[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 216:
      Chưa gì thấy nhớ

      Fredrick đột ngột tháo chiếc móc, lớp vải trước ngực còn thứ gì níu giữ nữa liền chảy xuống. Tư Tuyền thảng thốt kêu tiếng, luống cuống giơ tay lên che, bên trong áo ngực, chỉ dán hai miếng lót che đầu ngực.

      Fredrick bắt lấy đôi bàn tay đó đẩy ra sau lưng. Tư Tuyền xấu hổ nhìn trong gương, Fredrick mạnh tay nhưng vẫn làm phải ưỡn ngực lên, nửa thân để trần, hai bầu ngực vươn cao. cúi xuống cổ , vừa hôn vừa cắn mút, ngậm lấy dái tai đầy mẫn cảm.

      Tư Tuyền thở gấp, giọng khàn khàn rót vào tai ngập tràn nhục dục “Nhìn xem, em đẹp biết bao”.

      nhắm mắt, dám nhìn vào gương, thở hổn hển. Fredrick chịu để yên, lần tìm vuốt ve qua làn váy, tìm cách cởi nó xuống. Cả người Tư Tuyền run lên, người đàn ông này rất am hiểu, lần nào cũng phải làm cho đảo điên mới chịu được.

      Fredrick đặt Tư Tuyền lên bàn trang điểm, lưng chạm vào thành gương lạnh toát. cúi xuống dùng răng giật miếng dán ngực ra, dùng môi lưỡi thương nụ hoa bé của . Tư Tuyền níu lấy vạt áo sơ mi Fredrick, nhịn được khẽ khàng kêu lên.

      Fredrick vẫn còn nhớ được Maya đặc biệt ghét phấn son trang điểm dày cộp mặt. giang tay bế đưa vào phòng tắm. Thả vào bồn tắm đầy cánh hoa hồng chuẩn bị sẵn.

      Tư Tuyền thoải mái ngâm mình trong nước ấm, dựa vào người Fredrick, để tỉ mẩn dùng bông tẩy trang lau sạch lớp trang điểm. Fredrick ràng là có tí kinh nghiệm nào trong chuyện này nhưng làm việc rất chuyên tâm. Đồng thời cũng cực kì ngạc nhiên, ngờ mĩ phẩm cũng có nhiều loại đến vậy. Chỉ riêng tẩy trang thôi cũng có đến 3 loại khác nhau, tẩy trang xong còn phải dùng sửa rửa mặt. Maya chê có kĩ năng, đánh bọt quá loãng, phải làm làm lại ba lần mới tạm đạt cầu.

      Cuối cùng, hài lòng nhìn khuôn mặt đáng dễ thương nhất đời sạch bong son phấn, trắng tinh mịn màng. nhịn được hôn lên khắp mặt , như hôn lên bảo vật trân quý nhất.

      Fredrick thong thả cởi quấn áo, bỏ chiếc áo sơ mi ướt đẫm sang bên, trườn xuống bồn tắm, thoải mái dựa vào thành bồn. Tư Tuyền thích thú giơ chân lên chọc chọc vào ngực . Đột nhiên, Fredrick chồm lên tóm lấy như tóm lấy con cá, nguy hiểm

      “Em phải tắm rửa. Hôm nay người em cực kì bẩn”

      Fredrick dùng vòi hoa sen, những tia nước ấm phun lên người , ép ngồi trong lòng mình, bắt đầu cần mẫn dùng bọt biển chà da, ti mẩn bỏ sót chỗ nào. Tư Tuyền came thấy Fredick điên rồi, tay nóng như ngọn lửa, di chuyển đến đâu thiêu đốt đến đó.

      muốn tự tắm nhưng nhất quyết đồng ý, mà cảm giác cũng hề có ham muốn, chỉ muốn lòng tắm rửa cho . Nhưng phải vì thế mà những đụng chạm của có cảm giác, những ngón tay mơn man da thịt mềm, cơ thể nóng rẫy đằng sau lưng, chỗ đó hùng dũng chạm vào bộ phận mềm mại nhất của . Tư Tuyền phải là người biết kiềm nén, nhất là trước mặt Fredrick, nên chẳng mấy chốc, cả người mềm nhũn, dính vào như con cá bị lôi lên khỏi mặt nước, vừa thở vừa rên rỉ.

      Fredrick vẫn làm như biết, quyết định chỉ chuyên tâm vào công việc của mình, hành hạ dày vò đến mức Tư Tuyền trong cơn đê mê khao khát nặng nề kéo tay xuống dưới, rên rỉ cầu xin.

      Đến lúc đó, Fredrick mới hài lòng. cúi xuống vừa hôn vừa cắn lên tai , tay xoa nắn đầu ngực mềm mại, tay từ trong nước tìm đến hoa huyệt bé . cảm giác run lên dưới động chạm của . Tìm thấy hạt đậu đỏ, những ngón tay khẽ xoay tròn, Maya rên rỉ trong cơn hoảng loạn, nhanh chóng đạt đỉnh.

      Cả người cứng lại, đến những ngón chân cũng thẳng ra. Sau khi đạt cao triều, rất muốn khép chân lại, nhưng Fredrick cho phép, dùng hai chân mình giữ chặt lấy hai chân , bắt ép phải nhận khoái cảm lần nữa. Đột ngột, phân thân của tiến từ ngoài vào, Tư Tuyền run run hét lên. Cảm giác căng trướng chật chội ép chặt đến mức thở được. Fredrick nhấc đặt lên thành bồn tắm, giữ lấy chân từ chân cao, tư thế này khiến vào được rất sâu, mỗi lần hai người va chạm đều đạt đến tận cùng. Những cơn co thắt của Tư Tuyền cứ ập tới, siết chặt sau đó lại bị nhanh chóng đẩy ra, ép buộc lần nữa cho đến lúc cả hai người đều đạt cao trào.

      “Em buồn ngủ” Tư Tuyền mệt mỏi lẩm bẩm

      Fredrick vẫn chịu buông tha cho , bế xuống nước, nhặt lại miếng bọt biển bắt đầu kì cọ, giãy ra được đành mặc kệ muốn làm gì làm.

      Cuối cùng, Tư Tuyền bị Fredrick tắm kĩ càng đến mức như lột hẳn lớp da bên ngoài. mơ màng thiếp trong làn nước ấm, mặc kệ lăn lên lật xuống, kì cọ sạch từ trong ra ngoài.

      Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy cũng qua chín giờ. Tư Tuyền ngồi giường, bần thần nhớ lại chuyện đêm qua. Fredrick thấy dậy liền vào, thay quần áo, mặc bộ đồ thoải mái, cúi xuống hôn lên tóc , dịu dàng .

      “Dậy thôi”

      Tư Tuyền vươn tay, Fredrick ngồi xuống bên giường, cho dựa vào người, chờ hết buồn ngủ.

      phải em muốn chơi hay sao?”

      Tư Tuyền hờn dỗi dụi đầu vào ngực , Fredrick nhàng vỗ lưng cho . lúc sau Tư Tuyền mới chịu nhượng bộ bước xuống giường.

      Trong lúc Tư Tuyền tắm buổi sáng, Fredrick làm điểm tâm. Lần này sang đây, với thái độ của , Fredrick vừa mừng vừa lo. Tình cảm của hai người ở trạng thái tốt đẹp hơn rất rất nhiều so với trước kia, kể cả lúc ở Bali.

      quen với Maya bướng bỉnh, muốn làm gì phải vừa ép buộc vừa dỗ dành. Bây giờ tự nguyện dính người như vậy, đúng là có chút quen.

      Lần đầu tiên, Maya chủ động hẹn chơi. Thậm chí còn tự mình đặt chỗ, là muốn dành cho bí mật. Thực rất tò mò, này, tuy rằng nhiều lúc vô tâm nhưng đôi khi lại rất tình cảm, cũng bao giờ ngại ngần thể tình cảm của mình.

      còn nhớ, tháng lương đầu tiên của , hết sức ít ỏi. chống cằm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mua cho bà Tư chai nước hoa, ông Andrew con dao gấp Thụy Sĩ và mua cho chiếc cà vạt. chiếc khăn lụa rất đẹp cũng được gửi tới cho bà nội. Tất nhiên, số quà đó đánh bay tháng lương đầu tiên của .

      Khi nhận được món quà, rất vui, vui đến mức hề ý thức được rằng có thời gian dài, liên tục dùng chiếc cà vạt đó.

      Tư Tuyền uể oải ngồi xuống ghế, hôm qua mệt chết được mà vẫn còn giày vò . Fredrick đặt trứng ốp la và bánh mì mứt mận trước mặt , kèm theo cốc sữa ấm. thong thả

      “Ba mươi phút nữa chúng ta xuất phát. Ngày mai cũng giờ này phải quay về, bay chuyến hai giờ chiều”

      Tư Tuyền chán nản cắn miếng bánh mì. Đúng vậy, ngày mai rồi. Giữa tháng mười hai mới quay trở lại London. chưa gì thấy nhớ.
      1900 thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 217:
      Chỉ cần có tâm ý của em

      Mười giờ hai người mới rời khỏi khách sạn. Địa điểm này Tư Tuyền hỏi của Trịnh Thiếu Thành, đây là khu vườn nghỉ hè rất tuyệt nằm ở ngoại ô Bắc Kinh, ô tô khoảng ba tiếng. Peter sau khi đưa họ tới đó quay về.

      cũng học hỏi Peter đặt hẳn sân viện có ba phòng ngủ. Sân viện này khi xem mạng view rất tốt, có phòng hướng ra hồ sen, đặc biệt đẹp. Là phòng dịch vụ tốt nhất ở khu vườn này.

      Nơi đây được xây dựng mô phỏng các trang viên nghỉ mát của vua chúa quan lại thời xưa, với những hành lang dài được làm bằng gỗ, những sân viện độc lập khoảng ba đến bốn phòng ngủ, khu vườn mùa hè xanh mát, hồ sen, rừng trúc, rừng mai, suối khoáng nóng, hồ nước chèo thuyền.

      Tất cả chỉ có mười hai sân viện như vậy, mỗi sân viện ở tối đa quá mười người. Khách nghỉ được cung cấp trải nghiệm cảm giác của vua chúa quan lại xa xưa với đình đài lầu các. Nhân viên phục vụ đều bới tóc cao, mặc những bộ sườn xám kiểu cách. Giá mỗi đêm lên đến hơn trăm vạn, bay luôn tháng lương của .

      Thực ra mà , Tư Tuyền vẫn có nhiều khái niệm về tiền bạc tuy rằng vẫn nhận thức được rằng mức sống của luôn rất cao, cao hơn nhiều so với những người khác. Hàng tháng, vẫn có lương từ AOA.PM nhưng Fredrick và ông Andrew vẫn đều đặn gửi cho tiền tiêu vặt, số tiền này còn cao gấp mấy lần lương. Ngoài ra, số tài sản Fredrick cho năm đó vẫn thường xuyên phát sinh lợi nhuận, con số hề tí nào. Tính ra, Tư Tuyền cũng là tiểu phú bà nho , thuận lợi bất kì đứa trẻ nào khác bằng tuổi bây giờ.

      Những chuyến du lịch từng trải qua, hầu hết đều sử dụng chất lượng dịch vụ tốt nhất, tất nhiên vẫn là do Fredrick trả tiền, thậm chí ngoài vác người theo còn chẳng mó tay vào việc gì. Bởi vậy, lần này muốn làm ngược lại, muốn cho Fredrick kỳ nghỉ đáng nhớ.

      cũng rất phối hợp, hoàn toàn nghe theo sắp xếp của . Tâm trạng hôm nay cũng đặc biệt tốt, khóe miệng lúc nào cũng nhếch nhếch như cười. Bởi vậy, khi Tư Tuyền hào hứng đưa ra hồ sen, và tận mắt chứng kiến cả hồ chỉ còn mặt nước trong xanh đến tận đáy, lá cũng chẳng còn lấy cái. Nhìn khuôn mặt ngơ ngác của , thực phá lên cười.

      Người phục vụ bối rối giải thích, bây giờ là giữa tháng mười , từ đầu tháng sen tàn gần hết, cho nên bọn họ dọn dẹp sạch chờ đến mùa hạ sang năm. Sân viện nơi Tư Tuyền được gọi Nhược Thủy, nơi đây đúng nếu đến vào mùa hè vô cùng đẹp, nhưng lúc này quả có hơi đìu hiu.

      Người phục vụ nhàng hỏi có cần đổi phòng , dù sao thời điểm này trang viên của họ cũng khá vắng khách. Có thể đổi sang Trúc viên, bên cạnh Trúc viên là rừng trúc mùa cũng cực kì đẹp.

      Tư Tuyền buồn rầu lắc đầu, hờn dỗi quay về phòng. Fredrick vẫn chưa thôi cười, nhưng cũng lấy dáng vẻ nghiêm túc quay về dỗ dành . Bản thân cũng là người thích hưởng thụ, tuy rằng nơi này hợp ý lắm, nhưng có tâm ý của Maya, cảm thấy đặc biệt vui vẻ rồi.

      Thế nhưng đây vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất.

      Buổi tối, khi phục vụ phòng dọn lên hai mươi tám món chiếc bàn tròn mới là kinh dị. Những món ăn rất đẹp, màu sắc rực rỡ, chỉ có điều hầu như món nào cũng cay đến phát khóc. Tư Tuyền rưng rưng nhìn Fredrick, xin lỗi, Fredrick ăn cay, cũng chỉ khó nhọc gắp vài miếng rồi cũng buông đũa. Tuy nhiên, cũng giận.

      gọi phục vụ, hỏi bọn họ có thể đổi món được ? Cuối cùng quản lý trang viên phải mang menu lên. Mỗi bàn tiệc hai mươi tám món này phải nấu mất nguyên cả ngày, thậm chí có những món được nấu từ hai ngày trước. đổi là có thể đổi được.

      Tư Tuyền tiếng Trung phải là xuất sắc, cũng chưa từng lên thực đơn bao giờ, menu của trang viên giới thiệu rất ẩm thực Giang Nam, Tứ Xuyên, Sơn Đông hay Quảng Châu nhưng Tư Tuyền đọc hiểu. chọn món dựa vào màu sắc và hình dáng, cứ món nào rực rỡ là chọn. Cho nên vô hình chung, có rất nhiều món Tứ Xuyên được chọn, và tất nhiên là rất cay.

      Fredrick trao đổi với quản lý chút, bọn họ dọn xuống các món cay, chỉ lại ba món nhạt, lát sau mang lên nồi lẩu hoa cúc, cùng số thứ đồ nhúng. Đích thân quản lý giúp họ nhúng đồ. Quả ông chưa từng phục vụ hai vị khách nào buồn cười đến vậy. Người đàn ông là người nước ngoài , nhưng ràng là người Trung Quốc, nhưng lại đến đây ngắm hoa sen vào mùa này và ăn được cay nhưng lại gọi bàn thức ăn tràn đầy màu sắc.

      Fredrick vui vẻ bỏ qua vẻ mặt âu sầu của Tư Tuyền, chăm sóc cho rất tốt. Thậm chí còn tự học cách nhúng đồ ăn cho . Hai người ăn tối đến chín giờ, uống hết hai bình rượu hoa quế mới chịu dừng lại.
      oxy5011900 thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 218:
      Chưa gì thấy nhớ

      Tư Tuyền ngồi bần thần trong suối nước nóng, ngày nghỉ bị phá hỏng bét. Biết vậy, ở nhà cho xong. Có tiếng bước chân rất , quay đầu lại, Fredrick chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang hông, đứng từ nhìn xuống, mắt vô cùng sáng.

      “Maya…”

      Giọng thầm êm dịu. Tư Tuyền ngước lên, bị ánh mắt của làm cho mềm nhũn cả người, mơ hồ hỏi.

      “Trở về rồi sao?”

      Lúc nãy còn rất hào hứng chuyện với người quản lý về rượu. Fredrick bước xuống suối nước nóng, khẽ đưa tay về phía , cài lên vành tai đóa hồng nở về đêm. Tư Tuyền chạm lên nó định lấy xuống bị ngăn lại.

      Những ngón tay mơn man mặt , ánh mắt nóng bỏng rừng rực cháy, Tư Tuyền cảm thấy nếu lúc này soi gương, cả người bị đốt đến đỏ rực lên rồi. Trong mơ hồ, bàn tay chạm vào vòm ngực cứng rắn, hơi nước mờ ảo bốc lên giữa hai người. Fredrick thở dài, ôm vào lòng, siết chặt. Giờ phút này, dù là ai trong số hai người bọn họ, cũng đều muốn kéo dài mãi mãi.

      “Xin lỗi… ra em muốn cho kỳ nghỉ là đáng nhớ”

      Fredrick hôn lên mái tóc ướt sũng, , Maya như thế này là vô cùng đáng nhớ với rồi. cần hơn, chỉ cần Maya mãi mãi ngoan ngoãn ở bên cạnh , như lúc này và mãi mãi về sau.

      khẽ nhấc mông lên, hai bộ phận riêng tư kết hợp chặt chẽ, khẽ khàng chuyển động. có màn dạo đầu nên Tư Tuyền cảm thấy hơi đau nhưng rồi cũng nhanh chóng bị lửa tình khuấy đảo. cúi người tìm kiếm môi , chìm trong nụ hôn sâu như vũ báo. Fredrick giữ lấy gáy vật mềm mại trong lòng mình, tham lam vơ vét, công thành đoạt đất, say mê đảo điên khiếnn cho Tư Tuyền nhũn ra như đóa hoa mềm mại.

      với lấy cái khăn lót dưới lưng trước khi đặt vào vách đá, dưới ánh sáng mơ hồ, cả người lấp lánh nước, Tư Tuyền đáp lại bằng những tiếng rên rỉ khe khẽ. Mắt mơ màng, khẽ cắn cánh môi mọng nước, hai khỏa ngực nho nảy lên theo nhịp ra vào sâu.

      Fredrick ham muốn rất lâu, cả đêm đó, Tư Tuyền bị đổi hết tư thế này đến tư thế khác, từ bể nước nóng đến tận trong phòng, như cái bánh rán bị lật lật lại, ăn hết từ trong ra ngoài.

      Vì thế cho nên, khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau là hơn mười giờ. Hiếm khi nào Fredrick còn dậy muộn hơn cả . Nửa người Tư Tuyền vắt người , tay còn quàng qua eo. Ngủ kiểu khó hiểu như vậy nên cả người đau như bị dần.

      Fredrick bị những ngỏn tay của Tư Tuyền chạm vào mặt mà trở lên khó chịu, càu mày, mở mắt nhưng đột ngột nhấc đặt lên người , khàn khàn “Ngủ tiếp

      mười giờ rồi, nếu dậy kịp quay lại đâu”.

      Fredrick mở mắt, đôi mắt xám xanh mông lung nhanh chóng trở lại vẻ tinh hàng ngày. Đột ngột nhấc lên, Tư Tuyền kêu á tiếng. Tên khốn này, còn chưa tỉnh ngủ động dục. Tư Tuyền muốn giãy ra khỏi vật vừa xỏ xuyên vào người mình liền bị vỗ mông cái. “Ngoan nào, còn gần tháng nữa mới được gặp nhau đấy”

      Tư Tuyền hờn dỗi cắn xuống ngực , Fredrick lục khục cười, xoay người đặt xuống dưới. Nam giới tuổi này thực như hổ, để cảm thấy thỏa mãn, hai người còn phải ở giường đến gần tiếng đồng hồ.

      Cho nên, ăn xong bữa trưa vội vàng, hai người quay trở lại sân bay còn suýt muộn. Fredrick bảo Peter đến thẳng sân bay luôn, khi bọn họ tới, chỉ còn cách giờ cất cánh mười lăm phút.

      Peter nhìn ông chủ tinh thần sáng láng rực rỡ, chủ bên cạnh rầu rĩ vui cũng cảm thấy hơi khó hiểu. Tư Tuyền đờ đẫn lúc rồi cũng nhận ra cái gì đó thiếu thiếu, nhìn quanh quất hỏi

      Flynn đâu rồi?”

      “Sir Brandon có việc đột xuất, trở về sau”.

      Tư Tuyền nhớ lại cảnh Flynn vội vàng hớn hác đêm hôm trước quay lại nhìn Fredrick. cười cười, nhìn đầy lý, khẽ nhếch miệng từ “Rosalyn”

      Tư Tuyền chớp mắt, ngạc nhiên hỏi “Chị ấy ở Trung Quốc?”

      Fredrick lắc đầu, Peter tốt bụng giải thích

      “Tiểu thư Rosalyn ở Tây Tạng”

      “Ồ, vậy Flynn có quay lại Bắc Kinh ? Mà làm như nào ấy vào Tạng được?”

      Phải là nhập cảnh vào Tạng cực kì khó khăn. từng rất muốn xem kiến trúc của người Tạng mà vì mang quốc tịch nên vẫn bị trì hoãn chưa được. Tất nhiên là muốn nhờ đến giúp đỡ của mấy người nhà họ Tạ.

      đây, trở về cẩn thận”.

      Fredrick hôn lên trán , về phía cửa lên máy bay. Đột nhiên Tư Tuyền thở dài, muốn cứ thế bỏ lại tất cả mà theo quay trở lại quá mất.

      Tư Tuyền trở về, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ. Mấy ngày này nhanh quá, cứ vụt vội vã như giấc mộng.

      “Tiểu thư, có điện thoại”

      Lái xe phải nhắc nhở hai lần, Tư Tuyền mới nhận ra. số máy lạ

      “Maya, Flynn đây”

      Trong điện thoại giọng Flynn vô cùng gấp gáp. Tư Tuyền cũng so đo với , vui vẻ hỏi

      gặp được chị Rosalyn chưa?”

      “Chưa gặp được. Maya, gọi được cho Fredrick, vượt biên vào Tạng, bây giờ bị bắt rồi, em tìm cách giúp ra khỏi đây. Chờ người của đến muộn mất”.

      đàn quạ đen bay ngang qua đầu Tư Tuyền. Ôi trời ơi, ông này bị cái gì thế? Vượt biên vào Tạng? Còn tưởng làm thế nào, hóa ra cũng chỉ có thế thôi hả?

      dùng số này phải ? Chờ chút, em gọi lại.”
      1900 thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 219:
      Chưa gì thấy nhớ

      Tư Tuyền cúp máy, nhưng gọi cho bố và trai đều được. gọi cho Tư Toàn, Tư Toàn nghe máy rất nhanh. Chị nghĩ lúc rồi

      “Chị có thể nhờ người bảo lãnh cho Flynn, nhưng để ấy sâu vào Tây Tạng được. Visa của ấy chi hợp lệ trong lãnh thổ Trung Quốc. Em gọi cho hai được à?”

      được. Có cách nào để Flynn vào Tây Tạng được ?”

      được gọi bậy bạ cho ai, chuyện này để chị nghĩ chút”

      Vấn đề này rất nhạy cảm, đưa Flynn ra khỏi Tạng đơn giản, nhưng để ấy sâu vào lại là chuyện khác. Tư Toàn hỏi qua bạn bè chút sau đó gọi lại.

      “Tuyền Tuyền, nếu em muốn đưa Flynn vào Tạng cần phải có người dẫn đường. Tốt nhất là tìm tổ chức hoặc đại diện của công ty có khả năng khai thác hoặc có công việc cần đến trợ giúp của người nước ngoài ở Tạng. Flynn là kiến trúc sư đúng ? Em nghĩ xem có cách nào được ?”

      “Sưu tầm ? Bảo tồn kiến trúc?”

      “Gì cũng được? Phải có đại diện của công ty đó theo cùng Flynn vào Tạng nhé. Chị gọi cho đại sứ quán Trung Quốc ở Tạng nhờ can thiệp rồi, chỉ cần em hợp lý hóa được điểm này là được.”

      Hầu Thần có việc gì làm ở Tây Tạng hay sao?”

      “Chị biết, nhưng có lẽ là . Em hỏi Trịnh Thiếu Thành xem sao?”

      Tư Tuyền gọi cho Trịnh Thiếu Thành hai lần mới bắt máy. Đương nhiên Hoa Hạ cũng chẳng có công trình nào ở Tây Tạng, nhưng hứa hỏi bạn bè giúp .

      Day day đầu đau đến sắp nứt, đột nhiên Tư Tuyền nghĩ đến Tần Phong. Tuy nhiên chẳng mang hi vọng gì nhiều.

      Tần Phong nghe máy rất nhanh, sau khi nghe , trầm ngâm chút rồi .

      “Tôi có thể vào Tạng được, cần phải phức tạp như thế. Tôi gọi cho Hạ Việt chút rồi gọi lại cho em”.

      Tư Tuyền nghĩ ngợi lúc rồi cũng nhanh chóng sắp xếp đồ đạc. Nếu có nguy hiểm gì, nhất định phải bám đuôi Tần Phong vào Tây Tạng.

      Khoảng mười lăm phút sau, Tần Phong gọi lại, ra cần phải làm phức tạp như Tư Toàn , người của Hạ Việt có thể đưa Flynn được thế nhưng có điều đảm bảo được chuyện visa sau này của Flynn có thể bị cấm hay . Nên để chắc chắn, vào Tây Tạng chuyến, người của Hạ Việt lo hợp lý hóa giấy tờ vào Tạng cho bọn họ.

      Tư Tuyền băn khoăn hỏi có thể cho cùng được ?

      Tần Phong thở dài

      “Vị trí Flynn bị bắt ở gần trấn Nhạn Thạch Bình, bị di lý về Amdo, nơi này cách Lhasa khá xa mà người của Hạ Việt cũng có thói quen dùng máy bay, cho nên phải tàu từ Thanh Hải vào Naqgu, mất ngày, rất mệt mỏi đấy”.

      sao, em được, mang em theo mà?”

      Tần Phong kiên quyết từ chối.

      được, em có hộ chiếu của . Nếu muốn vào, lần sau có thời gian thời gian, tôi xin visa du lịch giúp em. Hạ Việt có quan hệ rất tốt với Đạt Ma Lạt Ma, nên lúc đó em muốn đâu chơi cũng được”.

      Tư Tuyền nhìn đống hành lý sắp sẵn, vẫn vui vẻ gì. Nhưng đây là Tần Phong, phải Fredrick nên cũng tiện đòi hỏi, tiếc nuối

      “Lần sau là bao giờ?”

      “Tháng 9 hoặc tháng 10, lúc đó thời tiết rất đẹp, tôi từng Tây Tạng nhiều lần. Chúng ta máy bay đến Lhasa, chơi ở đó vài ngày rồi xe lửa hoặc ô tô quay lại Thanh Hải, được chứ? Còn bây giờ Tạng bắt đầu và mùa đông, thời tiết rất lạnh.”

      “Được rồi. Bao giờ xuất phát?”

      “Đợi người của Hạ Việt tới rồi tôi .”

      “Cám ơn

      “Đừng khách sáo. Tôi cũng chỉ chờ người của Hạ Việt thôi, nếu muốn cám ơn hãy cám ơn Hạ của em nhé?”

      Tư Tuyền mỉm cười, nhắc tới Hạ Việt cảm thấy rất thú vị.

      “Cho tôi số điện thoại, tôi cảm ơn ấy”

      “Hạ Việt ở đại lục. Tôi chuyển lời cảm ơn giúp em. Khi nào đến nơi, gọi lại cho em sau”.

      Tần Phong cúp máy, thở dài. cũng muốn dẫn Tư Tuyền Tạng lắm, cơ hội quá tốt để ghi điểm, hai người bên nhau, gian trời xanh tuyết trắng lãng mạn làm sao.

      nhìn Hạ Việt ngả ngớn ngồi ghế, cười như cười

      “Cậu đảm bảo người của cậu đưa người kia vào sâu trong Tạng?”

      Hạ Việt khinh bỉ nhìn . Mối quan hệ của ở Tạng rất tốt, nhưng phải để du lịch với tìm người. Mạng lưới buôn lậu của nhà họ Hạ rất phát triển, bao trùm từ Nội Mông, Tân Cương đến tận Tây Tạng. Thậm chí quan hệ còn tốt hơn so với quan hệ của chính phủ. ra, Tư Tuyền tìm đúng người, nhà họ Tạ dù có to đến mấy vấn đề ngoại giao giữa Trung Quốc và Tạng cũng vẫn vô cùng nhạy cảm.

      “Tôi này, giờ vì quả nho vừa chua vừa xanh ấy mà cậu lặn lội vào Tạng? phải cậu gọi tôi đến đây chơi với cậu?”

      Tần Phong hề hề cười. Hôm nay, Hạ Việt đến đây còn mang đến tin tức khác. Có hai nhóm người tiến hành điều tra ở Hong Kong. Tần Phong cũng hơi bất ngờ, vì người của hầu như đều phát được.

      Hạ Việt nhóm là của ông chủ người , nhóm còn lại thuộc về quân đội, mà cụ thể mà cục tình báo. Nhóm người Tần Phong nghĩ ngay đến Fredrick, nhưng còn quân đội cảm thấy hơi nghi ngờ. sợ bọn họ điều tra Hạ Việt thông qua . Nhưng Hạ Việt thoải mái , có lẽ bọn họ cũng có ác ý gì vì tin tức dò hỏi rất tầm phào, nghiêng nhiều về đời sống cá nhân. Cậu ta thấy nghi ngờ nên tìm hiểu sâu thêm, hóa ra bọn họ còn điều tra Tần Phong cả thời điểm ở nước ngoài. Nếu ở nước ngoài đúng là liên quan gì đến Hạ Việt, thời gian đó hầu như bọn họ liên lạc với nhau.

      Cho nên chín phần mười có lẽ xuất phát từ nhà họ Tạ. Như vậy cho thấy, tuy chỉ là con nuôi, nhưng sức ảnh hưởng của quả nho vừa chua vừa xanh cũng .

      Chưa có lần nào, Tần Phong bị điều tra mà lại cảm thấy vừa mừng vừa sợ như lần này. Fredrick và nhà họ Tạ điều tra có nghĩa là họ chú ý đến , đúng hơn là để ý đến mối quan hệ giữa và Tư Tuyền. cảm thấy hơi hối hận, có nhiều chuyện xảy ra trong quá khứ đúng là thể thay đổi được. hơi hồi hộp biết bọn họ suy nghĩ thế nào về ? Tự thân nhận xét Tần Phong cảm thấy mình cũng tệ.

      Hạ Việt nhìn vẻ mặt tự luyến buồn nôn của Tần Phong, thở dài .

      “Thôi đừng vào Tạng nữa, phải cuối tuần cậu còn muốn với Tần Hi hay sao? Tôi thay cậu vậy, nhân tiện kiểm tra xem bọn họ làm việc thế nào”.
      oxy5011900 thích bài này.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 220:
      Đại kiến trúc sư

      Cuối tuần, Tư Tuyền sắp xếp hành lý. Dạo này ở biệt thự, mà ở bên nhà Hầu Thần. Bà Hầu đương nhiên rất vui, có thêm người chơi với Tư Toàn cho đỡ buồn chán, bà thậm chí còn đặc biệt sắp xếp cho phòng ngủ ngay cạnh phòng Tư Toàn. Tư Toàn quý em , lúc nào cũng dính sát lấy . Cuối cùng, cũng bị bà Hầu nuôi thành tròn vo.

      Buổi sáng, Hầu Thần lái xe đưa đến công ty Diệp Chính, nhìn túi to túi trong tay , cẩn thận hỏi lại

      “Đầy đủ mọi thứ chưa?”

      Tư Tuyền cân nhắc rồi bỏ lại hai túi đồ Tư Toàn nhét theo cho , bên trong có túi sưởi, găng tay bảo hộ, bình đun nước mini… kiên quyết .

      “Em tin Diệp Chính đem em bỏ vào rừng đâu”

      chỉ dã ngoại ba ngày, Tư Toàn làm như sắp thám hiểm rừng Amazon.

      “Nhưng mà Tư Toàn…”

      rể… cứ để trong xe được ? - Tư Tuyền thở dài, Hầu Thần đích thị là “phu nô”, từ này nghe Trịnh Ý Duy giải thích. Trong nhà, Tư Toàn là to nhất, chị ấy đông, có chết Hầu Thần cũng dám hướng tây.

      “Được rồi” Hầu Thần nhượng bộ, cũng nghĩ là phải phức tạp đến thế.

      cẩn thận xách hành lý cho Tư Tuyền vào công ty rồi mới quay về công ty làm việc.

      Lucy nhìn thấy Tư Tuyền lập tức dính lấy, cũng nhận ra người này. Phát ghen mất thôi, Tư Tuyền chỉ hơn tuổi mà bối cảnh quá tốt, soái ca khắp vũ trụ này đều vây lấy ấy. Người này gặp mấy lần ở Hoa Hạ, cũng chăm sóc cho Tư Tuyền rất là tỉ mỉ.

      Tư Tuyền nhìn đôi mắt sói lòe lòe của Lucy, cảm thấy nếu giải thích kiểu gì cũng bị hiểu nhầm nên vội vàng giải thích

      “Đó là rể tôi”.

      Lucy hu hu khóc, soái ca có vợ, quá buồn. A Sảng sau hai người, giục giã bọn họ quay trở lại phòng họp.

      Trong phòng họp lớn có rất nhiều người đứng, mấy người Tư Tuyền đứng nhập hội với bọn chú Hoàng. Lần này, tất cả các nhân viên trong công ty đều tham gia, những người công trình cũng được triệu tập quay trở lại. số thành viên còn mang theo người nhà.

      Tống Trân Trân đứng với chị trưởng bộ phận hành chính và nhân , hai người đều mặc đồ thể thao nhìn rất gọn gàng. Tống Trân Trân vẫn giữ chức vụ Trợ lý giám đốc. Mọi người trải qua cuộc họp ngắn rồi mới xuất phát.

      Tư Tuyền ngáp ngáp, thẫn thờ nghe Lucy kể về chuyến du lịch lần trước. Năm nào công ty cũng có đãi ngộ rất tốt, năm ngoái bọn Thanh Đảo chơi, tham gia trò tìm kho báu cực kì thú vị. Nhóm của Trân Trân còn tìm được kho báu trị giá hai vạn.

      “Diệp tổng tới”.

      Mọi người ồn ào chút, Tư Tuyền ngồi lọt thỏm trong ghế sofa, đờ đẫn nghe Diệp Chính lời cảm ơn mọi người năm vừa qua dốc sức lực vì công ty. Chuyến du lịch bốn ngày ba đêm này miễn phí hoàn toàn, tất nhiên ăn gì chơi gì trong bốn ngày này theo thông lệ vẫn được giữ kín.

      “Năm nay, chúng ta nhận được rất nhiều dự án lớn, đồng nghĩa với việc quy mô công ty năm nay cũng lớn hơn nhiều so với năm ngoái. Vì vậy, tạm thời tôi cơ cấu lại các vị trí trong công ty. Về mặt quản lý, Trân Trân làm thay tôi rất tốt trong thời gian qua. Thời gian tới, Trân Trân chính thức giữ vị trí phó giám đốc, chủ yếu quản lý các vấn đề ngoài cũng như nội bộ bên trong công ty”.

      Trân Trân bước lên phía trước cùng với Diệp Chính, mọi người rào rào vỗ tay hoan hô. Bản thân Trân Trân trước giờ cũng là kiến trúc sư khá xuất sắc, nhưng khi vào quản lý lại thể khả năng đáng kinh ngạc hơn nhiều.

      “Chú Trần Nghị, chú Hoàng Quân vị trí trưởng phòng thi công 1 và 2 năm tới được giao cho hai người. Chúng ta còn là tổ năm người nữa, năm tới nhất định là năm mươi. Hi vọng các chú vẫn có thể giữ vững và phát huy khả năng của mình”.

      Chú Trần, chú Hoàng cũng lên phía trước. Tư Tuyền đặc biệt thích làm với hai người bọn họ, dày dạn kinh nghiệm, cực kì thoái mái.

      “Về phòng thiết kế, rất tiếc để cho mọi người hiểu nhầm, nhưng Maya phải đại kiến trúc sư của chúng ta. Tuy nhiên, trong năm tới, tôi vẫn hi vọng được cộng tác với ấy”.

      Tư Tuyền giật nảy mình, Lucy vội vàng đẩy lên sân khấu. Tư Tuyền khá ngượng ngùng, Diệp Chính mỉm cười hòa nhã với , khoát tay ý bảo đứng bên cạnh.

      “Ngoài ra, tôi cũng rất vui mừng được thông báo, công ty chúng ta đón thêm hai vị đại kiến trúc sư nữa. Đây là cơ hội để các bạn trẻ có thể học hỏi kinh nghiệm của người trước. Xin giới thiệu Helen Trần - Trần Minh Tuệ và Hector Wu, Ngô Hàn.”

      Có thêm hai người nữa bước vào, cả căn phòng vang rầm tiếng vỗ tay. Danh tiếng của Trần Minh Tuệ quá tốt, đỗ đầu Bắc Đại năm mười sáu tuổi, học kiến trúc tại , đạt được kha khá giải thưởng tại Italy. Còn Hector Wu, đó là truyền thuyết trong giới kiến trúc, phấn lớn thời gian phát triển nghiệp của người này ở nước ngoài, ngờ trở về nước, lại còn đến công ty kiến trúc bé của bọn họ làm tổ. thể tin được.

      Trần Minh Tuệ cười với , áy náy “Xin lỗi, Diệp Chính bắt tôi giữ bí mật”.

      Hector cho Tư Tuyền cái ôm , vui vẻ “Lại gặp em rồi, lúc Mark tôi còn tin. Nghe tin Flynn mấy hôm trước cũng tới đây mà tôi về kịp”.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :