[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 30:
      Chúng ta ở đâu trong thế giới này
      Nana tự mở chai rượu, cũng nhiều rót ra cốc uống luôn mấy chén. Rượu nặng làm choáng váng, ngồi phịch xuống ghế.

      “Maya, tớ chẳng hiểu tại sao tớ lại được sinh ra đời này nữa”

      Tư Tuyền châm điếu thuốc, mùi cherry ngọt ngào tỏa ra khí. cười cười “Dĩ nhiên là sinh ra để chúng mình quen nhau rồi”

      “Mẹ tớ, đến bây giờ tớ vẫn rất ghét bà ấy. Cứ sống như vậy ở Trung Quốc cũng được, tại sao lại đưa tớ đến Nhật Bản”

      “Chỉ là muốn cho cậu cuộc sống tốt hơn thôi”

      “Ý cậu là tiền nhiều hơn ấy hả?” Nana nhếch mép cười, tự châm điếu thuốc khác “Nhiều tiền như thế, tớ biết làm gì bây giờ?”

      “Tớ nghĩ, làm hết dự án này. Tớ quay lại EU làm việc. Cứ ở Trung Quốc tớ ko đủ năm kinh nghiệm thi RIBA 3”

      “Cậu định đâu? Tớ cùng với cậu”

      “Lúc đầu định Milan đó, nhưng giờ Milan cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Tớ vẫn chưa chọn được nhưng nhất định quay lại

      “Maya à, cậu khuyên tớ nhiều như vây. Nhưng bản thân cậu cũng có dám đối diện đâu?”

      Nana cười, hai người cạn chén. Thực ra, Nana cũng nhận ra Tư Tuyền gần như dấu “+” trái ngược hẳn với mình, nhưng hiểu sao thực chưa bao giờ thấy Tư Tuyền vui vẻ. Thường xuyên thấy ấy máu me đầm đìa, trầy trật vượt ra khỏi cái kén của chính mình.

      Còn , bò lên từ dưới đáy xã hội, đỉnh cao được đổi bằng danh dự và lòng tự trọng của bản thân. Lần này, thực ra phải là thất vọng vì dòng họ Takahashi, mà chỉ là biết nên đâu, làm gì, chơi vơi giữa thế giới này. may vì vẫn còn Maya bên cạnh.

      Hai người uống rất nhiều rượu, Tư Tuyền cảm thấy đầu óc quay cuồng, Nana ngủ gục sofa. biết bây giờ là mấy giờ, nhưng phải về nhà. Fredrick con ngủ ở ngoài rất nguy hiểm. cấm chơi, nhưng chơi xong nhất định phải tỉnh táo về nhà.

      Tư Tuyền chật vật nhấn nút gọi phục vụ thanh toán, vài phút sau quản lý đem biên lai vào. liếc nhìn hóa đơn, hoa mắt đến mức đọc nổi số. Quản lý phải đọc lại lượt. Tư Tuyền rút ví, đoán chỗ tiền mặt đủ nên đưa thẻ thanh toán, trong đấy còn mấy tháng tiền lương Diệp Chính trả mà chưa tiêu hết, rồi tiền bà Tạ và chị cho, chắc là đủ.

      Quản lý cẩn thận quẹt quẹt lại 3 lần, chắc chắn trong thẻ đủ tiền. Đầu đầy mồ hôi, bà tổ ơi là bà tổ, đủ tiền đừng đến nơi sang chảnh chứ. Bình thường vào đây, ít người gọi đồ mà nhìn giá, thi thoảng cũng có trường hợp há hốc mồm nhưng hầu hết đều thuộc hàng đại gia nên cũng cắn răng trả tiền rồi thôi. Còn trường hợp này ấy à! Có nên gọi cho Mạch thiếu ? Lỡ mấy đại gia này mà bảo phẩy tay quen biết chắc cũng chết.

      “Tạ tiểu thư, thẻ của có vấn đề, thể thanh toán được”

      Tư Tuyền mờ mịt nhìn quản lý, thẻ hỏng? Hay đủ tiền, trong thẻ có hơn trăm vạn, cũng vẫn chưa đủ hả?

      Tư Tuyền dốc ngược ví, tiền xu tiền giấy đổ ngược ra bàn. chật vật đếm mấy tờ tiền lẻ bàn mà quản lý chỉ liếc mắt cũng thấy là đủ. Cuối cùng Tư Tuyền hoa mắt đến mức thể thả chúng ra để đỡ lấy đầu. nữ phục vụ vội ngồi xổm xuống đỡ , cho uống ít trà giải rượu. Phải đến phút sau, Tư Tuyền mới đủ góp nhặt ít tỉnh táo “thẻ ở trong ví”

      Quản lý hiểu ý, cẩn thận lấy giấy tờ bên trong ví ra. Quả nhiên trừ giấy tờ tùy thân còn chiếc thẻ màu đen tuyền. Quản lý thở hắt ra hơi, lại tiếp tục lạy tạ bà tổ, thẻ đen này thỉnh thoảng cũng được thấy, thẻ tín dụng chỉ dành riêng cho giới siêu giàu do trong 05 bank lớn nhất thế giới cung cấp. Với hạn mức của thẻ này chục chai rượu nữa cũng thành vấn đề.

      Thẻ thanh toán được ngay, quản lý thờ phào nhõm. Cái tên in thẻ làm hơi lăn tăn chút, người Trung Quốc dùng tên tiếng nhiều nhưng đây ràng là cái họ nước ngoài rất phổ thông. Có lẽ là con lai.

      “Miss Logde?” chuyển sang giọng tiếng hỏi lại

      “Yes?” Tư Tuyền mơ màng trả lời

      “Are you ok? Can you sigh?”

      Tư Tuyền máy móc đón lấy cái bút, kí chữ cực kì quen thuộc. Quản lý nhìn cách kí tên ràng chính là chủ thẻ.

      “Ok? I wanna go to bed. do not disturb? please?” Tư Tuyền lại gục xuống

      “Where is your home? I’ll to take you on?”

      “No...no.. thanks”

      Quản lý nhìn sang Nana gần như bất tỉnh nhân , do dự xem có nên gọi cho Mạch Tuệ . Ây dà, nếu để hai người này ngủ ở đây sợ rằng được.
      Last edited: 30/6/17

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 31 :
      Uống say
      Lúc quản lý gọi, Mạch Tuệ vẫn công ty. Từ ngày Trịnh Thiếu Thành quay trở về Hoa Hạ làm người thừa kế, toàn bộ công việc trong công ty về tay hết. Gia đình Mạch Tuệ vốn phải làm kinh doanh, nhiều người em họ của hầu hết đều làm việc trong quân đội. Ông Mạch là con trai út của Mạch lão sư, lại là con . Mấy người bác phía cũng có nhiều con trai con , thành ra Mạch Tuệ gần như nhất trong nhà, cho nên được thoải mái tự do, thích làm gì làm hơn những người khác.

      Mạch Tuệ nghe quản lý trình bày xong, vội vàng bỏ hết công việc lao đến. Lúc đến, Tư Tuyền tỉnh, dù là tỉnh táo lắm. cùng vẫn say bất tỉnh nhân .

      “Tuyền Tuyền, có nhận ra ?”

      Tư Tuyền ngơ ngác nhìn lên, yếu ớt trả lời “A Tuệ”

      “Đứng dậy được ? đưa em về nhé?” Tư Tuyền gật đầu, vẫn còn nhớ đến chuyện, níu áo vest của Mạch Tuê, kêu khe khẽ “Nana”

      biết rồi! Em tự được ?

      Tư Tuyền đứng dậy, Mạch Tuệ bảo phục vụ đỡ lấy rồi bế Nana dậy. Cả hai đều chỉ như con mèo con. tên Nana khá là ngoan, ngủ sâu, gần như có phản ứng gì.

      Mạch Tuệ đưa cả hai về nhà. bảo phục vụ thay quần áo giúp hai người rồi nhờ ta nấu ít cháo. Loanh quanh lúc cũng hơn giờ, Mạch Tuệ quay lại phòng ngủ chính, muộn thế này cũng muốn về nữa.

      Tư Tuyền ngủ giấc rất sâu, đến tận lúc Nana đẩy người , dí sát điện thoại vào tai mới tỉnh. Tư Tuyền mơ màng nhận điện thoại, giọng trầm ấm vui vẻ vang lên trong điện thoại

      “Tôi đánh thức rồi sao? Maya tiểu thư!”

      “Peter! fuck! Có chuyện gì vậy?” Tư Tuyền cắm đầu vào gối, đầu vẫn quay quay

      “Đêm qua tôi thấy thanh toán bill khoảng 10,000$ tiền rượu. Có chắc là thanh toán vậy?”

      “10,000$?” Tư Tuyền lẩm nhẩm, năm giây sau bật dậy. Vội vàng check lại tin nhắn trừ tiền trong điện thoại. sai!

      “Trời, tôi gọi đồ trước đó nhìn giá” Tư Tuyền vò vò đầu, điên rồ . 10,000$, ba chai rượu, đêm qua đến chỗ quái quỷ nào vậy? Quán bar này cũng biết kiếm tiền đấy.

      sao. Tôi gọi chỉ để xác nhận chắc chắn thanh toán thôi! Lâu lắm rồi thấy quẹt thẻ khoản nào lớn như vậy” Peter lại cười. Tiểu thư Maya tiêu tiền được phóng khoáng lắm, giống như những tiểu thư nhà giàu khác, nên đột nhiên thanh toán khoản lớn như này bình thường.

      “Ồ Peter! Váy tôi cưới chị tôi đặt ở Dior xong chưa? Hôm trước họ báo với tôi gửi trễ chút?

      “Tôi check lại nhé, nếu kịp lúc sir Andrew sang Trung Quốc, tôi gửi kèm cho

      vú Mary chuẩn bị giúp tôi ít váy dự tiệc nhé. Gửi cùng sang luôn, mỗi style vài cái. Tôi còn ở Trung Quốc hết năm nay, lúc về chủ quan mang theo”

      “Vâng, thưa . có dự định quay lại trong thời gian gần đây ? Có mấy thiệp mời được gửi đến cho đấy”

      “Đợt Noel tôi với dượng Andrew về. Còn bây giờ cứ từ chối hết giúp tôi. Tôi bận lắm, vừa mới nhận công trình xong”

      “Được, tôi sắp xếp. còn việc gì cần tôi nữa ?”

      tôi bao giờ sang?”

      “Chưa có kế hoạch cụ thể, tôi nghĩ sir Fredrick đích thân với thôi. Giờ ngài ấy vụ làm ăn lớn ở Thụy Sĩ, trong tuần này có lẽ cũng trở lại .”

      “Ok, cám ơn ”.

      Peter thêm vài câu rồi cúp máy. Peter phải trợ lý của mà là trợ lý của Fredrickirc, trong ba trợ lý thân cận nhất. Nhưng khác với Simon và Benjamin luôn theo sát Fredrick Peter luôn ở trong nước, xử lý các chuyện liên quan đến đời sống riêng tư của Fredrick, nhân tiện xử lý luôn cả .

      Peter có thể coi là người theo Fredrick lâu nhất, lần đầu gặp Peter còn khá , chỉ khoảng năm sáu tuổi, nhiệm vụ đầu tiên Peter nhận đó chính là trông khỏi quậy phá ở bữa tiệc.

      Tư Tuyền bần thần nhìn số tiền tiêu trong đêm qua, số tiền này quá lớn. làm cũng được hai năm, cũng biết có những người làm cả năm mới được như vậy. Rồi xong, tiêu hết trong vòng đêm, thậm chí còn chẳng thèm tỉnh táo. Nghĩ đến chuyện tỉnh táo, hình như sáng nay phải làm.

      Tư Tuyền nhìn đồng hồ, hơn 9h00 sáng. bật dậy tắm rửa gội đầu, vội vã thay bộ quần áo mới. Diệp Chính quát đến chết mất.

      Lúc Tư Tuyền đến công ty gần 10h00, Diệp Chính có ở công ty. A Sảng nhìn thấy mắt sáng như đèn pha. Chưa có ai trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng này mà có thể thoát khỏi móng vuốt của Diệp tổng, có đến hẳn ngày chơi trò mất tích như .

      Tuy nhiên, ngày mất tích này cũng như xuất của Nana làm Tư Tuyền bình tĩnh lại hẳn. Sức sáng tạo cũng mạnh mẽ hơn, thậm chí giữa buổi chiều còn chốt xong cho A Sảng phương án làm hồ bơi và vườn hồng như nào.
      Last edited: 30/6/17

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 32:
      Tôi nghĩ nên mời luật sư
      Ba giờ chiều, Diệp Chính trở về văn phòng. Lúc đó Tư Tuyền cùng đội chú Hoàng tính lại diện tích sàn nhà chính. gọi Tư Tuyền đến văn phòng.

      “Sao? Tinh thần có vẻ tốt mà nhìn người em lờ đờ như xác chết thế?”

      “Đêm qua uống nhiều rượu quá, hơi đau đầu”

      Diệp Chính quay quay chiếc bút giữa mấy đầu ngón tay, cười cười “Uống gần hết 3 chai Dorthmun, còn sợ là có khi phải cho em nghỉ ngày hôm nay nữa ấy. Tâm trạng đến thế cơ à?”

      “Sao biết?” Tư Tuyền ngạc nhiên, chẳng lẽ Peter chán sống mà mách lẻo đến tận Diệp Chính

      “Sáng nay A Tuệ gọi cho , bảo chắc em hôm nay làm. Đêm qua nó cũng tin em uống nhiều đến thế, còn phải kiểm tra lại hóa đơn cho em. Đại tiểu thư à, chơi bời cũng hoành tráng quá đấy”

      “Haha, quá khen” Hóa ra hôm qua Mạch Tuệ đến đón các về là , còn cứ nghĩ là mình năm mơ.

      Chuông điện thoại kêu, Nana gọi, bảo tối nay đích thân nấu ăn. Tư Tuyền cảm giác tâm trạng mình đột ngột thăng hoa trong tíc tắc. Nana rất ít khi nấu nướng nhưng ơn trời, ấy nấu ăn cực kì tuyệt.

      “Nana , có muốn qua ăn tối ?”

      Diệp Chính gật đầu, đến nửa tháng nay chưa có bữa cơm nào tử tế, từ chối lúc này quả là quá thiếu sáng suốt.

      “Đêm nay vẫn phải tăng ca, tầm 9h chúng ta quay lại, mất nhiều thời gian đâu”

      Tư Tuyền chớp mắt, Diệp Chính như thể mới là người được mời vậy.

      “À, mời cả Mạch Tuệ nữa. Hôm qua ấy đưa bọn em về”

      Kết thúc cuộc chuyện, Tư Tuyền và Diệp Chính quay lại việc chính. Có quá nhiều khoản chi phí phát sinh trong dự án, đấy là còn chưa kể các khoản phải chi cho khu trại ngựa và trường đua. Tư Tuyền có kiến thức nhiều về vật liệu trong nước nên phần lớn A Sảng hoặc tổ chú Hoàng đề xuất, tổng hợp rồi chốt lại.

      Những lúc ở cùng với Diệp Chính trong văn phòng như này, thường có cảm giác quay lại thời gian đó, khi bọn họ còn chập chững xây những ngôi nhà đầu tiên. Thế mà cũng có nhiều năm trôi qua, bây giờ chỉ còn lại hai người bọn họ.

      Hơn 6 giờ, Lucy gõ cửa hỏi hai người có muốn gọi đồ ăn tối . Diệp Chính từ chối, bỏ kính xuống đứng dậy.

      thôi, về nhà nào”. Sau đó hai người rời dưới con mắt mờ ám khinh bỉ của cả văn phòng.

      Khi hai người về đến nhà, Mạch Tuệ cũng đến. ngồi ở bàn ăn, chăm chú gọt mấy quả táo trong khi Nana bận rộn nấu nướng.

      “Hút thuốc vừa thôi em ạ, càng ngày càng gầy” Diệp Chính thoải mái ngồi xuống bên cạnh Mạch Tuệ, tự giác cầm miếng táo lên ăn.

      vẫn chưa kết hôn à? Có muốn xét đến trường hợp của em ?” Nana quay lại, đặt đĩa beefsteak lên mặt bàn. Hôm nay có Ragu bò hầm, beefsteak và rau trộn.

      Mạch Tuệ đứng dậy mở chai vang đỏ, rót ra mấy cái ly. Chai vang còn ⅔, cũng chẳng nhớ tại sao lại xuất ở đây nữa, tuy nhiên mùi vị cũng khá được.

      “À, A Chính, có biết luật sư nào chuyên về tố tụng tài sản ?

      Nana nhấp ngụm rượu hỏi.

      “Có chuyện gì vậy?”

      “Em được thừa kế hai căn nhà ở Trung Quốc trước khi sang Nhật nhưng lâu quá về, có người tự ý vào ở rồi bảo đấy là nhà họ”

      “Có giấy tờ gì ? Em vẫn giữ quốc tịch Nhật à?”

      “Có, giấy thừa kế, chuyển giao tài sản khi đủ mười tám tuổi. Lúc chiều em có gọi cho luật sư phụ trách ông ấy hàng năm vẫn đóng thuế đầy đủ nhưng cho thuê bao giờ. Ông ấy cũng việc này nếu để luật sư từ Nhật sang chi phí và khả năng hoạt động đều cao và hiệu quả bằng thuê luật sư Trung Quốc”

      Mạch Tuệ đặt nĩa xuống, chậm rãi sau khi ăn hết đĩa beefsteak

      “Để gọi cho em luật sư bên Hoa Hạ, bên đó hay phải xử lý các vấn đề liên quan đến đất đai.”

      “À chỗ luật sư Chu hả?” Diệp Chính hỏi lại, có mấy lần cũng nhờ người này giải quyết giúp số thủ tục.

      “Dù sao Hoa Hạ nuôi đám luật sư đó cũng phải để ăn ngồi rồi đâu”. Mạch Tuệ với lấy bánh mì, bắt đầu tấn công món Ragu bò. bé này, coi thường ấy rồi, nấu ăn quả quá ngon.

      Khi Mạch Tuệ gọi điện, luật sư Chu mai ông phải công tác nên bây giờ nếu tiện ông qua xem luôn. Nana gật đầu, tìm giấy tờ.

      Luật sư Chu là người to béo, từ tầng hầm lên đến tầng hai mươi nhăm bằng thang máy cũng có thể thở hồng hộc. Thực ra ông cũng lớn tuổi, ngoài bốn mươi chút, có điều vì thường xuyên phải sử dụng mồm mép đầu óc, cho nên nhìn hơi già.

      Ông đứng đầu nhóm luật sư của tập đoàn Hoa Hạ, trong giới hành pháp cũng được coi là có tiếng . Bản thân ông rất giỏi trong việc tư vấn pháp lý, phân tích, đánh giá, giải quyết các vấn đề phát sinh trong kinh doanh, các hoạt động kinh doanh, đặc biệt là trong việc mua bán sát nhập tài sản.
      Last edited: 30/6/17

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 33 :
      Đừng hẹn ở Thiên An Môn
      Luật sư Chu nới cà vạt, cởi áo khoác, chiếc áo sơ mi trắng đẫm mồ hôi, im lặng ngồi xem hết đống giầy tờ, cuối cùng nghiêm túc

      “Giấy tờ rất đầy đủ, có đủ quyền sở hữu với các tài sản này. Vấn đề là bây giờ các tài sản này bị chiếm dụng bất hợp pháp. Tôi nghĩ là tôi cho luật sư theo vụ này, chúng ta tiến hành hòa giải trước, nếu hòa giải được bắt đầu tố tụng. Theo tôi, nên làm giấy tờ ủy quyền cho luật sư giải quyết. Mấy ngôi nhà này đều nằm ở khu vực phía đông vành đai hai. Khu này có nhiều tệ nạn, đến chính quyền cũng còn muốn động chạm. Ở đây phần lớn là dân nhập cư, cho nên dù là mất thêm chi phí nhưng với tình trạng của bây giờ đây là phương án tốt nhất”.

      Nana gật đầu, cũng thiếu tiền. Ba căn nhà này sau khi thu hồi được, có lẽ cũng bán luôn. Tư Tuyền ở lại Trung Quốc, Tư Tuyền đâu đó. Cứ để tài sản ở đây, sớm muộn gì cũng có chim tú hú chiếm tổ cúc cu thôi.

      “Mai tôi phải công tác nên tôi bảo văn phòng luật sư liên hệ với . Đừng lo lắng, vụ này rất đơn giản, giấy tờ của rất đầy đủ. Tôi nghĩ chỉ cần hòa giải cũng có thể giải quyết được, chưa chắc phải tố tụng đâu. Mạch tổng, tôi xin phép nhé, phải về chuẩn bị tài liệu”

      Mạch Tuệ đứng dậy tiễn, Tư Tuyền với lấy bao thuốc của Nana, châm điếu, mùi cherry ngọt ngào lan tỏa. Diệp Chính gườm gườm nhìn với vẻ hài lòng. Mạch Tuệ cũng hài lòng, trước khi Nana xuất , Tư Tuyền rất ngoan, dù là có nhiều lúc được dịu dàng hiền thục lắm. Bây giờ, Tư Tuyền cho cảm giác ấy như đứa trẻ bất cần đời.

      Điện thoại kêu, Tư Tuyền nhìn số rồi đứng dậy ra ngoài.

      Tạ, chào , tôi là Tôn Thế Văn. Chúng ta gặp nhau hôm qua”

      Giọng người đàn ông điện thoại rất trầm.

      “Chào . Tôi xin lỗi, hôm nay tôi bận quá, để ý điện thoại”

      sao. Tôi gọi cho để hỏi chuyện về Tiểu Văn. Em ấy có ổn ?”

      Tư Tuyền cảm thấy, so với hai mẹ con nhà bà Tôn hôm trước, Tôn Thế Văn thuộc cùng thế giới với họ. Trông có vẻ rất nguy hiểm, nhưng lại đáng tin hơn hai mẹ con nhà kia.

      “Nana ổn, ấy ở cùng với tôi”

      “Tôi có thể gặp ấy ? Tôi chuyện với mẹ tôi về chuyện ngôi nhà kia. ra là tôi muốn mua lại”

      Tư Tuyền im lặng, cuối cùng

      phải chỉ mình ngôi nhà đó, còn hai ngôi nhà khác. Chúng tôi liên hệ với luật , có lẽ ngày mai hoặc ngày kia họ liên hệ với gia đình .”

      Người đàn ông cũng im lặng, sau cùng .

      có thể nghe tôi được ?”

      “Được”

      “Tôi biết trong chuyện này, người sai là gia đình chúng tôi, trong đó có nhiều khuất tất, tôi cũng chuyện với mẹ tôi. Tôi nghĩ cũng gặp mẹ tôi, mẹ tôi phải là người biết lí lẽ. Tôi cũng sợ Tiểu Văn gặp mẹ tôi phải nghe nhiều câu khó nghe. yên tâm, Tiểu Văn là người quan trọng với tôi nhiều năm về trước, đến bây giờ vẫn vậy.”

      muốn gì?”

      “Tôi muốn mua lại ngôi nhà đó, dù sao nó cũng nằm ở vị trí tốt, Tiểu Văn cùng với , tôi nghĩ ấy ra khỏi thế giới của chúng tôi rồi. Nếu ấy muốn bán, có thể đổi cũng được, tôi có vài căn nhà ở vị trí tốt hơn. Tốt nhất nếu có thể, tôi muốn gặp trực tiếp ấy để trao đổi.”

      Tư Tuyền im lặng, cảm thấy ta xấu hoặc ít nhất có ý đồ gì với Nana.

      “Tôi chuyển lời giúp . Nếu gặp tôi muốn đến địa chỉ chúng tôi chọn sẵn.”

      “Được”

      Tôn Thế Văn thoải mái , bé này cũng khá thông minh, biết tiến lùi đúng chỗ.

      Tư Tuyền cúp máy, bên ngoài Nana ngồi xem ti vi cùng với Diệp Chính. Mạch Tuệ ngồi chơi game điện thoại.

      “Nana, cái người đàn ông hôm qua… chính là cái người đưa hai đứa mình ra đó. muốn gặp cậu.”

      Nana ngẩng lên, lặng lẽ nhìn , đến tận lúc điếu thuốc cháy dở chạm vào tay mới sực tỉnh.

      ta tìm tớ có chuyện gì?”

      “Muốn về chuyện ngôi nhà kia”

      “Ngôi nhà kia à?” Nana dập điếu thuốc “ ta gọi cho cậu?”

      Tư Tuyền gật đầu, Nana đón lấy điện thoại, đứng dậy vào trong phòng. Diệp Chính nhìn lom lom, sau đó cũng châm điếu thuốc.

      “Ai vậy? Nana vẫn còn người thân ở Trung quốc à?”

      , chính là cái người chiếm nhà của cậu ấy.”.

      Vài phút sau, Nana quay trở ra, cầm theo ví và trả điện thoại lại cho Tư Tuyền

      “Tớ gặp ta. Cậu đêm nay có về ?”

      “Cậu á? Hẹn ở đâu? Tớ cùng với cậu”.

      cần đâu, tớ hẹn ta ở quảng trường Thiên An Môn.”

      “Cậu có biết đường đâu?

      “Taxi”

      Trời, Tư Tuyền quay sang Diệp Chính “em cùng với Nana, lúc về rồi tăng ca được ?”

      “Em có biết quảng trường Thiên An Môn ở đâu ?”

      “Taxi”

      Dù về nước được mấy tháng, nhưng cũng đủ lớn để người trong nhà còn dắt quảng trường Thiên An Môn chơi nữa. Thực ra Tư Tuyền cũng chỉ biết nó ở gần nhà , lúc được cho ra chơi hai lần.

      “Tối nay rảnh, để đưa bạn em

      Mạch Tuệ ngẩng đầu lên khỏi điện thoại, ôn tồn .

      “Đừng hẹn ở Thiên An Môn, chỗ đó rất rộng, em tìm được ta đâu. Bảo ta đến quán trà Gia , đường số 5 khu Đông Hoa. Chúng ta gặp ta ở đó”

      Nana nhìn Mạch Tuệ, sau đó nhìn sang Tư Tuyền nhìn mình đầy lo lắng rồi gật đầu. định nhắn tin địa chỉ cho Tôn Thế Văn, sau đó chợt nhớ ra có lẽ ta chẳng biết tiếng , mà cũng chẳng biết tiếng nhật nên đành gọi lại.

      “A Tuệ, cẩn thận, ta … em biết, nhưng hình như là xã hội đen đấy”.

      Mạch Tuệ đứng dậy lấy áo vest, xoa đầu Tư Tuyền “ mà phải sợ thằng nhãi khu Đông, làm sao dám ngẩng mặt ở Bắc Kinh này? Theo A Chính làm , lát nữa mang đồ ăn khuya về cho em”.
      Last edited: 30/6/17

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 34:
      thích ấy à?
      Bốn người cùng xuống thang máy, Tư Tuyền vẫn còn lo lắng, Nana hoàn toàn im lặng, dù sao cùng lắm đánh nhau trận. Cũng phải biết đánh người.

      Mạch Tuệ đưa Diệp Chính và Tư Tuyền về công ty rồi mới rời . Hai người ngồi xe rất im lặng. Nana nhìn ngắm đường phố Bắc Kinh bên ngoài cửa sổ, đường phố rất nhộn nhịp, những biển hiệu sáng choang, chợt nhớ đến phố Shibuya về đêm, cũng mang cảm giác như vậy.

      “Em rời Trung Quốc bao lâu rồi?

      Nana quay lại, ánh đèn loang loáng chiếu vào mặt Mạch Tuệ, khuôn mặt nhìn nghiêng có sắc sảo lạnh lùng riêng, giống như lúc nhìn chính diện, ôn hòa dễ gân như ông nhà hàng xóm.

      “Khoảng mười lăm mười sáu năm”

      “Cũng lâu đấy nhỉ. Em gặp Tuyền Tuyền ở ?”

      muốn gì?”

      Thường hiếm có người nào chịu chuyện với Nana quá ba câu, đơn giản vì bộ dạng lúc nào cũng lạnh như tiền.

      Mạch Tuệ thấy thẳng thắn như vậy cũng vòng vo nữa.

      thích Tư Tuyền hút thuốc, uống rượu”

      Nana quay sang, chăm chú nhìn. Mạch Tuệ thấy trong mắt dò xét, nhưng cũng dừng lại.

      “Em cũng vậy. tốt, hại sức khỏe”.

      Hai người im lặng, cảm giác như nhìn đủ, Nana ngờ vực hỏi

      thích nó?”

      Mạch Tuệ rẽ phải, chiếc xe ẩu vụt qua , lắc đầu

      “Sao em lại nghĩ vậy?”

      quan trọng. Nhưng Maya có ông rất bá đạo, dễ dàng qua cửa ấy đâu”

      Mạch Tuệ buồn cười, Tư Khiêm đúng là có chút khó tính, nhưng đối xử với Hầu Thần và bọn rất ôn hòa.

      “Ngại quá, phải như em nghĩ. có bạn rồi”

      Nana gì, xưa nay số đàn ông tiếp cận Tư Tuyền cũng phải ít, nhưng thường bị Fredrick gạt bay trong môt nốt nhạc.

      “Chúng ta đâu vậy?”

      “Đừng sợ, cũng dám mang em bán mà. Thiên An Môn lớn như vậy em cũng dám hẹn người ta ở đó”

      “Ở Trung Quốc, ngoài Thiên An Môn tôi biết chỗ nào khác.”

      Điều này Mạch Tuệ có thể hiểu, ra ngoài du học hai năm về đường còn nhầm. Nana và Tư Tuyền, người từ lúc còn quá , người năm về Trung Quốc quá ba lần. Lệ thuộc vào taxi cũng phải.

      Mạch Tuệ dừng xe trước khu vực cũng đông đúc lắm, quán trà nằm ngay phố lớn, rất dễ tìm. Quan trọng chủ nhân của quán trà này là người rất đặc biệt. ném chìa khóa xe cho cậu thanh niên đón khách, sau đó dẫn Nana vào, rồi cảm thấy rệt mình giống như người ngoài hành tinh bi nhìn chằm chằm. À, phải nhìn , nhìn đằng sau .

      “Mạch thiếu!”

      “Giang Đông, lâu lắm gặp!”

      “Hôm nay tự dưng rồng đến nhà tôm thế này, chẳng lẽ người nhà tôi lại làm sai chuyện gì với Mạch thiếu hay sao?”

      Mạch Tuệ cười cười, buông tay

      “Tôi chỉ định mượn chỗ của bàn chút chuyện làm ăn thôi. Có phòng nào kín đáo ?

      “Có, chúng ta lên lầu ba nhé”

      Nana nhìn Giang Đông, ấn tượng rệt người này chắc chắn là người nguy hiểm, nhưng đối xử với Mạch Tuệ rất cung kính, chắc chắn cái người mang bộ dạng rất ôn hòa lại còn nguy hiểm hơn.

      Ba người bước vào phòng bao yên tĩnh ở trong góc, bên trong trang trí đồ đạc rất trang nhã.

      “Cho tôi ấm Vũ Di Sơn, mấy loại bánh ăn kèm. Lát nữa lúc về gói thêm cho tôi phần bánh nữa”.

      Giang Đông gật đầu, bảo người phục vụ chuẩn bị. Còn mình đích thân lấy trà cụ, chuẩn bị pha trà.

      “Ây da, để Giang lão đại pha trà cho mình thế này, tôi thấy hãnh diện quá.”

      Giang Đông cười cười, con người chém giết bao năm nay, chỉ tìm thấy bình yên bên bếp lửa có ấm nước sôi lăn tăn, những vòng xoay lặng lẽ của lá trà và hương trà thanh đạm thoang thoảng.

      Rót ra những chén trà đầu tiên, Giang Đông dùng hai tay bưng chén trà, đặt trước mặt hai người.

      “Lần đầu thấy Mạch thiếu mang theo phụ nữ, khỏi giật mình. Vũ Di Sơn ngon ở cái thanh và tĩnh, xin mời, đừng ngại”

      Nana nể mặt, cầm chén trà lên nhấm hớp . Maya thích uống trà , nên cũng hay uống cùng, có điều chắc tại vì thích nên thấy hay trà Trung Quốc, hay trà Nhật Bản đều khó uống như nhau.

      “Em tôi thôi, sau này có gì nể mặt tôi nhé!”

      Giang Đông cười bí hiểm. Phục vụ bước vào, bưng thêm đĩa có mấy miếng bánh ngọt ăn kèm.

      “Mạch thiếu cứ từ từ uống trà, lát nữa tôi đón khách giúp nhé’

      Mạch Tuệ gật đầu cười, Giang Đông khép cửa lại. Nana thở ra hơi, tự động giải thích

      “Trước kia từng làm đại ca xã hội đen lừng lẫy ở Bắc Kinh này, nhưng bỏ nghề rồi”

      “Bỏ nghề rồi mà vẫn đường hoàng làm chủ quán trà, phải người đơn giản”

      Mạch Tuệ gật đầu, đẩy đĩa điểm tâm về phía Nana nhưng quan tâm lắm. giống Tư Tuyền, nhìn thấy mấy món nho này mắt tự động sáng lên như con chó .
      Last edited: 30/6/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :