1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng sinh] Trùng sinh 1973 - Nguyệt Tân Đan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      2 chị dễ thương quá, mình ko thích bà VML cho lắm người gì kiêu ngạo loi nhoi.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23

      Editor: Hoàng Lão Tà

      đến trưởng thôn, người này thực rất tốt. Từ khi ông làm trưởng thôn, bất kể nhà nào xảy ra mâu thuẫn gì, ông đều có thể giải quyết, nên người dân thôn Miêu Thạch sống rất hài hòa.

      Nếu nhà có khó khăn, ông kêu mọi người hỗ trợ. Khiến cho rất nhiều gia đình vì vậy mà vượt qua được khó khăn.

      Nhưng gia đình trường thôn lại chỉ có hai người, cuộc sống có vẻ vô cùng đơn. Từ đầu đến cuối vợ chồng ông cũng chỉ sinh có đứa con trai, cũng có đứa con nào khác.

      Hai vợ chồng chăm sóc đứa con trai duy nhất khá dễ dàng, con trai trưởng thành, cuối cùng nhập ngũ, bảo vệ quốc gia. đầu trong thôn Miêu Thạch. Lúc đó mọi người trong thôn rất vui vẻ đưa tiễn con trai ông nhập ngũ, ông cũng thấy cực kỳ hãnh diện.

      Nhưng mà sau khi con trai nhập ngũ, hàng năm cũng chỉ ở biên cương, quanh năm suốt tháng về nhà lấy lần. Lúc đầu trưởng thôn tuổi còn trẻ nên hàng ngày cũng chỉ là nhớ con trai, còn mọi chuyện trong nhà cũng đáng lo.

      Theo thời gian trôi , con trai dần tấn chức thành doanh trưởng, cưới nàng dâu, sau đó sinh đứa cháu mập mạp.

      Lúc vợ chồng già nhìn thấy cháu nội, kích động đến mức nước mắt chảy ròng ròng. Nhưng mà, cả nhà con trai vẫn ở biên cương, cả nhà bọn họ vẫn thể đoàn tụ.

      Bây giờ, tuổi Trưởng thôn cũng lớn, trong nhà mọi việc vẫn phải làm, nhưng việc nặng cũng đành chịu rồi. Người trong thôn luôn dặn con trai mình thường xuyên đến nhà ông phụ việc, thương xót Trưởng thôn đơn ở nhà.

      Trưởng thôn nhìn Lý Quang Hoa trước sau như cứ tới nhà là giúp ông làm việc, trong lòng rất hài lòng với tính chịu khó này của . Ông quyết đính sau này nhất định phải tạo cơ hội nhiều hơn cho Lý Quang Hoa cùng với Cổ Tiểu Nguyệt ở chung chỗ, ông cũng hi vọng sau này thằng nhóc giản dị này có thể cưới được thích.

      Vợ Trưởng thôn nhìn bóng dáng Lý Quang Hoa khỏi cảm thán: "Đứa Quang Hoa này tốt, tin rằng họ Cổ kia nhất định nhìn thấy. Nếu như con trai chúng ta ở nhà tốt rồi, ông già, năm nay chúng ta có thể gặp mặt con trai và cháu nội lần ?"

      Trưởng thôn cũng biết trước được như thế nào, nhưng vẫn an ủi vợ : "Bà già à, bà đừng có lo, con trai chúng ta có hỏi thăm người thân rồi, chắc chắn lúc đó mang cả con dâu và cháu nội về thăm chúng ta, bà yên tâm!"

      Vợ Trưởng thôn nghe chồng mình an ủi, trong lòng cũng cảm thấy khá hơn, quệt quệt khóe mắt, liên tục gật đầu như vậy là tốt. Trưởng thôn nhìn vợ mình, biết trong lòng là vị gì nữa.

      Ở bên này Cổ Tiểu Nguyệt Ở bên này, Cổ Tiểu Nguyệt cùng với Văn Mạn Lệ và Ngô Huy ăn điểm tâm, sau đó tới nhà Trưởng thôn, chờ ông sắp xếp nhiệm vụ cho ba người. Khi bọn họ đến nhà Trưởng thôn, liền nhìn thấy Lý Quang Hoa khí thế ngút trời trong sân.

      Lý Quang Hoa lấy cho Trưởng thôn lu nước, ngay lập tức nhìn thấy hình bóng giai nhân xuất trước mắt mình, vẻ mặt buồn cười
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, thuyt, linhdiep172 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 24

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Cổ Tiểu Nguyệt cười : "Tiểu Nguyệt, ở đây chúng ta chính là người nhà, mình so với chị em ruột còn thân hơn. Về sau chúng ta dựa vào nhau mà sống, chỉ cần chúng ta ở bên cạnh người thương, bình yên sống đời, tớ cảm thấy như vậy là hạnh phúc lớn nhất rồi!"

      Cổ Tiểu Nguyệt thể tin được lời khắc sâu từ miệng Văn Mạn Lệ, đây là mà trước đây quen sao? Tình là kỳ diệu, chỉ trong thời gian ngắn như vậy có thể khiến người trưởng thành nhanh đến vậy.

      Cổ Tiểu Nguyệt đại khái xem trước mặt đơn thuần giống như em mình, nghĩ rằng kiếp này quá may mắn, chỉ có thể cùng Lý Quang Hoa bắt đầu lần nữa, mà còn có thêm người chị em tốt như vậy ở bên. Sau này mình chắc chắn có thêm dũng khí, mặc kệ gian nan như thế nào, có cùng , cố gắng, hề sợ hãi.

      Hai chỉ em cười vui, đến phòng khách nhà trưởng thôn, đợi được sắp xếp công việc.

      Mà lúc này, Ngô Huy và Lý Quang Hoa cũng bắt đầu hợp nhau. Cổ Tiểu Nguyệt và Cổ Tiểu Nguyệt thấy hai người ở chung hài hòa cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, dù sao người trong lòng của hai chị em hợp nhau cũng là chuyện vô cùng tốt.

      Lý Quang Hoa bây giờ trấn định hơn khi gặp Cổ Tiểu Nguyệt, nếu như muốn nhắc đến mồ hôi chảy ra từ lòng bàn tay. Trưởng thôn nhìn bốn nam thanh nữ tú trước mắt mình cảm thấy rất vui.

      Ông cười với bốn người: "Hôm nay nhiệm vụ của các cậu chính là làm cỏ ở chỗ thôn đầu đông. Ba người các cậu hãy theo học tập Tiểu Hoa, trước khi trời tối ông đến kiểm tra thành quả của mọi người!"

      Mấy người trẻ tuổi nhận lệnh , vợ trưởng thôn cười hề hề : "Ông già, nhìn bốn đứa trẻ tốt, rất xứng đôi. Tôi dám khẳng định, sau này Tiểu Hoa nhất định lấy được Cổ. Thôn chúng ta nhanh có đám cưới thôi, ha ha!"

      Văn Mạn Lệ kéo Ngô Huy phía sau, duy trì khoảng với Cổ Tiểu Nguyệt và Lý Quang Hoa. Cổ Tiểu Nguyệt hiểu rằng bạn tốt cho mình và Lý Quang Hoa cơ hội, trong lòng buồn cười thôi.

      Lý Quang Hoa sát bên giai nhân, khẩn trương đến mức tay chân luống cuống rồi. dám nhìn mặt Cổ Tiểu Nguyệt, vì sợ rằng bản thân nhịn được thất lễ. Nhưng người trong lòng ở ngay bên cạnh, khống chế được nhìn về phía Cổ Tiểu Nguyệt. Mỗi lần tiếp xúc với ánh mắt , Lý Quang Hoa lại nhanh chóng dời .

      Vài lần như vậy, Cổ Tiểu Nguyệt nhịn được cười ra tiếng, đứa ngốc này đúng là đáng . Lý Quang Hoa biết giai nhân nhìn thấy hành động của , còn cười
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên, thuytChris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Tôn Văn Nghiễm nghĩ rằng mình thích làm sao có thể để người khác dòm ngó, nhìn Lý Quang Hoa là bộ dạng nông dân đích thực, Tôn Văn Nghiễm cười cười khinh thường, kẻ quê mùa như vậy cũng dám so với sao?

      Mang theo ý cười, Tôn Văn Nghiễm đến trước mặt Cổ Tiểu Nguyệt, phía sau ánh mắt kinh ngạc của giai nhân chính là lạnh nhạt, tuy rằng trong lòng Tôn Văn Nghiễm cảm thấy thất bại nhưng vẫn giữ vững tinh thần cười : "Tiểu Nguyệt, mọi người đến sớm. Có phải hôm nay mọi người làm cỏ ? hướng dẫn mọi người làm nhé, mọi người mới đến quen thuộc. bây giờ làm việc rất tốt, chỉ cho mọi người rất dễ".

      Cổ Tiểu Nguyệt cảm thấy bất đắc dĩ, bản thân vừa mới nhớ đến tên cặn bã Tôn Văn Nghiễm, bây giờ đứng bên cạnh mình. hôm qua Tôn Văn Nghiễm mất mặt như vậy, tại sao bây giờ vẫn có dũng khí đứng bên cạnh mình.

      Lý Quang Hoa cảm nhận được người đàn ông này mang vẻ địch ý, xem ra ta cũng có ý với Cổ Tiểu Nguyệt. là người đến từ thành phố, bộ dạng lại lịch đẹp trai, học vấn cũng ổn, có phải Tiểu Nguyệt thích hay ?

      Niềm tin của Lý Quang Hoa vừa được tạo dựng lại nhất thời sụp đổ, nhanh chóng nhìn biểu cảm của Cổ Tiểu Nguyệt, hy vọng có thể nhìn thấy kết quả như mình mong muốn. Quả nhiên khuôn mặt của giai nhân vừa mới tươi cười xong, bây giờ lại vô cùng lạnh lùng, đây cũng đồng nghĩa với việc thích đúng !

      Trong lòng Lý Quang Hoa vô cùng mừng rỡ, cảm thấy Cổ Tiểu Nguyệt độc đáo, phải là nông cạn, cũng có để ý đến điều kiện bên ngoài. Chỉ cần bản thân toàn tâm toàn ý với , tin rằng ngày nào đó có thể nhận ra.

      Văn Mạn Lệ vừa thấy cặn bã Tôn Văn Nghiễm đến, khí tốt đẹp của bốn người nhanh chóng bị phá hủy, biểu cảm khuôn mặt Cổ Tiểu Nguyệt cũng trở nên tốt. Biết tính tình Cổ Tiểu Nguyệt, Văn Mạn Lệ biết rất kiên nhẫn rồi.

      Liếc nhau với Ngô Huy, Văn Mạn Lệ trào phúng : "Ôi đây phải là Tôn Đại thiếu gia hay sao, sao bây giờ lại rảnh rỗi đến đây vậy? Vị hồng nhan tri kỷ kia đâu, sao Trần Tú Mai cùng vậy? Tôi thấy hay là vẫn nên cách chúng tôi chút, đỡ mất công bà điên lại đến phá hủy khuôn mặt Tiểu Nguyệt nhà chúng tôi!"

      Tôn Văn Nghiễm nghe Văn Mạn Lệ châm chọc, sắc mặt trong lúc đó vừa xanh lại vừa trắng, xấu hổ nhìn Cổ Tiểu Nguyệt. Chỉ sợ vì vậy mà giận .

      Thực ra, Tôn Văn Nghiễm nghĩ nhiều, Cổ Tiểu Nguyệt căn bản để ở trong lòng, coi như tồn tại, nên cũng cần phải giận .

      Nhìn Cổ Tiểu Nguyệt hờ hững lạnh lùng với mình, Tôn Văn Nghiễm sốt ruột giải thích: "Tiểu Nguyệt, mọi việc phải như mọi người tưởng tượng, và Trần Tú Mai lúc đó xảy ra chuyện gì hết, em nên nghe ta bậy!"

      Cổ Tiểu Nguyệt thể kiên nhẫn với dây dưa của Tôn Văn Nghiễm, lạnh lùng : " cần phải giải thích với tôi, tôi mặc kệ và Trần Tú Mai có xảy ra chuyện gì hay , tôi thèm để ý. Mời về sau cách xa tôi chút, tôi cũng muốn có thêm phiền toái!"

      Những lời này đủ thẳng, Tôn Văn Nghiễm bị đả kích rất lớn, bi thương : "Tiểu Nguyệt, em cứ như vậy mà chán ghét sao, nhưng mà buông tay, tin rằng chỉ cần kiên trì, tin rằng ngày nào đó em có thể hiểu được chân thành của . trước, nhưng mà nhất định buông tay!"

      Cuối cùng xác định Cổ Tiểu Nguyệt muốn trả lời mình nữa, Tôn Văn Nghiễm hồn bay phách lạc rời .
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay co len ban oi
      huongntd thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :