàn Lâm viện trông coi, trẫm đem việc này toàn quyền giao cho khanh, khanh và Nhị hoàng tử hãy cùng nhau thương nghị kỹ lưỡng chuyện này !”


      “Thần lĩnh chỉ!” Ta xong, lập tức liếc nhìn Bạch Nguyệt Diệu vẻ mặt mất hứng, mà ta là thoải mái thấy , xem ta tìm vợ cho Bạch Nguyệt Diệu đây nhé, nhất định là loại hung dữ, xấu xí, ta nhất định phải chọn tốt mới được! Ha ha ha

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 86: Nhị Hoàng Tử Giận Tím Mặt


      Triều rất nhanh kết thúc, ta mang theo vẻ hơi có thành ý đến trước mặt Bạch Nguyệt Diệu: “Vừa rồi cám ơn Nhị hoàng tử giải vây cho hạ quan.” Ta xong cũng khom lưng, làm lễ quân tử với .


      “Lam hàn lâm, ngươi sai rồi. Bổn hoàng tử phải giúp ngươi giải vây đâu, chẳng qua bổn hoàng tử cảm thấy đề nghị vừa rồi của ngươi tệ mà thôi!” Lời Bạch Nguyệt Diệu ra có chứa xa lạ cùng với khinh miệt, hơn nữa còn tràn đầy địch ý, ta vất vả lần đầu cúi đầu trước , còn có thái độ này? Ta đứng thẳng người dậy, trong mắt tràn đầy tức giận nhìn .


      “Được rồi, Nhị hoàng đệ, đừng gây khó khăn cho Lam hàn lâm nữa, sau này phi tử của đệ là do Lam hàn lâm chọn giúp đó!” Bạch Nhật Uyên với Bạch Nguyệt Diệu xong, nhàng vỗ xuống vai Bạch Nguyệt Diệu.


      “Ha ha, đa tạ Đại hoàng huynh nhắc nhở.” Bạch Nguyệt Diệu cũng hòa khí đáp lễ Bạch Nhật Uyên, sau đó lại nghiêm mặt nhìn về phía ta: “Về phần phi tử, Lam hàn lâm, phi tử của ta nhất định phải đẹp! xinh đẹp, bổn hoàng tử nhận đâu!”


      Hứ! Xinh đẹp? Được, được! “Hạ quan tuân lệnh”


      “Bỏ , ta tin ngươi, ngươi theo ta chuyến, ta cho ngươi biết bổn hoàng tử muốn mỹ nữ như thế nào!” Bạch Nguyệt Diệu xong kéo tay ta lại.


      “Nhị hoàng huynh, đệ cũng muốn xem chút Nhị hoàng tẩu tương lai là người như thế nào” Bạch Tinh Ngân nhanh chóng đến bên cạnh Bạch Nguyệt Diệu, sau đó ngưng mắt nhìn Bạch Nguyệt Diệu, con ngươi Bạch Nguyệt Diệu giống như gì với Bạch Tinh Ngân, sau đó gật đầu cái.


      Ba người chúng ta chào Đại hoàng tử, ta lại theo Bạch Nguyệt Diệu cùng Bạch Tinh Ngân rời , nhưng nơi đến cũng phải Hàn Lâm viện.


      đâu vậy?” Ta tò mò hỏi.


      “Đừng hỏi nhiều, theo ta !” Lời của Bạch Nguyệt Diệu lạnh như băng, hơn nữa nhanh về phía trước.


      Cuối cùng, ta lại cùng Bạch Nguyệt Diệu tới tẩm cung của , nhưng ta thủy chung dám bước vào bước, nữa ta cũng từng ở chỗ này mất trinh tiết.


      Bạch Tinh Ngân khuyên nhủ ta, ta mới bước vào trong tẩm cung của Bạch Nguyệt Diệu, chừng lần này có Bạch Tinh Ngân, Bạch Nguyệt Diệu có bất cứ hành động vượt rào nào với ta.


      Chúng ta trực tiếp tới thư phòng của Bạch Nguyệt Diệu, sau khi bước vào, thái độ của Bạch Nguyệt Diệu quay ngoắt 360 độ. nhanh chóng đến trước bàn đọc, hất văng tất cả đồ bàn xuống đất, ghế trong thư phòng cũng bị đập, ta cơ hồ cả người cũng choáng váng, mới vừa rồi ràng sắc mặt vẫn còn vui, sao bây giờ tính khí lại thay đổi nhanh vậy?


      “Nhị hoàng huynh.” Bạch Tinh Ngân ngăn cản Bạch Nguyệt Diệu giận tím mặt.


      “Tên tiểu nhân Đại hoàng tử kia!!” Bạch Tinh Ngân mắng Bạch Nhật Uyên, nhưng, Bạch Nhật Uyên cũng đâu làm ra chuyện gì quá đáng? Bảo cưới thê tử thôi mà, quá đáng sao? Chẳng lẽ Bạch Nguyệt Diệu cảm thấy có thê tử được tự do?


      phải cưới phi tử thôi sao, cần gì phải giận.” Ta ở đó giọng lẩm bẩm.


      Ta lầm bầm xong Bạch Nguyệt Diệu lửa giận càng lớn, nhưng đột nhiên toát ra lời ... ngoài dự kiến của ta, : “Nếu ta cưới phi tử, ngươi và Huyễn Ngâm Phong cả đời cũng đừng mong hạnh phúc!”


      xong lời này, ràng cảm thấy mình thể gì, ngay sau đó có chút lúng túng, Bạch Tinh Ngân dường như cũng có chút hiểu, chúng ta đến bên cạnh Bạch Nguyệt Diệu: “Ngươi có ý gì?”


      vì câu hỏi của ta, vẻ mặt có chút cứng ngắc, sau đó khẽ cười cái: “Nếu ngươi tìm phi tử cho ta, ta nguyền rủa ngươi và Huyễn Ngâm Phong cả đời!”


      ... sao lại giống đứa trẻ vậy? Còn nguyền rủa? Ta từ hồi còn bé chơi rồi, giờ mới chơi? Hơn nữa... Coi như nguyền rủa, ta và Huyễn Ngâm Phong cũng có thể hạnh phúc, vì Huyễn Ngâm Phong vốn ta.


      “Huyễn Ngâm Phong là ai? Tình nhân của Lam nương ư?” Bạch Tinh Ngân buông lỏng kéo tay Bạch Nguyệt Diệu, sau đó bước tới trước ta hỏi.


      ... Cũng phải...” Ta vừa xong, Bạch Tinh Ngân thở phào nhỏm, ... sao phải thở phào?


      Bạch Tinh Ngân quay đầu về phía Bạch Nguyệt Diệu: “Nhị hoàng huynh, hôn của huynh tính sao bây giờ?”


      Bạch Nguyệt Diệu nghe xong câu hỏi của Bạch Tinh Ngân, lấy ghế nhưng lại đăm chiêu ngồi xuống...

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 87: Thân Bất Do Kỷ


      Ta thực hiểu hôm nay Bạch Nguyệt Diệu dẫn ta tới đây có mục đích gì, phải cho ta xem dạng mỹ nhân muốn sao? Nhưng từ khi bước vào thư phòng hành động của cứ như người khác, còn năng lỗ mãng nữa.


      ra hậu cung của hoàng tử phải thê thiếp thành đoàn ư? Giống như Bạch Nhật Uyên có bốn thê tử, ba con trai đó, Bạch Nguyệt Diệu rốt cuộc khủng hoảng cái gì chứ?


      còn cách nào khác, e là tránh được!” Bạch Nguyệt Diệu tuyệt vọng .


      “Sao ngươi muốn cưới phi tử?” Đây là lần đầu tiên ta từ trong lòng tâm bình khí hòa hỏi Bạch Nguyệt Diệu, chỉ hy vọng câu trả lời của có thể đừng lỗ mãng là tốt rồi. Nhưng thèm để ý tới ta, mà là Bạch Tinh Ngân giải đáp nghi vấn của ta.


      “Vì Nhị hoàng huynh sợ phi tử tương lai có thể là người của Đại hoàng tử an bài!”


      Là người của Đại hoàng tử? Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, lần đó Bạch Nguyệt Diệu vũ nhục ta cũng là vì hoài nghi ta là người của Đại hoàng tử, vừa rồi Bạch Nhật Uyên còn tốt bụng muốn Bạch Nguyệt Diệu chọn phi tử nữa, thảo nào Bạch Nguyệt Diệu những cảm kích còn tức giận như vậy. Bạch Nguyệt Diệu cả ngày đề phòng Bạch Nhật Uyên, rốt cuộc Bạch Nhật Uyên có chỗ nào đáng sợ chứ? Đến giờ ta vẫn chưa phát được, có lẽ vì Bạch Nhật Uyên giấu quá giỏi? Cũng có thể do huynh đệ bọn họ có hiểu lầm gì đó cũng nên? Dù sao những chuyện này cũng liên quan tới ta, giờ ta giúp Bạch Nguyệt Diệu chọn phi tử là được rồi.


      “Yên tâm ! Lúc nãy hoàng thượng giao chuyện chọn phi cho ta mà, ta nhất định thận trọng chọn phi tử tốt cho Nhị hoàng tử!” Lời của ta ràng rất thành khẩn, nhưng Bạch Nguyệt Diệu nghe xong đôi mắt càng thêm tức giận.


      “Được! Ngươi chọn , nhớ lấy, là ngươi tự mình giúp ta chọn phi tử đó, sau này ngươi đừng hối hận là được!” Bạch Nguyệt Diệu bên vừa châm chọc ta, vừa tức giận .


      Ta lòng muốn giúp chọn phi tử tốt mà, ta biết giờ trong lòng rất thoải mái, nhưng sao... sao lại giận lây sang ta? Ta làm gì sai chứ? Bạch Nguyệt Diệu này đúng là thể lý, ta hối hận á? ta hối hận cái rắm! ai, cưới ai ăn thua gì đến ta!


      Ta cho Bạch Nguyệt Diệu cái liếc mắt, sau đó : “ có việc gì nữa, vậy ta trước đây!” đợi Bạch Nguyệt Diệu đáp lời ta quay đầu thẳng.


      Nhìn bóng lưng Lam Điệp Nhi rời , trong lòng Bạch Nguyệt Diệu vừa thống khổ lại vừa thương cảm. ra việc chọn phi vốn liên quan gì tới Lam Điệp Nhi, ngay cả Bạch Nguyệt Diệu mình cũng bất lực cần gì giận lây sang Lam Điệp Nhi? Nhưng biết tại sao, lúc Bạch Nguyệt Diệu nghe được Lam Điệp Nhi muốn đích thân vì mình chọn phi tử, trong lòng Bạch Nguyệt Diệu lại thấy chua xót.


      Hơn nữa, cho dù Lam Điệp Nhi thành tâm thành ý vì mình chọn thê tử tốt, Bạch Nguyệt Diệu cũng biết rất , phi tử đó chỉ có thể là người của Đại hoàng tử Bạch Nhật Uyên, vì cả trong triều đình, người có thể xứng làm chính phi của Bạch gia, chỉ có người nhà của Ngũ đại gia tộc, mà Lam gia, Hắc gia cùng với Hoàng gia lại có nữ tử nào, Tử gia có nữ, Hồng gia có hai nữ. nay, con gái duy nhất của Tử gia làm chính phi của Bạch Nhật Uyên rồi, chỉ có hai nữ tử của Hồng gia, Hồng gia lại là người ủng hộ cho Đại hoàng tử, cho nên cái gọi là chọn phi tử! ra là định sẵn phi tử rồi. Trưởng nữ Hồng gia nhất định là chính phi tương lai của Bạch Nguyệt Diệu, thứ nữ còn lại là chính phi của Bạch Tinh Ngân.


      đáng buồn, đáng tiếc, ở trong hoàng tộc có lẽ có hưởng thụ vinh hoa phú quý vô tận, nhưng thường thường có lúc bọn họ thân bất do kỷ.


      “Nhị hoàng huynh...”


      “Ta muốn mình yên tĩnh chút.” Bạch Nguyệt Diệu vô lực xong, ra khỏi thư phòng trở về phòng ngủ của mình, Bạch Tinh Ngân cũng thở dài tiếng, vội đuổi theo hướng Lam Điệp Nhi .

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 88: Nhị Hoảng Tử


      Sau khi rời khỏi tẩm cung của Bạch Nguyệt Diệu, ta đến Hàn Lâm viện, dù Bạch Nguyệt Diệu gây khó khăn cho ta khắp nơi, nhưng vì tiền đồ của Bạch Nguyệt Diệu, ta phải cẩn thận chọn phi cho mới được, vì chừng, phi tử tương lai của , chính là quốc mẫu mai sau rồi, cho nên...


      Ta tuyệt đối muốn thận trọng làm chuyện này.


      “Lam hàn lâm.”


      Ta quay đầu nhìn lại, là Bạch Tinh Ngân, ta khẽ mỉm cười với .


      “Đệ đừng trách Nhị hoàng huynh lúc nãy gây khó cho đệ.” Bạch Tinh Ngân cũng nhìn ra lúc nãy Bạch Nguyệt Diệu gây khó cho ta? Cắt, thiệt là, làm như ta thiếu nợ gì Bạch Nguyệt Diệu vậy, ta tìm gây chuyện, ngược lại cứ luôn tìm ta gây chuyện!


      “Hoàng huynh của huynh đặc biệt thích gây khó khăn cho người khác sao?” Ta tò mò hỏi Bạch Tinh Ngân.


      phải đâu, Nhị hoàng huynh, đối với những quan viên khác luôn để ý tới họ, chỉ làm theo ý mình, ngay cả triều cũng rất ít khi có ý kiến, nhưng lúc nãy, Nhị hoàng huynh vì giúp Lam đệ giải vây, đành phải miễn cưỡng còn cách nào khác thu hút chú ý của mọi người. Nhưng mà, như vậy rất có thể hại đến Lam đệ, ta nghĩ Nhị hoàng huynh ngoài mặt lãnh đạm với Lam đệ, là muốn ọi người biết Nhị hoàng huynh và Lam đệ phải cùng phái thôi.”


      Bạch Tinh Ngân xong, ta dừng bước chân lại, Bạch Nguyệt Diệu đối với những quan viên khác lãnh đạm, là vì khinh thường những quan viên kia thông đồng làm bậy phải ? Bạch Nguyệt Diệu trước giúp ta giải vây, sau đó triều lại làm nhục ta, cũng là vì muốn giữ khoảng cách với ta? sợ làm liên lụy ta ư?


      Bạch Nguyệt Diệu luôn nghĩ cho ta, lại cứ khiến ta hiểu nhầm, sao giải thích chút chứ? Ngược lại cứ bày ra khuôn kiểu lỗ mãng trêu chọc ta?


      “Lam đệ?” Lời của Bạch Tinh Ngân cắt đứt suy nghĩ của ta.


      Ta ngẩng đầu nhìn vào tròng mắt Bạch Tinh Ngân, sau đó trong lòng ta đột nhiên hạ quyết định: “Tam hoàng tử, ta có chuyện muốn hỏi huynh, huynh cảm thấy, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử ai thích hợp làm hoàng đế hơn?”


      Ta hỏi xong, Bạch Tinh Ngân hề do dự trả lời luôn: “Nhị hoàng huynh!” Lời của rất đơn giản, mang theo chút chần chừ nào.


      “Nhưng Nhị hoàng tử thoạt nhìn phong lưu, vô năng, quan hệ giao tiếp lại được tốt, mà Đại hoàng tử đầy bụng kinh luân, giao thiệp lại tốt, tại sao huynh cho là Nhị hoàng tử thích hợp làm hoàng đế hơn?” ra Bạch Nguyệt Diệu có vô năng hay ta nhất, nhưng ta vẫn muốn xác định chuyện, chính là tại sao Bạch Nguyệt Diệu lại giả như vô năng? Còn việc nữa, nếu Bạch Tinh Ngân với ta lý do vì sao Bạch Nguyệt Diệu lại giả vờ vô năng, vậy chứng minh ta nhìn lầm bạn bè, Bạch Tinh Ngân quả xem ta như bạn bè.


      Bạch Tinh Ngân nghe xong câu hỏi của ta nhìn chung quanh trước sau, sau đó : “Trong cung đình ngươi lừa ta gạt, mưu hãm hại rất nhiều, Nhị hoàng huynh từng được khen là thiếu niên thiên tài, tài hoa song toàn, nhưng cũng vì phần thiên phú tài năng này dẫn tới chú ý của kẻ khác, mấy lần mưu hãm hại, cuối cùng...” Bạch Tinh Ngân xong, hai mắt có chút ươn ướt: “Cuối cùng mẫu thân của Nhị hoàng huynh táng thân vì mưu đó, từ lúc đó Nhị hoàng huynh chỉ đành giả bộ làm kẻ vô năng, phong lưu nhằm dời chú ý của kẻ khác, Nhị hoàng huynh cũng lôi kéo mấy quan lại hồ đồ trong triều đình, Nhị hoàng huynh có lòng dân mới có thiên hạ, cho nên Nhị hoàng huynh đối với dân chúng rất chân thành, vì điểm này, dân chúng mới có thể khen ngợi Nhị hoàng huynh xứng đáng là hoàng tử.”


      Phong lưu bị buộc với bất đắc dĩ sao? Vô năng cũng vì giấu thực lực của mình sao? TV ta từng xem qua đấu tranh cung đình, cũng biết vì tranh giành quyền lợi bất kể là huynh đệ hay người thân cũng có nhiều hy sinh, ngờ mẫu thân của Bạch Nguyệt Diệu lại chết trong cuộc đấu này, Bạch Nguyệt Diệu mấy năm này cũng là chịu nhục mà sống, chỉ vì ngày giành lấy đế vị sao?


      khỏi có chút độc, khỏi có chút đơn bạc, vậy phải bên cạnh chỉ có Bạch Tinh Ngân và nam tử áo đen lạnh như băng kia sao?


      cũng muốn nhiều người ủng hộ chứ?


      Còn ta - có thể trở thành người ủng hộ ?

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 89: Phi Tử Tương Lai


      Vừa nãy Bạch Tinh Ngân quả với ta rất nhiều, nhưng vẫn chưa từng người hại Bạch Nguyệt Diệu là người nào? Bất quá, ta đoán được hai rồi, Bạch Tinh Ngân còn băn khoăn huynh đệ cùng mẹ của Bạch Nhật Uyên. Vì người duy nhất có thể uy hiếp đế vị của Bạch Nhật Uyên là Bạch Nguyệt Diệu, vậy duy nhất muốn hại Bạch Nguyệt Diệu cũng chỉ có Bạch Nhật Uyên rồi, haiz, Bạch Nhật Uyên này giả tạo quá kĩ ư? Ta chút cũng nhìn ra Bạch Nhật Uyên là người xấu.


      Nhưng, lúc này nghĩ đến chuyện an bài phi tử? ra chính là bảo phi tử Bạch Nguyệt Diệu giám sát Bạch Nguyệt Diệu chừng? Dù sao cũng là vợ chồng chung giường chung gối, cho nên phi tử giám sát so với ai cũng dễ dàng hơn.


      tình ta ghét ác như thù, mặc dù hành động đầu tiên của Bạch Nguyệt Diệu quả cả đời ta cũng cách nào quên, nhưng thể , đúng là người tốt.


      Còn Bạch Nhật Uyên dù nhìn như hòa ái, nhưng hết lần này tới lần khác hãm hại Bạch Nguyệt Diệu, chuyện này khỏi có chút kinh ngạc, mặt xấu ở ngoài mặt mà là tâm.


      củ cải hư ở bên trong, cách nào dùng được, nếu bề ngoài xấu, còn có thể dùng.


      Ta với Bạch Tinh Ngân hàn huyên rất lâu, nhưng ta lại tỏ thái độ của ta, vì nếu ra ta ủng hộ Bạch Nguyệt Diệu, Bạch Nguyệt Diệu nhất định châm chọc ta, nhất định ‘Chỉ bằng ngươi?’. Hoặc là hỏi ta, có phải coi trọng rồi , luôn là miệng mồm đặc biệt độc, lại đặc biệt ‘xấu’! Cho nên, ta muốn tìm rắc rối.


      Lời đường..., đó chính là, sau này thấy!


      Ta cùng Bạch Tinh Ngân hàn huyên xong trở về chỗ của mình, ta trở về bên trong Hàn Lâm viện.


      Phát được bàn ta có hình của mỹ nữ, thấy được mỹ nữ kia mi thanh mục tú, mày rậm mắt to, rất là xinh đẹp.


      “Đây là?” Ta tò mò hỏi hai tiền bối trong Hàn Lâm viện.


      Hôm nay thái độ của hai lão tiền bối với ta khá hơn rất nhiều, có thể là vì hôm nay lâm triều, ta đưa ra văn kiện kia cũng nên.


      “Ha ha, đây là phi tử của Nhị hoàng tử.”


      “A? Sao lại chỉ có mỗi bức vẽ?” Mặc dù là mỹ nữ, bất quá, chọn phi phải chọn trong rất nhiều mỹ nữ sao? Sao lại có tình huống này?


      “Ừ, vị này là trưởng nữ của Hồng thái phó, căn cứ theo di huấn, chỉ có con gái trong Ngũ đại gia tộc, cùng với nam tử mới có thể làm chánh phi của hoàng tử hoặc phò mã của công chúa thôi”


      ... Hồng Thái Phó? Hồng Thái Phó là người của Bạch Nhật Uyên, như vậy còn gì đến chọn phi nữa? dự định sẵn hết rồi, vậy Bạch Nguyệt Diệu nhất định phải cưới trưởng nữ của Hồng thái phó làm phi ư? Con gái của Hồng gia nhất định là Hồng thái phó dạy dỗ rồi, cho nên con đường tương lai của Bạch Nguyệt Diệu...


      Haiz! Di huấn tổ tiên, người cổ đại sao lại giữ gìn lề thói cũ thế biết, hiểu cái gì gọi là sửa cũ thành mới ư? ghê tởm! Làm sao bây giờ? Ta phải làm thế nào giúp Bạch Nguyệt Diệu đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :