1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hoàng gia sủng tức - Thải Điền

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Đọc văn ân thấy hót hòn họt rồi. Cảm ơn bạn edit. Cố lên nhé!
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    2. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Chậc bạn này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. đến con vẹt danh nghĩa tam công chúa được hoàng thượng sủng ái ban tặng, mà chủ nhân đằng sau công phu giày vò người vô cùng lợi hại, lúc đó có gào khóc cũng ai cứu được:061: biết Cửu hoàng tử biết con vẹt được đặt tên Tiểu Cửu xử nữ 9 thế nào nhỉ
      Diệp Nhược Giai thích bài này.

    3. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      Chương 24: Yến hội
      Editor: Usagi

      Hôm nay, khi Kỷ thị từ Mục Nguyên Đường trở về, phát biết nữ nhi bảo bối của mình đâu, hỏi bọn nha hoàn mới biết nàng chơi đu dây trong hoa viên phía sau, cho nên Kỷ thị liền ra hoa viên tìm nàng.

      Lúc đến nơi bà thấy Lục Thanh Lam mặc bộ quần áo màu hồng thạch lựu, ngồi ghế đu.

      Trước kia sức khỏe của con tốt, cho nên mùa đông vừa tới bà cũng dám để nàng ra khỏi cửa. Bây giờ tốt rồi, vào cung theo Cù Ngọc Tuyền học được bộ thể thuật, sức khỏe của nàng ngày càng tốt hơn. Mấy ngày nay thời tiết rất lạnh, nàng suốt ngày chạy nhảy ở ngoài nhưng vẫn chưa bị cảm lần nào, Kỳ thị cảm thấy rất vui mừng, quan sát gương mặt nhắn hồng hào của nàng, tươi cười tới.

      Lục Thanh Lam nhảy xuống từ bàn đu, nhào vào lòng Kỷ thị, mềm mại gọi tiếng, “Mẹ.”

      Gương mặt xinh đẹp của Kỷ thị đều lên nét cười, ôn nhu sờ sờ đầu của nử nhi , “Ngày kia là sinh nhật của Kỳ nhi, mẹ nhận được thiếp mời, Bảo Nhi có muốn cùng mẹ ?”

      Lục Thanh Lam ngoan ngoãn gật đầu, “Sinh nhật của Kỳ tỷ tỷ, Bảo Nhi tất nhiên phải rồi!”

      Kỷ thị mỉm cười, ôm nàng vào lòng.

      ***

      Đến ngày dự tiệc, Kỷ thị tỉ mỉ giúp hai tỷ muội Lục Thanh Nhàn và Lục Thanh Lam trang điểm phen, sau đó cả ba người ngồi xe ngựa đến Quảng Ninh Vương phủ.

      Hôm nay đến dự lễ mừng sinh nhật của Lâm An quận chúa Tiêu Kỳ, ngoại trừ hai tỷ muội Lục Thanh Lam, Kỷ thị còn dẫn theo nhi tử Lục Văn Đình. Mặc dù tuổi Lục Văn Đình lớn lắm, nhưng lại chịu ngồi chung xe với nữ nhân, tự mình cưỡi ngựa bên cạnh.

      Quảng Ninh Vương phủ tọa lạc tại phường Minh Chiếu, diện tích hơn mười mẫu. Thời xưa đây là ngoại phủ do đại thái giám tiền triều xây dựng, sau này trở thành phủ đệ của Tiêu Ninh, ông lại cho người sửa chữa xây thêm nhiều thứ, cho nên mới to lớn như ngày nay. Cửa lớn của Vương phủ rộng bảy thước, phía trước đặt hai con sư tử đá rất to, tỏa ra khí chất phi phàm, nổi bật giữa khu phố.

      Mạnh thị tự mình ra cửa nghênh đón. Bà mặc chiếc áo nhiều lớp đỏ thẫm, thêu hoa mẫu đơn đua sắc, đầu chải kiểu tóc Đọa Mã kế (1),cài cây trâm hồ điệp khảm hồng ngọc, ăn mặc vô cùng lộng lẫy trang trọng. Có thể được Quảng Ninh Vương gia hay soi mói nhìn trúng, đương nhiên dung mạo của bà cũng là số , bây giờ được bộ đồ tô điểm thêm, cho nên càng lộ ra vẻ tuyệt sắc vô song.

      (1) Đọa Mã Kế: các bạn có thể tham khảo thêm tại https://shinandsu96.wordpress.com/ruong-do/mot-so-kieu-toc-thoi-xua-cua-phu-nu-trung-quoc/

      Bà tươi cười nắm lấy tay Kỷ thị, gắt giọng , “Sao tỷ tỷ lại đến muộn thế này? Để muội chờ lâu gần chết.”

      Kỷ thị cười dịu dàng nhìn bà, vô cùng tùy ý , “Muội đó, là mẹ của hai đứa con rồi, mà vẫn còn nóng nảy như thế.” Nhìn vào có thể thấy hai người rất thân thiết.

      Mạnh thị lè lưỡi, hạ giọng đáp, “Có phải do vị lão thái bà ở nhà tỷ ? Chắc lại bảo tỷ phải nghe theo lời bà ấy? Tỷ cũng cực khổ quá rồi!”

      Kỷ thị là người rất chú trọng quy củ, mặc dù trước mặt là tỷ muội tốt của mình, nhưng bà xấu sau lưng mẹ chồng, “Chúng ta là vợ, phụng dưỡng mẹ chồng là nghĩa vụ phải làm, đâu có cực khổ.”

      Mạnh thị bĩu môi, “Tại tỷ hiền lành thôi. Gặp muội muội nhất định cho bà ta sống thoải mái như thế.”

      Lục Thanh Nhàn và Lục Thanh Lam đồng thời tiến lên chào hỏi Mạnh thị, bà lập tức kéo Lục Thanh Lam ôm vào lòng, lắc qua lắc lại, “Mấy ngày gặp, hình như Bảo Nhi mập lên chút, Mạnh di sắp ôm nổi rồi.”

      Lục Thanh Lam có chút mắc cỡ, vươn hai tay che kín khuôn mặt của mình.

      Mọi người thấy nàng xấu hổ, tất cả đều cười ha ha.

      Mạnh thị vừa đặt Lục Thanh Lam xuống đất, nàng liền dùng đôi chân của mình chạy đến bên tiểu nương vô cùng xinh đẹp, mặc chiếc áo thêu mẫu đơn đỏ thắm, nắm lấy tay nàng ấy, mềm mại kêu tiếng, “Kỳ tỷ tỷ…”

      Tiêu Kỳ nhéo cái lên khuôn mặt béo mập của nàng, oán giận , “Có bạn mới là Tam công chúa, cho nên quên luôn tỷ phải ? Ngày nào cũng lo vào cung chơi, bởi vậy mới đến Vương phủ tìm tỷ?”

      Tính tình của Tiêu Kỳ rất rộng lượng, Lục Thanh Lam biết nàng ấy tức giận, nên chỉ ghé sát vào tai nàng ấy, , “Kỳ tỷ tỷ gì đó, mặc dù Tam công chúa rất tốt, nhưng muội thích Kỳ tỷ tỷ hơn!” Lục Thanh Lam dối, ở kiếp trước, Tiêu Kỳ là bạn thân tốt nhất của nàng.

      mặt của Tiêu Kỳ ra dáng vẻ vui sướng, tươi cười dùng ngón tay chỉa vào trán nàng, “Cái miệng này của muội chắc toàn ướp mật đường chứ gì?”

      Trong lúc đó, Lục Thanh Nhàn và Lục Văn Đình cũng tới chúc Tiêu Kỳ sinh nhật vui vẻ.

      Nghe Lục Văn Đình gọi tiếng, “Kỳ muội muội”, Tiêu Kỳ ngẩng đầu lên nhìn , thấy hôm nay mặc áo choàng màu thiên thanh, mặc dù tuổi còn , nhưng do lão Hầu gia tự mình dạy bảo, cho nên lưng thẳng tắp, đôi mắt sắc sảo, đen như bảo thạch, phát sáng lấp lánh. Tiêu Kỳ thường hay vào cung, luôn gặp mấy hoàng huynh khí vũ hiên ngang, tuấn mỹ tuyệt luân, bây giờ thấy Lục Văn Đình môi hồng trăng rắng, có khi còn đẹp mắt hơn mấy vị ca ca của mình, vì vậy mà nàng lại nhìn lâu hơn chút.

      Chờ cho mọi người chào hỏi nhau xong, Lục Thanh Lam kéo Tiêu Kỳ qua bên, giọng hỏi, “Ca ca của muội có đẹp ?” Bây giờ tuổi của bọn họ còn , chưa tới tuổi bị cấm đoán, mà Kỷ thị và Mạnh thị thân như tỷ muội ruột thịt, do đó bọn họ thường ngày vẫn hay gặp nhau.

      Tiêu Kỳ chân thành gật đầu, nhưng thấy kỳ quái nên hỏi nàng, “Muội hỏi cái này làm gì?”

      Lục Thanh Lam hi hi cười, liên tục xua tay, “ có gì, có gì!”

      Kiếp trước Lục Văn Đình và Tiêu Kỳ là đôi oan gia, mến nhau nhiều năm, đáng lẽ trở thành đôi thần tiên quyến lữ, nhưng Đại hoàng tử lại thất thế, Lục gia gặp nguy hiểm, để củng cố gia tộc địa vị, Lục Văn Đình đành thần phục Tứ hoàng tử, bất đắc dĩ cưới đường muội Quách Hựu Hàm của Hàm Sơn Huyện chủ (1) làm thê tử. Vị tẩu tử kia ỷ có đường tỷ là Hoàng hậu làm chỗ dựa, cho nên ngang ngược phách lối, náo loạn Trường Hưng Hầu phủ đến gà bay chó sủa, cuối cùng Lục Văn Đình giận dữ, quyết tâm đếm xỉa đến nàng ta, bởi vậy đến tận khi Lục Văn Đình bị bí mật xử tử, dưới gối cũng có người con nào để nối dõi.

      (1) Huyện chủ: Tước vị của nữ, giống như Công chúa, Quận chúa nhưng thấp hơn.

      Nếu kiếp này có thể, Lục Thanh Lam muốn đem hết sức lực tác hợp cho hai người, để bi kịch diễn ra lần thứ hai.

      tại hai người đều còn , Tiêu Kỳ đối với Lục Văn Đình cũng chỉ mới có chút thiện cảm mơ hồ mà thôi, còn Lục Văn Đình về phương diện này chưa được khai thông, có tiểu nương xinh đẹp như Tiêu Kỳ đứng ở đây, mà chưa liếc mắt nhìn lần nào. Lục Thanh Lam cũng gấp gáp, nên liền lảng sang chuyện khác.

      Tiêu Kỳ , “Tam công chúa tới, mới vừa rồi còn xung quanh tìm muội, chúng ta vào .”

      Lục Thanh Lam gật đầu, hai tiểu nương nắm tay nhau, chạy nhanh như chớp vào trong viện. Mới vừa bước vào, nàng nhìn thấy Tam công chúa mặc chiếc váy nhiều lớp đỏ tươi thêu mẫu đơn, về phía nàng. Thấy Tiêu Kỳ nắm tay Lục Thanh Lam, mắt Tam công chúa lập tức phát sáng, cao giọng gọi nàng, “Bảo Nhi! Ta ở đây nè!”

      Lục Thanh Lam thấy Tam công chúa cũng vô cùng vui mừng, từng bước từng bước chạy qua, rồi mềm mại kêu tiếng, “Công chúa tỷ tỷ!” Đối với xưng hô dở dở ương ương kiểu này, Tam công chúa hoàn toàn để ý, vội vàng nắm cánh tay của Lục Thanh Lam kéo nàng đến bên mình, , “Bảo Nhi, có nhớ ta ?”

      Thấy đường tỷ nắm cánh tay kia của Lục Thanh Lam, Tam công chúa có chút vui. Ham muốn chiếm hữu của nàng rất mạnh, Lục Thanh Lam là bạn tốt của nàng, người khác thể giành được, cho nên nàng liền túm lấy cánh tay còn lại của Lục Thanh Lam, kéo lại gần phía mình.

      Tiêu Kỳ lớn hơn Tam công chúa tuổi, nàng cũng hay vào cung, cho nên cũng hiểu tính tình của Tam công chúa, vì vậy buông tay của Lục Thanh Lam ra, rồi nhìn hai người , “Bên ngoài lại có khách tới, tỷ nhìn chút, hai muội ngoan ngoãn ở lại đây nha!” Trước khi còn đưa ánh mắt ra hiệu cho Lục Thanh Lam, Lục Thanh Lam hiểu ý, chỉ khẽ gật đầu.

      Tính tình Tam công chúa như thế, mình phải biết vuốt theo chiều lông của nàng.

      Tiêu Kỳ , Tam công chúa vui sướng, kéo kéo tay của Lục Thanh Lam, lời đầy vẻ trẻ con, “Gần đây Bảo Nhi bận việc gì thế? Cũng vào cung chơi với ta, ta có ai trò chuyện buồn muốn chết rồi. Vì sắp đến lễ mừng năm mới, nên mẫu phi cũng cho ta gọi ngươi vào.”

      Hai tiểu nương chuyện hồi, bỗng nhiên Tam công chúa hưng phấn bảo, “Hôm nay Cửu ca ca cũng tới, ở trong đình sau vườn hoa, ta dẫn ngươi gặp huynh ấy!” Tam công chúa là người cố chấp, dù cho Cửu hoàng tử vừa phạt nàng nặng như thế, nhưng nàng vẫn thấy Cửu ca ca của mình là người tốt!

      Lục Thanh Lam muốn gặp vị Diêm Vương sống này, nên liên tục lắc đầu, “Chúng ta ở đây chuyện thôi.”

      Tam công chúa nghi ngờ hỏi, “Ngươi sợ Cửu ca ca của ta à?”

      Lục Thanh Lam gật đầu, khuôn mặt nhắn lộ vẻ sợ sệt, “Đúng vậy, Cửu điện hạ rất hung dữ.”

      Hình như Tam công chúa tính gì, nhưng đột nhiên nàng im bặt, vẻ mặt ngưng trọng. Lục Thanh Lam quay đầu nhìn theo ánh mắt của nàng, chỉ thấy phía sau có tiểu thiếu nhiên mặc chiếc áo choàng cổ cao màu xanh đen, mặt như được gọt đẽo từ ngọc, con mắt đen như nước sơn, sắc sảo như bức tượng hóa thân thành người.

      Lục Thanh Lam rụt cổ lại, người này phải Tiêu Thiểu Giác là ai?

      Tiêu Thiểu Giác nắm lấy áo nàng, nâng nàng lên cao. Tuy chỉ lớn hơn Lục Thanh Lam ba tuổi, nhưng lại cao hơn nàng gần hai cái đầu, bởi vậy dễ dàng nâng Lục Thanh Lam lên, đến khi mắt hai người có thể nhìn thẳng vào nhau. Lục Thanh Lam thấy con ngươi của u, lộ ra suy nghĩ nào, trong lòng nàng khỏi cảm thấy rét run.

      Tiêu Thiểu Giác thấy nàng khiếp sợ, liền đem tay kia vững vàng vòng qua ôm lấy nàng, trầm giọng hỏi, “Nếu như sợ ta như thế, sao lại dám đặt tên cho con súc sinh lắm lông kia là Tiểu Cửu?”

      Tim của Lục Thanh Lam đập thình thịch. Lúc trước nàng đặt tên cho con vẹt là Tiểu Cửu, tại vì hồi xưa bị đày đọa thảm hại, cho nên muốn trả thù chút mà thôi. Ai ngờ mọn như vậy, còn biết tin nhanh chóng như thế.

      Lục Thanh Lam bị vây chặt trước ngực, dám lộn xộn, chỉ giọng lẩm bẩm, “Tiểu Cửu phải là súc sinh lắm lông, nó là vẹt đầu phượng quý hiếm.”

      Tiêu Thiểu Giác “ừ” tiếng, thanh lại to hơn tám phần, “Lúc về nhà đổi tên cho con súc sinh đó .” Giờ nghĩ lại, nếu người khác dám đặt tên con vẹt là Tiểu Cửu, nhất định Tiêu Thiểu Giác nổi giận, thế nhưng thấy điệu bộ giờ của Lục Thanh Lam, lại thể trút hết giận dữ lên người nàng.

      Nghĩ tới mấy ngày này nàng chăm chỉ luyện tập thể thuật, khuôn mặt nhắn hồng lên ít, vậy cũng có chút da chút thịt, hình như mập lên vòng, khỏe mạnh hơn trước nhiều. Dạo này nàng cũng bị nhiễm phong hàn, khiến sinh bệnh theo, cho nên vô cùng hài lòng.

      Lục Thanh Lam yếu ớt hỏi, “Đổi thành tên gì?”

      Khóe môi của Tiêu Thiểu Giác cong lên, “Gọi là Tiểu Bảo !” Nhũ danh của nàng là Bảo Nhi, Tam công chúa cứ gọi suốt ngày, tất nhiên cũng nghe thấy.

      Lục Thanh Lam tủi thân, đôi mắt to ngập nước chớp chớp nhìn , đáp lời, “Được thôi.”

      Tiểu Bảo Tiểu Bảo!

      Hảo hán nên nhịn, nhận thua thiệt trước mắt. Huống hồ khi trở về Trường Hưng Hầu phủ, để coi quản nàng như thế nào?

      Tiêu Thiểu Giác nghe nàng sảng khoái đáp lời, vô cùng hài lòng.
      Lazzy Le, Jenny Hoàng, pé nhỏ kute27 others thích bài này.

    4. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      [​IMG]

      Tiêu Thiểu Hủ là ngoại lệ duy nhất, đây chính là ân sủng vô hạn, có thể thấy Gia Hòa Đế ngưỡng mộ Quảng Ninh Vương như thế nào, mà ông cũng đặt kỳ vọng rất lớn vào Tiêu Thiểu Hủ.

      Khi Tiêu Thiểu Hủ lớn hơn chút, vô cùng thông minh lanh lợi giống phụ thân của , nhưng lại có nham hiểm phiền phức như cha của mình, vì vậy Gia Hòa Đế thương đứa cháu này của mình nhất, cho vào thư phòng trong cung học chung với các hoàng tử khác.

      Lục Thanh Lam cũng nhận ra hai người thiếu niên còn lại. Người có tay áo màu xanh ngọc cũng bằng tuổi với Tiêu Thiểu Giác, mang theo gương mặt bướng bỉnh bất tuân chính là hoàng tử Tiêu Thiểu Vĩ, vị hoàng tử có quan hệ tốt nhất với Tiêu Thiểu Giác ở trong cung.

      Vị thiếu niên còn lại mặc trường bào nguyệt sắc, ôn nhuận ấm áp như ngọc, thoạt nhìn lớn hơn Cửu hoàng tử và Thập hoàng tử hai tuổi, thân phận cũng tầm thường, chính là trưởng tử của Yến Vương, Tương Tín Hồng.

      Lại đến, từ trăm năm trước, Tề, Lương và Chu, ba họ phân chia thiên hạ. Ba nước phân chia lãnh thổ bát ngát cùng con dân đông đúc của Đại Hạ, thực lực của ai cũng đều hùng mạnh, nhất là Tế quốc cùng Chu quốc. Tề quốc tổng cộng có mười hai châu, chiếm diện tích lớn nhất trong ba nước, tuy rằng nước Chu có diện tích hơn, nhưng đất đai màu mỡ, là nước giàu nhất.

      Tề, Lương và Chu, ai cũng muốn thống nhất thiên hạ, tái lại thời đại huy hoàng của Đại Hạ kia xưa. Tuy nhiên, ba nước có thực lực tương đương, giết địch ngàn mình cũng tổn thất tám trăm, cho nên ai muốn khơi mào chiến tranh, để cho kẻ thứ ba ở giữa làm ngư ông đắc lợi, bởi vậy Tam quốc tạo thành thế gọng kiềng, duy trì quan hệ cân bằng giữa ba bên.

      Kẹp ở giữa Tề và Chu quốc là quốc gia cố kéo dài hơi tàn, chính là Yến quốc. Diện tích nước Yến còn hơn Vân Châu của Tề quốc, nhân khẩu cũng bằng phần mười nước Chu, vốn là hai nước Tề Chu đều có thể dễ dàng hạ gục Yến quốc, làm cho nó hợp nhất với bản đồ của nước mình.

      Mặc dù Yến quốc , nhưng lại có rất nhiều quặng sắt, phân tán khắp tất cả các nơi đất nước. Cho dù là Tề quốc hay Chu quốc, khi chiếm được Yến quốc rồi binh lực lập tức tăng lên nhiều lần, trở thành mối quy hiểm cho quốc gia còn lại. Vì thế hai nước này đều ai mong muốn người còn lại thu phục Yến quốc, nếu mà nước đem quân qua xâm chiếm Yến quốc, nước kia ra quân tương trợ, cho nên hơn trăm năm, Yến quốc vẫn là tiểu quốc , nằm ở giữa hai cường quốc lớn, vất vả khó khăn sinh tồn.

      Thế nhưng Yến quốc cũng tốt cho lắm, Yến vương dám xưng đế, chỉ dám xưng Vương, nên gọi là Yến Vương. Yến quốc dám đắc tội hai nước Tề Chu, cho nên cúi đầu xưng thần với cả hai nước, cống nạp mỗi năm. những vậy, mỗi triều đại của Yến quốc, Yến Vương phái ra hai con trai của mình đến hai nước làm con tin. Tương Tín Hồng chính là con tin do Yến Vương đương thời phái sang Tề quốc.

      [​IMG]

      Lục Thanh Lam suy nghĩ chút, rồi dùng đôi chân ngắn cũn cỡn chạy tới, êm dịu gọi tiếng “Đại ca ca.” Tuy rằng kiếp trước Tương Tín Hồng là tình địch của ca ca mình, nhưng Lục Thanh Lam ghét , bởi vì là người khiêm tốn, lại có tài hoa hơn người, cử chỉ bình thản, là tài tử trứ danh.

      Thân là con tin, cuộc sống của ở Đại Tề cũng rất khó khăn, thế mà lại có thể trong thời gian ngắn kết thân với Cửu hoàng tử, Thập hoàng tử, và thế tử của Quảng Ninh Vương, trở thành bạn tốt của những người quyền cao chức trọng, điều này chứng tỏ sức hấp dẫn của rất lớn.

      Chuyện chết ở Yến quốc, giờ nghĩ lại Lục Thanh Lam vẫn cảm thấy đáng tiếc.

      Tiêu Thiểu Hủ cũng nhìn thấy Lục Thanh Lam. và Tiêu Kỳ là long phượng thai, cho nên rất hay thường gặp mặt Lục Thanh Lam, cũng rất thích vị bằng hữu tốt này của muội muội, bởi vậy vui vẻ kêu nàng, “Bảo Nhi, muội đến lúc nào thế?” xong liền vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt nhắn mập mạp của nàng.

      Lục Thanh Lam ngọt ngào gọi tiếng, “Hủ ca ca có khỏe ?”

      Thập hoàng tử liếc mắt nhìn Tiêu Thiểu Hủ hỏi, “Đường huynh, đây là bé nhà ai thế?” phải là người thích con nít.

      Tiêu Thiểu Hủ giới thiệu, “Đây là Lục nương của Trường Hưng Hầu phủ.” Rồi với Lục Thanh Lam, “Vị này là Thập hoàng tử, muội gọi Thập ca ca là được rồi.”

      Lục Thanh Lam ngoan ngoãn nghe lời, thanh thúy gọi , “Thập ca ca.”

      Tiêu Thiểu Giác đứng bên cạnh nhìn thấy tiểu nương gặp ai cũng gọi là “ca ca”, duy nhất chỉ có là gọi “Cửu điện hạ” cho nên mặt liền đen vài phần.

      Tương Tín Hồng rất thích bé con béo tròn này, cho nên lấy khối bánh hạnh nhân đưa cho nàng, Lục Thanh Lam vươn tay ra nhận lấy. Vẻ mặt TIêu Thiểu Giác trầm, nhịn được nữa, đột nhiên vươn tay cướp lấy khối bánh hạnh nhân trước mặt.

      “Ôi chao!” Nhất thời mọi người đều bất ngờ.

      [​IMG]

      Tương Tín Hồng hay vào cung, vì thế hai người cũng quen biết nhau.

      Tương Tín Hồng đưa tay sờ sờ búi tóc của Tam công chúa, cười tủm tỉm lấy ra khối bánh hạnh nhân khác đưa cho nàng. Tam công chúa vui vẻ cười, mắt cong cong, giòn giã kêu tiếng, “Cảm ơn Tương ca ca!”

      Tuy rằng nàng tham ăn, nhưng cũng ăn mình, đem khối bánh bẻ thành hai phần, đưa cho Lục Thanh Lam phần. Nhìn hai tiểu nương chia sẻ khối bánh, ăn hai má phồng lên như sóc, mấy người thiếu niên đứng đó nhịn được nở nụ cười.

      ra mọi người đều ở chỗ này!” Tiêu Kỳ chẳng biết từ đâu tới đột ngột xông ra. Theo sau nàng là Lục Thanh Nhàn, Lục Văn Đình và hai tiểu nương khoảng mười tuổi, người mặc chiếc áo nhiều lớp màu đỏ xen xanh, người còn lại mặc áo màu tím nhạt, ai nấy cũng đều thanh tú xinh xắn.

      Hai mắt của Lục Thanh Lam phát sáng, nhanh chóng chạy đến bên tiểu nương mặc áo tím nhạt, kêu tiếng “Nhu biểu tỷ”, bé ấy sờ sờ đầu của nàng, cười đáp lại, “Bảo Nhi.” bé này tên là Tân Tĩnh Nhu, mẹ của nàng là muội muội ruột của Lục Thần. Lục Thanh Lam có tổng cộng ba mẫu, đại mẫu Lục Cẩn với Lục Thần có cùng mẹ nên hai nhà qua lại rất thân thiết.

      Đại mẫu Lục Cẩn là đích trưởng nữ của Trường Hưng Hầu phủ, thân phận tôn quý, lão Hầu gia gả nàng cho thế tử của Ninh Hải Hầu làm vợ, sinh được trai , Tân Tĩnh Nhu là tỷ tỷ, còn có đệ đệ Tân Khắc Hưng, năm nay mới sáu tuổi, bởi vì nhiễm phong hàn cho nên hôm nay có đến Quảng Ninh Vương phủ.

      Lục Thanh Lam gặp được biểu tỷ nên vô cùng vui mừng. Còn bé mặc áo đỏ tươi, bây giờ dùng ánh mắt nóng bỏng lưu luyến nhìn Tiêu Thiểu Giác.

      Tiêu Kỳ với Lục Thanh Lam, “Bảo Nhi, đây là Tiền Lâm biểu tỷ, muội qua chào hỏi .”

      Tất nhiên Lục Thanh Lam biết Tiền Lâm, biết nàng là đích nữ của Thành An Hầu phủ, là cháu ruột của Tiền hoàng hậu. Dù Tiền hoàng hậu là kế hậu, nhưng lại rất được hoàng thượng thích, được cưng chiều thịnh sủng hơn mười năm dứt, sinh ra Nhị hoàng tử Tiêu Thiểu Cảnh và Bát hoàng tử Tiêu Thiểu Mân, cũng vì thế mà nhà mẹ đẻ của Tiền hoàng hậu lên như diều gặp gió. Hai vị huynh trưởng của bà, Tiền Thông và Tiền Khoan, người được phong làm An Bình Hầu, người còn lại làm Thành An Hầu, nhà mà có đến hai người được phong Hầu, cho nên rất là hiển hách.

      [​IMG]

      Khả năng quan sát của Tiêu Thiểu Giác rất mạnh, nên cũng cảm giác được ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, trong lòng giận dữ, mở miệng , “ nào, qua kia ngồi chút.”

      Tiêu Thiểu Giác vươn ngón tay chỉ về phía hoa viên của Quảng Ninh Vương phủ. Tương Tín Hồng vỗ tay cười , “ sớm nghe người ta khen ngợi Nhã Viên của Quảng Ninh Vương phủ, ta cũng muốn tham quan chút.”

      Bọn nam tử đồng loạt đứng dậy, tới Nhã Viên.

      Tiền Lâm thấy bọn họ xa, mà gương mặt tuấn mỹ của Tiêu Thiểu Giác cứ ngừng lên trong đầu nàng, cho nên dịu dàng mở miệng, “Tỷ cũng ngưỡng mộ danh tiếng của Nhã Viên, biểu muội có thể dẫn mọi người tham quan chút ?”

      Lông mày Tiêu Kỳ nhăn lại, nghĩ Tiền Lâm làm khó nàng. Tiền Lâm mười tuổi rồi, đến tuổi phải giữ ý tứ với bọn nam tử, ở đây ngẫu nhiên gặp mặt chào hỏi nhau cũng sao, nhưng ràng bọn rời , mà nàng ta còn muốn theo sau, đúng là ra thể thống gì hết.

      Trong lúc nàng do dự, Lục Thanh Lam ước gì mình có thể cách tên Cửu hoàng tử dương bất định kia càng xa càng tốt, ngờ Tam công chúa lại nắm lấy cánh tay béo ú của nàng bảo, “Bảo Nhi, chúng ta tìm Tương ca ca , ta còn muốn ăn bánh hạnh nhân.” Khối bánh vừa rồi được Tam công chúa chia cho Lục Thanh Lam, bởi vậy ăn chút xíu là hết. Nàng xong liền kéo tay Lục Thanh Lam đuổi theo bọn nam tử, Tiền Lâm vừa vặn tìm được cớ, để ý đến Tiêu Kỳ, trực tiếp mang theo nha hoàn theo sau.

      Tiêu Kỳ thấy việc đến nước này, nàng là chủ nhân, cho nên đành bước nhanh đuổi theo. Lục Thanh Nhàn và Tân Tĩnh Nhu hiểu chuyện hơn Tiền Lâm, nên chỉ đứng bên nhúc nhích. Tân Tĩnh Nhu với Tiêu Kỳ rằng, “Tiểu quận chúa, hai biểu tỷ muội chúng ta phải trở về bên cạnh mẫu thân, cho nên chúng ta Nhã Viên đâu.”

      [​IMG]

      Ngày thường Tương Tín Hồng rất thích chơi cờ, cười cười nhìn Tiêu Thiểu Hủ bảo, “Trang trí bàn cờ trong này, đông có thể thưởng tuyết, hè có thể ngắm sen, rồi ngồi đây đánh ván cờ, là chuyện thoải mái nhất trong đời người.” xong liền ngồi xuống trước bàn đá, quay đầu hỏi, “Vi huynh có chút ngứa tay, bằng Thiểu Hủ lão đệ ngồi xuống đánh với vi huynh ván được ?”

      Tiêu Thiểu Hủ lắc đầu, “Tài đánh cờ của Vương tử điện hạ rất kinh người, đệ hải là đối thủ của huynh, trong đây e rằng chỉ có Cửu ca có khả năng làm đối thủ của Vương tử điện hạ mà thôi.”

      Tương Tín Hồng là người cờ nghệ, cũng rất muốn mượn ván cờ này để tạo lập quan hệ với Cửu điện hạ. Nhưng Tiêu Thiểu Giác vẫn làm mặt lạnh, khiến cho người ta khó lòng thân cận. ngại nên cười , “ biết ta có thể hân hạnh mà được đánh ván cờ với Cửu điện hạ hay ?”

      Vốn Tiêu Thiểu Giác muốn đáp ứng , nhưng nghĩ tới vừa rồi Lục Thanh Lam còn tha thiết nồng nàn gọi “Tương ca ca”, trong lòng cảm thấy tức giận, nhưng nhìn thấy gương mặt tao nhã lịch của cơn giận này có chỗ nào để trút ra, liền muốn nhân dịp đánh cờ này mà hạ thấp uy phong của , bởi vậy liền gật đầu, “Cũng được. Nhưng chơi cũng chả có ý nghĩa gì, hay chúng ta đem gì đó ra đặt cược .” xong liền tháo khối ngọc bội bên hông xuống, để lên bàn, lại nhìn khối ngọc bội của Tương Tín Hồng.

      Tương Tín Hồng cũng có khối ngọc bội Hoàng Long, nghe Tiêu Thiểu Giác thế nét mặt có chút thay đổi, suy nghĩ lâu mà cũng tháo khối ngọc bội đó xuống, phải vì nó trân quý, mà bởi vì… bởi vì đây là ngọc bội mà trước khi tới Tề quốc, mẫu thân của đưa cho . Nó là món đồ tưởng niệm duy nhất thuộc về mẫu thân, thế nhưng cầu đánh cờ là do ra, thể đổi ý.

      vất vả tháo khối ngọc bội Hoàng Long xuống, đặt lên bàn đá. Khóe môi Tiêu Thiểu Giác cong lên, sớm biết ngọc bội này rất quan trọng với Tương Tín Hồng, cho nên cố ý kêu lấy nó làm vật đặt cược, ai bảo là người có thù tất báo chứ.

      Hai người mỗi người màu cờ, bắt đầu bày binh bố trận.

      Tam công chúa lôi kéo Lục Thanh Lam bành bạch chạy tới, thấy Cửu ca ca ngồi trong đình với Tương đại ca, hai lời liền chạy vào trong. Tiền Lâm tới chậm hơn bước, muốn kiếm cớ để theo hai tiểu nương vào trong đình mà được. Lúc này Tiêu Kỳ cũng tới nơi, nàng muốn vạch trần tâm tư của nàng ta, cho nên bảo, “Lâm biểu tỷ, phía trước là vườn Bách Mai, lúc này mai nở rồi, hay chúng ta qua đó ngắm mai .” Vườn Bách Mai cũng có đình nghỉ mát, nhưng lại ngược hướng với đình trong Nhã Viên.

      Con mắt Tiền Lâm láo liếc nhìn chung quanh, thấy đám thiếu niên chia ra hai nhóm. Tiêu Thiểu Giác và Tương Tín Hồng đánh cờ trong đình, Tiêu Thiểu Hủ đứng kế bên quan sát, còn Lục Văn Đình và Tiêu Thiểu Vĩ ở bên ngoài, hai người đều là người mê võ, tuy đây là lần đầu gặp mặt, nhưng lại giống như quen biết từ lâu, bây giờ hai người đứng bên suối tung ra từng chiêu thức để so tài với nhau.

      [​IMG]

      Tương Tín Hồng rất thích con nít, cười híp mắt lấy ra khối bánh hạnh nhân khác, nhàng với Tam công chúa, “Công chúa, đây là khối bánh cuối cùng rồi.”

      Tam công chúa cười khúc khích, cầm lấy khối bánh rồi kêu, “Bảo Nhi, ngươi mau tới đây, Tương ca ca còn đồ ăn ngon nè.”

      Tương Tín Hồng lắc đầu bật cười.

      Lục Thanh Lam cũng vừa mới vào đình, chạy hồi khiến nàng phải dừng lại thở phì phò từng hơi, chóp mũi cũng lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt nhắn đỏ bừng.

      Tiêu Thiểu Giác liếc mắt nhìn nàng, trong lòng khẽ động, thầm nghĩ đứa bé này còn yếu quá, lúc về phải Nguyễn An đốc thúc nàng mỗi ngày phải tập thể thuật nhiều hơn chút, hay là bảo Cù Ngọc Tuyền viết cho nàng mấy đơn thuốc bổ dưỡng thân thể nhỉ?

      Trong lúc thất thần suy nghĩ, Tiêu Thiểu Giác cứ giữ con cờ trắng tay, chờ đến khi Tương Tín Hồng nhắc nhở “Cửu điện hạ?” mới buông tay đặt lên bàn cờ

      Tiêu Thiểu Giác và Tương Tín Hồng đều là người thông minh tuyệt đỉnh, hai người hạ cờ nhanh như gió, cả hai nhanh chóng tập trung tinh thần vào cuộc tranh đoạt của mình.

      Lúc này Tiền Lâm cũng tới, nhìn Tam công chúa cùng Lục Thanh Lam cười , “Hai tiểu quỷ các ngươi chạy trốn nhanh quá, suýt nữa hù chết biểu tỷ rồi, cũng may gặp chuyện gì bất trắc.”

      Nàng mơ hồ biểu đạt, mình là vì bảo vệ hai tiểu nương nên mới vào trong đình.

      Thường ngày ở trong cung, nàng ỷ mình là cháu của hoàng hậu nương nương, nên cũng để Tam công chúa vào mắt. Tam công chúa là người ân oán phân minh, cho nên bây giờ thèm để ý đến nàng.

      Còn Lục Thanh Lam, đừng nghĩ nàng còn tuổi, nhưng sớm nhìn ra ý đồ của nàng ta, đúng là hèn mọn, cho nên nàng càng muốn chuyện với nàng ta.
      Thanhbliss, Lim-0403, pé nhỏ kute23 others thích bài này.

    5. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Bạn Tiêu Thiểu Giác lần này bê đá đập trúng chân rồi :059::059::059:chưa gì ăn dấm của người khác. Cứ nhàng xoa đầu Bảo Nhi :" Ngoan, nên ăn đồ người lạ đưa" rồi đút miếng bánh phải tốt hơn à. Cơ mà Bảo Nhi đáng thế này bạn còn phải theo đuôi trông vợ dài dài
      simple, saoxoayDiệp Nhược Giai thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :