1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jenny Hoàng

      Jenny Hoàng New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      Chap ms ra lò!!!

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 8. Thỉnh an

      Đúng vào lúc này, Tiêu Kỳ rốt cuộc cũng dẫn cứu binh tới, Trinh phi mang theo Mạnh thị và Kỷ thị cùng đến.

      Kỷ thị nghe Tiêu Kỳ Lục Thanh Lam bị Tiêu Thiểu Giác bế , nhất thời sợ đến hồn phi phách tán. Hôm kia nữ nhi rơi xuống nước chính là do thiếu niên này tay gây nên, bây giờ lại muốn làm gì?

      Vành mắt Kỷ thị ửng đỏ, Trinh phi cũng cảm thấy kỳ lạ. Đứa con trai này do nàng nuôi lớn, có tính xấu nào của thằng bé mà nàng biết chứ? Có bao giờ thằng bé chịu chủ động bế đâu, hôm nay đúng là lần đầu.

      Trinh phi vội vàng mang theo hai người đến Tây thiên điện.

      Vừa vào điện nhìn thấy Lục Thanh Lam nằm ngủ say sưa giường Tiêu Thiểu Giác, còn mang vẻ mặt trầm đứng bên.

      Vi mẫu tắc cường (1), Kỷ thị cũng quan tâm mấy quy củ gì gì đó nữa, bước nhanh xông lên phía trước, ôm lấy Lục Thanh Lam, oán giận : "Bảo nhi, mau tỉnh lại , sao con lại ngủ ở đây chứ?”

      (1) Vi mẫu tắc cường: Người làm mẹ vì con cái mình trở nên mạnh mẽ can đảm.

      Lục Thanh Lam ngủ say, bị mẫu thân lắc tỉnh, thoáng mất hứng lầm bầm hai tiếng, mở đôi mắt nhập nhèm còn mông lung buồn ngủ, gọi tiếng "Mẫu thân", chui chui trong lòng Kỷ thị rồi lại ngủ tiếp.

      Kỷ thị thầm nghĩ, nha đầu ngốc này đúng là gan, cũng xem xem đây là đâu, cứ thế mà ngủ chẳng biết trời trăng mây đất gì. Nàng thấy nữ nhi bình an vô , lúc này mới thở dài hơi, ôm nữ nhi cong gối thi lễ với Cửu hoàng tử: "Đa tạ Cửu điện hạ trông nom cho Bảo nhi nhà ta."

      Tuy thái độ cũng coi như thành khẩn, nhưng đề phòng cùng xa cách toát ra từ trong xương vẫn bị Tiêu Thiểu Giác mẫn cảm bắt được, nhất thời cảm thấy có gì thú vị, khoát tay áo : " có việc gì, lui ra ."

      Kỷ thị muốn bỏ chạy từ sớm, nghe được câu này giống như hoàng ân đại xá, lại hướng về Trinh phi : “Thần nữa xin cáo từ.” Mạnh thị vừa thấy vậy, đương nhiên cũng cáo từ về theo.

      Trinh phi nóng lòng muốn hỏi Tiêu Thiểu Giác xem vừa nãy xảy ra chuyện gì, nên cũng chỉ khách khí : “Vậy bản cung tiễn các ngươi." Sau đó lệnh cho đại cung nữ của mình đưa các nàng đến đại môn.

      Kỷ thị định rời khỏi Tây thiên điện, Tiêu Thiểu Giác bỗng nhiên mở miệng : "Chậm ." Kỷ thị ngừng chân : "Cửu điện hạ còn có chuyện gì muốn dặn dò sao?"

      Tiêu Thiểu Giác tới trước mặt Kỷ thị, nhìn tiểu nương buồn ngủ đến mức díu cả mắt trong lòng nàng, suy nghĩ chút rồi : “Xin phu nhân hãy chăm sóc Lục tiểu nương tốt, đừng để nàng bệnh nữa.”

      Mặc dù Lục Thanh Lam sắp ngủ, nhưng tai vẫn nghe thấy ràng, trong lòng thầm kinh ngạc. Tiêu Thiểu Giác... quan tâm nàng đấy à?

      Kỷ thị cũng ngạc nhiên, vội : "Bảo nhi là con ta, đương nhiên ta chăm sóc con bé kỹ càng.”

      Tiêu Thiểu Giác nghe vậy mới cảm thấy thoả mãn.

      Chờ tiễn Kỷ thị cùng Mạnh thị rồi, Trinh phi cho bình lui mọi người, sau đó hấp tấp hỏi: “Chuyện hôm nay là thế nào vậy?”

      Tiêu Thiểu Giác chậm rãi : "Mẫu phi, nhi tử nghĩ Lục tiểu nương chính là bé được Nguyệt thần chúc phúc.”

      “Sao có thể thế được?” Trinh phi căn bản là tin, “Con bé đâu phải người Hạ tộc, sao có thể được Nguyệt thần chúc phúc?"

      "Nhi tử cũng thấy lạ,” Tiêu Thiểu Giác cau chặt hàng lông mày, : "Hoặc là tiểu nương này vốn cũng là người Hạ tộc, chẳng qua chúng ta biết mà thôi?” Sau đó liền kể mọi chuyện xảy ra ngoài điện cho Trinh phi nghe.

      Trinh phi : “Chuyện này vô cùng quan trọng, hôm nay kịp mời Đại tế sư đến, lần tới chúng ta lại mượn cớ để tiểu nương tiến cung chuyến. Nếu tiểu nương này thực là người chúng ta muốn tìm, vậy phải bảo đảm cho an toàn của con bé mới được.” Theo lời của Đại tế sư, nếu tiểu nương này chết, Tiêu Thiểu Giác cũng sống nổi.

      Hai cặp mẹ con ngồi chiếc xe bánh đỏ mui vàng ra khỏi Đông Hoa môn, Kỷ thị ôm con xuống, lên xe ngựa của Trường Hưng hầu phủ, chào từ biệt mẹ con Mạnh thị, hơn nửa canh giờ sau mới về tới Trường Hưng hầu phủ.

      Cuối cùng cũng bình an về nhà, hôm nay có kinh sợ nhưng lại nguy hiểm, trái tim treo cao của nàng rốt cuộc cũng bình thường trở lại.

      Cả đường ngồi xe, Lục Thanh Lam đều ngủ, về đến nhà tinh thần lại hăng hái ngời ngời.

      Vì lo lắng cho vợ con, Lục Thần sớm từ Đông Sơn thư viện quay về.

      “Tiểu Bảo nhi của ta, hôm nay vào cung có vui ?” Lục Thần mặc thân cẩm bào màu xanh biển bằng gấm Tô Châu sải bước tiến vào, ôm ngang Lục Thanh Lam lên, hôn cái khuôn mặt nhắn mềm mại của bé con. Lục Thanh Lam quay đầu để ý tới , mặc dù Lục Thần cảm thấy hơi lạ, nhưng cũng suy nghĩ gì nhiều.

      Màu xanh biển sặc sỡ như vậy, người bình thường chắc chắn dám mặc, bởi vì dung mạo bị nhấn chìm, khiến người khác nhìn vào chỉ thấy xiêm y thấy người. Thế nhưng Lục Thần có diện mạo tuấn mỹ, mặc bộ cẩm bào này chẳng những làm thất sắc, trái lại còn làm nổi bật lên, khiến càng thêm sáng rỡ chói mắt. tại là cha của ba đứa con, tuổi cũng gần ba mươi, nhưng thoạt nhìn chỉ nghĩ cùng lắm chỉ chừng hai mươi tuổi, hơn nữa phong độ nhàng, khí độ thanh nhã.

      Kỷ thị nhìn thấy trượng phu cứ như gặp được người tâm phúc, càng cảm thấy nhõm. Lúc này Lục Thần cũng hỏi nàng: "Hôm nay thế nào?"

      Kỷ thị gật đầu: "Ít nhiều cũng nhờ Vương phi cùng Kỳ nhi ở bên trông nom, chung là thần tiên Bồ Tát phù hộ, tất cả đều thuận lợi." Vì sợ Lục Thần lo lắng nên nàng cũng với chuyện Tam công chúa.

      Ánh mắt Lục Thần toát ra ý cười nhàn nhạt, vui vẻ : “Vậy tốt, vậy tốt. Chỉ cần người nhà chúng ta bình an, ta cũng cầu gì hơn. Ta ở trong thư viện lo lắng cả ngày đấy!”

      Kỷ thị nghe xong lời này, vẻ mặt càng thêm ôn nhu.

      Lục Thần tốt tính, thấy con bày ra vẻ mặt ghét bỏ, cũng tức giận, chỉ đưa tay nhéo nhéo cái mông của nàng, : “Rốt cuộc cha chọc Bảo nhi của chúng ta chỗ nào, mà khiến Bảo nhi giận lâu thế?”

      , Lục Thần người phụ thân này đối xử với nàng tốt vô cùng, nhưng Lục Thanh Lam vừa nghĩ đến chuyện quá năm sau, Lan di nương kia vào phủ, mẫu thân bị ép tự sát, nàng liền cảm thấy cho dù thế nào cũng tha thứ cho phụ thân được. Nhưng rồi lại nghĩ tới kết cục thê lương của phụ thân trong kiếp trước, được chết tử tế, lại tài nào cứng rắn đối với phụ thân, nhất thời vô cùng mâu thuẫn.

      Lục Thần cho rằng bé con thích được mình ôm, lập tức buông bé con xuống, cười : “Hôm nay Bảo nhi của chúng ta có nhớ cha nào?”

      Lục Thanh Lam giòn giã đáp: " nhớ!"

      Lục Thần lắc đầu cười khổ: “Con bé có lương tâm này." Kỷ thị cười to ngừng.

      Lục Thần cũng nổi giận, vẫy tay với Lục Thanh Lam: "Bảo nhi qua đây, xem cha mang về cho con cái gì nè?” Nô tài Quan Ngôn bên cạnh nghe vậy lập tức từ trong gói đồ lấy ra cái chong chóng đủ màu, cung kính đưa lên.

      Tuy phải là thứ quý trọng gì, nhưng tâm ý của khiến người ta cảm động.

      Bồ Đào vô cùng hiểu chuyện kêu lên tiếng: “Ái chà, cái chong chóng này đẹp quá!” Giọng hơi khoa trương.

      Lục Thanh Lam bĩu môi, nếu nàng đứa bé năm tuổi, đương nhiên thích cái chong chóng này, nhưng tuổi của nàng hai đời cộng lại so ra còn lớn hơn cha nàng... Nàng dùng đôi chân ngắn cũn cỡn bịch bịch bịch chạy tới, đoạt lấy chong chóng từ tay Quan Ngôn, cũng thèm nhìn liền tiện tay nhét vào tay Bồ Đào: "Bồ Đào tỷ tỷ thích, vậy đưa cho tỷ đó!”

      " nương..." Bồ Đào choáng váng, cảm giác như mình cầm củ khoai lang nóng phỏng tay, nhận được mà nhận cũng được.

      “Có thứ gì tốt mà cứ đẩy tới nhường thế..." giọng trong trẻo tùy tiện truyền đến, tỷ đệ Lục Thanh Nhàn và Lục Văn Đình cùng nhau vào.

      Tỷ đệ hai người, bảy tuổi, chín tuổi. Lục Thanh Nhàn học trong học đường ở Hầu phủ nhà mình, Lục Văn Đình theo lão Hầu gia Lục Kháng tập võ, hai người đều nghe muội muội từ trong cung về, đặc biệt chạy tới hỏi thăm muội muội.

      Tính Lục Văn Đình vốn cởi mở tùy tiện, lập tức đoạt lấy chong chóng từ tay nha hoàn, : “"Muội muội đừng nha, đưa cho huynh !” Tuy còn tuổi, nhưng bản chất thông minh, vừa nhìn biết đây là quà phụ thân mua cho muội muội.

      "Tỷ tỷ! Ca ca!" Lục Thanh Lam cực kỳ thân cận với ca ca tỷ tỷ mình, liền mềm giọng ngọt ngào kêu lên, chạy tới mỗi tay dắt lấy người. Kiếp trước, ba huynh muội sống nương tựa lẫn nhau, bọn họ chính là lòng tin, là trụ cột để nàng sống tiếp.

      Lục Văn Đình thấy muội muội đáng khả ái, nhịn được đưa tay sờ sờ đầu nàng, nếu là bình thường, Lục Thanh Lam để đắc thủ, xoay người tránh từ sớm rồi. Nhưng ngày hôm nay, nàng lại hết sức nhu thuận, tránh né mà để mặc cho sờ soạng vài cái. Lục Văn Đình khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

      Lục Thanh Nhàn kéo lấy bàn tay bé của muội muội, giọng hỏi chuyện nàng vào cung thế nào, Lục Thanh Lam chọn lấy vài chuyện để kể. Ba đứa bé vừa vừa cười vô cùng hài hòa, vứt bỏ phụ thân mẫu thân sang bên.

      Kỷ thị thấy ba đứa con nhà mình tương thân tương ái, khỏi bất ngờ. Sau khi Bảo nhi bệnh dậy, dường như hiểu chuyện ít.

      Hôm nay vào cung, đương nhiên sau đó phải đến Mục Nguyên đường kể lại tình hình cho Trương thị nghe. Vì vậy, vợ chồng hai người liền dẫn theo ba đứa bé đến chính viện thỉnh an Trương thị.

      Lục Thanh Lam vừa nghe đến chuyện lại phải đến gặp lão thái bà kia, cái miệng bĩu ra dài đến mức có thể treo cái hồ lô.

      Lúc nàng bị bệnh, Trương thị cũng chỉ phái ma ma đến xem cái, có thể thấy rằng bà ấy quan tâm gì đến chi thứ hai, đến đứa cháu là nàng.

      Lão thái thái coi trọng nhất chính là tam phòng, bởi vì Tam lão gia Lục Diệp mới là con trai ruột của bà.

      Lão thái thái xuất thân từ Ngạc Quốc công phủ, tính tình cứng nhắc khắc bạc, cho dù trời mưa gió bão bùng, ba phòng Hầu phủ vẫn phải ngày ngày sớm chiều đến thỉnh an, dứt khoát thể thiếu! Thay vì là coi trọng quy củ, ra là vì gia tăng quyền uy, bày ra cái giá của Hầu phủ thái phu nhân mà thôi.

      đường , người nhà cười cười , Lục Văn Đình phụ trách kể chuyện cười cho phụ thân mẫu thân tỷ tỷ muội muội nghe, đừng thấy còn , miệng lại dẻo vô cùng, chọc cho Lục Thanh Lam cười ha ha. Lục Thần tìm được cơ hội ôm lấy nữ nhi bảo bối lần nữa, mặc dù Lục Thanh Lam ngầm mắng nhiếc vô số lần, nhưng vẫn thể kiên quyết cứng rắn, đành tùy ý để phụ thân bế mình.

      Lục Thần đắc ý nháy nháy mắt với Kỷ thị, nụ cười trong sáng thuần túy, chói đến mức Lục Thanh Lam có chút hoa mắt. Nhớ tới kiếp trước, sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân sa sút tinh thần, lánh đời lánh người, chán chường chịu nổi, trước mặt mấy đứa con cũng chưa từng nở nụ cười. Có lẽ, sau khi mẫu thân mất, trong lòng cha cũng chịu thấu.

      Nhớ tới những chuyện này, vành mắt nàng đỏ ửng, suýt rơi lệ.

    3. Kindlove

      Kindlove Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      49
      Kiếp này n9 phải thay đổi kết quả của mẫu thân rồi.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      bây giờ Cửu gia đóng dấu vào Lục Thanh lam rồi, nàng ấy chạy ko thoát đâu, thanks

    5. Jenny Hoàng

      Jenny Hoàng New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      14
      biết về sau nữ chính có hết lạnh nhạt với phụ thân k nhỉ?
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :