TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 228: Đương nhiên cũng phải có cái bẫy
Hai người bộ trong rừng, đạp lên lá cây xào xạc, thi thoảng Tư Tuyền dừng lại nhìn đồng hồ xác định phương hướng lần. Tần Phong nhịn được
“Hình như em rất giỏi mấy kĩ năng này”
“Đứa trẻ nào chẳng phải học hướng đạo sinh”. Khi ở trường dòng thánh Paul, được dạy rất nhiều.
“Đó là điểm khác biệt giữa giáo dục Trung Quốc và nước ngoài”
“Năm đó học ở Trung Quốc?”
“Tôi học tiểu học ở Thượng Hải, trung học ở Hong Kong”
“Có khác nhau?”
“Khác chứ, Hong Kong trước đại lục hàng chục năm. Hệ thống giáo dục khá tương đương với ”.
“ còn sống ở nước ngoài thời gian nhỉ?”
“ ra ngoài xem như thế nào ấy mà. Có mấy năm làm cho công ty của trai em”
“Tôi biết, có nghe Fredrick nhắc đến . Từng làm với nhà ông nội ở Hong Kong”.
“Bất động sản trai em có ở đó ít”.
Tần Phong gật đầu, st. Logde lại đại quý tộc, trong thời đại đế quốc bành trướng, bọn họ cũng vơ vét được ít. Khi số quốc gia giành độc lập, bọn họ lại cửa sau điều đình với chính phủ, lập những khế ước giao dịch. Trước khi Hongkong được trao trả về Trung Quốc cũng như vậy, mấy khu đất ở đại lục mà Hoa Hạ khai thác bây giờ, dùng đúng chính chủ, nhưng vòng vòng lại cũng vẫn thuộc về nhà họ đấy hay sao.
Chỉ riêng việc khai thác bất động sản ở các quốc gia từng là thuộc địa này, đủ để Maple thu nhặt cả nửa thế giới rồi.
Tần Phong liến nhìn cái bóng đằng trước, bộ quân phục rộng rãi cơ thể hơi gầy, cả người cũng chẳng có bao nhiêu là thịt. Cảm xúc môi chạm môi đó vẫn làm cảm thấy xao xuyến, sau khi lên bờ Tư Tuyền vẫn nhìn thẳng .
Hai người quanh co lúc, Tư Tuyền đứng gò đất cao chỉ “Về đến nơi rồi”. Trong bóng cây thấp thoáng căn cứ được phủ ngụy trang.
“ biết A Sảng còn sống ”
“E là , có ông cậu tôi ở đó, thoát được”.
Hai người bước vào trong căn cứ, bên trong còn sáu người.
“Chị Maya, Tần, hai người về rồi. Em thấy hai người chưa bị báo tử vong mà lại mất liên lạc”.
Mấy cậu thực tập sinh vui vẻ đứng dậy. Lúc đó, màn hình vừa hiển thị bọn họ lấy được khí tài quân xảy ra giao tranh, vài phút sau A Sảng bị báo tử vong. Còn hai người mất liên lạc từ lúc nhảy xuống hồ.
Tư Tuyền nghe lại đoạn ghi cuối cùng của A Sảng, khóe miệng nhếch nhếch lên cười. Trong đoạn ghi , có lẽ A Sảng canh rất đúng lúc Tần Phong lặn xuống để nổ súng về phía Tần Hi, nhưng quá kích động nên hò hét hơi to. Tuy nhiên, cậu ta cũng diệt được hai người bằng cách quăng lựu đạn tùm lum, xả súng xối xả, cuối cùng bị Tần Hi giết chết. Tần Hi bị bắn cũng , mất 25% máu cơ mà.
Tần Phong đưa cho Tư Tuyền hộp mì vừa được chế nước sôi xong, “Ăn ”
Bản thân cũng ngồi xuống ăn như hổ đói. Ăn xong, Tần Phong đeo tai nghe, bắt đầu cuộc họp nội bộ.
“Tạm thời hai bên, chúng ta chênh nhau chút, tất cả nhờ công A Sảng hi sinh dũng. Tôi đoán giờ này đội Xanh cũng tìm ra chúng ta rồi”.
“Tìm ra lâu rồi, trinh sát bọn họ ở ngay dưới chân bọn tôi, haha”. Chú Hoàng cười đáp, đám quân nấp của chú ấy đóng ở hốc ngay đầu nhóm trinh sát kia.
“Trinh sát bên đội Xanh thế nào?”
Hai nhóm trinh sát lần lượt báo cáo, bọn họ ngồi đó từ trưa, mỏi vô cùng. May mà có mang theo đồ để chơi
“Tôi đoán Diệp Chính chịu ngồi yên, có vài cuộc tập kích từ giờ đến sáng mai, đương nhiên tôi cũng muốn cho ta cái bẫy, ha ha”.
Tám giờ tối, Tần Phong dẫn nhóm sáu người lên đường. Bọn họ đường chính mà cứ lần mò trong rừng. Tư Tuyền sát sau lưng Tần Phong, ánh đèn soi ngắn dưới chân, thỉnh thoảng trong rừng lại có tiếng xào xạc vô cùng đáng sợ.
cậu thực tập sinh tên là Trần Chí Bằng run run
“Nếu phải cùng mọi người, chết em cũng mình ở đây”
Tư Tuyền liếc nhìn cánh rừng tối đen như mực, cũng tự cảm thấy mình gan mình là to. Nhưng có Tần Phong trước thấy tự tin hẳn. Hôm nay hai người hợp tác rất tốt.
“Cẩn thận! Dừng lại”
Tần Phong vừa hô tiếng, người trượt xuống dưới, Tư Tuyền kịp thu chân cũng bị trượt cả người xuống theo. ngã lên người Tần Phong, cùi chỏ thúc vào ngực , Tần Phong kêu “ối” tiếng.
“ sao chứ?” Tư Tuyền vội vàng rọi đèn pin. Nửa người đè lên người , ngã xuống đệm thịt nên cảm thấy đau là mấy.
“ sao” Tần Phong nghiến răng đáp, tay cọ phải đất đá, xước mảng.
Tư Tuyền chống tay ngồi dậy khỏi người Tần Phong, nhìn thấy vết xước. với lên phía .
“Trượt xuống cẩn thận, sâu khoảng hai mét”.
Mấy cậu kia nhanh nhẹn tụt xuống. Trần Chí Băng soi đèn cho Tư Tuyền, ngậm chiếc đèn pin khác, bình tĩnh dùng băng gạc thuốc đỏ sát trùng qua loa, băng bó lại cho Tần Phong cái tay trắng bốp.
“Lộ quá” Tần Phong cau mày, trông như khúc xương ngon lành.
“ người còn vết thương nào ?”
Tần Phong lắc đầu, chắc là tím cục ở mông, cái này cho ấy khám được.
“ thôi”.
“Để tôi trước” Tư Tuyền định vượt lên nhưng Tần Phong liếc nhìn , mắt sáng như sao.
Bọn họ di chuyển khoảng nửa tiếng nữa đến căn cứ đội xanh, hợp nhóm với hai người trinh sát. Mọi chuyện vẫn đúng như những gì Tần Phong dự kiến.