TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 30: Chúng ta ở đâu trong thế giới này
Nana tự mở chai rượu, cũng nhiều rót ra cốc uống luôn mấy chén. Rượu nặng làm choáng váng, ngồi phịch xuống ghế.
“Maya, tớ chẳng hiểu tại sao tớ lại được sinh ra đời này nữa”
Tư Tuyền châm điếu thuốc, mùi cherry ngọt ngào tỏa ra khí. cười cười “Dĩ nhiên là sinh ra để chúng mình quen nhau rồi”
“Mẹ tớ, đến bây giờ tớ vẫn rất ghét bà ấy. Cứ sống như vậy ở Trung Quốc cũng được, tại sao lại đưa tớ đến Nhật Bản”
“Chỉ là muốn cho cậu cuộc sống tốt hơn thôi”
“Ý cậu là tiền nhiều hơn ấy hả?” Nana nhếch mép cười, tự châm điếu thuốc khác “Nhiều tiền như thế, tớ biết làm gì bây giờ?”
“Tớ nghĩ, làm hết dự án này. Tớ quay lại EU làm việc. Cứ ở Trung Quốc tớ ko đủ năm kinh nghiệm thi RIBA 3”
“Cậu định đâu? Tớ cùng với cậu”
“Lúc đầu định Milan đó, nhưng giờ Milan cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Tớ vẫn chưa chọn được nhưng nhất định quay lại ”
“Maya à, cậu khuyên tớ nhiều như vây. Nhưng bản thân cậu cũng có dám đối diện đâu?”
Nana cười, hai người cạn chén. Thực ra, Nana cũng nhận ra Tư Tuyền gần như dấu “+” trái ngược hẳn với mình, nhưng hiểu sao thực chưa bao giờ thấy Tư Tuyền vui vẻ. Thường xuyên thấy ấy máu me đầm đìa, trầy trật vượt ra khỏi cái kén của chính mình.
Còn , bò lên từ dưới đáy xã hội, đỉnh cao được đổi bằng danh dự và lòng tự trọng của bản thân. Lần này, thực ra phải là thất vọng vì dòng họ Takahashi, mà chỉ là biết nên đâu, làm gì, chơi vơi giữa thế giới này. may vì vẫn còn Maya bên cạnh.
Hai người uống rất nhiều rượu, Tư Tuyền cảm thấy đầu óc quay cuồng, Nana ngủ gục sofa. biết bây giờ là mấy giờ, nhưng phải về nhà. Fredrick con ngủ ở ngoài rất nguy hiểm. cấm chơi, nhưng chơi xong nhất định phải tỉnh táo về nhà.
Tư Tuyền chật vật nhấn nút gọi phục vụ thanh toán, vài phút sau quản lý đem biên lai vào. liếc nhìn hóa đơn, hoa mắt đến mức đọc nổi số. Quản lý phải đọc lại lượt. Tư Tuyền rút ví, đoán chỗ tiền mặt đủ nên đưa thẻ thanh toán, trong đấy còn mấy tháng tiền lương Diệp Chính trả mà chưa tiêu hết, rồi tiền bà Tạ và chị cho, chắc là đủ.
Quản lý cẩn thận quẹt quẹt lại 3 lần, chắc chắn trong thẻ đủ tiền. Đầu đầy mồ hôi, bà tổ ơi là bà tổ, đủ tiền đừng đến nơi sang chảnh chứ. Bình thường vào đây, ít người gọi đồ mà nhìn giá, thi thoảng cũng có trường hợp há hốc mồm nhưng hầu hết đều thuộc hàng đại gia nên cũng cắn răng trả tiền rồi thôi. Còn trường hợp này ấy à! Có nên gọi cho Mạch thiếu ? Lỡ mấy đại gia này mà bảo phẩy tay quen biết chắc cũng chết.
“Tạ tiểu thư, thẻ của có vấn đề, thể thanh toán được”
Tư Tuyền mờ mịt nhìn quản lý, thẻ hỏng? Hay đủ tiền, trong thẻ có hơn trăm vạn, cũng vẫn chưa đủ hả?
Tư Tuyền dốc ngược ví, tiền xu tiền giấy đổ ngược ra bàn. chật vật đếm mấy tờ tiền lẻ bàn mà quản lý chỉ liếc mắt cũng thấy là đủ. Cuối cùng Tư Tuyền hoa mắt đến mức thể thả chúng ra để đỡ lấy đầu. nữ phục vụ vội ngồi xổm xuống đỡ , cho uống ít trà giải rượu. Phải đến phút sau, Tư Tuyền mới đủ góp nhặt ít tỉnh táo “thẻ ở trong ví”
Quản lý hiểu ý, cẩn thận lấy giấy tờ bên trong ví ra. Quả nhiên trừ giấy tờ tùy thân còn chiếc thẻ màu đen tuyền. Quản lý thở hắt ra hơi, lại tiếp tục lạy tạ bà tổ, thẻ đen này thỉnh thoảng cũng được thấy, thẻ tín dụng chỉ dành riêng cho giới siêu giàu do trong 05 bank lớn nhất thế giới cung cấp. Với hạn mức của thẻ này chục chai rượu nữa cũng thành vấn đề.
Thẻ thanh toán được ngay, quản lý thờ phào nhõm. Cái tên in thẻ làm hơi lăn tăn chút, người Trung Quốc dùng tên tiếng nhiều nhưng đây ràng là cái họ nước ngoài rất phổ thông. Có lẽ là con lai.
“Miss Logde?” chuyển sang giọng tiếng hỏi lại
“Yes?” Tư Tuyền mơ màng trả lời
“Are you ok? Can you sigh?”
Tư Tuyền máy móc đón lấy cái bút, kí chữ cực kì quen thuộc. Quản lý nhìn cách kí tên ràng chính là chủ thẻ.
“Ok? I wanna go to bed. do not disturb? please?” Tư Tuyền lại gục xuống
“Where is your home? I’ll to take you on?”
“No...no.. thanks”
Quản lý nhìn sang Nana gần như bất tỉnh nhân , do dự xem có nên gọi cho Mạch Tuệ . Ây dà, nếu để hai người này ngủ ở đây sợ rằng được.