1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit : Ngân Phương
      28. Mất mặt (ba)


      Lục Thanh Lam sở hữu bản lĩnh cao cường luyện ra từ trong cung, khóc liền khóc. Nàng hơi ngẩng khuôn mặt bị Bạch ma ma hóa trang đến mức thoạt nhìn có chút kinh khủng, khóc kể: "Tổ mẫu, Tứ tỷ tỷ dẫn người tới muốn đoạt lấy vẹt của con, con cũng chỉ Tứ tỷ tỷ hai câu, Tứ tỷ tỷ đẩy con ngã lăn rađất, tay của con bị cọ vào đất đến rách da, con mới nhịn được giận mà đánh trả. ràng là Tứ tỷ tỷ chèn ép con, tổ mẫu sao có thể chỉ mắng mình con? Tứ tỷ tỷ còn lớn hơn con mà... Tổ mẫu, ngài xemTứ tỷ tỷ đánh con thành dạng gì rồi này?"

      Có mấy lời, Kỷ thị khó ra miệng, Lục Thanh Lam là bé năm tuổi, đương nhiên cái gì cũng được, vả lại có ai trách tội Lục Thanh Lam, trẻ con ăn ngay mà!

      Lục Thanh Lam vừa lên án vừa ngẩng đầu, Trương thị thấy Lục Thanh Lam giương lên khuôn mặt bị sưng tấy, ở mảng xanh mảngtím hết sức ghê người, nhất thời càng hoảng sợ.

      Lục Thanh Nhân có cảm giác Lục Thanh Lam thể nào bị nghiêm trọng như vậy, nhưng trong lúc đánh nhau loạn xạ lưu ý được cái gì, căn bản là nhớ đến cuối cùng Lục Thanh Lam có dáng vẻ thế nào. Triệu thị có mặt ở trường, nên lại càng biết.

      Kỷ thị thấy nữ nhi mở đầu tốt như vậy, cũng lập tức hùa theo, "hu hu" khóc lên.

      Lão phu nhân nhíu mày: "Ngươi khóc cái gì?"

      Kỷ thị ôm nữ nhi vào trong lòng, vừa lau nước mắt vừa : "Lão phu nhân ngài nhìn , mặt Bảo nhi bị Tứ nương đánh đến mức này rồi, cũng biết có để lại sẹo hay , lỡ như có sẹo, con cũng thiết sống nữa." Trong phút chốc Lục Thanh Nhàn cũng nhào tới, cả nhà ôm chầm lấy nhau,kêu khóc thê thảm.

      Lão phu nhân cùng Triệu thị liếc mắt nhìn nhau, chợt cảm thấy có chút chột dạ. Vừa rồiLục Thanh Nhân chỉ khóc lóc kể lể vì sao mà bị đánh, chứ chuyện nàng ấy cũng đánh Lục Thanh Lam, hơn nữa xuống tay còn ác như vậy, cú nào cú nấy đều giáng xuốngmặt.

      Mấy người bọn họ đâu biết, lúc Lục Thanh Lam xuống tay với Lục Thanh Nhân đều chỉ chọn những chỗ dễ nhìn thấy, nàng biết nàng tránh khỏi việc phải lên “công đường”đối chứng với Lục Thanh Nhân, nên sớm nghĩ xong đối sách. Vì vậy khuôn mặt của Lục Thanh Nhân bây giờ nhìn vẫn rất tốt, có chút vết bầm nào, tất cả vết thương đều ở người.

      Lão phu nhân vốn định trừng phạt Lục Thanh Lam nặng, giúp Lục Thanh Nhân xả giận, nhưng chuyện lại phát triển theo hướng này, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết là Lục Thanh Lam bị nhiều thua thiệt, bà cũng muốn ra miệng.

      Lão phu nhân cả giận : "Đừng khóc nữa!"

      Kỷ thị cùng Lục Thanh Nhàn vội vàng ngừng khóc. Lục Thanh Lam lại nể tình,khóc càng to hơn.

      Triệu thị coi như hiểu, đứa bé biết khóc có kẹo ăn, Lục Thanh Lam còn , chỉ biết biện bạch cho mình, những lời ra đều có lợi với mình, mà nhìn lại con của mình mặc dù còn lớn hơn nó hai tuổi, lại ngốc, chỉ biếtngồi đó lau nước mắt, chứ chả biết khóc lóc kể lể gì.

      Vì vậy Triệu thị liền ngắt cái lên đùi nữ nhi. người Lục Thanh Nhân vốn bị đau, cũng "Oa" tiếng khóc lên. Triệu thị thấy nữ nhi hiểu được ý của mình, rơi vào đường cùng chỉ phải trừng mắt nhìn hai đại nha hoàn của nàng.

      Bảo Trinh cùng Bảo Linh cũng bị mang đến, hai người lớn hơn Lục Thanh Nhân hẳn mấy tuổi, đương nhiên cũng thông minh hơn chút. Bảo Trinh "bộp bộp" tiếng ngay lập tứcquỳ lên đất,lớn tiếng : "Lão phu nhân, Lục nương . Lục nương gọi Thạch Lưu cùng Bồ Đào đè Tứ nương xuống đất, còn Lục nương ngồi ở người Tứ nương, vừa đánh vừa đá Tứ nương, lão phu nhân đừng chỉ tin lời của bên ạ."

      Kỷ thị, Lục Thanh Nhàn với Lục Văn Đình cùng nhau nhìn Lục Thanh Lam, nghĩ tới nữ nhi (muội muội) nhà mình lại dũng mãnh như vậy.

      Lục Thanh Lam cũng có chút thẹn thùng, nhưng tiếng khóc lại tăng cao thêm vài phần, "Bảo Trinh tỷ tỷ bậy, Bồ Đào tỷ tỷ và Thạch Lưu tỷ tỷ nào dám ra tay với Tứ tỷ tỷ, các nàng ấychỉ đến can ngăn thôi."

      Bảo Trinh vội la lên: " ràng là Lục nương bảo các nàng..."

      Bảo Trinh còn muốn tiếp, Lục Văn Đình bỗng quát to tiếng: "Câm miệng!" bước xông lên, lập tức tát Bảo Trinh cái, chỉ vào lỗ mũi của nàng ta, mắng: "Tiện tỳ, ngươi cũng nhìn chút đây là nơinào, nào có chỗ cho loại tiện tỳ như ngươi chuyện."

      Mặc dù tuổi của Lục Văn Đình lớn lắm, nhưng luôn theo lão Hầu gia tập võ, lực tay thực , cái tát giáng xuống,mặt Bảo Trinh liền sưng lên. Nàng ta lập tức hu hu khóc lên, dám tiếp nữa.
      Trương thị nghĩ tới động thủ liền động thủ, tức giận đến mức vỗ lên bàn cái, liên tục: "Phản rồi! Phản rồi!"

      Lục Văn Đình thông minh tuyệt đỉnh, phải chỉ là tên thất phu lỗ mãng,liền hành lễ với lão phu nhân, : "Tôn nhi chỉtức giận vì tiện tỳ này tùy ý vu tội cho chủ tử, nên mới phẫn nộ ra tay giáo huấn, quấy rầy lão nhân gia ngài, xin ngài thứ tội."

      Nếu như thế này, lão phu nhân còn có thể gì nữa, cũng thể bởi vì đánh đứa nha hoàn, mà lão phu nhân liền đánhđứa cháu này. Huống hồ có ai mà biết,Lục Văn Đình là tâm can bảo bối của lão Hầu gia, trong các đứa cháu, lão Hầu gia thích nhất chính là . Nếu như Lão phu nhân động đến , Lục Kháng là người đầu tiên đồng ý.

      Lục Văn Đình dừng chút, nhìn về phía tam phu nhân tươi cười ôn hòa : "Nhưng mà, Tam thẩm thẩm à, ngài cũng nên quản lý tốt những tiện tỳ đặt chủ tử trong mắtđi, chỉ là hạ nhân ti tiện mà lại dám luôn mồm chỉ trích chủ tử, biết quy củ mà bọn chúng học trôi đâu hết rồi?"

      Thân phận của bọn nha hoàn đều ti tiện, cho dù chủ tử có sai, cũng tới phiên hạ nhân chỉ trích.Lời này của Lục Văn Đình ra sai.

      "Muốn , cũng nên do Tứ muội muội mới đúng."
      Lục Thanh Nhân vốn chịu đủ uất ức, nay lạicòn bị mẹ ruột mắng nhiếc, càng tủi thân đến chịu được, khóc khàn cả giọng, chỉ mãi là: "Lục muội muội đánh con, Lục muội muội đánh con, đánh đau!"

      Tiếng khóc của Lục Thanh Lam càng lớn, át cả tiếng của nàng ta: "Tứ tỷ tỷ cũng đánh con, đánh mặt con thành như vậy luôn rồi."

      Loạn càng thêm loạn.

      Trương thị thấy gây lộnđến cuối cùng, Tam phòng lại chẳng chiếm được cái lý nào,rơi vào thế yếu. Vừa tức vừa giện, bà dứt khoát đạo lý nữa, phân phó Hứa ma ma hầu hạ bên người, : " mang hai con tiện tỳ Bồ Đào cùng Thạch Lưu tới chỗ ta."

      Kỷ thị lại càng hoảng sợ, nàng là người thương xót hạ nhân, nhưng thân phận của Lục Thanh Lam còn ở đây, nàng cũng thể làm gì.

      Chỉ sợ lão phu nhân vô duyên vô cớ phát giận với bọn nha hoàn.

      Lục Văn Đình cũng nghĩ như vậy, bèn lớn tiếng ; "Lão phu nhân, lời tiện tỳ , sao có thể tin?"

      Trương thị cả giận : "Câm miệng cho ta, đây là Mục nguyên đường, còn chưa tới phiên ngươi thay ta làm chủ." Lục Văn Đình bất đắc dĩ, chỉ đành phải ngậm miệng.

      lâu sau, Bồ Đào cùng Thạch Lưu bị Hứa ma ma dẫn tới, hai tay bị trói lại vặn ra đằng sau. Hứa ma ma hiểu ý của lão phu nhân, hoàn toàn khách khí với các nàng, hai nha hoàn tại bị ăn khổ.

      Lục Thanh Nhân thấy Bồ Đào cùng Thạch Lưu, dường như nhớ ra cái gì, khóc lớn : "Chính là hai tiện tỳ này, giúp đỡ Lục muội muội cùng nhau đánh ta!"

      Lục Thanh Lam thầm kêu xong, vội vã chen lời : "Tứ tỷ tỷ bậy, các nàng chỉ là can ngăn, động thủ đánh tỷ khi nào?" Thạch Lưu cùng Bồ Đào tuy rằng vâng mệnh qua giúp nàng, nhưng nếu bảo các nàng ấy ra tay đánh tiểu thư Hầu phủ, cho các nàng thêm lá gan cũng dám.

      Hai người thấy lão phu nhân, sợ đến hồn vía lên mây từ lâu, nghe được lời Lục Thanh Lam giống như vừa từ trong mộng tỉnh lại, liên tục dập đầu : "Lão phu nhân tha mạng, chúng nô tỳ chỉ can ngăn thôi, chothêm lá gan cũng dám ra tay với Tứ nương."

      Lão phu nhân cũng cảm thấy hai nha hoàn này dám ra tay với Lục Thanh Nhân, nhưng Triệu thị lại vỗ bàn , "Hai người các ngươi thực là quá to gan, ngay cả Tứ nương mà cũng dám đánh. Người đâu, kéo bọn họ xuống, lập tức đánh chết!"

      Lòng của nàng ta là độc ác, vừa ra tay đãlập tức đá người ta vào chỗ chết.
      Hứa ma ma động, chỉ nhìn về phía lão phu nhân.

      Kỷ thị lớn tiếng : "Lão phu nhân ngàn lần được, cho dù ngài có tức giận, nhưng cũng nên để ý đến danh tiếng của Trường Hưng hầu phủ!"

      Lão phu nhân nghe xong có chút do dự, Triệu thị đứng lên: "Mẹ à, có quy củ đều phải phạt, phạm tội lớn cỡ nào, nên chịu từng đấy phạt, hai tiện tỳ này tội ác , nếu là dung túng như vậy, làm sao có thể quản giáo hạ nhân trong phủ đây?"

      Triệu thị nghĩ ngày hôm nay nếu đánh chết hai nha hoàn này, làm hạ bớt nhuệ khí của Nhị phòng, về sau chẳng phải Nhị phòng cưỡi lên đầu Tam phòng à?

      Về phần hai mạng người, căn bản là nàng ta để vào mắt.

      Lão phu nhân thấy nàng ta như vậy, cũng hạ quyết tâm, khoát tay cái : "Lôi ra , loạn côn đánh chết!"

      Lục Thanh Lam há hốc mồm, cho dù kiếp trước nàng ở trong cung, nhưng cũng chưa từng coi mạng người như cỏ rác đến thế.

      Lúc này mấy ma ma như sói như hổ vọt vào, kéo hai nha hoàn ra ngoài. Bồ Đào cùng Thạch Lưu kinh hoảng, sợ đến cả người xụi lơ, thốt ra được tiếng nào.

      Lục Thanh Lam nhảy lên đuổi theo, nàng thể để cho hai nha hoàn trung thành và tận tâm lại phảinhận cái chết ràng như thế. Kỷ thị cũng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, Lục Văn Đình thừa dịp hỗn loạn chạy ra ngoài tìm người giúp. Nếu Lục Kháng ở đây, nhất quyết cho phép lão phu nhân đánh chết người.

      Ma ma thi hình ấn Bồ Đào cùng Thạch Lưu băng ghế định đánh, Lục Thanh Lam xông lại nhào lên người hai nàng ấy, giận dữ : "Ta cho các ngươi đụng đến nha hoàn của ta!"

      Hứa ma ma cùng Triệu thị trái phải đỡ lão phu nhân ra.

      Lão phu nhân thấy tình hình như vậy, tức giận liên tục; "Còn ra thể thống gì, như thế này còn ra thể thống gì? Mau kéo Lục nương ra cho ta."

      Mấy ma ma muốn động thủ, chỉ thấy xa xa gã hầu bước nhanh chạy vào, bẩm báovới lão phu nhân: "Lão phu nhân, Cửu... Cửu hoàng tử tới."

      Lão phu nhân kinh hãi, lắp bắp: " yên lành, tới làm gì?"

      định chỉnh trang lại quần áo dẫn người ra nghênh đón, loạt tiếng bước chân truyền đến, chỉ thấy tiểu thiếu niên mặc trường bào cổ tròn màu xanh đen sải bước đến, phía sau tiểu thái giám dáng dấp thanh tú nhắm mắt theo đuôi, chính là Vệ Bân.

      Thiếu niên nhìn lướt qua khu cảnh trong sân,cau mày lại. Đến khi thấy gương mặt được hóa trang ghê rợn của Lục Thanh Lam, mặt thoáng chốc trầm xuống, dường như có thể ra nước.
      Lazzy Le, Sweet you, Lim-040322 others thích bài này.

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Dám đánh vk thành đầu heo chỉnh cho kẻ đó dám sống
      La Thùy DươngDiệp Nhược Giai thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      hẳn phải lắp tên lửa vào chân mới hài lòng ý, xót vợ quá mừ.
      La Thùy DươngDiệp Nhược Giai thích bài này.

    4. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit : Ngan Phuong
      29. Tiếp tục mất mặt


      Lão phu nhân vội vã dẫn hai người con dâu cùng mấy tôn nữ chào Cửu hoàng tử.

      Thiếu niên có khuôn mặt tinh xảo, như từ trong bức tranh ra, nhưng giọng bẫng lạnh buốt, như gió rét được thổi tới từ địa ngục. cũng bảo mọi người đứng lên, chỉ thản nhiên : "Lão phu nhân ở đây náo nhiệt đấy, bản điện hạ tới đúng lúc."

      Lão phu nhân có chút bất an đứng lên, khom người : "Chẳng biết Cửu điện hạ đại giá quang lâm, có tiếp đón từ xa, xin thứ tội!" Chủ yếu là biết Cửu hoàng tử tới có mục đích gì. những bà biết, ngay cả Lục Thanh Lam cũng biết tiểu thiếu niên tình bất định này rốt cuộc trong đầu suy nghĩ cái gì.

      Tiêu Thiểu Giác cũng để ý tới lão thái bà, thẳng tới trước mặt Lục Thanh Lam, thấy nàng ghé vào người của Thạch Lưu, mặt chỗ xanh chỗ đỏ, đôi mắt to ướt nhẹp chứa đầynước mắt.

      Dáng dấp bé thực quá đáng thương, Tiêu Thiểu Giác tâm địa cứng rắn là vậy, mà lòng cũng khỏi thắt lại, ánh mắt liền nhu hòa vài phần. với Lục Thanh Lam: "Ngươi làm gì đấy?"

      Lục Thanh Lam nghiêng đầu nhìn cái, : "Tổ mẫu cùng Tam thẩm thẩm muốn đánh chết hai nha hoàn của ta, ta phải che chở các nàng."

      Tiêu Thiểu Giác cười, thầm nghĩ tiểu nha đầu này rất có lương tâm. vẫy tay : "Ngươi xuống ."

      Lục Thanh Lam lắc đầu: "Ta xuống, ta mà xuống, bọn họ đánh chết Bồ Đào tỷ tỷ và Thạch Lưu tỷ tỷ."

      Tiêu Thiểu Giác khó có khi kiên nhẫn như vậy, "Yên tâm, có ta ở đây, ai dám đánh nha hoàn củangươi, ai cũng làm được!"

      Mắt Lục Thanh Lam sáng lên, nàng hiểu, Cửu hoàng tử xem ra là tới làm chỗ dựa cho mình. Nàng lúc này mới giùng giằng từ người Bồ Đào cùng Thạch Lưu nhảy xuống.

      Nàng vừa xuống, thân thể bỗng nhiên cách mặt đất. Hóa ra Tiêu Thiểu Giác khom lưng cúi người, trực tiếp ôm nàng vào trong ngực , tay Lục Thanh Lam theo quán tính ôm lấy cổ của .

      Tiêu Thiểu Giác ôm nàng vào,lúc qua bên cạnh lão phu nhân mới : "Lão phu nhân xin đứng lên ."

      Lão phu nhân lúc này mới thở phào hơi, bà niên kỷ , khom người lâu như thế có chút đứng yên.

      Biết bị đứa bé nho tới ra oai phủ đầu, nhưng bà lại dám gì. Cửu hoàng tử ở trong cung rất được cưng chiều, đừng là bà, mà thậm chí nếu có lão Hầu gia ở đây, cũng dám có chút bất kính với .

      Lão phu nhân vội vàng : "Tạ điện hạ."

      Cửu hoàng tử thản nhiên : "Thỉnh cầu lão phu nhân bảo ma ma mang theo gậy gộc rút lui trước , đằng đằng sát khí như vậy, là có chút dọa người!"

      Lão phu nhân vội vàng : "Còn mau lui xuống phía dưới." các ma ma nhất thời tan tác như ong vỡ tổ.

      Lão phu nhân lúc này mới : "Xin mời Cửu điện hạ vào phòng."

      Tiêu Thiểu Giác ôm Lục Thanh Lam chặt, "Như vậy rất tốt!" Dẫn đầu vào nhà chính.

      Lão phu nhân mời ngồi ghế , Cửu hoàng tử cũng khách khí, ôm Lục Thanh Lam trực tiếp ngồi xuống rồi lại mời lão phu nhân ngồi.

      Lục Thanh Lam thấy mình ngồi mẫu thân đứng, vặn người kêu lên: “Mẫu thân."

      Tiêu Thiểu Giác lúc này mới nhìn về phía Kỷ thị, thấy nàng mặc bộ quần áo màu tím nhạt thêu hoa màu vàng, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, có thái độ dịu dàng đoan trang của khuê tú đại gia tộc, lập tức sinh lòng hảo cảm, ôn hòa : "Nhị phu nhân cũng ngồi ."

      Kỷ thị vội vã cảm tạ, ngồi xuống ở dưới lão phu nhân.

      Triệu thị cùng Lục Thanh Nhân vừa rồi còn ngồi , nhưng bây giờ Cửu hoàng tử lên tiếng, các nàng chỉ có thể đứng .

      Đúng lúc này, Lục Văn Đình cũng dẫn theo cứu binh trở lại, Lục Kháng vốn là tới ngăn lão thái bà đánh chết mạng người,làm bại hoại danh tiếng của Trường Hưng hầu phủ, nhưng khi tới Mục nguyên đường, lại thấy Cửu hoàng tử ôm tôn nữ ngồi ở ghế chủ vị, ông cũng cảm thấy như mơ.

      Lục Kháng tiến lên hành lễ, Cửu hoàng tử gặp cựu thần như ôngthì vẫn có chút kính trọng, khách khí vài câu liền mời ông ngồi.

      Lục Kháng : "Chẳng biết điện hạ đến đây là có chuyện gì quan trọng phân phó?"

      Cửu hoàng tử cười cười, bộ dáng vốn tinh xảo tuấn tú, bởi bình thường mấy khi cười, nụ cười này dường như là ánh nắng rơi xuống mặt băng lúc vào đông, mọi người nhìn đến ngây người."Thực racũng có gì chuyện quan trọng, chỉ là được Tam muội muội ủy thác, tới gặp Bảo nhi muội muội mộtchút."

      Bảo nhi muội muội?

      Lục Thanh Lam nghe được mấy chữ này từ trong miệng của , suýt nữa cả người nổi da gà, liền vặn vẹo trong ngực , Tiêu Thiểu Giác nắm chặt cánh tay, lén lút nhéo cái lên cái mông tròn tròn của nàng, thân thể Lục Thanh Lam chấn động như bị điện giật, gương mặt thoắt cái đỏ bừng. Nếu là bình thường, sớm vùng vẫy tranh đấu rồi, nhưng trong trường hợp này, hai người nhất trí đối ngoại,nàng thể để mất thể diện, phải biểu ra quan hệ cực tốt mới được, vì vậy nàng cũng dám lộn xộn nữa .

      Cuối cùng do nàng còn tuổi, nên chút hành vinhỏ nhoi đó cũng coi là gì.

      Lục kháng "ồ" tiếng, nhìn tiểu tôn nữ của mình, khỏi có vài phần ngạc nhiên.Chuyện về Cửu hoàng tử , ông có nghe qua chút, người này nổi danh lạnh lùng cao ngạo khó hầu hạ, ngờ tiểu tôn nữ lại có thể vào mắt của .

      Cửu hoàng tử tiếp tục : " ngờ đến đây lại nhìn thấy bộ dáng này của Bảo nhi muội muội, đúng là được mở rộng tầm mắt."

      Lục kháng lúng túng cười cười: "Là cựu thần biết cách quản gia, để điện hạ chê cười."

      Cửu hoàng tử cười nhạt : "Vốn những thứ này là việc trong nhà Hầu gia, ta tiệnnhúng tay, nhưng Tam muội muội lại tha thiết giao phó, ta cũng thể bận tâm, Hầu gia chê ta xen vào việc của người khác chứ?"

      Lục Kháng liên tục: " dám dám. Điện hạ chịu hỗ trợ phân xử, là vinh hạnh của Trường Hưng hầu phủ."

      Ông còn có thể cái gì?

      Cửu hoàng tử mỉm cười: "Như vậy tốt."

      Lục Kháng thầm hoảng sợ, đứa bénày năm nay mới vài tuổi, thế mà năng phân tích cặn kẽ, hoàn hoàn có kẽ hở, đúng là cẩn thận, lớn chút nữa biết như thế nào? Càng dám khinh thường cùng đắc tội vị thiên chi kiêu tử này.

      Cửu hoàng tử với Lục Thanh Lam: "Bảo nhi, muội cho ca ca, là ai đánh muội thành như vậy? Ca ca nhất định báo thù cho muội." Hai chữ báo thù ra hời hợt, đơn giản như là uống miếng nước vậy.

      Lục Thanh Lam có chút bối rối, thực nghĩ ra tại sao Cửu hoàng tử lại thay đổi giống như biến thành người khác, đối xử tốt với nàng như vậy, trong lúc nhất thời ra lời.

      Cửu hoàng tử nhìn lão Hầu gia thở dài hơi, "Nhìn bé con này xem, đứa bé tốt, ở trong cung Tam muội muội, mẫu phi, đến Tần nương nương tất cả đều rất thích, muốn nàng chịu nửa điểm ủy khuất, nghĩ tới về đến nhà, lại bị bắt nạt thành cái dạng này, sợ đến mức thốt ra được chữ nào." sờ sờ đầu của nàng: "Bảo nhi, đừng sợ, có ta ở đây ai dám ức hiếp muội, có ủy khuất gì muội cứ việc ra, ca ca nhất định làm chủ cho muội."

      bắp đùi (1) khỏe mạnh tráng kiện như thế tự dưng đưa tới ngay trước mũi mình, Lục Thanh Lam nếu như còn biết mau mau ôm chầm lấy, nàng chính là đứa đần. Nàng gật đầu, ngón tay chỉ vào Lục Thanh Nhân : "Điện... Ca ca, là Tứ tỷ tỷ, Tứ tỷ tỷ muốn cướp vẹt của muội, vẹt này là Tam công chúa đưa cho muội, muội đáp ứng, tỷ ấy liền đánh Bảo nhi, còn muốn đánh chết nha hoàn của Bảo nhi!”

      (1) Ở Trung Quốc có 1 thuật ngữ là “ôm bắp đùi”, tức là nương nhờ, dựa dẫm, cậy hơi ai đó, vì vậy “bắp đùi” ở đây có thể hiểu là chỗ chống lưng.

      Người ta cũng gọi mình muội muội cả nửa ngày trời rối, thôi nàng cũng đổi giọng gọi tiếng ca ca.Tiếng ca ca này vừa kêu ra, chính nàng cũng thấy buồn nôn.

      "Ha ha ha..."Tiêu Thiểu Giác như vừa nghe được câu chuyện hài nào thú vị lắm, bỗng nhiên cười phá lên, hơn nửa ngày mới dừng tiếng cười: "Đồ do trong cung thưởng cho, những đòi, mà còn dám cứng rắn cướp đoạt?Trong Hầu phủ đúng là ngọa hổ tàng long !"

      Lão Hầu gia nghe xong lời này, đầu cũng toát ra mồ hôi lạnh. Việc này có thể lớn có thể , nếu xử lý tốt, khả năng liên lụy toàn bộ Hầu phủ gặp chuyện may. Ông khỏi giận dữ, saolão tam lại sinh ra đứa con đáng tin cậy như thế?

      Lão phu nhân hung hăng liếc mắt trừng Triệu thị,lúc trước Triệu thị thuyết phục bà ta ra mặt cho Lục Thanh Nhân, cũng đâu có cho bà ta biết con vẹt kia là Tam công chúa cho!

      Lão Hầu gia khỏi nổi giận, chỉ vào Lục Thanh Nhân : "Nghiệp chướng, còn quỳ xuống!"

      Lục Kháng bởi vì trung niên mới có con, nên vẫn luôn từ ái với bọn , Lục Thanh Nhân chưa từng bịông mắng chửi như vậy, cái miệng nhắn nhất thời "Oa" tiếng khóc lên.

      Triệu thị thấy tình hình chuyển xấu, tiến lên đẩy nữ nhi cái, ấn nàng ta quỳ ở mặt đất.

      Cửu hoàng tử : "Hầu gia, nếu biết tình..."

      Triệu thị tức giận đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Lục Thanh Lam câu, tình liền , căn bản cũng cho Tam phòng cơ hội biện giải, bất công cũng thể bất công đến trình độ này chứ?

      Nàng ta tự cao phụ thân là Bình Lương hầu, trong quân đội có chút địa vị, liền đứng ra : "Điện hạ, xin nghe lời của thần phụ, tình cũng đơn giản như Lục nha đầu ..."

      Nàng ta thao thao bất tuyệt còn định trình bày tiếp, Tiêu Thiểu Giác bỗng nhiên mở miệng : "Ngươi làai, ta cho ngươi lên tiếng sao?" Triệu thị lớn như vậy, còn chưa từng bị người ta để vào mắt, bị người ta áp chế như vậy, nhất thời gương mặt đỏ bừng lên như tôm luộc.

      Lão Hầu gia vội vã trách mắng: "Lui ra, hiểu quy củ!"

      Triệu thị dám chống lại, phẫn nộ lùi về.

      Tiêu Thiểu Giác : " tình hiểu rồi, đều là lỗi của Tứ nương ." ràng là để cho Tam phòng cơ hội, "Cướp giật vật phẩm trong cung ban tặng vốn nên, huống chi còn đánh Bảo nhi đến thế này. Đối với muội muội mình mà cũng có thể hạ được độc thủ như thế, tâm địa thực là quá ác độc!" Mọi người phát giác nhiều lần cường điệu, cho người ta ấn tượng ràng, tức giận giống bão nổi như vậy, nguyên nhân căn bản là vì Lục Thanh Lam bị đánh, bị ức hiếp. Có thể thấy được bảo hộ bé này đến thế nào.

      "Ta là người nhân từ, nể tình Tứ nương tuổi còn , chỉ lôi ra ngoài đánh mười trượng để cho nhớ lâu là được rồi." Hình phạt đánh gậy vốn là đại hộ nhân gia dùng để nghiêm phạt tỳ nữ, gậy gỗ đều có gai, đau đớn cực kỳ, Lục Thanh Nhân được nuông chiều từ bé, đừng là mười trượng, chỉ mộtcái cũng chưa chắc chịu được.

      Lão phu nhân rốt cuộc vẫn thương đau lòng đích tôn nữ, quỳ xuống lên tiếng xin tha: "Điện hạ tha mạng, Tứ nha đầu tuổi còn , chịu nổi hình phạt như vậy, cầu điện hạ khai ân."

      "Ừm..." Tiêu Thiểu Giác ôm Lục Thanh Lam chặt thêm chút, hời hợt : "Nếu lão phu nhân cầu tình, vậy...Thêm năm trượng, đánh mười lăm trượng."

      "Ách ——" lão phu nhân lần đầu tiên gặp phảimột người đạo lý như thế, liền dám tiếp. Rất sợ sai câusẽ phải ăn thêm vài cái bạt tai.

      Tiêu Thiểu Giác lạnh lùng nhìn lướt vòngqua lão phu nhân cùng đám người Triệu thị, sau đó : "Nếu tất cả mọi người có dị nghị, vậy còn chờ gì, còn lôi nha đầu kia xuống hành hình?"

      Lão Hầu gia khoát tay, hai ma ma vâng lệnh tiến vào tha Lục Thanh Nhân ra ngoài.
      Lazzy Le, Sweet you, Lim-040322 others thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Dám đánh vợ , cho biết tay
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :