1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng không hư, phi không thương - Tô Nguyệt Vân

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 79: Đại Hoàng Tử Ôn Hòa


      Ta giải thích gì với Bạch Tinh Ngân cả, chẳng qua yên lặng là nguyên tắc của ta, Bạch Tinh Ngân cũng bất đắc dĩ phản đối nữa.


      Ta biết Bạch Tinh Ngân vì muốn tốt cho ta, mới muốn ta làm quan, nếu thân phận con gái của ta bị phát kết cục chỉ có , đó chính là chết tại cổ đại, ta tin Bạch Nguyệt Diệu, Bạch Tinh Ngân và Huyễn Ngâm Phong thần bí kia tiết lộ thân phận của ta, nhưng cuối cùng giấy gói được lửa.


      Từ xưa có, Mạnh Lệ Quân, Hoa Mộc Lan, Chúc Đài, giả thực mơ ước, nhưng kết cục đều là bi thảm, vì có vết xe đổ rồi, nên ta cũng phải nhanh chóng thu tay lại.


      Có điều, Lam Điệp Nhi ta vốn suy nghĩ giống họ, ta chưa từng nghĩ tới muốn dùng thân phận nam nhi làm quan cả đời! Ta chỉ hi vọng thân phận của mình có thể giấu giếm lâu chút, cứ như thế cho ta thời gian, để ta lập được nhiều chiến công hơn.


      Nếu ngày nào đó hoàng đế muốn chém ta, dân chúng toàn bộ đều duy trì tức giận, đó chính là lời chiêu cáo thiên hạ của Lam Điệp Nhi ta, đến lúc nữ tử lật ngược tình thế.


      Đây chính là những gì ta muốn, có lẽ có chút hèn hạ khi lợi dụng dân chúng, nhưng, nếu lợi dụng dân chúng..., dù là ai cũng thế giữ được mạng ta!


      Ta và Bạch Tinh Ngân ở trong lương đình trầm mặc hồi lâu, ai cũng chưa từng mở miệng.


      “Tam Hoàng đệ.” thanh này phá vỡ trầm mặc của ta và Bạch Tinh Ngân, nhìn lại bên ngoài đình, chính là Đại hoàng tử cùng với Tử Thừa tướng tới chỗ chúng ta.


      “Đại hoàng huynh.”


      “Hạ quan ra mắt Đại hoàng tử cùng với Thừa tướng đại nhân!” Ta xong hơi khom người xuống.


      “Ha ha, Lam hàn lâm cần đa lễ như vậy.” tiếng Bạch Nhật Uyên rất hòa ái, cho người ta cảm giác gần gũi, bình dị.


      Ta nhìn thẳng vào Bạch Nhật Uyên, nhìn gần thấy Bạch Nhật Uyên đặc biệt đẹp trai, hơn nữa vẻ mặt cũng hòa ái dễ gần cười cười với ta.


      Sau đó, ta lại len lén nhìn Bạch Tinh Ngân cái, vẻ mặt của rất nghiêm túc, so với vẻ mặt khác của Bạch Nguyệt Diệu là trời vực, xem dáng vẻ Bạch Tinh Ngân là vô cùng ghét đại ca của mình.


      A, Bạch Nhật Uyên này đơn giản, nhìn như hòa ái mà thực tế lại là người hiểm đáng sợ nhất, ta thể khẳng định Bạch Nhật Uyên có phải người hiểm hay , nhưng nhìn vẻ mặt của Bạch Tinh Ngân, ta cũng có thể hiểu hai rồi, ngược lại Tử Thừa tướng chính là loại người trước sau như , phải ta khen , bên trong con người hẳn cũng rất hiểm.


      Nhìn xem! Vẻ mặt giờ của Tử thừa tướng, vừa thấy ta cực kỳ nghiêm trọng, bất quá loại người này trêu chọc là hay nhất!


      “Hoàng đệ, đệ và Lam hàn lâm tán gẫu chuyện gì vậy?” Bạch Nhật Uyên hỏi Bạch Tinh Ngân.


      Bạch Tinh Ngân hơi nhíu mày. Sau đó : “ có gì, đại hoàng huynh, huynh nghỉ ngơi , đệ còn muốn đưa Lam hàn lâm tới Hàn Lâm viện xem chút.” Bạch Tinh Ngân xong nhìn ta cái, ta toan tính gật đầu.


      “Cáo từ, Đại hoàng tử, Thừa tướng.” Ta khách sáo xong chuẩn bị cùng Bạch Tinh Ngân rời khỏi lương đình.


      “Chờ , Tam hoàng tử, hạ quan có chuyện muốn thương nghị với Tam hoàng tử.” Tử Thừa tướng cản ta với Bạch Tinh Ngân rời .


      “Có chuyện gì ngày mai bàn lại , giờ ta muốn đưa Lam hàn lâm tới Hàn Lâm viện .” Bạch Tinh Ngân tỏ thái độ với Thừa tướng, thái độ so với ta hoàn toàn khác biệt, chỉ cười, hơn nữa giọng còn hơi có vẻ nóng nảy.


      “Vầy , hoàng đệ, ta đưa Lam hàn lâm tới Hàn Lâm viện, đệ thấy thế nào?” Ta hiểu rồi, ha ha, Tử Thừa tướng và Bạch Nhật Uyên kẻ giật dây người chuyện, xem ra Bạch Nhật Uyên cũng có chuyện muốn cùng ta rồi, mà vẻ mặt Bạch Tinh Ngân ràng có chút khẩn trương.


      Ta biết Bạch Tinh Ngân sợ ta và Bạch Nhật Uyên tiếp xúc nhiều bộc lộ ra thân phận của ta, nhưng cuộc sống mai sau còn phải tiếp xúc nhiều, có câu tránh được nhất thời tránh được đời, vẫn là câu kia, Lam Điệp Nhi ta binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất chặn.


      đợi Bạch Tinh Ngân từ chối, ta mở miệng : “Vậy làm phiền Đại hoàng tử.” Lời ta vừa xong, thần sắc Bạch Tinh Ngân càng thêm hốt hoảng, ta mỉm cười trấn an Bạch Tinh Ngân. Sau đó mặt cười nhìn Bạch Nhật Uyên.


      A, ta muốn xem thử Bạch Nhật Uyên có thể đùa bỡn ta như thế nào!

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 80: Lời Mời Của Đại Hoàng Tử


      Bạch Tinh Ngân và Tử Thừa tướng ở lại trong đình của ngự hoa viên, còn ta và Bạch Nhật Uyên cùng tới Hàn Lâm viện, mới đầu, Bạch Nhật Uyên chưa từng lời nào với ta, ước chừng được mười phút đồng hồ, lên tiếng.


      “Lam hàn lâm, trong nhà ngươi còn những người nào?” Ngữ điệu của Bạch Nhật Uyên rất thân thiết.


      “Bẩm Đại hoàng tử..., hạ quan từ nhi, cho nên có người nhà.” Cha, mẹ xin lỗi lần nữa, mặc dù ta trong lời của ta có nửa là lời , nhưng dù sao ta cũng có cha mẹ nuôi nữa.


      “A? ai, ngờ thân thế của Lam hàn lâm thê thảm như vậy.” Bạch Nhật Uyên xong gương mặt đầy thương cảm, vẻ mặt như thế xem ra tổng cảm giác Bạch Nhật Uyên là người tốt, nhưng ta tuyệt đối thể phớt lờ, ta mới quen biết Bạch Nhật Uyên chưa lâu, mà đời có câu biết người biết mặt biết lòng.


      “Hạ quan dám.”


      “Đúng rồi, Lam hàn lâm có bạn ?”


      Bây giờ mỗi câu mỗi lời Bạch Nhật Uyên hỏi ta đều khiến ta suy nghĩ kỹ mới dám trả lời, vạn nhất lịch trả lời sai lầm, rất dễ hại đến chính mình: “Hạ quan có bạn, với Tam hoàng tử cũng chỉ từng gặp mặt lần mà thôi.” ra lòng ta rất coi trọng tình bạn với Bạch Tinh Ngân, những lời ta là muốn cho Bạch Nhật Uyên biết ta và Bạch Tinh Ngân phải bạn bè. Triều đình giờ có thể là chia thành hai phái, nếu bây giờ ta tỏ lập trường, khẳng khái cho Bạch Nhật Uyên biết ta và Bạch Tinh Ngân là bạn bè, sau hôm nay ta khẳng định được sống tốt. Hơn nữa, ta cũng muốn nhìn chút, xem Bạch Nhật Uyên rốt cục là người như thế nào.


      “Lam hàn lâm, nếu ngươi chê, cùng ta kết bạn ngươi thấy thế nào?” A, giờ bắt đầu lôi kéo ta sao? hay là lòng muốn kết bạn với ta? Người bạn này nếu nhận coi như tự nguyện đứng cùng phía với Bạch Nhật Uyên đối lập cùng Bạch Nguyệt Diệu, còn nếu từ chối trước mặt Bạch Nhật Uyên coi như chống đối lại ta.


      “Ha ha, Đại hoàng tử quá đề cao hạ quan rồi, hạ quan tất nhiên rất vui được làm bạn cùng Đại hoàng tử” Ta lòng? hay giả vờ toan tính? Ta cũng biết, từng có quá nhiều bạn bè phụ lòng ta, giờ ta chỉ tin tưởng vào Huyễn Ngâm Phong và Bạch Tinh Ngân, cho nên tình bạn với Bạch Nhật Uyên này, đương nhiên là giả vờ, vì Bạch Tinh Ngân thích ! Cho nên ta cũng thích !


      “Ha ha, nếu Lam hàn lâm là bạn của ta rồi, vậy tối nay ta xếp đặt bữa tiệc ăn mừng Lam hàn lâm nhậm chức.”


      “Hạ quan có tài đức gì để Đại hoàng tử nâng đỡ như thế chứ? Tâm ý của Đại hoàng tử dành cho hạ quan hạ quan xin nhận, nhưng hạ quan...”


      “Ấy, đừng thế, ta rất hy vọng có thể cùng nâng cốc vui vẻ với Lam hàn lâm đó.” Khẩu khí Bạch Nhật Uyên nhìn như hòa ái nhưng khỏi có chút cường ngạnh, đơn giản là nâng cốc vui vẻ, nhưng thực tế, là chiêu cáo với văn võ bá quan trong triều đình, ta gia nhập phái của Bạch Nhật Uyên, haiz, tiệc rượu này đơn giản rồi đây, hơn nữa tửu lượng của ta lại cao, vạn nhất say rượu lộ ra chân tướng ta thảm rồi!! Phải làm sao mới có thể thoái thác tiệc rượu này đây?

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 81: Nhị Hoàng Tử Giải Vây


      “Đại hoàng huynh.” Trong lúc ta thấp thỏm, Bạch Nguyệt Diệu xuất trước mặt ta và Bạch Nhật Uyên.


      “Hạ quan tham kiến Nhị hoàng tử.” Ta bất đắc dĩ lại cúi lưng, quy củ cổ đại này là phiền chết, nếu ta đường gặp toàn quan lớn, chừng eo cũng có thể gãy.


      “Nhị hoàng đệ.”


      “Vị này là... kim khoa Trạng nguyên? Ngươi tên gì?” Lời của Bạch Nguyệt khiến ta giật cả mình, giả bộ quen ta sao? rốt cuộc muốn làm gì? Mới vừa rồi còn thấy ta lần là chơi đùa ta lần, vậy mà giờ lại?


      “Hạ quan là Lam Điệp.”


      “A, đúng đúng.” Bạch Nguyệt Diệu xong cũng về phía Bạch Nhật Uyên: “Đại hoàng huynh, dạo gần đây Phong Minh Quốc có tiến cống vài mỹ nữ Ba Tư cho đệ, tối nay đại hoàng huynh có muốn chọn vài người ?” Này, ban ngày ban mặt mà Bạch Nguyệt Diệu lại chuyện hạ lưu này ư? Xem vẻ mặt hạ lưu đó của là ta thấy ghê tởm rồi, hơn nữa...


      đúng! Ta nhớ ngày đó Bạch Nguyệt Diệu vũ nhục ta, ràng tức giận chất vấn ta có phải người của Bạch Nhật Uyên mà, thế Bạch Nguyệt Diệu đối với Bạch Nhật Uyên cũng phải bất hòa mới đúng, cách khác, Bạch Nguyệt Diệu và Bạch Nhật Uyên là cả mặt cả lòng đều bất hòa, hay là... Bạch Nguyệt Diệu giúp ta giải vây? Nếu tối nay Bạch Nhật Uyên đến đó rồi, ta cũng cần tới chỗ Bạch Nhật Uyên nữa?!


      “Hoàng đệ...” vẻ mặt Bạch Nhật Uyên có chút bất đắc dĩ, sau đó nhìn ta cái, lại nhìn Bạch Nguyệt Diệu: “Tối nay hoàng huynh muốn mời cơm Lam hàn lâm rồi, nên hoàng huynh cách nào đến chỗ hoàng đệ được.”


      Thời cơ tới, ta gắng : “Đại hoàng tử, nếu Nhị hoàng tử có ý mời, ngày khác ngài mời hạ quan cũng muộn.”


      “... Vậy cũng được.” Bạch Nhật Uyên bất đắc dĩ đáp ứng cầu của Bạch Nguyệt Diệu, nhìn ra được khóe môi Bạch Nguyệt Diệu lộ ra chút ý hài lòng cười.


      A, lần này ta nhận ơn của Bạch Nguyệt Diệu rồi, thay ta giải vây, món nợ này, ta ghi nhớ!


      “Lam hàn lâm, tối nay ngươi có muốn đến cùng ?” Lúc Bạch Nguyệt Diệu hỏi ta lời đầy ý trêu chọc, món nợ vừa giải vây giúp ta giờ coi như xong, đơn giản là tức chết người được! Ta vừa mới cảm thấy là người tốt, giờ lại bắt đầu khiến ta chán ghét !


      “Hoàng đệ, đừng trêu Lam hàn lâm chứ.”


      “Vậy cứ thế , tối nay gặp lại hoàng huynh, đệ trước.” Bạch Nguyệt Diệu xong là xoay người rời , coi như ta cũng biết , hai bước thôi là nhìn ra là quỷ phong lưu rồi! Hứ!


      “Ha ha, Lam hàn lâm đừng trách, hoàng đệ trời sinh tính phong lưu, nhưng kỳ bản tính rất tốt.”... A? đúng, Bạch Nhật Uyên giải thích cho Bạch Nguyệt Diệu sao? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nếu quả là cả mặt cả lòng đều bất hòa, sao lời ..., sau khi Bạch Nguyệt Diệu , Bạch Nhật Uyên cũng gì nữa, tại sao phải vì Bạch Nguyệt Diệu giải thích chứ? Rốt cuộc mấy chuyện này là sao?


      Hoàng cung rốt cuộc ai là người tốt? Ai là kẻ xấu đây? giờ ta thể nào hiểu nổi.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 83: Thăm Dò Triều Đình


      hiểu, hiểu, Bạch Nguyệt Diệu hết lần này tới lần khác trêu ta, lại lần nữa cầu ta làm phi tử của , rốt cuộc là tại sao? thích ta ư? Cũng thể, thích người, phải toàn tâm toàn ý, như ta thích Huyễn Ngâm Phong đó.


      Vậy rốt cuộc là vì cái gì? Ta hiểu rồi, bởi vì, bên cạnh là những người như thế, nữ tử đều là người sau tiếp người trước tìm đến , còn ta khuất phục , nên cam lòng thế thôi!


      Bạch Nguyệt Diệu tự đại cuồng, cho là nữ tử trong thiên hạ đều vây quanh hết chắc, hứ!


      Ra khỏi hoàng cung, ta quyết định tối nay tạm thời ở trong nhà trọ, nhưng trùng hợp lại gặp Hoàng Thượng Thư, ta và Hoàng Thượng Thư gọi thức ăn trong nhà trọ ta ở, cùng nhau đàm luận tình hình chính trị lúc bấy giờ.


      Cuối cùng ta cảm thấy cùng Hoàng Thượng Thư chuyện phiếm là rất có thể hàn huyên tới đồng lòng, hơn nữa Hoàng Thượng Thư cho ta cảm giác giống như Đại hoàng tử.


      Hàn huyên hồi lâu, ta phát Hoàng Thượng Thư thuộc về phái trung lập, ủng hộ Đại hoàng tử, cũng ủng hộ Nhị hoàng tử, chỉ an phận làm việc của .


      Ha ha, khó lắm mới gặp người như thế, triều đình nếu có nhiều người như Hoàng Thượng Thư, quốc gia này có thể hy vọng rồi...


      Ba ngày lâm triều sau đó, ta mặc xong áo quan tam phẩm, đầu đội mũ quan, bước vào trong Kim Loan điện. Ba ngày qua, ta chưa từng qua lời, ra cũng phải là lời nào, ở Hàn Lâm viện lúc ta sửa sang lại tài liệu phát ra rất nhiều sơ hở trong chính trị, nhưng, dù sao mình cũng là quan mới, lèm nhèm mà lên tiếng, dễ bị người chú ý!


      Thế nên ta chỉ tọa sơn quan hổ đấu, trải qua ba ngày quan sát, ta phát , người trong ngũ đại gia tộc, theo thứ tự là Hồng gia, Tử gia cùng với văn võ bá quan khác có tới hai phần tư người là ủng hộ Đại hoàng tử.


      Còn người ủng hộ bên Nhị hoàng tử rất ít ỏi, vì trong triều đình có đại gia tộc ủng hộ , mà chỉ có phần tư những quan viên khác ủng hộ , bất quá, cá nhân ta cho là, mặc dù triều đình ít người ủng hộ Bạch Nguyệt Diệu, nhưng dân chúng lại ủng hộ Bạch Nguyệt Diệu. Vì câu có lòng dân mới có thiên hạ, cho nên Bạch Nguyệt Diệu vẫn tương đối khả năng.


      về phái trung lập, theo thứ tự là Lam gia, Lam Thái sư, ông ta ước chừng năm mươi tuổi, người này nhìn như câu nệ, nhưng chẳng biết sao lại cho ta loại cảm giác rất thân thiết.


      Hoàng gia cũng ở phái trung lập.


      Còn có Hắc gia, bây giờ trở về đây mới nhớ, người đưa thuốc cho ta là con trai của Hắc tướng quân, cách khác Hắc gia ủng hộ Bạch Nguyệt Diệu rồi.


      Các quan văn khác trong triều đình cũng ở phái trung lập.


      Về phía hoàng thượng, ta cảm thấy Hoàng thượng ủng hộ Đại hoàng tử, cũng ủng hộ Nhị hoàng tử, nhưng nhìn biểu 3 ngày qua, Bạch Nhật Uyên so với Bạch Nguyệt Diệu ràng ăn khéo léo hơn, huyên thuyên ngừng. Mà biểu của Bạch Nguyệt Diệu thua kém rất nhiều, nhưng, cuối cùng ta vẫn cảm thấy Bạch Nguyệt Diệu hề kém Bạch Nhật Uyên, khí chất từ người Bạch Nguyệt Diệu thỉnh thoảng phát ra đều vượt qua khí chất của Bạch Nhật Uyên, giống như lúc Bạch Nguyệt Diệu thẩm án lần trước.


      Chẳng lẽ? Bạch Nguyệt Diệu cố ý giấu thực lực của mình? Nhưng tại sao? có dã tâm muốn làm hoàng đế, phải biếu tốt mới phải chứ, tại sao lại cố ý giấu mình như thế?

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 84: Vị Quan Mới Tiên Phong


      Ngày lâm triều thứ tư, ta quyết định mình nữa, ta chuẩn bị rất tốt lời ý cần rồi, tính toán nổi lên làm quan tiên phong.


      “Có chuyện tâu, chuyện bãi triều!” Thái giám xong.


      Ta đứng ra khỏi hàng: “Hoàng thượng, thần có chuyện!”


      “A? Lam ái khanh, có chuyện gì?”


      “Hôm nay thần ở Hàn Lâm viện nhậm chức đến ngày thứ tư, thần phát , Hàn Lâm viện đối với việc tuyển chọn nhân tài cho triều đình có chỗ hở rất lớn!” Lời ta vừa xong Tử Thừa tướng hung hăng trợn mắt nhìn ta cái. Ta biết, ra người trông coi Hàn Lâm viện chính là Tử thừa tướng, nếu ta Hàn Lâm viện – ý nghĩa, đơn giản là Tử thừa tướng.


      “Lam ái khanh nghe xem.”


      Hoàng thượng xong, ta ưỡn ngực : “Trong triều đình vốn có chế độ lựa chọn người tài do Ngũ đại gia tộc cùng với Thiên Tử đề cử, nếu có thí sinh vô duyên lấy được thư tiến cử cũng coi như bài thi bị đào thải rồi, hoặc là có vài người hi vọng vào việc học hành vì vấn đề này mà buông xuôi. Vân Long quốc ta chủ trương toàn dân học tập kiến thức, động viên dân chúng tham gia thi khoa cử, nhờ đó mà thu nạp nhân tài ! Cho nên thần hi vọng, Thánh thượng có thể huỷ bỏ chế độ thư tiến cử! Hướng đến thiên hạ chiêu nạp người tài!”


      “To gan!” Lời ta vừa xong Tử Thừa tướng khí thế vọt ra khỏi hàng hướng về phía ta: “Thư tiến cử trong kỳ thi là chế độ trăm năm của Vân Long quốc ta, chẳng lẽ ngươi muốn chống lại?”


      “Ngài to gan!” Ta lớn tiếng hét to, bước hai bước đến trước mặt Tử thừa tướng: “Thánh thượng còn chưa mở miệng, mà Tử Thừa tướng đứng lên phản đối ý kiến của hạ quan rồi, chẳng lẽ Tử Thừa tướng muốn vượt quyền?” Ta chính nghĩa xong, khóe miệng giương lên nụ cười đắc ý, hành động của Tử thừa tướng, ràng cho thấy cướp quyền của hoàng thượng, đây chính là tội chém đầu đó!


      Chỉ nghe hoàng đế vỗ mạnh xuống ghế rồng, điện những quan viên khác nhất thời hoảng hồn, còn Tử Thừa tướng sắc mặt xanh mét hướng về phía hoàng thượng: “Thánh thượng, thần tuyệt có ý vượt quyền, đừng nghe theo lời phía của Lam hàn lâm, thần chẳng qua là theo truyền thống của tổ tiên từ chối Lam hàn lâm thôi.”


      “Lui ra!” Hoàng thượng lúc này khôn ngoan có vẻ nguy hiểm.


      Ta đắc ý nhìn Bạch Nguyệt Diệu muốn cho biết, thấy , đắc tội Tử Thừa tướng sao chứ? Nhưng, vẻ mặt của lại có bất kỳ biến hóa nào, ngược lại đối với ta lộ ra vẻ tiếc hận.


      “Lam hàn lâm to gan!” Hoàng thượng ra câu, ta thiếu chút nữa sợ hãi đến choáng váng, ta hết sức bất ngờ nhìn hoàng thượng: “Ngươi có biết đề nghị của ngươi là muốn lật đổ văn hóa trăm năm của Vân Long quốc hay ? Ngươi có biết hành động này của ngươi là bất mãn với tổ tiên của trẫm?”


      “Thần biết!” Lời của ta có bất kỳ ý cầu xin tha thứ nào, ta lý lẽ chính trực nhìn hoàng thượng, ta vốn dĩ sai, đề nghị của ta sai ở chỗ nào chứ? Hôn quân đúng là hôn quân! Chỉ có thể nghe chút nịnh hót!


      Vẻ mặt hoàng thượng đầy tức giận, ta biết ta gặp xui xẻo rồi...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :