1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại] Trí thông minh của em thật là uổng phí - Thì Nhĩ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 44. 2
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Dự án hợp tác Hải Nam này Hà Phỉ Phỉ theo ba tháng rồi, đây là lần đầu tiên tiếp nhận và giám sát dự án, nên rất coi trọng, mặc dù nỡ rời xa Cố An Thành, nhưng cũng thể làm trì trệ công việc được.

      Ngày thứ ba sau khi đến Hải Nam, Hà Phỉ Phỉ bàn bạc xong với bên hợp tác chuẩn bị trở về khách sạn, đường trở về đột nhiên nhận được tin nhắn.

      Ngô Di: Phỉ Phỉ, mình sắp kết hôn

      Hà Phỉ Phỉ sững sờ, sau đó nhanh chóng nhắn lại tin nhắn để chúc mừng. Ngô Di là bạn cùng phòng khi học đại học, năm đó chỉ học đại học hai năm rồi du học, nhưng mà quan hệ với Ngô Di cũng tệ, sau khi thỉnh thoảng vẫn quan tâm tới cuộc sống của đối phương, chẳng qua là lâu rồi nên tình cảm có chút phai nhạt, cũng khoảng nửa năm rồi bọn họ liên lạc với nhau.

      Nhưng mà tin nhắn mà Ngô Di gửi tới lần này vẫn khiến Hà Phỉ Phỉ lòng vui mừng cho bạn mình.

      Ngô Di: Hôn lễ được tổ chức vào tuần sau, buổi tiệc cưới được tổ chức tại Hải Nam, cậu có rảnh tới tham gia với mình cho vui?

      Hải Nam? Hà Phỉ Phỉ khỏi cảm thán câu là trùng hợp, vì vậy trả lời lại câu là .
      Ngô Di: vậy tốt quá, chúng ta lâu lắm rồi gặp nhau.

      Hai người giống như là mở máy hát lên vậy, chuyện rất lâu, từ chuyện quá khứ cho tới chuyện tại, giống như là chưa từng xa cách bao giờ.

      tuần lễ sau, Hà Phỉ Phỉ đúng hẹn tới khách sạn tổ chức tiệc mừng, Ngô Di sớm cho người đứng ở trước cửa đợi rồi, vừa nhìn thấy trực tiếp dẫn vào đại sảnh.

      Buổi hôn lễ được tổ chức rất linh đình, trong đại sảnh có chừng hai mươi mấy bàn, dưới hướng dẫn của phục vụ Hà Phỉ Phỉ tìm tới cái bàn dành cho những người bạn học đại học, cười cười chào hỏi với các bạn. Nhiều người lúc lâu mới nhận ra , khí nhất thời càng trở nên náo nhiệt hơn, từng người từng người đều đứng lên chạm cốc chuyện với Hà Phỉ Phỉ, Hà Phỉ Phỉ cũng hai đáp lại.

      Rốt cuộc cũng ngồi xuống chỗ ngồi, lúc này Hà Phỉ Phỉ mới phát ra ngồi bên cạnh cũng là người bạn từng là bạn cùng phòng, Diệp Tĩnh.

      Mỗi người đều người bạn cùng phòng cá biệt thời đại học, có lẽ là ganh tị, hay so sánh hư vinh, có lẽ là ích kỷ, keo kiệt, dù sao loại người đó khiến người ta rất ghét. Hà Phỉ Phỉ là người có tính tình thẳng thắn, cũng để cho mình phải chịu uất ức, cho nên ầm ĩ vui vẻ gì với Diệp Tĩnh, lúc này ngồi cùng nhau Hà Phỉ Phỉ cũng muốn chuyện, chẳng qua là Diệp Tĩnh lại chủ động chuyện với .

      "Hà Phỉ Phỉ, cậu về nước khi nào thế, tại sao hề nghe thấy tin tức gì của cậu vậy?”

      Vẻ bên ngoài của Hà Phỉ Phỉ cười nhưng trong lòng cười, "Về được nửa năm rồi, lúc về lại bận công việc, nên liên lạc với bạn học.”

      "À. . . . . ." Diệp Tĩnh kéo dài giọng ra, sau đó biến sắc quan sát Hà Phỉ Phỉ, “Làm việc ở đâu thế? du học về chắc hẳn là tiền lương thấp rồi.”

      Hà Phỉ Phỉ chút để ý qua loa, "Bây giờ du học cũng phải là chuyện gì to tát, mình cũng chỉ là người làm công ăn lương bình thường, cậu quá xem trọng mình rồi.”

      Diệp Tĩnh che miệng cười cười, "Được rồi, chuyện này nữa, giới thiệu với cậu chút, đây là bạn trai của mình.”

      Lúc này, có người lên tiếng mỉa mai, “Diệp Tĩnh, cậu ngừng giới thiệu bạn trai của của cậu với bạn học. sợ xinh đẹp như Hà Phỉ Phỉ cướp mất trái tim của bạn trai cậu sao?”

      Diệp Tĩnh cả giận cười , "Chỉ bậy thôi, Phỉ Phỉ xinh đẹp như vậy, nhất định là có bạn trai rồi."

      Hà Phỉ Phỉ liếc qua cái, vừa hay nhìn thấy Diệp Tĩnh dựa vào vai của người đàn ông cười cười, người đàn ông này có dáng người cao lớn, khó trách Diệp Tĩnh lại thích khoe khoang như vậy. cười nhạo ở trong lòng tiếng, thấy hôn lễ còn chưa bắt đầu, liền lướt weibo.

      Nhưng mà cuối cùng Diệp Tĩnh kia hề để yên cho , lại gần nhìn , “Hà Phỉ Phỉ, cậu cũng chơi weibo à, chúng ta theo dõi lẫn nhau , mình có hơn vạn người theo dõi rồi đấy.

      Giờ phút này trong lòng Hà Phỉ Phỉ giống như có bảy vạn con ngựa chạy trốn, cất điện thoại di động, “Mình chỉ trong lúc nhàm chán quá nên xem chút
      [​IMG]
      Last edited: 13/1/17
      B.Cat thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Thấy tin nhắn của Lâm Hủy, Hà Phỉ Phỉ choáng váng cả người.

      Lộ, bị lộ rồi sao? !

      lập tức mở weibo ra, thông báo gửi đến tới tấp, nhắm mắt mở phần bình luận ra, tất cả đều là những icon mặt cười ha ha đầy hàm ý, khi nhìn thấy tất cả đều là những icon cười ha ha Hà Phỉ Phỉ cảm thấy sống lưng cũng đổ mồ hôi lạnh.

      mở nội dung đề tài “Vương Bát bị vạch trần” ra, thấy đó có đăng bài đăng.

      Chuyên tìm kiếm thông tin người nổi tiếng mạng: Hôm nay nhận được thông tin bí mật của người bạn mạng, phát ra chuyện rất đặc sắc, ha ha ha ha, vô cùng kích động luôn, tối nay nhất định là đêm ngủ được. dông dài nữa, vào trọng điểm luôn nhé, là người có hơn mười triệu người hâm mộ, nổi tiếng khoảng bốn năm nay, tên người này có bảy chữ cái, bị vạch trần rồi có biết 【 mỉm cười 】mọi người hãy đoán thử xem người nổi tiếng này có tài khoản phụ là gì, nếu đủ trăm ngàn like đăng hình lên.

      Đó là bài đăng được nửa tiếng rồi, bây giờ có hơn tám mươi ngàn like rồi, tình hình là chẳng mấy chốc nữa được trăm ngàn like. Da đầu của Hà Phỉ Phỉ cũng sắp tê dại rồi, bình tĩnh suy nghĩ lại, có lý nào lại như vậy, tại sao hình của lại lọt vào tay của người này được? chừng lại giống như lần trước, cố ý đăng hình để bôi nhọ … Nhưng nếu đúng là như vậy, tại sao lại biết tài khoản phụ khác? Hà Phỉ Phỉ nghĩ nghĩ lại, mẹ nó, chẳng lẽ bị lộ rồi sao! ! Di ien n#d ang# lle e#q quiq on.

      Cố An Thành tắt máy sấy, "Sao thế?"

      Hà Phỉ Phỉ nhíu chặt lông mày lại, “Có người là có hình của em…”

      Ánh mắt của Cố An Thành ngưng lại, "Đưa điện thoại di động cho xem nào.”

      Cố An Thành cầm điện thoại lên xem, sau đó ra khỏi phòng gọi cuộc điện thoại, mấy phút sau quay trở lại, “Ngoài , Phương Dịch và Lâm Hủy ra, còn có ai biết tài khoản phụ này của em nữa ?”

      Hà Phỉ Phỉ mờ mịt lắc đầu, " có ai nữa."

      "Trước tiên đừng lo lắng gì cả, cho người xử lý, tạm thời cứ khóa tài khoản của người kia lại .”

      Hà Phỉ Phỉ rất ràng tốc độ lan truyền của weibo, “Biết được thông tin này chắc chắn chỉ có người kia, làm sao mà khóa được. . . . . ."

      Cố An Thành dịu dàng xoa xoa tóc an ủi , nhưng lời ra rất tàn khốc, “Để những người hâm mộ biết được em ngoài việc viết những mẩu truyện ngắn còn có cả những tác phẩm văn học cũng tốt mà, có nhiều người hâm mộ hơn.”

      Chẳng hiểu tại sao, câu đầu tiên xuất ở trong đầu của Hà Phỉ Phỉ lại là: Chó ngáp phải ruồi【 Khuôn mặt Tiểu S lạnh lùng •jpg】

      Qua mười phút, bài đăng này có số lượt like quá trăm ngàn, và vẫn có xu thế tăng rất mạnh, hiển nhiên bài đăng của người này đưa ra thông tin khá ràng, đại đa số cư dân mạng đều có thể đoán ra được đố chính là Vương Bát.

      Hà Phỉ Phỉ có chút buồn bực, người nổi tiếng có nhiều thị phi, muốn tránh cũng tránh khỏi【doge】

      Nhưng chủ tài khoản này lại đăng hình, có lẽ là bị xử lý cách lặng lẽ rồi, bị khóa tài khoản rồi. Khu bình luận bị cư dân mạng oán trách, Hà Phỉ Phỉ nhìn lúc cũng thấy người này đăng hình lên, cảm thấy có lẽ chuyện này cứ như vậy mà qua rồi, vừa mới yên tâm được chút, trở lại trang chủ, lại nhìn thấy bài đăng mới được đăng weibo trước đó phút.

      Tài khoản phụ của chuyên tìm kiếm
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 45.2
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Hà Phỉ Phỉ xác định được là Diệp Tĩnh rồi, lúc này mới lồng lộn gửi tin nhắn mắng chửi Diệp Tĩnh.

      gửi tấm ảnh chụp màn hình qua, thẳng vào vấn đề hề quanh co lòng vòng chút nào.

      “Tôi này Diệp Tĩnh, con mẹ nó chứ rảnh quá hả, tung ảnh người khác lên mạng vui lắm à, nếu tôi cũng chụp ảnh của tung lên mạng nhé, nhân tiện để cho bảy tám trăm ngàn người xem?”

      Diệp Tĩnh nhanh chóng trả lời lại, “ chuyện cho đàng hoàng, mắng chửi người khác làm gì? Ý của là gì, cảm thấy người đăng hình lên là tôi?”

      "Hừ hừ, trừ ra còn có ai nữa? xem có phải ăn no rửng mỡ có việc gì làm ? Cứ làm bạn học có mối quan hệ qua lại với nhau như vậy cả đời tốt hay sao… Mà nhất định phải trở mặt với tôi, nghĩ tôi là người ngu hay sao mà đoán ra việc làm của !”

      "Hà Phỉ Phỉ, bị điên à, thích mắng chửi người khác như vậy sao, tôi phải tôi là phải tôi! Tôi biết chính là Vương Bát, nhưng tôi cho ai biết, chắc chắc là để lộ hình của mình, nhưng lại đổ lên đầu của tôi, tôi hỏi có ý gì đây hả?”

      Hà Phỉ Phỉ bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ lại, Diệp Tĩnh là người ham hư vinh, nếu ta tung hình của mình ra ngoài, đối với ta và mình đều có chỗ nào tốt, hơn nữa nếu muốn tung hình lên ta phải chọn tấm hình xấu nhất đăng lên mới đúng.

      Hơn nữa xem ra phản ứng của Diệp Tĩnh giống như chột dạ. . . . . .

      Mẹ kiếp, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào chứ! ! !

      Cố An Thành tút chiếc điện thoại di động từ trong tay của ra, “Mười hai giờ rưỡi rồi, ngủ thôi.”

      Gương mặt của Hà Phỉ Phỉ nhăn nhó lại, “ xem trừ bọn ra, còn ai biết được tài khoản phụ của em nữa?”

      Cố An Thành lặng lẽ chớp mắt cái, đột nhiên nhéo nhéo mũi của , ông gà bà vịt : “Đồ ngốc.”

      " biết sao?"

      Cố An Thành tắt đèn, " biết, chỉ biết là bây giờ phải ngủ rồi.”

      Nằm xuống, Hà Phỉ Phỉ lăn qua lộn lại vẫn ngủ được, Cố An Thành thở dài, ôm vào trong lòng, “Em hãy suy nghĩ theo góc độ khác, nghĩ rằng từ bây giờ cần phải che giấu điều gì nữa, cứ thoái mái chia sẻ cuộc sống của chúng ta ở mạng, tốt hơn sao? Cuộc sống và sáng tác của em vẫn tách ra, những người nào thích em có lẽ cũng thích tác phẩm của em, và thích tác phẩm của em dần dần cũng hiểu về con người của em, tốt à?”

      Hà Phỉ Phỉ vùi đầu vào trong lòng của , ngửi mùi sữa tắm nhàng và khoan khoái người của , “ cũng có lý. . . . . ."

      Cố An Thành cười cười, "Được rồi, ngủ , ngày mai tỉnh dậy coi như có chuyện gì xảy ra, ở tài khoản chính đăng những bức hình hay là những điều vụn vặt trong cuộc sống của chúng ta, còn ở tài khoản phụ
      [​IMG]
      B.Cat thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 46: Ngoại truyện về Lâm Hủy và Phương Dịch
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Mùa hè ở Trùng Khánh nóng như lò lửa, lối bộ có thể nhìn thấy hơi nóng bốc lên. Lâm Hủy tan làm, tay xách túi lớn túi , đầu đầy mồ hôi từ trong siêu thị ra.

      Lúc tới trước đèn xanh đèn đỏ, để mấy cái túi ở trong tay xuống, tay vừa lau mồ hôi, miệng vừa lẩm bẩm mắng chửi câu thời tiết chết tiệt.

      Đột nhiên trước mặt chiếc xe dừng lại, cửa sổ xe hạ xuống, gương mặt quen thuộc lộ ra.

      "Người đẹp, có muốn quá giang ?"

      Lâm Hủy lặng lẽ nhìn chằm chằm vào người đeo kính mát đó ba giây, sau đó rời mắt chỗ khác, " cần, tôi có thói quen ngồi xe của người lạ."

      "Người đẹp có định nghĩa về người lạ rất khác người nhỉ, . . . . . ." Người đàn ông trêu ghẹo , "Từng có 'quan hệ mật thiết' với nhau rồi mà còn là người xa lạ sao?"

      Lâm Hủy tỉnh táo lại, "Phương Dịch, rảnh rỗi có việc gì làm phải , từ Thượng Hải tới đây chỉ để với tôi những lời này?"

      Bỗng nhiên Phương Dịch bật cười, tháo kính mát xuống, mở cửa xe ra, giúp bỏ những túi lớn túi vào ghế sau, "Lại mua mấy thứ đồ ăn tốt cho sức khỏe, mập ra, em có biết ?"

      Lâm Hủy ngồi vào ghế lái phụ, làm mặt quỷ về phía , "Có dùng tiền của sao?" xong liền đóng cửa xe lại.

      Phương Dịch nhún vai cái, "Hôm nay sao nóng tính như vậy, tính khí cũng sắp bốc hỏa rồi, vội vàng tới đây để cho em có nơi trút giận à?"

      Lâm Hủy tức giận , " có thể tới mà."

      Xe lái ra ngoài, vẻ mặt Phương Dịch nhõm "Vậy được, sợ tuần mà tới em nhớ tới mức ngủ được."

      Lâm Hủy lặng lẽ giơ ngón tay giữa lên.

      Cũng hơn mấy tháng nay rồi, mỗi tuần Phương Dịch đều bay từ Thượng Hải tới đây lần, mặt dày mày dạn ngủ ở nhà của , Lâm Hủy đuổi cũng được, hơn nữa còn . . . . . . Nấu cơm. . . . . . Vô cùng. . . . . . Ngon, cho nên Lâm Hủy liền ỡm ờ cho ngủ ở nhà mình mỗi tuần đêm. Dĩ nhiên, là ngủ ở phòng khách 【 mỉm cười 】

      Đều tại cái miệng ham ăn gây họa _:)3ゝ∠)_

      Trong xe máy lạnh rất mát, buồn bực trong lòng của Lâm Huỷ cũng dịu đôi chút, suy nghĩ về mối quan hệ giữa và Phương Dịch, nghe thấy Phương Dịch càm ràm ở bên cạnh, "Em xem em đó, lúc ở nhà em, em chỉ biết siêu thị mua đồ ăn liền và khoai tây chiên, nồi cơm điện trong nhà em dùng để làm đồ trang trí à?"

      Lâm Hủy chống cằm, chút để ý trả lời , "Phương Dịch, mỗi tuần đều bay tới đây, cảm thấy phiền à?"

      Phương Dịch trầm mặc chút, "Em cảm thấy phiền?"

      " phải là vấn đề này." Lâm Hủy nhìn bộ móng tay mới được sơn, "Tôi chỉ cảm thấy cần thiết phải cảm thấy áy náy về chuyện đó, tôi cũng để bụng đâu, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, ngủ ngủ thôi, còn để trong lòng làm gì nữa? Qua mấy tháng rồi, tôi cũng còn quan tâm nữa, hơn nữa tôi cũng kể ra chuyện làm lần kéo dài bao lâu đâu, cứ yên tâm."

      Vẻ mặt của Phương Dịch có chút là lạ, giống như là có chút bất đắc dĩ lại có chút buồn cười, "Lâm Hủy, phải là em, nhưng mà có đôi khi đầu óc em rỗng tuếch có gì hết."

      Lâm Hủy trừng mắt lên, " có ý gì?"

      mặt chữ." Phương Dịch cười khẽ tiếng, "Tạm thời đến chuyện lúc trước, phải chúng ta sớm thống nhất rồi sao, để cho tạm lại nửa năm, nếu biểu tốt được chuyển thành chính thức?"

      ". . . . . ."

      Hình như đúng là từng như vậy. . . . . . Ban đầu bọn họ say rượu loạn tính xong, Phương Dịch suốt mấy ngày trời tới tận nhà chặn lại, khiến cho Lâm Hủy phiền phức chịu được, đành phải đồng ý qua loa là tạm qua lại nửa năm. Lúc đó cũng tin là Phương Dịch lại lòng, dù sao cũng là người vừa có tiền lại vừa có tướng mạo tốt, cuộc sống này cũng phải là bộ phim thần tượng, làm gì có tình như vậy? cảm thấy chỉ cảm thấy áy náy vì mối quan hệ từ trước tới giờ của bọn họ, bao lâu nữa nhiệt tình này biến mất. Nhưng ngờ mấy tháng rồi mà vẫn duy trì được, mỗi tuần vẫn đến Trùng Khánh lần để gặp , , trong lòng Lâm Hủy có chút rối loạn.

      thích Phương Dịch, nhưng nếu như Phương Dịch chỉ mang tâm lý 'Tôi cẩn thận ngủ với người phụ nữ này nên phải chịu trách nhiệm' đối với , thà cần, cứ mỗi người phương như vậy còn hơn.

      Mà bây giờ Phương Dịch lại dùng đủ mọi hành động thể cho thấy là lòng, vô cùng nghiêm túc, cũng cảm yên tâm, tất cả những cảm xúc phức tạp đều tập trung lại, mà hôm nay thời tiết lại vô cùng nóng bức khiến cho lòng như có lửa đốt, hơn nữa càng lúc càng cháy bùng lên.

      "Khi đó tôi chỉ qua loa với cho xong chuyện thôi, nhìn ra sao?” Lâm Hủy nhíu chặt chân mày lại, “Tôi , Phương Dịch, cần phải dùng cách thức này để bồi thường chô tôi, xem ở biệt thự rộng lớn thoải mái, mà lại mỗi tuần chạy tới nhà tôi để nấu cơm, dọn dẹp phòng ốc cho tôi, có mưu đồ gì à?”

      Đột nhiên chiếc xe dừng lại, lúc này lại đúng giờ cao điểm, những chiếc xe ở phía sau tít còi inh ỏi, nhưng Phương Dịch vẫn nhúc nhích, cứ dừng xe ở giữa đường. Lâm Hủy quay đầu nhìn lại, vội la lên, “ dừng xe ở đây làm gì, chặn hết những người phía sau lại rồi kìa!"

      Phương Dịch đưa tay ra cố định cổ của lại, sau đó trườn người tới, cẩn thận hôn lên môi của Lâm Hủy. Con ngươi của Lâm Hủy giống như sắp lồi ra ngoài, chưa kịp đẩy ra, chủ động buông tay, còn chưa ghiền nên liếm liếm môi dưới, “Đây chính là mưu đồ của .”

      biết Lâm Hủy thẹn hay là tức giận, mà gương mặt của đỏ bừng lên, “……”

      lúc lâu cũng được tiếng nào, Phương Dịch khẽ xiết
      [​IMG]
      levuong, melodyevilB.Cat thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47: Cả nhà nổi tiếng
      Editor: Táo đỏ phố núi

      Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cho là trong lúc mộng du mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ tắm len lén vào weibo của , sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.

      Kể từ khi hình của Hà Phỉ Phỉ được đăng lên mạng, mỗi ngày có hàng ngàn tin nhắn gửi tới, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà số người theo dõi lên tới hai mươi triệu, tốc độ tăng lên nhanh chóng tới mức cho là trong lúc mộng du mua số lượt theo dõi. Có nhiều hoa đào như vậy tự nhiên có người có ý kiến, nhân dịp Hà Phỉ Phỉ tắm len lén vào weibo của , sau đó đăng hình đám cưới của bọn họ lên, rồi kèm theo khuôn mặt cười.

      Đối với lần này, những fan hâm mộ là nữ phản ứng là: Oa oa Kiều Hoa rất đẹp trai có thể thỏa mãn Vương Bát của chúng ta rồi, khẳng định là công phu rất là ghê gớm! Chỉ cầu được ngủ lần!

      Còn những fan hâm mộ nam phản ứng là: Kiều Hoa vừa nhìn là biết được lâu rồi, Vương Bát sau khi cưới mà sinh hoạt vợ chồng hạnh phúc bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm ! vĩnh viễn vẫn chờ em【doge】

      Cố An Thành: ". . . . . ."

      trầm mặt, lại đăng lên weibo.

      Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: Sau khi kết hôn cuộc sống vợ chồng của chúng tôi rất hạnh phúc, cần nhọc lòng lo lắng, cám ơn 【 mỉm cười 】

      Fan hâm mộ nữ: giọng điệu này tuyệt đối là của Kiều Hoa! ! Kiều Hoa nhìn em nè! ! Cửa phòng rộng mở, khi nào tới【 mỉm cười 】

      Fan hâm mộ nam: Kiều Hoa có dám so xem của ai dài và lớn hơn 【 mỉm cười 】

      Hà Phỉ Phỉ trùm khăn tắm từ trong phòng tắm ra ngoài, thấy vẻ mặt Cố An Thành giống như ghen ghét, có chút buồn cười, “ đọc tin tức gì hả? Vẻ mặt sao lại đăm chiêu như vậy.”

      Cố An Thành thoát khỏi weibo, để điện thoại lên tủ đầu giường, “ lại có thêm mấy triệu tình địch nữa.”

      Hà Phỉ Phỉ sững sờ, sau khi phản ứng lại cười nắc nẻ, “ nhìn gà hóa cuốc à, bạn bè mạng mà coi thành tình địch, cách mấy ngày lại lôi ra lần, thấy mệt à.”

      Cố An Thành trầm mặc hồi rồi , "Cũng đúng, dù sao nữa bọn họ chỉ có thể nghĩ trong lòng chút mà thôi.”

      ". . . . . ."

      Cố An Thành ngoắc ngoắc tay về phía , sau đó vỗ vỗ lên giường ngủ bên cạnh mình. “Lại đây.”

      Hà Phỉ Phỉ lại nằm bên cạnh , đưa tay đặt lên bụng của , cố ý nghịch ngợm vẽ vòng tròn lên chỗ rốn của , “Hôm nay, mẹ của chúng ta du lịch rồi, mấy ngày nữa cũng chưa về. . . . . ."

      Cố An Thành nghe hiểu mười, bắt lấy tay của , lật người đè xuống dưới, “Mấy ngày nay làm em mệt?”

      Hơi thở nóng hổi của xẹt qua phần cổ của , Hà Phỉ Phỉ bị nhột nở nụ cười, “ mệt, tiểu Kiều Hoa còn phải tiếp tục cố gắng.”

      Cố An Thành buồn cười nên cười ra tiếng, "Em đó. . . . . . giữ miệng."

      "Còn phải là học theo hay sao? vừa nhìn biết phải người đứng đắn rồi.”

      Cố An Thành nắm lấy phần eo của , "Học còn chưa đến nơi đến chốn, muốn giỏi phải chủ động hơn.”

      Hà Phỉ Phỉ quả quyết ôm lấy cổ của , sau đó ngửa đầu chủ động hôn lên bờ môi của , Cố An Thành hết sức phối hợp, thậm chí lúc Hà Phỉ Phỉ cố gắng lật người lại cho nằm ở dưới cũng hề có chút phản kháng nào, vì vậy Hà Phỉ Phỉ thành công chiếm cứ vị trí ở , muốn làm gì làm đối với Kiều Hoa nằm ở dưới.

      Bởi vì Hà Phỉ Phỉ thực quá mức lề mề, hơn nửa tiếng mà còn chưa có tiến triển gì, bị trêu chọc tới mức cả người đều dâng lên lửa nóng, rốt cuộc Cố An Thành chịu nổi nữa, phải đặt ở dưới thân, “Thôi, em cần phải cử động gì nữa hết, chỉ cần nằm yên là được rồi.”

      Đột nhiên Hà Phỉ Phỉ chống đỡ gương mặt sáp lại gần của , nghiêm mặt , “Cố An Thành, em có chuyện quan trọng muốn với .”

      Cố An Thành trong tình trạng tên lắp vào cung, làm gì còn nhiều kiên nhẫn như vậy, “Sau này lại tiếp, hử?”

      " được, bây giờ phải ngay."

      đành phải thở dài, "Được, , là chuyện gì?"

      Hà Phỉ Phỉ suy nghĩ chút, "Em. . . . . . Muốn có đứa bé."

      Cố An Thành trầm mặc.

      Hà Phỉ Phỉ vội vàng , " phải là ba mẹ em hay mẹ thúc giục đâu, chỉ là em rất muốn, em thích có đứa , hơn nữa đứa của chúng ta khẳng định là rất đáng , chỉ nghĩ tới thôi thấy thích rồi ~”

      Cố An Thành dừng chút, sau đó , "Hay là, để khoảng hai năm nữa? Em vẫn còn , vội."

      Hà Phỉ Phỉ nhăn mày lại, "Nhưng Lâm Hủy cũng mang bầu rồi. . . . . . Bọn họ còn kết hôn muộn hơn chúng ta hai tháng!"

      "Đó là do bọn họ dùng các phương pháp bảo vệ, chúng ta nên học tập mấy tấm gương xấu đó.”

      "Nhưng em muốn!"

      Cố An Thành ngồi thẳng người, xoa tóc của , "Phỉ Phỉ, chúng ta mới kết hôn hơn ba tháng, vẫn muốn trải qua thế giới hai người với em khoảng thời gian nữa, hơn nữa đành lòng để cho em chịu khổ chuyện sinh con dưỡng cái, đồng ý với … Hãy đợi thêm hai năm nữa được ?”

      "Sớm muộn gì cũng phải sinh con mà," Hà Phỉ Phỉ có chút mất mát, "Em muốn có đứa . . . . . ."

      Cố An Thành chịu nổi nhất là bộ dạng uất ức này của , trong lòng nhịn được mà mềm nhũn ra, nghĩ lại chút, sau đó lùi bước, “Vậy để hai tháng nữa , có được ?”

      Hà Phỉ Phỉ sợ đổi ý, lập tức đồng ý, "Được! cho phép lật lọng đâu đấy!”

      Cố An Thành chỉ chỉ mũi mình, " được là làm được. Vậy. . . . . . Bây giờ chuyện quan trọng cũng xong rồi, có phải em nên nghĩ tới ông chồng trong tình trạng nước dôi lửa bỏng của em chút ?”

      Bàn tay của Hà Phỉ Phỉ chống đầu, nháy nháy mắt quyến rũ , “Cho toại nguyện đó, tiểu tinh.”

      Cố An Thành cũng phụ biệt danh mà Hà Phỉ Phỉ ban tặng, cả đêm đều chăm chỉ ra sức, trước khi ngủ thiếp Hà Phỉ Phỉ nhịn được mà suy nghĩ, gần đây có phải Cố An Thành đặc biệt mua thuốc bổ thận hay . . . . . .

      Sau khi cưới ngày nào cũng ngọt ngọt ngào ngào, mỗi ngày Hà Phỉ Phỉ đều được ăn những món ăn do ông xã nấu, trôi qua vô cùng thoải mái, điều duy nhất khiến đau đầu chính là võng hồng (người nổi tiếng mạng) ngày càng nhiều, người bình thường dễ dàng ứng phó làm gì, nhưng võng hồng như bà Hà lại dễ đối phó như vậy.

      Kể từ khi bà Hà biết được con mình có nhiều người theo dõi như vậy, phải nhiều gấp mười lần của mình, lập tức càng cảm thấy buồn bực hơn, hơn nữa tâm trạng buồn bực này còn kéo dài mấy tháng mà vẫn giảm.

      Người nào đó còn cảm thấy có gì là đúng ╭(╯^╰)╮

      Đầu của Hà Phỉ Phỉ đổ đầy mồ hôi lạnh, thể nào hiểu nổi tại sao lại bị mẹ mình đối xử lạnh nhạt như vậy, trước kia thèm lời nào, biết từ lúc nào lại bắt đầu móc mỉa _:)3ゝ∠)_

      ngày nào đó, đột nhiên bà Hà phúc khí tâm linh (khi vận may đến, người ta linh hoạt khôn ngoan hơn), lôi kéo Hà Phỉ Phỉ lại giảng giải cho ý tưởng mới, "Phỉ Phỉ, sau này bất kể con đăng cái gì lên Weibo, hãy thêm mẹ vào, bây giờ mạng người ta hay làm vậy, để like lẫn nhau, để được biết đến nhiều hơn, sao nào, tồi đúng ?"

      Hà Phỉ Phỉ =||

      Vừa nhìn thấy có bất cứ cảm xúc nào mặt, bà Hà lập tức nghiêm mặt lại, "Sao thế, có hơn hai mươi triệu người theo dõi cho rằng mình có tài năng, ngay cả lời của mẹ cũng thèm nghe nữa sao."

      Hà Phỉ Phỉ thể làm gì khác hơn là đồng ý với mẹ của , "Được, được, con biết rồi, con biết rồi."

      Vì vậy kể từ lúc đó, mỗi khi Hà Phỉ Phỉ đăng cái gì lên Weibo cũng có nội dung như thế này ↓

      Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: hôm nay dạo trong nhạc hàng buffet mới mở, giá cả cũng tồi, đồ ăn tươi ngon, chất lượng. Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương

      Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: ha ha ha mau nhìn tấm hình động này , ngừng cười được ha ha ha ha ha ha ha Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương

      Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát: chủ đề hôm nay: nhu cầu của bạn hơi lớn chút phải làm thế nào? Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương

      Đám bạn mạng nhanh chóng phát người có tên là Cúc Hoa biến thành hoa hướng dương luôn là đối tượng mà Vương Bát gắn thẻ vào mỗi bài viết của , vì vậy mọi người tò mò vào xem, ồ, là người hay viết những mẩu truyện ngắn, chắc cũng có mối quan hệ tệ với Vương Bát, vì vậy tiện tay bấm theo dõi luôn.

      Bà Hà thấy mỗi ngày tài khoản của mình có thêm hàng trăm hàng ngàn người theo dõi, khỏi vui vẻ ra mặt,
      [​IMG]
      melodyevilB.Cat thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :