1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hoàng Hậu - Tửu Tiểu Thất (Update C72)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hị hị, buồn cười

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ui iu nữ 9 quá đọc chương này mà buồn cười quá..............ổng HT này quê chết đk..........:059::059::059::059::059::059:
      thank nàng

    3. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      Chương 9: Vạn thọ

      Ngày mùng chín tháng chín, chỉ là tết trùng cửu mà còn là sinh nhật của Kỹ Vô Cữu, là lễ vạn thọ của hoàng đế bệ hạ. Qua hôm nay, Kỹ Vô Cữu tròn 20 tuổi.

      Nam tử trong dân gian đều tiến hành quan lễ* ở tuổi 20, nhưng Kỹ Vô Cữu là thiên tử, trách nhiệm trọng đại, tiến hành quan lễ sớm mấy năm. Cho nên lễ vạn thọ lần này cũng long trọng lắm, ban ngày bày gia yến ở hậu cung, buổi tối mở tiệc mời quần thần, vậy là xong.

      *lễ trưởng thành của nam tử cổ đại

      Gia yến đương nhiên là do Diệp Trăn Trăn lo liệu.

      Vừa nhắc tới Diệp Trăn Trăn, Kỹ Vô Cữu liền nghĩ tới món quà thọ lễ nàng tặng cho : cây điểu súng do chính nàng chế tác. Kỹ Vô Cữu đặc biết sai người tìm hoả dược thử… dùng rất tốt.

      Kỹ Vô Cữu đương nhiên hiểu được Diệp Trăn Trăn có ý gì: thấy chưa, cho ta xem bản vẽ, ta vẫn làm được như thường, biết cái gì là kỳ tài ngút trời, thông minh tuyệt đỉnh chưa?

      gần như có thể tưởng tượng lúc Diệp Trăn Trăn những lời này có biểu cảm gì. khỏi cười lạnh, súng ống là vật đại sát*, nàng lại dám tặng hoàng đế nhân dịp thọ lễ, là… là… Hừ.

      *vật nhiều sát khí, tốt lành

      Ngoại trừ điểu súng Diệp Trăn Trăn đưa đến, Kỹ Vô Cữu còn nhận được đủ loại quà tặng từ các vợ bé: đồ tự tay thêu, tranh vẽ, chữ viết, đồ chơi trân bảo, vân vân. Trong đó Hiền Phi tặng khối ngọc bội, ngọc bội kia vốn là đôi long phượng ghép thành, Hiền Phi đem long bội cho Kỹ Vô Cữu, phượng bội giữ lại cho mình. Kỹ Vô Cữu làm sao biết ý của nàng, nhưng lễ vật tình ý triền miên như thế, chỉ quay đầu sai Phùng Hữu Đức thu vào, cũng chưa đeo. Nhu tình của chỉ dùng khi cần, chẳng hạn như trước lúc lên giường.

      Diệp Trăn Trăn nghe được việc này, dứt khoát Hiền Phi hẹp hòi, tặng lễ vật mà chỉ đưa nửa.

      (sặc cơm, chị ko biết chữ tình viết thế nào mà)

      Kỳ việc làm này của Hiền Phi hề thoả đáng. Nếu là nam nữ trong dân gian tặng nhau ngọc bội long phượng việc gì, nhưng trong hoàng cung này, Hoàng thượng là long, vậy phượng đương nhiên nên là Hoàng hậu, tạm thời còn tới phiên sủng phi như nàng ta. Tuy rằng người sáng suốt đều cảm thấy Diệp Trăn Trăn sớm muộn cũng rơi khỏi hậu vị, nhưng bây giờ dù sao người ta vẫn còn tại vị, nàng ta cùng Hoàng thượng chơi trò ngọc bội long phượng, có hơi vội vã rồi. Mặc dù ý định của nàng ta chỉ là muốn biểu đạt tình cảm với Kỹ Vô Cữu… Bản thân Hiền Phi nghĩ đến việc này cũng bị doạ đổ mồ hôi lạnh toàn thân, thầm mắng mình hồ đồ. May mà Diệp Trăn Trăn cũng nắm chuyện này buông.

      Trong tất cả quà mừng thọ, Kỹ Vô Cữu thích nhất vẫn là món quà tự tặng cho mình. Mấy ngày trước, Tổng binh tam Đại doanh kinh thành Diệp Lôi Đình phạm chút sai sót , dùng tội danh “Cai quản tận sức” điều chức ta, tống cổ đến Ninh Hạ làm Tổng binh. Tuy ngoài mặt bằng chức cũ nhưng kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra đây thực tế là giáng chức. Tam Đại doanh có binh lực hơn mười vạn, là quân đội tinh nhuệ nhất của Đại Tề, quân phòng thủ Ninh Hạ thể so sánh với.

      Tại sao Kỹ Vô Cữu muốn gây phiền toái cho Diệp Lôi Đình?

      ra, Diệp Lôi Đình vốn là hậu nhân danh tướng, bản thân càng kém cạnh, võ nghệ cao cường, trị quân nghiêm cẩn, trong quân đội rất có tiếng tăm, tuổi còn trẻ trấn giữ Tam đại doanh, có thể là tiền đồ vô lượng. Nhưng khéo, ta lại là con cháu dòng bên* của Diệp Tu Danh, tuy rằng năm đó cha ta cùng tộc Diệp thị cãi nhau , nhưng đến lượt ta lại đổi đường, bắt đầu dựa vào Diệp Tu Danh.

      *cùng họ nhưng khác chi


      là buồn cười, thiếu giáo huấn.

      Vì vậy Kỹ Vô Cữu bèn dạy . Diệp Tu Danh vốn muốn bảo vệ Diệp Lôi Đình, đáng tiếc là Diệp Lôi Đình lại chủ động thỉnh cầu được điều Nam Hạ, tự chặt đứt tiền đồ. Diệp Tu Danh đành ngậm bồ hòn, lại nghĩ mãi mà hiểu, chỉ biết thầm than Kỹ Vô Cữu gian trá.

      Diệp Lôi Đình rồi, Tổng binh Tam đại doanh mới được đề bạt là muội phu của Phương Tú Thanh, là người của Phương đảng.

      Cho nên mấy ngày nay Kỹ Vô Cữu ngủ thoải mái, tinh thần rất tốt, thấy Diệp Tu Danh cũng với ông ta thêm vài câu, nhìn ông ta dựng râu trừng mắt, trong lòng cực kỳ vui mừng.

      chuyện phiếm nữa, bàn về gia yến trước mắt thôi.

      Đó là ngày cuối thu thoáng đãng, bầu trời mênh mông sáng sủa, mặt trời rực rỡ chiếu rọi vạn ánh kim. Cái nóng mùa hè rút hết, khí lạnh ngày thu còn chưa kéo tới, là những ngày khí hậu tốt nhất trong năm. Diệp Trăn Trăn vốn định đặt yến hội ở Diên Xuân Các nhưng thấy cảnh thu bên ngoài cũng tệ, liền sai người chuyển đồ đến bên hồ Thái Dịch, ngày thu gió thu cùng nước thu, có chút thú vị đặc biệt.

      Phi tần lục cung mỗi người đều ăn mặc trang điểm xinh đẹp, mặt mũi vui mừng lời cát tường với Kỹ Vô Cữu. Kỹ Vô Cữu tâm tình tệ, gượng ra vài nụ cười tươi hiếm có, bầu khí yến hội vô cùng tốt.

      Ngày thu vốn nên thưởng cúc, Diệp Trăn Trăn sai người bày quanh yến hội ít hoa cúc, mẫu đơn xanh, tơ tằm dài cả trượng, cờ soái cùng trân phẩm cái gì cũng có, làm người xem thể dời mắt nổi. Kỹ Vô Cữu uống cốc rượu hoa cúc, nhất thời cao hứng, liền đề nghị các vợ lớn của làm thơ về hoa cúc. Lời này vừa ra, chúng phi tần sôi nổi bàn tán, những người có tài càng thầm xoa tay, nghĩ nhất định lát nữa phải toả sáng trước mắt Hoàng thượng, để nhìn mình với cặp mắt khác xưa.

      Trong đó Vương Chiêu nghi đặc biệt tận lực, nàng ta nâng bút, nhìn về phía chậu mẫu đơn xanh, nhíu mày suy nghĩ sâu xa, ánh mắt nhìn vào khoảng vì chuyên tâm mà rung động lòng người. Vương Chiêu nghi mười ba tuổi vào cung, Kỹ Vô Cữu mặc dù lòng dạ rộng lớn, khẩu vị đa dạng, nhưng đối với đứa con nít mặt non nớt như vậy thể nào hạ miệng, do đó quá hai năm mới thị tẩm nàng ta, gần đây mới từ Ngũ phẩm Mỹ nhân thăng làm Tứ phẩm Chiêu nghi. Vương Chiêu nghi tuy xinh đẹp bằng Lệ Phi Hiền Phi nhưng rất có tài văn chương, Kỹ Vô Cữu ngẫu nhiên cũng thay đổi khẩu vị, lâm hạnh vị tài nữ này.

      Ánh mắt Vương Chiêu nghi sáng lên, như là nghĩ tới điều gì, cầm bút viết lên giấy.

      Kỹ Vô Cữu thu ánh mắt, nhìn về phía Diệp Trăn Trăn bên cạnh, chỉ thấy nàng sầu mi khổ mặt mà vẽ dấu gạch chéo lên giấy. Khoé miệng hơi cong, lộ ra nụ cười dễ phát .

      Hết nén nhang, cũng đến lúc nộp bài. Kỹ Vô Cữu bình luận xấp thơ kia phen, cuối cùng Vương Chiêu nghi đạt hạng nhất, được ban thưởng. Về phần hạng chót, đương nhiên là Diệp Trăn Trăn. Cũng may bài nàng nộp phải là tờ giấy đầy gạch chéo mà là vài câu vè tự viết. Làm thơ là chuyện nàng thành thạo, ngày trước ở nhà phụ thân cũng từng có ý đào tạo nàng thành tài nữ, kết quả rất dễ nghĩ ra được. Diệp Trăn Trăn còn rất có lý: “Nữ tử tài chính là đức.”. Diệp Khang Nhạc cười lạnh, “Vậy con cả ngày làm việc đàng hoàng, chỉ biết múa đao khua gậy, là có đức?” Diệp Khang Nhạc rất buồn bực, nhà bọn họ là dòng dõi thư hương lâu đời, đếm ngược lên ba đời vị võ tướng nào, tại sao lại sinh ra đứa con như Hoa Mộc Lan? Diệp Trăn Trăn mặc kệ những thứ kia, nàng bị Diệp Tu Danh chiều đến hư, hiển nhiên muốn làm gì là làm, muốn làm.

      tại Kỹ Vô Cữu lớn tiếng đọc lại tác phẩm của Diệp Trăn Trăn lần, trong khi các phi tử ngồi bên dưới đều nín cười, chỉ đích danh phê bình nàng, “Tài văn chương của Hoàng hậu chỉ sợ từ sau 7 tuổi phát triển nữa ?”

      Diệp Trăn Trăn da mặt dày, mặt đổi sắc , “Từ xưa tư văn đa bại loại*, có thể thấy quá có tài văn chương cũng chưa hẳn là chuyện tốt,” suy nghĩ chút, hình như cũng mắng chính nhà mình rồi, lại bồi thêm câu, “Đương nhiên, trừ những người chân chính vì nước vì dân.”

      *trong những người nhã nhặn, văn chương thường có nhiều kẻ bại hoại


      Lần này Lệ Phi vô cùng đồng ý với Hoàng hậu nương nương, bởi vì nếu có Diệp Trăn Trăn, hạng chót sợ là nàng ta. Nàng ta ghét nhất là làm thơ! Nàng ta lén đưa mắt nhìn Vương Chiêu nghi xuân phong đắc ý*, răng ngà trong miệng nghiến nghe ken két, trong lòng mắng vô số lần từ “tiện nhân”.

      *miêu tả người gặp nhiều thuận lợi, thành công như ý


      Bình phẩm thơ xong, đế hậu cùng nhóm phi tần lại chơi trò Quỳnh thương phi hoa tửu lệnh. Cái gọi là Quỳnh thương phi hoa tửu lệnh nghĩa là người đọc câu thơ có chứa từ “Hoa”, sau đó dựa theo vị trí của từ “Hoa” trong câu mà đếm đầu người, đếm đến người tương ứng, người đó bị phạt rượu, phạt rượu xong phải câu có từ “Hoa” tương tự, cứ thế tiếp tục.

      Lại là thơ! Diệp Trăn Trăn thực mất hứng.

      Nhưng loại tửu lệnh này vừa đơn giản vừa văn nhã, rất được hoan nghênh. Từ xưa đến nay văn nhân mặc khách lấy hoa làm thơ quá nhiều, cho nên mỗi người bị trúng tửu lệnh đều có thể đọc được câu. Vương Chiêu nghi bị trúng đến hai lần, mỗi lần đều đọc ra câu thơ chỉ về phía Kỹ Vô Cữu. Kỹ Vô Cữu lúc uống rượu ánh mắt luôn nhìn nàng ta, Vương Chiêu nghi xấu hổ mang theo vẻ nhát gan nhìn lại , hai người liếc mắt đưa tình, trong khí gần như phát ra tia lửa.

      Lệ Phi lạnh lùng hừ khẽ, ngay cả Hiền Phi, mặt cũng còn vẻ vui sướng như khi nãy.

      Các vị phi tần học theo, dồn dập thay đổi tâm tư hướng về Kỹ Vô Cữu, dẫn đến thọ tinh* Kỹ Vô Cữu bị chuốc ít rượu.

      *người được chúc thọ


      Nhưng điều Diệp Trăn Trăn phẫn nộ là, mỗi lần uống xong, đều ra câu thơ có chủ ngữ là “Hoa”, cái gì mà “Hoa gần cao lầu thương khách tâm” “Hoa chưa từng duyên khách quét” “Hoa hồng dễ suy như chúng ý”… Bởi vì nàng ngồi kế bên , cho nên cần đếm, nhất định là nàng uống…

      Bởi vậy, trận tửu lệnh này, Kỹ Vô Cữu uống bao nhiêu ly, Diệp Trăn Trăn phải bồi theo bấy nhiêu ly.

      Lệ Phi thấy mình có chuyện gì làm, mau chóng : “Hôm nay là vạn thọ của Hoàng thượng, thần thiếp nguyện vì Hoàng thượng khảy khúc nhạc chúc thọ.”

      Lệ Phi tuy đầu óc nhanh nhạy nhưng kỹ năng đánh đàn lại là cực tốt, điểm này ngay cả Kỹ Vô Cữu cũng cảm thấy lạ. Theo lý mà cảnh giới cao nhất của việc đánh đàn là quan niệm nghệ thuật, nhìn thế nào Lệ Phi cùng cái từ này cũng có khoảng cách, nhưng kì lạ là nàng ta khảy đàn rất hay, làm cho người ta say đắm.

      Vì vậy Kỹ Vô Cữu vung tay lên, mọi người được lệnh, đều vễnh lỗ tai lên nghe Lệ Phi đánh đàn.

      Lúc này, Hi Tần cười , “Có tài đánh đàn tuyệt diệu của Lệ Phi tỷ tỷ ở trước, thần thiếp cũng nguyện hiến cái xấu, ca hát giúp vui.”

      Giọng của Hi Tần là tuyệt nhất, uyển chuyển như chim hoàng oanh, lúc hát lên làm rung động lòng người, vì vậy Kỹ Vô Cữu lại chuẩn.

      Lúc này, Diệp Trăn Trăn : “Có tiếng đàn lại có tiếng ca, nếu có thêm vũ đạo còn gì tốt hơn.”

      Hiền Phi có chút kích động. Nàng ta tư thế thướt tha, nhảy múa nhàng xuất trần, nhất là khúc “Lăng Ba tiên”, ngay cả Kỹ Vô Cữu xem qua cũng tán thưởng. “Thần thiếp…”

      “Cho nên ta chuẩn bị tốt rồi,” Diệp Trăn Trăn cắt ngang lời Hiền Phi, “Mấy ngày trước tìm được vũ nữ tuyệt sắc, hôm nay đúng lúc cho Hoàng thượng xem qua.” Nàng xong, giơ tay, quả nhiên có vũ nữ trang điểm lộng lẫy chầm chậm lên chỗ thảm trải, lượn lờ nhảy múa giữa tiếng đàn.

      Vũ nữ này có phải tuyệt sắc hay Kỹ Vô Cữu tạm thời nhìn ra, bởi vì toàn bộ chú ý của đều bị kiểu tóc vĩ ngạn của nàng ta thu hút.

      Diệp Trăn Trăn thấy hai mắt nhìn đăm đăm, cười giải thích, “Thần thiếp đọc thơ cổ nhân viết, ‘Xuân phong lạn mạn não kiều dung, thập bát hoàn đa vô lực khí’, liền kêu vũ nữ này chải mười tám vòng búi tóc, thiếp nghĩ có thể làm đẹp thêm ít. Hoàng thượng, ngài cảm thấy thế nào?”

      “Làm khó Hoàng hậu phải ngâm thơ lộng phú”, Kỹ Vô Cữu chuyển mắt nhìn nàng, “Trẫm biết mười tám vòng búi tóc là gì, nhưng hẳn phải chỉ đơn giản là quấn đầu mười tám cái vòng.” bắt đầu có chút bội phục Diệp Trăn Trăn, nữ nhân này luôn có biện pháp làm mất hứng.

      Trêm mặt thảm, vũ nữ kia mang mười tám cái búi tóc mà nhảy múa, áp lực cũng rất lớn. Nàng ta rất sợ vị chân long thiên tử này mất hứng, đem giết nàng ta.

      Kỳ kiểu tóc này cũng khó xem, chỉ là… khôi hài. Vũ nữ thân lụa mỏng vàng nhạt, người là dải tua buông thỏng, kỹ thuật nhảy uyển chuyển như kinh hồng chiếu ảnh*, đầu quấn nhiều búi tóc kì lạ, giống như là cái giỏ vừa ra khỏi lò nung của Võ Đại Lang ----- bị nung đến cháy khét, làm cho người ta trong nháy mắt có loại cảm giác phân liệt vi diệu.

      *ý chỉ điệu múa đẹp, nghĩa cụ thể mình search ra ^^” mà đoạn này mình cũng hiểu lắm T_T


      ít người che miệng, muốn cười nhưng thấy sắc mặt Kỹ Vô Cữu tốt, dám cười nữa, liều mạng nín cười, thập phần vất vả.

      Diệp Trăn Trăn nhìn thấy Kỹ Vô Cữu rốt cuộc lại mất hứng, lúc này mới cao hứng chút. Thái độ của nàng đối với vị hoàng đế nay rất phức tạp, chán ghét nhưng dám phạm sai lầm lớn gì, dám sẵng giọng với , vậy nên đành phải thỉnh thoảng làm ra chút chuyện, cho thêm ngột ngạt. Cuộc sống trong hậu cung rất thú vị, nàng nhất định phải tìm cái gì đó làm trụ cột tinh thần.

      ngờ rằng, thái độ của Kỹ Vô Cữu đối với Diệp Trăn Trăn cũng rất phức tạp, vừa nghiến răng nghiến lợi, lại làm được gì. Ngay từ đầu tưởng rằng nàng ngốc, cố tình chứng minh mình “thông minh tuyệt đỉnh”; cũng sợ nàng giở mánh khoé gì với , nhưng nàng đem mọi thông minh của mình bày ra ánh sáng, thẳng thắn vô tư, mặc cho người ta xem qua -------- đây kỳ thực là trí tuệ vượt hẳn thông minh bình thường.

      tại, đế hậu hai người suy nghĩ lại, khỏi nhìn nhau, rồi lại tự quay đầu ------- vẫn là nhìn nhau vừa mắt.
      Last edited: 11/6/15
      garubi29498, cá cơm, inbeibe46 others thích bài này.

    4. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      2 ng này buồn cười chết mất tóm lại là ghét nhau đối phương mất hừng mình cao hứng đúng kiểu oan gia
      thank nàng @bachtulien

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      2 chị này đấu nhau khiến ta muốn cười quá cơ! Ko bít lúc a thik c rùi sao đây...hhaha..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :