1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng sinh - Mạt thế] Mạt thế trùng sinh chi nữ vương trở về - Lưu Cẩn Du

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 10: Yến hội

      Vân thị tập đoàn muốn chính thức đổi thành Thẩm thị tập đoàn tin tức tại toàn bộ Trung Sơn Thị truyền ra, vì lần ra tay này, Thẩm Hoa Vinh có thể là phí sức tâm cơ.

      Chẳng những đem toàn bộ giới thượng lưu Trung Sơn Thị đều mời đến, còn ít truyền thông phóng viên,nhà báo.

      Trở về nhà, chỉ thấy Dương Mai hai chân vắt chéo ưu nhã ngồi sô pha, cùng Thẩm Duyệt ngồi đối diện chuyện.

      Dương Mai thân váy dạ hội màu vàng nhạt, tóc bới cao, tô son vẽ phấn đầy mặt, người phối hợp bộ trang sức phỉ thúy xanh, quý khí bức người.

      Chứng kiến Dương Mai đeo người đồ trang sức, Vân Khởi trong mắt có chút phức tạp, giống như cười mà như , giống như trào phúng lại phải là trào phúng. . .

      Được rồi! Này bộ trang sức nàng biết, đúng là nàng để cho bảo lệ phòng đấu giá bán đấu giá cái bộ kia, đấu giá hơn ba cái triệu, nghĩ tới người mua dĩ nhiên là Thẩm Hoa Vinh!

      Nếu như có ngày tận thế, như vậy mua bộ đồ trang sức kia, tuyệt đối có thể xem như đồ gia truyền, mang ra ngoài cũng tuyệt đối phong cách, xuất tẫn danh tiếng.

      Nhưng là lập tức tới ngày tận thế, tốn hao ba mươi triệu vạn mua bộ trang sức, Vân Khởi liền trộm vui mừng, đần độn!

      Vân thị tập đoàn tổng tư sản đạt hơn ba mươi triệu vạn, cùng Long Tiêm trong nhà đệ nhất tài phiệt tập đoàn Diệp thị tập đoàn tự nhiên vô pháp sánh bằng, nhưng hơn ba mươi triệu vạn của Vân thị ở Trung Sơn Thị xem như là nổi tiếng giàu có rồi.

      Mà Vân thị tập đoàn vốn lưu động ước chừng có năm mươi triệu gì đó, còn lại phần lớn là giữ tại mỗi cái đại cổ đông trong tay cổ phần.

      Nếu như dùng năm mươi triệu mua Dương Mai loại này bình thường quý phụ nhân bình thường chẳng thèm ngó tới, nếu đổi thành mỳ ăn liền ở trước mạt thế, như vậy quả thực có thể xếp thành núi rồi, bộ có thể xem như đồ gia truyền đồ trang sức đeo tay tuy trân quý, nhưng là ở mạt thế, ngay cả so với gói mì ăn liền cũng bằng.

      Thẩm Duyệt còn lại mặc thân màu trắng thêu lá sen bên cạnh váy ngắn, tóc dài mềm mại thả ở sau gáy, ôn nhu mặt đeo đồ trang sức trang nhã, lẳng lặng ngồi sô pha, thoạt nhìn rất là nhu thuận đoan trang.

      Hai người nghe được tiếng động ở cửa, liền nhìn đến cửa nhìn thấy Vân Khởi, Dương Mai trong mắt nhanh chóng lóe qua tia u ám, nghĩ đến cái tiểu tiện nhân ở trước mắt này cũng dám ở trường học nàng Duyệt Nhi là dã chủng, là ăn gan hùm mật gấu rồi.

      Nhưng là nghĩ đến trong chốc lát vũ hội, nghĩ đến còn muốn dùng đến cái này tiểu tiện nhân, Dương Mai liền liều mạng đè xuống phẫn hận trong lòng mình, hừ lạnh tiếng, quay đầu nhìn tới Vân Khởi.

      Thẩm Duyệt chứng kiến Vân Khởi trong mắt nhanh chợt lóe qua độc, rồi sau đó giọng ôn hòa đối Vân Khởi đạo:
      "Tiểu Khởi về rồi!"

      Vân Khởi khóe miệng hơi vểnh, trào phúng nhìn Thẩm Duyệt, làm cho Thẩm Duyệt mặt nụ cười ôn hòa liền cứng đờ, có chút ủy khuất nhìn Thẩm Hoa Vinh.

      Thẩm Hoa Vinh lập tức có chút đau lòng, quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Vân Khởi cái,
      "Duyệt Nhi là tỷ tỷ của ngươi, ngươi đây là thái độ gì, có lễ phép!"

      "Hừ!" Vân Khởi hừ , thản nhiên :
      "Tử có phụ giáo qua!"

      "Ngươi?" nghe lời trào phùng của Vân Khởi, làm cho Thẩm Hoa Vinh khí sắc mặt đỏ lên, vươn tay, đối Vân Khởi kia gương mặt bình thản gió mặt liền muốn đánh xuống, nhưng khi nhìn đến Vân Khởi cặp kia cười nhạo con mắt, lại như thế nào cũng hạ thủ, chỉ có thể oán hận thả tay xuống, lãnh thanh đối Vân Khởi ra lệnh:
      "Lên lầu, thay đồ, lễ phục để ở giường ngươi, nhanh cùng chúng ta cùng ra ngoài."

      Vân Khởi có phản đối nữa, mà là nghe lời lên lầu, trong phòng giường lớn, bày đặt món hồng phấn đáng .

      Y phục chế tác tinh xảo, vải vóc tế nhuyễn, vừa nhìn cũng biết giá trị xa xỉ, Vân Khởi cũng hỉ nhíu mày, sau đó mở ra bên cạnh tủ quần áo, gặp bên trong y phục phải là quần áo thể thao, chính là hồng phấn đáng .

      Vân Khởi có chút bất đắc dĩ mặc bộ đồ màu hồng phấn, đầu tóc dài mềm mại được Vân Khởi dùng sợi ruy băng cột ở phía sau, lộ ra vầng trán trắng nõn.

      Vân Khởi quan sát hình ảnh mình phản chiếu trong gương, mặt trái xoan tinh xảo, đôi mắt phượng lạnh nhạt tràn trề sức quyến rũ, chiếc mũi thon dài, miệng hồng chum chím, mặc dù so ra kém với dung mạo trước của nàng, nhưng tồi.

      Thẩm Duyệt chứng kiến Vân Khởi từ lầu xuống, ánh mắt nhìn vào khuân mặt tinh xảo của Vân Khởi, trong mắt nhanh lóe qua tia ghen tị.

      Thẩm Hoa Vinh chứng kiến ngương mặt đó của Vân Khởi, liền nhịn được nghĩ đến người vợ trước khi lúc nào cũng ở đè ép mình, thần sắc mặt phức tạp, hề muốn cấp cho Vân Khởi cái nhín.

      Dương Mai kiều mỵ dựa vào người Thẩm Hoa Vinh, tay kéo khuỷu tay Thẩm Hoa Vinh, Thẩm Hoa Vinh đứng thẳng người, mặt tràn đầy xuân phong đắc ý.

      Mà Thẩm Duyệt là bước nhanh đến Thẩm Hoa Vinh bên kia, ôm lấy Thẩm Hoa Vinh cánh tay kia, gắt giọng:
      "Ba ba, ngài cũng thể có mẹ liền quên Duyệt Nhi."

      "Ha ha. . ."
      Thẩm Hoa Vinh nhìn thấy đại nữ nhi hờn dỗi bộ dáng, rất là đắc ý vui vẻ,
      " Duyệt Nhi của ta xinh đẹp như vậy, ba ba làm sao quên Duyệt Nhi?"
      Ba người vừa vừa cười, thoạt nhìn là hạnh phúc mỹ mãn, nhưng là ai có thể nhớ tới đứng đến bên kia bóng hình đơn Vân khởi?

      Ngồi xe vào khách sạn, khách sạn được Thẩm Hoa Vinh bao hết tầng, chỉ thấy đạo thảm đỏ trực tiếp theo khách sạn ở chỗ sâu trong kéo dài tới cửa, xuống xe, có thể dọc theo thảm đỏ đường vào khách sạn, cửa chính quán rượu hai bên có quản lý dẫn khách sạn nhân viên làm việc, chính đầy mặt tươi cười nghênh đón, chứng kiến trước mặt Thẩm Hoa Vinh ba người tới, vội cung kính cúi người xuống.

      Thẩm Hoa Vinh vội cười chút, Vân Khởi còn lại là bình tĩnh theo ba người đằng sau, hạnh phúc vào khách sạn.

      đến bên trong yến hội, trong yến hội có người đến người , xem nhân vật chính của đêm hôm nay, yến hội người phần lớn hướng tới Thẩm Hoa Vinh ba người mỉm cười thân thiện.

      Đối với bọn họ người ngoài mà , Vân thị ai làm gia chủ trọng yếu, trọng yếu là ai có thể mang cho bọn họ ích lợi?

      Thẩm Hoa Vinh ba người đứng ở yến hội trung gian, đón ánh mắt của mọi người, Thẩm Hoa Vinh kích động sắc mặt đỏ lên, chỉ cảm thấy cỗ hào khí tỏa ra.

      Dương Mai đứng ở trong yến hội, xung quanh vây quanh ít phu nhân nhà phú quý, đứng ở giữa, nhận được những tiếng khen ngợi, Dương Mai mặt tràn đầy tự đắc, loại thỏa mãn tự nhiên sinh ra.

      Mà Thẩm Duyệt cũng theo những thiên kim tiểu thư mình quen biết ở bên vừa vừa cười, chỉ có Vân Khởi bị lập ở góc, có ai tiến lên chủ động cùng nàng chào hỏi, những kia khách nhân chỉ biết ngẫu nhiên đưa ánh mắt hướng tới Vân Khởi, trong mắt có chút thương cảm cùng lạnh lùng.

      Thẩm Hoa Vinh lúc mọi người khen tặng diễn đài, ánh mắt ôn nhu nhìn Dương Mai, sau đó vươn tay, Dương Mai là sắc mặt mặt hồng hào giữ chặt tay Thẩm Hoa Vinh, đứng ở bên cạnh Thẩm Hoa Vinh, mà Thẩm Duyệt vẻ mặt ôn nhu cười đứng ở bên khác Thẩm Hoa Vinh.

      "Khụ!" Thẩm Hoa Vinh giả khụ tiếng, hấp dẫn tất cả mọi người chú ý.

      "Mọi người khỏe!" Ánh mắt quét mắt toàn trường cái, mỉm cười :
      "Đầu tiên cảm tạ mọi người qua nhiều năm như vậy đối Vân thị tập đoàn ủng hộ!"

      Người phía dưới vội :
      "Khách khí, khách khí. . ."

      Thẩm Hoa Vinh gấp rút cảm kích mỉm cười, mà phía sau lộ ưu thương :
      "Vân thị tập đoàn có thể có hôm nay là nhờ công vợ trước của ta cố gắng cùng phấn đấu" trong mắt nhịn được chảy ra hai giọt nước mắt
      "Vì có thể làm cho Vân thị tập đoàn có thể tốt hơn phát triển, càng them có ngày mai sáng lạn, Nữ nhi của ta Vân Khởi quyết định đem cổ phần của công ty chuyển nhường cho ta người phụ thân này," hướng tới Vân Khởi đứng ở trong góc , ngọn đèn yến hội cũng tức thời chiếu xạ ở người Vân Khởi.

      "Đúng , Tiểu Khởi?" Thẩm Hoa Vinh mắt lộ uy hiếp nhìn xem Vân Khởi.

      Nhìn xem yến hội người đưa ánh mắt đều nhìn vào ở người của mình, Vân Khởi lạnh lùng nhìn lại Thẩm Hoa Vinh, chút lưu tình :
      "Đương nhiên phải a, ba của ta, mẫu thân thừa kế cấp cổ phần của ta, chẳng lẽ phải ngài chủ động muốn sao?
      Là ngài công ty gặp được nguy cơ, nếu như ta đem cổ phần giao cho ngài bảo quản, Vân thị nhất định phá sản mà biến mất, ngài cũng lại nhận thức ta nữ nhi này, này chẳng lẽ phải ngài với ta sao?"

      Nhìn xem Vân Khởi vẻ mặt nghi hoặc nhìn , Thẩm Hoa Vinh sững sờ , có chút nào nghĩ đến, đây là nữ nhi nhát gan của sao, cũng dám ở trước mặt nhiều người như vậy thẳng ra chân tướng.

      Trong yến hội mọi người nhất thời cả kinh, có chút buồn cười, có chút khinh thường, có chút nhìn có chút hả hê nhìn Thẩm Hoa Vinh.

      Thẩm Hoa Vinh lúc mọi người thần sắc ánh mắt phức tạp trung khí sắc mặt đỏ lên, hô hấp dồn dập, ngực phảng phất đè ép ngụm tảng đá lớn, làm cho thở nổi.

      "Ngươi. . . ?" Thẩm Hoa Vinh giơ ngón tay chỉ

      "Ngươi bậy, ngươi cái này. . . Này, đứa con bất hiếu, ngươi nên bậy. . . ràng là ngươi chủ động cho ta, "
      Thẩm Hoa Vinh giọng dồn dập, thể chờ đợi được biện giải cho mình.

      "Đúng vậy, Tiểu Khởi, ràng là ngươi chủ động cấp ba ba , ngươi thế nào có thể bậy đây?" Thẩm Duyệt gấp rút đứng ra, chỉ Vân Khởi.

      "Tiểu Khởi a, dì biết ngươi thích dì, nhưng là đây chính là ba ruột ngươi cha a, ngươi thế nào có thể đối với như vậy đây?" Dương Mai vẻ mặt đau lòng nhìn Vân Khởi, phảng phất Vân Khởi làm cái gì tội ác tày trời chuyện ác!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 11: Mạt thế

      "Hừ, " Vân Khởi hừ lạnh, nhìn mọi người chung quanh, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng,

      "Ba ba?" Vân Khởi ngón tay chỉ Thẩm Hoa Vinh

      "Nếu như là ba ba của ta, cũng bởi vì mẹ ta sau khi chết đến năm, liền cưới ngươi vào nhà " lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Mai, Dương Mai nhìn qua Vân Khởi ánh mắt, nhịn được nghiêng đầu sang chỗ khác, dám đối mặt.

      "Nếu như là ba ba tốt của ta, cũng sau khi đem con riêng về nhà, nhìn xem nàng bắt nạt ta, cũng đứng ra vì ta câu công bằng."

      Trong yến hội thanh dần dần biến mất, toàn bộ hội trường yên tĩnh đáng sợ, chỉ có Vân Khởi từng tiếng chất vấn.

      "Câm miệng, nghiệt nữ, ngươi là nữ nhi của ta, ngươi phải là. . . Ngươi biến, ngươi cút cho ta. . ."

      Thẩm Hoa Vinh rốt cục nhịn được bộc phát, tức giận chỉ Vân Khởi, đỏ bừng hai mắt hận thể bóp chết Vân Khởi.

      Vân Khởi bình tĩnh thần sắc càng thêm chọc giận Thẩm Hoa Vinh, Thẩm Hoa Vinh trong mắt xẹt qua tia hung ác, Vân thị tập đoàn cổ phần tới tay rồi, nữ nhi này vô dụng.

      "Ta Thẩm Hoa Vinh có ngươi nữ nhi này, ngươi cút cho ta, ta sinh thời, ngươi cũng thể trở về Thẩm gia" Thẩm Hoa Vinh lãnh khốc .

      Vân Khởi ít cũng thèm để ý, đối với cái than nhân này chút lạnh khốc vô tình, vô sỉ biết xấu hổ thân nhân, cần cũng được.

      "Ta biết rồi, " Vân Khởi thản nhiên , xong xoay người rời , hai bước lại dừng lại, Thẩm Hoa Vinh thấy vậy trong mắt lên vẻ đắc ý, hừ, hối hận ?

      "Ba ba, Vân thị tập đoàn ngươi đổi thành Thẩm gia cũng thôi, khi nào Vân thị nhà cũ cũng thành Thẩm gia?" Trong giọng tràn đầy trào phúng, xong để ý tới Thẩm Hoa Vinh biến đổi lớn sắc mặt, chút nào lưu luyến ra khỏi tiệc rượu.

      Trong yến hội mọi người nhìn thoáng qua Thẩm Hoa Vinh bộc phát giận giữ, vẻ mặt Dương Mai cứng ngắc, Thẩm Duyệt có chút khó coi, đều rối rít cáo từ.

      Bất quá kiện này vừa diễn ra, có thể cho rất nhiều người tăng thêm sau khi ăn xong đề tài câu chuyện rồi.

      Cách mạt thế chỉ còn lại hai ngày rồi, Vân Khởi trở lại chính mình thuê lấy trong phòng, liền lọt vào trong gian khi tu luyện.

      Cách mạt thế bắt đầu chỉ còn lại ngày;

      Cách mạt thế chỉ còn lại giờ;

      Vân Khởi đứng cạnh cửa sổ, xuyên thấu qua thủy tinh nhìn xem lầu dưới trong hoa viên, đám tiểu hài tử chính hưng phấn chạy tới chạy lui, đằng sau theo làgia gia nãi nãi trong nhà.

      Những đứa bé này tràn đầy ngây thơ cùng sức sống, lại biết nguy hiểm khổng lồ tới gần.

      Nghĩ đến mạt thế, phải nhìn lần nữa những hải tử tinh thần dồi dào nô đùa dưới hoa viên, Vân Khởi đột nhiên cảm thấy ngực có chút khó chịu, nhắm mắt lại, nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, cách mười hai giờ chỉ còn lại năm phút.

      Vân Khởi tầng tầng thở ra hơi, ánh mắt kiên định, tựa hồ có chút ít quyết định gì, sau đó ngồi trước máy vi tính, ngón tay nhanh ở máy tính khua khua gõ gõ, tốc độ đánh rất nhanh, chỉ có thể nghe được bàn phím "tạch tạch" kêu.

      Đột nhiên, tiết mục truyền hình đưa tin trở nên ồn ào, hình ảnh biến mất, chỉ còn lại phiến phiến bông tuyết.

      bấm máy tính tự nhiên phát ,mẩu tin đăng biến mất, chọc cho vô số người chửi bới.

      lúc mọi người bực mình, truyền hình cùng máy vi tính, đồng thời vang lên thứ tiếng nam ran am, nữ ra nữ

      "Phía dưới, ta chỉ lần, những lời này liên quan đến cái mạng của các ngươi, hy vọng các ngươi có thể nghiêm túc hãy nghe ta , "

      Thanh lạnh như băng giống như mùa đông khắc nghiệt vậy, thoáng cái hấp dẫn nhân dân cả nước chú ý, dân chúng mặc dù kỳ quái, nhưng là còn chờ bọn họ chửi bới, thanh lạnh như băng lại vang lên

      "Tiếp qua ba phút, mặt trời liền biến mất, mặt trời bị loại vô danh vật chất chỗ bao phủ, đồng thời, hồi lưu tinh vũ phủ xuống, cần đối chúng nó hứa nguyện, bởi vì bọn họ là mạt thế. . ."

      "Chuyện gì xảy ra?" Giám đốc đài truyền hình nước Z, tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình có những bông tuyết rơi xuống.

      "Đây là có chuyện gì? Nhanh điều tra, " các lãnh đạo, nguyên thủ cấp cao nước Z phân phó thủ hạ điều tra.

      "Đây là có chuyện gì?"

      ". . ."

      "Tốt nhất trước khi mạt thế đến các ngươi hãy mau chóng chú ý, thân nhân, người , hoặc là người xa lạ té xỉu, thời điểm khi ngươi phát bên cạnh có té xỉu người, nhất định nên tới gần, bởi vì vì tính mạng của bọn họ bị tử thần thu hoạch, tỉnh lại đúng là ăn thịt người quái vật, tang thi. . ."

      Thanh đến đây dừng lại chút, mới tiếp:

      "Nhớ kỹ rời xa những người kia té xỉu kia, nếu bị cắn đến hoặc là bị thương đến người hội ở trong giờ biến thành thây ma, vì sinh tồn, cố gắng chiến đấu, liều mạng đánh bể đầu những thây ma kia, tốt bảo vệ cái mạng của mình a."
      (Ka: nữ chủ tốt bụng quá à… http://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_smile2.gif )

      Thanh lạnh như băng ràng truyền vào mỗi người trong tai, cho đến khi truyền hình, máy tính, radio khôi phục bình thường, kia thanh lạnh như băng vẫn còn ở mà bên tai vang vọng.

      "Kháo! Ai xấu tới như vậy a, dám đùa như vậy?"

      "Ha ha, tang thi, cho là phim kinh dị Holyword sao a!"

      "Kia đứa bé ở trò đùa dai !"

      Mỗi chỗ đều có vô số người ở tức giận mắng, nhưng mà từ bắt đầu thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng kia, trong lòng của bọn họ lại có tia bất an.

      Rốt cục, mười hai giờ đến rồi!

      Chỉ thấy mới vừa rồi còn ánh sáng mặt trời chói mắt, lại bị mảnh màu đen sương mù từ từ bao phủ, những thứ kia màu đen sương mù phảng phất cánh chim ác ma, che ánh sáng, mạt thế đến !

      Mặt trời tối đen làm cho trong lòng mọi người tràn đầy sợ hãi, lần nữa liên tưởng đến vừa rồi thanh lạnh như băng, sợ hãi từ từ gia tăng.

      Phút chốc đạo màu sáng trời bị hắc ám bao phủ, rồi đạo ánh sang, giống như là trong đêm tối ngôi sao mai, đốt sáng lên mọi người hy vọng.

      Dần dần ánh sáng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, phảng phất trời mưa bình thường, lốm đa lốm đốm, thẳng hướng xuống đất đập tới.

      Mà trong đám người bắt đầu hoảng loạn, bắt đầu có người té xỉu, cái, hai cái, ba cái. . .

      Hoảng hốt chạy loạn, người gặp đến người bên cạnh mình thế nhưng có người té xỉu, lập tức kinh kêu tiếng, nghĩ đến vừa rồi bên tai thanh lạnh như băng, đè nén sợ hãi, nhanh chóng chạy , từ từ, càng ngày càng nhiều người té xỉu, đường cái, trong thương trường, công ty trong cao tầng. . . Càng ngày càng nhiều người ngã xuống đất ngất .

      lát sau, ánh sáng xua tan hắc ám, lòng người dần dần ổn định, mọi người muốn thở phào cái thời điểm, lại phát mặt trời thấy.

      Trước còn treo bầu trời, tản ra nóng bỏng năng lượng mặt trời thấy.

      bầu trời phiêu tán vô số mây đen, liền phảng phất từ nhà máy hóa chất ống khói trung toát ra khói độc, hắc ám làm người ta sợ hãi!
      Đen nhánh khói dầy đặc bao phủ toàn bộ bầu trời, nhiệt độ từ từ giảm xuống, người mặc áo lông ấm áp đột nhiên phát , lạnh như băng từ từ ăn mòn da thịt của bọn họ, mặc dù gió, lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.

      Mà tối khiến người sợ hãi nhưng là những thứ kia ngã xuống đất ngất người, bắt đầu từ từ đứng lên, lảo đảo bước chân, ngẩng đầu lên, con ngươi trợn trắng, thủy nộn da thịt bắt đầu lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ rữa nát, từng khối thịt thối theo mặt những người kia, người rơi xuống, cổ mùi hôi thối theo người của bọn họ truyền ra.

      Trong miệng bọn phát ra làm người ta bất an gào thét, phảng phất mãnh thú bình thường, hai tay dài ra dài móng vuốt, ra làm người ta tâm buồn nôn.
      Toàn bộ thế giới lập tức lọt vào hoảng loạn!
      ------ lời ngoài mặt ------
      Thân ái, ngày tận thế đến đây, các ngươi chuẩn bị xong chưa?
      Cẩn Du: Bảo về chính mình, thỉnh phía này, nơi này có đổ bộ phi thuyền vé tàu, có thể làm cho thân ái rời xa nguy hiểm!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 12: Mạt thế bắt đầu

      Đột nhiên đối mặt với xuất tang thi, đại đa số người bởi vì có thanh lạnh như băng nhắc nhở mà chạy qua kiếp!

      đường cái, tùy ý có thể thấy được tang thi lại, tang thi thân thể cứng ngắc, lại có lực lớn vô cùng, biết mệt mỏi, biết đau đớn.

      Đối mặt sức mạnh của tang thi cùng diện mạo vô cùng kinh dị , chỉ có rất ít người lựa chọn chống cự, đa số người bởi vì e ngại mà bị tang thi cắn bị thương, mà bị biến thành tang thi, trong đó đại đa số là nữ nhân.

      Nhìn thấy tang thi ghê tởm, đại đa số nữ nhân lựa chọn núp ở sau lưng nam nhân, nhưng khi nguy hiểm chính thức tiến đến, trừ mình ra còn lại ai là có thể chân chính đáng tin ?

      Toàn bộ thế giới rối loạn, mọi người tranh nhau chạy dẫm đạp lên nhau, thét chói tai, gào thét, mắng. . .

      Ngày tận thế qua hai ngày rồi, Vân Khởi liên tục ngây ngốc ở trong phòng tu luyện, ngẫu nhiên thường xuyên qua radio biết được, bởi vì thời tiết đột biến, bên ngoài chết rét ít người, nhiệt độ hạ xuống dưới 0 độ, ba mươi độ.

      Mà trong lầu hệ thống sưởi cũng khi có khi , may mà Vân Khởi tu luyện nguyên khí, trong cơ thể nguyên khí tràn đầy, lại mặc áo long cừu ấm áp, ngược lại cảm thấy lạnh.

      Ngày tận thế tới quá mức đột ngột, đói cùng rét lạnh khiến cho mọi người rời phòng ốc ra tìm vật tư.

      Mà Trung Sơn quân khu quân đội tiến vào chiếm giữ thành thị, bắt đầu từng bước thanh lý tang thi, khống chế cục diện rối răm.

      Nhưng là Vân Khởi biết , tang thi càng ngày càng nhiều, tiến hóa cũng quá nhanh, những thứ này bình thường quân đội căn bản ngăn cản nổi, kết quả cuối cùng chỉ có thể là nhanh chóng bỏ thành.

      Mà nương theo tang thi xuất là lượng người có dị năng cùng người biến dị, nghĩ đến rất nhanh cũng mau muốn thức tỉnh rồi.

      Vân Khởi cúi đầu nhìn vào lòng bàn tay, chỉ thấy bọc nước từ từ xuất ở tay phải của Vân Khởi, rồi sau đó theo Vân Khởi rót lực lượng từ từ vào biến thành bén nhọn băng nhận.

      Này vốn là có từ kiếp trước của nguyên chủ, người có dị năng , dị năng hệ thủy, mà còn lại Vân Khởi là đem nguyên khí của bản than rót vào bọc nước, lại có thể dễ dàng biến hóa thành công kích cường đại hơn dị năng hệ băng.

      Vân Khởi xòe bàn tay trái, chỉ thấy thoáng cái chút ánh chớp, quả cầu sét liền xuất ở Vân Khởi tay trái.

      Quả cầu sét tuy , thế nhưng lúc lúc tia sét lại tản ra lực lượng làm cho tâm người ta phải kinh sợ.

      Vân Khởi vốn cho là mình chỉ có thể thức tỉnh thủy hệ dị năng, nghĩ tới thế nhưng còn có thể thức tỉnh hệ lôi dị năng, hệ lôi dị năng tính công kích lớn nhất, có hệ lôi dị năng, an toàn của nàng lại thêm tia bảo đảm.

      Ở thời điểm mạt thế vừa mới đến, nàng dị năng liền thức tỉnh rồi, mấy ngày nay ở trong phòng chính là vì có thể mau chóng đề cao mình dị năng,

      tại hệ thủy dị năng cùng hệ lôi dị năng của nàng sắp đột phá cấp hai, chờ đột phá cấp hai dị năng, Vân Khởi liền quyết định rời Trung Sơn Thị thủ đô.

      Trung Sơn thị chỉ trong vòng hai tuần nữa liền bị quân đội bỏ qua, mà Vân Khởi là muốn ở hai tuần lễ trong đột phá cấp hai.

      "rầm…rầm…rầm… " Vân Khởi lòng tu luyện, hoàn toàn yên lặng trong đó, lại bị tiếng đập cửa kịch liệt cắt đứt.

      Vân Khởi khẽ nhíu mày, còn là đứng lên mở cửa, chỉ thấy cửa lại có người đàn ông vạm vỡ, chứng kiến Vân Khởi sau, sửng sốt tý, trong mắt lên vẻ thất vọng, nhưng vẫn là hỏi:
      "Tiểu nương có muốn hay cùng ra ngoài tìm đồ ăn."

      Vân Khởi vốn muốn cần rồi, nhưng vừa nghĩ mấy ngày nay chính mình liên tục yên lặng tu luyện ở trong nhà, cũng biết tình huống bên ngoài, vì vậy gật gật đầu :
      "!"

      Nam nhân nghe được Vân Khởi muốn , gật đầu :
      "Mau chút, chúng ta tại dưới cầu tập họp " sau đó nhìn thoáng qua Vân Khởi gầy yếu thân thể, cuối cùng nhịn được mở miệng nhắc nhở
      "Nhớ mang theo vũ khí."

      "Cám ơn!" Vân Khởi gật đầu tạ.

      "Ta gọi Cao Lôi, ngươi kêu ta Lôi ca là tốt rồi, " xoay người thời điểm nhịn được lại dặn dò:
      "Nhanh lên a!"

      "Được " Vân Khởi chờ Cao Lôi rồi, đóng cửa lại, trở về đến trong nhà, xuất ra cái đại đại túi du lịch, lấy ra thanh thiết côn to tầm bằng tánh tay trẻ em.

      Vân Khởi ra khỏi phòng, vừa hay nhìn thấy những hộ tòa trong nhà này đại đa số mỗi hộ đều có vài người theo đội ngũ ra ngoài tìm kiếm vật tư.

      "Ba ba, ngươi cố gắng lên a, nhất định phải đem những quái thú kia cấp đánh bại" bé trai khoảng ba bốn tuổi, cùng mẹ của đứng ở cửa, đưa cho thanh niên tầm hơn ba mươi tuổi thanh dao phay, vừa dưa vừa dặn dò cẩn thận.

      Nữ nhân có chút bận tâm nhìn xem chồng của mình, rất muốn : nên , nhưng khi nhìn đến đứa con trai ba tuổi, nữ nhân đo đỏ đôi mắt, cuối cùng là thêm gì, cuối cùng liên tục dặn dò nam nhân nhất định phải trở lại.

      "Ta , ta . . ." giọng nữ nhân bén nhọn vang ra từ cửa căn họ cách xa truyền ra, chỉ thấy nữ sinh tầm mười tám tuổi, bị ba của nàng từ trong phòng đánh ra đến cửa, nữ hài tử kia vẻ mặt phẫn hận, hai tay sít sao bắt lấy khung cửa, chết cũng buông tay. Ba của nữ sinh kia là nam nhân thấp bé, mặt tái xám, thần sắc hung ác, gắt gao trừng mắt nữ sinh kia
      " ? Mẹ kiếp, ngươi chẳng lẽ làm cho lão tử chịu chết hay sao?"

      hung hăng cấp nữ sinh kia bạt tai,
      "Đừng thấy ta cho ngươi chút mặt mũi mà lên mặt, nếu lấy được chút gì đó ăn được, ngươi cũng cần nghĩ trở lại rồi!" hung hăng liền đem nữ sinh đẩy ra cửa chính, rồi sau đó đem cửa hung hăng đóng kín.

      "Hừ! Chết đói ngươi cái này lão bất tử " nữ sinh giậm chân cái, vẻ mặt hung dữ mặt đất nhổ ngụm nước bọt, mà sau đó xoay người hung hăng trợn mắt nhìn cái người chung quanh, hừ lạnh tiếng,
      "Xem, nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua mỹ nữ a?"

      Người chung quanh gấp rút xoay người, hoặc là cúi đầu xuống, trong nội tâm đối thích, có có lễ phép!
      Vân Khởi nhìn thoáng qua nữ hài tử này, lập tức xoay người, nữ hài tử bình thường, chỉ là trong ánh mắt tràn đầy u ám, giống như là cái dễ đối phó.

      Lục tục lại có người từ lầu xuống, vào chỗ Vân Khởi, lầu ba.

      ra ngoài tìm vật tư, mọi người trong tay phần lớn cầm lấy vũ khí, hoặc là cái côn gỗ, hoặc là cái nhất con dao phay, dao gọt trái cây, hoặc là dứt khoát cầm lấy thìa sắt.

      Chỉ có nữ sinh bị đuổi ra ngoài kia trong tay có bất kỳ vật gì.
      Vân Khởi theo số người chuyện tạm biết được, nữ sinh này gọi Lý Diễm Linh, phụ thân ham bài bạc, mẫu thân ở thời điểm thời thơ ấu của nàng cũng bởi vì chịu nổi phụ thân của nàng theo nam nhân khác, này phụ thân của Lý Diễm Linh cũng mặc kệ nàng, tiểu học có học hết liền ra ngoài lăn lộn. Nếu phải là còn có như vậy phòng chống đỡ , hai cha con sớm ngủ ngoài trời đầu đường lâu rồi.

      Lý Diễm Linh cũng rất ràng phát trong tay người khác đều cầm lấy vũ khí, chỉ có trong tay nàng trống trơn , mặt đối phía ngoài những thứ ăn thịt người kia, Lý Diễm Linh trong nội tâm bất an, con ngươi loạn chuyển, vừa hay nhìn thấy Vân Khởi trong tay thiết côn.
      Lý Diễm Linh nhìn xem Vân Khởi trong tay thiết côn, ánh mắt nhất thời sáng lên, vội vàng gấp rút hướng tới Vân Khởi tới
      "Ngươi, " nàng lớn lối chỉ Vân Khởi mũi,
      "Đem cây gậy trong tay cho ta."

      Lý Diễm Linh từ cùng xã hội người hỗn cùng chỗ, là mảnh nổi danh tiểu thái muội, người nào dám trêu chọc, bình thường lớn lối quen, lúc này thấy đến gầy yếu Vân Khởi liền nổi lên nên có ít tâm tư.

      Vân Khởi lạnh lùng nhìn khuôn mặt lớn lối của nữ sinh, nâng môi đỏ mọng "Cút!"

      Giọng lạnh như băng, giận tự uy, làm cho Lý Diễm Linh sững sờ, lập tức giận tím mặt, đưa tay tiến lên liền muốn túm tóc Vân Khởi.

      Lý Diễm Linh đánh qua rất nhiều lần, nữ nhân đánh nhau túm đầu tóc là chuẩn bị vũ kỹ.

      Vân Khởi thoáng nghiêng người liền tránh thoát tay Lý Diễm Linh, vòng qua sau lưng Lý Diễm Linh, cước đá vào sau lưng Lý Diễm Linh.

      "Bịch!" tiếng, chỉ thấy Lý Diễm Linh vội vàng kịp chuẩn bị liền bị đạp ngồi bẹp dưới đất, nhịn được "Ai u, ai u. . ." Kêu lên.

      Những người xung quanh nhất thời nhịn được che miệng cười trộm, Lý Diễm Linh này đừng xem tuổi còn , nhưng bình thường làm người lớn lối, ngoài miệng tích đức, độ lười so với ra còn cấp lười hơn, chỉ biết là hưởng lạc, cũng biết ra ngoài tìm nghiêm chỉnh làm việ, rất là bị người xem thường.

      Lúc này thấy Lý Diễm Linh ăn quả đắng, tự nhiên vui mừng chế giễu.

      Lý Diễm Linh có chút tức giận trừng mắt Vân Khởi, nhưng cái gì, nàng hàng năm ở trong xã hội hỗn độn, vẫn có chút nhãn lực độc đáo , biết trước mắt thiếu nữ gầy yếu này phải là người mình có thể chọc được , bất quá tương lai còn dài, dám đánh nàng Lý Diễm Linh người còn có sinh ra đâu!
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 13: dường

      Tới ít người, nhưng phần lớn tập chung chia theo nhóm, ba năm người mọt nhóm, bảy tám nhóm, hoặc cảnh giác, hoặc phòng bị nhìn xem người khác, chính thời điểm lúc mọi người thấp giọng nghị luận, nhìn thất Cao Lôi từ lầu dẫn ít người xuống.

      Mọi người nhìn thấy Cao Lôi nhiệt tình hoặc nịnh nọt tiến lên chào hỏi, Cao Lôi dò xét mọi người cái, trầm giọng :
      " thôi!"
      Cao Lôi dẫn đầu ở phía trước, trong tay cầm đầu búa lớn có lóe lên ánh quang, người phía sau gấp rút chen chúc theo bên người Cao Lôi,

      Cao Lôi là quân nhân giải ngũ, so với bọn họ những người bình thường hiếu thắng ít, theo bên cạnh có lẽ đạt được chiếu cố của , an toàn ít, mọi người tự nhiên đều nguyện ý theo bên người Cao Lôi.

      ra tìm vật tư phần lớn là thanh tráng niên tử, cũng có mấy phụ nữ trung niên có chút thần sắc hoảng sợ, còn có Vân Khởi cùng Lý Diễm Linh hai tiểu nương.

      Vài cái phụ nữ trung niên cùng Lý Diễm Linh đều là ở phía sau theo sát đám người, hy vọng đạt được mọi người bảo vệ.

      "Rầm! Rầm! Rầm!"

      Cửa tầng khóa chặt , tang thi nghe thấy được hương vị nhân loại, ngừng đánh vào cửa sắt, phát ra thùng thùng tiếng vang, khổng lồ tiếng vang, cùng ngoài cửa tang thi tiếng gào thét, làm cho ít người đều khuôn mặt trắng bạch, tự chủ được nắm chặt vũ khí trong tay, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa chính.

      Cao Lôi làm cho tất cả mọi người tản ra, đứng ở hai bên cửa, chờ lát nữa mở cửa, tang thi liền xông vào trong, sau đó vây công tang thi.

      Tất cả mọi người nghe lời đứng ở môn hai bên, lớn gan đứng gần cửa chút, người nhát gan, hận thể rời xa cửa chính, Lý Diễm Linh còn lại là đứng ở cuối cùng, rụt lại thân thể, trốn ở sau lưng người khác, dám thò đầu ra.

      Cao Lôi đối mọi người gật đầu cái
      "Mở ra!"

      Chỉ thấy người nam nhân xuất ra cái cái chìa khóa, sau đó nhanh chóng mở cửa ra.

      Cửa chính được mở ra, phía ngoài những tang thi kia, xông tới ở trước mặt mọi người.

      Thân thể có mùi hôi thối, con ngươi trắng bệch, khắp người thịt thối, hàm răng bén nhọn, ngừng từ trong miệng phát ra tiếng dã thú gào thét, đây hết thảy đều làm cho trong lòng mọi người căng thẳng.

      "Thất thần làm gì? Đánh a!" Cao Lôi thấy mọi người có chút ngốc rồi loại nhìn xem thây ma, lập tức hét lớn tiếng, tỉnh lại mọi người, rồi sau đó dẫn đầu búa chém vào đánh đầu tang thi. Kia thấy đầu tang thi lúc bị Cao Lôi bổ thành hai nửa, óc trắng bắn tung tóe lên than thể Cao Lôi.

      "A! A! A!"

      Đứng ở phía sau ít phụ nữ cùng Lý Diễm Linh cũng nhịn được hét rầm lên, tay che miệng, nôn khan .

      Tiếng hét của nữ nhân, chói tai làm tất cả mọi người nhịn được nhíu mày, Cao Lôi lại quát khẽ:
      "Câm miệng, các ngươi chẳng lẽ muốn đem tất cả tang thi có ở xung quanh dẫn lại đây sao?"

      Cao Lôi thanh lạnh như băng, làm cho những nữ nhân kia cố nén ngậm miệng lại, bả vai run run , nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, thoạt nhìn rất là đáng thương, nhưng là tại loại thời điểm này, lại là có người nào them để ý đến các nàng, chỉ cảm thấy các nàng chướng mắt.

      Mà Lý Diễm Linh lại lúc trước vênh váo hung hăng, giờ sắc mặt tái nhợt, thân thể lại là run rẩy, ánh mắt tử nhìn chằm chằm những tang thi kia gào thét.

      Có Cao Lôi xung phong mở đường, những người phía sau cũng đều cầm lấy vũ khí trong tay chính mình cùng những tang thi kia chiến đấu.

      Tang thi thị lực rất kém cỏi, nhưng khứu giác cùng thính giác cũng rất bén nhạy, nữ nhân gào thét chói tai, rất nhanh hấp dẫn lượng tang thi lớn.

      may là, tang thi ngăn ở cửa phải là rất nhiều, rất nhanh liền bị người giải quyết, có ai bị thương, Cao Lôi dẫn đầu ra ngoài, ở bên ngoài trinh sát lúc, lúc này mới khiến mọi người ra cửa, chỉ để lại mặt đất đầy thi thể tang thi.

      Mục tiêu của mọi người là tòa siêu thị cách đó xa, muốn tòa siêu thị lớn có hai con đường, cái lúc trước phố phồn thịnh buôn bán, cái là theo cái yên tĩnh khoảng vài giờ hồ đồng xuyên qua, trực tiếp đến cửa phía sau siêu thị.

      Con đường thứ nhất tang thi quá nhiều, đường thứ hai đường mặc dù xa chút, nhưng chắc chắn an toàn, tất cả mọi người lựa chọn con đường thứ hai đường .

      Bên trong tiểu khu tang thi còn phải là rất nhiều, mọi người tới bãi đỗ xe ngầm, bãi đậu xe trong có mấy tang thi lượn lờ xung quanh, lúc thời điểm mọi người vừa đến bãi đậu xe, cũng gầm rú đánh tới.

      Vẫn như cũ là Cao Lôi xung phong lên trước cầm lấy búa dẫn đầu chém ngã nhất tên tang thi, vài thanh niên to khỏe cùng Cao Lôi quan hệ tốt cũng rối rít cầm lấy vũ khí trong tay hướng tới đầu tang thi hung hăng nện xuống.

      Vài phụ nữ cùng Lý Diễm Linh còn lại là co rút thành cục, sợ hãi nhìn giương mặt nanh múa vuốt của tang thi, cử động cũng dám.

      Còn có mấy nam nhân cũng hù dọa sắc mặt tái nhợt, chen chúc thành đoàn, dám lộn xộn.

      Bãi đậu xe trong tang thi mặc dù chỉ có mười mấy tên, người đến thu thập vật tư cùng có 2 đội trước, nhưng lại có đến nửa người bởi vì sợ hãi tang thi mà dám cùng tang thi chiến đấu, chân chính chủ lực là Cao Lôi mấy người.

      Cao Lôi dũng mãnh hấp dẫn vài tên tang thi vây công, mắt thấy tên tang thi đường vòng tới sau lưng Cao Lôi, mở ra răng nanh hướng tới cái cổ Cao Lôi cắn tới.

      "Cao đại ca, "

      "Cao đại ca cẩn thận!"

      "Lôi tử cẩn thận!"

      Tất cả mọi người nhịn được hướng tới Cao Lôi sợ hãi kêu, Cao Lôi cảm giác được rùng cả mình từ phía sau lưng truyền đến, nhưng là muốn ngăn cản phía trước ba tên tang thi tới kịp né tránh, Cao Lôi trong nội tâm trận tuyệt vọng, chẳng lẽ phải chết như vậy sao?

      "bịch!"

      Trong tưởng tượng đau đớn cũng có xuất , chỉ nghe phía sau truyền đến thanh vật nặng ngã xuống đất.

      Cao Lôi gấp rút giải quyết xong tên tang thi, sau đó cước đạp đến con tang thi khác, ánh mắt nhìn đến sau lưng bản thân đứng tiểu nương nhu nhược tay cầm lấy thiết côn.

      "Ngươi?"
      Cao Lôi nhịn được bất ngờ, nhìn thiết côn như vậy còn lưu chút óc tang thi màu trắng xám, Cao Lôi biết là cái tiểu nương nhu nhược này cứu mình,
      "Cám ơn!"
      Cao Lôi vẻ mặt chân thành, trong nội tâm trận may mắn, nếu như phải là có tiểu nương trước mắt này, có lẽ chết rồi.

      " có gì" Vân Khởi gật gật đầu, nàng đối cái này Cao Lôi ấn tượng sai, ngại cứu cái mạng.

      "Tiểu nương ngươi tên gì? Ngươi cứu Cao Lôi ta, Cao Lôi ta phải là người vong ân phụ nghĩa, nhất định báo đáp ngươi, " Cao Lôi bớt chút thời gian hướng về phía Vân Khởi hô.

      "Ta gọi Vân Khởi, "
      Vân Khởi giơ tay dung thiết côn hung hăng hướng về phía tên tang thi nhào lên nàng đập bể đầu, lại :
      "Tiện tay mà thôi, cần để ý!"

      Cao Lôi cười gật đầu, gì thêm, trong lòng nhưng là nhớ kỹ ân tình Vân Khởi.

      Người bên cạnh nhìn thấy Vân Khởi cứu Cao Lôi, rối rít thở phào nhõm, nhưng khi nhìn đến Vân Khởi bộ dáng hung ác đập tang thi, trong nội tâm vẫn ngừng cả kinh, tiểu nương này thủ đoạn ác độc, so với đám người kia mạnh hơn nhiều, tới lại nhìn về phía những người kia co rút thành cục, cử động cũng dám, mắt lộ khinh bỉ.

      Đồng bọn Cao Lôi lại là hướng tới Vân Khởi liền hiền hòa cùng cảm kích tươi cười.

      Lý Diễm Linh nhìn thấy Vân Khởi lấy thiết côn ngừng chiến đấu, trong nội tâm phức tạp, trong mắt có chút phục, nàng nghĩ tới nữ nhân này còn là người tính cách cứng rắn, cùng dám tang thi chiến đấu?

      Lý Diễm Linh chứng kiến mọi người tán thưởng nhìn Vân Khởi, trong lòng nhịn được ghen tị.

      Tang thi rất nhanh được giải quyết, mọi người đều lựa chọn chiếc xe rắn chắc.

      "Tiểu Khởi, đến bên này, "
      Cao Lôi cùng thân với số bằng hữu than thiết tìm được sai biệt chiếc xe việt dã tuy được gia cố nhưng vẫn được xem và chắc chắn, đối Vân Khởi hô.

      Vân Khởi cũng khách khí, thẳng lên xe, Cao Lôi cười càng cao hơn hứng,
      "Tiểu Khởi lần này đa tạ ngươi, nếu có ngươi Lôi ca có thể. . ."
      Cao Lôi lúc này đến đến, trong nội tâm chính là nhịn được trận hoảng sợ.

      " có việc gì, " Vân Khởi an ủi người, chỉ có thể thản nhiên :
      "Ta xem ngươi thuận mắt."

      "Ha ha. . ."
      Nghe được Vân Khởi đơn giản trả lời, Cao Lôi cùng bằng hữu của đều nhịn được bật cười, thầm nghĩ trong lòng: Tiểu nương này đúng là thẳng tính.

      "Ta xem ngươi cũng thuận mắt, "
      Cao Lôi vội hỏi:
      "Ngươi nếu là ngại liền gọi ta tiếng Lôi ca."

      "Lôi ca, " Vân Khởi có từ chối, trực tiếp hô, Vân Khởi hành vi hào phóng lưu loát, làm cho Cao Lôi lại càng hài lòng.
      Mọi người lái xe ra khỏi bãi đậu xe, nhìn thấy tang thi đường, liền trực tiếp đánh bay, rất nhanh liền đem đám tang thi lượn xung quang dẹp đến ở đằng sau, sau đó ở cửa sau siêu thị dừng lại.

      Cũng ngờ, cửa sau siêu thị thế nhưng vây quanh ít người, nhìn lại, ước chừng dưới trăm người, những người này đều là đến sưu tầm vật tư .

      Nhưng là cửa siêu thị bị khóa, cửa kính bên trong cũng tụ tập lượn lớn, hướng tới mọi người ngừng gào thét.

      Cửa kính rất rắn chắc, tang thi dòn dập đập vào như con nít vỗ vào cánh cửa đều thể đánh nát, nhưng xung quanh những người ở phía ngoài cũng dám tiến vào đến bên trong, song phương cứ như vậy giằng co ở phía sau cửa.

      Cao Lôi thấy vậy, nhịn được có chút bực bội
      "Vậy làm sao mở? Nhiều người như vậy sớm muộn đem quanh đám tang thi đều dẫn lại ?"
      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 14: huynh muội Tống gia

      Chính lúc mọi người thời khắc nguy nan lo lắng, chỉ nghe trận xe hơi rầm rầm vang lên, chỉ thấy từ nơi xa lại ra vài chiếc xe việt dã tới.

      Vân Khởi đại khái nhìn, ước chừng có sáu cỗ xe , xe ở bãi đậu xe dừng lại, đầu lĩnh chiếc xe kia mới vừa dừng lại, phụ cận liền có mấy con tang thi gào thét vây công tới.

      Mọi người ở đây vì người trong cỗ xe kia lúc này lo lắng, nhìn thấy vài cái cái hỏa cầu mạnh mẽ từ trong xe hướng tới tang thi đập tới, hỏa cầu trong nháy mắt thiêu đốt tang thi, trong khí lập tức tràn ngập cỗ mùi cháy khét, xen lẫn tiếng tang thi thống khổ gào thét.

      Chỉ chốc lát sau, mấy cái tang thi liền bị hỏa hoạn đốt thành hôi.

      "Hô!"

      Trong đám người lập tức truyền đến trận tiếng kinh hô, ánh mắt của mọi người đều mặt tràn đầy ngạc nhiên nhìn xem chiếc xe kia.

      "Vậy là cái gì người?"

      "Là pháp thuật sao?"
      " phải a, là dị năng , " cái kiến thức rộng rãi người giải thích:
      "Ta ngày hôm qua còn nhìn thấy cái hội vô căn cứ thay đổi xuất thủy tới người, nghe người ta đó là mạt thế người dị năng thức tỉnh " trong giọng khó nén hâm mộ.

      " ra là như vậy!" Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, hoặc là hâm mộ hoặc là ghen tị nhìn về phía người trong xe.

      Đây là người hỏa hệ có dị năng! Vân Khởi thầm nghĩ trong lòng: nghĩ tới người có dị năng nhanh như vậy liền thức tỉnh rồi.
      Tang thi bị thiêu đốt hầu như còn, cũng chỉ gặp đôi giày da đen từ xe bước xuống, lại hướng lên, chỉ thấy người mặc áo gió màu đen dầy, gợn sóng tóc dài nữ nhân trẻ tuổi.

      Nữ nhân rất đẹp, trong nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, nhưng là theo nữ nhân nâng cao cái cằm, ánh mắt khinh miệt, Vân Khởi biết nữ nhân này rất cao ngạo!

      Tiếp theo lại có người lục tục từ xe bước xuống, có cái đồng dạng tuấn nam nhân cười đến bên cạnh nữ nhân, vẻ mặt sủng ái.

      Vân Khởi cẩn thận lắng nghe, biết được, nam nhân này là nữ nhân kia ca ca, tên là Tống Kỳ, nữ nhân tên là Tống Vũ, mấy người là người thủ đo, cùng bằng hữu đến Trung Sơn Thị du ngoạn, bất hạnh vào ngày tận thế, bị vây ở Trung Sơn Thị.

      Tống gia huynh muội cũng là sớm nhất dị năng quật khởi hơn người, Tống Kỳ là lôi hệ dị năng, mà Tống Vũ còn lại là hỏa hệ dị năng.

      Xem mấy người xung quanh, nhìn cũng biết nhất định là con em thế gia, mà xem những người này thái độ đối Tống gia huynh muội khách khí, lại ràng cho thấy lấy Tống gia huynh muội bắt chước theo mà làm!

      Lại có người lục tục từ xe bước xuống, tổng cộng có mười lăm người.

      Trong đó có cái đặc biệt xinh đẹp vừa xuống xe liền núp ở trong lòng Tống Kỳ, bộ dáng điềm đạm đáng , làm cho người ta rất muốn true chọc, nàng là bạn Tống Kỳ Từ Tiệp.

      Trong những người này tổng cộng có bốn người có dị năng, tại đây mạt thế sơ kỳ xem như đội ngũ cường đại.

      Tống Vũ cao ngạo ngẩng đầu lên, dẫn đầu hướng tới cửa siêu thị mà đến, bộ bộ dáng có gì sợ hãi, mà vốn là đám người chen chúc, nhìn thấy đoàn người Tống Kỳ, đều bị chiêu thức mạnh mẽ vừa rồi của hỏa cầu chỗ rung động, nhịn được lui về phía sau ngược lại cấp đoàn người Tống Vũ hang lối vào cấp cho con đường .

      Tống Vũ khinh miệt quét mắt mọi người cái, kia ánh mắt khinh miệt, làm cho rất nhiều người trong nội tâm bất mãn, cũng là bởi vì kiêng kỵ đoàn người thực lực mà dám có hành động.

      Mắt thấy đoàn người kia đến cửa sau siêu thị, người thiếu niên bên cạnh Cao Lôi nhịn được hỏi:
      "Cao đại ca chúng ta làm sao bây giờ?"

      Cao Lôi chau mày, trong lòng dâng lên trận cảm giác vô lực, mặc dù là quân nhân giải ngũ, có chút bản lãnh, nhưng là cùng những người này thức tỉnh có dị năng lại là thể đánh đồng với nhau .
      Những người này đều là con cưng của trời, thời điểm làm lính kết giao ít bằng hữu, tin tức so với bình thường người muốn linh thông chút, theo bằng hữu chỗ đó, Cao Lôi biết được, mạt thế thời khắc tiến đến, chỉ là ra đời tang thi loại quái vật này, đồng dạng còn ra đời chút người có dị năng.

      Những người này có dị năng có thao túng năng lực tự nhiên, thực lực cường đại, là các loại thế lực cao, ở mạt thế chỉ có được đội ngũ cường đại mới có thể tốt hơn sinh tồn được, cho nên người có dị năng là đối tượng được tất cả thế lực đều tranh nhau cầu về.

      Tống Vũ tới cửa, nhìn bên trong tang thi ngừng gào thét kêu gào, đối người xung quanh quát khẽ
      "Các ngươi tránh ra, " người vây quanh ở cửa có chút tình nguyện.

      Cửa này vị trí tốt là bọn họ vất vả mới chui vào, đến lúc đó siêu thị cửa mở ra, bọn họ tự nhiên có thể dẫn đầu tiến vào siêu, đến lúc đó cũng có thể đoạt nhiều chút vật tư.

      Tống Vũ nhìn người động, con mắt híp lại, trong mắt ánh sáng lạnh chợt lóe lên, cười lạnh :
      "Tốt, các ngươi để cho ta cho mở, đừng có trách ta lòng dạ độc ác."

      Chỉ thấy cái hỏa cầu theo trong tay Tống Vũ ngưng tụ, đợi mọi người phản ứng liền quả cầu lửa ném hướng về phía cửa chính siêu thị, cửa chính khóa sắt, lập tức bị nhiệt độ cao nóng chảy, môn thoáng cái liền mở ra.

      "Rầm!"

      Bên trong tang thi lập tức dũng mãnh lao ra, điên cuồng nhào vào cách người siêu thị cửa gần nhất, những người kia còn có kịp phản ứng, cũng bị tang thi gắt gao cắn cái cổ.

      Tang thi hưng phấn gào thét, bén nhọn hàm răng đâm thấu làn da người, hung hăng xé rách tiếp theo miếng thịt lớn người, nghiền ngẫm vài cái liền nuốt ít, xem mọi người trận nôn khan, sợ hãi lui về phía sau, dám vây quanh ở cửa.

      "Ha ha. . ." Tống Vũ nhưng là cao hứng nở nụ cười, khóe miệng nhếch lên, khinh miệt quét mắt đám người sợ hãi,
      "Đáng đời!"

      là độc!
      Vân Khởi mắt lạnh nhìn cái nữ nhân Tống Vũ này, nữ nhân này tâm địa độc đủ, những người kia đều là vất vả mới tranh đoạt đến cách cửa vị trí gần nhất, chính là vì có thể nhiều đoạt chút vật tư.

      Mạt thế sinh tồn dễ, vì khối cái ăn có thể mất tính mạng, ở tất cả mọi người nhận thức được thức ăn tầm quan trọng, bọn họ vất vả mới cướp được vị trí, tự nhiên muốn tránh ra.

      Đây cũng là tình hướng hy hữu, coi như là Tống Vũ đánh chết những người kia, Vân Khởi cũng cảm thấy chỉ là nhược nhục cường thực thôi, nhưng là làm cho nàng nghĩ tới chính là này Tống Vũ thế nhưng cố ý đưa tang thi tới, nhìn tang thi cắn nuốt những người kia.

      Người chung quanh đều bị hành vi Tống Vũ dọa sợ, rối rít lui về phía sau, lại dám tiến lên.

      Tống Vũ chứng kiến những thứ kia tang thi chút đem những người kia thi thể ăn sạch, lúc này mới lại phát ra vài cái hỏa cầu đem vài tên tang thi phía trước chết cháy.

      Mà mới vừa rồi đám người Tống Kỳ còn thờ ơ lạnh nhạt cũng bắt đầu thi triển chính mình dị năng, chỉ thấy từng đạo tia chớp theo Tống Kỳ trong tay phát ra, thẳng hướng tới tang thi bổ tới.

      Những tang thi kia bị sét đánh trung lập tức hóa thành thi thể nám đen, mà chứng kiến thấy hai người là tốc độ biến dị, hai người này đều là cận công kích, xem bọn họ giống như trận gió bình thường xuyên qua ở giữa đàn tang thi, thu thập tang thi, màn này càng làm cho trong lòng mọi người lạnh lẽo.

      Có những người này ở đây, bọn họ hôm nay còn có thể lấy được vật tư sao?

      Người chung quanh tất cả đều là trải qua trăm nghìn cay đắng từ trong nhà đường vào cửa siêu thị, dọc theo đường , bọn họ trong lòng run sợ tránh né tang thi đường, vất vả mới đến nơi này, chẳng lẽ hôm nay phải công mà lui sao?

      Rốt cục, cửa siêu thị tang thi bị đoàn người Tống gia huynh muội thanh lý quét sạch , Tống Vũ lạnh lùng nhìn lướt qua vây quanh ở cửa chậm chạp dám tản
      "Các ngươi đều cho tiến đến, có nghe thấy , dám người tiến vào" ở trong tay ngưng tụ cái hỏa cầu, uy hiếp :
      "Đến lúc đó cũng phải cẩn thận cái mạng của mình, hừ."

      xong, vẫn quên phân phó kia hai cái tốc độ hình biến dị người đứng ở cửa siêu thị nhìn xem mọi người, ngăn cản người khác tiến vào siêu thị, bọn họ đoàn người còn lại là nhanh chóng tiến vào siêu thị càn quét.

      Hai cái tốc độ hình biến dị người, khinh miệt nhìn xem mọi người, thần thái cao ngạo làm cho mọi người trong cơn giận dữ
      .
      Đoàn người Tống gia huynh muội tiến vào siêu thị sau, liền thẳng đến khu thức ăn, cầm lấy túi to theo siêu thị vơ vét, ngừng mà hướng trong túi chứa đầy thức ăn.

      Đồ vật bên trong siêu thị ở ngày tận thế là giữa trưa bị người thừa dịp loạn cướp ít, bên trong còn dư lại thức ăn cũng phải là nhiều, đoàn người Tống gia huynh muội, đem có thể ăn gì đó đều đóng gói mang .

      Nhìn xem Tống gia đoàn người đem bao bao thức ăn đều chứa đầy xe, người chờ ở phía ngoài trong lòng đều là mảnh lo lắng, trong mắt ý hận hung hăng thể ăn đoàn người Tống gia.

      "Cao đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?" Theo Cao Lôi cùng người rốt cục nhịn được.

      "Đúng vậy, Cao đại ca, nhà ta hài tử vẫn chờ ăn cơm đây, này nếu là đem thức ăn lấy về, người lớn còn cần gấp gáp, nhưng mà hài tử. . ."

      "Đúng vậy, Cao đại ca, làm sao bây giờ a?"

      Cao Lôi cũng có chút đau đầu, trong lòng có chút sợ hãi mấy cái người có dị năng, đồng thời lại có chút ít phẫn nộ, những người kia lòng quá tham, nhiều thức ăn như vậy, bọn họ ràng ăn hết, tuy nhiên cũng lấy , quá để cho người để lối thoát rồi.
      Nhưng mà, đây cũng là chuyện thường tình trách những người kia được, ai bảo những người kia mạnh hơn bọn họ đâu!

      Mạt thế vốn chính là cái thời đại cường đại, mạnh mẽ sống sót a!

      Cao Lôi vẫn có chút hạ được quyết tâm, nhưng là trong đám người nhưng có người chịu nổi rồi, hướng về phía mọi người hét lớn tiếng
      "Mọi người theo ta xông lên vào, chúng ta nhiều người như vậy cần sợ bọn họ."

      "Đúng vậy, xông vào, xông vào. . ."

      Có người dẫn đầu, đám người lại cũng khó mà bình tĩnh, Vân Khởi chứng kiến người đàn ông trung niên trong tay cầm con dao phay, mặt tái xám, mặt tràn đầy quyết tuyệt, thấy chết sờn dẫn đầu xông vào cửa.

      Trung niên nam nhân kia đằng sau theo mười mấy người, hai người canh giữ ở cửa mặc dù là người có tốc độ dị năng, khả nhưng đối mặt với nhiều người tập kích như vậy, cũng là nhất thời bó tay toàn tập, đầy lát liền bị người đánh hôn mê bất tỉnh.

      Trong đám người nhìn có người vọt vào siêu thị, rốt cục kháng cự được, cũng bắt đầu mãnh liệt muốn xông vào siêu thị.

      "Chúng ta cũng vào" Cao Lôi rốt cục quyết định, đối đoàn người .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :