1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hoàng Hậu - Tửu Tiểu Thất (Update C72)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaominh91

      thaominh91 Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      45
      cố lên cố lên @bachtulien :034::034::034::034::034::034::034::034: ,ngày nào ta cũng vào nghía chương mới hết á
      Bảo khanh 2804Bách Tử Liên thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      mới 4 chương mà hấp dẫn quá cố lên lấp hố nhanh nhanh nhớ nàng :031::031::031:
      Bảo khanh 2804Bách Tử Liên thích bài này.

    3. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      thân tặng tất cả các độc giả quí của ta chương 5 này, theo cầu của các nàng, ta thêm lịch post ở đầu topic rồi đó :yoyo51:
      các nàng đọc truyện vui vẻ nhé :yoyo45:


      Chương 5: Bánh trung thu

      Thái hậu nương nương thích Diệp Trăn Trăn lắm. Người ngoài có lẽ nhìn ra, nhưng Diệp Trăn Trăn có thể cảm nhận được. Kỳ người biết chút chuyện xưa cũng có thể đoán được, nhà mẹ đẻ của Thái hậu nương nương là Hứa thị cũng từng rất có thế lực, nhưng sau này… bị Diệp Tu Danh chỉnh lý ngoan độc.

      Khi đó Diệp Tu Danh cũng hoàn toàn là vì quyền lợi cá nhân. Lúc ấy Hứa thị như gốc đại thụ trăm năm, cành lá rậm rạp. Trong tộc có nhiều người giữ chức vụ quan trọng, đồng khí liên chi*, tạo thành đảng phái rất lớn triều, ngay cả Tiên hoàng khi làm việc cũng phải nghĩ đến cảm nhận của bọn họ trước. Diệp Tu Danh thấy chướng mắt nên liên hợp với Tiên hoàng tu bổ cành lá cho cây đại thụ này phen. Trận tranh đấu kia, tuy xảy ra án mạng nhưng làm cho cả tộc Hứa thị tổn thất nặng nề, đến nay vẫn chưa khôi phục lại.

      *so sánh em trong nhà thân thiết, gắn bó như chân với tay

      giờ Diệp thị giống hệt Hứa thị xưa kia. Lịch sử giống như bánh xe vĩ đại, nó chỉ tiến về phía trước mà còn lần lượt lặp lại những chuyện từng phát sinh.

      Cho nên mấy ngày nay Diệp Trăn Trăn đến Từ Ninh Cung thỉnh an thái độ của Thái hậu đối với nàng đều nhàn nhạt. Đương nhiên, lãnh đạm này che giấu trong tính cách thanh tịnh thường ngày của bà, làm cho người ta dễ phát .

      Nhưng Thái hậu nương nương dường như rất thích Hiền Phi, nàng vốn tích chữ như vàng* nhưng mỗi khi cùng Hiền Phi trò chuyện đều nhiều hơn vài câu, người ngoài nhìn vào có thể thấy ngay.

      *ý chỉ người kiệm lời, ít

      Đúng vậy, trước được Hoàng thượng sủng ái, giờ lại có Thái hậu nương nương chiếu cố, Hiền Phi này vừa mới tiến cung vài ngày là người chạm tay có thể bỏng*, đợi thời gian nữa…

      *ý chỉ người có thế lực lớn


      “Đợi thời gian nữa, nương nương chẳng phải bị nàng ta ức hiếp lên đầu sao!” Vẻ mặt Tố Phong nghiêm nghị. Nàng nhịn hồi lâu mới được hàm súc như thế, dù sao những lời như “bị đoạt phượng ấn” này được may mắn.

      Diệp Trăn Trăn ngồi trước gương để Tố Nguyệt giúp nàng tháo trang sức, nghe vậy nhìn thoáng qua Tố Phong, nàng ấy thêm mộng điềm hương* vào lư hương, lông mày nhíu chặt làm người ta nhìn liền muốn tách ra giùm nàng.

      *hương liệu giúp ngủ ngon

      “Ta này, tính tình của ngươi cũng nên sửa chút, chuyện này đâu có gì lớn.” Diệp Trăn Trăn cười .

      Tố Phong nóng nảy, “Nương nương, là người bị khi dễ, sao đảo ngược lại khuyên bảo nô tỳ?”

      Tố Nguyệt : “Nương nương, lời của Tố Phong mặc dù xuôi tai nhưng cũng có lý. Người cũng nên để tâm. Hoàng thượng…”

      “Được rồi, được rồi.” Diệp Trăn Trăn vừa nghe đến hai chữ này liền thấy phiền, “ yên lành sao lại nhắc tới . Ngày mai là Trung thu, ta muốn ăn bánh trung thu nhân sen.”

      Tố Phong còn muốn khuyên, Tố Nguyệt liếc mắt với nàng, hai người chỉ đành tiếp chủ đề bánh trung thu, dỗ Diệp Trăn Trăn vô cùng vui vẻ mà ngủ.

      Sau khi Diệp Trăn Trăn ngủ, Tố Nguyệt cùng Tố Phong ở gian ngoài chuyện, giọng ép tới mức thấp nhất.

      “Ngày mai chính là Trung thu, theo lệ, mỗi tháng mùng và rằm, Hoàng thượng đều đến Khôn Ninh Cung. Chúng ta cần phải chuẩn bị tốt, trăm ngàn lần thể theo tính tình của nương nương.”

      “Chính là, ta nghe mỗi năm vào dịp này, nương nương các cung đều đích thân làm bánh trung thu dâng lên Hoàng thượng để bày tỏ tâm ý. Hoàng hậu nương nương của chúng ta…”

      “Đừng có nhắc đến tự làm, tay nghề của Hoàng hậu nương nương ngươi phải . Biểu thiếu gia từng , ăn phải đồ người nấu chỉ muốn chết thôi, nếu chúng ta đem bánh trung thu người làm dâng cho Hoàng thượng, chuẩn bị tốt chính là tội lớn!”

      “Nhưng mà…”

      Lúc này Diệp Trăn Trăn nằm giường, mắt mở to. Bởi vì ban ngày ngủ nhiều chút, cho nên bây giờ hơi mất ngủ. Lỗ tai nàng rất thính, tiếng ở gian ngoài đều nghe được ràng, trong lòng lập tức nảy ra ý tưởng.

      Vì vậy bữa trưa hôm sau của Kỹ Vô Cữu có thêm hai đĩa bánh trung thu từ Khôn Ninh Cung, tiểu Thái hậuái giám đưa bánh đặc biệt với Phùng Hữu Đức đây là do Hoàng hậu nương nương tự tay làm, mời Hoàng thượng nhất định phải chính miệng nếm thử tâm ý của Hoàng hậu nương nương. Phùng Hữu Đức tạm thời nước cờ của Hoàng hậu nương nương nên bẩm báo chi tiết sai chữ với Kỹ Vô Cữu.

      Kỹ Vô Cữu có hơi bất ngờ, Diệp Trăn Trăn này, nàng rốt cuộc giác ngộ sao?

      Nhìn xem bánh trung thu kia, chỉ lớn bằng lòng đỏ trứng, khéo léo khả ái, mặt ấn những lời cát tường “Đoàn tụ sum vầy” “Quốc thái dân an”, thoạt nhìn rất thích mắt. chán ghét của đối với Diệp Trăn Trăn cũng bởi vậy mà nhạt vài phần, cầm lấy cái, nếm thử miếng lớn.

      Sau đó cả người đều thoải mái.

      ***​

      Bánh trung thu nhưng có lực sát thương cực lớn, đến buổi gia yến tối đó tâm tình u của Kỹ Vô Cữu cũng chưa trở lại bình thường. Điều này cũng thể trách , sinh ra là trưởng tử hoàng thất, từ ăn ngon mặc đẹp, sau 8 tuổi được lập làm thái tử, phô trương lãng phí càng lớn, những thứ vào cửa tự nhiên cũng càng thêm cẩn thận, khẩu vị quả là dùng vàng ngọc tích tụ ra. Như vậy có thể , mùi vị cảm thấy bình thường, đối với người ta có thể xem là mỹ vị nhân gian khó nếm được vài lần, còn nếu là món người ta cảm thấy khó ăn đến mức tuyệt vọng

      Cho nên miệng của Kỹ Vô Cữu gặp phải đả kích thảm thiết nhất từ trước tới nay, cảm xúc của nhất thời u cũng có thể hiểu được.

      Vì vậy, gia yến đêm đó, vài vị phi tần lên tinh thần đến tán gẫu chút, nhìn thấy Hoàng thượng có hứng thú gì, cũng rất nhanh tan.

      Đêm đó Kỹ Vô Cữu bộ vòng đền Khôn Ninh Cung liền trở ra, cũng ngủ lại. Đây là tín hiệu rất ràng: Hoàng thượng cực kì thích Hoàng hậu.

      ***​

      Hiền Phi sau khi trở về từ yến tiệc, trong nội tâm vẫn quanh quẩn nỗi sầu nhàn nhạt. Nàng ta đứng ở bậc thềm trước Nguyệt Cung, nhìn bầu trời như đĩa ngọc to lớn, dường như có chút đăm chiêu.

      Ánh trăng như tầng sương mỏng manh, lượn lờ tan. Xung quanh an tĩnh, hề có tiếng côn trùng kêu, làm cho đêm thu này thêm vài phần tĩnh lặng.

      Hiền Phi đột nhiên nghĩ tới khi nàng ta rời nhà phụ thân ra chỉ thị tối cao: nhất định phải làm cho Hoàng thượng phế hậu!

      Phế hậu, phế hậu, dễ hơn làm. Diệp Trăn Trăn kia vẻ mặt thà, bên trong thực chất cực kì thông minh, làm việc lại vô thường, làm cho người ta nhìn thấu.

      Hơn nữa, từ sau khi nàng ta thu được con thiềm thừ thứ hai, mấy ngày Hoàng thượng lật bài tử của nàng ta.

      Nghĩ đến điều này, Hiền Phi bất giác thở dài cái.

      “Nương nương, người nhớ nhà sao?” Cung nữ Thu Phong hỏi.

      “Những lời này chớ có để bổn cung nghe được lần thứ hai. Vừa vào cửa cung, hoàng cung này chính là nhà của bổn cung.”

      Kỹ Vô Cữu ở bên ngoài nghe được lời này, rất vừa lòng. Dân gian có câu rất hay, sợ biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng. Nếu nhìn mình Hiền Phi, có lẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy nàng nữ tử thông minh, xinh đẹp, khéo hiểu lòng người, nhưng đặt chung chỗ với Diệp Trăn Trăn, cao thấp phân định ràng. Kỹ Vô Cữu phát , có Diệp Trăn Trăn làm nền, nữ tử trong hậu cung của đều có vẻ tốt đẹp hẳn lên.

      cười ha hả bước vào Nguyệt Cung, Hiền Phi vừa thấy Kỹ Vô Cữu, vừa mừng vừa sợ, trong nội tâm như có ngàn vạn câu hỏi, lời đến bên miệng lại nuốt trở vào, chỉ có đôi mắt đẹp ngấn lệ nhìn về phía . Kỹ Vô Cữu lập tức có loại cảm giác thoả mãn của nam nhân, cùng nàng phẩm rượu trước hoa dưới trăng, rất giống đôi thần tiên quyến lữ.

      Bầu khí tốt như vậy. Hiền Phi bị Kỹ Vô Cữu chuốc vài chèn rượu, say đến hai má đỏ hồng, mắt đẹp như sóng. Kỹ Vô Cữu cũng thấy người nóng lên, ôm ngàng nàng ta, cười thơm lên môi nàng ta ngụm; tiếp theo định vào phòng làm chính .

      Vậy mà lúc này, bên ngoài đột nhiên có thái giám cấp báo: “Hoàng thượng, Lộ Hoa Cung xảy ra chuyện!”

      Đêm nay, Kỹ Vô Cữu định trước phải vượt qua cái trung thu mệt mỏi nhất trong đời. như là chạy sô*, trong đêm liên tiếp mấy chỗ.

      *từ này do tác giả dùng nhé, phải mình chém đâu

      Bởi vậy, lúc đến Lộ Hoa Cung sắc mặt rất khó coi.

      Diệp Trăn Trăn đến Lộ Hoa Cung, bên hăng hái thưởng thức Lệ Phi khóc đến lê hoa đái vũ*, bên còn làm bộ làm tịch khuyên nhủ nàng ấy. Kỹ Vô Cữu nghe được lời nàng khuyên, nhịn được cau mày.

      *thành ngữ 4 chữ xuất xứ từ tác phẩm “Trường hận ca” của Bạch Cư Dị miêu tả dáng vẻ Dương Quý phi khi khóc. Sau này được dùng để miêu tả những xinh đẹp khóc.

      “Ngươi phải còn sống rất tốt sao, khóc cái gì mà khóc, nhanh nín .”

      “Tiểu súc sinh kia chắc là kiếp trước kết duyên cùng ngươi, kiếp này đến vì ngươi chặn hoạ. Nhân quả trời định, cưỡng cầu là nên. Vì ngươi mà chết, có lẽ là duyên lành cho nó.”

      “Làng xóm chết lão bà cũng khóc, ngươi bất quá là bị chết con mèo thôi mà.”

      “Tố Phong, về Khôn Ninh Cung lấy mấy món trang sức đến an ủi Lệ Phi nương nương, nhớ đem con cóc lớn bằng gỗ đàn hương bổn cung mới có được đến, cái đó có bộ, còn mười hai con cóc nữa, mang hết tới đây.”

      Lệ Phi vội vàng nín khóc, ngược lại nuốt nghẹn mà khuyên Diệp Trăn Trăn, cuối cùng cũng làm nàng bỏ ý định kia.

      Sau khi Kỹ Vô Cữu nghe đại khái chuyện gì xảy ra, liền nghênh ngang xuất . Trong hậu cung lại xảy ra chuyện ác độc như thế, lần này phải hỏi Hoàng hậu phen.
      Last edited: 16/9/14
      garubi29498, cá cơm, inbeibe47 others thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      mừng quá ,h có ngày để hóng ,khỏi phải lạng ra rạng vào hoài , iu @bachtulien nhiều , :063::063::063:
      Bảo khanh 2804Bách Tử Liên thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      hic hic :031::031:, 2 tuần là năm mới hoàn:018: nhưng đễ đọc dc bản edit kỹ như vậy , chờ cũng đáng :th_95::th_95::th_95: ,h ta dowload convert rồi đọc bản edit của nàng đễ rút kinh nghiệm edit về sau , :th_41::th_41::th_41:cố lên nhé :th_83::th_83::th_83::th_83::th_83::th_83:
      trạch nữBách Tử Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :