1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng sinh] Quỷ đồng chi thiên kim thần côn - Tiểu Phi Nhi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nhay ho moi thui

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 5: Hoài niệm thư xã

      Lý Tuyết Thiến giúp Hứa Thanh Sơn rồi, trong nhà chỉ còn lại có Hứa Tình Thâm cùng tô mì sợi trước mặt, là Lý Tuyết Thiến nấu cho Hứa Tình Thâm, đồ ăn buổi sáng bị đổ, Lý Tuyết Thiến cũng có tâm tư lại nấu bữa, trong lòng chỉ nghĩ đến ý niệm trong đầu Hứa Tình Thâm, dù sao vẫn là phải hảo hảo cùng Hứa Thanh Sơn chút.

      Hai cái lão nhân vậy mà . . .

      Dù sao đây cũng là cháu ruột của mình.

      Khóe miệng Hứa Tình Thâm giơ lên, thoạt nhìn hết sức vui vẻ, bóng dáng Thư Mai ra, nhìn bộ dạng Hứa Tình Thâm, nhịn được hỏi:" Vì sao ngay từ đầu muốn ta dọa nàng?"

      Nàng kia, chính là Chu Thanh Cúc.

      sai, vừa mới xuất sau lưng Hứa Tình Thâm hù Chu Thanh Cúc đúng là Thư Mai, chắc hẳn đoạn thời gian rất dài Chu Thanh Cúc cũng trở lại nơi này.

      Nghe xong lời của Thư Mai, Hứa Tình Thâm ăn hết ngụm sợi mì cuối cùng:" Bởi vì ta muốn mẹ nhìn ràng." Nhìn ràng Chu Thanh Cúc là cái hạng người gì.

      Nếu như , côn đó của Chu Thanh Cúc đủ để cho nội tâm Lý Tuyết Thiến đối với Chu Thanh Cúc sinh ra bất mãn, như vậy cuối cùng Hứa Tình Thâm hỏi hai câu kia hẳn là vẽ rồng điểm mắt.

      Lý Tuyết Thiến để ý nhất chính là Hứa Tình Thâm cùng lão công của mình Hứa Thanh Sơn rồi.

      Tuy rằng côn đó đánh vào người Lý Tuyết Thiến là Hứa Tình Thâm nghĩ tới, nhưng mà hiệu quả đúng là vẫn còn tốt, mặc dù Hứa Tình Thâm chữa khỏi vết thương lưng Lý Tuyết Thiến, nhưng mà trong lòng vẫn đau lòng Lý Tuyết Thiến.

      Tính sai.

      Nhưng mà Chu Thanh Cúc phải chịu, cũng phải chuyện đơn giản như vậy rồi, khóe miệng Hứa Tình Thâm giương cao, chắc hẳn, bệnh nặng trận !

      Cái này, chính là trả giá lớn.

      Nhìn nụ cười của Hứa Tình Thâm, Thư Mai rét mà run, chỉ cảm thấy Hứa Tình Thâm như vậy có chút khủng bố, cũng như bộ dạng nhu thuận ở trước mặt Lý Tuyết Thiến, ngược lại là cùng ngày hôm qua thời điểm đối phó mình có chút tương tự.

      May mắn trước mặt Hứa Tình Thâm đại đa số thời điểm vẫn tương đối, ừ, tương đối nhu thuận đấy.

      " Đúng rồi, Thư Mai, ngươi chính là cái người kia, hôm nay chúng ta xem ! "Hứa Tình Thâm giọng điệu cứng rắn mới vừa xong, khí tràng quanh thân Thư Mai liền có biến hóa, từ lúc mới bắt đầu bình thản biến thành thô bạo, tuy nhiên lại có tia bất đắc dĩ.

      Cảm giác như vậy rất phức tạp, Hứa Tình Thâm nhìn thoáng qua Thư Mai, Thư Mai mới bình tĩnh lại, Hứa Tình Thâm đem bát thu thập mới thay quần áo, khóa chặt cửa và cửa sổ chuẩn bị ra ngoài.

      Mười giờ sáng, mặt trời vẫn tính là lớn hết sức, Hứa Tình Thâm đường, còn nắm cây dù, nhìn như là cái dù che nắng, nhưng là người hữu tâm chân chính mới có thể chú ý tới. Hứa Tình Thâm che ô cũng phải che cho mình, ngược lại là giống như che cho người bên cạnh.

      Chẳng qua là bên cạnh Hứa Tình Thâm, cũng chưa từng có người.

      Cái hẻm cực ít người, chỗ tảng đá xanh có nhiều rêu xanh, coi như là khí trời tháng tám cũng cảm thấy ẩm ướt, thoạt nhìn xanh mơn mởn, nhưng cái xanh này lại tựa hồ rất quỷ dị.

      Hứa Tình Thâm che ô trong hẻm , ở phần cuối ngõ tiệm sách cũ: Hoài niệm thư xã.

      Nơi đây cho thuê đủ loại sách, mới vừa đến cửa liền ngửi thấy được trong thư xã có mùi đàn hương, bọn họ đều , lão bản của nơi này là người tin Phật, pho tượng Phật hơi hơi lóe kim quang, Thư Mai đứng ở bên người Hứa Tình Thâm vội vàng kịp chuẩn bị, vội vã lui về phía sau.

      Thư Mai vừa mới lui ra phía sau, ô của Hứa Tình Thâm liền đến, che khuất ánh sáng mặt trời xuyên thấu qua bức tường cao lắm. Thư Mai cau mày:" Chủ nhân, ta thể vào"

      Ánh mắt Hứa Tình Thâm nhìn Thư Mai, Thư Mai nhìn qua phương hướng dậu nước biết suy nghĩ gì trong mắt lóe ánh sáng lạnh, càng nhiều hơn là loại ánh mắt khó lên lời, tóm lại bây giờ Hứa Tình Thâm, nhưng là xem hiểu ánh mắt như vậy.

      " Tiểu Cửu." Hứa Tình Thâm câu, tiểu Cửu biết Hứa Tình Thâm có ý gì rồi, ai oán thở dài hơi, bóng dáng Thư Mai tựa hồ biến thành trong suốt hơn phần, nhưng mà tiểu Cửu mở miệng:" Có thể, nhưng mà chỉ có thể chống cự hồi a."

      Hứa Tình Thâm gật đầu với Thư Mai:" Có thể, tại vào thôi!"

      Thư Mai tựa hồ trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng nhìn ánh mắt bình tĩnh của Hứa Tình Thâm cuối cùng là gật đầu, vào, trong Hoài niệm thư xã toàn bộ tràn ngập cỗ hương vị thuở xưa.

      Mà Hứa Tình Thâm tiến vào cũng làm cho lão bản tiệm sách có chút phản ứng nào, trong mắt lão bản là chân chính mang theo hoài niệm, bên trong hoài niệm, mang theo chút tốt đẹp, càng nhiều hơn là sầu não.

      Thời điểm này trong thư xã cũng có người nào, Hứa Tình Thâm trực tiếp tới trước mặt lão bản thư xã, lão bản nhìn hài tử trước mắt này độ tuổi cũng lớn:" Thích gì tự mình xem !"

      Thư Mai theo tiến vào đến bây giờ, ánh mắt vẫn nhìn lão bản, lão bản tựa hồ cảm ứng được cái gì, nhìn về phía vị trí của Thư Mai, nhưng cái gì cũng thấy, trong nội tâm thở dài tiếng, thường xuyên có cảm giác như vậy, luôn cảm thấy, nàng ở ngay bên cạnh mình.

      Nhưng là, trong nội tâm có cái tầng sâu nhận thức, đó chính là, nàng chết rồi.

      " Lão bản, biết nơi này của ngươi có《 Hồng mân côi cùng bạch mân côi 》?" Hứa Tình Thâm tựa hồ là lơ đãng hỏi, nhưng lão bản lại nhìn về phía Hứa Tình Thâm, bất quá là cái hài tử mười mấy tuổi mà thôi.

      " có, bạn học, hay là ngươi xem những thứ sách khác !" Quyển sách kia, là cấm kỵ nơi đây, cũng là, trong lòng của muốn đụng vào nhất, có quan hệ với quyển sách kia, có quan hệ với, thiếu nữ như vậy.

      "Có người nhờ ta hỏi ngươi câu, nàng hôm nay biết là phạn niêm tử hay là minh nguyệt quang."( ta chẳng hiểu gì cả @_@) Hứa Tình Thâm tiếp tục truyền đạt lời của Thư Mai.

      Lão bản thư xã toàn thân chấn động, thể tin nhìn về phía Hứa Tình Thâm, tựa hồ nghĩ tới Hứa Tình Thâm ra lời như vậy, nhất thời liền đứng lên lôi kéo tay Hứa Tình Thâm hỏi:" Nàng bây giờ ở đâu? Ở nơi nào?"

      Đáy mắt vội vàng phải giả vờ, trong lòng Thư Mai cũng là lo lắng, đồng thời nhiễm thượng cầu xin nhìn Hứa Tình Thâm, Hứa Tình Thâm nhíu mày, nàng cũng nguyện ý làm như vậy, nàng cũng tin tình , ý định của nàng là muốn làm cho Thư Mai nhìn , nam nhân hề đáng tin.

      Thế nhưng Thư Mai cũng là. .
      .
      Bỏ , chung quy vẫn là bất đáo Hoàng Hà tâm bất tử*.
      * Chưa tới phút cuối chưa thôi

      Hứa Tình Thâm mi nhãn quét qua:" Đem pho tượng phật nơi đây mang , ta có thể cho ngươi thấy được nàng."

      Bất quá, có bao lâu.

      Vốn cho rằng người bình thường nghe được như vậy trong nội tâm cảm thấy sợ hãi, nhưng lão bản thư xã liên tục ngừng chuyển , thậm chí Hứa Tình Thâm thấy được ánh mắt Thư Mai, cái loại này, cái loại muốn khóc rồi lại khóc được kia, nếu như phải quỷ có nước mắt, chỉ sợ tại Thư Mai lệ rơi đầy mặt rồi.

      " Có thể, có thể, bạn học , nàng đâu?" Ánh mắt cấp thiết, thể chờ đợi được muốn gặp người, Hứa Tình Thâm giơ tay lên, Thư Mai liền xuất ở trước mắt lão bản thư xã.

      "Các ngươi chỉ có giờ." Hứa Tình Thâm đến bên ngoài hẻm , thanh truyền tới, mang theo lạnh lùng, nhưng người quỷ đều có chú ý nghe lời của Hứa Tình Thâm.
      thuyt thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 6: Về nhà trồng trọt.

      Thanh Thạch trấn so với địa phương Hứa Tình Thâm gặp qua đều muốn lạc hậu hơn, nơi đây thậm chí ngay cả điện thoại cũng đều hết sức phổ biến, mà người phố đến đến cũng là hết sức vội vàng.

      Thanh huyên náo, phiến đá hai bên đường bởi vì nguyên nhân mưa nhiều nên mang theo chút lầy lội, thanh rao hàng bên tai dứt, hai bên đường cái là sạp hàng đồ nướng, tản ra mùi thơm sâu kín, cho dù vừa mới ăn bát mì lớn Hứa Tình Thâm lúc này cũng có chút muốn ăn rồi.

      " Hứa Tình Thâm! "Thanh mang theo kinh ngạc vang lên, Hứa Tình Thâm chuyển con mắt, là Hứa Lam Quân, Hứa Lam Quân là con thứ hai của đại bá, đại bá của Hứa Tình Thâm cũng là ở trong trấn này, vả lại còn có chút mua bán, ở trấn cũng có chút danh tiếng, cũng coi như là người có tiền.

      tại Hứa Lam Quân được mấy người vây vào giữa có thể nhìn ra bộ dạng chúng tinh củng nguyệt*, Hứa Lam Quân lên cấp 3 rồi, ở thành phố J, nếu phải là nghỉ hè cũng trở về, mà vừa quay về đến đây trông thấy cái đường muội nghèo kiết hủ lậu này Hứa Lam Quân nghĩ tới.
      * ông sao vây quanh ông trăng, câu này có ý như người nổi tiếng được mọi người vây quanh.

      Đối với cái đường muội nghèo túng này Hứa Lam Quân luôn luôn đều xem thường.

      Người bên cạnh Hứa Lam Quân cũng là kẻ mắt cao hơn đầu, trong tay đám người cầm theo túi to, hiển nhiên là vừa mua đống quần áo, lúc này có người mở miệng:"Lam Quân, người này là gì của ngươi vậy?"

      "Em họ của ta!" Xem thường trong lời Hứa Lam Quân tất cả mọi người đều nghe ra được, Hứa Tình Thâm cũng để trong lòng, Hứa Lam Quân ở trước mặt Hứa Tình Thâm bất quá chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi.

      "Nếu có việc gì, ta trước đây." Hứa Tình Thâm cũng phải là tùy ý ra ngoài dạo, mà là có nhiều thứ muốn mua, tuy rằng cả nhà ở ngay trấn, nhưng mà trong ngày thường Hứa Tình Thâm cũng lười ra.

      Hứa Lam Quân nhìn Hứa Tình Thâm lại dám trắng trợn bỏ qua mình, trước kia Hứa Tình Thâm thấy mình quay về phải là đường vòng? Lúc nào dám lý trực khí tráng** cùng mình chuyện như vậy rồi hả?
      ** luận lý vững chắc, tác phong hiên ngang hùng hồn

      Hành động như vậy ở trong mắt Hứa Lam Quân khác gì tạo phản!

      " Hứa Tình Thâm, ngươi đứng lại đó cho ta!" Hứa Lam Quân bước lên bước, chính ta cũng nghĩ tới tại sao mình phải làm như vậy, nhưng mà chính là làm như vậy, mà sau lưng nhiều người nhìn như thế, tại Hứa Lam Quân tự nhiên lại nửa đường bỏ cuộc.

      Hứa Tình Thâm xoay người, trong đôi mắt to hoàn toàn thèm để ý cùng thanh lãnh, còn sợ hãi cùng nhát gan như ngày xưa, Hứa Lam Quân nghĩ tới chỉ là học kỳ thấy, Hứa Tình Thâm cư nhiên có biến hóa to lớn như thế.

      " Chị họ Quân có chuyện gì sao?" Hứa Tình Thâm khóe miệng hơi dương, nhưng Hứa Lam Quân xem ra lại cũng phải là vui vẻ, nghe xong lời của Hứa Tình Thâm, Hứa Lam Quân cũng biết nên tiếp như thế nào, dù sao, bản thân,quả có chuyện gì tìm Hứa Tình Thâm.

      Nhưng nhìn ánh mắt Hứa Tình Thâm, Hứa Lam Quân nhưng là cảm thấy đặc biệt chói mắt:" Như thế nào? có việc gì thể gọi ngươi sao? Ngươi đây là muốn vào đâu a? Cũng nên mua đồ loạn, dù sao chú ba kiếm tiền cùng dễ dàng, ngươi cũng nên vung tay quá trán xài tiền bậy bạ."

      Lời mang theo giọng điệu giáo huấn cùng di khí chỉ điểm, nghiễm nhiên bộ dạng khoan dung, xong rồi hướng về người đứng phía sau mở miệng :" Bọn tỷ muội, chú ba của ta bán thịt heo đấy, chính là hàng thứ hai nhà thứ ba đếm ngược trong chợ thức ăn, mọi người phải đến giúp đỡ nhà chú ba của ta a!"

      xong nhìn Hứa Tình Thâm, tựa hồ là chờ Hứa Tình Thâm cảm tạ.

      Trong mắt Hứa Tình Thâm lên hàn quang:" Chị họ Quân, chắc hẳn bọn tỷ muội phía sau ngươi có ít giúp đỡ siêu thị Đại Hòa !" Siêu thị Đại Hòa, chính là nhà Hứa Lam Quân mở.

      Hứa Lam Quân nghĩ tới Hứa Tình Thâm cư nhiên lời như vậy, trong lúc nhất thời có chút kịp phản ứng, mà bởi vì quan hệ của Hứa Lam Quân, người phía sau có đồ vật gì đại bộ phận đều là mua ở siêu thị Đại Hòa.

      Vì vậy Hứa Tình Thâm ngược lại là sai.

      " Hứa Tình Thâm ngươi. . . nên bất thức hảo nhân tâm***" Hứa Lam Quân tức giận xong, sau lưng lập tức có tỷ muội tiến lên an ủi :"Lam Quân, ngươi cũng nên cùng thứ đồ biết lòng người tốt so đo.
      *** đây là 1 câu thành ngữ tục ngữ, câu đầy đủ là "Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm": chó cắn Lã Động Tân, biết lòng người tốt. Lã Động Tân làm việc thiện mà vẫn bị chó cắn -> dùng để mắng người biết người tốt.

      Mắng nàng là cẩu?

      Trong mắt Hứa Tình Thâm lóe hàn quang, khiến Hứa Lam Quân cùng với người vừa mới an ủi Hứa Lam Quân trong lúc nhất thời có chút kịp phản ứng:"Vậy cũng phải nhìn có phải là người hay rồi!"

      "Ngươi. . ." Hứa Lam Quân còn muốn điều gì, nhưng Hứa Tình Thâm rồi, Hứa Lam Quân oán hận lắc lắc tay, cả người cũng tốt.

      Người bên cạnh liếc nhau, cũng dám tiến lên, dù sao tính khí đại tiểu thư của Hứa Lam Quân tất cả mọi người đều gặp: Hứa Tình Thâm, ngươi chờ đó cho ta!

      Chợ bán hàng rong, Hứa Tình Thâm mua chút hạt giống, cùng với ít giống cây ăn quả .

      " là đúng dịp! Ta Hứa Tình Thâm, ngươi mua những thứ này trở về phải là để trồng trọt !" Quả là oan gia ngõ hẹp, vừa mới cùng Hứa Lam Quân gặp nhau, người mừa mới gặp phải đúng là em của Hứa Lam Quân cùng bạn học Hứa Lam Lệ.

      " đúng là nghiệt duyên!" Hứa Tình Thâm cười lạnh tiếng, có thể Hứa Tình Thâm đối với Hứa Lam Quân Hứa Lam Lệ là có chút hảo cảm nào, dù sao có câu như thế nào ấy nhỉ: Bất thị nhất gia nhân bất tiến nhất gia môn****
      **** phải người nhà nhưng cùng ngõ.

      Đương nhiên, nàng Hứa Tình Thâm cùng cha mẹ phải là người nhà Hứa Thanh Bình bọn .

      "Đúng đấy, chính là, rút cuộc là từ nông thôn ra, cái này đều cái niên đại gì, còn muốn trồng trọt." đám người vây quanh bên người Hứa Lam Lệ bằng bên người Hứa Lam Quân, giống như mọi người vây quanh công chúa.

      Có chẳng qua là hai cái hảo tỷ muội của Hứa Lam Lệ, lại tiếp, Hứa Tình Thâm cũng nhận thức, dù sao cũng là cùng lớp.

      Lúc này chuyện đúng là tỷ muội chân chó của Hứa Lam Lệ —— Bạch Tô.

      Hứa Tình Thâm nhìn nhìn ba người, cũng muốn cái gì, tại thời gian cũng còn nhiều lắm rồi, biết Thư Mai cùng Dư Chí Văn chuyện thế nào, Dư Chí Văn, chính là lão bản Hoài niệm thư xã.

      Thế nhưng là Hứa Lam Lệ so với tỷ tỷ nàng Hứa Lam Quân kia còn muốn quấn quít chặt lấy:" Hứa Tình Thâm, vất vả bắt được ngươi ngươi nghĩ chạy ? Lần trước kiểm tra cuối kỳ cư nhiên cho ta đáp án, ngươi lá gan lớn nha! Bài tập nghỉ hè làm xong sao? Lấy ra!"

      xong liền vươn tay, ánh mắt Hứa Tình Thâm có chút quái dị nhìn thoáng qua Hứa Lam Lệ, thế nhưng là cái nhìn này làm cho Hứa Lam Lệ cảm thấy Hứa Tình Thâm căn bản là đem mình để vào mắt!

      nàng còn đem Hứa Tình Thâm để vào mắt đâu!

      Ở trường học, mỗi lần Hứa Tình Thâm đều đến nàng, tuy rằng đều là so sánh, xấu Hứa Tình Thâm lời hay cho mình, nhưng mà trong lòng Hứa Lam Lệ chính là khó chịu, chỉ bằng Hứa Tình Thâm, cũng xứng so với nàng?

      Hứa Tình Thâm nhìn bộ dạng Hứa Lam Lệ trong nội tâm chỉ cảm thấy thú vị:" Chính ngươi có tay sao?"

      chỉ Hứa Lam Lệ, mà ngay cả Bạch Tô bên người Hứa Lam Lệ cùng Tiền Ngọc cảm thấy Hứa Tình Thâm nhất định là trúng tà rồi, bằng làm sao dám ra lời như vậy?

      Đây chính là trước nay trước đó chưa từng có.

      " Ngươi. . ." Hứa Lam Lệ lăng chỉ chốc lát, thấy Hứa Tình Thâm muốn vội vàng chạy vài bước chuẩn bị ngăn Hứa Tình Thâm lại, thế nhưng lại cẩn thận đụng phải tảng đá xanh nhô lên, thoáng cái liền hướng phía Hứa Tình Thâm nhào tới.

      Hứa Tình Thâm mắt nhanh chân càng nhanh hơn, lui về phía sau vài bước, Hứa Lam Lệ liền hoa lệ ngã ở trước mặt Hứa Tình Thâm, đầu rạp xuống đất ước chừng chính là như thế.

      " Hứa Lam Lệ, tuy rằng ngươi là em họ của ta, thế nhưng là, ngươi cũng cần phải hành lễ lớn như vậy." Hứa Tình Thâm mỉm cười xong, vượt qua Hứa Lam Lệ, trực tiếp về phía trước.

      Trừ câu câu , cái gì cũng có lưu lại!
      thuyt thích bài này.

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 7 : Siêu sao Dung Trì

      Bên trong Hoài niệm thư xã khôi phục yên lặng, mặt Dư Chí Văn tràn đầy râu ria nhìn ra hình dáng rồi, Thư Mai cùng Dư Chí Văn tuy rằng thấy được, nhưng lại thể đụng vào nhau.

      Hứa Tình Thâm nhìn tay Dư Chí Văn lơ lửng trung, trong mắt mang theo tình ý dạt dào, nhất thời có chút hơi giật mình, ngược lại Thư Mai trước nhìn thấy Hứa Tình Thâm, mới thu liễm chút với Hứa Tình Thâm:" Chủ nhân."

      Dư Chí Văn lúc này mới ý thức được bản thân luống cuống, cũng nhìn về phía Hứa Tình Thâm, đối với Hứa Tình Thâm, Dư Chí Văn là cảm tạ, nếu , lại lần nữa nhìn thấy Thư Mai.

      Coi như là cùng Thư Mai thiên nhân vĩnh cách*, nhưng mà có thể lại lần nữa nhìn thấy Thư Mai, đối với Dư Chí Văn mà , là vô cùng may mắn.
      *đại khái giống như dương cách biệt

      Dư Chí Văn vội vàng hướng thiếu nữ mười mấy tuổi này :" "Đa tạ bạn học , nếu như phải là ngươi, chỉ sợ ta đời này, gặp lại Thư Thư nữa, chỉ cần bạn học ngươi có cần, ta Dư Chí Văn nhất định xông pha khói lửa**!"
      ** vào nơi nước sôi lửa bỏng.

      Lời của Dư Chí Văn như chém đinh chặt sắt, lúc này Hứa Tình Thâm mới nở nụ cười, khuôn mặt nhắn đúng là xinh đẹp cùng nụ cười chí tại tất đắc***, nàng chờ, chính là câu kia của Dư Chí Văn!
      ***có nghĩa là: thắng lợi được nắm chắc trong tay.

      Hứa Tình Thâm nhìn Dư Chí Văn, trong mắt mang theo thâm ý: "Ta hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ những lời này của ngươi."

      Dư Chí Văn gật đầu:" ." chẳng qua chỉ là lão bản của cái cựu thư xã nho , mà trước mắt bất quá cũng chỉ là cái thiếu nữ mười mấy tuổi, Dư Chí Văn cho rằng là cái tình ghê gớm gì.

      "Đúng rồi, ta là Hứa Tình Thâm." Hứa Tình Thâm vươn tay mỉm cười nhìn Dư Chí Văn, Dư Chí Văn ngẩn người cũng đưa tay ra cầm tay Hứa Tình Thâm.

      "Dư Chí Văn"

      "Ta muốn quyền tài sản của căn nhà bên cạnh dậu nước kia." Căn nhà kia cách nhà Hứa Tình Thâm rất gần, là tòa nhà cũ, nhìn qua lâu năm được tu sửa, nhưng là tràng tiểu viện tử tương tự tứ hợp viện, cực kỳ rộng rãi, bên trong thậm chí còn có cái giếng, nhưng trở thành giếng cạn rồi.

      Dư Chí Văn nhìn về phía Hứa Tình Thâm, trong mắt mang theo kinh ngạc, nghĩ tới Hứa Tình Thâm biết cái căn nhà kia là của , bất quá lập tức cũng liền bình thường trở lại, ở trong trấn này, chỉ cần muốn nghe cơ bản là có thể biết.

      Dư Chí Văn nhìn nhìn Thư Mai bên người, Thư Mai cũng là bộ dáng vẻ mặt muốn lại thôi, Dư Chí Văn ngoại trừ căn nhà cũ kia tổ tiên lưu lại cũng chỉ có cái cựu thư xã nho như vậy, bên trong hai dạng đồ vật, cũng chỉ có cái nhà cũ kia đáng giá chút.

      Chẳng qua là nữ sinh trước mắt lại là chủ nhân mình vừa mới nhận thức, coi như là nàng muốn điều gì cũng tiện ra, nhưng mà trong nội tâm lại mơ hồ có nghi hoặc, nếu so ra, Dư Chí Văn ngược lại phản ứng lạnh nhạt hơn nhiều.

      Cho dù ánh mắt Thư Mai lo lắng nhìn mình, nhưng sau lát, Dư Chí Văn vẫn là khẽ cắn môi:"Cái kia, Thư Thư nàng?"

      "Thư Mai là người của ta. . . A , quỷ." Nhìn cái miệng nhắn của Hứa Tình Thâm khi đóng khi mở ra cái chữ quỷ kia, Thư Mai cảm giác được sắc mặt của mình càng thêm trắng, trong mắt lộ ra ngấn lệ, sai, nàng đích xác là quỷ, là người cũng phải, ngay cả ôm Chí Văn đều thể, nàng tại bất quá chỉ là cái quỷ mà thôi.

      Sắc mặt Dư Chí Văn cũng vô cùng trắng bệch, trong mắt còn mang theo nỗi khiếp sợ, tựa hồ là nhớ ra cái hồi ức gì đó tốt.

      "Đương nhiên, ta có thể cho Thư Mai tới gặp ngươi, vào lúc ta có chuyện gì làm." Hứa Tình Thâm lại lần nữa mở miệng , đây là ranh giới cuối cùng, thấy Thư Mai cùng Dư Chí Văn cũng dễ dàng, Hứa Tình Thâm cũng muốn biết, hai người kia cuối cùng có thể xa đến đâu.

      Nhìn bộ dạng Dư Chí Văn chăm chú suy nghĩ, Hứa Tình Thâm cũng thúc giục, chỉ là:"Hai ngày nữa ta lại đến, vội."

      Hứa Tình Thâm xong ra ngoài, Thư Mai cũng vội theo sau, nàng tổng muốn ở cùng chỗ thương lượng với Dư Chí Văn chút, trong nội tâm nàng là quá tình nguyện, muốn Dư Chí Văn vì mình mà đem nơi ở người nhà để lại nhường ra ngoài, coi như người kia là Hứa Tình Thâm.

      Hứa Tình Thâm vừa có xa lắm liền gặp được người khác, người đến là cái tiểu nương mặt tròn, trông thấy Hứa Tình Thâm hai lời, cái bổ nhào như gấu ôm lấy Hứa Tình Thâm:"Hứa Tình Thâm, cậu đâu vậy, tớ tìm cậu nửa ngày."

      Được rồi, Hứa Tình Thâm vẫn còn có chút quen, khóe miệng hơi quẫn:" Được rồi, An An, tớ sai rồi, tớ quên mất thời gian thực xin lỗi!"

      Diệp An An, bạn thân của Hứa Tình Thâm.

      Mặt tròn, mắt to, đôi mắt đặc biệt có thần, giống như đôi mắt quyến rũ của Hứa Tình Thâm, Diệp An An nhìn thế nào cũng đều là thuần khiết.

      đôi mắtn trong suốt, người nào thấy đều quen thuộc.

      Thế nhưng có trời mới biết, cái người nữ hài nhu thuận người thích này trong đầu nhiều nhất chính là chủ ý quái dị hiểu nổi, bất quá cũng chỉ có bạn thân hơn mười năm là Hứa Tình Thâm biết.

      "Tha thứ cho cậu." Diệp An An hôm nay ngược lại là hết sức hào phóng, nhưng lại để cho trong nội tâm Hứa Tình Thâm đều hết sức kinh ngạc, nghĩ tới Diệp An An hôm nay dễ chuyện như vậy, trong lúc nhất thời có chút kịp phản ứng nhìn về phía Diệp An An.

      Diệp An An đắc ý lắc đầu, mới chuyện:"Tình Tình, nghe có đạo diễn lớn muốn tới chỗ chúng ta quay phim cậu biết ?" Bộ dạng Diệp An An vẻ mặt hưng phấn, Hứa Tình Thâm biết mơ ước của Diệp An An chính là làm đại minh tinh, vì vậy kích động như thế cũng là hợp tình hợp lý.

      Chẳng qua là, có người muốn đến quay phim như thế nào biết a.

      " hay giả, chỗ này của chúng ta có thể quay cái gì a." Hứa Tình Thâm mang theo vài phần hoài nghi mở miệng, nơi đây thâm sơn cùng cốc, có chỗ nào có thể quay?

      " ngươi ngốc ngươi còn chưa tin!" Diệp An An nhìn Hứa Tình Thâm, Hứa Tình Thâm 囧, được rồi, nàng nữ Tổng giám đốc hai mươi tuổi còn bị học sinh trung học mười lăm tuổi ngốc, cái này mà truyền , đoán chừng cũng có ai tin tưởng .

      " Bát diện sơn a!" Diệp An An hưng phấn lôi kéo Hứa Tình Thâm hướng phía phố cổ đến, phố cổ chỗ đó tất cả đều là nhà ở cổ kính, có hương vị hết sức xa xưa, đương nhiên, nếu như mở cửa ra có trông thấy vách tường bên trong quét trắng như tuyết.

      "Lần này thế nhưng là phim truyền hình đả quỷ tử (đuổi tà ma) , làm sao thể tới nơi này, Bát diện sơn trước kia rất có danh tiếng." Vẻ mặt Diệp An An kiêu ngạo nho , được, Hứa Tình Thâm cũng chuyện, bất quá trong nội tâm lại có suy nghĩ.

      Thanh Thủy trấn ở ngay dưới chân Bát diện sơn, Bát diện sơn ngoại trừ từ phía sau leo núi nhất định là phải qua Thanh Thủy trấn, mà bề ngoài Bát diện sơn trước kia giống như địa phương đả quỷ tử, còn có cái động chim én gì gì đó.

      Hơn nữa Thanh Thạch trấn, hai năm qua vừa mới đào ra thẻ tre thời Tần, vì vậy coi như là cảnh khu.

      Chỉ mới được nửa, liền đến phố cổ rồi, trong phố cổ quả náo nhiệt, đám người tại đó biết chơi đùa cái gì, các loại ống kính thiết bị đều hết sức đầy đủ.

      Tuy rằng Hứa Tình Thâm chưa tiếp xúc qua nhưng mà cũng đại khái hiểu , Diệp An An ngược lại hết sức hào hứng, nhìn trang phục diễn viên giỏi, vẻ mặt kinh hỉ chỉ vào nam diễn viên tướng mạo tuấn cao to khỏe mạnh :"Thấy , thấy ! Dung Trì! Dung Trì a!"

      Dung Trì là thần tượng của Diệp An An, Hứa Tình Thâm nhìn sang, lớn lên chính là phong nhã, coi như là mặc vào quần áo rách rưới bát lộ, ở trong đám người Dung Trì vẫn thuộc loại đẹp mắt nhất, cảm giác được Diệp An An cầm tay của mình có bao nhiêu dùng sức, Hứa Tình Thâm biết nếu mình tỏ vẻ gì đoán chừng Diệp An An gia hỏa này liền nổi giận.

      Vội vàng :"Dạ dạ dạ, rất đẹp trai! Cậu có thể tìm cầu kí tên a!"

      Nghe thấy được lời của Hứa Tình Thâm, Diệp An An mới buông lỏng chút, tiếp tục xem hướng về phía Dung Trì tuấn.
      thuyt thích bài này.

    5. Sophia2589

      Sophia2589 New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      15
      Chương 7 : Siêu sao Dung Trì

      Bên trong Hoài niệm thư xã khôi phục yên lặng, mặt Dư Chí Văn tràn đầy râu ria nhìn ra hình dáng rồi, Thư Mai cùng Dư Chí Văn tuy rằng thấy được, nhưng lại thể đụng vào nhau.

      Hứa Tình Thâm nhìn tay Dư Chí Văn lơ lửng trung, trong mắt mang theo tình ý dạt dào, nhất thời có chút hơi giật mình, ngược lại Thư Mai trước nhìn thấy Hứa Tình Thâm, mới thu liễm chút với Hứa Tình Thâm:" Chủ nhân."

      Dư Chí Văn lúc này mới ý thức được bản thân luống cuống, cũng nhìn về phía Hứa Tình Thâm, đối với Hứa Tình Thâm, Dư Chí Văn là cảm tạ, nếu , lại lần nữa nhìn thấy Thư Mai.

      Coi như là cùng Thư Mai thiên nhân vĩnh cách*, nhưng mà có thể lại lần nữa nhìn thấy Thư Mai, đối với Dư Chí Văn mà , là vô cùng may mắn.
      *đại khái giống như dương cách biệt

      Dư Chí Văn vội vàng hướng thiếu nữ mười mấy tuổi này :" "Đa tạ bạn học , nếu như phải là ngươi, chỉ sợ ta đời này, gặp lại Thư Thư nữa, chỉ cần bạn học ngươi có cần, ta Dư Chí Văn nhất định xông pha khói lửa**!"
      ** vào nơi nước sôi lửa bỏng.

      Lời của Dư Chí Văn như chém đinh chặt sắt, lúc này Hứa Tình Thâm mới nở nụ cười, khuôn mặt nhắn đúng là xinh đẹp cùng nụ cười chí tại tất đắc***, nàng chờ, chính là câu kia của Dư Chí Văn!
      ***có nghĩa là: thắng lợi được nắm chắc trong tay.

      Hứa Tình Thâm nhìn Dư Chí Văn, trong mắt mang theo thâm ý: "Ta hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ những lời này của ngươi."

      Dư Chí Văn gật đầu:" ." chẳng qua chỉ là lão bản của cái cựu thư xã nho , mà trước mắt bất quá cũng chỉ là cái thiếu nữ mười mấy tuổi, Dư Chí Văn cho rằng là cái tình ghê gớm gì.

      "Đúng rồi, ta là Hứa Tình Thâm." Hứa Tình Thâm vươn tay mỉm cười nhìn Dư Chí Văn, Dư Chí Văn ngẩn người cũng đưa tay ra cầm tay Hứa Tình Thâm.

      "Dư Chí Văn"

      "Ta muốn quyền tài sản của căn nhà bên cạnh dậu nước kia." Căn nhà kia cách nhà Hứa Tình Thâm rất gần, là tòa nhà cũ, nhìn qua lâu năm được tu sửa, nhưng là tràng tiểu viện tử tương tự tứ hợp viện, cực kỳ rộng rãi, bên trong thậm chí còn có cái giếng, nhưng trở thành giếng cạn rồi.

      Dư Chí Văn nhìn về phía Hứa Tình Thâm, trong mắt mang theo kinh ngạc, nghĩ tới Hứa Tình Thâm biết cái căn nhà kia là của , bất quá lập tức cũng liền bình thường trở lại, ở trong trấn này, chỉ cần muốn nghe cơ bản là có thể biết.

      Dư Chí Văn nhìn nhìn Thư Mai bên người, Thư Mai cũng là bộ dáng vẻ mặt muốn lại thôi, Dư Chí Văn ngoại trừ căn nhà cũ kia tổ tiên lưu lại cũng chỉ có cái cựu thư xã nho như vậy, bên trong hai dạng đồ vật, cũng chỉ có cái nhà cũ kia đáng giá chút.

      Chẳng qua là nữ sinh trước mắt lại là chủ nhân mình vừa mới nhận thức, coi như là nàng muốn điều gì cũng tiện ra, nhưng mà trong nội tâm lại mơ hồ có nghi hoặc, nếu so ra, Dư Chí Văn ngược lại phản ứng lạnh nhạt hơn nhiều.

      Cho dù ánh mắt Thư Mai lo lắng nhìn mình, nhưng sau lát, Dư Chí Văn vẫn là khẽ cắn môi:"Cái kia, Thư Thư nàng?"

      "Thư Mai là người của ta. . . A , quỷ." Nhìn cái miệng nhắn của Hứa Tình Thâm khi đóng khi mở ra cái chữ quỷ kia, Thư Mai cảm giác được sắc mặt của mình càng thêm trắng, trong mắt lộ ra ngấn lệ, sai, nàng đích xác là quỷ, là người cũng phải, ngay cả ôm Chí Văn đều thể, nàng tại bất quá chỉ là cái quỷ mà thôi.

      Sắc mặt Dư Chí Văn cũng vô cùng trắng bệch, trong mắt còn mang theo nỗi khiếp sợ, tựa hồ là nhớ ra cái hồi ức gì đó tốt.

      "Đương nhiên, ta có thể cho Thư Mai tới gặp ngươi, vào lúc ta có chuyện gì làm." Hứa Tình Thâm lại lần nữa mở miệng , đây là ranh giới cuối cùng, thấy Thư Mai cùng Dư Chí Văn cũng dễ dàng, Hứa Tình Thâm cũng muốn biết, hai người kia cuối cùng có thể xa đến đâu.

      Nhìn bộ dạng Dư Chí Văn chăm chú suy nghĩ, Hứa Tình Thâm cũng thúc giục, chỉ là:"Hai ngày nữa ta lại đến, vội."

      Hứa Tình Thâm xong ra ngoài, Thư Mai cũng vội theo sau, nàng tổng muốn ở cùng chỗ thương lượng với Dư Chí Văn chút, trong nội tâm nàng là quá tình nguyện, muốn Dư Chí Văn vì mình mà đem nơi ở người nhà để lại nhường ra ngoài, coi như người kia là Hứa Tình Thâm.

      Hứa Tình Thâm vừa có xa lắm liền gặp được người khác, người đến là cái tiểu nương mặt tròn, trông thấy Hứa Tình Thâm hai lời, cái bổ nhào như gấu ôm lấy Hứa Tình Thâm:"Hứa Tình Thâm, cậu đâu vậy, tớ tìm cậu nửa ngày."

      Được rồi, Hứa Tình Thâm vẫn còn có chút quen, khóe miệng hơi quẫn:" Được rồi, An An, tớ sai rồi, tớ quên mất thời gian thực xin lỗi!"

      Diệp An An, bạn thân của Hứa Tình Thâm.

      Mặt tròn, mắt to, đôi mắt đặc biệt có thần, giống như đôi mắt quyến rũ của Hứa Tình Thâm, Diệp An An nhìn thế nào cũng đều là thuần khiết.

      đôi mắtn trong suốt, người nào thấy đều quen thuộc.

      Thế nhưng có trời mới biết, cái người nữ hài nhu thuận người thích này trong đầu nhiều nhất chính là chủ ý quái dị hiểu nổi, bất quá cũng chỉ có bạn thân hơn mười năm là Hứa Tình Thâm biết.

      "Tha thứ cho cậu." Diệp An An hôm nay ngược lại là hết sức hào phóng, nhưng lại để cho trong nội tâm Hứa Tình Thâm đều hết sức kinh ngạc, nghĩ tới Diệp An An hôm nay dễ chuyện như vậy, trong lúc nhất thời có chút kịp phản ứng nhìn về phía Diệp An An.

      Diệp An An đắc ý lắc đầu, mới chuyện:"Tình Tình, nghe có đạo diễn lớn muốn tới chỗ chúng ta quay phim cậu biết ?" Bộ dạng Diệp An An vẻ mặt hưng phấn, Hứa Tình Thâm biết mơ ước của Diệp An An chính là làm đại minh tinh, vì vậy kích động như thế cũng là hợp tình hợp lý.

      Chẳng qua là, có người muốn đến quay phim như thế nào biết a.

      " hay giả, chỗ này của chúng ta có thể quay cái gì a." Hứa Tình Thâm mang theo vài phần hoài nghi mở miệng, nơi đây thâm sơn cùng cốc, có chỗ nào có thể quay?

      " ngươi ngốc ngươi còn chưa tin!" Diệp An An nhìn Hứa Tình Thâm, Hứa Tình Thâm 囧, được rồi, nàng nữ Tổng giám đốc hai mươi tuổi còn bị học sinh trung học mười lăm tuổi ngốc, cái này mà truyền , đoán chừng cũng có ai tin tưởng .

      " Bát diện sơn a!" Diệp An An hưng phấn lôi kéo Hứa Tình Thâm hướng phía phố cổ đến, phố cổ chỗ đó tất cả đều là nhà ở cổ kính, có hương vị hết sức xa xưa, đương nhiên, nếu như mở cửa ra có trông thấy vách tường bên trong quét trắng như tuyết.

      "Lần này thế nhưng là phim truyền hình đả quỷ tử (đuổi tà ma) , làm sao thể tới nơi này, Bát diện sơn trước kia rất có danh tiếng." Vẻ mặt Diệp An An kiêu ngạo nho , được, Hứa Tình Thâm cũng chuyện, bất quá trong nội tâm lại có suy nghĩ.

      Thanh Thủy trấn ở ngay dưới chân Bát diện sơn, Bát diện sơn ngoại trừ từ phía sau leo núi nhất định là phải qua Thanh Thủy trấn, mà bề ngoài Bát diện sơn trước kia giống như địa phương đả quỷ tử, còn có cái động chim én gì gì đó.

      Hơn nữa Thanh Thạch trấn, hai năm qua vừa mới đào ra thẻ tre thời Tần, vì vậy coi như là cảnh khu.

      Chỉ mới được nửa, liền đến phố cổ rồi, trong phố cổ quả náo nhiệt, đám người tại đó biết chơi đùa cái gì, các loại ống kính thiết bị đều hết sức đầy đủ.

      Tuy rằng Hứa Tình Thâm chưa tiếp xúc qua nhưng mà cũng đại khái hiểu , Diệp An An ngược lại hết sức hào hứng, nhìn trang phục diễn viên giỏi, vẻ mặt kinh hỉ chỉ vào nam diễn viên tướng mạo tuấn cao to khỏe mạnh :"Thấy , thấy ! Dung Trì! Dung Trì a!"

      Dung Trì là thần tượng của Diệp An An, Hứa Tình Thâm nhìn sang, lớn lên chính là phong nhã, coi như là mặc vào quần áo rách rưới bát lộ, ở trong đám người Dung Trì vẫn thuộc loại đẹp mắt nhất, cảm giác được Diệp An An cầm tay của mình có bao nhiêu dùng sức, Hứa Tình Thâm biết nếu mình tỏ vẻ gì đoán chừng Diệp An An gia hỏa này liền nổi giận.

      Vội vàng :"Dạ dạ dạ, rất đẹp trai! Cậu có thể tìm cầu kí tên a!"

      Nghe thấy được lời của Hứa Tình Thâm, Diệp An An mới buông lỏng chút, tiếp tục xem hướng về phía Dung Trì tuấn.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :