[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      @Tĩnh Đông mỗi người đều có câu chuyện riêng đấy :v

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 18 :
      Giận dỗi
      Lúc họ về gần đến nhà, Tư Tuyền chợt nhận được điện thoại của dượng Andrew, dượng muốn thay đổi kế hoạch, sang sớm hơn chút. Cụ thể là thứ ba tuần sau, dượng muốn làm bản thiết kế cho trường đua trước, sau đó đến sống với ông nội Tư Tuyền thời gian, sau khi Tư Toàn đính hôn xong trở về . Nếu bọn Tư Tuyền trúng thầu khi nào bắt đầu thi công dượng sang.

      Diệp Chính đỗ xe ở vườn hoa gần nhà Tư Tuyền, đứng hút thuốc chờ Tư Tuyền chuyện điện thoại. Khu này toàn là cán bộ cao cấp sống nên gian sống rất tốt, rộng rãi, thoải mái, khoảng xanh nhiều. Đêm mùa hè, tiếng ve rả rích. Tư Tuyền xa lắm, quẩn quanh rồi lại quẩn quanh.

      “Maya, hôm nay Fredrick về nhà. Nó ngồi rất lâu trong phòng con. Hai đứa giận nhau à? Sao Fredrick biết chuyện con làm với Mark?” Dượng Andrew rất nhàng, hai đứa là cháu ruột, là con . Chưa bao giờ ông thấy Fredrick lặng lẽ như lần này.

      “Con lớn rồi, con thích ấy cứ quản con” Tư Tuyền càu nhàu. Chắc chắn Fredrick cũng giấu giếm với dượng, nên vẫn chỉ ra vẻ dằn dỗi như mọi lần thôi.

      “Con ấy, chỉ biết làm nũng nó là giỏi. Dỗi bao nhiêu ngày tháng rồi?Từ lúc về nước đến giờ gọi cũng thèm nghe máy đúng ? Từ trước đến nay cũng chỉ có nó dỗ được con. Nó với ba nếu con cứ nghe máy, hết tháng này nó sang Trung Quốc tìm con đấy!”

      Tư Tuyền cau mày, lại giả nghèo giả khổ với dượng. Bên ngoài đẹp mã bên trong thối nát.

      nữa. Con cúp máy đây, con là con ba hay Fredrick là con ba? thèm chơi với ba nữa >.<” Tư Tuyền cúp điện thoại. Đồ hồn tán, nhưng đây là Trung Quốc, nhà họ Tạ cũng có thế lực, phải là quốc nhé!

      Diệp Chính hút đến điếu thuốc thứ ba thấy Tư Tuyền bùm bùm bước chân quay lại, trông măt vui, miệng vểnh đến độ chắc treo được vài bình dầu. chuyện với dượng Andrew mà cũng có thể giận dỗi đến vậy? Từ lúc còn ở , Diệp Chính biết Tư Tuyền ở ngoài giả bộ làm mỹ nữ lạnh lùng như vậy thôi, chứ ở nhà đích thị là công chúa trăm phần trăm. Độ cưng chiều của nhà Lodge với so với nhà họ Tạ chỉ có hơn chứ kém.

      Dượng Andrew và dì Tư có con, Tư Tuyền là áo bông , là công chúa, là nữ hoàng, là thái hậu trong nhà. Tư Tuyền còn có người họ cực kì cưng chiều . Lúc Tư Tuyền đến thực tập ở AOA.PM, phải là tài ba gì mà là giám đốc công ty là bạn thân của họ. Thậm chí còn chẳng phải phỏng vấn, cũng chẳng phải thi tuyển. Tổ của có ba người được chọn thực tập, Trần Minh Tuệ vì mà suýt nữa bị loại. Chẳng qua là thiếu người nên Minh Tuệ bị loại rồi lại được gọi, coi như lấp vào chỗ trống của Tư Tuyền. Hai tuần sau, Tư Tuyền nghỉ ở Bahamas về mới thong thả làm, người hướng dẫn vì ấn tượng với khả năng của Minh Tuệ nên cũng loại nữa. Còn Tư Tuyền lúc ấy ấy à, học chưa xong những môn căn bản, chủ yếu chỉ giúp họ giấy tờ, trà nước. Những thứ này cũng là do tự động làm lấy lòng, chứ đến giám đốc công ty công tác về còn quên mua quà cho làm gì có ai dám sai bảo.

      thời gian sau, Tư Toàn cùng mẹ sang thăm em . Nhân tiện đến thăm , mang theo chi viện lương thảo của hội Thiếu Thành, Hầu Thần mới biết đây là con út nhà họ Tạ, từ đó cách đối xử cũng khác.

      “Này, giận lây sang cả đấy à?” Diệp Chính buồn cười. Bệnh công chúa lại phát tác rồi đấy.

      Tư Tuyền gạt tay Diệp Chính, vẫn còn khó chịu.

      “Hai đứa này đêm khuya rồi còn giằng co gì ở đây?” chiếc xe đen từ đầu đến chân dừng lại cạnh họ. Cửa kính hạ xuống. ông Tạ nhìn đôi nam nữ trước mặt nhận ra là con út và thằng nhóc là họ Diệp.

      “Cháu chào chú Tạ” Diệp Chính sờ sờ mũi, có vẻ hay rồi.

      Tạ gia vẫn sáng đèn, Tạ phu nhân vẫn chưa ngủ. Thấy cảnh vệ mở cổng mở cửa biết là chồng về, lại thấy Diệp Chính và Tư Tuyền theo nhau vào. Mặt Tư Tuyền sưng lên như cái bánh bao, nhất định lại ấm ức cái gì. Vẻ mặt này của con bà cũng hiếm khi được thấy. Lúc thấy vài lần, lớn lên nó lại chỉ giở trò với Tư , gần như chưa bao giờ trước mặt bà mà tỏ thái độ.

      Tư Khiêm thấy ông Tạ về nên cũng bước xuống nhà, lại thấy Tư Tuyền hùng hục lên lầu, nhìn thấy còn thèm chào, để mặc Diệp Chính vẫn sờ mũi cười cười đứng trong phòng khách.

      “Nó làm sao vậy?” Tư Khiêm nhìn theo bóng em , nghe thấy nó sập cửa phòng đến rầm cái.

      chuyện với chú Andrew, sau đó giận dỗi như vậy” Diệp Chính khai , nửa chữ cũng dám dối.

      “Ngồi , uống trà nhé?” Tư Khiêm thoải mái ngồi xuống sofa, chỉ chỉ cho Diệp Chính ngồi xuống. cũng nghe phong phanh chuyện bà Tạ nhưng cũng tin. thấy Diệp Chính đối xử với Tư Tuyền cũng chẳng khác gì Tư Toàn.

      “Em uống nước lọc thôi, mấy hôm nay cũng ngủ được”.

      “Nhận thầu công trình của Hoa Hạ à?” Tư Khiêm định hút thuốc nhưng lại nhớ ra để quên thuốc ở lầu. Diệp Chính biết ý rút thuốc của mình ra, nhưng xua tay, lại có ý định hút nữa.

      “Vâng, nước phù sa chảy ruộng ngoài.”

      “Hôm trước gặp chú Diệp, chú hình như vẫn còn giận cậu lắm. Sao hả, bao nhiêu năm rồi mà vẫn về nhà sao?”

      “Thỉnh thoảng mẹ em vẫn đến chỗ em. Về nhà áp lực quá, chịu nổi” Diệp Chính cười cười. Ông Tạ thay quần áo xong cũng ngồi xuống cùng với họ, ba người chuyện lúc về tình hình kinh tế chính trị tại. Bà Tạ mang mấy món ăn khuya lên, Diệp Chính cũng từ chối, chỉ hơi ngại ánh mắt bà Tạ nhìn cứ sáng lòe lòe như mắt sói.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 18 :
      Fredrick
      Tư Tuyền lên phòng, tắm rửa hồi mới nhớ ra Diệp Chính vẫn ở dưới nhà. sợ linh tinh nên chạy xuống chiếu nghỉ cầu thang nghe lén, thấy mọi người chuyện liên quan đến mình nên cũng quản nữa trở về phòng.

      Nana bận chia tay bạn bè vẫn chưa về, Tư Tuyền chán chẳng có việc gì làm lại lôi tài liệu ra nghiên cứu. Bà Tạ mang tổ yến chưng đường phèn lên cho , thấy mặt dịu bớt, vài câu rồi cùng xuống nhà.

      Diệp Chính ở đến hơn mười hai giờ mới rời . Tư Tuyền cũng xuống chào, tắt đèn rồi nằm lên giường. Lăn lộn cả ngày như vậy mà vẫn buồn ngủ, trong lòng cứ buồn bực yên.

      Mười hai giờ ba mươi phút, chuông điện thoại reo lên từng hồi, nhạc chuông đặc biệt này chỉ cài riêng cho người. Tim Tư Tuyền đập đánh thót, lần nữa dám nhấc máy. Đối phương gọi chỉ lần, đến lần thứ năm, dây thần kinh kiên nhẫn của Tư Tuyền đứt phừn phựt, biết ta dối. Nếu hôm nay nghe điện thoại, mai rất có thể Fredrick có mặt ở đây

      “Nhớ ?” Giọng nam trung trầm ấm, dịu dàng vang lên bên tai

      “Dạ nhớ, traii!” Tư Tuyền dài giọng, nhấn mạnh hai chữ trai ràng

      “Nhớ sao gọi nghe máy? Công chúa giận dỗi sao? chín mươi tám ngày rồi đấy” Fredrick vẫn dịu dàng

      trai bận, em dám làm phiền. Em lớn rồi, em tự lo cho mình được”

      Fredrick nghe thấy khiêu khích trong giọng của , chữ trai, hai chữ trai đập vào tai nghe chát chúa dù biết cảm giác của phải như thế. Hoặc ít nhất thay đổi rất lâu rồi. Sau khi dì Tư mất, lập tức về Trung Quốc, náu ở nhà họ Tạ. ít nhiều vẫn còn tôn trọng với bậc trưởng bối nên cũng dám làm gì, chỉ có thể về trang viên diễn kịch chút cho chú Andrew xem. Quả nhiên nhắc nhở này có tác dụng với , dám trốn nữa.

      “Maya, em” Giọng Fredrick du dương, êm ái nhưng ba chữ sau lọt vào tai Tư Tuyền như bom nổ bên tai. Biến thái! thầm mắng!

      trai, em cũng mà!” Tư Tuyền lại nhấn mạnh từng chữ ràng. Hiểu chưa? trai em là loạn luân đấy!

      “Để nhắc cho em nhớ, Maya. Chúng ta có quan hệ huyết thống, cái gì cần làm chúng ta cũng đều làm rồi. Cho nên đừng khiêu khích !” Fredrick nổi giận thực , ban đầu còn muốn dỗ ngọt chút, nhưng càng ngày càng quá đà.

      sao nào? lại muốn đe dọa tôi cái gì? Có giỏi cứ công khai , dượng Andrew bắn chết mới lạ đấy. Tôi cho biết, tôi nhập quốc tịch Trung Quốc, suốt đời sống ở đây xem làm được gì? Cùng lắm cá chết lưới rách. khi Mariana st. Lodge tôi muốn làm gì ai có thể ép được.” Tư Tuyền dám gào lên, nhưng cũng gằn từng chữ. Nước mắt chảy xuống má, thút thít khóc, ép đến mức như thế này, đây phải là trai trong kí ức của nữa rồi.

      Có lẽ nghe được giọng khóc của Tư Tuyền, Fredrick cũng mềm lòng lại, đến cả họ tên cũng lôi ra chắc cứng được rồi, lại phải dỗ ngọt thôi.

      “Được rồi, Maya của , khóc nữa. ép em, được chứ? Ngủ , phải ngày mai em phải làm sao? Nhé? Ngoan, nhắc đến chuyện này nữa”

      Tư Tuyền biết nước mắt của mình có tác dụng, từ nhà ba người đó đối với hoàn toàn bó tay, chỉ cần sụt sịt ai dám làm gì trái ý cả.

      được nhắc đến chuyện đó nữa. được cho dượng, được làm gì nữa. Chúng ta chỉ là em thôi. được đến Trung Quốc tìm em, khi nào chị Tư Toàn đính hôn xong, em theo dượng về chơi”.

      Fredrick phì cười, lúc này vẫn còn quên ra điều kiện với . Ai bảo là bảo vật quý giá nhất của cơ chứ.

      “Ngoan, gọi được trốn tránh làm gì em cả. Được chứ”

      “Lúc em bận được làm phiền!”

      “Biết rồi, ngủ . Ngoan”

      Tư Tuyền cúp máy, tảng đá trong ngực cũng được bỏ xuống. Fredrick nguy hiểm như nào đương nhiên biết, phải lần bỏ qua là bỏ qua được. Chỉ là ở Trung Quốc, ta chưa tiện làm gì thôi. Trốn tránh ở Tạ gia có thể ngăn được sóng dữ, dù sao ông bà Tạ mới là cha mẹ ruột của , lại có thế lực. Fredrick chưa tìm được cửa để thắng cho nên mới dễ dàng, ngọt nhạt dỗ như thế. tung miếng bánh, bảo đến kì nghỉ đông về nên trong khoảng thời gian này Fredrick chắc chắn làm gì. Đến đâu hay đến đó vậy.

      Nhưng biết rằng, ở bên kia bán cầu, Fredrick hơn đến mười tuổi, đương nhiên sành sỏi hơn rất nhiều. Đối phó với hai mấy năm có lẻ, chẳng qua là nhường bước tiến hai bước thôi.

      Chuẩn bị đến giờ họp, nhưng vẫn nằm trong phòng nghỉ. điện thoại, thân thể trắng nõn, mái tóc đen suôn mượt buông xõa giường, ngừng run rẩy khóc lóc, rên rỉ dưới vuốt ve của bàn tay . Fredrick chạm tay vào màn hình, video dừng lại, những đường cong mềm mại, dịu dàng còn chẳng được gọi là đầy đặn. Cơ thể vẫn như là đứa trẻ. Ấy thế mà chỉ vật này, Fredrick vẽ phác cơ thể , thầm nhịn xuống thứ hưng phấn khó kìm chế nổi. Nhớ quá rồi, bao nhiêu thiếu nợ lần này nhất quyết đòi bằng đủ.

      Tư Tuyền lên phòng, tắm rửa hồi mới nhớ ra Diệp Chính vẫn ở dưới nhà. sợ linh tinh nên chạy xuống chiếu nghỉ cầu thang nghe lén, thấy mọi người chuyện liên quan đến mình nên cũng quản nữa trở về phòng.

      Nana bận chia tay bạn bè vẫn chưa về, Tư Tuyền chán chẳng có việc gì làm lại lôi tài liệu ra nghiên cứu. Bà Tạ mang tổ yến chưng đường phèn lên cho , thấy mặt dịu bớt, vài câu rồi cùng xuống nhà.

      Diệp Chính ở đến hơn mười hai giờ mới rời . Tư Tuyền cũng xuống chào, tắt đèn rồi nằm lên giường. Lăn lộn cả ngày như vậy mà vẫn buồn ngủ, trong lòng cứ buồn bực yên.

      Mười hai giờ ba mươi phút, chuông điện thoại reo lên từng hồi, nhạc chuông đặc biệt này chỉ cài riêng cho người. Tim Tư Tuyền đập đánh thót, lần nữa dám nhấc máy. Đối phương gọi chỉ lần, đến lần thứ năm, dây thần kinh kiên nhẫn của Tư Tuyền đứt phừn phựt, biết ta dối. Nếu hôm nay nghe điện thoại, mai rất có thể Fredrick có mặt ở đây

      “Nhớ ?” Giọng nam trung trầm ấm, dịu dàng vang lên bên tai

      “Dạ nhớ, traii!” Tư Tuyền dài giọng, nhấn mạnh hai chữ trai ràng

      “Nhớ sao gọi nghe máy? Công chúa giận dỗi sao? chín mươi tám ngày rồi đấy” Fredrick vẫn dịu dàng

      trai bận, em dám làm phiền. Em lớn rồi, em tự lo cho mình được”

      Fredrick nghe thấy khiêu khích trong giọng của , chữ trai, hai chữ trai đập vào tai nghe chát chúa dù biết cảm giác của phải như thế. Hoặc ít nhất thay đổi rất lâu rồi. Sau khi dì Tư mất, lập tức về Trung Quốc, náu ở nhà họ Tạ. ít nhiều vẫn còn tôn trọng với bậc trưởng bối nên cũng dám làm gì, chỉ có thể về trang viên diễn kịch chút cho chú Andrew xem. Quả nhiên nhắc nhở này có tác dụng với , dám trốn nữa.

      “Maya, em” Giọng Fredrick du dương, êm ái nhưng ba chữ sau lọt vào tai Tư Tuyền như bom nổ bên tai. Biến thái! thầm mắng!

      trai, em cũng mà!” Tư Tuyền lại nhấn mạnh từng chữ ràng. Hiểu chưa? trai em là loạn luân đấy!

      “Để nhắc cho em nhớ, Maya. Chúng ta có quan hệ huyết thống, cái gì cần làm chúng ta cũng đều làm rồi. Cho nên đừng khiêu khích !” Fredrick nổi giận thực , ban đầu còn muốn dỗ ngọt chút, nhưng càng ngày càng quá đà.

      sao nào? lại muốn đe dọa tôi cái gì? Có giỏi cứ công khai , dượng Andrew bắn chết mới lạ đấy. Tôi cho biết, tôi nhập quốc tịch Trung Quốc, suốt đời sống ở đây xem làm được gì? Cùng lắm cá chết lưới rách. khi Mariana st. Lodge tôi muốn làm gì ai có thể ép được.” Tư Tuyền dám gào lên, nhưng cũng gằn từng chữ. Nước mắt chảy xuống má, thút thít khóc, ép đến mức như thế này, đây phải là trai trong kí ức của nữa rồi.

      Có lẽ nghe được giọng khóc của Tư Tuyền, Fredrick cũng mềm lòng lại, đến cả họ tên cũng lôi ra chắc cứng được rồi, lại phải dỗ ngọt thôi.

      “Được rồi, Maya của , khóc nữa. ép em, được chứ? Ngủ , phải ngày mai em phải làm sao? Nhé? Ngoan, nhắc đến chuyện này nữa”

      Tư Tuyền biết nước mắt của mình có tác dụng, từ nhà ba người đó đối với hoàn toàn bó tay, chỉ cần sụt sịt ai dám làm gì trái ý cả.

      được nhắc đến chuyện đó nữa. được cho dượng, được làm gì nữa. Chúng ta chỉ là em thôi. được đến Trung Quốc tìm em, khi nào chị Tư Toàn đính hôn xong, em theo dượng về chơi”.

      Fredrick phì cười, lúc này vẫn còn quên ra điều kiện với . Ai bảo là bảo vật quý giá nhất của cơ chứ.

      “Ngoan, gọi được trốn tránh làm gì em cả. Được chứ”

      “Lúc em bận được làm phiền!”

      “Biết rồi, ngủ . Ngoan”

      Tư Tuyền cúp máy, tảng đá trong ngực cũng được bỏ xuống. Fredrick nguy hiểm như nào đương nhiên biết, phải lần bỏ qua là bỏ qua được. Chỉ là ở Trung Quốc, ta chưa tiện làm gì thôi. Trốn tránh ở Tạ gia có thể ngăn được sóng dữ, dù sao ông bà Tạ mới là cha mẹ ruột của , lại có thế lực. Fredrick chưa tìm được cửa để thắng cho nên mới dễ dàng, ngọt nhạt dỗ như thế. tung miếng bánh, bảo đến kì nghỉ đông về nên trong khoảng thời gian này Fredrick chắc chắn làm gì. Đến đâu hay đến đó vậy.

      Nhưng biết rằng, ở bên kia bán cầu, Fredrick hơn đến mười tuổi, đương nhiên sành sỏi hơn rất nhiều. Đối phó với hai mấy năm có lẻ, chẳng qua là nhường bước tiến hai bước thôi.

      Chuẩn bị đến giờ họp, nhưng vẫn nằm trong phòng nghỉ. điện thoại, thân thể trắng nõn, mái tóc đen suôn mượt buông xõa giường, ngừng run rẩy khóc lóc, rên rỉ dưới vuốt ve của bàn tay . Fredrick chạm tay vào màn hình, video dừng lại, những đường cong mềm mại, dịu dàng còn chẳng được gọi là đầy đặn. Cơ thể vẫn như là đứa trẻ. Ấy thế mà chỉ vật này, Fredrick vẽ phác cơ thể , thầm nhịn xuống thứ hưng phấn khó kìm chế nổi. Nhớ quá rồi, bao nhiêu thiếu nợ lần này nhất quyết đòi bằng đủ.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 20 :
      Công chúa

      Tư Tuyền dễ chịu hơn, chìm vào giấc ngủ, những phác thảo đầu tiên của trường đua ngựa ra trong đầu. Cần VIP, sao cần tinh tế sao? Trang viên nhà , Fredrick sửa thành trường đua cao cấp, thậm chí còn thần bí đến nỗi mỗi lần về nhà cũng có cảm giác mình bị đưa đến thế giới khác.

      Câu chuyện của Fredrick với , thực ra lại là câu chuyện dài, kéo dài đến hai mươi mấy năm.

      Cách đây khoảng ba mươi năm, dượng Andrew lúc đó là nhân viên đại sứ quán tại Trung Quốc. Trong lần được mời xem biểu diễn nghệ thuật vào dịp tết lịch, được chiêm ngưỡng tiết mục múa đơn, Trung Quốc thanh mảnh, mặc bộ đồ trắng, những ngón tay như ngọc chẳng có đạo cụ mà làm dượng liên tưởng đến được đứng giữa hồ sen mơn mởn. Dượng Andrew cũng được mời Thái Hồ vài lần vào mùa sen, cho nên chỉ cảm thấy này như nữ thần thanh tao, tài nào chạm tới được. Thái Liên Khúc đó vĩnh viên ghi dấu vào lòng ông, thể xóa nhòa.

      Sau khi vài lần dò hòi cuối cùng ông cũng biết nữ diễn viên múa đó là Tạ Tư , đội phó đội đội hai, thuộc Đoàn văn công Giải Phóng. Gia cảnh “cờ hồng”, cha là tư lệnh quân đội, trai phục vụ trong chính quyền, các chú các bác cũng đều thuộc vào dạng lão thành cách mạng, đều có chức vụ nhất định. Sâu xa hơn nữa, ông cố ông nội đều là dòng dõi nho học, làm quan rồi từ quan, theo cách mạng, lắt léo đến mấy đời mà vẫn có địa vị trong xã hội. Như người Trung Quốc tường cao hào sâu, tiểu thư thiên kim lá ngọc cành vàng, trèo cao khó với.

      Nhưng hai người gần như lại có thứ người Trung Quốc gọi là duyên phận. Họ rất nhanh chóng lao vào nhau mặc kệ rào cản. Lúc đó xã hội vẫn còn bài xích văn hóa phương tây, nhà họ Tạ có ý như vậy nhưng cũng muốn con lấy chồng xa. Hai người từng bỏ cuộc lần khi dượng Andrew hết nhiệm kì về nước. Sau đó dượng nhịn được lại quay lại, chấp nhận bỏ công việc ở đại sức quán, làm giáo viên dạy tiếng trường cấp ba bình thường.

      Kiên trì sáu năm, mối tình cuối cùng cũng có kết quả. Nhà họ Tạ chấp nhận gả con cho chàng rể ngoại quốc. Lúc ấy việc lại giữa và Trung Quốc rất khó khăn, chuẩn bị nửa năm mà nhà Lodge chỉ có thể đưa được hai mươi mấy người sang thực cho đúng thủ tục. Sau đó thời gian, dượng Andrew phát ra mình bị vô sinh, điều kiện y tế lúc đó ở Trung Quốc bằng ở nên hai người quyết định quay lại , mang theo Tư Tuyền. Tư Tuyền làm nhà họ Tạ rơi vào hoàn cảnh sinh con thứ ba, có thể nghiêm trọng đến mức ông Tạ Tư Khoan và bà Du Linh có thể bị cho thôi việc, chuyển về nông thôn. Hai người nghĩ nếu thể có con, cũng có Tư Tuyền nên cũng cảm thấy áp lực nữa. Về sau ông trời thương người tốt, họ cũng chỉ có mình Tư Tuyền bầu bạn. Thành ra, lúc nào cũng chiều chuộng hơi quá.

      Hơn mười tuổi Tư Tuyền mới biết thực ra phải con đẻ, bà Tư là em của cha , lúc đó học tới lớp 4 ở trường tiểu học. Bắt đầu học về các châu lục, là người châu Á duy nhất trong lớp, giáo viên là người Trung Quốc, phải là người , lại càng phải con lai. Vì chuyện này mà náo loạn nhà cửa, cả nhà mất rất nhiều thời gian mới có thể dỗ dành được.

      Trong tuổi thơ của Tư Tuyền, người có ảnh hưởng nhất phải dì Tư hay dượng Andrew mà là Fredrick. Fredrick danh nghĩa là họ, là con trai của trai dượng Andrew, cháu đích tôn dòng họ Logde. Tư Tuyền luôn cảm thấy, xuất của Fredrick trong cuộc đời , nó hiển nhiên như dì Tư hay dượng Andrew vậy. Thậm chí trong khoảng chục năm đầu đời, còn tưởng Fredrick là trai ruột của mình. Lúc biết chỉ là họ, khóc hết nước mắt. Lúc biết thực ra hai người vốn có quan hệ máu mủ gì, hận chỉ muốn đập đầu vào tường, trong thời gian dài dám chọc giận , càn quấy như lúc .

      Sau dần, nhận ra rằng, dù có càn quấy thế nào, Fredrick cũng bỏ mặc . Trong thời kì phản loạn thanh xuân của mình, làm rất nhiều trò vô vị, ngốc nghếch mà phản ứng duy nhất của Fredrick chỉ có cau mày, giúp thu cục tàn cuộc. Cùng lắm cắt tiền tiêu vặt hoặc nhốt trong nhà vài tuần. Đôi lúc cảm thấy tính cách kì cục của mình phần do Fredrick gây ra.

      Lúc , nhớ Fredrick là thiếu niên tóc vàng, đôi mắt xanh xám vô cùng ấm áp, thường xuyên bế ẵm, cho cưỡi ngựa cùng, đưa vào làng mua kem, mua kẹo. Fredrick học trong trường nội trú sống cùng gia đình , mà chỉ những dịp nghỉ lễ dài mới đến, mỗi lần về thường mang về cho đồ chơi, đồ ăn, quần áo, nhiều đến mức tất cả những đứa trẻ xung quanh đều phải ghen tị. Lớn hơn chút, Tư Tuyền dần dà cảm nhận những người xung quanh thích nhà lắm, mà cụ thể chỉ là hai mẹ con . Lúc đó còn chưa hiểu khác biệt về màu da, màu tóc, màu mắt lại có thể ảnh hưởng đến quan hệ giữa người với người đến thế. Ở mẫu giáo, khoảng cách giữa những đứa trẻ với nhau khá gần, lại có cực kì nhiều đồ chơi đẹp, đồ ăn ngon nên miễn cưỡng vẫn hòa đồng được với bạn bè. Đến khi lên tiểu học, Tư Tuyền cảm thấy mình bị xa lánh dần, còn nhiều bạn, có nhiều trò chơi, buổi họp mặt, chơi chung đến còn biết. Tư Tuyền học giỏi lắm nên cũng được giáo viên chú ý nhiều. Cảm giác bị lập lúc đó rất , đến mức Tư Tuyền cảm thấy kinh khủng. Sau dần lớn lên, cũng còn cảm thấy quan trọng nữa. Chỉ có đôi lúc, lạc lõng ở xã hội toàn người tóc vàng mắt xanh, hay lạc lõng trong chính nơi gọi là quê hương, làm cho băn khoăn xem mình ở đâu trong thế giới này thôi.

    5. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Nam chính là Fredrick chăng? Ban đầu nghĩ là Thiếu Thành xong qua Tử Hàm, giờ là Fredrick. Ôi nhiều trai quá :yoyo63:
      Mikovu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :