1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 44.2: Lộ chân tướng
      Editor: Diệp Nhược Giai

      Bênnày lão thái gia lão phu nhân nhận được tin tức, phái người đến gọi bọn họ qua.

      Mọi người cùng nhau đến Mục Nguyên đường, vừa hành lễ với lão thái gia lão phu nhân xong, Tam phu nhân làm ác nhân cáo trạng trước, thêm mắm thêm muối kể lại lần mọi chuyện xảy ra. Qua những lời của nàng ta, Triệu Huệ Lan kia lập tức biến thành cây cải thìa yếu ớt mặc người chà đạp. Hơn nữa, nàng ta còn trong sáng ngoài tối thầm ám chỉ, tất cả đều là cạm bẫy do Kỷ thị cố ý thiết kế, vìlòng Kỷ thị nhen chứa nổi Triệu Huệ Lan, nên tính toán mọi chuyện nhằm đẩy Triệu Huệ Lan vào chỗ chết.

      Lão phu nhân nghe vậy lập tức nhíu chặt lông mày: “Chúng ta đường đường là Hầu phủ thế gia, sao có thể để loại chuyện này xảy ra? Các ngươi ngại thanh danh của Hầu phủ đủ nổi tiếng à?” Trong lời này thể bất mãn với Nhị phòng.

      đợi Kỷ thị chuyện, Lục Thần : "Mong phụ thân mẫu thân minh xét, A Hành phải loại người tàn nhẫn nham hiểm như vậy. Con xin lấy tính mạng mình ra mà cam đoan, trong việc này chắc chắn có tình gì khác.”

      Tuy Kỷ thị oán trách Lục Thần, nhưng nghe được lời này vẫn cảm thấy ấm lòng.

      Lão hầu gia nạt con trai mình: "Ngươi câm miệng cho ta!" Lại quay đầu phân phó: “ mời Chu tiên sinh đến đây, trước tiên phải kiểm tra xem rốt cuộc trong bát thuốc này chứa cái gì!”

      Chu tiên sinh ở ngay trong Hầu phủ, chẳng bao lâu sau tới đây. Nghe lời phân phó của lão hầu gia xong, ông liền cầm chén thuốc sang căn phòng ngay bên cạnh để kiểm nghiệm, lúc sau quay lại, mặt mày xanh mét, vừa nhìn biết là có chuyện hay.

      Lão hầu gia hỏi: "Tiên sinh có tra ra trong chén thuốc này chứa gì ?”

      Chu tiên sinh lướt mắt nhìn vòng quanh mình, lão hầu gia hiểu ý, cho đám hạ nhân lui xuống, chỉ để mấy chủ tử ở lại. Lục Thanh Lam nắm chặt lấy váy của mẫu thân, đứng yên tại chỗ.

      Lão hầu gia : "Tiên sinh có thể rồi.”

      Chu tiên sinh : “Nếu lão phu nhìn lầm, trong chén thuốc này có loại độc hiếm thấy tên là hạc đỉnh hồng, nếu người bình thường lỡ uống phải, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, chắc chắn mất mạng. Chẳng qua, loại độc này cực kỳ hiếm có, lão phu biết...”

      "Hạc đỉnh hồng?" Lão hầu gia giận quá hóa cười, loại thuốc độc lợi hại này, cho dù là nông dân có hiểu biết nông cạn cũng vẫn từng nghe nhắc tới. “Tiên sinh vất vả rồi, lui xuống trước . Chuyện ngày hôm nay, mong tiên sinh giữ bí mật giùm.”

      Chu tiên sinh chắp tay, : "Lão phu biết nên làm gì!” Rồi lập tức xoay người rời .

      khí trong phòng thoáng chốc như ngưng tụ thành băng. Ánh mắt rét lạnh của lão phu nhân dính người Kỷ thị: “ là nghiệp chướng! Trường Hưng Hầu phủ tuyệt đối thể dung thứ cho kẻ mưu mô nham hiểm như thế!” Cứng rắn chụp luôn tội danh này lên đầu Kỷ thị.

      Lục Thanh Lam hung tợn trừng Triệu Huệ Lan, ngờ lá gan của nàng ta lại to đến thế, dám hạ loại thuốc độc lợi hại như vậy cho mẫu thân ngay địa bàn của Nhị phòng! Mà càng khiến người ta phẫn nộ hơn là, kiếp trước nàng ta lại thành công! Nếu phải đời này nàng đề cao cảnh giác mọi lúc mọi nơi, e là vẫn giẫm lên vết xe đổ của kiếp trước. Lục Thanh Lam nhớ lại kiếp trước mẫu thân chết oan uổng thế nào, chỉ hận thể lập tức lôi Triệu Huệ Lan băm vằm thành từng khúc!

      Lão hầu gia căm hận vỗ mạnh lên bàn, “Chuyện này là thế nào?”

      Triệu Huệ Lanlập tức quỳ xuống, : “Lão hầu gia, tì thiếp bị oan. Độc này phải do tì thiếp bỏ vào, vừa rồi Chu tiên sinh cũng , hạc đỉnh hồng này tuy là thiên hạ kỳ độc, nhưng lại vô cùng quý hiếm. Tì thiếp chỉ là nữ nhân chân yếu tay mềm, kiếm đâu ra loại độc cỡ ấy chứ?”

      "Hôm nay tì thiếp chỉ tình cờ chuyến đến chính phòng, thấy phu nhân uống thuốc, muốn làm tròn bổn phận của thiếp thất, vì vậy mới nhận lấy chén thuốc này. Trước mắt bao người, tì thiếp nào có cơ hội hạ độc chứ, nhất định là bát thuốc ấy sớm bị người khác bỏ thuốc kịch độc vào rồi. Lão hầu gia xin hãy làm chủ cho tì thiếp!” ràng vu khống cho Kỷ thị hãm hại nàng ta.

      Kỷ thị buồn cười : “Chẳng lẽ chính bản thân ta hạ độc trong chén thuốc của ta, ý định tự độc chết mình à?”

      Triệu Huệ Lan : “Đương nhiên phu nhân làm vậy, nhưng có nghĩa là người khác làm. chừng có ai đó bất mãn với phu nhân, thầm động tay động chân trong đó. Thuốc này do Lục Ngạc sắc, biết đâu nàng ta chính là kẻ hạ độc!" giờ Triệu Huệ Lan chỉ muốn liều mạng khuấy đục vũng nước này, như vậy nàng ta mới có cơ hội thoát thân, hơn nữa biết đâu có thể từ trong đó giành được chút lợi ích bất chính.

      Lão hầu gia : "Gọi Lục Ngạc vào đây!”

      Lục Ngạc tiến đến, nghe Triệu Huệ Langiá họa cho mình, rằng mình hạ độc trong chén thuốc của phu nhân, liền vội vã quỳ xuống: "Nô tì ký khế ước sinh tử, lòng trung thành hầu hạ phu nhân, hơn nữa phu nhân đối với nô tì có đại ân, nô tì trăm ngàn lần dám hạ độc.”

      Kỷ thị cũng : "Lục Ngạc làdo con mang theo từ phía nam đến đây, cả nhà nàng đều hầu hạ Kỷ gia, tuyệt đối thể hạ độc con được.”

      Lão hầu gia ngẫm nghĩ lúc rồi phân phó: “Người đâu, lục soát hai tiện tì này cho ta!”

      Hai ma ma lập tức vâng lệnh bước vào, tỉ mỉ lục soát Triệu Huệ Lan cùng Lục Ngạc từ xuống dưới, nhưng nào thấy bóng dáng của hạc đỉnh hồng đâu?

      Tam phu nhân mím môi cười: “Con thấy việc này rất lạ! Triệu di nương ăn nhờ ở đậu, cho dù có gan hại người cũng có bản lĩnh đó. Đừng là, có ngườithấy Triệu di nương sắp gả cho nhị bá, nhìn vừa mắt nên mới cố ý diễn vở kịch, muốn nhân cơ hội độc chết Triệu di nương?" Ánh mắt sắc bén dính chặt người Kỷ thị.

      Tam phu nhân nhìn về phía lão hầu gia : "Phụ thân, việc này liên quan đến danh dự trăm năm của Hầu phủ chúng ta, thể để loại chuyện này diễn ra ở Hầu phủ được.”

      Lão phu nhân tiếp lời: “Độc phụ bậc này thể lưu lại, ta thấy vẫn nên đuổi về Giang Châu .” Giang Châu là nhà mẹ của Kỷ thị, đây chính là có ý định muốn hưu nàng.

      Lục Thanh Lam giận dữ, lão phu nhân cùng giuộcvới Tam phu nhân,ỷ thế chèn ép người khác như vậy, lại còn muốn mơ mơ hồ hồ hưu Kỷ thị, đúng là khinh người quá đáng!

      Lục Thần cũng thầm tức giận, nhưng thể phát tác với lão phu nhân, chỉ đành với Tam phu nhân: “Thỉnh Tam đệ muội năng cẩn thận, những lời thế này thể nào tùy tiện ra. Dựa theo luật lệ Đại Tề, kẻ phạm tội vu cáo chịu hình phạt phản tọa (1), nếu lát nữa A Hành được chứng minh là trong sạch, liệu ngươi có dám tự cầu hưu thư, quay về Bình Lương Hầu phủ ?”

      (1) Phản tọa: lấy tội danh và hình phạt của người bị vu cáo phán cho kẻ vu cáo.

      Tam phu nhân khỏi cứng người, dưới tình huống này mà Lục Thần vẫn bảo vệ cho Kỷ thị đến thế, nàng ta vừa oán hận vừa ghen ghét.

      Lão hầu gia lại : "Ngươi bậy gì đấy, còn câm miệng lại cho ta! Đống tai họa này còn phải do bản thân ngươi biết thận trọng làm việc mới có hay sao?”

      Lão phu nhân vội vàng khuyên nhủ: "Hầu gia xin bớt giận, vì việc này chọc tức thân mình đáng.”Rồi tiếp: “Ta thấy việc này cũng đơn giản, chỉ cầnnghiêm hình ép hỏi những kẻ có liên quan, các nàng tất ra chân tướng, cứ bắt đầu khảo vấn từ Lục Ngạc với Nguyệt Mai .”

      Triệu Huệ Lan vốn suy tư lo lắng, nghe được lời này liền hoàn toàn yên lòng. Vốn dĩ chuyện này từ đầu tới cuối Nguyệt Mai đều hề tham dự, vì vậy hoàn toàn biết gì, cho dù có nghiêm hình tra tấn đến thế nào cũng chắc chắn thu được gì từ miệng nàng ta.

      Lục Thanh Lam khỏi thầm sốt ruột, nàng nghĩ ra rốt cuộc Triệu Huệ Lan dùng cách gì để hạ độc trong thuốc an thai của mẫu thân. Thấy tình đột ngột rẽ hướng, trong đầu nàng bỗng nhiên nảy ra ý nghĩ.

      Kiếp trước trong hậu cung của Tiêu Thiểu Huyền có hai phi tần đấu đá với nhau, có thể là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. trong hai người giấu độc trong móng tay, hạ độc trong thuốc của vị phi tần kia, quả nhiên thành công độc chết vị phi tần cũng khá được sủng ái ấy, mà Nội vụ phủ tra xét hồi lâu vẫn tra ra được căn nguyên của việc, mãi cho đến sau này khi vị phi tần nọ muốn dùng thủ đoạn tương tự hạ độc vị phi tử khác vừa được sủng ái gần đây mới bị phát .

      Chẳng lẽ, Triệu Huệ Lan cũng giấu độc trong móng tay? Lục Thanh Lam càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng. Thừa dịp hạ nhân của Mục Nguyên đường còn chưa lôi Lục Ngạc tra tấn, nàng bỗng nhiên chen lời: "Triệu di nương, móng tay của ngươi nhìn đẹp đấy, sao mà sơn được màu như thế vậy?”

      Mười móng tay của Triệu Huệ Lan được phết lên màu đỏ chói, che giấu nhan sắc , bên trong đó giấu gì cũng nhìn thấy được.

      Triệu Huệ Lan chợt nghe có người đề cập tới móng tay của mình sợ tới mức giật nảy mình như vừa bị bò cạp chích cho cái. “Lục nương, ta ta...” Ấp úng nửa ngày biết gì.

      Chứng tỏ có tật giật mình.

      Kỷ thị là người thông minh, chỉ thoáng suy nghĩ chút hiểu, “Thỉnh lão hầu gia cùng lão phu nhân phái người kiểm tra móng tay của Triệu di nương, nếu như con đoán sai, nhất định Triệu di nương giấu hạc đỉnh hồng trong móng tay.”

      Đương nhiên lão hầu gia cũng nhìn ra vừa rồi Triệu Huệ Lan phản ứng khá là quá khích, trong lòng tin Kỷ thị bảy phần. Vì vậy ông liền sai người mời Chu tiên sinh đến lần nữa để kiểm tra móng tay của Triệu Huệ Lan.

      Hai ma ma tóm chặt lấy cánh tay của Triệu Huệ Lan, làm nàng ta muốn động cũng động được.

      Chu tiên sinh dùng que bạc nho cạo lớp bột phấn màu đỏ nhạt dính trong móng tay Triệu Huệ Lan ra, cẩn thận kiểm nghiệm rồi : "Hồi bẩm lão hầu gia, đây đích thị là hạc đỉnh hồng.”

      Lão hầu gia gật gật đầu, sai người tiễn Chu tiên sinh , sau đó trầm giọng : "Triệu Huệ Lan, ngươi còn lời gì để ?"

      Mặt Triệu Huệ Lan xám ngoét như tro tàn, thất hồn lạc phách ngã ngồi dưới đất.

      Vẻ mặt Tam phu nhân đầy bất ngờ như thể dám tin, "Ngươi ngươi ngươi... sao ngươi có thể...” vô dụng đến thế!

      Lão hầu gia phân phó: “ lục soát Thu Thủy viện của nàng ta.”

      Mọi người kiên nhẫn chờ đợi tại Mục Nguyên đường, hai khắc sau thu được kết quả, người được phái lục soát phát chất kịch độc hạc đỉnh hồngđược giấu trong ngăn bí mật trong hộp trang sức của Triệu Huệ Lan. Hộp trang sức ấy thuộc về Hầu phủ, mà là vật do Triệu Huệ Lan mang theo khi chuyển vào đây.

      Đến lúc này,chân tướng lộ , Triệu Huệ Lan vẫn luôn giấu hạc đỉnh hồng trong ngăn bí mật của hộp trang sức, năm xưa khi phụ thân bị giết, cả nhà rơi vào cảnh bị lưu đày, nàng ta nhờ người pha chế ra hạc đỉnh hồng, vốn định bụng nếu như tình phát triển đến nông nỗi thể cứu vãn được nữa, nàng ta uống thuốc độc tự sát. Nhưng nàng ta ngờ ngày hôm nay bản thân mình lại nảy ra ý giết người, lấy hạc đỉnh hồng từ trong ngăn bí mật ra, giấu vào trong móng tay cái, mưu toan mượn danh nghĩa hầu hạ Kỷ thị uống thuốc, lén lút hạ độc vào trong chén thuốc để giết Kỷ thị, lại ngờ bị Lục Thanh Lam nhìn thấu, kịp thời ngăn cản.

      Lão phu nhân : "Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc(1), người thiện lương được trời giúp đỡ, may mắn bị mưu kế của ả độc phụ này che mắt, thê tử của lão nhị phải vô duyên vô cớ chịu mối khuất nhục này.” Bà ta được cái ứng biến rất nhanh, lập tức thay đổi mũi thương chĩa về phía Triệu Huệ Lan. Lão thái gia nghe vậy chỉ khe khẽ hừ tiếng.

      (1) Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc: Người trong sạch ngay thẳng cần phải giải thích đôi co gì mà vẫn được trả lại thanh bạch, cây ngay sợ chết đứng. Còn người giả dối dù có che lấp đến bao nhiêu, giải thích như thế nào cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra.

      Xưa giờ ông biết lão phu nhân vẫn luôn thiên vị Tam phòng, nhưng hôm nay biểu rệt ra như vậy rất là quá quắt.

      Kỷ thị : "Triệu Huệ Lan, ta có chuyện , muốn giáp mặt hỏi ngươi câu! Ta đồng ý để ngươi gả vào Hầu phủ, mồng tám tháng sau là ngươi có thể cử hành nghi thức đàng hoàng bước vào cửa phủ này rồi, tâm nguyện của ngươi đạt thành mà vì sao vẫn muốn mạo hiểm hạ độc ta cơ chứ?” Nàng quả nghĩ mãi ra.

      Triệu Huệ Lan ngẩng phắt đầu lên, : "Ta hận ngươi! Ta hận ngươi đoạt tất cả mọi sủng ái của Nhị gia, thế mà còn ở đó ra vẻ thận trọng, giả vờ rộng lượng. Ta cũng Nhị gia, nhưng trong lòng chỉ có duy nhất mình ngươi, cho dù ta tự mình dâng thân thể này đến tận miệng , vẫn mực hờ hững với ta! Ta hận ngươi có ba đứa con rồi, thế mà vẫn may mắn mang thai thêm cốt nhục của Nhị gia nữa... Ta hận ngươi chiếm hết tất cả mọi điều tốt đẹp đời này, còn ta suy tàn đến mức hóa thành bùn nhơ, mặc người ta giẫm đạp nhục nhã!” Nàng ta nghiến răng nghiến lợi, có vẻ phát điên phát cuồng, lao mạnh về phía Kỷ thị.

      Kỷ thị hốt hoảng, may mà Lục Thần phản ứng nhanh chóng, kịp thời chắn trước người nàng.

      Lần này đương nhiên còn lòng dạ nào mà thương hoa tiếc ngọc nữa, lập tức giơ chân lên đá văng Triệu Huệ Lan. Triệu Huệ Lan phun ra ngụm máu, mềm nhũn ngã đất.

      Chớp mắt cả viện náo loạn hết cả lên.

      Lão thái gia chỉ nghe lọt câu, lập tức hỏi Kỷ thị: “Nàng ta gì, con có thai à? Sao con lại cho chúng ta biết chứ! là hồ đồ!” Đường con cháu của ông gian nan khó khăn, vì vậy cực kỳ quan tâm đến cháu trai của mình. Vất vả lắm mới có được hai thằng con ruột, nay dưới gối Lục Thần cũng mới chỉ có đứa con trai là Lục Văn Đình, còn Lục Diệp tuy cũng có đứa con, nhưng lại là thứ tử. Lão hầu gia chờ ôm cháuđích tôn chờ đến sốt hết cả ruột rồi.

      Lão hầu gia liên tục : "Còn đứng đó thất thần làm gì nữa, mau mang ghế đến cho thê tử lão nhị !”
      Sweet you, pé nhỏ kute, KisaragiYue20 others thích bài này.

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 44.3: Lộ chân tướng
      Editor: Diệp Nhược Giai

      Ánh mắt Tam phu nhân nhìn Kỷ thị quả thực như muốn bốc hỏa, ghen tị đến sắp phát điên rồi. Lão phu nhân cũng miễn cưỡng cười : "Con bé này, sao có tin vui đến thế mà lại thông báo cho bọn ta biết trước?”

      Lần này ánh mắt lão hầu gia nhìn Triệu Huệ Lan khác biệt hoàn toàn: “Dám mưu hại cháu đích tôn của ta, độc phụ như ngươi thể lưu lại, nhất định phải xử phạt nặng mới có thể giải mối hận trong lòng của ta! Người đâu, kéo độc phụ này xuống đánh hai mươi gậy trước !”

      Tuy lão hầu gia vô cùng tức giận, nhưng vẫn đánh mất lý trí, dù sao Triệu Huệ Lan cũng là con cháu của trung lương, mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, cũng thể để nàng ta chết tại Hầu phủ được.

      Nhưng với thân thể mảnh mai nhắn của Triệu Huệ Lan, hai mươi gậy đánh xuống là quá mức chịu đựng rồi.

      Triệu Huệ Lan sợ hãi quay người lại: "Tam phu nhân, cứu ta!"

      Tam phu nhân vội vàng lùi về sau, “Ngươi làm ra loại hành động táng tận lương tâm đó rồi còn muốn kéo ta theo làm gì?” Hôm nay đủ mất mặt rồi, nàng ta muốn dính líu gì đến nữ tử này nữa.

      Hai ma ma tiến vào, chia nhau kéo tay Triệu Tuệ lan lôi ra ngoài, trong miệng Triệu Huệ Lan ngừng kêu lên "Tam phu nhân cứu ta", nhưng Tam phu nhân chỉ cúi đầu im lặng.

      Cảnh ma ma thấy hết sức bất an, bà biết Triệu Huệ Lan mang thai, đừng là hai mươi gậy, mà chỉ cần bị đánh mười gậy năm gậy thôi nàng ta cũng chắc chắn vì thế màsảy thai. Lão hầu gia coi trọng vấn đề con cái nối dòng, nếu thực để mặc cho chuyện này xảy ra, phu nhân chắc chắn bị liên lụy. Vì vậy cho dù Cảnh ma ma hề muốn chút nào, nhưng vẫn đành phải mở miệng cầu tình: "Lão hầu gia bớt giận, hai mươi gậy này thể đánh xuống được!”

      đến tận nước này rồi mà Triệu Huệ Lan vẫn chịu raviệc mình có thai, trong lòng Lục Thanh Lam nắm chắc rằng đứa bé này hiển nhiên có lai lịch , cho nên cũng ngăn Cảnh ma mavạch trần chuyện này.

      Lão hầu gia khó hiểu nhìn bà: "Ngươi muốn gì nữa?”

      Cảnh ma ma : "Lão thái gia, thể trừng phạt được. Triệu di nương nàng ta... nàng ta cũng có thai!”

      "Cái gì?" Lời vừa thốt ra, mọi người lại ồn ào trận!

      Lục Thần là người đầu tiên tin việc này, lập tức nhảy ra : “ thể nào!” với Triệu Huệ Lan cũng chỉ có đêm với nhau, mà khi ấy còn say mèm, tin chỉ lần ấy thôi mà Triệu Huệ Lan có thể mang thai giống nòi của .

      việc có bước ngoặt bất ngờ, lão thái gia nghe tin mà nửa buồn nửa vui.

      Triệu Huệ Lan xé giọng : “ sai, ta đúng là mang thai con của Nhị gia đấy!Ha ha ha ha ha ha ha!"

      "Ngươi hươu vượn, thể nào có chuyện đó được!” Lục Thần căn bản là tin.

      Lão thái gia nhướng mày, vội vàng phân phó: “Mau mời Chu tiên sinh đến đây lần nữa.”

      Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Chu tiên sinh tới đây ba lần, nhưng ông vẫn bình tĩnh nhẫn nhịn, nhiều hỏi nhiều, bảo gì làm nấy. Triệu Huệ Lan bị kéo lại đây, Chu tiên sinh tĩnh tâm bắt mạch cho nàng ta, trầm ngâm lát, : "Lão hầu gia, nàng quả có thai, hơn hai tháng.”

      Lục Thần chấn động toàn thân: "Hơn hai tháng? Chu tiên sinh, ngươi có nhầm ?"

      Chu tiên sinh : "Nhị lão gia, việc quan trọngthế này sao lão phu dám tùy tiện đưa ra kết luận cơ chứ. Hơn nữa hỉ mạch cũng khó bắt, lão phu nắm chắc mười phần.”

      Lục Thần nhìn chằm chằm Triệu Huệ Lan : “Tiện tì ngươi giỏi, rốt cuộc cái thai đó là của ai?”

      Lão thái gia cũng nghe ra lời này có hàm ý, “Lão nhị, con gì thế?”

      Mặt Lục Thần vì phẫn nộ mà đỏ bừng lên, : "Phụ thân, con với nàng ta quen biết còn chưa được hai tháng, sao có thể làm cho nàng ta mang thai hơn hai tháng đây?” vừa cẩn thận ngẫm lại chút , khó trách nàng ta gấp gáp muốn gả vào phủ đến vậy, đại ca đưa ra điều kiện tốt đến thế, để nàng ta đường đường chính chính gả làm nương tử của người khác mà nàng ta vẫn chịu, cứ sống chết muốn làm thiếp thất. Mình đây chẳng những bị nàng ta đội cho cái nón xanh, còn suýt nữa ngốc nghếch nuôi con giùm cho người khác, điều này mà nhịn được còn cái gì thể nhịn chứ!

      Nhớ lại sau cái đêm mơ hồ ấy, Triệu Huệ Lan ôm khóc sướt mướt kể lể rằng nàng ta vẫn còn là xử nữ, lại còn bảo rằng có thể tự mình kiểm nghiệm lạc hồng đệm giường. Khi ấy lòng rối loạn như tư vò, có lòng dạ nào mà kiểm nghiệm thứ ấy nữa. ngờ rằng nữ tử này vô sỉ đến thế, tất cả mọi chuyện đều do nàng diễn ra, nực cười là bản thân mình vẫn cứ luôn bị lừa chẳng hay biết gì, tin tưởng những lời dối trá ấy.

      Lão thái gia nghe được lời này mặt cũng hoàn toàn đanh lại. Trong đại gia tộc, xem trọng nhất chính là huyết mạch thuần chủng, kiêng kị nhất chính là huyết mạch lẫn lộn. Triệu Huệ Lan làm ra việc này, chẳng những sỉ nhục Lục Thần, mà còn sỉ nhục cả Trường Hưng Hầu phủ.

      Giọng của ông rét lạnh hơn băng: “, cái thai đó của ai?”

      Triệu Huệ Lan cười ha ha, nhìn Lục Thần : " sai, cái thai này quả thực phải của ngươi!” Nàng lại quay đầu : "Nhưng mà lão hầu gia, ta mang thai thực chính là cháu của ngài. Phụ thân của đứa bé này, chính là Tam gia Lục Diệp!"

      Tam phu nhân lập tức nhảy dựng lên: "Ngươi bậy,sao, sao có thể như thế được?”

      Triệu Huệ Lan nhìn thẳng vào mắt Tam phu nhân, : "Việc đến nước này, ta còn giấu giếm làm gì? Tam phu nhân, ngày đó ngươi bảo ta câu dẫn Nhị gia những gì? Ngươi , phàm là có chuyện gì, ngươi nhất định sẽgiúp ta giải quyết, vậy mà nay nước gần tới đầu, ngươi lại lùi về chịu kéo ta lên, mặc cho ta chết đuối, tự sinh tự diệt. Tam phu nhân, ngươi đối xử với ta như thế đấy à?”

      Tam phu nhân thét to: "Ngươi bậy! Ta sai ngươi câu dẫn nhị bá khi nào chứ?" Vô luận thế nào cũng thể thừa nhận việc này.

      Lão thái gia khôngngờ càng đào sâu xuống mớ rắc rối này càng liên lụy đến nhiều người nhiều việc. Lão phu nhân như đứng đống lửa như ngồi đống than: "Lão hầu gia, ta thấy ả độc phụ này điên mất rồi, lòng muốn cắn loạn khắp nơi, ả định quấy cho cả nhà yên đây mà. giờ điều tra ả có ý muốn độc chết thê tử lão nhị, bằng giết ngay tại chỗ, miễn cho ả tiếp tục chia rẽ tình cảm giữa phụ tử huynh đệ trong Hầu phủ này.”

      Lục Thần lại đồng ý, “ tra ra được đến đây sao có thể tiếp tục làm chứ! Nếu như phụ thân mẫu thân thể lấy lại công bằng cho Nhị phòng, hôm nay nhi tử dứt khoát quỳ ở đây dậy.” Dứt lời lập tức vén vạt áo quỳ xuống. Tuy tình tình thuộc dạng ôn hòa, nhưng lại phải là kẻ nhu nhược nhút nhát. Việc ngày hôm nay thể ra rằng Tam phòng tính kế Nhị phòng, nếu muốn xử tử Triệu Huệ Lan cách minh bạch như thế,qua loa xử lý việc này, quả quyết chịu.

      Lão hầu gia hừ lạnh tiếng: “Trong bụng nàng ta vẫn còn đứa bé biết là của ai kìa, có thể giết khơi khơi vậy à?” ràng là lão phu nhân có tật giật mình, lão hầu gia sao phát ra được chứ.

      Lão hầu gia nhìn Triệu Huệ Lan, ánh mắt sắc bén như đao: “Rốt cuộc việc này là thế nào, ngươi thực hư mọi chuyện cho ta. Nếu , đừng trách bản hầu dùng trọng hình với ngươi!”

      Triệu Huệ Lan : "Tiểu nữ tử tất nhiên biết gì nấy, dám che giấu bất cứ việc gì!” Việc đến nước này, nàng ta cũng còn gì để giấu, vì vậy bắt đầu kể nguồn cơn mọi việc.

      Hóa ra, khi đó Triệu Huệ Lan cùng đường, bèn tìm đến Trường Hưng Hầu phủ với hy vọng có chỗ nương tựa. Ban đầu Tam phu nhân hết sức hờ hững với nàng ta, sau đó biết thế nào lại dần dần thân thiện hơn. Tuy Triệu Huệ Lan cũng thấy lạ, nhưng Tam phu nhân chính là tấm ván gỗ duy nhất mà nàng ta có thể bám lấy khi chìm xuống, chỉ đành lá mặt lá trái với Tam phu nhân.

      Qua lại nhiều thành quen, Tam phu nhân liền khuyên nàng ta nên gả vào Hầu phủ làm thiếp, cũng vẽ ra cho nàng ta về tương lai tốt đẹp, về những lợi ích mà nàng ta có thể đạt được. Triệu Huệ Lan vốn muốn làm thiếp cho người, nhưng Tam phu nhân lại dàn xếp cho nàng ta len lén trốn sau bình phong quan sát Lục Thần. Nàng ta thấy Lục Thần tuấn phóng khoáng, tác phong nhanh nhẹn, đối với mọi người lại ôn hòa ấm áp như gió xuân, cộng thêm vinh hoa phú quý trong Trường Hưng Hầu phủ, tất cả đều đẹp đẽ như loại gấm thượng đẳng, Triệu Huệ Lan khỏi động lòng.

      Nào ngờ bỗng nhiên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bởi vì nha hoàn tiện ra ngoài nhiều, Tam phu nhân thường hay sử dụng tùy tùng trong phủ để liên lạc với Triệu Huệ Lan, mà tất cả tùy tùng trong Tam phòng đều do Lục Diệp quản lý, qua thời gian Lục Diệp cũng phát ra. Ngày hôm ấy bám theo tùy tùng tìm đến nơi ở của Triệu Huệ Lan, vốn là kẻ háo sắc, thấy Triệu Huệ Lan xinh đẹp trẻ tuổi tươi ngon, lại có nơi nương tựa nhờ vả, liền nảy lòng tham muốn.

      Triệu Huệ Lan đương nhiên đủ sức phản kháng, chỉ đành khuất nhục cầu toàn thuận theo. Tam lão gia có món đồ chơi mới, đương nhiên vừa có thời gian rảnh rỗi sang chỗ nàng ta ngủ lại.

      Sau này, dưới giới thiệu của Tam phu nhân, Triệu Huệ Lan bày kếlàm quen với Lục Thần, tuy Lục Thần với Lục Diệp là huynh đệ, nhưng nhân phẩm của hai người lại cách nhau trời vực, đặt hai người lên cán cân so sánh, Triệu Huệ Lan đương nhiên hướng về phía Lục Thần hơn, cho nên mới xảy ra những chuyện tiếp theo đó.

      Triệu Huệ Lan phải chưa từng nghĩ tới việc bỏ cái thai này , làm theo lời của Lục Hãn, gả cho người trong sạch, có thể thân phận hơi thấp chút nhưng được làm nương tử đàng hoàng. Nhưng nàng ta lén gặp đại phu, đại phu rằng cơ thể của nàng ta quá yếu, nếu bỏ thai rất có khả năng làm tổn thương đến thân mình, xác hai mạng.

      Nàng ta từng chính mắt nhìn thấy thông phòng vì mang thai con của phụ thân mà bị mẫu thân ép uống thuốc phá thai, nằm giường kêu rên vẻn vẹn hai ngày, sang ngày thứ ba tắt thở mà chết. Chuyện này trở thành ám ảnh rất lớn trong lòng Triệu Huệ Lan, vì vậy nàng ta mới dám mạo hiểm phá thai.

      Lão thái gia trầm mặt nghe Triệu Huệ Lan khóc kể, sau đó cả giận : “Gọi nghiệt tử Lục Diệp kia về đây cho ta!” Con trai ruột của mình, tự bản thân mình biết đức hạnh của thế nào, vì vậy đối với những lời vừa rồi của Triệu Huệ Lan, ông tin đến bảy tám phần.

      Lục Diệpchẳng mấy chốc đến, dưới “dâm uy” của lão thái gia, kiên trì được bao lâu cúi đầu nhận tội.

      Triệu Huệ Lanlết hai gối tiến lên, ôm lấy chân Lục Diệp, khóc ròng : "Tam gia, tì thiếp có đứa con của ngài, cầu ngài nhất định phải cứu tì thiếp!”

      Hồi trước, khi Lục Diệp nghe Triệu Huệ Lan phải gả cho nhị ca làm tiểu thiếp, trong lòng hâm mộ ghen tị thôi. lòng muốn thu Triệu Huệ Lan vào phòng, chỉ vì trong nhà còn con cọp mẹ, có tà tâm mà có gan làm.

      Lục Diệp nghe được lời của Triệu Huệ Lan liền len lén liếc mắt quan sát sắc mặt của thê tử, Tam phu nhân giống như con mèo bị đạp phải đuôi, nhảy dựng lên: "Ngươi dám! Nếu như ngươi muốn nhét ả kỹ nữ này vào trong phòng, trừ phi ta chết!"

      Lão hầu gia sẵng giọng : “Ngươi cũng là kẻ mang tội, sao còn dám làm càn như thế! Còn mau quỳ sang bên cho ta! Thân là em dâu mà lại dám vươn tay đến tận việc trong nhà Nhị bá, ta đây mới nghe thấy lần đầu đấy!”

      Tam phu nhân run người, dám nhiều lời, ngoan ngoãn quỳ xuống bên.

      Lục Diệp thấy có hy vọng, ánh mắt khẩn thiết nhìn phụ thân mình: “Nhi tử có nhiều con trai, nay Triệu nương mang cốt nhục của con, vẫn mong phụ thân mẫu thân thành toàn, đưa Triệu nương cho nhi tử.”

      " được!" Lão phu nhân luôn giữ tấm lòng son với con trai do chính mình sinh ra, lập tức phản đối: “Loại nữ tử rắn rết thế này sao có thể ở lại Tam phòng được. Mẹ thấy bằng cứ chờ nàng ta sinh con trước rồi hẵng tính tiếp.”

      Lão hầu gia cũng có ý đó, liền : “Vậy bây giờ nhốt nàng vào phòng chứa củi , đợi ta điều tra ràng rồi xử lý cũng muộn.” Ông là người từng trải, đương nhiên thể nào chỉ nghe lời của bên, phải là Triệu Huệ Lan gì ông tin nấy.
      Sweet you, pé nhỏ kute, KisaragiYue20 others thích bài này.

    3. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Tuy chưa xử mẹ chồng nàng dâu Tam phu nhân với lão phu nhân nhưng tạm thời là thấy hả lòng hả dạ rồi
      La Thùy Dương thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khiếp hồn mấy cái nhà tam thê tứ thiếp xong quản được nội bộ để em chị em oánh nhau đấu đá nhau đến chết người.
      Learthy Phantomhive thích bài này.

    5. Yên Hoa

      Yên Hoa Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      76
      Chê trách tam phòng với THL nhưng mấu chốt là Nhị gia làm cái gì để THL vào đc cửa. Mọi ng k biết thế nào chứ mình chỉ thấy lỗi ở Nhị gia. K rượu k hồ đồ chẳng ai có cớ j hại nhà mình. K có may mắn ở đây vợ chết,đứa bé trong bụng cũng chết. Uống vui đc nhưng để hậu quả này haizzz. Dù sau này có chuộc lỗi như nào cũng với độc giả như mình, xếp nhân vật này vào list ghét.
      Cám ơn các bạn editor.
      La Thùy Dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :