[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 202:
      Được rồi, đem theo cậu ăn ké vậy
      Trong phòng, Tư Tuyền đần mặt đứng nhìn Fredick thong thả cởi áo khoác, tháo cà vạt, bộ dạng lạnh lùng giận dữ này làm rùng cả mình. Rất rất lâu rồi, được nếm trải.

      “Cái đó… nghỉ ngơi … em…”

      “Em thử bước chân ra khỏi phòng xem?” Fredrick lạnh lùng

      Tư Tuyền lập tức bỏ qua ý định chạy trốn, tuy biết cái gì chọc giận , nhưng tốt nhất nên đưa đầu vào họng súng.

      ngồi xuống sofa, được rồi đấy muốn làm gì làm. còn chưa tức giận thái độ cái quái gì cơ chứ?

      Có điều, thức liền tù tì mấy hôm, lại trải qua trận kịch chiến nên Tư Tuyền rất nhanh ngoẹo đầu ngủ thiếp . Fredrick tự rót cốc nước, uống thấy hết khát lại rót cốc nữa, hít thở sâu ba lần mới lấy lại được bình tĩnh quay lại đối mặt với Tư Tuyền, thấy ngửa cổ tựa vào sofa, thở đều khe khẽ.

      Cơn tức còn chưa kịp nén xuống vội bùng lên. Hay lắm, làm sai mà còn dám thản nhiên như thế? Có phải lâu nay quá nuông chiều rồi hay ?

      Fredrick chạm lên khuôn mặt Maya, dưới hàng mi rậm dài là quầng mắt thâm sì, phấn trang điểm cũng thể che hết. Thực ra cảm thấy nhất thiết phải hùng hục lao đầu kiếm tiền như thế. Công việc chỉ cần vui vẻ là được, thế nhưng từ như vậy, những cái gì Maya tỏ ra nghiêm túc, làm đến nơi đến chốn.

      Tư Tuyền thiếp lâu, giật bắn mình khi nghe tiếng còi cứu hỏa hú lên. lẽ có cháy? Lập tức, bật dậy, chớp mắt lấy lại tỉnh táo. Thấy Fredrick nhàn nhã vắt chân chữ ngũ ngồi đối diện. Điện thoại của đặt bàn, phát ra thanh ầm ĩ như đòi mạng.

      Tư Tuyền vội vàng tóm lấy nó, loay hoay mãi mới tắt được.

      bị làm sao thế?”

      Fredrick nâng tay, ung dung “Em còn năm phút”.

      Tư Tuyền nháo nhào đứng dậy, chân trái chân phải quàng vào nhau, suýt ngã sấp xuống sàn. Fredrick nhanh tay tóm lại, thầm “Em gấp cái gì chứ?”

      “Đồ thần kinh. Tại sao gọi em dậy?”

      Fredrick nhún vai, ý tại sao phải làm thế. Tư Tuyền lườm cái, cũng chẳng có thời gian đôi co, vội vàng quay trở lại phòng họp.

      Nếu buổi sáng phản biện buổi chiều là buổi báo cáo tiến độ. Buổi họp này đơn giản chí có ba bên đầu tư, giám sát, và thi công nên được tổ chức trong phòng họp hơn. A Sảng và Lucy có mặt, Diệp Chính cũng đứng đó cùng với họ, rất nhanh về tiến độ dự án.

      Diệp Chính nhìn thấy liền thở phào nhõm. biết bị Fredrick tóm , rất có thể trở về. Có điều như vậy, chắc là buổi bảo vệ chiều nay suôn sẻ.

      Thế nhưng, Diệp Chính nhầm.

      Tuy Maple chỉ là cổ đông đầu tư thứ hai, vẫn còn kém Hoa Hạ, nhưng Fredrick hề nể tình em là kiến trúc sư mà nhàng. chém đinh chặt sắt, chỉ ra hàng loạt điểm giới hạn trong thi công. Tư Tuyền cũng vừa, bản thân trước giờ rất ít khi chịu áp lực khi phản biện, nhất là đối với Fredrick lại càng thế.

      Cho nên buổi báo cáo, gần như thành sân khấu độc diễn của hai người bọn họ.

      Wang Le há hốc mồm, học trò này của ông quá khủng rồi, tâm lý còn vững hơn bàn thạch, đứng trước đối thủ khó chơi như Fredrick, đến ông cũng khó lòng giữ thái độ hùng hổ như vậy được.

      Brandon Flynn thầm kinh hãi, lần đầu tiên thấy có người dám trèo lên đầu Fredrick như thế. Có nhiều chỗ Maya rất ngang, hoàn toàn chịu phối hợp nghe Fredrick . quyết định rồi, từ lần sau tất cả các dự án của Maple giao cho Maya phụ trách, đỡ cho Fredrick cứ nhìn thấy là băm bổ bàn phản biện.

      Đám người Hoa Hạ, Hằng Thông hoàn toàn cúi đầu , im lặng dám tham gia vào trận chiến. Được rồi, tuy có Peter phiên dịch lại lời của cả hai người, nhưng bọn họ trao đổi với nhau bằng tiếng quá nhanh, bọn họ nghe cũng kịp hiểu.

      quá xin lỗi Tư Tuyền, trước giờ cứ khinh thường ấy còn ít tuổi nhưng ấy mới chính xác là phong thái nữ hoàng đích thực. Trận chiến này, dù kinh qua bao lần, nhưng vẫn thấy tởm như lần đầu. Lần này, có Tư Tuyền ra mặt, đại khai sát giới làm mọi người sáng cả mắt.

      Cuối cùng, đến hơn sáu giờ, sau bốn tiếng báo cáo cũng có thể kết thúc. Tiến độ thi công do nhân công đủ nên buộc phải kéo dài thêm sáu đến tám tháng. Tốc độ giải ngân ngân sách phụ thuộc vào dự toán công trình có được đưa kịp lúc hay .

      Coi như là, dự án Trường đua Trường Xuân qua vòng phản biện và bảo vệ trót lọt.

      Khi bọn họ rời khỏi phòng họp, hầu hết hội nghị đều về hết. Thế nhưng bên ngoài vẫn có người chờ. Duẫn Tử Hàm và Trần Minh Tuệ thấy bọn họ đều đứng dậy.

      “Haha… Có chuyện gì mà hai vị đại kiến trúc sư lại chờ ở đây thế này?”

      Phó giám đốc Tôn Đạt của Hoa Hạ cũng là người nhanh nhạy, vội vàng chào hỏi.

      có gì, có gì. Chỉ là rất lâu được gặp lại thầy giáo của chúng tôi. Cho nên muốn mạn phép các ngài đây, xin được gặp riêng thầy chúng tôi chút.”

      ra Wang Le đến đây mấy hôm, cũng được Hoa Hạ đón tiếp cả rồi. Cho nên mấy ngày này bận rộn chỉ đơn giản ăn uống nghỉ ngơi, chứ cũng bận rộn gì nhiều. Chuyện bốn người Diệp Chính, Tư Tuyền, Duẫn Tử Hàm, Trần Minh Tuệ đều là học trò của Wang Le ai cũng biết. Có điều, Duẫn Tử Hàm lại công khai lôi kéo, thẳng ra như vậy, đúng có hơi khó xử.

      Wang Le nhìn sắc mặt Fredrick lạnh tanh, định từ chối. Brandon Flynn rất ít khi xuất ở công ty, chỉ những dự án nào lớn mới làm. Cho nên tuy là vào AOA. PM khá nhiều năm, nhưng cơ hội hợp tác của hai người nhiều. Bởi vậy, khi bị đích danh chỉ tên nhận làm cố vấn thiết kế cho mấy dự án lần này, ông rất ngạc nhiên.

      Qua mấy ngày đồng hành của Brandon Flynn và Fredrick, ông cảm thấy nhân sinh quan của mình thay đổi triệt để. Fredrick mặt lạnh như tiền , nhưng Flynn lại hoàn toàn khác. Lúc phải làm việc hay giỡn, đùa nhây, mấy ngày theo bọn họ đến Trung Quốc, ông đều phải nhìn mặt Fredrick mà làm việc.

      Thế nhưng, còn chưa kịp từ chối Duẫn Tử Hàm, Brandon Flynn nhanh chóng cắt lời ông

      “Trời trời… vậy tôi là người trả lương cho các bạn mấy năm trời, tôi cũng phải được cám ơn chứ hả?”

      Trần Minh Tuệ hơi há miệng, làm ở AOA. PM mấy năm, nhìn thấy giám đốc được ba lần. Duẫn Tử Hàm phản ứng nhanh hơn , vui vẻ đáp lại. Đối với , chuyện này chỉ có lợi chứ có hại.

      Diệp Chính và Tư Tuyền đứng đằng sau, cảm thấy bữa này dù ngon cũng phải ăn, trốn cũng thoát rồi. Brandon Flynn quay sang Fredrick, nhanh nhẹn .

      “Cậu về khách sạn trước. Tôi ăn cùng bọn họ rồi về nhanh thôi”.

      Fredrick liếc mắt nhìn thái độ chỉ sợ thiên hạ loạn này của Flynn, lạnh lùng “Cậu đâu, tôi theo đó”.

      Flynn bị cảnh cáo, sờ sờ mũi lẫy “Được rồi, đem cậu theo, hôm nay cho cậu dựa hơi tôi kiếm miếng ăn vậy”.
      Dung Nguyễn 1995, 1900oxy501 thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 203:
      Tôi no rồi
      Tư Tuyền ngồi cùng xe Fredrick mà cùng Diệp Chính và Trần Minh Tuệ. Wang Le ngồi xe Duẫn Tử Hàm, Fredrick và Flynn riêng. Duẫn Tử Hàm đặt bàn ở nhà hàng khá nổi tiếng, tuy nhiên ở gần trung tâm lắm.

      Ba người ngồi xe đều chuyện. Bọn họ biết Duẫn Tử Hàm muốn làm gì, nhưng đều cảm thấy chẳng liên quan đến mình nên coi như quan tâm.

      Điều duy nhất họ đều cảm thấy lạ là Frdrick và Brandon Flynn đều đòi theo. hiểu bọn họ muốn làm gì.

      Phục vụ đưa cả nhóm đến phòng bao tốt nhất, view cửa kính sát đất có thể ngắm trọn vẹn cảnh đêm Bắc Kinh. Tư Tuyền dù còn sợ độ cao nhưng cũng chẳng có ham muốn gì ngắm cảnh, cho nên chọn ngồi ngồi quay lưng lại cửa sổ.

      Fredrick ngồi xuống ghế bên cạnh , rồi Brandon Flynn ngồi cạnh, Wang Le và Duẫn Tử Hàm. Diệp Chính nhường cho Trần Minh Tuệ ngồi cạnh Tư Tuyền, và Kenneth ngồi xuống chỗ còn lại.

      Trong số mấy người ở đây, Kenneth thân quen với Tư Tuyền nhất, cho nên vừa ngồi xuống vui vẻ .

      “Maya, về Trung Quốc xinh đẹp lên nhiều đấy”

      “Tôi ở đâu cũng đẹp như vậy thôi” Tư Tuyền ha ha cười

      “Đúng vậy, vài năm gặp, Maya đẹp hơn nhiều” Duẫn Tử Hàm dịu dàng trả lời.

      Tư Tuyền hơi ngẩn ra, Fredrick ngồi cạnh mặt càng đen hơn. Duẫn Tử Hàm thấy ai gì liền quay trở lại chuyện cùng ông Wang Le. Brandon Flynn ngồi bên cạnh, thoải mái dựa lưng vào ghế, thỉnh thoảng xen vào câu chuyện giữa hai người bọn họ.

      Tư Tuyền đá đá vào chân Fredrick dưới mặt bàn, ý bảo đừng có làm mặt lạnh như vậy nữa, ai mà dám ăn dưới mi mắt . Fredrick điềm nhiên dùng chân mình giữ lấy chân , giật thế nào cũng chịu thả.

      Bữa ăn này, Duẫn Tử Hàm nỗ lực điều tiết khí, may mà còn có Flynn chịu hợp tác. Dưới áp lực của Fredrick, hầu như ai cũng cúi thấp đầu cố gắng ăn nhanh.

      “Tôi no rồi”.

      Fredrick ném chiếc khăn ăn lên mặt bàn. Flynn cười vui vẻ cũng phải khựng lại. No cái gì chứ? Còn chưa dọn đến lượt đồ ăn thứ ba, mới có hai món khai vị kêu no. Có để cho ai ăn nữa vậy?

      Tư Tuyền đần mặt, làm như vậy là ý gì hả? No rồi rời trước mà còn ngồi ở đây? Làm những người còn lại cũng biết nên ăn tiếp hay dừng lại. Sao hôm nay cảm giác Fredrick hành động cách ấu trĩ như thế nhỉ?

      Fredrick quét mắt vòng, trừ Flynn vẫn còn nhe nhởn, còn lại ai cũng dám ngẩng lên. đứng dậy, lãnh đạm

      “Tôi trước”.

      Động tác của rất chậm chạp. Tư Tuyền thở dài, đặt khăn ăn lên bàn, nhàng “Tôi cũng có việc phải . Mọi người cứ tự nhiên nhé”

      Duẫn Tử Hàm làm chủ nhà, còn chưa kịp khách sáo đứng dậy tiễn bị câu của Fredrick dập xuống “ cần ngại, hóa đơn tính vào của tôi”.

      “Ấy, sao có thể làm như vậy…”

      cần, dù sao cũng chưa có dịp cám ơn kiến trúc sư Wang Le dạy dỗ em tôi trong thời gian vừa qua”.

      Tư Tuyền nhắm mắt, quẫn bách đến độ chỉ muốn nhảy vào đánh cho trận. Kenneth đánh rơi đôi đũa xuống bàn, miệng Wang Le hơi há ra đầy ngạc nhiên. Fredrick rất nhanh rời khỏi đó, Tư Tuyền vội vàng đuổi theo .

      Ngay cả khi hai người lên xe, Fredrick vẫn giữ vẻ mặt vô cùng khó coi. Tư Tuyền cũng nhịn nổi nữa, cáu kỉnh hỏi

      cáu cái gì hả?”

      Fredrick thèm nhìn . Tư Tuyền hậm hực có chỗ trút giận, đập rầm rầm lên vách ngăn với khoang tài xế, trực tiếp cầu Peter đưa mình quay trở lại biệt thự.

      Peter nhìn khuôn mặt đen xì của Fredrick, đầu cũng toát đầy mồ hôi. dám theo ý Tư Tuyền mà lái xe về phía khách sạn Fredrick ở.

      Tư Tuyền thấy vậy nên lúc đến nơi, nhất quyết chịu xuống xe. Fredrick hai lời, tóm như tóm con gà con, đường lên thẳng phòng . Đến Peter cũng bị sập cửa vào mặt.

      Tư Tuyền bị ném lên ghế sofa da mềm mại, đau nhưng vẫn thét lên oai oái, Fredrick đứng trước mặt , thong thả cởi áo khoác nới cà vạt, nheo mắt nhìn đầy nguy hiểm. Tư Tuyền chớp chớp mắt, được rồi nhượng bộ, dù biết cái gì chọc điên , nhưng cũng muốn thành bao cát cho trút giận đâu.

      Fredrick chống hai tay lên thành sofa, giam vào giữa nhàn nhạt hỏi

      “Trưa nay thằng nhãi đó gì với em?”

      Tư Tuyền đần mặt, vòng vo hồi lại quay lại câu chuyện ấu trĩ ấy à?

      “Chẳng gì cả?”

      là tránh xa nó ra cơ mà?”

      Mặt Fredrick dán sát vào mặt , hơi thở phả lên má nhột nhột, tim Tư Tuyền đập thình thịch. Cái đồ điên này, đến bây giờ vẫn còn ghen tuông.

      “Em bảo là chẳng có gì cả cơ mà? Tránh ra, em muốn tắm”.

      Fredrick cau mày, cứ mỗi lần nhắc đến thằng nhãi đó, thái độ của Maya còn khó chịu hơn cả . Nghĩ liền làm, đè xuống, bắt đầu nụ hôn trừng phạt. Tư Tuyền bị môi lưỡi hành hạ, cả người thiếu khí, mắt hoa cả lên. Đến lúc thả ra, vẫn còn ngây ngất, cả khuôn mặt đờ đẫn.

      “Đồ điên này”

      Tư Tuyền nhàng gì đánh lên người . Fredrick nhanh nhẹn tóm lấy cà vạt quấn hai cổ tay lại đằng sau lưng, Tư Tuyền cũng chịu thua, nhào lên cắn thương tiếc, phải rất khó khăn Fredrick mới chế ngự được .

      “Thả em ra”

      Fredrick hài lòng nhìn Tư Tuyền bị kiểm soát thành công. khẽ nâng cằm , vui vẻ

      “Ngoan nào, em là con mèo hư đốn”
      1900 thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 204:
      Ghen
      Bàn tay hư hỏng trượt từ cằm xuống cổ rồi chạm xuống xương quai xanh tinh tế. Chiếc áo sơ mi chiffon đắt tiền bị cởi nửa, hai ống tay cáo còn kềm giữ hai tay . Tư Tuyền run rẩy ưỡn người lên khi Fredrick chạm tay vào viền chiếc áo lót màu đen tinh tế.

      “Bỏ em ra” Tư Tuyền run rẩy .

      “Sao nào? thích chạm vào người em ư? Vậy thích thằng nhãi kia chạm vào đúng ?”

      phải thế…”

      Fredrick giúp tháo áo lót, hai bầu ngực lộ ra trước khí, Fredrick cúi xuống ngậm lấy nó, mút mạnh. Cả người Tư Tuyền nảy lên, khi tức giận Fredrick rất biết cách giày vò người khác.

      Tư Tuyền đau khổ lùi vào vách sofa, hai chân bị vắt lên vai, bắt thừa nhận tiến vào sâu nhất. Từ cú thúc mạnh mẽ buộc phải hét lên vì khoái cảm. Bên tai , hơi thở của Fredrick khàn đục, chậm chạp như con sói xám nguy hiểm, sẵn sàng ăn bằng sạch bé quàng khăn đỏ.

      bị buộc ngồi lên người , hai chân bị hai chân tách ra, mỗi lần bị nhấc lên đặt xuống theo nhịp điệu, đều cảm thấy vào sâu đến cực hạn, cảm giác tê dại toàn thân ép đến phát điên. tay Fredrick còn chịu bỏ qua cho , ngón tay tìm xuống dưới, liên tục day điểm nhạy cảm nhất của . Tư Tuyền run rẩy co rút người , nhưng vẫn đẩy được ra, liên tục bị thúc vào, đẩy lên cao trào mới.

      Thậm chí, đến mức Fredrick thả tự do cho tay của , nhưng Tư Tuyền cũng chẳng có sức mà chạy trốn, nằm ngửa giường lớn. Cả cơ thể trắng mịn bị Fredrick đặt dưới thân, ra sức giày vò. Cả người Tư Tuyền nhạy cảm đến nỗi chỉ cần hơi thở của Fredrick lướt khẽ người , cũng đủ để run lên.

      “Maya, xem này. Vẫn còn muốn đến như vậy”

      Tư Tuyền run run chửi thầm trong bụng, cố gắng áp chế cảm giác khao khát ở bụng dưới lại, nhưng thân dưới nhịn được mà cong lên, hai ngón tay Fredrick vẫn cần mẫn ra vào trong cơ thể , chạm đến điểm nhạy cảm nhất. Tư Tuyền cứng người, đến những ngón chân cũng cứng lại, tiếp tục lên đỉnh.

      Cuối cùng cũng nhịn được mà bật khóc, nức nở cầu xin . Fredrick ôm lấy , thầm bên tai những lời thương, ấn sâu vào người , ra sức tìm cách hòa hai người làm . Tư Tuyền cảm nhận được phóng thích trong cơ thể mình, sau đó mệt mỏi đến độ muốn mở mắt ra nữa.

      Sáng hôm sau, Tư Tuyền tỉnh dậy, cả người nặng như đổ chì. Fredrick nằm sấp người , lớp râu mỏng của cọ bụng nhột nhột. Tư Tuyền nghĩ đến nguyên đêm bị ép buộc lập tức ra sức đạp xuống sàn.

      Fredrick tỉnh dậy rất nhanh, nhìn thấy khuôn mặt nhắn cáu kỉnh nhìn mình biết là đêm qua quá tay rồi. Nhưng cũng hối hận, phải dạy dỗ như thế Maya mới biết sợ mà tránh xa thằng nhãi đó ra.

      Tư Tuyền mệt mỏi tắm, ngâm mình trong nước ấm, cả người đau nhức như ngủ cái máy bay vận lần trước đêm. người toàn những dấu hôn đỏ thẫm, lần sau còn ngây thơ tin lời Fredrick đúng là bằng con ngốc.

      Khi ra ngoài, Fredrick tắm xong, ngồi trước bàn chuẩn bị ăn sáng. Tư Tuyền thèm nhìn , tự rót cho mình cốc nước cam. Đây vẫn là căn phòng tổng thống lần trước khi Fredrick tới ở. góc phòng khách chất đầy những hộp quà nho , chất thành hai đống cao ngang đầu người.

      Tư Tuyền chớp mắt, sao Fredrick mua cho nhiều đồ như vậy.

      phải quà của em, đừng tỏ ra mừng rỡ thế”

      như vậy nhưng ngăn được Tư Tuyền lại gần, danh sách quà tặng để bàn. Có đồ sơ sinh, đồ chơi cho trẻ em từ sáu tháng đến mấy năm tuổi, lại có rất nhiều đồ chơi và sách về máy bay, đại dương, vũ trụ. Ồ, Bảo Bảo thích lắm đây.

      Nhìn thấy đống đồ chơi, tuy biết phải là của mình nhưng Tư Tuyền vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhanh chóng quay lại hỏi Fredrick

      “Của Bảo Bảo và đám nhóc nhà chị Tư Toàn phải ?”

      ra cũng vô cùng muốn mua đồ cho tụi nhưng vẫn chưa có dịp. Fredrick nhìn Tư Tuyền chân trần thảm lông trắng muốt, cả cơ thể bé khoác chiếc áo choàng tắm to đùng, khuôn mặt nhắn cười rạng rỡ. tự chủ được cười theo, vui vẻ

      “Đúng vậy. Em có thích ?”

      Đương nhiên là thích vô cùng rồi.

      Fredrick tiến lên ôm lấy , thầm.

      “Chỗ đồ chơi này mua cho Bảo Bảo. Giúp đem về cho thằng bé”

      Tư Tuyền hí hửng cầm hộp quà lên. Bộ Lego tàu sân bay có thể chạy mặt nước, phiên bản này đặc biệt hiếm. có thể tưởng tượng ra Bảo Bảo thích thú như thế nào. Dù mấy tuần nữa, Bảo Bảo được rời khỏi phòng vô trùng nhưng để đảm bảo sức khỏe cho nó, cả nhà vẫn quyết định để Bảo Bảo ở nhà khoảng năm để theo dõi. Tháng chín năm sau mới học trở lại. có đồ chơi nó buồn chết mất.

      “Mà với Tư Khiêm cũng quan hệ tốt qua ha”

      Cẩn thận nghĩ lại, hai người này rất ít khi chuyện với nhau, nhưng mối quan hệ lại thân thiết hơn những người khác. Lần này, Tư Khiêm bảo cho người đưa về Bắc Kinh, ràng là biết Fredrick đến đón.
      1900 thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 205:
      Quan hệ thân thiết

      Fredrick ôm trở lại bàn ăn, bế ngồi đùi mình, giúp ăn sáng. Quan hệ giữa và Tư Khiêm dĩ nhiên là tốt. Tốt đến mấy cũng là do mấy đứa biết tốt xấu này.

      Năm đó, tiểu công chúa được khoảng hai tuổi. Lần đầu tiên, Fredrick theo chú dì về Trung Quốc. Nhà họ Tạ lúc đó vẫn ở trong đại viện mà ông nội Tạ ở bây giờ, đông người, nóng bức, chật chội. Tuy nhiên vẫn rất vui.

      Người nhà họ Tạ hầu hết đều biết tiếng , trừ bà Du Linh và Tư Khiêm. Bà Du Linh do hay lưu diễn ở nước ngoài nên có thể bập bõm giao tiếp. Tư Khiêm tự học được ít, nhưng cũng chỉ biết viết chứ biết . Mặc dù như vậy, họ vẫn đối xử với rất nhiệt tình.

      Do có quá đông người nên trẻ con được dồn vào phòng, cũng là phòng mát nhất và có nhiều quạt nhất. Tư Toàn ngủ giường, Maya nằm trong cũi của riêng bé, và Tư Khiêm trải thảm ngủ sàn.

      Người lớn trong nhà cũng được nghỉ nhiều. Ông nội Tạ và ông Tạ đều thường xuyên phải công tác, bà Du Linh dù cố gắng xin nghỉ nhưng vẫn thỉnh thoảng vẫn phải làm. Việc chăm sóc bọn trẻ chủ yếu dành cho bà nội Tạ và vợ chồng Andrew - Tư .

      Hôm đó, bên nhà ngoại bà nội Tạ có việc, nên ông Andrew mượn chiếc xe đưa bà nội Tạ và Tư về quê. Bà Du Linh lưu diễn vẫn chưa kịp trở lại, việc nhà đành giao cho Tư Khiêm và Fredrick.

      Thực ra, cũng quá khó khăn. Fredrick thường xuyên chăm sóc cho Maya, bé cũng rất nghe lời . Tư Toàn lúc đó cũng được sáu tuổi, khá lớn. Nếu có người lớn ở nhà, Tư Khiêm vẫn thường nấu ăn cho em, lo lắng cho em khá tốt.

      Hơn nữa khu đại viện của bọn họ, cái gì cũng có. Chỉ càn gọi câu, bên hậu cần lập tức đến. Những nhà bên cạnh đều là hàng xóm thân thiết, cho nên người lớn mới bằng lòng để bọn trẻ ở nhà đêm như vậy.

      Fredrick biết cách nấu nướng với dụng cụ nhà bếp ở Trung Quốc, nên Tư Khiêm phụ trách khoản nấu ăn, còn trông coi hai đứa trẻ. Cả buổi sáng, bọn trẻ rất ngoan, đều ngồi trong vườn nhà chơi búp bê, tuy có vài lúc chành chọe nhau nhưng đáng ngại.

      Buổi trưa, hai người ngồi bên bàn ăn, Tư Khiêm ép Tư Toàn ăn hết hai bát cơm của mình. Còn Fredrick cho Maya cái thìa , để tự xúc cháo ăn. Maya ăn ít, nghịch nhiều nên ăn mãi mới xong.

      Đến chiều xảy ra chuyện, Tư Toàn ngủ trưa mà ôm em trốn chơi cùng với bọn Diệp Chính, Mạch Tuệ, Hạ Hầu Uyên. Lúc quay trở lại, Maya hợp thời tiết nóng bức phát sốt.

      Tư Khiêm quát em trận, Tư Toàn hu hu gào khóc rồi trốn vào phòng, nhất định cho ai vào. Fredrick nhanh chóng cởi bớt quần áo cho Maya, dùng nước mát lau người, mớm cho nước hạ sốt và vitamin C. Tư Khiêm rất lo lắng nhưng nhìn thấy Fredrick thành thạo như vậy, cũng yên tâm hơn hẳn.

      Maya khi ốm rất quấy, nhất định chịu cho đặt xuống giường cũng theo ai. Hễ chạm lưng xuống là lại khóc thét vì vậy nên Fredrick phải bế suốt buổi chiều tận khi hạ sốt mới thôi.

      Tư Khiêm nấu bữa tối, thỉnh thoảng liếc qua phòng vẫn thấy Fredrick ôm em, nhàng lại. phải công nhận Fredrick vô cùng kiên nhẫn, chăm sóc cho Maya rất tốt. Còn tốt hơn là chăm sóc cho Tư Toàn.

      Đến giờ ăn cơm, gọi thế nào Tư Toàn cũng chịu ra, lúc vào lật chăn lên mới biết Tư Toàn khóc nhiều quá, mắt sưng húp, người cũng ngây ngấy sốt. biết Tư Toàn cố ý đem em chơi như vậy. Chỉ là con bé rất thích em , muốn đem khoe cho đám bạn tò mò bên ngoài mà thôi.

      Tư Toàn khi tỉnh dậy vẫn vùng vằng dỗi , đành ôm rửa mặt mũi chân tay, đặt xuống ghế cao, nhàng dỗ dành cho ăn, cho uống thuốc, nhàng giải thích việc làm hôm nay của Tư Toàn làm em bé bị ốm.

      Tư Toàn nghe thấy em bé bị ốm rất buồn. Em bé như vậy, đáng như vậy, đáng hơn bất kì đứa bé nào khác trong khu đại viện này, kể cả em của Mạch Tuệ cũng xinh đẹp bằng. Vậy mà lại làm em bé bị ốm.

      Cả ngày buổi tối hôm đó, Fredrick chăm sóc cho Maya, Tư Khiêm trông nom Tư Toàn. Hai người vật lộn đến mười hai giờ mới được nghỉ ngơi. May mắn là Maya cũng sốt lâu, sáng hôm sau tỉnh dậy, hai chị em tinh thần đều rất tốt. Dường như chuyện hôm qua chưa từng xảy ra.

      Sau lần đó, quan hệ giữa hai người dần tốt lên. Tư Khiêm và Fredrick thường xuyên trao đổi thư từ qua lại. Fredrick cũng theo Maya về Trung Quốc nghỉ mấy lần nữa, lần nào tình bạn của hai người cũng khắng khít hơn hẳn.

      Năm hai người mười sáu tuổi, Fredrick có chiếc ô tô đầu tiên. phải rất vất vả mới tìm được cách tặng cho Tư Khiêm chiếc mô tô màu đen.

      Năm đó, Fredrick bị buộc phải chọn lựa con đường của mình, Tư Khiêm ở bên cạnh an ủi.

      Năm sau, Tư Khiêm bị ép từ bỏ giấc mơ trở thành kiến trúc sư. Fredrick rất tiếc cho bạn mình, lựa chọn của Tư Khiêm làm hai người thực được tỏ ra quá thân thiết. Bởi vậy bọn họ chỉ thư từ qua lại đến khi Tư Khiêm tốt nghiệp đại học.

      Còn bây giờ, hai người có ăn ý mà hiếm ai có được. Khi nghe tin Tư Khiêm có con trai mười tuổi, thực Fredrick vô cùng cảm thấy ghen tị. thực thích trẻ con nhưng những đứa bé xung quanh mình vẫn bài xích.

      Chủ yếu, Fredrick nỡ để Maya mang thai, cảm thấy vẫn còn rất . Để vài năm nữa vẫn muộn. Hơn nữa, quan hệ bọn họ vẫn trong vòng bí mật. Maya rất lo lắng mọi người chấp nhận mối quan hệ này.

      Aiz, Tư Khiêm cũng vẫn chưa biết chuyện. tự hỏi phản ứng của Tư Khiêm như thế nào nếu biết chuyện này? Chắc cũng được vui vẻ gì cho lắm.
      oxy5011900 thích bài này.

    5. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :