1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Hoàng Hậu - Tửu Tiểu Thất (Update C72)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bách Tử Liên

      Bách Tử Liên Well-Known Member

      Bài viết:
      130
      Được thích:
      4,332
      Chương 6: Thẩm án

      Trong đêm trung thu Lệ Phi ăn phải bánh trung thu chứa kịch độc, xém chút mất mạng. Hoàng thượng sau khi biết được giận tím mặt, ở Lộ Hoa Cung giáo huấn Hoàng hậu phen, thẳng thắng chỉ trích hậu cung yên đều bởi Hoàng hậu thất trách, cũng lệnh cho nàng trong vòng 3 ngày phải phá án và bắt giam kẻ ác.

      Đây là tin tức nóng nhất trong ngoài hoàng cung hôm nay.

      Diệp Tu Danh đương nhiên cũng biết việc này trước tiên, sáng sớm ông phải đón nhận đủ loại ánh mắt tò mò nghiên cứu, trở về nhà lại bị phu nhân của mình trách cứ trận. Rất nhiều người đều biết Diệp Các lão sợ vợ, cả đời này ông hề cưới thiếp, mặc dù dưới gối chỉ có đứa con trai là Diệp Khang Nhạc – cũng chính là phụ thân của Diệp Trăn Trăn.

      “Đều là do ông lúc trước nghe ta khuyên! Trăn Trăn của chúng ta là người thẳng tính, vào hoàng cung phải là bị đám phụ nhân độc ác kia tính kế đến chết sao!” Diệp lão phu nhân đầy bực bội .

      Diệp Tu Danh thấp giọng giải thích, “Trăn Trăn là Hoàng hậu, ai dám tính kế nó.”

      “Hoàng hậu sao, muốn trở về nhìn bà nội cái cũng được. Cháu đáng thương của ta…” xong lau lệ tới đáy mắt.

      “Ta cũng vì muốn tốt cho Diệp gia, nếu để nữ nhi của Phương Tú Thanh làm Hoàng hậu, Diệp gia gặp nguy hiểm… Được rồi phu nhân bà đừng khóc, Trăn Trăn nhất định có việc gì, cháu của Diệp Tu Danh ta vì chút chuyện này mà tức giận.”

      Diệp lão phu nhân vẫn khóc, mắng Diệp Tu Danh, Diệp Tu Danh cũng dám cãi lại, đành phải thành thành đáp lời.

      Diệp Khang Nhạc ở ngoài cửa nghe được cha mẹ chuyện trong phòng, lắc đầu thở dài cái, rốt cục tiến vào. Lúc trước vì chung thân đại của nữ nhi mà suy nghĩ, cũng hề đồng ý với hôn kia, hơn nữa chọn được người hợp ý làm con rể, chỉ là phụ thân quá mức ngoan cố, cách nào làm trái.

      Việc đến nước này, cũng thể vãn hồi. Chỉ hi vọng ở trong cung Trăn Trăn có thể làm việc cẩn thận, đừng tuỳ tâm sở dục* giống như ở nhà, có thể bình an đời là tốt rồi.

      * nghe ai hết, chỉ làm theo ý mình

      ***​

      Trong Khôn Ninh Cung, Diệp Trăn Trăn ngẩn người nhìn bàn bánh trung thu.

      Da bánh trung thu trong suốt, như là thuỷ tinh; nhân bánh bên trong là tôm bóc vỏ. Bởi vì Lệ Phi thích ăn hải sản, cho nên Kỹ Vô Cữu lệnh cho Ngự Thiện Phòng đặc biệt nghiên cứu làm bánh trung thu thuỷ tinh tôm bóc vỏ này cho nàng ta, nhưng mùi vị của món này quá mức độc đáo, các phi tần khác đều thích, Kỹ Vô Cữu cũng thích, vì thế mỗi năm Ngự Thiện Phòng chỉ làm nó cho mỗi Lệ Phi ăn.

      Vấn đề đặt ra là độc này chỉ có trong phần nhân tôm bóc vỏ của bánh. Tối qua lúc Lệ Phi cầm bánh lên nhất thời nổi hứng, bẻ bánh lấy tôm bóc vỏ cho con mèo mun trong ngực ăn, ai ngờ con mèo mun kia ăn xong liền nghểnh cổ, chết.

      Qua kiểm tra cẩn thận của ngự y, nhân bánh trung thu có thêm thứ kêu hương phi tử gì đó. Hương phi tử này được chiết xuất từ loại quả dại ở phương Nam, ngửi kỹ thấy có mùi chua nhàn nhạt, thể nào hấp dẫn chú ý của người ta, nhưng ăn vào mùi thơm đặc biệt, vì vậy mới có cái tên này. Hương phi tử có thể làm gia vị nấu nướng, cũng có thể làm thuốc nhưng thể trộn chung với tôm cua, nếu xuất triệu chứng trúng độc, nghiêm trọng hơn có khả năng nguy hiểm đến tính mạng.

      Diệp Trăn Trăn lệnh giam giữ toàn bộ người làm bánh trung thu hôm đó để thẩm vấn, cũng cẩn thận lục soát qua Ngự Thiện Phòng, nhưng tìm được hương phi tử. Bởi vì thứ này là đặc sản phương Nam, sản lượng cực ít, hơn nữa người phương Bắc quen ăn, nên chưa chọn mua vào cung. Ngược lại bên Thái Y Viện có chút, nhưng căn cứ theo ghi chép dược liệu ra kho mấy ngày gần đây, cũng có cung nào dùng đến hương phi tử.

      Vậy , cách cuối cùng chính là màng từ ngoài cung vào, nhưng việc này có chút khó thực .

      Diệp Trăn Trăn đe doạ dụ dỗ, doạ người ở Ngự Thư Phòng sợ tới mức gần tè ra quần, vẫn chẳng hỏi ra được gì, tất cả đều là dựa theo năm ngoái mà làm, phát có gì ổn. Diệp Trăn Trăn nhẫn tâm đến nỗi bức cung, hơn nữa, cho dù nàng bức cung, Kỹ Vô Cữu cũng phải dễ bị gạt như vậy. Lần này ràng là cố ý làm khó dễ nàng, chỉ sợ về sau thiếu loại trói buộc này rồi.

      Cũng có nghĩa là phàm hậu cung xảy ra chút chuyện, nàng bị kéo ra mắng cho trận, mắng xong còn phải thu dọn tàn cuộc cho tốt, bằng Kỹ Vô Cữu vì tội danh “Hậu cung yên, thể nắm hậu vị” tước phong hào của nàng, nàng khóc cũng xong.

      Chiêu này là vừa ác vừa hiểm.

      Được rồi, tuy rằng tại thể làm như vậy, nhưng về sau biết được…

      Đó là nguyên do Diệp Trăn Trăn vẫn hi vọng mình tốt nhất nên để Kỹ Vô Cữu nắm quá nhiều nhược điểm, nhất là những nhược điểm ràng thế này.

      Vì vậy tại Diệp Trăn Trăn lại bắt đầu nhìn chằm chằm dĩa bánh trung thu vận mệnh kia, hy vọng có thể nhìn ra huyền cơ gì.

      điểm nữa khiến vụ án này khó giải quyết là phạm vi người bị tình nghi quá lớn… Lệ Phi ở trong cung nhiều năm, trải qua ngày qua ngày, năm qua năm cần cù chăm chỉ ngừng cố gắng gây nhiều thù hằn, nàng ta có thể đến ngày hôm nay tuyệt đối là kỳ tích. Cho nên trong cung cho dù là tên tiểu thái giám đáng để mắt cũng có động cơ gây án, càng cần đến những phi tần phân vị cao như Hiền Phi, Hi Tần bị nàng ta chế giễu ngay trước mặt. Thậm chí Hoàng thượng cũng hoàn toàn thoát khỏi hiềm nghi, thứ này ăn vào chỉ là trúng độc, chưa chắc chết , cũng có khả năng muốn thừa cơ đánh Lệ Phi cái thuận tiện ngáng chân Hoàng hậu. Còn có bản thân Lệ Phi, nàng ta phải chết sao, hoàn toàn có khả năng chính nàng ta diễn màn kịch gây chú ý để giành được đồng tình, nhân tiện giá hoạ cho người nàng ta chán ghét.

      Diệp Trăn Trăn suy nghĩ đến mức muốn tẩu hoả nhập ma, đây rốt cuộc là tên Vương bát đản * vô lại nào tạo cho bổn cung rắc rối lớn như vậy, nếu để bổn cung bắt được, thiên đao vạn quả** ngươi!


      *tên trứng rùa (có thể tham khảo thêm tại đây)


      **chém nghìn vạn nhát đao, chết toàn thây


      ***​

      Bữa trưa hôm sau Kỹ Vô Cữu biết được Diệp Trăn Trăn vì vụ án có tiến triển mà cơm cũng ăn khẩu vị của tốt hẳn lên, ăn nhiều hơn chén cơm.

      Dùng xong bữa trưa, bộ đến Khôn Ninh Cung, tốt bụng nhắc nhở Diệp Trăn Trăn chút, nàng còn thời gian ngày.

      Mặt Diệp Trăn Trăn chút thay đổi nhìn , “Nếu như ta điều tra ra được, ngươi định xử trí ta thế nào?”

      Kỹ Vô Cữu cười , “Ngươi là Hoàng hậu của trẫm, trẫm làm sao có thể xử tội nàng.”

      Có quỷ mới tin!

      “Bất quá trẫm chỉ bắt ngươi kí số nợ. Đúng rồi, Hoàng hậu, ngươi hai lần phạm tội khi quân rồi đó.”

      “Lần thứ hai là lần nào?”

      “Bánh trung thu có độc.”

      phải còn chưa đến hạn chót sao, ngươi làm sao biết ta nhất định điều tra được.”

      “Ý trẫm là chỉ bánh trung thu có độc mà ngươi làm.”

      “…”

      ***​

      Ngày thứ ba sắp đến rồi. Về bánh trung thu thuỷ tinh tôm bóc vỏ có độc, Diệp Trăn Trăn vẫn có đầu mối gì. Đùa hay sao, đây là hậu cung hỗn tạp chứ phải Đại Lý Tự, làm thế nào mà thẩm án, huống hồ đây còn là vụ án với phạm vi người bị tình nghi vô cùng lớn mà lại chút manh mối nào!

      Ăn cơm trưa xong, Diệp Trăn Trăn bày ra tư thế lợn chết sợ nước nóng, phải là ký sổ nợ sao, đằng nào tạm thời còn chưa tích cóp đủ. Nàng bưng mâm điểm tâm, ăn liên tục như muốn trút giận, hề có hình tượng chủ nhân lục cung.

      Đột nhiên Tố Phong vội vội vàng vàng chạy vào, “Nương nương, Đinh Đại Hướng của Khôn Ninh Cung chúng ta tự sát!”

      Diệp Trăn Trăn sửng sốt, kịp nuốt đồ ăn trong miệng, phồng má mơ mơ hồ hồ hỏi, “Đinh Đại Hướng là ai?”

      “Chính là tiểu thái giám vẩy nước quét nhà ngoài cửa cung… Nương nương, người đừng nghĩ nhiều nữa, mau ra xem chút , Tố Nguyệt tỷ cảm thấy có điểm kì quái, trông giữ ở nơi đó, thi thể và đồ vật trong phòng đều cho ai động vào.”

      Tố Nguyệt quả nhiên là hảo hán! Diệp Trăn Trăn lập tức sinh lòng kính nể, nương, khi đối mặt với người chết vẫn có thể nghĩ đến có điểm kì quái mà chủ đông trông chừng, cần vài phần can đảm nha.

      Diệp Trăn Trăn cùng Tố Phong rất nhanh đến thiên sảnh, thái giám của Khôn Ninh Cung đều ở chỗ này. Đinh Đại Hướng và thái giám khác cùng ở gian phòng, hôm nay thái giám này vốn trực, biết xảy ra chuyện gì mà đột nhiên trở về, sau đó phát Đinh Đại Hướng treo cổ tự vẫn. Tố Nguyệt hỏi vì sao trở về, úp úp mở mở .

      Diệp Trăn Trăn hỏi: “Ngươi tám phần là muốn trốn việc, về ngủ trưa phải ?”

      Thái giám đó vội vã dập đầu lạy, “Nương nương tha mạng, nương nương tha mạng, nô tài dám nữa!”

      ra chỉ là như vậy! Tố Nguyệt lau mồ hôi, nghĩ thầm quả nhiên người lười hiểu người lười nhất.

      Diệp Trăn Trăn quản nữa, đến chỗ thi thể. Thi thể kia được thả xuống, đặt nằm đất, tròng mắt lồi lên, lưỡi dài lè ra, rất đáng sợ.

      “Nương nương, nô tì lục được cái này từ người .” Tố Nguyệt lặng lẽ đưa bao giấy tới trước mặt Diệp Trăn Trăn.

      Diệp Trăn Trăn nhận lấy, chưa mở ra, đặt ở dưới mũi ngửi chút, có cỗ mùi chua ê ẩm. Nàng nheo mắt lại, “Đây phải là hương phi tử chứ?”

      Trong đầu đột nhiên lướt qua rất nhiều hình ảnh, dường như những đoạn kịch được nối lại với nhau, tạo nên câu chuyện hoàn chỉnh. Mắt phượng của Diệp Trăn Trăn trợn lên, hét lớn: “ tốt!”

      “Nương nương, làm sao vậy?”

      “Tố Nguyệt, ở lại nơi này xem còn có thể tra được gì; Tố Phong, mang theo tất cả thái giám của Khôn Ninh Cung đến Dưỡng Tâm Điện, ngoại trừ người bên cạnh Hoàng thượng, phàm có người đến gần Dưỡng Tâm Điện, đều đánh ngất mang về đây. Nhanh!”

      Tố Phong nhận lệnh, vội vàng chạy ra ngoài. Diệp Trăn Trăn đá thái giám quỳ đất cái, “Ngươi cũng , mau lên, hết !”

      Tiểu thái giám kia cũng liền chạy ra ngoài.

      Diệp Trăn Trăn suy nghĩ chút, vẫn yên lòng, dứt khoát nhấc váy đích thân chạy ra ngoài. Tố Nguyệt gấp đến độ dậm chân, lại được, đành phải hét lớn với bóng lưng của bọn họ: “Tố Phong! Để mắt tới nương nương chút! Đừng để người vấp té!”

      Tố Phong vừa nghe được lời này, trước mặt có bóng màu hồng lướt qua, áo khoác lụa theo gió bay lên đảo qua gò má của nàng, lưu lại làn gió thơm. Chờ nàng lấy lại tinh thần Diệp Trăn Trăn cách nàng rất xa, còn là chạy như điên.

      “Nương nương!” Tố Phong lấy tốc độ nhanh nhất tụ họp tất cả thái giám của Khôn Ninh Cung, liều mạng đuổi theo.

      ngày này, trong cung rất nhiều người nhìn thấy Hoàng hậu nương nương thân quần áo lửa đỏ điên cuồng chạy như bị người đuổi giết. Những cung nữ, thái giám này dù ở hoàng cung lâu cũng chưa từng thấy qua việc như thế, cả đám bị doạ sợ tới mức mặt vàng như đất, biết xảy ra chuyện gì, sợ là liên luỵ đến mình, đành phải quỳ đất dám nhúc nhích. vất vả nhìn Hoàng hậu nương nương rồi, Tố Phong lại dẫn đám thái giám kêu đánh kêu giết đuổi theo, tư thế kia, quả thực như là tên côn đồ đầu đường xó chợ đánh nhau.

      Mọi người đều chẳng hiểu ra làm sao. Là người thi đều hiếu kỳ, cung nữ thái giám cũng vậy. Do đó ít cung nữ thái giám có việc gấp, cộng thêm lá gan lớn chút cũng lẫn vào đội ngũ của Tố Phong, chạy theo. Tố Phong làm đầu lĩnh chạy trước, phát giác ra tình trạng kì lạ sau lưng, mà đám tiểu thái giám của Khôn Ninh Cung nhất thời chưa hiểu việc gì xảy ra, chỉ biết theo bắt người, cũng đành mặc kệ việc có người chạy theo bọn họ.

      Bởi vậy, đội ngũ này từ Khôn Ninh Cung đến Dưỡng Tâm Điện tăng lên gấp 4, 5 lần, có thể thấy người trong hậu cung rất rãnh rỗi.
      garubi29498, cá cơm, inbeibe44 others thích bài này.

    2. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Hài quá.......liên tưởng khúc DTT chạy điên cuồng r đám đuổi theo cứ như là crazy fan đuổi theo thần tượng :058:Thaks nàng
      Bảo khanh 2804 thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      hóng chương sau a, hay quá mỗi tội đầu óc nông cạn k nghĩ ra được vì lí do gì mà DTT chạy điên cuồng nthe....chỉ buồn cười câu đánh ngất mang hết về đây :th_20::th_20::th_20:

    4. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      sao phải chạy thục mạng thế nhỉ? khó hiểu quá

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Gay cấn quá đoạn hồi hộp bị cắt mình nghĩ Trăn Trăn nghĩ ra đc điều gì đó liên quan đến vụ án và ng chủ mưu cũng nên hóng chương mới quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :