1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079

    3. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      hi, thanks nàng Giai edit nha, tr rất hay, tam phòng quá ác, mụ vợ tam phòng ngu ngốc cứ muốn lên làm hầu gia nhưng có nghĩ lão tam ko có tài cán gì, học hành ko xong, ko sớm muộn cũng xong đời, ác hơn nữa ra Lục thần nạp thiếp là mưu của họ, hy vọng nữ 9 phát kịp thời mà xử lý truyện này.
      Anhdvasimple thích bài này.

    4. kim thanh7

      kim thanh7 Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      69
      Chương 20: Tiến cung lần ba
      Edit: Kim Thanh


      Tử Cấm thành Cảnh Vận môn, Tiễn đình.

      Đây là nơi mà các thế hệ hoàng đế cùng hoàng tử dùng để luyện tập võ nghệ, cưỡi ngựa bắn tên. Cửu hoàng tử Tiêu Thiểu Giác tựa người vào lan can cẩm thạch, sắc mặt trắng bệch, ho khan ngừng, dõi mắt nhìn theo Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Thất hoàng tử, Bát hoàng tử và Thập hoàng tử cùng phóng ngựa chạy như bay.

      Dựa theo quy củ tổ tiên để lại, cưỡi ngựa là kỹ năng thể bỏ, bởi vậy những vị hoàng tử nào chưa ra ngoài lập phủ đều phải buổi sáng học văn, còn buổi chiều tập võ cùng đám thị vệ. Các hoàng tử thường mấy hứng thú với mấy thứ 《Tứ thư 》《Ngũ kinh 》này nọ, nhưng đối với cưỡi ngựa bắn tên người người đều thích.

      Thập hoàng tử Tiêu Thiểu Vĩ hơn Tiêu Thiểu Giác tuổi, trong đám em thường là người cưỡi ngựa tốt nhất, giục ngựa chạy tiến lên đây. Đừng nhìn mới bảy tám tuổi, nhưng cưỡi con ngựa cao to. chế nhạo : "Cửu ca, phụ hoàng mới cấm túc huynh tháng, vậy mà bây giờ ngựa cũng cưỡi được, cung cũng kéo xong, sao lại biến thành yếu mềm đến mức như chân tôm vậy? Nếu phụ hoàng cấm túc huynh hai tháng, chẳng phải ngay cả giường cũng thể xuống hay sao!"

      khỏe mạnh bỗng nhiên toàn thân bủn rủn, ho khan, chảy nước mũi, Tiêu Thiểu Giác chỉ biết là Lục Thanh Lam xảy ra vấn đề. kêu Vệ Bân đến Trường Hi cung hỏi thăm, quả nhiên Lục Thanh Lam xin phép Tam công chúa rồi, là bị cảm, nhiễm phong hàn, ra ngoài được.

      Đây là lần thứ hai trong tháng này rồi.

      phải trông rất trắng trẻo mập mạp à, sao thể chất lại kém đến thế? Trong lòng Tiêu Thiểu Giác rất vui.

      Lục Thanh Lam quả nhiễm phong hàn, thể chất yếu kém của nàng cũng là bẩm sinh, từ khi ở trong bụng mẹ thế, hàng năm vào mùa đông đều bệnh mấy trận.

      Nàng vừa bắt đầu dính bệnh, mỗi ngày Kỷ thị đều vây quanh trước giường nàng, Lục Thần ở Đông Sơn thư viện cũng có tâm trạng đọc sách, cả gia đình đều hỗn loạn hết cả lên.

      vất vả bệnh tình mới tốt lên, Tam công chúa bên kia lại triệu nàng vào cung. Tam công chúa tính tình nôn nóng, ngay cả lúc Lục Thanh Lam còn bệnh, mà cũng cho gọi nàng ba bốn lần. Lục Thanh Lam còn cách nào khác, đành phải lại tiến cung thêm lần nữa.

      Vô cùng thuần thục đến Đông Hoa môn, Tam công chúa phái tới hai tiểu thái giám nâng cái kiệu chờ ở nơi đó. Lục Thanh Lam lên kiệu, ngồi đến lát, liền nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng vó ngựa. Lúc đầu Lục Thanh Lam để ý, nhưng tiếng vó ngựa vẫn nhanh chậm theo bên cạnh kiệu .

      Lục Thanh Lam liền cảnh giác.

      Phải biết rằng hai tiểu thái giám nâng kiệu cũng mau, lý nào có thể chạy song song với người cưỡi ngựa. Nàng liền vén rèm lên nhìn ra bên ngoài.

      Chỉ thấy thiếu niên thân hình cao lớn cưỡi con ngựa to màu đỏ thẫm, lững thững theo bên cạnh kiệu , giống như dạo chơi trong sân vắng.

      Người nọ mặc bộ đồ cưỡi ngựa màu trắng thêu hoa văn bảo tương, bên hông thắt chiếc đai lưng to bản màu xanh lá trang trí bằng hoa văn long phượng, đôi mắt đen tối sâu thẳm, thân hình cao gầy, dáng vẻ đường đường vô cùng tuấn tú.

      thấy Lục Thanh Lam nhìn lại, nhếch môi nở nụ cười, lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết.

      Đây chính là Tứ hoàng tử Tiêu Thiểu Huyền.

      Lục Thanh Lam ngờ mình lại đụng phải tên khốn này ngay ở đây, đôi bàn tay tự chủ được siết chặt. Nàng nỗ lực khắc chế cảm xúc của chính mình, để lộ ra biểu cảm khác thường nào, lập tức buông màn che xuống.

      Tiêu Thiểu Huyền hơi hơi sửng sốt, hiểu vì sao tiểu nương này lại sợ . ôn hòa với hai tiểu thái giám: "Các ngươi dừng kiệu lại ."

      Hai tiểu thái giám nào dám vi phạm mệnh lệnh của hoàng tử, lập tức thả kiệu xuống đất, Lục Thanh Lam thể từ trong kiệu bước ra.

      Hôm nay nàng mặc cái áo màu hồng nhạt, cánh tay áo thêu hoa lan, búi song nha kế, ước chừng khoảng năm sáu tuổi, bộ dạng trắng trẻo mập mạp, ngũ quan lại cực kì tinh xảo, nhất là đôi mắt to ướt sũng, đáng vô cùng. Nếu có thể xoa bóp khuôn mặt nhắn mập mạp của nàng , càm giác nhất định tệ!

      Tiêu Thiểu Huyền xoay người xuống ngựa, bởi vì vóc người rất cao, chỉ có thể cúi người chuyện với Lục Thanh Lam: "Tiểu nương, ngươi muốn đâu? Kiệu của ngươi quá chậm, ta cưỡi ngựa mang ngươi đến đó, được ?"

      hiến ân cần, cướp bóc là cường đạo.

      Lục Thanh Lam há có thể ngồi chung con ngựa với , lập tức mở miệng từ chối: "Mẫu thân , ở bên ngoài thể theo người quen biết…"

      Hự, lời này tức là coi là người xấu!

      Tiêu Thiểu Huyền chỉ cảm thấy tiểu nương này thực thú vị, liền ngồi xổm xuống : "Tiểu nương, ta phải người xấu, ta là con trai thứ tư của đương kim thánh thượng, ngươi có thể gọi ta là Tứ điện hạ!"

      Lục Thanh Lam bĩu môi : "Ta mặc kệ ngươi là Tứ điện hạ hay Ngũ điện hạ, ngươi cản đường ta, Tam công chúa còn chờ ta đó..."

      Nghe lời ngây thơ non nớt của nàng, Tiêu Thiểu Huyền hề tức giận, còn cố gắng khuyên bảo: "Con ngựa lớn của ta chơi vui hơn cái kiệu này nhiều, ngươi có muốn thử chút , ngươi ngồi ngựa của ta , có thể mau hơn kiệu này, cũng là để thời gian mà Tam muội muội phải chờ ngươi ít hơn.”

      "Ta cần!" Lục Thanh Lam thấy chịu , khỏi tức giận, ra sức đẩy phen, định chui lại vào kiệu. Tiêu Thiểu Huyền dù sao cũng mười ba tuổi, là thiếu niên sắp trưởng thành, làm sao nàng có thể đẩy. Cái tay bé mềm mại đẩy cái, khác gì gãi ngứa.

      Tiêu Thiểu Huyền khỏi cười ha ha. cũng quan tâm Lục Thanh Lam có bằng lòng hay , vươn cánh tay ôm Lục Thanh Lam vào trong ngực, định trực tiếp ôm nàng lên ngựa.

      Lục Thanh Lam khỏi khẩn trương, đời này kiếp này, nàng tuyệt đối muốn có chút liên quan gì đến tên súc sinh này nữa. Đến bây giờ nàng đành phải xuất ra đòn sát thủ cuối cùng, chính là —— khóc.

      Tiểu nương "Oa" tiếng khóc lên. Thanh to cao vút, nước mắt rào rào rơi xuống, vừa ủy khuất lại bất đắc dĩ, thân người nho ấy muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương. Tiêu Thiểu Huyền cả đời tâm ngoan thủ lạt, làm sao từng trải qua chuyện này?

      “Đừng khóc! Đừng khóc!" luống cuống tay chân dỗ nàng.

      càng muốn nàng ngừng, nàng khóccàng lớn tiếng, khiến tất cả thái giám cung nữ qua nơi này đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Tiêu Thiểu Huyền, nhìn đến nỗi da đầu Tứ hoàng tử điện hạ cũng run lên.

      Dọa cho tiểu nương năm sáu tuổi khóc thành như vậy, chẳng phải là chuyện tốt lành gì.

      Đúng lúc này, xa xa nghe thấy tiếng Tam công chúa sốt ruột truyền đến: "Bảo nhi, Bảo nhi là ngươi sao?"

      Lục Thanh Lam thở phào nhõm hơi, rốt cuộc cứu tinh cũng đến.

      Tiêu Thiểu Huyền cũng đứng thẳng người lại.

      Tam công chúa mang theo vài cung tì vội vội vàng vàng tới. Chẳng những Tam công chúa đến, mà cùng bên cạnh nàng còn có thiếu niên mặc áo khoác bằng tơ lụa màu xanh ngọc bích thêu hoa, tóc tai gọn gàng, mi đẹp như tranh vẽ, chính là Tiêu Thiểu Giác.

      Thấy Cửu hoàng tử, nụ cười khóe môi Tiêu Thiểu Huyền thâm sâu thêm vài phần: "Tam muội muội. Cửu đệ cũng tới rồi?"

      Cửu hoàng tử hừ tiếng, sải bước tiến lên, vươn tay kéo Lục Thanh Lam từ bên cạnh Tiêu Thiểu Huyền lại gần mình, công khai biểu thị quyền chiếm hữu. Lục Thanh Lam cũng rất phối hợp, lập tức trốn sau lưng .

      Cửu hoàng tử lạnh lùng : “Tứ ca có nhã hứng, ở trong điện đọc sách, trả lời những câu hỏi của phụ hoàng, mà lại chạy đến đây bắt nạt tiểu nương!" Trong giọng mang đầy ý châm chọc.

      Tam công chúa cũng rất là bất mãn, trừng mắt với Tứ hoàng tử : "Tứ ca làm cho Bảo nhi khóc, Tứ ca là người xấu!" Nàng chính là đứa bé thẳng thắn bộc trực, có gì đó.

      Tiêu Thiểu Huyền cũng tức giận, cười với hai huynh muội: “Chẳng qua huynh thấy tiểu nương này đáng , mới chọc nàng chút thôi, Cửu đệ cùng Tam muội muội cần gì phải nặng lời với ta như thế!”

      Tiêu Thiểu Giác : "Lục nương là bằng hữu của đệ cùng Tam muội muội, có đệ với Tam muội muội chăm sóc, phiền Tứ ca phải lo lắng."

      Tam công chúa cũng hung tợn : “Nếu Tứ ca còn dám ức hiếp Bảo nhi nữa, muội mách phụ hoàng, kêu phụ hoàng trách phạt huynh."

      Tiêu Thiểu Giác kéo Lục Thanh Lam : "Chúng ta ." Hai người trái phải, nắm tay Lục Thanh Lam rời khỏi.

      Tiêu Thiểu Huyền nhìn bọn họ càng lúc càng xa, tươi cười nơi khóe mắt dần dần phai nhạt.

      Tận đến khi qua Kim Thủy kiều, Lục Thanh Lam mới giật mình thấy bàn tay bé của mình vẫn luôn nằm trong tay Tiêu Thiểu Giác, dù sao nàng cũng phải là đứa năm tuổi, khuôn mặt khỏi nóng lên, mà lúc này rút tay về, có chút khó khăn. Nàng chỉ có thể liều mạng tự huyễn hoặc chính mình xem như có chuyện gì.

      Dọc theo đường Tiêu Thiểu Giác nhiều lắm, chỉ có Tam công chúa líu ríu ngừng. Lúc này đột nhiên hỏi câu: "Ngươi thích Tứ ca ta à?”

      Lục Thanh Lam nghiêng đầu nhìn cái, : " thích."

      Tam công chúa ở bên : "Tứ ca là người xấu, ta cũng thích Tứ ca!"

      Khuôn mặt Tiêu Thiểu Giác giãn ra, thoáng lên chút ý cười nhàn nhạt. Tiểu nương này cũng chiếm được lời chúc phúc của Nguyệt thần giống , chỉ nên thích mình mới đúng.

      chính là người có ham muốn chiếm hữu rất mạnh.

      Rất nhanh đến Trường Hi cung, Tam công chúa kéo lấy tay Lục Thanh Lam định vào trong điện, Tiêu Thiểu Giác lại ngăn lại, câu " theo ta", sau đó ở phía trước dẫn đường.

      Lục Thanh Lam cảm thấy lạ kỳ. Tam công chúa hỏi : "Cửu ca đâu thế?"

      Tiêu Thiểu Giác câu; " theo ta biết."

      Tam công chúa thích chơi cùng Tiêu Thiểu Giác, nhưng lại có chút sợ , đương nhiên dám trái lời, mà Lục Thanh Lam lại càng có tư cách nêu ra ý kiến phản đối.

      Hai người liền theo Tiêu Thiểu Giác vào hoa viên phía sau Ngọc Minh cung. Hoa viên này thuộc Ngọc Minh cung, thông với nhau bằng cách cửa cũng xem như là gian bị phong bế, ít có người đến.

      Lúc ba người tới, người hơn bốn mươi tuổi chờ ở đó, Lục Thanh Lam vừa thấy xiêm y mặc liền biết là thái y.

      Nhìn kỹ liền nhận ra đây là người quen. Người này tên là Cù Ngọc Tuyền, xuất thân từ gia đình có nhiều thế hệ làm nghề y, y thuật cực kì cao minh, đáng tiếc chỉ số thông minh lại trái ngược hẳn với chỉ số giao tiếp, say mê y học, làm người quái gở, cũng am hiểu quan trường người lừa ta gạt, cho nên tuy rằng vào Thái Y viện, nhưng vẫn luôn bị đám người Viện chính, Phó Viện chính phía đè nặng được thăng chức.

      Sau này Tiêu Thiểu Huyền đăng cơ, trưởng tử Tiêu Thừa Doãn bị mắc bệnh đậu mùa, tất cả mọi người trong Thái Y viện đều bó tay làm gì được, chính là Cù Ngọc Tuyền đứng ra trị dứt căn bệnh cho Tiêu Thừa Doãn. Tiêu Thiểu Huyền thấy y thuật cao siêu, những người trong thái y viện ai theo kịp, liền đặc biệt đề bạt làm Viện chính của Thái Y viện.

      Cù Ngọc Tuyền tiến lên hành lễ với Tiêu Thiểu Giác cùng Tam công chúa, hỏi câu: "Cửu điện hạ, có thể bắt đầu được chưa?"
      Lazzy Le, Jenny Hoàng, pé nhỏ kute26 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Trị bệnh cho Thanh Lam ah. Cửu gia dụng tâm . Thanks Nàng
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :