1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Đau lòng cho Kỷ thị
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    2. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 41: Bại Lộ
      Edit: Usagi

      Trả lời câu hỏi của nàng là tiếng hít thở đều đều nho của Lục Thần, trong lòng rất buồn bã, lại bị Trâu Minh chuốc ít rượu, cho nên đầu vừa đặt lên gối là liền thiếp .

      Kỷ thị khẽ thở dài tiếng, ánh mắt vô định như xuyên qua gian thời gian, mông lung biết ở nơi nào.

      Bỗng nhiên Lục Thanh Lam có cảm giác xúc động như muốn khóc. Tình cảm của mẫu thân đối với phụ thân ra sao, bây giờ nàng hiểu được đôi chút.

      Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy, Kỷ thị nhắc lại đề tài tối hôm qua, vẫn hầu hạ Lục Thần ăn sáng, rồi tiễn Đông Sơn thư viện thi tháng. Sau đó như ngày thường, nàng qua thư phòng dạy Lục Thanh Lam viết chữ. Lục Thanh Lam thầm lo lắng trong lòng, chuyện của Triệu Huệ Lan phải giải quyết sớm chút mới được, nếu chú ý lỡ nó phát sinh chuyện gì đó, tương lai sợ còn cơ hội để cứu vãn nữa.

      Phải nắm chặt Triệu Huệ Lan trong lòng bàn tay, mới có thể tiến lên tấn công, hay lui về phòng thủ.

      Lục Thanh Lam quyết định nhắc nhở mẫu thân chút, thừa dịp trong thời gian nghỉ ngơi, nàng ngây thơ hỏi, “Mẫu thân, tiểu nương tử hôm qua rốt cuộc có quan hệ như thế nào với cha vậy ạ? Nàng ta sống mình ở thôn trang, sợ bị người khác bắt nạt sao ạ?”

      Đột nhiên Kỷ thị chấn động. Bắt đầu từ ngày hôm qua, ngoài mặt thấy nàng có vẻ bình tĩnh, thực tế tâm tình mất khống chế từ lâu. Lúc nàng mới gả vào Trường Hưng Hầu phủ, bên cạnh Lục Thần cũng có vài ba nữ nhân, khi ấy nàng suy nghĩ nhiều. Thời đại này việc ba vợ bốn nàng hầu là chuyện thường tình, thế gia vọng tộc mà trong phòng có di nương nào mới kỳ quái. Hôm nay lớn tuổi rồi, cũng có ba đứa con, thế nào mà lại suy nghĩ ngược đời như thế này!

      biết bắt đầu từ lúc nào, mà nàng đối Lục Thần tình thâm đến như thế, muốn chàng bị nữ nhân khác nhúng chàm?

      Nữ nhi nhắc nhở nàng, Triệu Huệ Lan ở thôn trang bên ngoài là chuyện tốt. Chỉ việc Lục Thần nuôi ngoại thất ở ngoài, làm cho có tiếng xấu trong giới danh sĩ rồi, huống hồ nàng ta còn trong hiếu kỳ, nếu chuyện bại lộ, đường công danh của Lục Thần cần nghĩ tới nữa.

      Đó là điều thứ nhất.

      Nếu để Triệu Huệ Lan sống bên đó, ai biết nàng ta cùng Lục Thần làm ra chuyện gì? Chẳng may hai người tằng tịu với nhau sinh ra đứa bé, vấn đề này càng rắc rối hơn nữa.

      Đây là điều thứ hai.

      Hôm qua lúc phát gian tình của Lục Thần, phải chỉ có mình nàng ở đó, có rất nhiều vị phu nhân cũng thấy, biết mấy gia đình khác đồn đại những gì, nàng chỉ có thể nắm chặt Triệu Huệ Lan trong lòng bàn tay, mới có thể dẹp mấy lời đồn đãi bên ngoài, đến mức ảnh hưởng đến công danh của Lục Thần, đồng thời hủy hoại danh tiếng của Trường Hưng Hầu phủ. Huống chi việc hôm qua, ràng có thể thấy rằng Tam phu nhân nhúng tay vào, nếu nàng ta muốn nhân chuyện này để gây náo loạn, nhất định cũng phải dùng đến Triệu Huệ Lan.

      Đây là điều thứ ba.

      Ngẫm lại, nhất định phải đem Triệu Huệ Lan về đây, đặt dưới mí mắt của mình. Những đạo lý này nàng đều hiểu hết đấy chứ, nhưng nếu làm như vậy, nàng và Lục Thần hết đường cứu vãn, nàng còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.

      Hôm qua Cảnh ma ma cũng có mặt ở đó, bà sớm muốn góp ý cho Kỷ thị, nên vội vàng lên tiếng, “Phu nhân, người phải quyết đoán chút!”

      Kỷ thị do dự trong chốc lát, rốt cục thở dài tiếng , “Nếu như thế, xin mời ma ma thay ta lần, đón nữ nhân kia vào phủ .”

      Lục Thanh Lam định nhắc nhở Kỷ thị nhất thiết phải đưa Triệu Huệ Lan về nhà, chợt nghe bên ngoài có người , “Mẫu thân chuẩn bị đưa nữ nhân kia tới chỗ nào?”

      Lục Thanh Lam vui mừng nhảy lên, lật đật chạy tới vén mành lên, kêu “Tỷ tỷ!”

      Lục Thanh Nhàn mặc bộ váy áo màu ánh trăng, thướt tha tới, tóc gài cây trâm khắc hình phượng như ý bằng vàng ròng, đầu trâm rũ xuống, từng dây kết thủng thẳng đánh vào trán nàng theo mỗi bước . Khuôn mặt nhắn lên vẻ lo lắng, nét thanh tú thong dong ngày thường giờ thay bằng nỗi căng thẳng, “Mẫu thân, người muốn đưa nữ nhân kia đâu?”

      Cảnh ma ma đáp lại, “Tất nhiên là đem ả về Hầu phủ rồi, để phu nhân tự mình coi chừng, có thế tiểu tiện nhân kia mới có thể sống đàng hoàng.”

      Lục Thanh Nhàn , “ được! Bây giờ thái độ của phụ thân đối với nàng ta như thế nào chúng ta còn chưa , thể cứ như vậy mà đón nàng về đây. Với tính tình của phụ thân mà , chừng phóng lao phải theo lao, nạp nàng ta làm thiếp. Chẳng phải người giúp đỡ nàng ta hay sao?”

      Kỷ thị cau mày hỏi, “Vây con xem ta nên làm thế nào bây giờ?”

      Lục Thanh Nhàn đáp, “Bây giờ người muốn nắm lấy nàng ta là đúng, nhưng thể đưa vào Hầu phủ. Trước hết người lấy danh nghĩa của phụ thân, đem nàng ta đến thôn trang hồi môn của người, sau khi biết lai lịch của nàng ta rồi, nếu thấy thân phận của nàng ta có khuyết điểm nào, người cũng có thể lấy đó làm lý do để xử lý nàng ấy. Nếu cha muốn nâng nàng ta vào cửa, người cũng có thể kiên quyết cự tuyệt.”

      Lục Thanh Lam liên tục gật đầu, tỷ tỷ đúng là tỷ tỷ, quả nhiên chỉ có nàng ấy mới có thể nghĩ đến nơi đến chốn như thế này. Thường ngày thoạt nhìn tỷ tỷ dịu dàng hiền thục, thực ra là ngoài tròn trong vuông*. Kiếp trước sau khi mẫu thân mất, chính tỷ tỷ che chở để cho mình và ca ca bình yên lớn lên. Trong tình thế phức tạp như thế, nếu đa mưu túc trí, sao có thể thoát khỏi tính toán của Tam phòng với lão phu nhân kia chứ.

      *Ngoài tròn trong vuông: bên ngoài mềm mại, bên trong cứng rắn.

      Tỷ tỷ phân tích rất hợp tình hợp lý, mẫu thân nghe thấy cũng phải gật đầu liên tục. Phải nhớ rằng, nam nhân có khả năng ba vợ bốn nàng hầu, nhưng quy củ từ thời xưa, tiểu thiếp thể bằng chính thê. Nếu thân thế của Triệu Huệ Lan trong sạch hoàn toàn, có chuyện gì để . Nhưng mà nếu phát ra bất kỳ vấn đề gì, Kỷ thị hoàn toàn có quyền từ chối cầu của phu quân. Hơn nữa đạo lý lý lẽ nghiêng về phía Kỷ thị, nên ai có thể đội lên cho nàng cái mũ “ tài đức”.

      Lục Thanh Nhàn tiếp, “Cảnh ma ma, nếu có thể bà phải cố gắng hết sức bắt nữ nhân kia ký vào khế ước bán thân.”

      Đó là kế rút củi dưới đáy nồi.

      Môt khi Triệu Huệ Lan ký vào khế ước bán thân, chính là tiện nô, có tư cách trở thành lương thiếp. Huống chi lúc đó Kỷ thị nắm khế ước bán thân của nàng ta trong tay, bảo nàng ta đông nàng phải đông, kêu quay lại hướng tây phải quay lại hướng tây, dám chữ trực tiếp đem bán!

      Cảnh ma ma nghe xong hai mắt phát sáng, liên tục, “Lão nô dựa theo lời dặn của Tam nương mà làm.” Tất cả mọi người ngồi ở đây đều hiểu , đưa Triệu Huệ Lan đến thôn trang của Kỷ thị, người đơn ở đó, kêu trời trời biết, kêu đất đất hay, đến lúc đó chỉ có nước ký vào khế ước bán thân mà thôi.

      Lục Thanh Lam thầm than trong lòng, nếu mẫu thân và tỷ tỷ biết thân phận của Triệu Huệ Lan nhất định làm vậy.

      Sau khi Cảnh ma ma ra, Lục Thanh Nhàn đột nhiên quỳ xuống trước mặt Kỷ thị, “Nữ nhi có tội, xin mẫu thân trách phạt.”

      Kỷ thị thở dài tiếng, “Con có tội gì?”

      Lục Thanh Nhàn , “Mẫu thân dạy nữ nhi phải biết thục, hiền, trinh, tĩnh. Mà bây giờ nữ nhi lại nhúng tay vào chuyện trong phòng của phụ mẫu, làm trái với lời giáo huấn của mẫu thân, xin mẫu thân hãy trách phạt!”

      Lục Thanh Lam lên tiếng, “Đây cũng là vì tỷ tỷ thương mẫu thân, muốn giúp đỡ mẫu thân, thế sai ở chỗ nào?”

      Vốn là Kỷ thị có chút mâu thuẫn, nghe thứ nữ xong bảo, “Muội muội của con đúng, lần này cho qua, lần sau được như thế nữa.”

      Lục Thanh Nhàn , “, hai là hai. Sai rồi tự mình nhận sai, nếu có tội phải chịu phạt. Mẫu thân phạt con là do mẫu thân thương con, nhưng con thể vì vậy mà phóng túng chính mình. Sau khi trở về, con chép “Hiếu Kinh” trăm lần, xong đưa cho người kiểm tra.”

      Tính tình của tỷ tỷ chính là như thế. Tuy Kỷ thị thương tiểu nữ nhi của mình nhất, nhưng tính cách của trưởng nữ Thanh Nhàn là di truyền từ nàng mà ra, giống với nàng nhất.

      Kỷ thị xúc động , “Các con đều trưởng thành hết rồi, biết chia sẻ lo lắng với mẫu thân.”

      Lục Thanh Lam nhào tới ôm cánh tay của Kỷ thị, “Chúng con luôn quan tâm giúp đỡ mẫu thân mà.” Kỷ thị nhớ tới lúc trước nàng hay nằm mơ thấy Lục Thần nạp thiếp, khi ấy nghĩ chuyện này thể xảy ra, ai ngờ bây giờ nó lại trở thành .

      Vốn ba mẹ con suy tính rất kỹ càng, đưa Triệu Huệ Lan tới thôn trang, bắt nàng ta ký khế ước bán thân, bóp chết nàng ta trong lòng bàn tay, muốn tấn công hay phòng thủ đều được. Vậy mà chuyện lại vượt xa dự liệu của các nàng.

      Buổi sáng Cảnh ma ma ra khỏi cửa, buổi chiều liền mang vẻ mặt phẫn nộ trở về, “Lão nô làm việc bất lực, tiểu nương tử đó bị người ta đón từ sớm.”

      Kỷ thị hoảng sợ, gọi Lục Ngạc đỡ Cảnh ma ma đứng dậy, “Ma ma chậm chút, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

      “Lão nô hỏi mấy người trong thôn trang, họ đều là do Tam phu nhân, chính Tam phu nhân dẫn tiểu nương tử này , đồng thời đem nàng ta về Hầu phủ.” Khuôn mặt Cảnh ma ma ra vẻ xấu hổ, “Tại lão nô vô dụng, lão nô làm hư đại của phu nhân, xin phu nhân trách phạt!”

      “Cái gì? Nàng ta chỉ là thẩm thẩm cùng chi với chúng ta, làm sao lại dám kiêng kỵ mà nhúng tay vào chuyện của huynh trưởng và tẩu tử?” Dù Kỷ thị có tốt tính đến thế nào nữa, nhưng bây giờ nhịn được vỗ bàn. Các nàng đều đoán được Tam phu nhân nhúng tay vào, chỉ là ngờ động tác của nàng ta lại nhanh như vậy.

      Bên trong chuyện, có tiểu nha hoàn hấp tấp chạy vào thông báo, “Phu nhân, lão thái gia và lão phu nhân mời ngài qua Mục Nguyên Đường chuyến.”

      Kỷ thị sửng sốt, nghĩ Tam phu nhân nhanh chóng thông báo chuyện này tới chỗ lão phu nhân. Thân thể nàng loạng choạng, chiêu này của Triệu thị, đúng là làm cho nàng trở tay kịp. Nàng chậm rãi đứng lên, thân thể lảo đảo chút, Lục Thanh Nhàn vội vàng chạy đến đỡ tay nàng, lo lắng , “Mẫu thân, người sao chứ?”

      “Ta sao! Cùng lắm Nhị phòng của chúng ta có thêm di nương mà thôi.” xong câu đó, nàng dẫn theo Lục Loan và Lục Ngạc tới Mục Nguyên Đường.

      Lão Hầu gia ngồi ở chỗ phụ mẫu phía , mặt đen như đáy nồi. Lão phu nhân ngồi kế bên ông, khóe miệng hơi nhếch lên, chứa nụ cười lạnh lẽo.

      Kỷ thị tiến vào hành lễ với hai người họ, lão Hầu gia , “Thê tử lão Nhị, con ngồi xuống trước . Ta phái người thư viện Đông Sơn kêu lão nhị trở về rồi.”

      Kỷ thị mấp máy môi, cuối cùng cũng lời nào.

      Ai cũng chuyện, im lặng tới nỗi trong phòng cũng có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Thời gian chờ đợi có vẻ như dài đằng đẵng, lại vô cùng gian nan.

      Rốt cuộc cũng có nha hoàn tiến vào bẩm báo, “Nhị lão gia trở về.” Lục Thần vào chính giữa Mục Nguyên Đường, nghênh tiếp chiếc giầy của lão Hầu gia, “Ngươi! Cái con rùa khốn nạn này! Ngươi quỳ xuống ngay cho lão tử!”

      Tuy lúc trước lão Hầu gia là người nhà quê chính thống, cũng hay mấy lời thô tục, nhưng tuổi càng lớn càng ít mấy lời đó hơn. Hôm nay phát ra những câu như thế này, có nghĩa là ông rất tức giận. Lục Thần có dự cảm lành – chắc chuyện của mình bại lộ rồi.

      lén liếc mắt nhìn Kỷ thị, chỉ thấy thê tử cúi đầu ngồi bên đó, sắc mặt trắng bệch như tuyết, tay phải nắm chặt thành quyền, cũng nhìn về phía .

      Chân Lục Thần mềm nhũn, quỳ ở mặt đất, kêu tiếng, “Phụ thân! Chuyện này là như thế nào?”

      “Tên súc sinh này!” Lão Hầu gia thấy mở miệng liền tức giận tới mức giơ chân, “Ta bỏ ra vốn lớn, đưa ngươi tới thư viện Đông Sơn đọc sách, để cho ngươi hiểu lý lẽ, tránh xa các tật xấu, chính mình tự gây dựng công danh, tương lai cũng có thể sống yên bình, thay vợ con che mưa che nắng. Chứ phải để cho ngươi học thói xấu, ở bên ngoài nuôi nữ nhân khác!”

      Lão Hầu gia tức giận đến nóng nảy, từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, “keng”, rút thanh bảo kiếm đeo sau lưng ra, “Ngày hôm nay ta phải giết chết tên súc sinh bất hiếu bất nghĩa này!”

      Lão phu nhân vội vàng kéo tay ông lại, “Hầu gia! Chuyện gì cũng có thể ngồi xuống từ từ , nên động đến đao kiếm! Lão nhị chính là thân sinh cốt nhục của ông đó!”

      Lão Hầu gia tức giận , “Cái gì mà thân sinh cốt nhục, ta nhi tử hư đốn như thế!” xong liền bỏ qua lão phu nhân, mà lão phu nhân cũng phải lòng muốn bảo vệ Lục Thần, dù sao cũng phải con trai ruột của bà. Nếu lão Hầu gia giết , trong tương lai, Lục Diệp bớt đối thủ cạnh tranh, tất nhiên bà vui vẻ ngồi bên xem trò vui rồi.

      Đây cũng là lần đầu tiên Kỷ thị thấy lão Hầu gia bộc phát cơn giận lớn như thế, mặc dù nàng có chút oán hận đối với chuyện Lục Thần ở bên ngoài nuôi ngoại thất, nhưng dù sao cũng đành lòng nhìn lão Hầu gia đả thương . kịp nhiều lời, nàng liền đứng dậy quỳ gối trước mặt Lục Thần, giang hai cánh tay che chở phía sau, lớn tiếng , “Công công, lão gia có lỗi, tất cả đều do con, con làm thê tử nhưng lại làm tốt trách nhiệm khuyên can phu quân, nếu công công muốn giết, xin giết con trước !”

      Lão Hầu gia hỏi lại, “Cho tới bây giờ con còn xin ta tha cho , con có biết ở bên ngoài làm gì ?”

      Kỷ thị khó khăn , “Con dâu… biết.”

      Cả người Lục Thần chấn động.

      “Con biết chuyện gì mau!” Lão Hầu gia ra lệnh.

      “Con dâu biết, lão gia có nữ nhân khác ở bên ngoài.” Kỷ thị ra từng chữ từng chữ, mỗi chữ đều như nặng ngàn cân. Dù cho như thế, nàng vẫn vững vàng bảo vệ Lục Thần ở phía sau, hai mắt chớp nhìn lão Hầu gia đối diện, cứ như nếu ông muốn tổn thương Lục Thần, phải bước qua thi thể của nàng trước .

      “Haiz!” Lão Hầu gia thở dài tiếng, “leng keng” ném bảo kiếm xuống đất, “Ngươi nhìn vợ ngươi xem, nàng đối với ngươi tình thâm nghĩa trọng như thế, ngươi cũng biết xấu hổ! Hôm nay nể mặt thê tử của ngươi, ta tha cho ngươi mạng.”

      Lão Hầu gia thở phì phò quay về chỗ ngồi xuống. Kỷ thị tiến lên đỡ Lục Thần đứng dậy. Vẻ mặt của Lục Thần xấu hổ, thấp giọng , “A Hành, là ta có lỗi với nàng.” Kỷ thị để ý đến ánh mắt của , vươn tay muốn nắm tay nàng, Kỷ thị cũng tránh ra.

      còn muốn giải thích với thê tử chút, lão Hầu gia lại lên tiếng, “Dẫn Triệu nương tử đến đây .”

      Triệu thị nghe tiếng liền vào, phía sau là vị thiếu nữ mặc bộ quần áo màu trắng, thướt tha yểu điệu, là giống với cành liễu mỏng manh trước gió, phải Triệu Huệ Lan là ai?

      mặt Triệu thị lên nét cười, “Nhị bá mẫu, ta giúp người mang Triệu nương đến đây.”

      Mặc dù Kỷ thị được dạy bảo tốt, lúc này nhịn được chế giễu, “Tam thẩm thẩm đúng là uổng danh đích nữ của Hầu phủ, xuất thân từ đại gia danh môn. Ta đây muốn hỏi Tam thẩm thẩm câu, ngươi kiêng kỵ nhúng tay vào chuyện gia đình của nhị ca và nhị tẩu ngươi như thế, rốt cuộc là quy củ nhà nào?”

      Mặc dù câu hỏi của nàng sắc bén, nhưng Triệu thị lúng túng chút nào, trái lại cười to , “Ai da, Nhị bá mẫu chê ta trâu bắt chó cày, xen vào việc của người khác? Đúng ra ta cũng muốn quản chuyện này, sở dĩ nhúng tay vào là do thân phận của Triệu nương giống người thường, nếu chuyện này làm tốt liên lụy tới danh tiếng và địa vị trong triều của Hầu phủ, ta cũng chỉ muốn nhà mình bị bách tính trong kinh và người đọc sách chỉ trích mà thôi!”

      “Khoát lác.” Kỷ thị hừ lạnh tiếng, nhất định tin.

      ngờ lúc này lão Hầu gia lại lên tiếng, “Thê tử của lão Nhị, trước tiên con đừng vội nóng giận, thê tử lão Tam sai đâu.” xong ông quay đầu nhìn Triệu Huệ Lan, “Tự ngươi , cha ngươi là ai?”

      Triệu Huệ Lan quỳ xuống, cung kính dập đầu với lão Hầu gia và lão phu nhân ba cái, thấp giọng trả lời, “Nữ nhi của tội thần Triệu Huệ Lan, xin bái kiến lão Hầu gia, lão phu nhân.”

      Rồi lại dập đầu với Kỷ thị, “Bái kiến Nhị phu nhân.”

      Kỷ thị nghiêng người tránh ra, cười lạnh , “Ta nhận nổi đại lễ này!”

      Triệu Huệ Lan xấu hổ vạn phần.

      Triệu thị đúng lúc giảng hòa, “Triệu nương, ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của lão Hầu gia thôi.”

      Lúc này Triệu Huệ Lan mới , “Phụ thân của ta là Triệu Thân, là tri phủ tiền nhiệm của Thiền Châu.”

      “Cái gì? Ngươi, ngươi lại là nữ nhi của Triệu Thân?” Kỷ thị như con mèo bị người ta đạp trúng đuôi, thiếu chút nữa là ở chỗ ngồi nhảy dựng lên.

      Tài năng của Triệu Thân này cũng thường thường thôi, thế nhưng lại có vài phần khí tiết. Lúc đó đắc tội với Bỉnh bút thái giám Hạ Tùng, bị Hạ Tùng vu hại, dẫn vào đại lao ở Đông Hán, chịu mọi dụng hình nhưng lại khai ra tên đồng liêu, cuối cùng bị hành hạ đến chết. Sĩ tử và dân chúng hận nhất là bọn thái gián, bởi vậy danh tiếng của Triệu Thân trong lòng các sĩ tử và dân chúng rất cao.

      Thảo nào Tam phu nhân nàng cứu Triệu Huệ Lan là để “nhà mình bị bách tính trong kinh và người đọc sách chỉ trích.”

      Kỷ thị xuất thân từ thư hương môn đệ, tất nhiên biết người đọc sách coi trọng nhất là nghĩa khí. Tuy Trường Hưng Hầu phủ thịnh vượng, nhưng cũng chịu nổi tội danh hãm hại nữ nhi của Triệu Thân.

      Triệu Huệ Lan có cha là danh nhân văn sĩ như vậy, lại chết cách vẻ vang, nếu nàng bước chân vào Nhị phòng, mặc kệ Kỷ thị đối đãi nàng ta ra sao, người bên ngoài cũng đứng về phía của nàng ta. Nàng còn có thể làm chủ mẫu như thế nào đây?

      Chẳng những Nhị phòng, mà ngay cả toàn bộ Trường Hưng Hầu phủ cũng phải cho nàng ta vài phần sắc mặt!

      Kỷ thị suy nghĩ kỹ càng, khó tránh khỏi kích động như thế.

      Lão thái gia thở dài tiếng , “Thê tử của lão nhị à, bây giờ con cũng có thể hiểu nỗi khó xử của chúng ta. Ngàn nên, vạn nên, lão Nhị đúng là nên trêu chọc tiểu nương tử của Triệu gia.” Triệu Huệ Lan quả thực là củ khoai lang nóng! Dính vào có chuyện gì tốt, nhưng lại thể thoát khỏi nó.

      Triệu thị thấy Kỷ thị thất hồn lạc phách, trong lòng cảm thấy vô cùng sung sướng, “Ta hỏi Triệu nương, Nhị bá có da thịt gần gũi với nàng ấy, phải làm như thế nào, phiền hai vị lão nhân gia quyết định.”

      Mặc dù Kỷ thị cũng có chút suy đoán về mối quan hệ của Lục Thần và Triệu Huệ Lan, thế nhưng tại nghe Triệu thị như vậy, lòng nàng vẫn đau đớn vô cùng, nàng đứng dậy, tay run run chỉ chỉ Lục Thần , “Lời của Tam thẩm thẩm, là sao?”

      Lục Thẩn vô cùng xấu hổ, cúi đầu xuống, lúng ta lúng túng , “A Hành, là ta có lỗi với nàng! làm ra sai lầm lớn như thế, ta còn lời nào để !”

      Lão Hầu gia tức giận kềm chế được, “Nghiệp chướng! Sách thánh hiền trong bụng ngươi đâu rồi hả? Triệu đại nhân còn chưa qua đời được ba năm nữa!” Triệu Huệ Lan là con của Triệu Thân, tất nhiên phải giữ đạo hiếu với phụ thân trong vòng ba năm. cách khác, hôm nay Triệu Huệ Lan còn trong hiếu kỳ.

      Triệu thị giả bộ hoảng sợ, dùng khăn che miệng lại.

      Dựa theo luật pháp của Đại Tề, thông dâm với người giữ đạo hiếu gọi là “Cư Tang gian”, hình phạt là bị treo cổ. cách khác, nếu chuyện này truyền ra ngoài, Lục Thần khó tránh khỏi cái chết. Mà Lục Thần lại là người đọc sách, mất hoàn toàn cơ hội thi cử, muốn tham gia, phải cần quan địa phương viết cho đơn “cam đoan”, đảm bảo nhân phẩm của sĩ tử. Nhưng chuyện này truyền , danh tiếng của Lục Thần rốt cuộc bị phá hủy, đến lúc đó có ai dám viết giấy “cam đoan” cho đâu. Lục Thần mà muốn vào triều làm quan, hoàn toàn là mơ tưởng.

      Lão phu nhân cũng vô cùng sợ hãi, kinh ngạc kêu lên, “Thế bây giờ phải làm như thế nào?”

      Lão Hầu gia suy nghĩ chút, kêu gã sai vặt đến, phân phó , “Ngươi đến Thanh Phong Uyển nhìn cái, coi lão đại có ở đó , nếu có bảo nhanh tới Mục Nguyên Đường chuyến.” Tuy rằng ông thích Lục Hãn, nhưng lại hiểu luật pháp như lòng bàn tay, tình huống như thế này, gọi Lục Hãn tới đây bàn bạc là ổn thỏa nhất.

      Lục Hãn trong thư phòng, nghe gã sai vật sơ qua chuyện trong Mục Nguyên Đường, liền vội vàng chạy sang.

      “Đại ca!” Thấy Lục Hãn đến, Lục Thần như gặp được cứu tinh.

      Lục Hãn cho ánh mắt bảo yên tâm, sau đó hỏi lão Hầu gia, “Phụ thân kêu ta qua đây gấp như thế, chẳng biết là có chuyện gì thế?”

      “Gia môn bất hạnh!” Lục Kháng hít sâu hơi, rồi đem chuyện lúc nãy đơn giản lại lần nữa.

      có chuyện này ư?” Lục Hãn nghe xong liền giật mình. rất hiểu đệ đệ Lục Thần này, mấy năm nay dưới đốc thúc của Kỷ thị, thói hư tật xấu hầu như bỏ hết, vả lại cũng thuộc loại người ham mê nữ sắc, huống chi với Kỷ thị phu thê tình thâm, sao có thể phạm sai lầm lớn như thế?

      Lão Hầu gia tức giận , “Chính lão nhị lên tiếng thừa nhận, còn có thể giả sao? Con xem bây giờ chúng ta phải làm như thế nào cho tốt?”

      Lục Hãn suy nghĩ chút rồi , “Thánh thượng lớn tuổi, trọng dụng đám hoạn quan Trương Tú, Hạ Tùng, gây bất hòa với rất nhiều quan văn võ tướng. Những nịnh thần này ỷ có Thánh thượng bảo hộ, cho nên để triều thần vào mắt. nay toàn bộ triều đình đều do đám loạn đảng này hoành hành, chỉ các quan văn cảm thấy xấu hổ muốn làm bạn với bọn chúng, mà ngay cả dân chúng cũng lên tiếng oán than. Bây giờ trong thời kỳ nhạy cảm, việc này càng phải xử lý cẩn thận. Thứ nhất, xin phụ thân hãy đứng ra, đến Bình Lương Hầu phủ, Thuận Xương Bá phủ, Quảng Ân Bá phủ, tất cả đều đến lần, xin bọn họ đem chuyện này đè xuống, trăm triệu lần thể để nó truyền ra ngoài, hủy hoại danh tiếng của Nhị đệ.”

      Lão Hầu gia liên tục gật đầu, “Con đúng!”

      “Thứ hai, phụ thân còn phải vì Triệu nương lo toan chỗ thỏa đáng mới được.” Đây mới là vấn đề mấu chốt, là chuyện quan trọng nhất.

      Lục Hãn quay đầu nhìn Triệu Huệ Lan, vẻ mặt ôn hòa , “Triệu nương, ta với Triệu đại nhân đều là thần tử triều, năm đó cũng có duyên gặp mặt lần. Nghĩa khí của phụ thân ngươi, ta vô cùng tán thưởng, Triệu đại nhân bị nịnh thần làm hại, ta cũng đau lòng thôi. Hôm nay xin lượng thứ ta tự nhận là bề , ngươi cũng nên gọi ta tiếng thúc thúc. Ta thấy ngươi có chỗ nương tựa, bằng như vậy , bây giờ ta nhận ngươi là nghĩa nữ. Ngươi dọn qua Thanh Phong uyển của ta, ta còn nữ nhi Lục Thanh Linh chưa xuất giá, ngươi vào ở với nàng. Ta hứa đối đãi với ngươi như nữ nhi ruột thịt. Chờ ngươi qua hiếu kỳ, ta cầu xin phụ thân tự mình đứng ra, chọn hiền tế tốt, chuẩn bị đồ cưới cho ngươi nhiều hơn chút, để ngươi vinh quang gả ra ngoài. Ngươi thấy được ?”

      chút cũng đề cập tới quan hệ của nàng với Lục Thần.

      Lão phu nhân và Triệu thị liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên, “A, như vậy sao được?”

      Triệu thị , “Nữ nhi tốt thờ hai chồng. Triệu nương đồng giường cộng chẩm với Nhị bá, sao có thể gả ra bên ngoài? Việc này nếu truyền , danh tiếng của Triệu nương cũng bị mất.”

      Lục Hãn để ý đến Triệu thị, chỉ tiếp, “Triệu nương, nếu Nhị đệ chưa thành thân, tất nhiên cưới nương vào cửa. Nhưng nay có thê tử thương chăm sóc, Nhị thẩm thẩm cũng vì Nhị đệ quản lý nhà cửa, lại sinh con dưỡng cái cho , hướng hồ lệnh tôn được người người ca tụng là chính trực nghĩ khí, bị cường quyền trấn áp cũng thay đổi ước nguyện ban đầu, sĩ tử nào mà bội phục? Nếu ngươi tiến vào Hầu phủ, cao lắm cũng chỉ có thể làm lương thiếp mà thôi, đó là hủy hoạt danh tiếng của lệnh tôn, mà đối với ngươi cũng công bằng.”

      Lão Hầu gia nghe đến đó, đôi mắt cũng sáng lên, “Lão đại có lý. Triệu nương, chỉ cần ngươi đồng ý, chuyện sau này cần ngươi quan tâm. Khuê danh của ngươi cũng cần lo lắng. Bản Hầu cam đoan rằng, bên ngoài ra bất cứ điều gì gây bất lợi cho ngươi. Phu quân của ngươi cũng bao giờ hoài nghi thanh bạch của ngươi. Bản Hầu an bài thỏa đáng mọi việc, bản lĩnh ấy bản Hầu vẫn còn có.” Ông cũng ước gì có thể thoát khỏi củ khoai nóng Triệu Huê Lan này.

      Khuôn mặt của Triệu Huệ Lan thoáng chốc trắng bệch. Nàng lo sợ nghi hoặc giương mắt, lẳng lặng liếc nhìn Tam phu nhân Triệu thị. Triệu thị bất động vi sắc* lắc đầu.

      *Bất động vi sắc: gây ra tiếng động, để người khác chú ý

      Lúc này Triệu Huệ Lan liền quỳ xuống, “Lão Hầu gia, Lục đại nhân, tuy Huệ Lan là yếu đuối, nhưng lúc cũng được dạy bảo, học thuộc “Nữ Tắc” với “Liệt Nữ Truyện”, biết cái gì là lễ nghĩa liêm sỉ. Đạo lý nữ thể lấy hai chồng, Huệ Lan vẫn hiểu. Phụ thân ta vì đại nghĩa công lý, tiếc bỏ qua tính mạnh của mình. Ta là nữ nhi của người, làm sao có thể luyến tiếc thân thể còn lành lặn này…”

      “Ta cùng Nhị gia… Cuộc đồờ này cũng chỉ có thể hầu hạ người là Nhị gia mà thôi!” Nàng quỳ gối tiến về phía trước mấy bước, vươn tay ôm lấy hai chân của Kỷ thị, “Tỷ tỷ, hôm nay ta cùng đường, chỉ có thể mặt dày cầu xin tỷ, xin tỷ hãy đáp ứng để ta vào cửa. Ta nhất định toàn tâm toàn ý hầu hạ tỷ tỷ. Tỷ tỷ…” Khóe mắt nàng óng ánh lệ, “Ta biết lòng tỷ tỷ tràn ngập từ bi, xin tỷ tỷ hãy mở lòng thương, cứu ta mạng !”

      Triệu thị giả vờ cầm khăn chấm chấm khóe mắt, “Triệu nương là đáng thương. Nhị bá mẫu hãy thành toàn cho nàng . Ngươi là lớn, nàng là , có danh phận như thế này, còn có ta và mẫu thân đứng về phía ngươi, ngươi đâu còn sợ nàng lật lọng nữa. Mà ta thấy, Triệu nương hiểu tri thức lễ nghĩa, ôn nhu khiêm tốn, bao giờ sinh với ngươi!”

      Kỷ thị cười lạnh , “Nếu Tam thẩm thẩm thích như vậy, sao đem nàng về Hằng Phong Uyển của các ngươi ?”

      Triệu thị lên tiếng, Triệu Huệ Lan khóc ròng , “Nhị phu nhân, ta cùng đường rồi, cần xin người ban cho ta ân huệ.” Nàng bộp bộp dập đầu mặt đất liên tục mấy cái, rất nhanh trán liền đỏ lên mảng.
      Lazzy Le, Sweet you, pé nhỏ kute15 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ta ức quá mà. Cửu Hoàng tử đâu nhỉ, Thanks Nàng

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Theo ta cứ lặng lẽ xử ả Triệu Huệ Lan đừng để ai biết là xong

    5. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Lục Thần lần này nhảy trúng hố kiến lửa rồi, vợ lạnh tâm, con xa cách. THL nếu ở trong nhà khác có thể thầm giải quyết, nhưng đây còn 1 nhà Tam thúc, 1 bà mẹ chồng thích thọc gậy bánh xe, khó mà êm xuôi được.
      Kiếp trước Lục Thần ân hận đến hết đời, còn kiếp này sao? Người đàn ông này, thiếu quyết đoán, thiếu suy nghĩ, chỉ dư tình thương thôi làm sao chăm sóc, gánh vác gia đình được.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :