1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Yêu hơn cả bằng trái tim - Thiên Mỹ Khả (update c22) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 7]- Say rượu làm gì?- hơn cả bằng trái tim- Thiên Mỹ Khả
      Ta trở lại nha... :-*

      “Đó, toàn bộ việc đấy.”- người đàn ông mặt mang theo tia thống khổ mà với cậu con trai tướng nhìn khá giống con bên cạnh, như thể vô cùng khổ tâm- “Cậu biết , tôi chưa từng thích ai trước đó. Mà bây giờ…”

      gục mặt vào hai bàn tay, thở dài não nề.

      sai, cái cậu trai có vẻ mặt cùng thân hình “khá giống con ” kia chính là Cung Dương Á Miên.

      ngờ vừa tan sở, xuống đại sảnh Nam Cung Tư Nghị đợi sẵn ở đó, muốn cũng uống rượu với .

      , vốn rượu là chỉ có thể nhấp môi, chỉ cần ba chén, có thể say quên trời đất rồi.

      Nhưng vẫn phải đồng ý, vì nhìn ánh mắt của , cũng chất chứa nhiều tâm .

      “Haiz… tôi ngờ ấy lại là con người như vậy, thôi, cố lên.”- vỗ lưng - “ có người con khác tốt với hơn thôi.”

      ngờ Nam Cung Tư Nghị lại thích kia như vậy, mà kia lại là lúc bình thường mới khổ chứ.

      “Tôi cũng biết nữa.”- Nam Cung Tư Nghị uống ngụm rượu- “Hợp tác bị hủy, công việc gặp xáo trộn, đến tình cảm cũng bị như vậy. Tôi biết làm sao.”- Nam Cung Tư Nghị thở dài lần nữa, chán nản xoa xoa hai bên thái dương, mệt mỏi mà .

      Cung Dương Á Miên cũng ngờ lại khổ tâm đến thế, nhìn bên ngoài cứng rắn nhưng ai biết bên trong khổ tâm như vậy chứ?

      “Thôi, có buồn nữa cũng giải quyết được gì mà.”- hạ giọng an ủi.

      Nam Cung Tư Nghị rót ra đầy hai ly.

      “Nào mau cùng tôi uống, hôm nay tôi quyết phải cùng cậu uống đến say thôi.”

      Cung Dương Á Miên thầm kêu khổ trong lòng. đâu có uống được rượu cơ chứ?

      Thế nhưng, nhìn ánh mắt mong chờ của Nam Cung Tư Nghị thể đừng được.

      Hai người tổng cộng cũng hết đến gần ba chai whisky lớn, Nam Cung Tư Nghị tuy lấy rượu ra nhưng cũng chỉ uống vài chén, còn lại đều được Cung Dương Á Miên xử lý hết với lí do uất ức gia đình bất công.

      “Cung Dương Á Miên, cậu say rồi, uống hơi nhiều rồi đấy.”- Nam Cung Tư Nghị cúi xuống nhìn kĩ mặt , say biết trời đất gì rồi.

      “Tôi chưa… hức… có say… là say…”- lầm bầm- “ say, cả nhà … hức… mới say.”- lèm bèm đập đập vào người .

      biết ? Tôi… hức… khổ sở lắm, gia tộc của tôi… nghĩ là họ tốt đẹp sao?”- mắt nhắm mắt mở nghiêng ngả- “Họ bất công, ép tôi lao động… mệt nhọc… nên giờ tôi lớn nổi.”

      Nam Cung Tư Nghị nhìn Cung Dương Á Miên say ngóc đầu dậy được, trong lòng trận cười lớn.

      Ai bảo tổng giám đốc Thiên Kỳ khó đối phó? ra chỉ cần vài câu đụng chạm nho đến vài vấn đề nhạy cảm là có thể nhũn ra rồi.

      “Tôi cũng rất thương cậu a…”- ghé ghé lại gần, ngờ Cung Dương Á Miên thiếp rồi.

      Thảm…

      Sao có thể dễ dàng ngủ như vậy chứ?

      ràng muốn say, nhưng phải ngủ hẳn thế này.

      Bằng , lát nữa biết ăn thế nào với mọi người khi đưa người con trai về nhà trong tình trạng ngủ say đây?

      ổn, đến khách sạn chắc là được.

      “Á Miên, tỉnh…”- sau bao nhiêu nỗ lực của mình, vẫn thể đánh thức dậy được, đành phải tự túc thôi.

      Bầu trời về đêm chợt nổi lên cơn mưa bão, cũng biết sáng mai có chuyện gì đáng sợ hơn thế nữa.

      Run run nhìn lại nhìn, chọc lại chọc, cấu lại cấu, véo lại véo, thế nhưng là đời thực chứ phải mơ nữa rồi.

      Ai nha… quả là hư hỏng, thế nào lại say rượu rồi làm càn, để ra nông nỗi này?

      Cung Dương Á Miên nhìn bóng lưng người đàn ông bên cạnh, nhưng thế nào cũng thấy có điểm kì lạ.

      là say rượu thất thân, hay là say rượu ngủ nhờ nhà bạn?

      đầu ràng vẫn là tóc giả nha. Quần áo người vẫn như hôm qua. Tóm lại là dịch chuyển chút nào.

      Chỉ có điều trước mắt lại là người đàn ông.

      Mà người này có chút quen nha.

      Cung Dương Á Miên ngó sang nhìn mặt

      phải là Nam Cung Tư Nghị chứ?

      “Trời ơi…”- Cung Dương Á Miên thầm kêu lên. Những việc tối qua ùa về. cùng Nam Cung Tư Nghị uống rượu, ta buồn bã thế nào lại lây sang , rồi kể lể xong ngủ thiếp .

      là loại con như thế nào chứ?

      Nhưng khoan , phải trong lốt con trai sao? Mà Nam Cung Tư Nghị như vậy, chứng tỏ chưa biết gì về cả.

      Đột nhiên cảm thấy mình cũng may mắn .

      nhàng đứng dậy, rón rén ra khỏi phòng mà làm kinh động người bên cạnh. hi vọng xảy ra gì sau chuyện này. Hừm… tốt nhất là liên quan đến người này nữa.

      Sau khi khỏi, Nam Cung Tư Nghị mở mắt, môi nở nụ cười sâu.

      Nghĩ trốn khỏi ? đánh giá hơi thấp rồi.

      Cứ đợi xem, Cung Dương Á Miên.

      Đại sảnh Thiên Kỳ ồn ào vì thứ tin tức lan nhanh hơn tên lửa: “Bạn của Cung Dương tổng giám đốc.”

      Chưa bao giờ Cung Dương Á Miên cảm thấy mình có nhiều kiên nhẫn như giờ, xung quanh là máy ảnh, máy ghi cùng micro chĩa vào , muốn đập nát hết .

      “Tôi muốn giải thích thêm về chuyện này nữa, đó phải bạn tôi.”- Cung Dương Á Miên hiểu ai là người phao ra thứ tin đồn thất thiệt này, mà cha mẹ cũng can thiệp, chẳng lẽ họ sợ mắc chứng tâm thần phân liệt vì chính mình hay sao?

      Tất cả mọi phóng viên dường như để tâm, câu bạn của ngài hai câu hôn thê của ngài làm biết phải giải thích làm sao.

      Cuối cùng vẫn là Vũ Bảo Lĩnh liều mình gạt mọi người để dẫn lối vào cho .

      Lên phòng, Cung Dương Á Miên thở như người hết hơi, làm gì sai trái để gặp nhiều điều xui xẻo như vậy? Hết bị nghi ngờ giới tính lại đến chuyện say rượu làm càn, rồi còn cả người kia kia nữa.

      Chắc phải tìm thầy cúng bái cho qua vận rủi này thôi, nếu muốn sống nữa.

      Nhưng ngoài Cung Dương Á Miên ra có vài người biết, giờ mới chỉ là bắt đầu.

      P/S: Ngày mai vì ta chơi trung thu nên hôm nay ta post 1 chương và trưa mai post 1 chương nhé. Và thứ 3 post 2 chương để bù vào những ngày qua :3 Cảm ơn các nàng theo dõi và ủng hộ. Mục lục ở trang 1 nha :-*

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 8]- Đả kích tứ phương- hơn cả bằng trái tim- Thiên Mỹ Khả

      “Mọi người rốt cục muốn gì đây?”- Nam Cung Tư Nghị mắt chăm chăm vào vi tính, hỏi câu nhàn nhạt với mấy vị lão nhân dàn thành nhiều hàng trong phòng làm việc của .

      Sau câu hỏi của trận ồn ào.

      Lão trưởng bối lên tiếng đầu tiên, tiếp tục giương gậy chĩa lên trần nhà như nữ thần tự do.

      “Ta cùng mọi người nuôi ngươi lớn lên, cớ gì đàn ông đàng hoàng muốn, lại trở thành kẻ ham thích đàn ông?”- sớm nay nhận được tin từ khách sạn gia tộc báo đến, ông tin vào mắt mình, cũng mất niềm tin vào tai mình.

      “Kẻ biến thái.”- đại tỷ hung hăng chèn vào câu.

      “Ta bảo ngươi tìm phụ nữ kết hôn, qua ngươi được tìm đàn ông.”- đại thúc độc thân khoa chân múa tay.

      “Tuy rằng Cung Dương Á Miên đẹp mắt, nhưng ca ca vẫn là phải thích con mới đúng chứ.”- muội muội hâm mộ Cung Dương tổng giám đốc lên tiếng.

      “Ai nha… ta dù sao vẫn thấy hai người đẹp đôi.”- Hủ nữ muội muội hai mắt mơ màng thẫn thờ ra tiếng lòng.

      Chỉ ba giây ngắn ngủi sau, ai thấy ấy nữa. Bởi vì bị vị trợ lý trung thành Lam Vũ Bằng từ lầu cao nhất này xuống qua đường thang máy rồi.

      Người nào đó mà phải chịu đả kích tứ phía vẫn yên ổn xử lý tài liệu, đôi khi gì đó qua điện thoại, cái gì mà chuẩn bị tài liệu các tháng sau rồi mang lên. Hoàn toàn để tâm đống người nhà công kích tứ phía.

      Họ muốn luyện giọng, cứ để luyện cho đủ. Còn , việc cần làm chỉ là nghĩ cách đối phó với Cung Dương tổng giám đốc Thiên Kỳ mà thôi.

      Công kích thành, mọi người cũng thở ngắn than dài gia tộc Nam Cung Đại Đỉnh bị đổi thành Nam Cung Bất Hạnh. Thất thểu ra về.

      “Nam Cung tổng, chẳng lẽ cậu muốn giải thích gì sao?”- Lam Vũ Bằng khi thấy mọi người khỏi hết mới len lén hỏi.

      Nam Cung Tư Nghị vẫn xử lý văn kiện, miệng nhàn nhạt.

      “Kệ họ, đôi ba bữa cho ồn ào lần, coi như thay cho tập thể dục.”

      Lam Vũ Bằng chảy ra giọt mồ hôi lạnh. Cái miệng này cũng độc .

      Cung Dương Á Miên được suôn sẻ như vậy.

      “Trời ơi, tôi kiếp trước làm gì nên tội cơ chứ?”- mẹ ngồi sofa, gục đầu vào ngực cha khóc rống.

      Ông nội ngồi bên kia ánh mắt như hung thần hướng tới . Giọng cao lên.

      “Ta thể ngờ được, tại sao cháu có thể như vậy chứ? Bao nhiêu người lại tự chính mình.”

      “Thực oan nghiệt.”- bà nội lắc đầu.

      “Tâm thần phân liệt cũng có thể chữa mà.”- họ làm bác sĩ cầm sổ tay y học phán câu.

      càng cãi lại, họ lại càng được thể. Nhưng từ khi nào chính mình?

      Chỉ là lúc đó trong bộ dạng bình thường thôi mà, nhà báo hiểu lầm đành, gia đình cũng tin là sao?

      “Con chính mình.”- giương ánh mắt giận dữ lên- “Lúc đó con từ Hawaii về, họ chụp được ảnh phao tin như vậy, chứ con đâu có mắc chứng tâm thần phân liệt?”

      thầm thề với chính mình, nếu gặp được kẻ phao ra mấy tin đồn nhảm nhí này, tự tay kết liễu đời kẻ đó.

      Vũ Bảo Lĩnh lén lui ra sau vài bước. Nhìn ánh mắt giận dữ của , kẻ ngu dốt cũng biết hận “kẻ kia” đến mức nào.

      Thôi tránh trước vẫn hơn.

      Sau vài hồi đại chiến của đám nước bọt tung tóe, Cung Dương Á Miên cũng được nghỉ ngơi, lao vội lên phòng sập cửa lại. Những lúc thế này, biết mình phải làm gì.

      Lôi từ trong tủ kéo ra chiếc hộp, bên trong là vài lọ .

      Quan sát kĩ có thể thấy, đây là lọ thổi bong bóng xà phòng. -.-

      khó có thể hình dung người như Cung Dương Á Miên lại có cái sở thích kì quặc này, vui mừng lên đứng giường, thổi bong bóng mấy lượt rồi nhảy xuống đập bong bóng.

      Bong bóng vỡ tan, càng vui vẻ, lấy tên từng người trong gia tộc đặt tên cho từng cái bong bóng rồi thích thú đập vỡ nó.

      Cảm giác cũng thoải mái.

      Thế nhưng, sao Cung Dương Á Miên lại có cảm giác bị nhiễm khuynh hướng bạo lực?

      Kệ , dù sao đây là bí mật của riêng mà.

      Bỗng nhiên nhận được tin nhắn, dự án hợp tác của tập đoàn ở New York sáng mai gặp mặt, mới vỡ lẽ, ra từ cái thời điểm quyết định hợp tác đến nay hơn hai tháng rồi.

      Thời gian cũng nhanh .

      Nhưng hình như là tập đoàn Nhật Đằng của Nam Cung Tư Nghị cũng có góp vốn phải.

      Thế là ngày mai, tới đó là gặp cả nữa sao?

      Ôi, biết đến bao giờ mới thoát được đây?

      Ngồi trong phòng làm việc, Nam Cung Tư Nghị lại đột nhiên nhìn vào tờ lịch để bàn.

      Hình như ngày mai phải tới New York phải. Mà Cung Dương Á Miên cũng tới nữa.

      Chủ động hẹn bằng ngẫu nhiên gặp, ngày mai lại được gặp , biết sau việc “ngủ chung giường” kia, có cảm tưởng gì .

      Dù sao muốn trốn cũng chẳng được nữa rồi. Khóe môi nhếch lên, để xem dùng cách gì để trốn chạy.

      P/S: Trưa mai có chương mới nhé. :3 Mai là hai chị lại gặp nhau rồi.
      Xì poi: Hai chị ngày mai ... hắc hắc... :))) ta đâu *vén váy bỏ chạy*

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [Chương 9]- là đồ đểu- hơn cả bằng trái tim- Thiên Mỹ Khả

      Tập đoàn hàng NEVA bên Mĩ sau khi thành công kí kết hợp đồng cùng ba tập đoàn Thiên Kỳ, Nhật Đằng và Đỉnh Viễn mở ra bữa tiệc đẳng cấp siêu sang trọng tại khách sạn có sân trời siêu lớn.

      Cung Dương Á Miên từ lúc tới đây liên tục cảnh giác cái người Nam Cung Tư Nghị kia, lúc nào cũng có cảm giác từ xa mà nhìn , vì thấy sau gáy mảng nóng rực.

      Nam Cung Tư Nghị hiểu sao đôi khi thấy Cung Dương Á Miên nhìn mình bằng cặp mắt kì quái, như thể nghĩ là động vật nguy hiểm vậy.

      Tiệc chưa kịp tàn, Cung Dương Á Miên rút vội ra góc vườn hoa để tránh khỏi cặp mắt xanh lam kia.

      Từ đầu tới cuối cố gắng tránh , nên hai người cũng chưa có câu nào ngoài công việc trong lúc họp.

      Giờ ngồi mình tại vườn hoa, ban đầu sao, nhưng chợt lại nghĩ ra vài kịch bản kinh dị.

      Ví dụ như ngồi, ở đằng sau có tiếng gió thổi đến, bàn tay đặt lên vai , rồi khuôn mặt đầy máu xuất .

      Hay giả dụ ngồi, có tới hỏi đường xá xung quanh, chỉ xong ta mất, chợt nhớ ra bộ váy đó mặc có từ thời đại thập niên 70.

      Rùng mình cái, chưa kịp ngồi dậy chạy đằng sau có người đặt tay lên vai .

      “Á…”- hét lên tiếng thảm thiết rồi quay lại, ai ngờ, người đằng sau còn đáng sợ hơn ma nhiều lắm.

      “Nam Cung Tư Nghị, hù chết tôi.”- thở hổn hển nhìn , muốn chết để dễ dàng đoạt Thiên Kỳ sao chứ?

      “Tôi dọa cậu, nhìn quanh trong phòng tiệc thấy cậu nên tôi ra tìm.”

      Nam Cung Tư Nghị cười thầm, vẻ mặt lúc nãy của cũng khôi hài , giờ lại thấy vẻ mặt hồng hào, môi cũng đỏ nhuận lên. đáng .

      khi ra đây tìm tôi có chuyện gì? Chẳng phải khi nãy công việc hoàn tất rồi sao?”- cảnh giác quả nhầm mà, thấy Nam Cung Tư Nghị đáng sợ , xuất như vậy hóa bằng hù chết .

      “Vậy tìm tôi là có chuyện gì?”- Cung Dương Á Miên thở dài. Nếu ra đây để nhắc lại chuyện ngủ chung kia, bóp cổ chết tươi.

      “À…”- Nam Cung Tư Nghị ậm ừ, liệu nhắc đến chuyện ngủ chung kia, có bóp cổ chết tươi nhỉ?

      Cung Dương Á Miên thấy Nam Cung Tư Nghị ậm ừ như vậy cũng mất kiên nhẫn.

      xem nào, cái gì cũng được, tôi giết chết … Ưm…”

      Mọi gian như dừng lại tại thời điểm này.

      Nam Cung Tư Nghị vậy mà hôn

      Nụ hôn nhàng, cứ vậy mà tiến vào sâu bên trong miệng , đầu lưỡi tinh tế chạm đến từng ngóc ngách, Cung Dương Á Miên biết mình mở miệng thế nào.

      chỉ biết điều, bị người ta hôn, mà cũng có phản ứng lại.

      Đến khi Nam Cung Tư Nghị rời ra mặt tái mét, , phải là vặn vẹo đến cực điểm.

      sau vài giây hoàn hồn giơ tay giáng cho cái tát.

      “Đó là nụ hôn đầu của tôi. là đồ đểu.”- rồi quay mặt chạy .

      Nam Cung Tư Nghị đứng thững người lúc mới xác định mình bị tát, nhún người cái rồi bước .

      Hành động vừa rồi của , cũng giống phụ nữ , sợ bị nghi ngờ sao?

      … nụ hôn đầu? mỉm cười vào bên trong phòng tiệc, cũng xác định xung quanh có ai chứng kiến bọn họ.

      có vẻ rất tức giận . Nhưng thôi kệ , dù gì cũng sớm đầu hàng thôi.

      Ngồi phi cơ tư nhân suy nghĩ lúc, Cung Dương Á Miên chợt thấy mình có điểm bị ngốc.

      khi trong vườn hoa tốt xấu là trong lốt đàn ông, vậy mà cái hành động tát rồi bỏ có phải hơi giống phụ nữ ?

      Lẽ ra nên đấm cho Nam Cung Tư Nghị phát rồi nhổ nước bọt, vậy mới ra dáng đàn ông.

      Nhưng cũng kì quái, tại sao Nam Cung Tư Nghị lại hôn cơ chứ?

      Nghĩ ròng rã mấy tiếng đồng hồ, mới nghĩ ra lí do.

      Chính xác, đó chính là lý giải tại sao lại hôn .

      bị gay…

      Cung Dương Á Miên mặt đột nhiên biểu lộ vẻ hưng phấn, ra là bị gay nên mới tiếp cận a…

      nghĩ là con trai, nên thích là đúng rồi.

      Nhưng nghĩ lại, lúc hôn , tim cũng rộn ràng lắm chứ.

      Nhưng được, chính là thích đàn ông, sao có thể nghĩ như vậy?

      Ôm lấy chiếc gối ôm máy bay, Cung Dương Á Miên chậm rãi nhắm mắt.

      Cầu trời cho con sớm trở về nhà…

      P/S: Ôi... lụ hôn đầu :))) http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin2.gif
      Trưa mai có chương mới nha :-*

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [Chương 10]- Trốn tránh- hơn cả bằng trái tim- Thiên Mỹ Khả

      Nếu có ai hỏi Cung Dương Á Miên ác mộng đáng sợ lớn nhất của là gì, ngần ngại mà trả lời, đó là bị kẻ đồng tính nam cướp nụ hôn đầu.

      Nếu có ai hỏi đáng sợ nhất đời là gì, cũng trả lời như .

      Bởi vì đó là , phải ác mộng.

      Lê tấm thân mệt mỏi về nhà, đón chào là vô số ánh mắt dò xét của mọi người.

      “Sao mà rúm ró vậy? lại có chuyện giấu chúng ta sao?”- cha hạ tờ báo xuống dò hỏi.

      Mẹ bình tĩnh được như vậy, trực tiếp đem kéo xuống bên cạnh.

      thử xem, có chuyện gì lại rúm ró như vậy?”

      Cung Dương Á Miên thở dài lần thứ n trong ngày, lầm bầm câu rồi lên phòng.

      “Con bị người ta cướp nụ hôn đầu.”

      “Hôn?”- mẹ sững sờ, cha cũng giữ nổi bình tĩnh.

      Nhìn bóng dáng con vẫn trong lốt con trai lên lầu, hai người trái lại có điểm khó hiểu.

      Người lấy nụ hôn đầu của con họ, là con trai hay con ?

      Nếu là con trai, hẳn là đồng tính luyến ái, còn là con , chẳng phải chính là bách hợp sao?

      Hai người ngồi trầm tư suy nghĩ, thế nào cũng nên lời.

      Nam Cung Tư Nghị sau khi trở vào phòng tiệc cũng nghe tin Cung Dương Á Miên trở về Las Vegas, biết ngại ngùng, cũng giận , nhưng kiềm được mà muốn trêu chọc .

      biết là phụ nữ vì trợ lý của sau khi uất ức trả thù mà kể cho. Cũng mong giữ bí mật chuyện này.

      đương nhiên biết mình nên làm thế nào.

      Hôm nay lại vì nhất thời xúc động mà hôn , hẳn rất giận dữ. Nhưng còn chạy trốn sao? Còn lâu mới để thoát khỏi dễ dàng.

      Lên phi cơ trở lại Las Vegas, sắp tới cũng còn gặp mặt trong hợp tác nữa, nên có chuyện hai người nhìn thấy nhau.

      Cung Dương Á Miên, em cứ chờ xem.

      Las Vegas tuần sau.

      “Vậy tóm lại con có chịu làm ?”- tiếng gầm rống phát ra từ trong phòng Cung Dương Á Miên.

      từ trong mộng tỉnh lại, tay quờ quạng sờ đến Tina và Cross ngủ say sưa, miệng ú ớ.

      .”- suốt tuần nay nằm lì trong phòng, chịu đến Thiên Kỳ, cũng liên lạc với Vũ Bảo Lĩnh để cùng giải quyết hợp tác. Bởi sợ chạm mặt kẻ kia.

      Theo Cung Dương Á Miên, cứ ở mãi ở trong phòng tốt hơn, phải lo lắng điều gì, cùng lắm lo đối phó khi Nam Cung Tư Nghị nổi hứng mò đến tận nhà là được rồi.

      Sau bao nhiêu nỗ lực của mẹ, cũng chịu dậy, mẹ cũng đành tức tối bỏ ra. Con cái nghe lời quả khiến bà tức chết.

      Cung Dương Á Miên làm kí hiệu chiến thắng rồi lại tiếp tục nhắm mắt vào ngủ. Ai biết sắp tới có điều gì đón đợi ?

      Ngồi phòng làm việc, Nam Cung Tư Nghị sau khi giải quyết xong vài công việc thoải mái ngả ra sau, hôm vừa rồi cha mẹ của thanh mai trúc mã có tới nhà chơi, kể về , gì đó mà có người rồi, cũng phải sớm có thôi.

      Nhưng nghĩ nếu đưa Cung Dương Á Miên trong lốt con trai về nhà có xiết cổ chết ?

      Chợt nhớ tới , cái vẻ mặt tái mét hiểu chuyện gì hôm đó khiến thấy đáng . cũng ngọt ngào, nước hoa nam nhưng lại càng khiến trở nên quyến rũ hơn. Bộ dạng y hệt phụ nữ, chỉ là tóc giả và tây trang đắp vào, sao có thể che toàn bộ?

      Thời đại này nam nữ bình quyền, sao lại phải giả trai làm gì cơ chứ? Làm người ta băn khoăn biết là nam hay nữ sau bộ dạng chấp chới giữa hai phái kia.

      Nhưng dù sao cũng sớm bị tóm gọn thôi. Nam Cung Tư Nghị thầm nghĩ, lại nở nụ cười sâu.

      Ở trong nhà Cung Dương mảng rối loạn.

      Con là tổng giám đốc Thiên Kỳ chịu làm, ném hết công việc ra sau đầu, hơn tuần chỉ nằm giường, chịu đâu, làm mọi người lo lắng chạy chạy lại xử lý công việc.

      Giờ cũng vậy, khóa chặt cửa, ở lì trong đó, mặc ai ở ngoài gào thét đến khản cổ, bên trong vẫn chỉ là im lặng.

      Cung Dương Á Miên tuy chỉ có ăn và ngủ nhưng cũng cảm thấy cơ thể mệt mỏi, có lẽ quen với việc nằm lì này, ngủ say bỗng có tiếng chuông làm bừng tỉnh.

      bực, đêm hôm khuya khoắt lại có ai gọi cơ chứ?

      “Cướp của, giết người sao gọi giữa đêm vậy hả?”- Cung Dương Á Miên ngái ngủ giọng ú ớ trả lời.

      “Á Miên, là tôi.”- bên kia là giọng lạnh lùng cùng khinh thường.

      Cung Dương Á Miên cuống quýt tới mức ho khan.

      “Mạn… Triệu Mạn Di… là cậu sao? “- cái thanh lạnh lùng kia vĩnh viễn thể nhầm lẫn với ai được.

      “Vô nghĩa. Tôi có việc muốn nhờ cậu…”- Triệu Mạn Di kể qua loa chút, nhưng ý chính là muốn lấy danh nghĩa Thiên Kỳ giành lấy hợp tác phi trường.

      “A… phải là hơi dọa người sao? Cậu muốn tôi lấy danh nghĩa giành lấy hợp tác kia?”- Cung Dương Á Miên lảo đảo nằm lại, gạt đống đồ ăn giường ra.

      “Chính xác, nhưng tôi cần vốn của cậu, tiền tôi chuyển khoản cho cậu, cậu chỉ cần giành lấy hợp tác đó là được.”- Triệu Mạn Di bên kia chậm rãi .

      “Ai… cậu quả độc mà, được rồi, cứ chuyển cho tôi, tôi nhất định lo giúp cậu.”- đời này đáng sợ với nhất vẫn là tổng giám đốc Triệu Thế Vương, trêu chọc người bạn thân này dù chỉ chút cũng có được thương tình gì.

      Nặng nhọc ngồi dậy vặn vẹo người. cũng may là được thay đổi khí đến Đài Bắc.

      Ngày mai ngày mới đây. Nhắm mắt vào ngủ tiếp, giờ vẫn là nửa đêm, sáng mai dậy là tốt rồi.

      P/S: Tối nay có chương tiếp nha :3

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      [Chương 11]- Tới Đài Bắc gặp mỹ nữ- hơn cả bằng trái tim- Thiên Mỹ Khả

      Ngồi phi cơ của gia đình, Cung Dương Á Miên hết cười lại nhảy múa vì sắp tới Đài Bắc- quê hương của .

      Cách đây hai mươi năm, cha mẹ theo gia tộc bên cha sang Las Vegas để “đóng đô”, chính là sang hẳn đó để ở và tiếp quản cơ nghiệp. Hồi đó phải học cả tiếng Trung Quốc. khi biết vẫn hiểu tại sao phải vừa học chữ Latinh, vừa phải học chữ tượng hình, nhưng sau khi biết mình là người Trung, tự hào dân tộc trỗi dậy khiến có thể học dễ dàng hơn.

      Hồi mười lăm tuổi, có quen bạn tên Triệu Mạn Di trong lần viện bảo tàng ở New York.

      Bạn đó ít chuyện với mọi người, chỉ là cùng cha mẹ, thậm chí mặt còn có biểu cảm chán ghét nhìn qua những thứ được trưng bày trong phòng.

      ngày ấy vẻ ngoài vẫn là lấp lửng con trai, lại thêm tính cách nghịch ngợm, liền tiến đến tán tỉnh vài câu.

      Ai ngờ mới hỏi câu đầu tiên, bạn đó liền quăng cho ánh mắt lạnh như băng, cũng thêm gì.

      Hồi đó tuy còn , nhưng cũng biết nhìn ánh mắt của người khác chứ. Vẻ mặt của Triệu Mạn Di lúc đó như thể nếu tiến thêm bước, nhất định ấy xé xác ra.

      Khi hai bên cha mẹ nhìn thấy nhau cũng là lúc họ phát ra bạn bè “thất lạc” nhiều năm.

      Trái Đất cũng , gói gọn trong bảo tàng ở New York cũng gặp được bạn bè mấy chục năm gặp lại.

      Và thế là sau chục lần tiếp cận, Triệu Mạn Di cũng chịu chuyện với , nhưng tuyệt nhiên những chuyện vô nghĩa, cũng cười đùa. Chỉ đến cổ phiếu tăng giảm ra sao, giá đất lên xuống thế nào? Tập đoàn nào là có lợi khi hợp tác, cũng qua về mấy thứ như búp bê, phim hoạt hình.

      Với Cung Dương Á Miên bây giờ, Triệu Mạn Di là nữ vương, và đến giờ cũng vậy, mảng trời Triệu Mạn Di gây dựng nên khiến bao người ngưỡng mộ. Và giờ đây, khi cần nơi đổi gió, là tới chỗ Triệu Mạn Di.

      Thấy máy bay báo chuẩn bị cất cánh, lôi vội điện thoại ra.

      “Chuyện gì?”- bên kia là giọng mất kiên nhẫn của Triệu Mạn Di- “ phải tôi chuyển tiền cho cậu rồi sao?”

      “Di, sao cậu nóng vậy, phải vấn đề tiền bạc.”- Cung Dương Á Miên giật mình khẽ run- “Tôi chuẩn bị đáp phi cơ, cậu ra phi trường đón tôi .”

      Đầu dây bên kia vang lên giọng càng thêm lạnh lùng như muốn giết người.

      “Cậu muốn gì đây hả? Cậu muốn tới đâu tới, tôi đâu phải người hầu nhà cậu?”

      Cung Dương Á Miên khẽ gạt đống da gà tay, giọng điệu của Triệu Mạn Di quả khiến nổi hết da gà.

      “Này này, tôi chính là làm ơn mắc oán được ? Giúp đỡ cậu mà giờ chỉ muốn cậu tới đón tôi, chúng ta cùng bàn về Âu Dương thị, mà cậu nỡ ác với tôi như vậy sao?”

      Bên kia thở dài tiếng.

      “Chờ mười phút.”- rồi cúp máy.

      Còn lại ở phi trường, Cung Dương Á Miên cũng có việc gì để làm, đành chơi trò phóng điện tứ tung với các trong lúc chờ đợi Triệu Mạn Di.

      làm biết bao ngang qua phải đau xé lòng, hết nhìn lại ngắm, có người ngơ ngẩn đến bỏ quên cả va li còn biết.

      vui vẻ chợt thấy từ xa lại là còn xinh đẹp gấp vạn lần những xuất nãy giờ. Nhưng mặt mang nửa điểm cảm xúc.

      “Cậu rốt cục muốn gì đây hả? Cứ bắt tôi cùng cậu xuất , sớm muộn tôi cũng bị bại lộ danh tính.”- Triệu Mạn Di liếc xéo Cung Dương Á Miên rồi quay , thẳng tới Maybach đỗ bên ngoài.

      Cung Dương Á Miên vội vã bước nhanh theo Triệu Mạn Di, ai biết còn tưởng Triệu Mạn Di là tình nhân hờn dỗi vì người phóng điện khắp nơi nữa.

      Vũ Bảo Lĩnh- trợ lí của Cung Dương Á Miên khóc thầm, ra bạn của Cung Dương tổng cũng là núi băng nha, sao dạo này băng nhiều quá vậy? phải báo chí có Trái Đất nóng lên sao?

      “Tại sao lại tới Âu Dương thị?”- Triệu Mạn Di nhìn Cung Dương Á Miên dò xét.

      “À… phải tôi chúng ta qua đó kí hợp đồng hay sao?”- Cung Dương Á Miên lôi ra tập tài liệu.

      “Chúng tôi bàn bạc cách đây hai hôm, bên Âu Dương thị cũng đồng ý mời chúng tôi tới để bàn bạc rồi.”

      Cung Dương Á Miên cười cười chút.

      “Hợp tác bao giờ tiến hành?” - Triệu Mạn Di quay sang Cung Dương Á Miên.

      “Tháng sau cơ, giờ chúng tôi chỉ tới đây để bàn kế hoạch, họ vẫn chưa quyết định, thấy bảo rằng còn chờ tập đoàn chuẩn bị vốn.”

      “Là Tân Cố thị sao?” - Triệu Mạn Di có thể đoán ra ngay.

      “Sao cậu biết?” - Cung Dương Á Miên ngạc nhiên. Lần trước điều tra giúp Triệu Mạn Di việc cũng liên quan tới Tân Cố thị, phải rồi.

      “Tôi chính là muốn cậu giành lấy ba mươi phần trăm dự án đó, ba mươi phần trăm của Bạch Tư thị, bốn mươi phần trăm là của Âu Dương thị ngay từ đầu. để bất cứ phần trăm nào cho Tân Cố thị.”

      Cung Dương Á Miên im lặng, rốt cục là Tân Cố thị làm cái gì khiến Triệu Mạn Di phải đuổi cùng giết tận vậy chứ? Ai… quả là vận khí của người kia tốt rồi.

      Khi tới Âu Dương thị, trợ lý Dương của Triệu Mạn Di ở bên ngoài xe, để cùng Cung Dương Á Miên và Vũ Bảo Lĩnh vào.

      Ba người tiến vào trong đại sảnh, Cung Dương Á Miên có chút cảm thấy kì lạ, có linh cảm như sắp gặp lại người quen phải.

      Quay sang nhìn Triệu Mạn Di, đột nhiên có hứng thú cọ cọ vào mái tóc kia.

      “Triệu Mạn Di, cậu vẫn lạnh như vậy à… tóc đẹp quá… còn thơm nữa…”

      phải Cung Dương Á Miên có lỗi giác hay thấy Triệu Mạn Di vừa đảo mắt khinh thường.

      “Trái Đất , ngờ lại gặp cậu ở đây.” - thanh trong đó là tức giận vang lên.

      Hai người nhìn sang bên trái, người đàn ông tới. hướng bàn tay tới Cung Dương Á Miên. cũng nhận ra đây chính là Cố tổng Cố thị.

      Cung Dương Á Miên bắt tay Cố Hạo Thần, cảm thấy ánh mắt người này nhìn mang theo lãnh ý. Mà Triệu Mạn Di bên cạnh, có chút gì thích hợp. Xem ra…

      “Cố tổng, cũng tới đây sao?” phá vỡ thứ khí căng thẳng này, giọng pha chút vui vẻ.

      “Phải, tôi đương nhiên tới, dự án lần này mong Cung Dương tổng chiếu cố rồi.”

      Có nghĩ cũng đừng nghĩ, Triệu Mạn Di chính là muốn giành lấy được ? Nếu giúp, hậu quả của chính là ai gánh được.

      “Chỉ sợ làm Cố tổng thất vọng.” - Cung Dương Á Miên cười vui vẻ, cánh tay vòng qua eo Triệu Mạn Di kéo về phía mình - “Còn gần ba mươi phút nữa mới bắt đầu, Cố tổng có muốn cùng tôi uống chút coffee ?”

      Nhìn ánh mắt của Cố Hạo Thần như muốn xông lên giết người, Cung Dương Á Miên lại càng thấy thỏa thích.

      Mà vẻ mặt của người con bên cạnh , giống như chẳng quan tâm tới .

      “Di, em có điều gì muốn với tôi ?” - Cố Hạo Thần cười như cười nhìn Triệu Mạn Di - “Có phải là do tôi quá… để ý tới em ?”

      Triệu Mạn Di mắt động. Cũng chẳng lấy lời.

      “Cố tổng, và Tiểu Di quen nhau sao?” - Cung Dương Á Miên nhìn Cố Hạo Thần khiêu khích, thực tế chính là muốn phá bọn họ cho vui, nhìn mặt Triệu Mạn Di có vẻ bình thường, nhưng bên trong, hàng vạn con sóng sớm làm chao đảo rồi.

      Cố Hạo Thần gì, quay người thẳng về phía thang máy. Lúc này, Cung Dương Á Miên mới quay sang.

      “Này, cậu có nên giải thích với ta chuyện tôi là phụ nữ thế?” - buông eo Triệu Mạn Di ra, Cung Dương Á Miên nhìn dò xét.

      “Kệ , ta muốn nghĩ sao nghĩ.” - nhìn ra bên ngoài, thấy có vài người tới. Triệu Mạn Di quay mặt - “Đừng để họ thấy tôi.”

      Vũ Bảo Lĩnh thấy vậy, cùng Cung Dương Á Miên đem ra đứng phía sau họ, rồi giả bộ như đứng chờ ai đó.

      Cố Thiên Tự cùng Lệ Đổng Nhân và thư kí của hai người vào thang máy, vì mải chuyện nên thấy Triệu Mạn Di.

      “Có lẽ tôi về.” ngừng lại chút, với Cung Dương Á Miên - “Lát qua chỗ tôi làm việc, chúng ta bàn chuyện tiếp.”

      Rồi ra ngoài, xe Dương Nhậm Vũ đợi sẵn, trở về Triệu Thế Vương.

      Còn lại trong đại sảnh, Cung Dương Á Miên nhún vai cái rồi với Vũ Bảo Lĩnh.

      “Tôi có nên giải thích cho Cố tổng quan hệ giữa tôi và Triệu Mạn Di ?”

      Vũ Bảo Lĩnh nghĩ ngợi chút.

      “Đàn ông bây giờ có vô số kiểu đánh ghen rất đáng sợ, vẫn là nên giải thích hơn.”

      Cung Dương Á Miên thấy cũng hợp lý, nhìn đồng hồ thấy cũng tới giờ, liền cùng trợ lý lên phòng họp tầng 12.
      Last edited: 14/9/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :