1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Xin chào tông chủ, tạm biệt tông chủ

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 5:

      Edit: Ngọc Hân –

      Để điện thoại xuống, Đỗ Tiểu Nhiễm ngồi trong ký túc xá chờ, những người phụ nữ trung niên kia vô cùng phách lối, lời cũng rất hay ho gì.

      bao lâu trước cửa ký túc xá đầy người đứng chắn.

      Có mấy nữ sinh thích tám chuyện vây xem chỉ vào cửa biết gì đó.

      Đỗ Tiểu Nhiễm buồn bực, điện thoại di động lại vang lên, ra là mấy cùng ký túc xá nghe chuyện của rối rít gọi điện tới an ủi , còn hỏi cần giúp đỡ gì .

      Đỗ Tiểu Nhiễm nhận cuộc lại cuộc, lần này trong lòng thấy dễ chịu hơn chút.

      Cảnh sát nhanh chóng tới nơi, chưa đầy lát có hai cảnh sát tới.

      Phụ đạo viên sợ ảnh hưởng tốt, vội dẫn người tới phòng làm việc.

      Đợi đến sau khi vào phòng những phụ nữ trung niên kia bắt đầu đưa ra chứng cứ: “Cậu xem, đây là băng ghi hình giám sát đường hầm ngầm đêm hôm đó.” Truyện bên Lequyddon

      Thái độ của cảnh sát ngược lại là gì, nhanh chóng mở máy tính cắm USB vào kiểm tra nội dung.

      Nhưng sau khi xem Đỗ Tiểu Nhiễm cũng lấy làm kinh hoảng, cho rằng camera cùng lắm chỉ quay được lờ mờ, cho nên đối phương muốn lợi dụng sơ hở lừa gạt .

      Nhưng ngờ camera rất kỳ quái, nhớ rất ràng mình sợ đụng vào bà cụ kia nên lùi về sau hai bậc thang, song trong băng ghi hình hoàn toàn có!

      Chỉ có hình ảnh mình xuống cầu thang, vì góc độ quay hơn nữa hình như mình cao, trong lúc nhất thời nhìn từ góc độ đúng là giống như mình đụng vào bà cụ!

      Trong nháy mắt cả người mê muội, nhịn được bảo người ta cho xem lại băng ghi hình lần nữa.

      Phụ đạo viên bên cạnh vốn còn nửa tin nửa ngờ, lúc này nhìn sang , trong ánh mắt mang theo vẻ trách móc nặng nề.

      Thái độ của cảnh sát cũng có chút chuyển biến, với : “ , loại chuyện này thể theo phong trào được, lại nếu như vậy tất cả mọi người dám giúp đỡ người khác, sợ ảnh hưởng tốt. Được rồi, lần này chúng tôi gì cả, các người tự thương lượng nên giải quyết thế nào nhé.”

      Đỗ Tiểu Nhiễm là còn chưa bước ra khỏi cảnh cổng đại học, khi nào trải qua chuyện như vậy chứ.

      Chờ cảnh sát vừa , ba người phụ nữ kia liền tỏ thái độ càng phách lối hơn, người trong đó lôi kéo : “ giả bộ cái gì chứ! Mau lấy tiền , người vẫn còn nằm trong bệnh viện đấy, chữa đầu gối mất sáu vạn, tính toán với , cầm mười lăm vạn ra đây !”

      Phụ đạo viên đứng bên cạnh nhìn nổi nữa, vội khuyên ba người phụ nữ trung niên ra ngoài.

      Chờ lúc trở lại, phụ đạo viên cũng sứt đầu bể trán: “Tôi sợ xảy ra chuyện, em các em đều phải tốt nghiệp, haizzz! Em nhanh chóng tìm người nhà của em thỏa hiệp với bên kia .”

      Cả nửa ngày Đỗ Tiểu Nhiễm ra lời.

      Mặc dù ba mẹ là ba mẹ ruột, nhưng cho tới bây giờ chưa từng làm ăn ngồi rồi trong nhà.

      Khi còn bé đóng học phí sách vở cũng bị mẹ mắng mỏ.

      Ngay cả Trương Kỳ Kỳ cũng , chưa từng thấy ba mẹ nào lại thách thức tư duy năng lực của loài người hiếm thấy như vậy….

      Lúc này sao có thể tìm bọn họ?

      sốt ruột muốn khóc, dù sao cũng còn chút hi vọng bên phía Trương Kỳ Kỳ: “Thầy, em bị oan, bạn của em dán thông báo tìm nhân chứng ở bên ngoài, em nghĩ có người chứng minh là em trong sạch….”

      Bộ dạng phụ đạo viên dường như tin : “Được rồi, em đừng áp lực quá, hãy giải quyết ràng mọi chuyện, đừng để trường học bị bôi nhọ.”

      Chờ từ phòng làm việc ra ngoài, Đỗ Tiểu Nhiễm vội dọn đồ vào túi qua chỗ Trương Kỳ Kỳ, mặt là muốn biết có thể tìm được chứng cứ hay , mặt khác cũng muốn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với cái camera.

      Lúc vào đường hầm ngầm, Trương Kỳ Kỳ và hai bạn cùng phòng đều ở đó, Trương Kỳ Kỳ chẳng những dán thông báo tìm nhân chứng, mà còn lần lượt phát cho mọi người.

      Nhìn thấy màn này mắt Đỗ Tiểu Nhiễm đỏ hoe, vội chạy tới nhận mấy tờ thông báo trong tay Trương Kỳ Kỳ: “Phiền các cậu rồi, sáng sớm phải chạy tới đây.”

      “Haizzz, phiền với gì chứ, phiền đâu, ở chung bốn năm trong ký túc xá, ai biết cậu! Cậu yên tâm, vẫn còn nhiều người tốt, đừng lo lắng!”

      Đợi cả ngày như vậy, cũng làm được chuyện cần làm.

      Ngay cả băng ghi hình lúc ban đầu cũng tìm được.

      Nhân viên đường hầm ngầm đặc biệt cho bọn xem.

      Lúc xem lại trong lòng Đỗ Tiểu Nhiễm cũng bị ám ảnh, chứng minh, phần băng ghi hình này có chút thay đổi nào, vẫn là đoạn có thể chứng minh có tội.

      Lần này hai bạn nữ kia cũng im lặng, chỉ có Trương Kỳ Kỳ vẫn giọng an ủi : “Có lẽ quay đấy… Ở chỗ đó coi như cậu đụng vào cũng cách nào đụng người ta vỡ cả đầu gối, chắc là cậu chỉ chạm vào, đối phương cố ý lừa cậu.”

      “Đúng vậy, đúng vậy, bây giờ các bà cụ đúng là chọc vào nổi, lỡ đụng vào, hận được bạn phải chăm sóc dưỡng già cho bà ta….”

      Biết mọi người đều có lòng tốt nhưng Đỗ Tiểu Nhiễm lại được ra lời nào, trong lòng tràn đầy tủi thân, tủi thân nước mắt cũng nghẹn nuốt vào trong bụng.

      Lúc khổ sở, điện thoại di động lại vang lên.

      Khi Đỗ Tiểu Nhiễm vừa bắt máy nghe bên trong giọng nữ nóng nảy truyền tới mắng mỏ: “ hãy thành mà sống , đâm cho tôi lỗ thủng to như vậy, bên trường học gọi điện cho tôi biết bảo tôi tới bệnh viện thỏa hiệp với người ta. Tôi cho biết, tôi đếm xỉa tới chuyện của cơ mà, ngày mai Tiểu Phi còn phải học đấy, chuyện của tự mình giải quyết !”

      thanh điện thoại quá lớn, bạn bè xung quanh đều nghe được, trong lúc nhất thời mọi người đều im lặng.

      Sau khi gặp chuyện lại bị mẹ ruột đâm dao, càng đau khổ hơn.

      Đỗ Tiểu Nhiễm vội vã ngẩng đầu lên cười : “Thời gian còn sớm, các cậu cũng mệt mỏi cả ngày rồi nhanh về thôi, chờ tới lúc mình rảnh rỗi mời các cậu ăn cơm. Đúng rồi, lần trước tới nhà hàng tôm hùm Lữ Ký mới sửa chữa cảnh vật xung quanh tệ, chúng ta có thể tới đó ăn.”

      “Tiểu Nhiễm…” Trương Kỳ Kỳ quan tâm : “Vài ngày tới cậu có muốn ở cùng mình …..”

      cần, mình mình ở ký túc xá vô cùng tốt, đừng quá lo lắng cho mình, được rồi, mình về đây!” xong Đỗ Tiểu Nhiễm vội vào bên trong đường hầm ngầm.

      Vừa lẫn vào trong đám người lỗ mũi liền chua xót, cố nhịn để nước mắt rơi, ràng là lúc nóng nhất trong ngày hè nhưng chợt cảm thấy rất lạnh lẽo.

      Người bên cạnh rất nhiều, song tất cả mặt mũi.

      muốn trở lại ký túc xá lạnh lẽo kia, cũng muốn bất kỳ chỗ nào.

      Cầm tấm vé tháng mù mờ ngồi trong đường hầm ngầm, vừa đứng dậy chợt thấy ánh sáng lóe lên.

      Người xe xuống…..

      Cuối cùng có chỗ trống, lại ngồi xuống…

      Giữa lúc mịt mờ dường như nghe có người gọi tên , ngẩng đầu lên thể tin mở trừng hai mắt: “Vu Lân.”

    2. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 6:

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      Cũng chẳng biết đứng bên cạnh nhìn bao lâu rồi.

      Chỗ ngồi bên cạnh là chỗ trống, tùy ý ngồi xuống, hỏi : “ trễ thế này còn lang thang bên ngoài?”

      “Sao còn ở đây, tôi còn tưởng trở về rồi!” Bây giờ chẳng có tâm tình quản chuyện của người khác, Đỗ Tiểu Nhiễm buồn rầu : “Tôi ra ngoài giải sầu.”

      Rồi kể tóm tắm câu chuyện: “Mặc dù trước kia cũng gặp những tin tức như vậy, nghĩ tới lòng người hiểm ác như thế, bây giờ cảm giác quả thực như giẫm phải phân chó thối ấy.”

      “Làm gì vào núi ở với tôi.” thế mà lại có thể tới chuyện này.

      Đỗ Tiểu Nhiễm liếc cái: “ bậy bạ gì đó? Trong núi có cái gì, ngày hè muỗi rất nhiều, muốn ra ngoài xem phim cũng xem được, chứ đừng tới muốn hẹn bạn bè uống café, lại tôi có lý do theo vào trong núi sao?”

      Đỗ Tiểu Nhiễm phát , chỉ cần hai người gặp mặt ta nhìn chằm chằm mình chớp mắt, hơn nữa nhìn vô cùng có lễ phép, quả thực như sói đói nhìn chăm chú vào miếng thịt béo bở.

      vội vươn tay đẩy đầu sang bên, phỉ nhổ : “ có thể đừng nhìn tôi như vậy được ! Tôi rất phiền lòng.”

      Thanh mai trúc mã chính là có chỗ tốt như vậy, mặc dù rất nhiều năm gặp, nhưng chỉ ở chung lát liền giống như bạn bè lâu năm.

      dứt khoát xem là nơi trút bầu tâm , giao buồn bực trong trái tim ra ngoài, với : “Chuyện như vậy là vừa oan uổng lại vừa kỳ cục, bạn cùng phòng hỏi người bạn làm nhiếp ảnh gia hộ tôi, còn sao chép từ camera rồi dùng di động gửi qua cho người ta xem. Kết quả người kia , mặc dù độ phân giải của camera cao, nhưng có thể cắt nối biên tập thành cao thủ như thế tuyệt đối vì lừa gạt mười mấy vạn tiền như thế. Quan trọng hơn chính là làm chuyện như vậy còn cần phía đường hầm ngầm phối hợp, dính dáng quá nhiều người, số tiền lại ít ỏi thế….”

      Trong lòng cũng dấy lên tầng tầng lớp lớp nghi ngờ, hoàn toàn hiểu chuyện như vậy làm sao lại xảy ra người mình.

      buồn bực điện thoại di động vang lên, vội nghe máy, rất nhanh nghe thấy giọng ba ở đầu dây bên kia : “Tiểu Nhiễm, con xem con chọc phiền toái gì tới người ta rồi vậy! Ba cũng biết con là khắc tinh của nhà họ Đỗ, gặp phải con chẳng có chuyện gì tốt! Hôm nay ba tới bệnh viện!”

      Đỗ Tiểu Nhiễm ngẩn ra, nhanh chóng thẳng: “ phải con con bị oan rồi hả, ba lại tới bệnh viện làm gì! Ba tới rồi con càng giải thích ràng được!”

      “Ba dám ư, con cần mặt mũi chứ ba còn cần! Đối phương chạy tới chỗ làm việc của ba, hơn nữa con làm gì trong lòng con ràng nhất! Ba thỏa thuận với đối phương xong cả rồi, ba xuất ra tám vạn chuyện này coi như qua! Còn con, sau này nhớ để ý chút! Còn trường học của con cũng sợ dư luận hay, dù sao xã hội bây giờ rất nhạy cảm đối với chuyện như vậy. Lúc chiều hỏi ba ủng hộ chuyện con dạy tình nguyện hay , ba đồng ý giúp con rồi! Ngày mai tới trường con nhớ nhận đơn đăng ký!”

      “Cái gì trợ giảng ạ! Con nghĩ tới….”

      “Có đồng ý hay cũng phải do con quyết định, ba đồng ý, con xem thời gian mà chuẩn bị!” Ba cho cơ hội từ chối cúp máy.

      Đỗ Tiểu Nhiễm tức gần chết, cầm điện thoại di động trong tay lắc lư, lúc ngẩng đầu lên lần nữa nhìn thấy Vu Kỳ nhìn mình, buồn bực phun ra: “Tôi chịu phục luôn, tôi nghi ngờ mình bị bế nhầm! Ba tôi thế mà bảo tôi dạy tình nguyện! Mặc dù lớp chúng tôi rất nhiều người muốn , cảm thấy như vậy mới có lợi cho chuyện thi công chức nhà nước và lên chức. Nhưng tôi tới chỗ đó làm gì? Bạn bè tôi đều ở đây, hồ sơ tôi cũng gửi , chờ phỏng vấn….”

      Lúc phun những lời này, ngược lại vẫn kiên nhẫn lẳng lặng lắng nghe, vì bị xoay đầu nên đầu chỉ có thể hơi nghiêng.

      Chắc nhìn thoải mái, đợi đến miệng đắng lưỡi khô, chợt đưa hai tay ra nắm lấy tay .

      Lúc Đỗ Tiểu Nhiễm kinh ngạc muốn rút tay về, cầm tay giơ lên sau đó chạm vào mặt , dựa theo động tác xoay mặt lúc nãy của , làm động tác tương tự, xoay mặt mình quay về phía bên .

      Làm xong tất cả, lúc này mới buông tay ra.

      Đỗ Tiểu Nhiễm cũng hết ý kiến, “ làm sao vậy? Đầu bị lệch nên muốn tôi xoay lại à?” truyện bên lequyddon

      “Tôi rồi tôi nghe lời .” Bộ dạng chuyện giống như đó là điều tất nhiên.

      Đỗ Tiểu Nhiễm lại muốn trợn trừng mắt, lấy chuyện trước kia cười nhạo : “ hay giống như đúng rồi ấy, còn nhớ khi ở trong núi, ngày đầu đồng ý với tôi là tìm cây táo chua, ngày hôm sau lúc tôi hỏi thế mà chẳng nhớ gì cả. Hơn nữa nhìn thấy tôi cũng biết chào hỏi, bây giờ tôi vẫn còn nhớ dáng vẻ lúc đó của giống như nhìn thấy người xa lạ, cuối cùng vẫn là tôi nổi nóng ném đá vào , mới để ý đến tôi!”

      biết đến chuyện trước kia hay là thế nào, lúc nghe những lời đó ngược lại nở nụ cười.

      vốn trưởng thành nhìn tệ, cười tiếng như vậy càng cảm thấy rất dễ nhìn.

      Đỗ Tiểu Nhiễm bị nhìn có chút ngượng ngùng.

      Lúc lúng túng nhanh chóng có thanh nhắc nhở của tàu điện ngầm vang lên, lúc này Đỗ Tiểu Nhiễm mới sợ hết hồn, vội nhìn xung quanh, quả nhiên trong buồng xe đều trống rỗng.

      bị dọa hoảng sợ: “Hỏng rồi, tôi thẩn thờ nên quên mất cả thời gian.”

      Lúc này tàu điện ngầm cũng ngưng hoạt động, rất muộn rồi!

      Cầm di động ra nhìn, quả nhiên rất muộn!

      Cho dù liều mạng chạy trở về ký túc xá cũng đóng cửa, nếu như trước kia có thể bảo bạn trong ký túc xá xin bác mở cửa, bây giờ chỉ có mình ở trong ký túc xá thôi!

      “Xong đời rồi!” Đỗ Tiểu Nhiễm buồn bực níu chặt tóc, về nhà muốn, chỉ có thể thử qua chỗ Trương Kỳ Kỳ.

      Vừa nghĩ vừa gọi điện thoại qua cho Trương Kỳ Kỳ, nhưng vào thời gian này điện thoại của Trương Kỳ Kỳ sớm tắt máy.

      Hơn nữa cũng thể ở trong hầm tàu điện ngầm được, vội vàng ra phía bên ngoài đường hầm ngầm.

      may vừa ra khỏi trạm tàu điện ngầm thấy có khách sạn còn mở cửa, về được đành ở tạm đêm vậy.

      muốn qua bên đó chợt cảm thấy sau lưng có người theo .

      Biết vị kia còn chưa , còn cách nào khác quay đầu lại : “Vu Kỳ, về nghỉ , xem đường cũng còn ai rồi!”

      “Ý của là để tôi ném ở nơi bóng người ư”

      “Sao lại gọi là nơi bóng người, với lại tôi chuẩn bị thuê phòng đây!” Đỗ Tiểu Nhiễm xong chỉ qua khách sạn bên cạnh.

      xác định?” Lúc này cậu mới chú ý đến tên biển khách sạn rất lớn, biểu tình này như … Vậy mà cũng gọi là khách sạn.

      “Tất nhiên tớ xác định.” Đỗ Tiểu Nhiễm xong nghiêng đầu vào.

      Thời gian khuya lắm rồi, trong hành lang chỉ có hai người trực đêm, thấy bọn họ vào vội đứng dậy nghênh đón.

      Đỗ Tiểu Nhiễm vừa cúi đầu lục tìm chứng minh nhân dân vừa : “Làm phiền cho phòng.”

      “Là và vị này sao?” Nhân viên đứng trước quầy lễ tân nhận giấy chứng minh nhân dân của Vu Kỳ đưa tới, mỉm cười muốn mở phòng.

      Đỗ Tiểu Nhiễm sợ hết hồn, vội vàng : “ phải vậy đâu, chỉ mình tôi ở.”

      Nhưng càng gấp gáp càng tìm thấy chứng minh thư đâu, chờ đến khi lật hết đồ đạc từng món mới mơ hồ nhớ tới, ban ngày vội vã ra ngoài nên để quên thẻ sinh viên và chứng minh thư ở trong ký túc xá rồi!

      bất lực nhìn về phía nhân viên phục vụ trước quầy: “ chứng minh thư có thể cho thuê hai phòng được ?”

      xin lỗi , ở đây chúng tôi có quy định thể dùng chứng minh thư thuê hai phòng, hơn nữa gặp phải công an kiểm tra phát vấn đề chúng tôi phải chịu trách nhiệm.”

      xong nhân viên phục vụ cầm thẻ mở cửa phòng đưa cho Vu Kỳ.

      Lúc Đỗ Tiểu Nhiễm buồn bực nghĩ cách khác, Vu Kỳ cầm thẻ mở phòng đưa tới trước mặt : “Thời gian còn sớm, nghỉ .”

      “Hả?” Đỗ Tiểu Nhiễm nhịn được quay đầu lại liếc cái.

      Ngược lại vẻ mặt vô hại: “Cho dù tin nhân phẩm của tôi cũng phải tin ở khóa cửa của khách sạn chứ, vào trong nhớ khóa kỹ cửa phòng.”

      “Oh, cảm ơn , tôi đưa tiền đặt cọc cho trước.” Đỗ Tiểu Nhiễm xong muốn lấy tiền từ trong túi ra.

      Thế nhưng nhanh chóng đè tay lại, : “ gấp, ngày mai tôi qua thăm .”

      Trong lòng thể ra là có tư vị gì, muốn chiếm tiện nghi của , nhưng vừa khéo dường như từ sau khi gặp lại, vẫn luôn nhận được lòng tốt từ .

      Vẻ mặt Đỗ Tiểu Nhiễm áy náy, cũng tiện từ chối lời ngày mai muốn qua thăm, “Vậy… cũng nhanh về , ngủ ngon!”

      xong Đỗ Tiểu Nhiễm liền tìm phòng nghỉ.

      Vu Kỳ nhìn theo đến lúc biến mất ở cuối hành lang, lúc này mới thu hồi tầm mắt, sau đó lấy di động ra gọi cuộc điện thoại.

      Chờ sau khi cúp máy, điện thoại cố định trước quầy lễ tân nhanh chóng vang lên.

      Hai nhân viên phụ trách trực đêm trước quầy kinh ngạc bắt máy, sau khi nghe mấy câu sắc mặt hai người đều thay đổi, chờ cúp máy hai người vội khách khí : “Ngại quá thưa , chúng tôi lập tức liên lạc bảo người mời hết khách trong khách sạn ra ngoài hết ạ.”

      “Đừng phiền thế, chỉ cần làm trống tầng là được rồi.”

      “Được ạ, chúng tôi lập tức làm ngay đây, còn nữa thưa , ở phòng sát vách bên kia, biết còn cần gì ?” Nhân viên quầy lễ tân cảm thấy người đàn ông này rất có phong độ, dáng dấp cũng đẹp trai, nhưng nghĩ tới vị này thế mà có thể kinh động tới ông chủ hơn nửa đêm giọng run rẩy gọi điện thoại dặn dò bọn họ.

      Còn đưa ra cầu thể tưởng tượng tới cực điểm!

      Cho tới bây giờ chưa từng nghe hơn nửa đêm tìm lý do để đuổi khách sang khách sạn khác ở, hơn nữa chi phí bồi thường cho những vị khách kia cao kinh người!

      Cộng thêm, nghe ý tứ của ông chủ, ông chủ vội vã chạy tới đây, tất nhiên là sợ đắc tội vị khách quý kia!

      Có những điều kiện này, hai nhân viên trước quầy nào dám có chút sơ sót.

    3. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 7:

      Edit: Ngọc Hân

      Đỗ Tiểu Nhiễm vừa chuẩn bị tắm nghe thấy có tiếng gõ cửa bên ngoài.

      cảnh giác móc sợi dây xích khóa cửa rồi mới hé ra khe .

      Tiếp đó thấy nhân viên phục vụ vẻ mặt khách khí đứng trước cửa, : “Thưa , ngại quá, đường điện nước của khách sạn có vấn đề, chỉ sợ rò rỉ nguy hiểm, vì an toàn của quý khách chúng tôi phải mời sang khách sạn Tinh Thần. Vì bồi thường chúng tôi có thể kéo dài thời gian nghỉ lại đến ba ngày, cơm dùng ở khách sạn Tinh Thần cũng được giảm giá ạ.”

      Đỗ Tiểu Nhiễm cũng biết còn có chuyện tốt như thế, trong lòng do dự có khách ở phòng xa ra, trong miệng oán trách: “ thể đợi tới ngày mai hãy chuyển à, đây ngủ thiếp đấy….”

      “Ngại quá thưa quý khách, cũng vì an toàn của ông ạ.”

      Hơn nữa nhìn tình hình có vẻ ít người, trong thoáng chốc trong hành lang có chút rối loạn, Đỗ Tiểu Nhiễm thầm thấy may mắn vì mình chưa tắm, nếu nước và điện chập vào nhau biết nguy hiểm cỡ nào. vội vã lên tiếng: “Vậy tôi lập tức thu dọn đồ đạc, lát nữa dưới lầu có xe đón đúng ?”

      “Đúng ạ…” Nhân viên phục vụ còn chưa hết chữ “Chị”, từ cầu thang có người nhanh chóng chạy tới.

      Nhân viên ở quầy lễ tân bị hù hoảng, mới vừa rồi quá gấp và khẩn trương, lúc ta đưa ra thông báo quên dặn đừng quấy rầy vị khách ở phòng 303!

      Vừa nhìn thấy nhân viên phục vụ đứng trước cửa phòng 303, nhân viên lễ tân bị dọa mặt còn chút máu, vội chạy tới gượng cười : “Ngại quá thưa , làm phiền nghỉ ngơi rồi, phòng của rất an toàn, cần phải lo lắng, yên tâm ở lại ạ!”

      xong dường như sợ Đỗ Tiểu Nhiễm ra ngoài, nhân viên lễ tân còn đặc biệt đóng cửa phòng lại giúp Đỗ Tiểu Nhiễm.

      Đỗ Tiểu Nhiễm cũng nửa tin nửa ngờ, lý nào các phòng xung quanh đều bị rò điện nguy hiểm mà chỉ có phòng mình là an toàn?

      Dù sao cũng liên quan đến tính mạng, nhịn được mở cửa, hỏi nhân viên phục vụ còn đứng bên ngoài: “ xác định phòng tôi bị rò điện?”

      có, thưa .” Nhân viên phục vụ cũng biết mình sai rồi, hoảng sợ dứt khoát : “ mau về phòng nghỉ ngơi , phòng của tuyệt đối an toàn nhất trong cả khách sạn này.”

      Đỗ Tiểu Nhiễm cảm thấy là lạ, nhưng trong lúc nhất thời lại biết lạ ở chỗ nào.

      Trở lại phòng, cuối cùng sợ bị rò điện nên dứt khoát tắm, rửa mặt qua loa rồi nằm ngủ.

      Mãi đến sáng hôm sau Đỗ Tiểu Nhiễm mới mở mắt.

      Rèm cửa sổ là dạng rèm kéo, có thể cảm giác được sắc trời sáng sớm ở bên ngoài, từ giường giùng giằng dậy tới kéo rèm cửa sổ ra.

      Kiểu khách sạn này mặc dù cảnh

      [​IMG]

    4. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 8:

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      Lần này thông báo xuống rất gấp gáp, gần như cho có thời gian chuẩn bị, vội vã thu thập ít đồ dùng hàng ngày.

      Chỗ tới bạn cùng phòng sớm tò mò tìm hiểu qua Baidu, ngược lại quanh cảnh vô cùng xinh đẹp.

      Bạn bè đứng bên cạnh rối rít : “Tiểu Nhiễm, chỗ cậu tệ đâu, quả thực cũng đủ cấp danh lam thắng cảnh trong vùng rồi.”

      “Stop.” Đỗ Tiểu Nhiễm rất nghiêm túc : “Đó chỉ là giống như khu danh lam thắng cảnh thôi, người ở thưa thớt , tất cả mọi thứ đều như thời nguyên sinh, hơn nữa giống với những chỗ khác vô cùng phát triển, chỗ đó thể tùy tiện vào!”

      “Ôi, sao cậu biết ràng như vậy?”

      “Quê mình ở đó mà.” Đỗ Tiểu Nhiễm vừa sửa sang lại hành lý vừa : “ núi có dòng suối rất đẹp, nhưng người quá ít, mặc dù TV và máy tính đều có nhưng nếu vào trong núi mà , giống nhau, quả thực như hai thế giới.”

      xong dùng sức nhét chiếc đèn pin cứu hộ vào trong va ly hành lý, sau đó yên lòng kiểm tra thêm thuốc dự phòng lần nữa.

      Chừng như bạn cùng phòng cũng bị khơi lên lòng hiếu kỳ: “Chỗ đó, sao giống như rừng cây nguyên sinh hả.”

      kém bao nhiêu đâu.” Đỗ Tiểu Nhiễm nhớ lại: “Rất nhiều cây có mấy trăm năm lịch sử, nhà cửa trong núi có rất nhiều căn xây từ đá, hơn nữa rất kỳ lạ, những căn nhà đó đông ấm hạ mát.”

      “Nhà bằng đá?” Mọi người đều sợ ngây người. “Sao nghe thấy thần bí như vậy nhỉ.” leuquydon

      “Ai biết, dù sao người ở đó cũng rất ít ỏi.” Lúc ấy chỉ là đứa bé chuyện của người lớn cũng hỏi qua, ngược lại bà nội nghe chạy vào trong núi hoảng sợ, chỉ sợ đắc tội với người nên đắc tội.

      Chờ thu thập hành lỳ xong, Đỗ Tiểu Nhiễm nhìn thời gian, phải rồi.

      lưu luyến quay người lần lượt ôm lấy từng bạn cùng phòng.

      Những bạn cùng phòng cũng nỡ rời xa , đứng bên cạnh rối rít : “Đến nơi nhớ gọi điện đó, gặp cảnh đẹp món ăn ngon nhớ gửi qua tin nhắn.”

      “Mình biết rồi.” Đỗ Tiểu Nhiễm bị bạn cùng phòng vây quanh tiễn ra
      [​IMG] [​IMG]

    5. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 9

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      Đường tới thôn quê là đường quốc lộ, đường dầu xe cộ rất ít, dần dần có cả những cánh đồng.

      Ra ngoài sớm, ít nông dân thừa dịp thời tiết chưa nóng nực bắt đầu cuốc đất.

      Cửa sổ xe mở ra, trong khí mang theo mùi vị bùn đất mà thành phố hiếm khi ngửi thấy.

      Vu Kỳ ngồi phía bên trái , cửa kính mở nữa, nhìn ra bên ngoài mà chỉ nhìn chằm chằm chớp mắt.

      Đỗ Tiểu Nhiễm bị nhìn phát bực, thừa dịp nghỉ ngơi dọc đường, muốn tìm mấy nhân viên công tác kia đổi vị trí, mấy người kia rối rít : “Ngại quá Tiểu Nhiễm, ở đây chúng tôi còn có việc phải xử lý, dù sao cũng cách xa, qua trước với Vu .”

      “Các cùng qua sao?” Đỗ Tiểu Nhiễm buồn bực hỏi.

      Mấy người kia khách khí : “ cần phải lo lắng, chúng tôi theo hay cũng giống nhau, chỗ đều sắp xếp xong, bảo đảm rất thoải mái!”

      Đỗ Tiểu Nhiễm có phần biết nên làm gì bây giờ.

      Song cũng chẳng thế ngăn những người này làm việ chính được, lúc nghỉ ngơi đủ rồi trở lại xe lần nữa, quả nhiên bên trong xe trống trải vô cùng.

      cố ý ngồi ở dãy ghế sau, dù sao cách nhau ba hàng ghế, Vu Kỳ ngồi trước mặt cũng vấn đề gì.

      nghĩ tới mình vừa ngồi xong, từ phía trước chuyển tới bên cạnh .

      mặt mang theo nụ cười ngồi bên cạnh . Truyện bên diễn đàn leqiydon

      Vóc người vốn cao, lần này dễ lộ ra cảm giác bị áp bức.

      chưa quen cuộc sống ở đây, có gì cần giúp tay nhớ mở miệng tìm tôi.” lời này trái lại rất vui vẻ.

      Nhưng ánh mắt kia quả thực khiến người ta chịu nổi.

      Cuối cùng Đỗ Tiểu Nhiễm nhịn được đưa tay đẩy mặt ra, giúp đầu giữ vững tư thế chuẩn, giọng với : “ mặt tôi có kim cương, đừng mãi nhìn như vậy làm gì!”

      Lần này rất biết điều, quay đầu về phía nữa mà ngồi thẳng người dựa sát vào ghế xe.

      “Kim cương nào có dễ nhìn như .”:

      Lời này lỗ mãng phải bàn, mặt Đỗ Tiểu đỏ lên, lúc nhìn về phía lại phát rất nghiêm túc.

      Haizzz, Đỗ Tiểu Nhiễm vội hạ cửa kính xuống, đến lúc tài xế khởi động xe lên đường vẫn lên tiếng, nhìn chằm chằm ra phía ngoài cửa sổ.

      qua cánh đồng lại cánh đồng lớn, lúc rẽ vào chỗ ngoặt ruộng đồng dần ít , xe từ từ chạy vào vùng núi.

      Theo đường vào khu miền núi này, trước sau thấy chiếc xe nào.

      khí càng thêm trong lành, mỗi lần hít thở đều có thể ngửi được mùi thuộc về cây cối đất rừng.

      đường như vậy, gần tới trưa cuối cùng cũng thấy nơi giống như thôn miền núi ở phía trước.

      Quê nhà Đỗ Tiểu Nhiễm cũng là vùng núi như vậy, nhưng cách thị trấn gần hơn chút xíu, thôn xóm cũng lớn hơn so với ở đây.

      Nơi này nhìn từ xa cũng chỉ có tầm mười mấy căn nhà.

      Rất nhanh xe chạy tới trước tòa nhà màu trắng, Đỗ Tiểu Nhiễm rất bất ngờ phát trường tiểu học này lại là căn nhà lầu hai tầng.

      Sớm ông già đứng phía ngoài trường học chờ, thấy bọn họ đến ông nhanh chóng qua, từ mình giúp họ mở cửa xe.

      Đỗ Tiểu Nhiễm vội từ trong xe xuống, chợt nghe ông : “Bạn học Đỗ bị say xe chứ, núi này của chúng tôi phải vòng quanh, cũng chỉ có tài xế có kinh nghiệm mới dám lái.”

      say ạ, làm phiền thầy tới đón em.” Đỗ Tiểu Nhiễm biết chờ mình chính là hiệu trưởng trường tiểu học ở xã Bạch Lộc, rất lễ phép : “Ở đây nóng
      [​IMG] [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :