1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng sinh] Trùng sinh 1973 - Nguyệt Tân Đan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21 (1)

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Tôn Văn Nghiễm nghĩ đến việc Trần Tú Mai lại biết xấu hổ, ở trước mặt mọi người thẳng thắn ra vấn đề này. Trong lòng Tôn Văn Nghiễm có cảm giác ổn, cứ thế này, Cổ Tiểu Nguyệt chẳng bao giờ để ý tới nữa!

      Tôn Văn Nghiễm tức giận, rất hận Trần Tú Mai người đàn bà biết xấu hổ này, cho dù thể đến với Cổ Tiểu Nguyệt, cũng nhất định thể cưới người đàn bà đê tiện này.

      cước đá vắng Trần Tú Mai ngừng nỉ non, Tôn Văn Nghiễm ác độc : "con đàn bà đê tiện, vì sao muốn vu khống cho tôi, muốn gả cho tôi sao? Cho dù có độc thân cả đời tôi cũng nhất định cưới đồ đê tiện như ". xong quay người về phòng, mạnh mẽ đóng cửa lại.

      Trần Tú Mai cảm thấy biết nên làm sao, mọi chuyện sao có thể thành ra như vậy, phải chỉ cần đem mọi chuyện của và Tôn Văn Nghiễm ra cho mọi người biết hai người bọn họ thành hay sao? Vì sao Tôn Văn Nghiễm lại rằng dù có độc thân cả đời cũng quyết lấy .

      Mọi người thấy phản ứng bất lực của Trần Tú Mai, đều cảm thấy này tự làm tự chịu, đây chính là kết cục!

      Cổ Tiểu Nguyệt cảm thấy Trần Tú Mai đáng thương, xem ra lần này mặt mũi bị mất hết, sau này làm sao còn có thể tiếp tục sinh sống tại thôn Miêu Thạch. Nhưng mà, Cổ Tiểu Nguyệt suy nghĩ nhiều, Trần Tú Mai da mặt dầy, nên căn bản sống cục chẳng bị áp lực.

      Trần Tú Mai trận kinh sợ, đột nhiên chìn chằm chằm Cổ Tiểu Nguyệt mắng: "Đều do , con hồ ly tinh này, nếu tới đây, Văn Nghiễm sao có thể đối với tôi như vậy, tôi liều mạng với !" xong nhắm về phía Cổ Tiểu Nguyệt.

      Cổ Tiểu Nguyệt gì, nhất định là ăn no rửng mỡ mới cảm thấy Trần Tú Mai đáng thương. thể hiểu được suy nghĩ của này như thế nào.

      Văn Mạn Lệ nhìn Cổ Tiểu Nguyệt có ý định trốn tránh, Trần Tú Mai lại liều mạng giống như muốn xé Cổ Tiểu Nguyệt ra, Văn Mạn Lệ đẩy Cổ Tiểu Nguyệt, sau đó hét lớn: "Tiểu Nguyệt cậu bị ngốc hả, mau tránh ra".

      vừa dứt lời, Trần Tú Mai nhào tới, đôi móng sắc bén sắp dừng lại ở khuôn mặt trắng nõn của Văn Mạn Lệ. chậm mà xảy ra nhanh, Ngô Huy thấy người trong lòng bị thương tổn, ôm chầm lấy Văn Mạn Lệ vào ngực, để tùy móng tay sắc bén dừng lại đầu mình.

      Trần Tú Mai nhận ra bản thân mình đánh nhầm người, vốn dĩ muốn cào nát khuôn mặt mê hoặc chúng sinh của Cổ Tiểu Nguyệt, nhưng cuối cùng lại chộp phải đầu người đàn ông, đây là chuyện gì xảy ra.

      Trần Tú Mai định chuyển hướng qua bên Cổ Tiểu Nguyệt, Văn Mạn Lệ nhìn người đàn ông mình bị cào đến chảy máu, đau lòng chịu được.Văn Mạn Lệ hung dữ đẩy Trần Tú Mai ra, vuốt ve miệng vết thương đầu Ngô Huy, đau lòng : " Huy, sao chứ? Sao lại ngu
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21 (2)
      Editor: Hoàng Lão Tà

      Lưu Diễm Phương cảm giác rằng chồng mình hiểu phong tình, mình còn ở đây mà lại dám những câu như vậy. Hóa ra coi mình ra gì, buổi tối phải cho đẹp mặt mới được. Nghĩ đến việc cho Lý Quang Minh thân mật giường, làm phải dùng nét mặt cầu xin, Lưu Diễm Phương cảm thấy đắc ý thôi!

      Mẹ Lý cũng cảm thấy con trai lớn và chồng có lý, chỉ có điều vẫn muốn con trai của mình lấy được trong lòng, nếu với kiểu si tình như con trai bà, chắc chắn sau này sống hạnh phúc!

      Lưu Diễm Phương thấy mẹ Lý buông lỏng chút vội mở miệng khuyên: "Mẹ, con cảm thấy việc này phải đợi Quang hoa đồng ý mới được. Cứ để Cho Lý Quang hoa gặp gỡ Cổ Tiểu Nguyệt, nếu như người ta đồng ý, như vậy quá tốt, còn nếu từ chối sau này cũng có thể làm cho chú ấy hết hi vọng, tìm khác. Nếu trong lòng Lý Quang hoa luôn suy nghĩ, về sau cũng sống vui vẻ!"

      Mẹ Lý cũng kiên trì đứng lên, tuyên bố rằng: "Tốt lắm, cứ dựa theo lời con dâu mà làm, tôi cũng tin con trai tôi tốt như vậy mà Cổ Tiểu Nguyệt kia còn đồng ý! Ngày mai tôi phải gặp ta để tìm hiểu xem thế nào, xem ấy có phải là tốt hay ?"

      Bà xã quyết định, Tuy rằng Lý Lương Đống cảm thấy có chút ổn, nhưng chỉ nhíu mày , ông cũng hi vọng con trai mình có thể cưới được thương, như vậy quá hạnh phúc, phải sao?

      Chỉ lát bên ngoài gọi Lý Hà Hoa, Lý Hà Hoa nhanh chóng với ba mẹ tiếng rồi ra cửa. Mẹ Lý nhìn bóng lưng con , trong lòng yên lặng tính kế.

      Thực ra Lý Quang Hoa ở trong phòng đều nghe mọi người chuyện, cảm thấy chỉ cần Cổ Tiểu Nguyệt đồng ý gả cho , có thể mang cả đời mình nâng niu trong lòng bàn tay, che chở , để phải khó sống hay chịu chút thiệt thòi nào.

      Lý Quang Hoa quyết định mực kệ như thế nào cũng phải thử, muốn làm Cổ Tiểu Nguyệt nhìn thấy tình cảm của bản thân mình, chỉ cần đối xử với tốt, kiên trì chân thành, ngày nào đó nhất định phát bản thân mình tốt.

      Hoa nở hai đóa mỗi đóa nhành, ba người Cổ Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng dọn dẹp xong phòng, ba người hào hứng tới nhà văn hóa thôn, hi vọng có thể sớm nhận được đồ dùng hàng ngày, để sớm ổn định.

      dọc theo đường , đường đều có rất nhiều chàng trai nhìn chằm chằm Cổ Tiểu Nguyệt. Cổ Tiểu Nguyệt cũng có cao ngạo như Trần Tú Mai, mỉm cười chào mọi người. Kiếp trước biết rằng thanh niên trong làng đều rất thà, và có chút đáng .

      Mà trong thôn bọn thanh niên quen với sắc mặt cao ngạo của Trần Tú Mai, bây giờ nhìn thấy tiên nữ lại hiền lành như thế làm cho bọn họ được sủng ái mà lo sợ. Ở trong lòng bọn họ, Cổ Tiểu Nguyệt và Trần Tú Mai là người trời người dưới đất rồi.

      Văn Mạn Lệ hâm mộ nhìn Cổ Tiểu Nguyệt, sau khi tránh người đường xong, lén với Cổ Tiểu Nguyệt rằng: "Tiểu Nguyệt à, cậu xem bọn họ si mê cậu như vậy, tương lai ít người tranh giành. Ha ha! Cũng may tớ sáng suốt, tìm được Huy tốt như vậy, nếu ở dưới hào quang của cậu, còn ai thèm nhìn tớ chứ!" xong còn hạnh phúc tựa vào bờ vai Ngô Huy.

      Cổ Tiểu Nguyệt nhìn hai người thân thiết ngay trước mặt mình, lập tức phản đối : "Này, hai người các cậu chú ý chút được , ở đây còn có người độc thân đấy! cần phải cả ngày thân thiết, làm người độc thân như tớ đơn!"

      Văn Mạn Lệ đắc ý cười, mang theo chút khí phách của việc giết người đền mạng cãi lại: "Vậy cậu cũng cần than, cậu xem,
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21 (3)

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Ngô Huy vừa bước vào phát Cổ Tiểu Nguyệt cười ha ha, mà Văn Mạn lệ vừa hét xong lại quệt miệng vui. Nhìn khuôn mặt trắng nõn của Văn Mạn Lệ tràn đầy bụi đen, dù là Ngô Huy căng thẳng tột độ, cũng nhịn được mà cười phá lên.

      Văn Mạn Lệ nhóm lửa được, thiếu chút nữa còn bị thiêu cháy, vốn trong lòng bực mình. Sau khi Cổ Tiểu Nguyệt nhìn thấy cũng an ủi , mà còn cười ha ha. dễ gì Huy mới chạy đến, thế nhưng cũng cười trêu nàng. Văn Mạn Lệ thấy tủi thân cực kỳ, quệt miệng : “Tớ thèm để ý đến hai người nữa, hừ người ta rất sợ, hai người an ủi thôi, còn đứng đó cười hả hê, hừ!”

      Thấy công chúa tủi thân, Cổ Tiểu Nguyệt cũng nhịn cười dụ dỗ : “Mạn Lệ à, chúng tớ tốt, tớ nên như vậy! Lần sau chúng ta tiếp tục cố gắng, nhất định học được kỹ năng nhóm lửa, ha ha ha ha!" câu cuối xong nhìn Văn Mạn Lệ nhịn được vẫn cười ha hả.

      Cứ thế này xem chừng Văn Mạn Lệ xù lông mất. Hừ tiếng, đẩy Cổ Tiểu Nguyệt muốn chạy ra khỏi phòng bếp. Cổ Tiểu Nguyệt thấy vậy đành để Ngô Huy chạy theo, chờ hai người trước sau chạy , Cổ Tiểu Nguyệt ở trong phòng bếp nhịn được cười lên ha hả.

      biết Ngô Huy dùng biện pháp gì, cuối cùng Văn Mạn Lệ vui vẻ trở lại. Cổ Tiểu Nguyệt nhìn hai người thân mật như vợ chồng, trong lòng xấu xa nghĩ, lẽ Ngô Huy sử dụng mỹ nam kế?

      Cổ Tiểu Nguyệt cười tươi đem cải xào tỏi thơm ngào ngạt đặt lên bàn, nhìn Văn Mạn Lệ bị mùi đồ ăn hấp dẫn nhịn được chảy cả nước miếng nhưng vẫn làm ra vẻ kiêu ngạo, tỏ vẻ tức giận. Cổ Tiểu Nguyệt : "Mạn Lệ tốt của tớ, vừa giờ là tớ sai rồi, cậu đại nhân rộng lượng, giận tớ chứ! Mau tới đây, nếm thử rau cải tớ xào riêng cho cậu, rất thơm nhé, cậu thử chút ".

      Bị Cổ Tiểu Nguyệt làm bộ dạng nịnh hót, lại chịu nổi mùi đồ ăn, nên Văn Mạn Lệ kiêu ngạo nở nụ cười : "Được rồi, nếu nhà ngươi biết lỗi sai, bản nữ hiệp tha thứ cho ngươi, lần sau được như vậy nữa".

      Cổ Tiểu Nguyệt lập tức nịnh hót cam đoan, mãi đến khi Văn Mạn Lệ cười ha hả bắt đầu ăn đồ ăn, Cổ Tiểu Nguyệt cùng Ngô Huy mới liếc nhau cái, từ trong ánh mắt đối phương có thể nhận ra buồn cười và bất đắc dĩ.

      Ba người vui vẻ ăn bữa ăn đạm bạc, Văn Mạn Lệ vừa ăn vừa luôn miệng : "Tiểu Nguyệt à, đồ ăn cậu nấu sao có thể ngon như vậy, tớ chưa từng ăn món rau nào ngon như vậy cả, tớ về sau khẩu phục, ha ha!"

      Cổ Tiểu Nguyệt nhìn Văn Mạn Lệ hề có hình tượng thục nữ, ăn miệng to cơm cùng đồ ăn, mà ở bên cạnh Ngô Huy lại vô cùng sủng nịnh nhìn Văn Mạn Lệ, chút ghét bỏ. Trong lòng cảm thán, đúng là tình .

      Tức giận nhìn qua ánh mắt lấp lánh của Văn Mạn Lệ: "Cậu đó, nhai nhiều cơm như vậy còn chuyện, cẩn thận ngẹn đó! Cậu thích ăn, về sau tớ thường xuyên nấu là được mà, đâu để cậu khoa trương như vậy chứ!"

      Cổ Tiểu Nguyệt linh linh, nhưng vừa xong ai ngở Văn Mạn Lệ bị sặc , liên tục ho ngừng, Ngô Huy đau lòng vỗ lên lưng Văn Mạn Lệ, sốt ruột : "Mạn Lệ, em sao chứ?"

      Cổ Tiểu Nguyệt bất đắc dĩ rót ly nước cho Văn Mạn Lệ, sau đó đưa cho Ngô Huy: "Cậu xem, tớ mà!
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 21 (4)

      Editor: Hoàng Lão Tà

      việc phát triển hoàn toàn giống với kiếp trước. Tin rằng kiếp này tên đàn ông cặn bã và người phụ nữ tâm cơ đó quấy nhiễu được mình. Cổ Tiểu Nguyệt nghĩ lại cảm thấy rất vui vẻ.

      Nhưng mà, việc mới phát sinh như vậy, Cổ Tiểu Nguyệt mừng vội. xem da mặt dày của Tôn Văn Nghiễm. Thế nên sau này mới phát sinh khá nhiều chuyện mà trở tay kịp.

      Mẹ lý cùng Lưu Diễm Phương dọn dẹp bàn ăn xong, để lại Lưu Diễm phương ở phòng bếp rửa chén, bản thần bà ra ngoài phòng Lý Quang Hoa. Xem con trai thương mở to đôi mắt nhìn chằm chằm lên nóc nhà, cả người rơi vào trạng thái buồn rầu vô tận làm mẹ Lý đau lòng.

      Bà bước lên phía trước, ngồi ở mép giường, kéo bàn tay Lý Quang Hoa : "Con trai, buổi tối con cũng chưa ăn cơm, đến đêm nhất định đói, mẹ dọn cho con ăn nha!"

      Lý Quang Hoa lúc này mới có phản ứng, nhìn chăm chú vào mẹ mình, miễn cưỡng cười an ủi: "Mẹ, con sao, mẹ phải vội, con chỉ suy nghĩ số việc, có việc gì đâu!"


      Mẹ Lý hiểu cười : "Thôi , con cần lừa mẹ. Con là con do mẹ sinh ra. Mẹ còn hiểu tính của con sau? Con trai, con yên tâm , mẹ nhất định có cách làm cho con cưới được Cổ Tiểu Nguyệt, con lấy lại tinh tần , từ ngày mai trở , mỗi ngày con đều nhìn thấy ấy, những nhìn thấy, còn có thể chuyện, tiếp cúc. Tin tưởng rằng lâu dần ấy nhất đính thích con. Ha ha!"

      Mẹ lý cười vỗ Lý Quang Hoa cái, sẵng giọng: "Làm sao có thể chuyện? Làm sao có thể cưới này được? này nhất đính gả vào nhà chúng ta. Con hãy chuẩn bị mà ở bên ấy!"

      Nhìn Lý Quang Hoa cười ngốc, mẹ Lý cười : "Được rồi, con hãy ngủ , cam đoan sáng sớm ngày mai, con có thể nhận được tin tốt, Haha." Sau đó rời khỏi phòng.

      Lý Quang Hoa tuy biết mẹ mình có biện pháp gì, nhưng chỉ cần mỗi ngày có thể nhìn thấy Cổ Tiểu Nguyệt, có chết cũng cam lòng. tin tưởng chỉ cần đủ chân thành, Cổ Tiểu Nguyệt nhất định phát ra điểm tốt của .

      Gấp gáp đến nhà trưởng thôn. Vợ trưởng thôn thấy mẹ Lý khuya rồi còn tới, cười hề hề tiếp đón: "Chào thím, trễ thế này, có việc gì mà thím phải qua đây?"

      Mẹ Lý cũng cười : "Bác à, em có chút việc muốn thương lượng với bác trai chút, bác ấy có ở đây ?" Vợ thôn trưởng lập tức : "Ở đây, lão già, có thím lý đến đây này, cần thu dọn mấy thứ bỏ đó nữa, mau ra đây!" Vợ thôn trưởng vừa hướng về phía buồng kêu to,
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 22

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Mọi người trong nhà thấy mẹ Lý hùng hổ trở về nhà, cười tươi như hoa, đều thấy rất kỳ lạ. Mẹ Lý để ý đến câu hỏi của chồng và con, thẳng đến phòng Lý Quang Hoa.

      Lý Quang Hoa nhìn mẹ mới ra ngoài bao lâu trở lại, hơn nữa còn vui vẻ thôi, lẽ việc có tiến triển?

      Quả nhiên, mẹ Lý ngồi xuống mép giường, nhìn Lý Quang Hoa kích động : "Con trai, con nhanh chóng nhìn thấy Cổ, khà khà, mẹ giúp con xong!"

      Lý Quang Hoa lẩm bẩm câu, kéo mẹ Lý : "Mẹ, mẹ chứ? Con sớm được nhìn thấy Tiểu Nguyệt sao?"

      Mẹ Lý vỗ vỗ tay Lý Quang Hoa : "Con trai ngốc, làm sao mẹ có thể gạt con! Mẹ vừa chuyến đến nhà thôn trưởng, phải Cổ kia mới tới sao, ấy nhất định cần người hướng dẫn làm việc, mẹ nhờ bác con sắp xếp cho con. Bác ấy sáng sớm mai con phải qua đó!"

      Lý Quang Hoa thể tin : "Mẹ, bác thôn trưởng thực đồng ý rồi sao?" Nhận được cam đoan của mẹ Lý, Lý Quang Hoa vui vẻ thôi, tất cả mọi phiền muộn đều trôi , trong lòng luôn nghĩ đến việc về sau thường xuyên ở bên Cổ Tiểu Nguyệt mà vui sướng!


      Mẹ Lý nhìn con trai của mình thích Cổ như vậy, đoán chừng hai bọn họ sau này kêt hôn, con mình nhất định bị ức hiếp. Nhưng mà, nhìn bộ dạng si mê này, nếu như mỗi ngày có thể nhìn thấy Cổ Tiểu Nguyệt, là vui vẻ thôi rồi.

      Mẹ Lý kéo Lý Quang Hoa ra cửa, vừa vừa : "Con trai buổi tối chưa ăn cơm, nửa đêm khẳng định đói, con còn trẻ, để bụng đói tốt. Ngày mai con còn phải thể tốt, mau cùng mẹ ăn chút!"

      Lý Quang Hoa lần này nghe lời, theo mẹ đến phòng khách. Lưu Diễm Phương nhìn mẹ Lý sau khi trở về, biết việc này có chuyển biến. Thấy bà đau lòng vì chú em như vậy, nên chắc muốn chú ấy ăn gì đó, vì vậy mang cơm chiều hâm nóng lại.

      Do Lý Diễm Phương khôn khéo như vậy, nên toàn bộ người trong nhà rất vừa lòng với con dâu lớn này. Hàng ngày ở nhà họ Lý có việc gì lớn , Lưu Diễm Phương cũng có tiếng .

      Mẹ Lý vừa kéo con trai ra nhìn thấy bóng lưng con dâu cả hâm nóng đồ ăn đặt lên bàn. Vừa còn vừa : "Mẹ, Quang Hoa nhất định đói bụng, con đem đồ ăn phần cho chú ấy hâm nóng lại. Quang Hoa mau tới ăn ! Để đói bụng tốt đâu!"

      Mẹ Lý cười hề hề khích lệ : "Con dâu cả hiểu chuyện, có co biết nghĩ như vậy, Quang Hoa mau lại ăn , nên phụ lại ý tốt của chị dâu con!"

      Lý Quang Hoa cười cảm ơn Lưu Diễm Phương, nghe lời bắt đầu ăn. Có tin tức do mẹ Lý mang về, giờ phút này cho dù có cho ăn cơm trắng cũng có thể ăn cách ngon lành.

      Mẹ Lý nhìn con trai cuối cùng cũng ăn cơm, trong lòng vui vẻ thôi. Người làm mẹ cũng chỉ hy vọng con mình có thể sống vui vẻ!

      Mọi người nhìn Lý Quang Hoa vui vẻ ăn cơm, Lý Hà Hoa cũng chơi mới về. vội vã về nhà mặt che được nét ửng hồng.

      Nhìn mọi người đều ở phòng khách, Lý Hà Hoa quệt quệt mồ hôi trán mình, há miệng thở lớn. Hóa ra bổi chiều bị mấy bạn
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, song tử mập2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :