1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hoàng Hậu Ác Độc - A Đậu (13 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5

      Thạc vương gia vốn đặt rất nhiều hy vọng vào Hạo Trinh, nhưng Hạo Trinh lại vướng phải bệnh tiện ra, trước mắt là vô dụng. thế, đại phu lại còn có thể truyền tới đời con cháu, mọi đều đổ phúc tấn Tuyết Như. Trong gia tộc của bọn họ ai có tật xấu này, có thể thấy nguyên nhân hoàn toàn là do phúc tấn. Phúc tấn có miệng khó giải thích, sau đó đánh mất hai mươi mấy năm sủng hạnh mà Thạc vương dành cho bà.

      Dòng chính nữ bên Phúc tấn cũng bị ảnh hưởng, tất cả con cái cũng bỏ qua, bệnh này là bệnh tiện ra, biết trong tương lai, ngày nào phát tác. Người kế thừa gia nghiệp trong tương lai sao có thể có bệnh này? Còn con có bệnh tiện ra, sao còn gả được? Vì vậy phu quân của bọn họ, người chủ động, người bị giục phải nạp thiếp để sinh ra con cháu kế thừa gia nghiệp. Nhẫn tâm hơn, còn hận thể hy vọng bọn họ có thể chết sớm chút, cưới kế thất để có con trai trưởng kế thừa gia nghiệp.

      Hạo Trinh trở nên vô dụng, Thạc Vương bắt đầu chú ý tới con của vợ kế. Hạo Tường cũng chẳng vội vàng, dù sao cũng khỏe mạnh, sau này việc nối dọi tông đường của Thạc vương phủ đều phải nhờ .

      Tuy Hạo Trinh cưới công chúa, nhưng tình cảm phu thê của bọn họ êm ấm, mấy tháng nay công chúa chưa hề mời Hạo Trinh tới qua đêm, mà còn mắc phải bệnh này, người sáng suốt đều biết chắc Hạo Trinh còn khả năng kế thừa Vương phủ, Hạo Tường mới là chủ nhân tương lai. Vì thế mọi người trong Thạc Vương phủ đều đỏi hướng gió, bắt đầu dựa vào trắc phúc tấn. Phúc tấn Tuyết Như bắt đầu cảm thấy thoải mãi.

      Tuyết Như chột dạ, tức khổ. Bà biết nhà mình cũng có loại bệnh này, mà Hạo Trinh này là con nuôi, chắc chắn là do cha mẹ ruột có bệnh này. Bây giờ chỉ mình bà chịu liên lụy, ngay cả ba chỉ em cũng khổ như ăn phải Hoàng Liên.

      Bà bắt đầu hận tỷ tỷ của mình, lúc chọn đứa cẩn thận điều tra tổ tông, cũng hận cả Hạo Trinh, mắng thầm trong lòng ngàn lần, đúng là đồ dân đen, thấp hèn bại hoại, sớm biết có ngày hôm nay thà nuôi con bên cạnh.

      Nghĩ đến Bạch Ngâm Sương, trong lòng bà vừa vừa khổ, làm cho thứ dân đen kia đoạt phú quý , lại còn sinh quái bệnh. Vốn trông cậy Hạo Trinh có thể giữ nàng lại, nhưng bây giờ bộ dáng như vậy, Hạo Trinh còn có thể sủng nào trong bao lâu?

      Tiếp theo trong lòng bắt đầu nghi ngờ, có phải vì mình đổi con , phá hủy số kiếp nên ông trời mới báo ứng thân bọn chúng, làm cho bọn chúng mắc tật xấu?

      Tuyết Như bây giờ được quan tâm, may mà lúc Hạo Trinh phát bệnh vẫn tuấn tiêu sái, mắt thấy Thạc vương càng ngày càng muốn gặp , chỉ còn trông cậy có thể lấy lòng công chúa. Chỉ cần công chúa vui vẻ, Hạo Trinh sau này luôn phú quý. Hạo Trinh được phú quý, tự nhiên bà và Ngâm SƯơng cũng được.

      Nhưng lúc Tuyết Như tới khuyên Hạo Trinh, lại bị Hạo Trinh trách móc trận, kích động, lại ngất , miệng sùi bọt méo. Tuyết Như mặt khổ mà tâm cũng khổ, chì có thể kêu hạ nhân nâng mang về phòng.

      Chuyện như vậy cứ lặp lặp lại, Hạo Trinh vẫn luôn mồm nhớ “Ngâm SƯơng”, Tuyết Như cũng chết tâm. Trong lòng vẫn có chút vui mừng là Hạo Trinh chưa ghét bỏ bộ dáng bây giờ của Bạch Ngâm Sương. Than thở vài tiếng “Thôi”, dù sao bà vẫn là chính phúc tấn trong vương phủ, chỉ cần bà còn ở đây ngày, có thể bảo vệ bọn chúng ngày. Nếu trong tương lai Hạo Trinh vẫn còn cha vợ, ngay cả có quyền thế vẫn còn thể sinh hoạt trong phủ.

      Nhưng Hạo Trinh cũng chẳng keo sơn như vậy với Bạch Ngâm Sương như bà mong đợi. tình tìm đàn bà khác, chỉ có điều càng ngày càng thích thấy Bạch Ngâm Sương. vẽ người, vã hơn mười bức họa của Bạch Ngâm Sương treo trong phòng như người điên, đương nhiên là bộ dáng trước kia của Bạch Ngâm Sương. Ngày ngày đêm đêm nhìn những bức họa đó mà uống rượu thở dài. Có đôi lúc, say rượu cũng ngủ với Bạch Ngâm Sương, nhưng buổi sáng tỉnh táo lại vội vã rời .

      Bạch Ngâm sương thương tâm, đau khổ, sao lại như vậy? Hạo Trinh cũng thay lòng đổi dạ, những bức tranh này đều vẽ nàng, nàng sao có thể ghen với chính bản thân mình lúc trước? Cũng chỉ có thể đờ đẫn nhìn Hạo Trinh, hoặc là trốn trong phòng gào than.

      Nửa năm trôi qua, có tỳ nữ năm phần giống với Bạch Ngâm Sương, lúc Hạo Trinh say rượu leo lên giường . Sau đó Hạo Trinh cũng thu ả làm thiếp thất, nhưng để ở lại hầu hạ bên người. Đặc biệt mỗi lần say rượu đều thân thiết với ả, ôm ả, ngừng gọi Ngâm Sương.

      Bạch Ngâm Sương tan nát cõi lòng.

      Phúc tấn Tuyết Như tức giận đến nổi trận lôi dình, bà đời lợi hại, đâu biết được trong lúc để ý lại xuất con hồ ly tinh. Trực tiếp đem tỳ nữ kia dạy dỗ. Chưa kịp đánh chết ả, Hạo Trinh chạy tới tranh cãi ầm ĩ với bà vì ả, lại kích động mà ngất , miệng sùi bọt mép. Sau khi tỉnh lại lại trực tiếp cho tỳ nữ kia danh phận.

      Làm Tuyết Như giận đến chết, bản thân là dân đen, mơ được ngày tốt lành, con của mình lại bị chán ghét vứt bỏ, bằng liều phen cá chết lưới rách. Vừa hạ quyết tâm liền ra thân thế của Bạch Ngâm Sương, vạch trần chuyện đổi con lúc xưa.

      Vì vậy, hoàng đế biết được, những người này quá lắm rồi.

      tới số mệnh của Hạo Trinh với Bạch Ngâm Sương, vốn là trời sinh đôi. thiếu nàng, vì vậy phải trả lại cho nàng phú quý vốn thuộc về nàng. Cho dù dài lâu nhưng hai người cũng từng nhau say đắm, dây dưa tới chết. Đáng tiếc, loài người quá hời hợt, cuối cùng cũng buông tay, tìm đàn bà khác.

      Hoàng đế giận dữ, hỏi Lan Hinh, biết được nàng vô tình với Hạo Trinh, liền hạ chỉ tới Thạc vương phủ. Cuối cùng Hạo Trinh và Bạch Ngâm Sương cũng được làm đôi uyên ương sinh tử, bị chém chung.

      Tôi giữ Lan HInh bên cạnh năm, tính tình của nàng rất tốt, giúp tôi dạy con, trong cung của tôi đều là tiếng cười đùa.

      Cảm động bới tâm tình của nàng, tôi đề xuất với hoàng đế, muốn tìm chồng cho Lan Hinh.

      Sau khi Hoàng đế trầm ngâm lúc mới “Bây giờ chỉ còn có thể gả tới Mông Cổ, mọi người mới ghét bỏ chuyện Lan Hinh tái giá.”

      “Mông Cổ cũng được, nhưng lần này thần thiếp muốn đích thân chọn, cho thần thiếp ngày sinh tháng đẻ của họ.”

      “Được, theo ý nàng.” Hoàng đế ôm tôi, gật đầu đồng ý.

      tới, hai năm qua hoàng đế đối với tôi vô cùng tốt, chuyện gì cũng đồng ý. Tôi lại nghĩ đây là do mị thuật, có vài lần hoàng đế muốn để tôi giữ phượng ấn, tôi đều thân thể tốt, đồng ý.

      Quản mọi việc trong cung quá phiền phức, mọi chuyện vừa nhiều vừa phiền, tôi chẳng muốn quản mấy người này. Dù sao, trong cung này bây giờ tôi cũng là trung tâm, mấy người khác cần nghĩ, hoàng đế đối tối với tôi, tôi cần phượng ấn kia cũng chẳng sao.

      Lại tới những nữ nhân kia ghen ghét với Lệnh phi, ả ăn ngon, ngủ tốt, lại quản nhiều chuyện như vậy, chắc là vô cùng tốt hả? Nghe Tịch Mai , bây giờ trừ lúc ở trước mặt Hoàng đế và Ngũ a ca, chút tươi cười cũng có. Bây giờ lại làm cho ai tin được Lệnh Phi rộng rãi nhất, đối xử tốt với nô tài, luôn u, ai nghĩ ả là người tốt?

      Tôi cầm đống bát tự của các thế tử Mông Cổ, có cái vô cùng hợp với số mệnh của Lan Hinh. Hai người nếu ở chỗ, nhất định có thể phu thê hòa thuận, mệnh vợ giúp chồng, mệnh chồng giúp vợ. Nhất định chọn .

      Năm thứ hai, Lan Hinh gả Mông Cổ, nghe là rất tốt.

      Lúc tiểu Thập Tam năm tuổi, có Yến tử từ ngoài cung vào, ở Diên Hi cung.

      Tất cả mọi người đều biết sức khỏe tôi tốt, trong cung của tôi đều tâm việc nhà, hoặc mang con cái tới chơi. Có chuyện gì phiền, chuyện vặt đều tìm Lệnh phi. Ngay cả hoàng đế cũng vậy, dù sao Lệnh Phi cũng có nhiều khả năng, mọi người đều biết.

      Nhưng tôi thấy hai năm qua Lệnh phi già nhiều, có lẽ do ăn ngủ tốt.

      Tuy hoàng đế thích tới chỗ ả nghe nịnh hót, nhưng lại ít khi triệu thị tẩm, Bây giờ đều tìm mấy cung tần và quý nhân kia.

      ra Lệnh phi chuyên sủng, lòng dạ rất nhen, muốn hạ bệ tôi để làm hoàng hậu, chuyên đả kích tôi để lung lạc những người khác. Bây giờ tôi ngã, ả lại có thêm vài đối tượng phân sủng làm ả điên tức.

      Ả là xài chiêu cũ đối phó những người kia, hãm hại có, xấu sau lưng cũng có, đối phó những người đó.

      Nhưng hoàng đế hình như còn tin tưởng ả như trước.

      hiểu tại sao cách thức của mình từng tốt như vậy, bây giờ lại vô dụng. Tôi biết. Trước kia hoàng đế thích ả, chán ghét hoàng hậu, cho nên ả hoàng hậu bậy, cho dù điều gì giả hoàng đế đều hướng về ả.

      Bây giờ hoàng đế thích ả như thế, cũng ghét mấy phi tần kia, lời của ả đương nhiên hoàng đế muốn điều tra thêm, suy nghĩ cẩn thận.

      Tôi rất tò mò, sức khỏe hoàng đế tốt, vậy mà mấy năm qua có phi tần nào mang thai. Sau đó điều tra, mới biết là do Lệnh Phi, động tay chân vào thức ăn của các phi tần.

      Tôi cũng muốn quản mấy chuyện nhàn rỗi của mấy người này, chỉ là chuyện tranh đấu như chó cắn thôi. Nhưng chớp chớp mắt, tôi cũng động tay động chân với Lệnh Phi. Ả muốn người khác sinh con, ả cũng đừng sinh.

      Vì vậy sau khi Thập tứ a ca của Lệnh phi chết, cũng sinh được người nối dõi nào.

      Ả dần dần mất thánh sủng, lại thấy Hoàng đế bây giờ vô cùng thích Yến Tử kia, liền vội vàng lục lạc nàng để tranh thánh sủng.

      Tôi đứng xa xa, bỗng thấy Diên Hi cũng có sát khí trùng thiên, xem ra Tiểu Yến Tử này là Thiên Sát mệnh, nhưng mệnh lại vô cùng mạnh. Ai chống đối nàng, ai ngăn trở nàng, mệnh người đó bị xui xẻo, mà mạng nàng ta vô cùng lớn, có thể gặp dữ hóa lành.

      Tuy nàng vẫn sánh được với quý khí của hoàng hậu, nhưng tôi cần tránh xa nàng. Sát khí quá nặng, ngay cả tôi sao, người bên cạnh cũng bị xui xẻo.

      Vì thế dặn dò dưới Khôn Ninh cung, sắp tới , trừ khi cần thiết, nếu đóng cửa ra, cách xa Thiên Sát này, khỏi gặp tai bay vạ gió.


    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 6

      Nhưng Tiểu Yến Tử, tôi chọc nó, nó lại tới gây chuyện với tôi, nghĩ tôi là bùn đất à?

      Dung Ma ma bên cạnh tôi dạy cung nữ quy củ, bị nó đánh cách vô cớ. Tịch Mai lén lút truyền tin, là Lệnh Phi với nó là tiểu cung nữ kia rất thê thảm, Dung ma ma nghiêm khắc độc ác, châm ngòi cho nó tới gây chuyện. Lệnh phi muốn chờ tôi tới thu thập Tiểu Yến Tử, sau đó ả tới chỗ Hoàng đế mách tội cầu tin, làm ra vẻ ả chịu nhiều uất ức, tôi giống như người đa tâm hẹp hòi.

      Lệnh phi này! Miệng đầy nhiệt căng còn có tâm tình gây với tôi!

      Tôi bảo Tịch Mai hạ độc bóng đè cho ả.

      Lệnh phi kia mất ngủ ban đêm, đều thừa lúc ban ngày ngủ bù. Tôi làm cho ả ban ngày cũng ngủ được. ra độc bóng đè cũng có nguy hại gì lắm, chỉ cần làm việc gì trái với lương tâm có chuyện gì. Chỉ cần làm chuyện trái lương tâm, những người bị ả hại thành lệ quỷ, nhập trong mộng của ả.

      Hưởng thụ vui vẻ , Lệnh phi!

      Sau đó là Tiểu yến Tử.

      Tôi vốn muốn trêu chọc tới Thiên sát mệnh chẳng quan hệ gì với tôi, nhưng nó lại chọc tôi trước, tôi cũng sợ phiền phức. Thiên sát mệnh tôi còn để vào mắt, trước kia là vì chẳng liên quan gì tới tôi, muốn nhiều chuyện thôi. Nhưng chọc tới tôi, nó là thiên sát, tôi cũng muốn cho nó xui xẻo.

      phải nó có thể bay sao? phải nó có võ sao? phải nó đánh người vui sao?

      Tôi sai Tịch Mai hạ sụn độc lên người nó, làm cho xương cốt giò, chỉ cần va chạm hay hoạt động làm gãy xương.

      Sau này nếu nó sống yên ổn như thục nữ khuê phòng, mỗi ngày đều ngồi trong phòng thêu hoa, đọc sách, ngủ nghĩ, vậy sao. Nếu nó thích ra ngoài gây chuyện, vậy nếm thử mùi vị xương cốt bị đứt !

      Lần đầu nó bị gãy xương là lúc nó muốn chơi. Lệnh phi tính kế để tôi tới Diên Hi cung tìm phiền phức, nghĩ muốn dùng Tiểu yến Tử làm nhân chứng, để tới trước mặt hoàng đế mách tội, đưa tay kéo mạnh Tiểu Yến Tử muốn ra, kết quả là nó bị gãy xương.

      Tiểu Yến Tử đau quá kêu tiếng, nước mắt giàn giụa. Hoàng đế và Thái Y tới rất nhanh, nối xương lại, sau đó mắng Lệnh phi trậm.

      Chọc tới Thiên Sát, hô hô, đáng đời ả, xui xẻo.

      Còn chưa dưỡng thương tốt, Tiểu Yến Tử hiếu động, nằm được, lại chạy ra ngoài chơi. Kết quả lại bị gãy nhiều chỗ khác. Tiểu Yến Tử phen này hận Lệnh phi, cho là đều do ả sai, dù sao lần đầu gãy xương cũng có nguyên nhân.

      Trái lại hoàng đế thấy Tiểu Yến Tử dễ gãy xương như vậy, chỉ là sức khỏe nó tốt, cảm thấy lần trước trách lầm Lệnh phi.

      Nhưng Tiểu Yến Tử làm sao cũng chịu ở Diên Hi cung, nó Lệnh phi ngày nào cũng giả cười, tâm địa độc ác, phải người tốt. Hoàng đế bèn chuyển nó vào ở Thục Phương trai.

      Ngũ A Ca cùng với thư đồng của nó là Phúc Nhĩ Thái thường tới Thục Phương Trai tìm Tiểu Yến Tử, nghe quan hệ của bọn nó vô cùng tốt, bên trong thường có tiếng tiếng cười. Tôi khỏi bội phục Ngũ A ca, hổ danh là long tử, ngay cả Thiên sát cũng có thể khống chế. Giống như ta, muốn chống lại, bản thân sau, nhưng sợ người bên cạnh gặp xui xẻo nên thà rằng hạ độc răn đe nó.

      Nhưng từ lúc Ngũ A Ca để ý, làm Tiểu Yến Tử gãy xương, tuy Tiểu Yến Tử vẫn giỡn với bọn Ngũ A Ca, nhưng cuối cũng để cho bọn Ngũ A Ca tới gần nó trong vòng năm thước.

      Lúc , lúc ngồi, lúc nằm, động tác đều nhàng trước nay chưa từng có, hết sức chú ý tránh tất cả chướng ngại vật và mọi người. giống thục nữ, lại giống cướp.

      Tôi cảm thấy như thế rất tốt, ít nhất nó tùy tiện đánh người, hoặc là bay tới bay lui làm cho hoa cỏ tôi thích trong ngự hoa viên bị giẫm bẹp.

      Hoàng đế vô cùng tội nghiêp nó, có cha mẹ chăm sóc, thân thể đặc biệt yếu. Vì vậy, đồng ý cho nó giữ quy củ trong cung, chắc là sợ nó lúc dập đầu hành lễ bị gãy xương. Lúc Tiểu Yến Tử đòi xuất cung chơi, hoàng đế cũng đồng ý.

      Lúc trở về, hai tay Tiểu Yến Tử đều bị gãy, nghe là lúc gặp bạn hữu, do quá kích động mới ra thế này.

      Lần này Hoàng đế cũng dám để nó xuất cung nữa. Chỉ về sau nếu nó muốn thứ gì ngoài cung kêu Ngũ A ca mua vào.

      Lúc này Tiểu Yến Tử muốn đem hai tỷ muội bên ngoài vào cung làm cung nữ, Hoàng đế đồng ý.

      Hai cung nữ này, người tên là Tử Vy, người tên Kim Tỏa, đều là thiếu nữ xinh đẹp như hoa. Kim Tỏa kia giống như đồng tộc của tôi hóa thành hình người. Tôi thấy rất thân thiết với nó, liền hỏi Hoàng đế co thể để nó vào cung của tôi , hoàng đế đồng ý, Kim Tỏa theo bên cạnh tôi, làm đại cung nữ. Nhiệm vụ chủ yếu là chơi với tiểu Thập Tam giúp tôi.

      Tiểu Thập Nhị vào thư phòng học bài, tôi cảm thấy rất tiếc là Kim Tỏa biết chữ, thể học cùng tiểu Thập Nhị. Mặc dù tôi biết chữ, nhưng những thứ tứ thư ngũ kinh của loài người, đạo lý của nhân loại, đạo đức dùng để trói buộc bản thân của loài người, tôi lại hiểu.

      Nghe Kim Tỏa Tử Vy là tài nữ, nhưng Tiểu Yến Tử muốn bọn họ tiến cung, tôi cũng có ý tốt, muốn cướp hai người, bây giờ mới từ bỏ.

      Tiểu Thập Nhị cũng , bài tập của nó làm, tôi cũng nghĩ tới việc này nữa.

      Tử Vy thường tới thăm Kim Tỏa, có lần tôi tò mò, bèn nhìn khí của nó, phát nó vậy mà có quý khí trời sinh. Khí của nó và khí của Tiểu Yến Tử dây dưa chỗ, chẳng lẽ bọn nó cũng thuộc trường hợp của Hạo Trinh và Bạch Ngâm Sương lúc trước?

      Nhưng mấy chuyện này cũng liên quan đến tôi, tôi cũng chõ mõm vào.

      Kim Tỏa hướng về tôi, Tử VY cũng có ý xấu, chẳng qua là thích khóc, làm cho tôi chịu nổi. Tôi chỉ hạ Lệ độc cho nó, làm cho nó khóc được. Khóc vừa làm mau già, cũng tốt cho mắt, tôi cũng là muốn tốt cho nó.

      đúng ra, đây là lần đầu tiên tôi hạ độc người khác mà phải vì sửa trị người khác, cũng phải vì đùa dai. Quả nhiên là tôi vô cùng lương thiện nha, còn cách nào khác, ai bảo tôi là tinh tu chính đạo chứ?

      chừng chuyện này cũng ghi tạc công đức cho tôi đó! Có lẽ về sau nên hạ độc để tốt cho người khác nhiều hơn!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 7

      Trong cung được yên tĩnh được lúc lại tới chuyện Tân Nguyệt cách cách của Đoan Vương phủ và thế tử Khắc Thiện.

      Xem ra, Khắc Thiện rất ngốc, tôi cũng thích chút chút. Nhưng Tân Nguyệ kia là nương mít ướt, nhìn thấy tôi lại khóc, lại quỳ, làm tôi giật cả mình. Khiến tôi phải cho người đỡ nàng ngồi dậy, rồi vội vã hạ lệ độc. Nữ nhân loài người quá là thích khóc, lúc trước tôi phát minh ra lệ độc, làm cho các nàng chảy được nước mắt, sáng suốt biết bao!

      Người thông minh như tôi cũng rối tinh rối mù, phiền toái trước mắt vẫn thể giải quyết.

      Tân Nguyệt khóc được cũng khóc nữa, sau đó bắt đầu , Nỗ Đạt Hải gì đó có ân cứu mạng với nàng, nàng vô cùng cảm kích, chỉ hận thể báo đáp nhiều, thần tiên gì gì đó.

      Tôi tu đạo gần ngàn năm nay còn chưa thành tiên nha, võ tướng loài người giết người vô số, mà lại có ý nghĩ muốn thành thần tiên? là nằm mơ. Võ tướng loài người cũng phải là thể thành thần tiên, nhưng phải có công đức lớn mới được. Giống như cứu vạn dân, công thần khai quốc gì gì đó, chừng sau khi chết còn có thể làm sát tinh hay môn thần gì gì đó.

      Nhưng đối với Tân Nguyệt nàng chẳng quan tâm, tôi cũng chẳng để ý nghe nàng , nàng luyên thuyên, thao thao bất tuyệt, làm tôi bị ù tai. Nàng so với Phúc Nhĩ Khang kia còn có phần tài hơn nhiều.

      Phúc Nhĩ Khang kia bây giờ chỉ là thủ vệ, có tiền đồ lớn lao gì, năm ngoái cưới vợ trẻ, bình yên sống, còn hung hãn, lỗ mũi nghếch lên trời như trước nữa.

      Miên man suy nghĩ lúc, Tân Nguyệt cách cách trước mặt vẫn còn blab la bla . Tôi mặc kệ nàng ta cái gì, tôi có thể thuộc lòng ân cứu mạng của Nỗ Đạt Hải kia rồi. Tôi vô cùng bực bội, bắt đầu đói bụng, muốn ăn cơm, lại thấy Khắc Thiện tội nghiệp bên cạnh bắt đầu sờ sờ bụng.

      Tôi tiện tay hạ thượng thanh độc cho Tân Nguyệt, làm cho tiếng của nàng trở nên lanh lảnh, giống như bóp cổ mà , làm cho người nghe khó chịu toàn thân.

      thanh vừa phát ra, cũng dọa chính cả nàng ta, cuối cùng cũng im miệng.

      Tôi vội vã “Tân Nguyệt cách cách, đây là do quá nhiều, cổ họng chắc là mệt muốn chết rồi. Trước truyền lệnh, cách cách và thế tử cũng đói bụng rồi, chuyện gì để cơm nước xong rồi .”

      Lúc ăn cơm Hoàng đế đến, chắc là cũng muốn gặp Tân Nguyệt cách cách này. Nhưng sắc mặt Hoàng đế cũng vui vẻ mấy, biết xảy ra chuyện gì triều.

      Lúc Tân Nguyệt cách cách ăn cơm vô cùng bình thường, sắc mặt hoàng đế cũng khá hơn chút. Cơm nước xong, lúc dùng trà, Hoàng đế cũng vài câu quan tâm an ủi nàng ta.

      Cuối cùng Tân Nguyệt cách cách mở miệng, giọng lanh lảnh tới khó nghe làm cho hoàng đế hoảng sợ.

      Tôi có chút hối hận, nếu sau này Tân nguyệt ở lại trong cung, bản thân tôi nghe nàng chuyện phải là chịu tội sao?

      Độc này điều chế thất bại, lúc trước tôi cũng nghĩ nhiều, nghĩ tới tai họa nhắm vào người bị hạ độc mà là nhắm vào người nghe nàng chuyện.

      Chỉ có điều, thượng thanh độc này do tôi tiện tay điều chế, còn chưa chế ra thuốc giải, sợ là tới tối mới giải độc cho nàng được.

      Nhưng hoàng đế lại vội vã đuổi nàng , là Nỗ Đạt Hải tới thỉnh an, kêu Tân Nguyệt cách cách mang theo thế tử Khắc Thiện tới đó, tôi cũng kịp đưa thuốc giải cho nàng.

      Nghĩ thầm trong bụng, họa cũng đổ vào tôi, nên cũng vội vã đưa thuốc giải cho nàng.

      Tân Nguyệt cách cách dập đầu tạ ơn rồi ra ngoài.

      Hoàng đế lau mồ hôi, “Giọng của nàng ta khó nghe như vậy sao? Làm khổ hoàng hậu phải nghe nàng ta từ sáng sớm rồi.”

      “Chắc là đường chạy trốn làm hư cổ họng rồi, đáng thương” tôi nhún nhún vai, ngược lại có chút áy náy. Chỉ là độc đó do ta hạ, cần giả từ bi, mèo khóc chuột.

      “Đáng thương cái gì?! Nỗ Đạt Hải kia và Tân Nguyệt chắc là có tư tình, cách cách đứng đắn như vậy, có chỗ nào đáng thương.”

      “Vậy ngài Tân Nguyệt tới phủ tướng quân, định thành toàn cho bọn chúng sao?”

      “Bọn chúng đừng có nằm mơ! Nỗ Đạt Hải vừa đánh thắng trận, Tân Nguyệt lại là con mồ côi của trung thần. Bây giờ ta xử tội bọn chúng, người ngoài chê trách hoàng gia ta có tình cảm. Ta chờ bọn chúng làm sai, mới xử tội bọn chúng thích đáng. Lại Tân Nguyệt giả dối như vậy, giọng giống quỷ kêu, thể để nàng ta lại trong cung tội tình trẫm.”

      Tôi thầm lắc đầu, nghĩ tới lúc giọng nàng ta còn dễ nghe, dong dài vô cùng, hưu vượn, làm cho tôi muốn điên.

      “Trẫm vốn muốn trừng trị Nỗ Đạt Hải, dạy dỗ lại Tân Nguyệt, nhưng lại đủ kiên nhẫn nghe Tân Nguyệt chuyện, giống như nghe chim gào. Chờ xem, nếu bọn chúng có can đảm gây chuyện, trẫm trừng trị bọn chúng cũng muộn. Dù sao cũng là cách cách trong Vương phủ, thể diện của trẫm cũng thể vứt bỏ theo nàng, Tân Nguyệt này, trẫm cũng muốn gặp lại.”

      Tân Nguyệt chuyện như chim gào, Nỗ Đạt Hải kia có thể thích nàng sao? Nếu thích cũng được, sau này tôi đưa thuốc giải cho nàng, chỉ hôn chỗ tốt cho nàng.

      Bởi vậy tôi quyết định, tạm thời đưa thuốc giải cho nàng, cũng coi như là làm chuyện tốt, cứu mạng của nàng. Có điều phải làm khổ mọi người trong Tướng Quân phủ bị chịu tôi.

      Dù sao, họa rớt đầu tôi là được rồi.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 8

      Tôi vốn thích việc dùng loại độc quá nhiều lần, như vậy chẳng có cảm giác thành tựu gì. Dùng độc cũng giống như trồng hoa, càng nhiều loại càng có hứng. Chỉ có điều tôi dùng độc đồng tâm và lệ độc quá nhiều lần. Độc đồng tâm cần cho cuộc sống, lệ độc thể dùng, cũng tại nữ nhân loài người này quá thích chảy nước mắt. Tôi ghét nhất là có người khóc trước mặt tôi.

      Sau khi đuổi Tân Nguyệt , hoàng đế lại cảm thấy nhàm chán, vì thế quyết định cải trang tuần. Trước khi có tới chỗ Tiểu Yến Tử hỏi xem nó thích cái gì, lúc về mang về cho nó.

      Tuy Tiểu Yến Tử muốn , nhưng cũng dám ra khỏi cửa, bèn xin hoàng đế dẫn Tử Vy theo, bảo là để Tử Vy ăn thay nó, chơi thay nó, ở bên cạnh hoàng đế thay nó.

      Lời ra êm tai như vậy, hoàng đế vui vẻ đồng ý. Trong đoàn người chỉ có Tử Vy là nữ tử.

      Kết quả là lúc trở về, Tử Vy bị tổn thương, nhưng lại trở thành Minh Châu cách cách, vội vàng chỉ hôn cho thư đồng của Ngũ A ca là Phúc Nhĩ Thái. Còn Hoàn Châu cách cách tuyên bố là bị bệnh chết, nhưng Tiểu yến Tử kia ràng là khỏe mạnh ở Thấu Phương Trai.

      Tôi vô cùng bồn chồn, hoàng đế né tránh việc này, chỉ là lúc trước mắc sai lầm, Tử Vy mới là thương hải minh châu, là công chúa . Sau đó tôi nghe tên tiểu thái giám bên cạnh hoàng đế bảo rằng, hoàng đế bị phản tặc ám sát, Tử Vy kia cứu giá. Hoàng đế vô cùng cảm động, vốn định lúc hồi cung phong nàng ta là Vy quí nhân. Ai ngờ sau khi Tử Vy nghe vậy, vô cùng sợ hãi, ra nàng ta mới là con của hoàng đế ở Sơn Đông.

      Hoàng đế vừa sợ vừa giận, muốn lập tức hồi cung, bắt Tiểu Yến Tử kia giam vào ngục, nhưng Ngũ A Ca và Phúc Nhĩ Thái liều mình van xin cầu tình, lại thêm Tử Vy cũng cầu tình cho Tiểu Yến Tử, hoàng đế mới bỏ qua. Chuyện bịa ra Hoàn Châu cách cách bị bệnh chết, làm cho Tiểu Yến Tử phải đến cung Cảnh DƯơng của Ngũ A ca làm cung nữ.

      Lúc tôi xem khí của chúng có chút lờ mờ hiểu được, đối với chuyện thân phận của chúng cũng quá giật mình. Chỉ là có chút thương cảm với Ngũ A ca, lại đem Thiên Sát vào cung của mình, sau này biết còn xui xẻo vì nó như thế nào đây.

      Gần đây, ngoài chuyện đó ra trong cung cũng có chuyện gì lớn, nhưng rất lâu rồi hoàng đế lật thẻ bài của Lệnh Phi. Chắc là do Lệnh Phi già quá nhanh. Người phàm quá coi trọng bề ngoài, Lệnh phi cũng giống như mấy phi tần già cỗi kia, trở nên đáng thương.

      Lại thêm Ngũ A ca, người được hoàng đế sủng ái, cũng vì Tiểu yến Tử mà bất hòa với Lệnh phi, ai dám chuyện của Lệnh phi, hoàng đế cũng công khai thất sủng Lệnh phi, thay người khác.

      Nhưng hoàng đế cũng thăng Lệnh phi làm quý phi, cũng xem như là bồi thường chút đỉnh cho ả. biết so với mấy vị quý phi mà hoàng đế sủng ái, Lệnh phi thuộc loại nào?

      Lệnh phi có được sủng ái của hoàng đế, mặc dù thành quý phi, chấp chưởng phượng ân, cũng thể hô phong hoán vũ như trước đây. ra hoàng đế cũng muốn để ả quản lý cung vụ như vậy….

      Lệnh phi mất ngủ quanh năm rồi bị thượng hỏa ảnh hưởng, ngày càng già nua, khổ sở. Hoàng đế bất công với ả, vì ả biết điều quản lý, nên hoàng đế mới có thể thư thả cả về thể xác cũng như tinh thần. Bây giờ bộ dáng như thế này, hoàng đế cũng chẳng còn lòng dạ nào mà thiên vị nữa

      Lệnh Phi biết bản thân bị thất sủng, mỗi ngày chỉ nơm nớp lo sợ mà quản cung vụ, sợ bị người khác nắm phải sai lầm, dèm pha trước mặt hoàng đế chút quyền lợi cuối cùng của ả cũng bị đoạt mất. Trong cung vốn quen với chuyện bợ đỡ người cao, chà đạp người dưới thấp, có chút quyền lợi ấy, ngày tháng của ả còn có thể tốt chút, lúc hoàng đế cần thương lượng với ả cũng có thể gặp chút.

      Nếu , giống như Thuần quý phi bị thất sủng trước kia, con cái cũng coi trọng, lúc bệnh sắp chết hoàng đế cũng muốn tới thăm. Lệnh phi muốn bị trầm luân tới nơi đó, mặc dù thân thể khỏe cũng cắn răng nắm chặt quyền lợi.

      Thái hậu ở Ngũ Đài Sơn niệm kinh năm, lúc trở lại Bắc Kinh, hoàng đế mang theo phi tử và người thân tới cửa cung đón.

      Sau khi trở lại Từ Ninh cung, liền đuổi mọi người về, còn mình tôi với hoàng đế ở lại, còn có Tử Vy, chắc là muốn hỏi chuyện Minh Châu cách cách.

      Lại bảo người truyền Tiểu Yến Tử ở cung Cảnh Dương tới. Tiểu Yến Tử bây giờ muốn ra khỏi cửa, động thủ với hai ma ma và cung nữ, cuối cùng bị gãy xương, bởi vậy nó cũng theo cãi nhau với người ta, chắc lại sợ bản thân nhịn được mà động thủ.

      Tuy sau khi Ngũ A ca trở về quở trách hai cung nữ và ma ma kia, nhưng Tiểu Yến Tử bị gãy xương nghiêm trọng, tính tình Ngũ A ca vốn đôn hậu, hề nghiêm khắc với người dưới, giờ giống như muốn đánh người. Cho nên người trong cung Cảnh DƯơng cũng sợ phải tranh chấp với Tiểu Yến Tử, bọn họ thấy nó vừa mắt, cùng là nô tài nhưng lại ỷ vào sủng ái của Ngũ A ca, vung tay múa chân với người khác. Cho nên, cãi nhau với Tiểu yến Tử, thậm chí làm nó bị gãy xương, chẳng những bị mắng còn bị đánh mấy bản.

      Lăn qua lăn lại vài lần, Tiểu Yến Tử cũng dám chọc họ, trốn trong phòng của mình. Những hạ nhân này biết Ngũ A ca thích Tiểu Yến Tử nên dám chủ động gây chuyện.

      Tôi nhìn khí cả nó, phát sát khí của nó tiêu mất, trong lòng cảm thấy kì lạ, sát khí này vốn là khí liễu khó thay đổi nhất trong thiên hạ, cũng có thể biến mất sao?

      Sau đó tính toán cẩn thận, ra sát khí của Tiểu yến Tử vốn lớn, sau đó là gặp Hoàng đế, Ngũ a ca, Tử Vy, còn có Lệnh phi, quý khí quá nhiều mới trở nên sát khí trùng thiên. Bây giờ chỗ dựa vững chắc của nó chỉ còn Ngũ A ca và Tử Vy, sát khí của nó yếu nhiều.

      Lại thêm thuốc mà tôi hạ vào, quý khí hoàng hậu người tôi xông vào, sát khí của nó lại yếu thêm, sau này cũng khó đem tai họa cho người khác.

      Vì thế trong lòng tôi yên tâm, ra trong cung có người mang sát khí trùng thiên, lúc tôi bộ với Thập Nhị và Thập Tam vẫn rời, sợ nó làm cho hai đứa con trai hoàng hậu bị xui xẻo, bây giờ tốt rồi, trong cung này an toàn.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 9

      Sau khi Hoàng Thái hậu đuổi Tử Vy , liền triệu Tiểu Yến Tử tới. Hoàng Thái Hậu triệu nó, cho dù nó sắp chết cũng phải tới, huống chi là chỉ bị gãy xương? Người ở Cảnh DƯơng cung dùng cái ván gỗ khiêng Tiểu Yến Tử tới Từ Ninh cung.

      Hoàng Thái Hậu vốn định giáo huấn nó phen, nha đầu dân gian dám lừa gạt hoàng đế, nhưng thấy nó bị thương nên lời.

      Cuối cùng câu “Tuy thân thể ngươi tốt, dễ bị gãy xương, người lại nhiều vết thương, có thể thay được là nha đầu bướng bỉnh. Nếu là biết quy củ, nhã nhặn hiền hòa mặc dù thân thể tốt cũng biến thành thế này.” Lại bảo nó trở về học quy cũ cho tốt, bảo đám người khiêng nó về.

      Hoàng đế vốn rất thương Tiểu Yến Tử, sau khi biết bị gạt, đem sủng ái đặt lên người Tử Vy, lại thấy bản thân tha cho nó tội khi quân, giữ lại mạng, vậy là tốt lắm rồi nên cũng mở miệng dùm nó.

      Ba Lặc Bôn ở Tây Tạng mang theo con là Tắc Nhã tới xin hòa thân, ý của hoàng đế muốn để cho Tác Nhã làm trắc phúc tấn của Ngũ A ca.

      Ngũ A ca hình như được vui, nhưng tôi có thể hiểu, tập tính của loài người phải ai cũng giống ai, người Tây Tạng hình như thích tắm rửa. Tôi cũng thích con hồ ly dơ bẩn.

      Tử Vy tới chỗ tôi, vài lời với Kim Tỏa, lại chơi với tiểu thập tam chút cáo từ, là muốn tới cung Cảnh Dương thăm Tiểu Yến Tử.

      Đến giữa trưa, tôi tính gọi người dọn bữa, bỗng nhiên có người là Tử Vy rớt xuống hồ, may mắn được cứu lên.

      Tôi giật nảy mình, từ sau khi tôi tiến cung, trong cung này ngoại trừ bị bệnh chết, hoặc là độc ác, nếu cũng có ai uổng mạng. Tôi vì bản thân tích đức, nếu phạm sai lầm lớn, có thể cứu ai cứu, như vậy tương lai khi chịu sấm sét để độ kiếp cũng có thể dễ chịu chút.

      Mà trong cung mệnh cách của các quý nhân liên hệ quá nhiều, tôi cũng nhúng tay được. Bởi vậy quý nhân trong cung tôi đều thể theo dõi, dù cho bọn họ muốn tìm cái chết tôi cũng biết.

      Sau đó, người ở Cảnh DƯơng cung rất nhanh truyền lời, là lúc Minh Châu cách cách tới thăm Tiểu Yến Tử, vô tình nghe thấy Ngũ A ca và Phúc Nhĩ Thái cãi nhau.

      Phúc Nhĩ Thái thích Tiểu Yến Tử từ trước, vì Ngũ A ca bảo vệ Tiểu Yến Tử nên mới theo đuổi Minh Châu cách cách, để nàng đừng ra với hoàng đế. hy sinh bản thân làm như vậy, tác thành cho Ngũ A ca. Nhưng bây giờ Ngũ A ca lại bảo theo đuổi Tác Nhã, hoàng thượng hạ chỉ ban hôn Tử Vy cách cách cho , là phò mã, thân phận bây giờ sao có thể theo đuổi Tác Nhã.

      Ngũ A ca chuyện hai thờ chồng là rất bình thường, Tử Vy là con của hoàng đế, dĩ nhiên là vợ cả. Tác Nhã chỉ là con của vị quan ở Tây Tạng, làm tiểu thiếp cũng oan uổng gì, mà biết Phúc Nhĩ Thái thích Tiểu Yến Tử, phải Tử Vy. Bây giờ tính tình của Tác Nhã này cũng giống giống Tiểu yến Tử, coi như là bồi thường cho Phúc Nhĩ Thai.

      Phúc Nhĩ Thái thân phận của xứng để cưới hai công chúa, Ngũ A ca thích hợp hơn. Lại hoàng đế vốn là muốn để Tác Nhã làm trắc phúc tấn của Ngũ A ca.

      Ngũ A ca trong lòng chỉ có Tiểu Yến Tử, muốn lấy ai khác. Nhưng Phúc Nhĩ Thái khác, dù sao cũng thích Tử Vy. Dù Ngũ A ca thích Tác Nhã, nhưng nếu làm cho Tác Nhã thích Phúc Nhĩ Thái, chịu gả cho mình là được. Phúc Nhĩ Thái là phò mã của Tử Vy, hoàng đế cũng từ chối vị quan Tây Tạng đó.

      Phúc Nhĩ Thái nếu như thích Tác Nhã sao?

      Ngũ A ca nếu như vậy cầu hoàng đế, tác thành cho bọn họ, sau này lại chọn phò mã tốt cho Tử Vy là được.

      Phúc Nhĩ Thái im lặng gì nữa.

      Minh Châu cách cách nghe xong những lời đó, bỏ chạy bị ngã xuống hồ.

      Tôi nghe xong những lời này cực kỳ tức giận, đời sao có người đàn ông tuyệt tình như vậy, có ca ca nhẫn tâm như vậy!

      Tốt xấu gì Tử Vy cũng gọi tôi tiếng ngạch nương, đối với tôi vô cùng tốn kính. Mà nàng còn thường theo tôi giải buồn, đánh đàn ca hát, dạy tôi chơi cờ, dạy Thập Nhị đọc sách.

      Phúc Nhĩ Thái kia to gan. Còn Ngũ Ta ca, tôi biết đánh giá như thế nào nữa.

      Tôi dẫn theo Dung Ma Ma, nổi giận đùng đùng tới Thấu Phương trai, Ngũ A ca và Phúc Nhĩ Thái quỳ gối trong sân Thấu Phương Trai. Lúc ngang Phúc Nhĩ Thái, tôi muốn hạ độc , nhưng nghĩ lại, biết Tử Vy lúc này thế nào rồi.

      Vì thế cất bước vào Thấu Phương Trai, tới bên cạnh hoàng đế nhìn Tử Vy. Tử Vy nằm ở giường, mặt như tro tàn.

      Hoàng đế ngồi bên cạnh giường, cau mày an ủi “Tử Vy, muốn khóc khóc , khóc ra rồi trong lòng tốt hơn.”

      Tôi bỗng nhớ ra, tôi hạ lệ độc người Tử Vy, giọt nước mắt nàng cũng rớt được. Tôi thấy khóc lóc tốt, nhưng hoàng đế thấy tốt, tôi có nên đưa thuốc giải cho nàng đây?

      Tử Vy lắc đầu “ biết tại sao, từ sau khi vào cung, con chảy nước mắt được, cũng khóc được, phụ nữ quá yếu đuối mới khiến người ta trèo lên đầu.”

      Hoàng đế thở dài “Mọi chuyện trẫm đều biết, làm con chịu khổ rồi, hai tên hỗn trướng kia!”

      Tử Vy ngẩn ngơ nhìn đỉnh rèm “ từng nghĩ là thâm tình, ra cũng chỉ là hư tình giả ý. Hoàng a mã, Hoàng ngạch nương, chỉ hôn Phúc Nhĩ Thái cho Tác Nhã , cũng đừng vì con mà phạt bọn họ, con vốn ngu ngốc, bọn họ cũng chỉ vì Tiểu yến Tử thôi. Con mặc dù muốn gả cho Phúc Nhĩ Thái, nhưng cũng muốn từ bỏ chút hư tình giả ý này.”

      Tôi nhìn Tử Vy, trong lòng mềm nhũn, bèn hạ độc quên người nàng.

      Ánh mắt hoàng đế ngưng lại “Con có thể lấy Phúc Nhĩ Thái, trẫm cũng nhất thiết phải chỉ hôn cho Phúc Nhĩ Thái và Tác Nhã, dám lừa gạt cách cách của trẫm như vậy, nên thiên đao vạn quả.”

      Tôi thấy trong này cũng có chỗ cho mình, hai cha con bọn họ chuyện, nhéo nhéo vai của hoàng đế rồi lui ra ngoài.

      Lúc ngang Phúc Nhĩ Thái bèn hạ độc tương tư.

      Độc này là đôi với quên độc, cũng do tôi chế ra, tác dụng là làm cho người ta vong tình hoặc gửi gắm tình cảm.

      Bởi vì lúc tôi hạ độc dùng máu của hai người, nên độc người Tử Vy và Phúc Nhĩ Thái cũng nhắm vào nhau.

      người Tử Vy có độc quên, mặc dù nhớ Phúc Nhĩ Thái, nhớ chuyện giữa hai người, nhớ sỉ nhục này nhưng còn chút tình ý gì.

      người Phúc Nhĩ Thái có độc tương tư, mặc kệ lúc trước có thích Tử Vy từ nay về sau trong tâm ngày ngày đêm đêm đều nghĩ tới Tử Vy, cách Tử Vy càng xa, nhung nhớ càng nhiều, ngày gặp như cách ba thu.

      Dù sao Tử Vy cũng gã cho , tôi cũng mặc kệ trong lòng thế nào.

      Còn Ngũ A ca, bây giờ là hoàng tử được hoàng đế coi trọng nhất, long khí người cũng rất mạnh, tôi thể động vào .

      Cũng chỉ có thể rầu rĩ mà hồi cung.

      biết hoàng đế với Tử Vy chuyện ra sao, mấy ngày sau, Phúc Nhĩ Thái bị chỉ hôn cho Tác Nhã, Tây Tạng. Khoảng cách xa như vậy, biết trong lòng khổ sở thế nào. Hô hô, tôi vui vẻ.

      Chỉ là hoàng đế vô cùng tức giận với , mới khỏi, ca ca Phúc Nhĩ Khang bị cách chức, phụ thân bị giáng chức.

      Người trong triều Tác Nhã nhìn trúng phò mã của Minh Châu cách cách nên Minh Châu cách cách đành phải nhường. Hoàng đế vì đại cục nên phải hy sinh con .

      Có người lại Phúc Nhĩ Thái chung tình với Tác Nhã, từ chối hôn sư hoàng đế ban cho, bất trung với hoàng đế, bất nghĩa với công chúa, làm cho hoàng đế tức giận, tuy chỉ hôn cho Tác Nhã nhưng lại trừng phạt Phúc Gia.

      Bởi vậy ai dám dị nghị với việc Hoàng đế làm.

      Minh Châu cách cách bị chồng bỏ, làm cho người ta đồng tình thôi, ngay cả thái hậu luôn thành kiến với Tử Vy cũng ban thưởng này nọ để an ủi nàng.

      Hoàng đế mặt chau mày ủ tới tìm tôi “Lần này chỉ sợ Tử Vy cũng chỉ có thể gả Mông Cổ, lần trước nàng tìm chồng cho Lan HInh rất tốt, lần này cũng giúp Tử Vy chọn .”

      Vì thế tôi lại xem ngày sinh tháng đẻ, tìm thế tử vương gia. Hoàng đế liền ban hôn, Tử Vy muốn ở trong cung nữa, cuối năm gả Mông Cổ.

      Tôi cũng có chút xúc động, người Mông Cổ câu nệ tiểu tiết là rất tốt.

      biết Tân Nguyệt cách cách kia tương lai có phải Mông Cổ hay

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :