1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Võng du] Nhược Thủy Cửu Khanh - Lâm Sơ Ước (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 10: Người bí
      Edit: Mạc Vân

      Lâm Tuấn toilet về thấy Lam Khanh cười nhàng, ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời vẫn nằm đúng vị trí, cúi đầu nhìn đất, có tiền rơi, ngạc nhiên : “Có chuyện gì mà vui vậy?”

      Lam Khanh lại mỉm cười: “ có gì, thôi.”

      Lâm Tuấn tội nghiệp bị câu lấy lệ của Lam Khanh cứ thế mà lờ , nhưng ai bảo ngồi quay lưng về phía Lạc Thủy đâu, nhưng đoán chừng mà nhìn thấy chế giễu Lam Khanh hồi cho mà xem.

      Khi ra đến đại sảnh Lam Khanh quay đầu nhìn thoáng qua có vẻ đăm chiêu, sau đó đến quầy thu ngân chỉ vào bàn Lạc Thủy : Bàn kia cứ ghi vào của tôi.

      Lâm Tuấn càng kỳ quái, bàn kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, định xoay người nhìn bị Lam Khanh ngăn lại kéo . Ngay chính bản thân Lam Khanh cũng xác định vì sao phải thanh toán hóa đơn giúp , chỉ là nhìn bộ dáng mặt ủ mày chau nhưng vẫn vùi đầu đau khổ ăn của , cảm thấy rất, ừm, thoải mái.

      Người sáng suốt nhìn đều biết hai người kia phải cặp, bữa cơm này là mời khách, bởi vì muốn mời khách, cho nên liền than toán.

      --- ------ ------ ------ ------ ta là đường phân cách---- ------ ------ ------ -----

      Lạc Thủy nhìn đồ ăn còn lại, mệt mỏi thở dài.

      Đốn họa thủy đồng ý: “Gói lại mang về làm món ăn đêm.”

      Lạc Thủy vẫy tay gọi phục vụ.

      “Tiểu thư, ngài khỏe, ngài cần gì sao?”

      “Phiền gói lại giúp chúng tôi, nhân tiện thanh toán luôn.”

      “Vâng, xin chờ chút.” Phục vụ gói tất đồ ăn bàn lại còn : “Tiểu thư, bàn này được thanh toán rồi.”

      thanh toán rồi?” Lạc Thủy cùng Đốn Cảnh Nhiên phản ứng cùng lúc hiếm thấy.

      “Vâng.” Phục vụ gói đầu đuôi lại lịch đứng bên.

      Chỉ còn Lạc Thủy và Đốn Cảnh Nhiên đưa mắt nhìn nhau.

      Lạc Thủy ngó quanh bốn phía: “Người quen của cậu?”

      “Sao có thể, tớ đều đến đây có mình mà, cũng chưa từng gặp người quen.”

      “Đó là ai? Chắc phải cậu chứ?”

      “Lúc nào cậu thấy tớ thanh toán hóa đơn rồi hả?” Đốn Cảnh Nhiên đứng lên, “Đừng đoán mò, hỏi quầy thu ngân chút.”

      Lạc Thủy nhìn vẻ mặt cũng giống giả bộ, chắc phải rồi, lại ‘họa thủy’ đâu có lịch vậy chứ, làm thịt mới là lạ, chắc là người quen của ‘họa thủy’.

      Hai người xách túi lớn túi đến quầy thu ngân, hỏi hồi lâu cũng hỏi được chỉ thấy biết. Lạc Thủy sờ sờ ví , ví tiền được bảo vệ rồi, nhưng vẫn nợ nhân tình của người ta. Lúc về đến trường học vẫn nghĩ mãi chuyện này.

      “Họa thủy, nếu lần sau tôi mời lại cậu?”

      Đốn Cảnh Nhiên cười hớn hở, vội vàng đồng ý: “Được, được.”

      Lạc Thủy cảm thấy mình lại phạm sai lầm lần nữa, thèm quay đầu lại mà thẳng lên phòng. Ném mấy món ăn cho bạn cùng phòng, sau đó lên trò chơi. Nhìn thấy nhân vật của Nam Cửu Khanh sáng lên, lập tức gửi tin nhắn qua: “Ngại quá, tới chậm, ở đâu?”

      Nam Cửu Khanh: “Để ta chờ lâu như vậy, nên phạt.”

      Lạc Thủy kinh hãi: “Ặc, chẳng lẽ muốn trừ tiền lương?”

      Nam Cửu
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Nhược Thuỷ trước mặt Cửu Khanh cứ làm mình nghĩ tới hình ảnh cún con mở to đôi mắt nhìn chủ và quẫy đuôi... ko phúc hậu.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :