1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng Sinh] Sống lại tái hôn lần nữa - Tiểu Thạc Thử 5030 [60/164]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 6.1 : Được đánh giá cao

      Edit: qinghu

      Beta: Rùa Tuki

      Tiết học trôi qua rất thuận lợi, Vương Tĩnh Kỳ cầm giáo án trở lại văn phòng, còn chưa kịp nghỉ ngơi, lão vào:

      “Tĩnh Kỳ, lập tức đến phòng họp, hiệu trưởng muốn đánh giá tiết học của .” xong liền quay người rời .

      Những lời quan tâm của các giáo viên khác còn chưa kịp ra khỏi miệng bị câu này của bà ta chặn họng. Dù mệt mỏi nhưng Vương Tĩnh Kỳ vẫn nở nụ cười với các đồng nghiệp quan tâm , : “Tôi vào phòng họp trước, khi nào ra kể lại cho mọi người.”

      Nhìn mọi người vừa lòng trở về làm tiếp công chuyện của mình, uống ngụm nước ấm, sau đó mới tới phòng họp.

      Sau khi đẩy cửa phòng họp ra liền thấy hiệu trưởng ngồi ở chính giữa, bên cạnh là phó hiệu trưởng, tổ trưởng bộ môn của bọn , đều là những người vừa tham gia dự giờ. Chắc chắn trong lúc chưa đến, họ thảo luận về giờ dạy vừa rồi của , bởi vì lúc vừa bước vào bọn họ liền im lặng, gì nữa.

      Vẫn là hiệu trưởng lên tiếng chào hỏi Vương Tĩnh Kỳ trước: “Tiểu Vương đến rồi, mau ngồi xuống, đừng câu nệ tiểu tiết, hôm nay mời đến đây là có chuyện muốn cùng trao đổi.”

      Vương Tĩnh Kỳ ngượng ngùng nở nụ cười với những người có mặt trong phòng họp, nghe hiệu trưởng thế cũng ngồi xuống vị trí đối diện với các vị lãnh đạo: “Tôi còn nghĩ muốn tìm thời gian để trao đổi với các vị lãnh đạo chút, để lắng nghe những thiếu sót trong tiết dạy của tôi. Tôi là giáo viên trẻ, còn thiếu nhiều kinh nghiệm, mong được các vị lãnh đạo giúp đỡ cho.” Những lời khách sáo ai biết , vài lời cũng chẳng mất mát gì.

      Nhưng lão bà ngồi bên cạnh khi nghe những lời của lại rất giật mình, nhìn kỹ thêm mấy lần.

      Vương Tĩnh Kỳ cùng mấy vị lãnh đạo bình thường rất ít khi tiếp xúc, có thể họ biết tính cách của Vương Tĩnh Kỳ, nhưng bà là lãnh đạo trực tiếp của nên biết , từ sau khi Vương Tĩnh Kỳ được phân công đến trường luôn là người vừa rụt rè lại có gì nổi trội, bình thường vài câu ấy cũng dám lại lời nào. Bà ta cảm thấy rất chướng mắt, cho rằng người như sao có thể trở thành giáo viên tốt được, chắc chắn bị học sinh chèn ép làm khó, nên bà ta mới tìm cách chuyển đến tổ khác. nghĩ tới hôm nay Vương Tĩnh Kỳ đột nhiên mở mang đầu óc, giống như biến thành người khác.

      Mặt khác, lúc này các vị lãnh đạo cũng lời nào, mà chờ hiệu trưởng mở miệng trước, chỉ phương hướng, bọn họ mới biết nên như thế nào.

      Ngồi ở giữa là hiệu trưởng Cao Phẩm Nghiêm, ông đẩy lại kính mắt, đóng sổ ghi dự giờ của mình lại, : “Đây là lần đầu tiên tôi dự giờ lớp của tiểu Vương, sau khi nghe xong cảm thấy rất xúc động. Bài giảng của khá thành công, học sinh tích cực tư duy phát biểu, khí học tập sôi nổi, duy trì tốt trong cả tiết học. Hơn nữa, hệ thống kiến thức trong tiết được chuẩn bị rất toàn diện, đáng quý chính là cách dạy của giáo Vương chú trọng đến vần đề nắm bắt bài học của học sinh, nâng cao hiệu quả giảng dạy. Đối với toàn bộ lớp học, thái độ của giáo Vương rất thân thiết, giọng điệu nhàng, trong quá trình giảng bài chú ý tới tất cả học sinh, tiến hành giảng bài theo chất lượng, nóng vội, tương tác giữa trò rất ăn ý, có thể thấy được năng lực và trí tuệ của giáo Vương.” Câu cuối cùng còn mang theo ý cười.

      Những lời này của hiệu trưởng đối với giáo viên trẻ mà cho thấy giáo viên này được đánh giá rất cao.

      Vương Tĩnh Kỳ quen được người khác khen, mặt hơi đỏ, khiêm tốn : “Hiệu trưởng, là thầy quá khen. ra, lúc tôi mới bước vào cảm thấy rất lo lắng, sợ bài giảng của mình tốt, nghĩ tới có thể được thầy đánh giá cao như vậy, cuối cùng tôi cũng có thể yên tâm rồi.” xong còn dùng tay vỗ vỗ ngực, chứng minh vừa rồi mình lo lắng.

      Những lời này nhất định phải , cũng là Vương Tĩnh Kỳ cố ý ra, bởi vì dạy nhiều năm, có thể nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng của người dự giờ, tựa như hiệu trưởng đến nghe giảng, chắc chắn có các lãnh đạo khác theo, nếu hiệu trưởng tiết học này tốt, chính mình được mọi người khen ngợi, còn nếu hiệu trưởng nhíu mày tỏ vẻ vừa lòng, tốt nhất bản thân mình chờ lãnh đạn , các lãnh đạo khác khẳng định bới lông tìm vết đem những điểm thiếu sót trong tiết học của ra phê bình.

      Lại lãnh đạo đều là những người ăn ngồi trước quen chỉ tay năm ngón, nếu chính mình tỏ vẻ chút cũng lo lắng, bọn họ cho rằng tự tin quá mức, đó chính là tự kiêu tự đại. Phải biết rằng giáo viên nào dám bài giảng của mình là hoàn hảo, tất nhiên trong quá trình giảng dạy cũng phải xuất vài sơ suất . Bây giờ phải tức thời biểu ra chút lo lắng để có thể cân bằng cảm xúc của các vị lãnh đạo.

      Vương Tĩnh Kỳ cảm thấy bước này rất chính xác.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng13 others thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      o co len ban.ung ho het minh

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 6.2 : Được đánh giá cao

      Hiệu trưởng Cao Phẩm Nghiêm thầm gật đầu trong lòng, giáo Vương rất tệ.

      Có hiệu trưởng biểu dương, các vị lãnh đạo khác cũng biết nên như thế nào, cho nên kế tiếp mọi người đều nhao nhao khen ngợi bài giảng của Vương Tĩnh Kỳ.

      Hiệu trưởng giảng giải: “Bài giảng này có thể là bài giảng rất hay, dạy học chú trọng vào chỗ khó, các phương pháp giải cũng rất thích hợp, cái hay nhất của giáo Vương là đem đến sôi động cho môn học khô khan, kích thích được toàn bộ nhiệt tình của các học sinh cho việc học tập, khi dự giờ tiết của giáo Vương, tôi thấy gần như cả lớp đều hăng hái giơ tay phát biểu, điều này có thể , đây là tiết học rất thành công.”

      Tổ trưởng bộ môn : “ giáo Vương hổ là sinh viên tốt nghiệp đại học uy tín, giáo viên được đào tạo chính quy, cách trình bày bài giảng của giáo Vương làm cho người đứng bục giảng hơn mười năm như tôi cảm thấy tự ti, trình bày vô cùng tốt. Đương nhiên, chia bố cục bảng cũng vô cùng hợp lý, ràng.”

      “Cảm ơn, cảm ơn, các thầy quá khen, tôi dám nhận…”

      Kế tiếp Vương Tĩnh Kỳ liền đỏ mặt, kính cẩn những lời này.

      Ngay cả người có chức vụ nhất, cũng là lãnh đạo trực tiếp của , lão bà cũng những nhận xét tốt về bài giảng của . Lần đánh giá nhận xét bài giảng này của xem như thành công mỹ mãn.

      Vương Tĩnh Kỳ thoải mái quay về văn phòng, các giáo viên có giờ dạy nhìn thấy vui vẻ trở về biết chắc là được khen ngợi, nhưng vẫn quan tâm hỏi: “Tĩnh Kỳ, thế nào, lãnh đạo sao?”

      Vương Tĩnh Kỳ khẳng định thể đem những lời hiệu trưởng kể lại, nếu , cho dù là , mọi người cũng cho rằng khoe khoang, cố ý quá lên.

      “Với giáo viên trẻ mà , tiết lên lớp này của tệ, nội dung bài học rất tốt, cách trình bày bài giảng bảng cũng rất hợp lý.” Vương Tĩnh Kỳ cố ý trầm giọng xuống, bắt chước điệu bộ của hiệu trưởng mà .

      Những lời này của làm cho mọi người phải bật cười, ngồi đối diện với , giáo tên Lưu Quế Lan, cười : “Này này, vậy là được đánh giá khá cao đấy, biết chứ lúc tôi mới tới đây, khi hiệu trưởng dự giờ lớp tôi xong, mấy lời nhận xét bài giảng của hiệu trưởng làm tôi xấu hổ vô cùng, cảm thấy còn mặt mũi nào mà đứng bục giảng nữa.” ấy với vẻ mặt đăm chiêu, cũng nhớ lại những chuyện mình trải qua khi còn trẻ.

      “Tôi cũng nghĩ vậy, tuy rằng hiệu trưởng cũng đưa ra nhiều vấn đề nhưng quá khó nghe, làm tôi sợ muốn khóc, như vậy thôi tôi cảm thấy hài lòng rồi, sau này phải tiếp tục cố gắng hơn nữa.” Vương Tĩnh Kỳ cố ý cách đáng thương.

      Trong văn phòng, các thầy giáo, giáo đều nhao nhao chúc mừng Vương Tĩnh Kỳ, Vương Tĩnh Kỳ còn khiêm tốn cảm ơn trông thấy lão bà mang vẻ mặt nghiêm túc bước vào.

      “Mấy người tụ tập làm gì, sao làm việc, cần soạn giáo án đúng , y như cái chợ.” Lão xong còn trừng mắt đảo quanh vòng.

      Tất cả mọi người đều muốn chấp nhặt với lão bà nên lên tiếng, tập trung làm việc của mình, coi như bà ta tồn tại.

      Lão bà nhìn xung quanh, thấy lời của mình có hiệu quả mới hài lòng với Vương Tĩnh Kỳ: “Mặc dù mấy vị lãnh đạo công nhận tiết học này của , nhưng nó có nghĩa, dạy cấp ba có vấn đề gì. Tôi hi vọng bình thường chú tâm chút, mỗi tiết lên lớp đều phải hiệu quả giống như hôm nay, tôi chú ý thường xuyên, nếu để tôi phát lừa gạt học sinh cho dù hiệu trưởng có coi trọng thế nào tôi cũng loại ra khỏi tổ này.” Lão xong cũng để cho Vương Tĩnh Kỳ cơ hội mở miệng, xoay người rời khỏi văn phòng.

      Các thầy khác giờ mới ngẩng đầu lên, giáo Triệu hỏi: “Bà ấy lại nổi điên gì nữa vậy, khích lệ thôi, sao phải thành lừa gạt học sinh.”

      “Xời, chuyện này còn phải , chắc chắn là nghe thấy hiệu trưởng khen ngợi Tĩnh Kỳ nên bà ta ghen tị chứ sao.” Lưu Quế Lan .

      có người giúp mình tìm được lý do nên Vương Tĩnh Kỳ cũng gì cả, chỉ mỉm cười nghe mọi người chuyện. Trong nội tâm nhàng thả lỏng, điều này xem như là thay đổi đầu tiên sau khi trọng sinh .
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng10 others thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 7.1: Đến đòi tiền

      Edit: PMN

      Beta: Rùa Tuki

      Buổi trưa lúc tan việc, sau khi nghe xong bài thuyết trình của Vương Tĩnh Kỳ, ban lãnh đạo đánh giá rất cao. Tin tức này ngay lập tức lan ra khắp trường.

      Từ Mộc Nghiên và Tưởng Hi Văn vừa trông thấy Vương Tĩnh Kỳ lôi kéo tra hỏi xảy ra chuyện gì.

      để Vương Tĩnh Kỳ , Vương Dĩnh lanh mồm đem mọi chuyện hồi báo lại chi tiết. Ngay cả tình huống lúc mọi người chuyện khi vắng mặt cũng được thêm thắt bịa chuyện vô cùng đặc sắc.

      “Tổ trưởng của các cậu thực phải dạng vừa mà, Tĩnh Kỳ cậu đắc tội bà ta khi nào vậy, sao bà ta lại gai mắt cậu như thế?” Tưởng Hi Văn có chút khó hiểu hỏi.

      biết, bình thường mình rất nghe lời mà, bà ấy kêu mình làm gì mình làm đó, mình đâu có xúc phạm gì đến bà ta.” Vương Tĩnh Kỳ cũng thể , có số người lòng dạ quái dị như vậy. Đời trước thấy dễ bắt nạt mà ỷ tuổi tác địa vị của mình đem dẫm dưới lòng bàn chân.

      “Lại còn phải . Nhất định là bà ta hoa tàn ít bướm, còn bị người ta ruồng bỏ, vậy nên thấy Vương Tĩnh Kỳ vừa đẹp người vừa đẹp nết nên ghen tị. Tĩnh Kỳ mà đứng cạnh bà ta đúng là trời vực.” Vương Dĩnh còn khoa trương xoay Vương Tĩnh Kỳ như chong chóng để mọi người nhìn.

      “Này các cậu đừng nữa. Mà mình cảm thấy so với mấy hôm trước Tĩnh Kỳ đẹp lên rất nhiều.” Từ Mộc Nghiên ngạc nhiên thấp giọng hô to.

      Mọi người cũng nữa, chỉ quay lại nhìn chằm chằm Vương Tĩnh Kỳ.

      Vương Tĩnh Kỳ bị mọi người nhìn cũng hơi mất tự nhiên, giơ tay lên sờ mặt mình : “Các cậu làm sao thế, nhìn như vậy rất doạ người đó.”

      “Đúng là rất đẹp. Vẫn khuôn mặt đó, vẫn cái miệng đó nhưng nhìn nhìn lại cảm giác đẹp hẳn ra.” Vương Dĩnh nhìn người trước mắt trầm tư khó hiểu.

      “Khí chất, là khí chất của Tĩnh Kỳ thay đổi.” Tưởng Hi Văn vuốt cằm .

      “Trước kia Tĩnh Kỳ khiến người ta cảm thấy ấy lúc nào cũng ngại ngùng, xấu hổ.” Hi Văn còn thèm để ý đó là bộ dạng của nàng dâu , vừa nhìn biết là bị đối xử tệ bạc. “ tại khí chất người Tĩnh Kỳ thay đổi rồi, giống như ánh mặt trời. đúng, như vậy cũng chuẩn...” nhất thời chưa tìm được từ thích hợp để hình dung.

      “Là hờ hững là thoát tục.” Từ Mộc Nghiên tiếp.

      “Đúng đúng đúng, chính là hờ hững, là loại thoát tục quan tâm nhân thế, nhìn cậu ấy thực giống trước kia, cả người trở nên tao nhã, vui vẻ… Còn gì nữa nhỉ?” Tưởng Hi Văn lại bí từ.

      “Được rồi, giáo à, cậu dạy môn văn cũng đừng nhân lúc mọi người ở đây mà lại giở chứng bệnh nghề nghiệp nữa. Nghe cậu cứ thoát tục thoát tục làm như mình là ni bằng. Đừng nữa, mau xuống căn tin nếu hết đồ ăn bây giờ.” Vương Tĩnh Kỳ dám để các tiếp. Đương nhiên bao giờ hồ đồ giống như trong quá khứ nữa, nhưng cũng biết các ấy hay , lòng người thay đổi tướng mạo cũng thay đổi lớn như vậy hay sao?

      Mọi người cười cười cùng nhau xuống căn tin, gặp mấy người quen đều trò chuyện hai câu với Vương Tĩnh Kỳ. Tới lúc trở về phòng ngủ là mười hai giờ.

      Đúng lúc này, điện thoại của Vương Tĩnh Kỳ vang lên.

      nhíu mày với tay lấy điện thoại đầu giường, là Trương Dương gọi tới. Quả thực cần nhìn cũng biết là Trương Dương gọi. Bởi số điện thoại của vốn rất ít người biết, cũng có ai rảnh rỗi chịu lãng phí tiền cước, có việc gì bao giờ gọi tới. Bạn bè ở chung phòng, thỉnh thoảng có việc gì đều chạy lại báo đâu cần thiết phải gọi điện thoại. Vậy nên cuộc gọi này chắc chắn là của Trương Dương.

      Vương Tĩnh Kỳ để chuông điện thoại reo lúc, lấy lại tinh thần rồi mới nhấc máy.

      Vừa bắt máy nghe thấy giọng mất kiên nhẫn của Trương Dương: “Tĩnh Kỳ em làm gì vậy, sao lâu như vậy mới bắt máy?”
      Chương 7.2 : Đến đòi tiền

      Mới đầu Vương Tĩnh Kỳ còn khẩn trương nhưng vừa nghe đến giọng của Trương Dương, lập tức vô cùng bình tĩnh. “Vừa mới toilet xong, tìm em có việc gì sao?” Vương Tĩnh Kỳ vốn muốn làm cho giọng mình lạnh nhạt chút nhưng do cổ họng có vấn đề, muốn tức giận, giọng lại thành ra yếu ớt thế này.

      “Mẹ kêu hỏi em khi nào em mang hai vạn đồng tới.” Trương Dương vẫn vẫn mất kiên nhẫn như vậy.

      Vương Tĩnh Kỳ nghe xong lại nở nụ cười, cũng biết, trọng sinh vào thời điểm Trương gia bọn họ chuẩn bị sửa nhà, vốn cũng có ý định lấy tiền của , nhưng sau khi họ nghe có hai vạn đồng, liền thay đổi muốn chiếm đoạt tiền của , kiếp trước ngu ngốc, lại đem tất cả tài sản của mình gửi trong ngân hàng đem kính dâng cho người ngoài.

      Nhưng mà kiếp này cũng muốn vứt tiền như rác. “Trương Dương thực tại trong tay em có tiền, em muốn đưa cũng đưa cho được.” Thanh của còn có chút đáng thương.

      Trương Dương nghe xong sững sờ, sau đó vội vàng hỏi: “ phải tuần trước em là trong sổ tiết kiệm còn hai vạn đồng ư? Mới cách có vài ngày sao bây giờ lại có.” Trong giọng của ràng là tin.

      Người nhà Trương gia ngồi trong phòng khách nghe thấy lời của đều khẩn trương, nhao nhao bu lại, muốn nghe xem trong điện thoại gì.

      “Là do mấy hôm trước em về nhà. Ba em muốn lấy tiền , ba em là ba gả con , thể lấy lại, cho nên sợ em xài tiền lung tung, ông ấy giúp em bảo quản số tiền đó trước.” Vương Tĩnh Kỳ sớm nghĩ ra lý do.

      “Vậy làm sao lấy được số tiền đó, giờ em vào Trương gia làm dâu, coi như là người nhà Trương gia, tiền tiết kiệm của em phải cũng là của Trương gia chúng ta sao, ba em lấy quyền gì mà giữ số tiền đó?” Trương Dương thốt ra lời này, cũng cảm thấy có gì sai cả.

      Vương Tĩnh Kỳ nghe xong cười lạnh, nhưng vẫn giọng : “Ba em suy nghĩ cổ hủ. Ba chưa tổ chức lễ cưới vẫn là chưa cưới. Hơn nữa ba còn trước đây gia đình nhà trai chưa hề mang phân tiền nào sang dạm hỏi, nào có ai cưới vợ dễ dàng như nhà . Dù em thế nào ba vẫn cho rằng em vẫn là người nhà họ Vương.”

      “Cái đó, chuyện nào ra chuyện đấy. Lúc trước là do hoàn cảnh đặc thù, đợi chừng nào chúng ra làm xong chuyện, mấy cái thông lệ này chắc chắn có thể bổ sung, hơn nữa phải ba em chuyện này có cũng được, có cũng sao ư, pháp luật hai chúng ta là vợ chồng rồi còn gì?” Trương Dương sốt ruột , có cảm giác như hai vạn đồng sắp phất tay bye bye rồi.

      “Vậy tự chuyện với ba . cũng biết tính ba em mà, em được đâu.” Trong lòng Vương Tĩnh Kỳ tại rất thoải mái. tin đem ba ra trị được bọn họ.

      Đúng vậy, trải qua trận trước đó, ông Vương chạy tới Trương gia làm loạn phen, người nhà Trương gia từ xuống dưới đều biết ba của Tĩnh Kỳ là người vô cùng lợi hại, tục ngữ ‘Mềm sợ cứng, cứng sợ ngang tàng, ngang tàng sợ liều lĩnh’ phải sao?

      Ông Vương là người rất liều mạng, khi điên lên có thể khiến nhà người ta khó mà sống yên được. Uy lực của ông Vương, Trương gia được mở mang đầu óc rồi.

      “Cái này… Đó là ba của em, sao lại bảo !” Trương Dương ràng có gan, cũng rất sợ ông già kia.

      phải chúng ta là vợ chồng sao. Ba em cũng là ba mà.” Vương Tĩnh Kỳ lấy đúng lời của trả lại cho .

      Trương Dương ở bên kia cũng biết gì nữa.

      Vương Tĩnh Kỳ thực cũng muốn đôi co với . Tiền điện thoại mắc như vậy, chi phí là tự mình trả đấy.

      “Trời, ba phút rồi. Em cúp máy đây lại bị thu thêm tiền điện thoại.”

      “Khoan, chờ chút, cuối tuần này qua nhà , mẹ muốn gặp em bàn chuyện trang trí lại phòng.” Trương Dương trông thấy mẹ giật dây, vội vàng với Vương Tĩnh Kỳ.

      Vương Tĩnh Kỳ nghĩ chút rồi : “Được, sáng thứ bảy em qua.”
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 8.1: Kế hoạch

      Edit: Hắc Vân

      Beta: Rùa Tuki

      Vương Tĩnh Kỳ cúp điện thoại, nằm ở giường nở nụ cười.

      Kiếp này còn muốn lấy tiền của , có cửa đâu. bắt Trương gia nhà họ nhổ tiền ra là tốt lắm rồi.

      Tuy cố gắng giọng lại, nhưng những người khác trong phòng ngủ vẫn có thể nghe được đại khái, thấy cúp điện thoại, Vương Dĩnh kiềm chế được liền khoác chiếc áo ngủ, xỏ dép lê, chạy tới giường của .

      “Quá giỏi, Tĩnh Kỳ, hôm nay cậu khiến mình phải nhìn cậu với con mắt khác xưa nha, cư nhiên đối mặt với người nhà Trương Dương lại có thể cứng rắn như vậy, quả khiến cho mình bội phục sát đất.”

      Trước kia Tĩnh Kỳ cái gì cũng tót, chỉ là tính cách quá nhu nhược, đặc biệt là những lúc chuyện với bạn trai, là khiến cho người ngoài như các tức giận mà. nghĩ tới hôm nay cậu ấy lại còn biết phản kháng.

      “Cậu xỉa xói mình phải ? Mình biết mà.” Tĩnh Kỳ biết mọi người ai cũng quan tâm đến , cho nên cũng vui đùa trả lời. Đồng thời cũng nghĩ trong đầu lí do mình đột nhiên thay đổi, nếu những hành động về sau của khiến cho bọn họ hoài nghi. Ai bảo kiếp trước sống quá nhút nhát như thỏ trắng đến nỗi ai cũng có thể giẫm hai chân lên bắt nạt ? Mà lại còn theo tính cách của mẹ , liều mạng mà nhẫn nhịn nữa chứ, hừ!

      “Cậu phải là bị cái gì đó kích thích chứ?” Tưởng Hi Văn cũng cảm nhận được Tĩnh Kỳ trong khoảng thời gian ngắn bỗng chốc thay đổi rất nhiều, có nhiều điểm giống với trước kia.

      “Coi như là thế .” Tĩnh Kỳ xong liền nằm ngửa ở giường, sau đó nhắm mắt lại : “Tuần trước mình tới Trương gia, kết quả Trương Dương tăng ca có ở nhà. Mình ở trong phòng bếp làm xong cơm tối, chuẩn bị gọi mẹ và em ta ra ăn cơm, chợt nghe thấy mẹ ta mình ngu ngốc, muốn lừa gạt tiền của mình. Trong lòng mình thấy khó chịu nên chưa ăn cơm bỏ về. đường về, mình nghĩ chuyện này phải cùng Trương Dương bàn bạc chút, cho nên tới công ty của Trương Dương tìm ta, ai dè lại thấy ở cùng người phụ nữ khác, còn rất thân mật.”

      Lúc chuyện, giọng điệu cực kì bình tĩnh, giống như kể chuyện của người khác. Tuy rằng những việc xảy ra ở kiếp trước, nhưng chuyện này phải do phát , mà là sau khi kết hôn nhiều năm, em chồng ra để chế nhạo .

      Tại sao người nhà Trương Dương kéo dài thời gian như vậy vẫn chịu tổ chức hôn lễ cho hai người? Nguyên nhân là do làm chưa được bao lâu nhìn trúng nữ đồng nghiệp. phải do nữ đồng nghiệp đó xinh đẹp, mà do cha ta là cục trưởng.

      Khi Trương Dương biết bên cạnh mình có người phụ nữ điều kiện tốt như vậy, liền bắt đầu xum xoe, nịnh bợ. Tuy rằng mới đầu chưa có hiệu quả gì, nhưng do kiên trì theo đuổi hơn năm, nữ đồng kia cũng mềm lòng.

      Kiếp trước thẳng đến tháng ba năm sau, căn phòng ở Trương gia mới trang hoàng xong, cha của người phụ nữ ấy điều tra ra Trương Dương đính hôn, người ta liền phủi mông vứt bỏ . Sau đó tới tháng tám, Trương Dương mới kết hôn cùng Vương Tĩnh Kỳ.

      Vương Tĩnh Kỳ dựa theo thời gian suy tính, tại Trương Dương hẳn là mặn nồng cùng người phụ nữ kia. Phỏng chừng sau khi trang hoàng xong phòng ở, Trương Dương tìm lí do để phá vỡ hôn ước với mình.

      “Vậy bây giờ cậu tính làm thế nào? Tên khốn Trương Dương kia lại có thể biết xấu hổ dám gọi điện tới đòi tiền của cậu?” Vương Dĩnh tính tình nóng nảy, nghe xong việc này, mặt lập tức nổi giận. Khẳng định nếu Trương Dương ở ngay trước mặt lúc này nhất định tên cặn bã đó sống dở chết dở.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :