1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      chuyện của cha mẹ Lục Thanh Lam máu cún quá kiếp này tuy kết quả hả dạ hơn nhiều nhưng dù sao cũng vẫn bị tính kế. Đọc mà ghét Lục Thần chịu được :029:! Mà bộ này 348 chương, tới năm sau biết lấp xong chưa :059::059::059:
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    2. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      45.1. Trừng phạt đúng tội

      Sau khi mọi người trở lại Thúy Phong uyển, Lục Thần dày mặt theo vào chính phòng.

      Kỷ thị gọi người cài then cửa lại, Lục Thần sốt ruột đập cửa rầm rầm: "A Hành, nàng mở cửa , nàng hãy nghe ta giải thích!"

      Kỷ thị tức giận : "Đừng đập nữa, bây giờ ta muốn gặp ngươi."

      Lục Thần làm sao chịu , lại gõ cửa hồi, Kỷ thị bịt tai trốn vào phòng trong.

      Lục Thần tự hỏi phải làm sao mới được, chợt nghe thấy phía dưới chân truyền đến tiếng hừ lạnh, cúi đầu xuống thấy tiểu nữ nhi Lục Thanh Lam mặt lạnh như băng đứng ở đó. "Nếu mẫu thân muốn gặp ngài cho dù ngài có đập đến vỡ cánh cửa này cũng giải quyết được vấn đề gì sao?"

      Lục Thần thấy Lục Thanh Lam là đứa bé lại làm ra bộ dáng của người lớn, vừa đáng lại vừa buồn cười. Nhưng tại có tâm trạng để cười: "Ngay cả Bảo nhi cũng oán trách cha à?"

      Lục Thanh Lam : "Phụ thân đừng quên trong giấy cam đoan đưa cho con, phụ thân viết cái gì?" Từ "cha" biến thành "phụ thân", xa gần khác biệt, vừa nghe hiểu.

      Lục Thần nhất thời nghẹn lời.

      "Phụ thân muốn , để con thay." Lục Thanh Lam khóe miệng hơi cong cười nhạt: "Trong giấy bảo đảm, phụ thân viết, cuộc đời này, phụ thân chỉ có người là mẫu thân, nạp thiếp thất, cũng cần nha đầu thông phòng, để mẫu thân phải khóc vì ngài. Giấy trắng mực đen, lời còn văng vẳng bên tai! Thế nhưng ngài nhìn xem, ngài làm cái gì?"

      Lục Thần vô cùng xấu hổ, lẩm bẩm : "Bảo nhi con đúng, nhưng cha cũng muốn vậy, cha vốn chỉ định giúp Triệu Huệ Lan tay, nào biết tình biến thành như vậy? Cha có ý nghĩ nào khác với Triệu Huệ Lan. Ai biết tam đệ muội lại vô sỉ như thế, sai nàng ta hạ thuốc mê trong huân hương, nếu , sao cha có thể cùng nàng ta... " bất lực túm tóc của mình, "Cha có lỗi với mẹ con! thể thực được cam kết với con, cha xin lỗi Bảo nhi!"

      hổ thẹn : " ngờ ta đường đường là đại nam nhân, lại rơi vào bẫy của hai nữ nhân. Sau này cha dây dưa với Triệu Huệ Lan nữa, con giúp cha khuyên nhủ mẹ con, để nàng tha cho cha lần này !"

      Hôm nay ở Mục Nguyên Đường, Triệu Huệ Lan cũng khai hết mọi chuyện. Hóa ra ngày ấy Triệu Huệ Lan có thể tính kế được Lục Thần, là bởi vì tam phu nhân đưa mê hương cho nàng ta, nàng ta lén lút thắp lên, khiến Lục Thần hôn mê, nhờ vậy mới có thể thỏa mãn tâm nguyện.

      Lục Thanh Lam : "Con có việc mà thể nào nghĩ ra, phụ thân cũng phải là người ngốc, rốt cuộc là làm sao lại dính tới Triệu Huệ Lan? Lại còn bị nàng ta liên tiếp thiết kế cạm bẫy mà cũng biết? "

      Lục Thần : "Con cũng biết, cha luôn thích nhất là văn phòng tứ bảo (1), nhất là thích thiết kế củanghiên mực đó thế nào. Ngày ấy cha tới cửa hàng bán bút mực nổi danh nhất kinh thành, vừa vào cửa nhìn thấy quản gia có vẻ mặt vô cùng xấu hổ bị tiểu nhị chế nhạo nhục nhã. Hóa ra quản gia này muốn bán cho cửa hàng bộ văn phòng tứ bảo với giá rất cao, tiểu nhị kia chịu cái giá cao như vậy. Lúc đó cha nghe quản gia đó , "Tiểu thư nhà ta chính là con cháu của đại nhân trung liệt, hôm nay sa cơ thất thế...". Vừa nghe vậy, trong lòng cha cũng khẽ động, bình thường cha giao thiệp với rất nhiều người, lại hay can thiệp vào chuyện của người khác, thấy quản gia này mặt mày thanh nhã chính trực, cả người đều toát ra vẻ ngay thẳng, liền cảm thấy hiếu kỳ tiến đến dò hỏi, nhờ đó mới biết, chủ nhân của là Triệu Huệ Lan. Cha rất kính trọng ngưỡng mộ Triệu phụ, nên mới đưa tấm ngân phiếu trăm lượng cho vị quản gia ấy, rồi đưa danh thiếp của mình cho , bảo nếu có chuyện gì có thể tới Hầu phủ để tìm cha."

      (1) Văn phòng tứ bảo: Bút, nghiên, giấy, mực.

      "... Sau đó quản gia này có tới tìm cha vài lần, cầu cha giúp bọn họ giải quyết vài vấn đề. Quản gia này tiểu thư nhà bọn họ chịu nhiều ân huệ của cha, muốn gặp mặt cha để cảm tạ, cha vốn muốn , nhưng quản gia kia Triệu Huệ Lan có chuyện vô cùng khẩn cấp cần cha ra mặt giúp đỡ. Cha nghĩ, giúp người giúp đến cùng, nên cha đồng ý qua gặp nàng ta lần. ngờ chỉ có lần ấy, mà nàng ta bày mưu hại cha..." Lục Thần lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Trước đó cha chưa từng gặp gỡ nàng ta, lại giúp đỡ nàng ta mấy lần, ngờ rằng nàng ta hại ta, nên mới lọt vào bẫy."

      Lúc này Lục Thanh Lam mới hiểu . Mà cho ngay, ra trong lòng Kỷ thị vẫn biết trong việc này có vài phần là do tam phu nhân ngấm ngầm giở trò, nhưng Triệu Huệ Lan xuất làm tình cảm phu thê của hai người xuất vết rách, vì vậy cũng chưa kịp bàn bạc làm sáng tỏ mọi chuyện với Lục Thần, nếu Lục Thần ắt hẳn nghĩ ra rằng mình bị gài bẫy.

      "Nhưng vì sao hôm nay chân tướng sáng tỏ, mẹ con còn tức giận chịu gặp cha?"

      Lục Thanh Lam hừ tiếng: "Mọi người đều gương vỡ lại lành, thế nhưng cái gương vỡ, dù có tìm được thợ giỏi, dù có khéo léo vá lại nhìn ra dấu vết, nhưng vết nứt kia cũng có cách nào hoàn toàn biến mất. Phụ thân ngẫm lại xem, ngài chỉ bâng quơ câu rằng mình lỡ hồ đồ, nhưng lại khiến cho mẹ con chịu bao nhiêu thương tổn, thiếu chút nữa mất mạng, mà còn là xác hai mạng. Nếu phải người phụ thân vẫn còn sót lại chút tật xấu ăn chơi trác táng, nào có xảy ra việc như thế này? Nếu phải Triệu Huệ Lan trẻ tuổi xinh tươi, nếu đổi lại là bà già bảy tám mươi tuổi tóc bạc da nhăn nheo, ngài còn có tâm trạng gặp nàng ta, nghe nàng ta lời cảm tạ với ngài ?"

      Lục Thần bị hỏi đến ngẩn người, thử suy nghĩ về cảnh tượng ấy chút, rốt cuộc lắc đầu. Trong phút chốc chỉ cảm thấy cực kỳ xấu hổ.

      Lục Thanh Lam lại : "Tình cảm của ngài với mẹ của con, giống như cái gương xuất vết nứt, làm sao hai ngày là có thể bù đắp? Ngài biết tự xét lại bản thân, chỉ đổ tất cả cho Triệu Huệ Lan, với thái độ này của ngài, nếu con là mẫu thân, con cũng nhất định tha thứ cho ngài."

      Lục Thần sững người, "Bảo nhi, con đúng. Cha quả chưa hoàn toàn chỉnh đốn bản thân, suy xét vấn đề dựa góc độ của mẹ con, nên mới rước lấy đại họa ngày hôm nay."

      Lục Thanh Lam thấy cha mình nghe lọt, khỏi thở phào hơi.

      Mẫu thân còn sống, bởi vì việc Triệu Huệ Lan mà chết. Số phận tương lai của ba huynh muội bọn họ nhất định được thay đổi.

      Có thể làm được điều này, dù tại có chết, nàng cũng hối hận, oán trách.

      Về phần cha khiến mẹ đau lòng, chỉ có thể dựa vào biểu ngày sau của cha chậm rãi cảm hóa mẫu thân.

      ra biểu của Lục Thanh Lam có chút quá đáng, cũng rất là kỳ dị. Nhưng Lục Thần nàng như bảo bối, chỉ nghĩ con của mình dù thông minh hơn nữa cũng là lẽ hiển nhiên, vì vậy có suy nghĩ quá nhiều.

      "Bảo nhi đúng! Con về viện của mình , để cha ở chỗ này suy nghĩ thêm chút."

      Sau khi Lục Thanh Lam về, Lục Thần cũng rời , mà vẫn đứng ở bên ngoài chính viện, cứ đứng như vậy qua hơn canh giờ, Quan Ngôn khuyên: "Lão gia, trời lạnh, chúng ta trở về thôi, xem tình hình này, phu nhân chắc mở cửa cho chúng ta đâu."

      Lục Thần lắc đầu : "Nếu ta có lòng thành, A Hành sao có thể tha thứ cho ta?"

      cảm thấy rất mệt, nhưng dứt khoát về mà ở ngoài cánh cửa trực tiếp ngồi xuống, Cảnh ma ma thấy vậy vào bẩm báo với Kỷ thị.

      Kỷ thị cũng có hành động gì.

      Lục Thần ở ngoài cửa ngồi hơn canh giờ, Quan Ngôn luôn khuyên , cũng chịu rời . Đến hơn nửa đêm, Lục Thần cứ thế tựa vào cửa ngủ.

      Liên tiếp mấy ngày, mỗi ngày đều như vậy. Nhưng mặc kệ biểu như thế nào, Kỷ thị cũng mở cửa.

      Lục Thần chịu lạnh vài ngày, ngủ cũng ngon giấc, cuối cùng nhiễm bệnh, chỉ bị trúng phong hàn nghiêm trọng mà còn sốt cao lùi.

      Kỷ thị nghe , cũng chỉ cho người mời Chu tiên sinh tới khám bệnh cho , thái độ đối với cũng thay đổi. Lục Thần nhớ tới hồi trước mỗi lần mình bị bệnh, thê tử luôn hỏi han ân cần, cực nhọc ngày đêm, nghỉ ngơi yên ổn mà hầu hạ , nhưng bây giờ Kỷ thị đối với lãnh đạm như vậy, xem ra làm Kỷ thị quá đau lòng.

      Lục Thần khỏi hối hận vạn phần.

      Lần này Lục Thần bị bệnh đến hơn ba ngày mới chậm rãi tốt lên.

      Triệu Huệ Lan bị lão thái gia nhốt vào phòng chứa củi, Lục Thanh Lam vẫn như trước cực kỳ chú ý đến động tĩnh bên kia, phái Thạch Lưu phải để ý bên đó mọi lúc. Hôm nay, Lục Thanh Lam vừa ngủ trưa tỉnh lại, thấy Thạch Lưu vội vàng xông vào, "Lục tiểu thư, Lục tiểu thư, xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn!"

      Lục Thanh Lam dụi dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, : "Thạch Lưu tỷ tỷ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tỷ từ từ thôi."

      Thạch Lưu : "Lục tiểu thư, lão Hầu gia sai người bắt Triệu Huệ Lan uống thuốc phá thai."

      "Cái gì?" Lục Thanh Lam lập tức tỉnh táo lại. Lão thái gia hơn ba mươi tuổi mới sinh được Lục Thần, vô cùng thích và hy vọng đối với con nối dòng, so với tộc trưởng của những đại gia đình phong kiến khác còn mãnh liệt hơn nhiều, Lục Thanh Lam có thể rất hiểu tâm tình này của ông.

      Người coi trọng con nối dòng như vậy,tại sao lại sai người rót thuốc phá thai cho Triệu Huệ Lan chứ?

      "Tại sao tổ phụ lại làm như vậy?" Lục Thanh Lam thào hỏi.

      Thạch Lưu gãi gãi đầu: "Việc này nô tỳ cũng biết ."

      Lục Thanh Lam cũng trông mong nha hoàn có thể trả lời vấn đề của nàng. Nàng vài vòng quanh phòng, lại hỏi: "Lúc trước có việc khác thường nào phát sinh ?"

      Thạch Lưu : "Cũng có việc gì khác thường. À, đúng rồi, lão thái gia tự mình thẩm vấn Triệu Huệ Lan và tỳ nữ của nàng ta, nghe lúc lão Hầu gia từ phòng chứa củi ra, sắc mặt rất là khó coi."

      "Vậy là đúng rồi." Lục Thanh Lam gật đầu. Như vậy nghĩa là trong việc này còn có bí mật gì đó mà nàng biết. Cũng rất có thể, lão Hầu gia xác nhận được, đứa bé này vốn cũng phải là của tam gia, hoặc là lão thái gia hoàn toàn tin lời của Triệu Huệ Lan nữa. Mặc dù Trường Hưng hầu phủ ít nam, nhưng cũng thể để đứa bé có lai lịch ràng được sinh ra ở Trường Hưng hầu phủ, khiến huyết mạch Lục gia rối loạn.

      Lục Thanh Lam biết dù mình có suy nghĩ nát óc cũng đoán ra được gì, liền bảo Bồ Đào ra ngoài tiếp tục hỏi thăm.

      Triệu Huệ Lan đau đến chết sống lại, ở trong phòng củi kêu rên ngày đêm. Cái thai còn, nàng ta cũng mất nửa mạng. Theo như nhóm ma ma đồn đãi với nhau, đứa bé kia thành hình rồi, cũng tức là cái thai này ít nhất cũng được 3 tháng.

      Hằng Phong Uyển.

      Tam phu nhân vỗ tay vui mừng, cảm thấy hết sức may mắn, miệng liên tục : "Ả tiện nhân ác độc này nên bị vậy! Xứng đáng! Sao trực tiếp khiến nàng ta đau mà chết luôn ?"

      Tâm phúc Hồ ma ma thấy nàng ta như vậy, khỏi thầm sốt ruột. Từ khi mọi việc bị bại lộ, Tam phu nhân bị lão Hầu gia đuổi về, bị cấm túc ở trong Tam phòng. Lão Hầu gia cũng chưa xử lý Tam phu nhân như thế nào, nhưng Nhị phòng chịu nhượng bộ, luôn thỉnh cầu lão Hầu gia lấy lại công bằng cho bọn họ. Tính tình Lục Thần vốn ôn hoà hiền hậu, vốn là người luôn luôn nhẫn nhịn, nhưng làm người ai cũng biết cáu biết giận, Tam phòng tính kế và Kỷ thị như vậy, chọc giận .

      Hồ ma ma khuyên nhủ: "Phu nhân, chúng ta cũng nên tính toán chút !" Ngoài mặt Tam phu nhân kiêu ngạo, nhưng trong lòng cũng sợ hãi. Nàng ta cũng biết lần này mình gây họa quá lớn, giống với trước kia, sợ rằng chính mình có quả ngon mà ăn, nhưng vẫn mạnh miệng : "Cha ta là Bình Lương hầu, mẹ ta lại thương ta nhất , Kỷ gia chỉ là gia đình sa cơ thất thế mà thôi, bọn họ có khả năng làm gì được ta?"

      Nàng ta vẫn phách lối ương ngạnh như vậy, mà chỗ dựa lớn nhất cũng chỉ là phụ huynh mà thôi.

      Trong đại gia tộc, khó có bí mật nào có thể vùi lấp hoàn toàn, chẳng mấy chốc các loại tin đồn bay đầy trong Trường Hưng Hầu phủ, Lục Thanh Lam kết hợp các tin tức lại với nhau, rốt cục biết vì sao lão thái gia lại xử trí Triệu Huệ Lan như vậy.

      Nhắc tới Triệu Huệ Lan, số phận nàng ta cũng thảm, cấu kết cùng với nàng ta chỉ có mình Tam gia Lục Diệp, mà còn có gã sai vặt Thần Phong của ta. Từ khi Lục Diệp lén lút qua lại với Triệu Huệ Lan, trong lòng luôn ngứa ngáy khó nhịn, lòng muốn cùng mỹ nhân nối lại tiền duyên. Thế nhưng tam phu nhân quản thúc ta rất nghiêm, Lục Diệp tìm được cơ hội tới thôn trang, nên thường hay sai Thần Phong thay ta đưa đồ ăn hoặc đồ trang sức các loại cho Triệu Huệ Lan.

      Tam lão gia Lục Diệp là người háo sắc, tên tùy tùng Thần Phong cũng phải là loại tốt lành gì. Lá gan ta quá lớn, về độ ham mê sắc đẹp chỉ hơn chủ tử chứ kém. Lục Diệp ở bên ngoài lén lút nuôi mấy ngoại thất, hầu như đều bị gã nhân cơ hội thông dâm hết rồi.

      Thường xuyên qua lại, lá gan của Thần Phong càng ngày càng lớn. Triệu Huệ Lan dung mạo xuất chúng, phụ thân làm tri phủ, tuy gia tộc xuống dốc, cũng vẫn là danh môn khuê tú. Quý nữ nghèo túng, xinh đẹp như hoa, đối với nam nhân nữ tử như vậy có hấp dẫn giống người thường, Thần Phong làm sao có thể kìm lòng được? Có lần gã thừa dịp tặng đồ cho Triệu Huệ Lan, kê đơn ở trong nước trà của nàng ta, cùng nàng ta làm nên chuyện tốt.

      Sau đó Thần Phong lại viện cớ hù dọa rằng mình lan truyền việc này ra ngoài để uy hiếp nàng ta, buộc Triệu Huệ Lan ở sau lưng Tam gia lén lút lui tới với mình. Lại tiếp, số lần mà Triệu Huệ Lan và Thần Phong cẩu thả với nhau còn nhiều hơn cả cùng với Lục Diệp. Vốn chuyện này nàng ta cắn chặt hàm răng kiên quyết chịu , thế nhưng việc này Nguyệt Mai lại biết, Nguyệt Mai làm sao chịu nổi đại hình, rất nhanh khai hết mọi việc mà nàng ta biết.

      Bởi vậy, tuy rằng Triệu Huệ Lan mực chắc chắn hài tử trong bụng chính là của Tam gia Lục Diệp, lão Hầu gia lại dứt khoát chịu tin nàng ta, chút do dự ép nàng ta uống thuốc phá thai.

      Nguyệt Mai chỉ khai ra chuyện này, mà còn lộ ra bí mật. Hóa ra Triệu Huệ Lan luôn mồm có da thịt gần gũi với Lục Thần chính là bậy. Ngày ấy Triệu Huệ Lan dùng mê hương của tam phu nhân đưa, khiến Lục Thần rối loạn thần trí, lại vì là lần đầu sử dụng mê hương, biết mức độ vừa phải, bỏ quá nhiều thuốc làm cho Lục Thần hôn mê tỉnh. Lục Thần là đại nam nhân, mặc dù phải là cao lớn thô kệch, thế nhưng Triệu Huệ Lan làm sao có thể di chuyển được, đành phải gọi Nguyệt Mai cùng nhau đưa tới giường.

      Lục Thần ngủ say như người chết, đồ chơi phía dưới cũng làm được gì, dù Triệu Huệ Lan có lòng, cũng thể làm nên cơm cháo gì với , việc này do đó thành. Sau đó tuy Triệu Huệ Lan được như ý mà tiến vào Hầu phủ, nhưng Lục Thần cũng chưa từng ngủ lại ở trong phòng của nàng ta.

      Sau khi Lão thái gia biết việc này cũng dở khóc dở cười, gọi Lục Thần vào thư phòng của mình chửi mắng trận: "Cái thằng đần này, ngay cả việc mình có ngủ với nữ nhân hay mà cũng biết, để mặc nàng ta đùa bỡn trong tay, sao ta lại có thể sinh ra đứa con ngu xuẩn như vậy chứ!"

      Tuy Lục Thần bị lão Hầu gia chửi mắng trận, nhưng trong lòng lại cực kỳ sung sướng. vốn nghĩ mình có lỗi với thê tử, trong lòng vẫn luôn hổ thẹn. Bây giờ tốt rồi, Nguyệt Mai trả lại trong sạch cho mình, thân thể của mình vẫn còn thuần khiết! cảm thấy thoải mái hơn nhiều, tảng đá lớn trong lòng cũng biến mất.

      "Phụt!"

      Tiêu Thiểu Giác uống nước, Vệ Bân xem chuyện này giống như chuyện cười kể cho nghe, trực tiếp phun ngụm nước ra ngoài .

      Lục Thần có nữ nhi tinh quái như thế, mà sao làm cha lại ngu dốt đến vậy?
      Lazzy Le, Sweet you, pé nhỏ kute23 others thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tinh quái là để sau này chấn chỉnh phu cương đó.
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Nhà học Lục, nam nhân ngoại trừ vị đại bá ra toàn 1 lũ đầu đất bị người dắt mũi.
      Diệp Nhược GiaiLa Thùy Dương thích bài này.

    5. La Thùy Dương

      La Thùy Dương Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      2,408
      Hóa ra "Lan Di Nương" đêm đó chẳng làm nên cơm cháo gì nên tội lỗi của Lục Thần cũng giảm 1 chút. Ban đầu mình cũng ngờ ngợ vì mô tuýp thường là như vậy, có điều tình huống này mà xảy ra ở ngoài đời ko có vụ may mắn như thế. , mong là qua vụ này Lục Thần biết chừa mai mốt ngu dốt bị dắt mũi như vậy nữa! Tuy lần này Lục Thần vô tội nhưng Kỷ thị cũng thể dễ dàng tha thứ như vậy được, phải ngược nữa ngược nữa ngược mãi cho chừa!
      Loại nhân vật này nửa nạc nửa mỡ, tuy đến mức ghét nhưng cũng thích nổi. Hứ hứ! :yoyo59:
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :