[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 198:
      Cuối cùng cũng chấp nhận
      Peter chỉ vừa khép cánh cửa, Tư Tuyền bị sức mạnh mãnh liệt tóm lấy. Fredrick giữ lấy eo và gáy , nụ hôn mạnh mẽ dội xuống. Môi lưỡi quấn lấy chặt chẽ, Tư Tuyền cảm thấy khí bị rút hết ra khỏi phổi, đầu óc quay mòng mòng, cảm xúc hỗn loạn chìm nổi như chưa từng tồn tại.

      Hôn đến mụ mị cả người, Fredrick mới buông ra, Tư Tuyền cả người mềm nhũn dựa vào ngực , Fredrick vẫn siết lấy thân thể người con trong lòng, khẽ khàng hôn lên tóc.

      biết bao nhiêu!

      “Nhớ ?” Giọng Fredrick khàn khàn, chính cũng phải cố gắng kìm nén kích động. Ai đời gần bốn mươi tuổi, vẫn còn cảm thấy phấn khích như thưở hai mươi.

      nhớ…” Tư Tuyền ngọ ngoạy muốn thoát ra. ra rất vui, vẫn nghĩ rằng còn cả tháng nữa mới được gặp , ngờ lại tới.

      nhớ à?”

      đấy!”

      nhớ em vô cùng, lúc nào cũng nhớ đến em, nghĩ xem em làm gì, em có vui , có buồn …”

      Fredrick thủ thỉ, đúng hai người chưa từng xa nhau như lâu như thế. Tư Tuyền nằm trong lồng ngực Fredrick, nghe tiếng tim đập trầm ổn mạnh mẽ. Chợt những lo lắng, vui buồn thất thường trong mấy ngày qua tan biến hết.

      Fredrick cúi xuống hôn trán , lên mắt lên môi. Tư Tuyền kéo đầu xuống, chủ động hôn lên môi. Nụ hôn chủ động này đánh tan mọi kiềm chế kích động, ràng Maya hoàn toàn chấp nhận , Fredrick dường như chẳng thể kiểm chế được nữa, nụ hôn cuồng nhiệt lại bắt đầu.

      biết từ bao giờ, quần áo của Tư Tuyền bị thoát hết. Trong cơn ý loạn tình mê, vẫn còn nhìn về phía bàn ăn, nhưng rồi cũng nhanh chóng bị cuốn vào cơn tình ái mãnh liệt.

      Fredrick biết eo vẫn còn đau, nên cũng đặt nằm xuống. Tư Tuyền ngồi giang chân người , cả người cong lên vì khoái cảm. Fredrick ngậm nụ hoa trước ngực, lưỡi xoay tròn, khẽ mút. hài lòng nhìn nó dựng đứng lên, vừa cứng vừa sưng, vô cùng mời gọi.

      “Fredrick…” Tư Tuyền run rẩy kêu tên , như con diều bị gió thổi phần phật, nếu giữ lại, chắc trôi đến tận phương nào.

      Cảm thấy Tư Tuyền đủ ướt, Fredrick đặt lên bộ phận cứng rắn của mình. Có vẻ lâu quá làm nên con mèo bé có vẻ thoải mái lắm, hừ hừ kêu đau. Fredrick để dựa đầu lên vai mình, lần nữa vuốt ve, thủ thỉ bên tai những lời âu yếm đến mức Tư Tuyền thấy nhũn cả ra. Fredrick khẽ khàng động thân, dẫn vào vào vũ điệu cuồng nhiệt. Dần dần Tư Tuyền quên cả đau, chính cũng chủ động theo nhịp lên xuống, mỗi cú nhấp của đều mang đến khoái cảm rực rỡ. Đến mức cuối cùng, Tư Tuyền nhịn được mà hét lên vì sung sướng.

      Kết thúc quá trình, Tư Tuyền mệt nhũn cả người, bụng đói đến độ dính vào lưng. Fredrick nghe bụng kêu ọc ọc liền lục khục cười, Tư Tuyền kiêng nể gì, cắn cho cái.

      Fredrick đưa về bàn ăn, vẫn đặt đùi, giúp ăn uống. Tư Tuyền siêu đói nên ăn rất nhanh, thậm chí gặm hết phần sườn cừu nướng của , còn ăn của Fredrick.

      Fredrick cầm những ngón tay trắng trẻo của lên, thong thả mút sạch phần thức ăn thừa ở đó. Lưỡi ấm nóng, trơn tuột như con rắn . Tư Tuyền nhịn được mà run lên, đưa tay còn lại với lấy ly rượu vang, nhấp hớp.

      Fredrick thả tay ra, lưỡi liếm lên giọt rượu vang rớt mép , mờ ám .

      “Maya, có biết đỉnh cao của nghệ thuật ăn sushi là gì ?”

      “Ý là gì?”

      Fredrick ngâm dái tai thầm, Tư Tuyền đỏ hết cả mặt, nhàng gì đánh cái.

      “Được nào? muốn ăn”

      Dái tai là điểm trí mạng của Tư Tuyền, lưỡi cứ vờn nó, thậm chí còn đâm vào bên trong khiến nhịn được run lên, lông gà lông vịt nổi đầy tay

      “Được rồi… nhanh lên đấy”

      Fredrick đặt lên bàn trà. Lưng Tư Tuyền dán lên lớp kính lạnh toát, Fredrick rồi rất nhanh quay lại, cứ mỗi lần chạm lên người , Tư Tuyền đều cảm thấy dây thần kinh mình căng ra, nhạy cảm vô cùng, bụng cũng nhịn được mà co rút.

      Hoàn thành xong công trình, Fredrick hài lòng cầm điện thoại chụp cái. Maya nằm bàn kính màu đen, da trắng mịn, cơ thể , những lát hoa quả được đặt lên, thậm chí còn có cả kem và mật ong. Tư Tuyền run run nhìn phản ứng của Fredrick, cảm thấy não mình bị úng rồi mới chấp nhận cho làm như thế.

      Fredrick chồm lên người , thầm “Phải ăn kem trước, nếu nó tan mất”

      Kem được đặt ngực, đầu lưỡi Fredrick vừa liếm vừa mút, thỉnh thoảng lại day nhè . Tư Tuyền thấy mình sắp điên rồi, kem lạnh và lưỡi , vừa lạnh vừa nóng dày vò khiến nhịn được rên rỉ muốn đưa tay đẩy ra.

      Fredrick biết nghĩ gì, nên hai tay giữ chặt hai tay , Tư Tuyền giằng ra được, chỉ mặc cắn mút người mình. Mặt ong được đổ rốn, cứ mỗi lần lưỡi chạm đến nó, mút mát ngọt ngào của nó, Fredrick chỉ muốn nuốt luôn cả vào bụng.

      Bị dày vò đến thế, cho nên khi lưỡi tìm đến được chỗ nhạy cảm nhất, Tư Tuyền gần như phát điên. Fredrick rất nhanh đưa lên đỉnh. Trong suốt quá trình đó, Tư Tuyền gần như thể khống chế được mình, giờ rất hiểu cái câu tục ngữ của người Trung Quốc, cái gì mà “Tiểu biệt thắng tân hôn”.
      Dung Nguyễn 1995oxy501 thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 199:
      Hội đồng phản biện

      Tư Tuyền ngủ giấc đến gần tối mới tỉnh dậy. Fredrick từ trong phòng tắm bước ra, chẳng ngại khỏa thân trước mặt . Tư Tuyền nhìn cả cơ thể tính là cơ bắp nhưng rất cân đối, cũng có mỡ thừa, giữa hai chân thon dài, cái đó vẫn dựng đứng lên đầy kiêu hãnh.

      “Sao thế? Đẹp lắm à?” Fredrick lại gần bên giường, vô sỉ cầm tay chạm vào nó.

      Tư Tuyền giật bắn mình, cái đồ vô lại này.

      “Mặc đồ , chúng ta chuẩn bị ra sân bay”.

      “Về luôn hay sao?”

      “Nếu em muốn… ở lại cũng được”

      Tư Tuyền nghe thấy giọng kéo dài đầy mờ ám, nhịn được đạp cho phát. bị làm đến ngu người rồi. Con sói này hôm nay ăn đến xương cũng chẳng còn, ở lại chỉ có chết.

      ra, Fredrick cũng hẳn là sang đây chỉ có duy nhất việc thăm Tư Tuyền. Còn chưa về đến Bắc Kinh, nhận được điện thoại của Diệp Chính, thông báo về gấp, ngày kia phải trình bày bản thiết kế với hội đồng thẩm định của nhóm đầu tư. Tuy trường đua Trường Xuân vào giai đoạn thi công, nhưng vẫn thoát khỏi. Thậm chí còn phải vừa bảo vệ bản thiết kế, vừa báo cáo kết quả thi công giai đoạn .

      Diệp Chính phải tập trung vào hai bản thiết kế của Tần thị nên có thời gian xử lý trường đua Đằng Xuân. Lucy và A Sảng chưa đủ sức đứng bảo vệ, Tống Trân Trân theo dự án từ đầu, hiểu gì cả nên Diệp Chính đành mặt dày gọi về.

      Cuối cùng mâu thuẫn giữa Tống Trân Trân và Tư Tuyền cũng giấu được Diệp Chính. Có điều Tư Tuyền có thói quen so đo, nhất là giai đoạn này bận việc của Bảo Bảo. Hơn nữa, cũng hiểu cách xử lý của Tống Trân Trân sai, đứng ở cương vị của ấy, nếu là cũng làm thế. Công ty toàn nhân viên mới, Tống Trân Trân vừa phải đối phó với khách hàng, vừa phải hướng dẫn người mới, động đến chủ yếu giết gà dọa khỉ. Nhưng mà, dù có thế, bị điểm mặt chỉ tên cũng chẳng hề thích. Cho nên, Tư Tuyền với Diệp Chính, từ nay về sau tới công ty nữa.

      Tư Tuyền biết Diệp Chính xử lý Tống Trân Trân như nào, nhưng chỉ cần thấy sau khi biết mâu thuẫn giữa hai người mà Tống Trân Trân vẫn ngồi nguyên vị trí cũ, có nghĩa là cũng cảm thấy Tống Trân Trân làm đúng.

      Lần này, Diệp Chính sợ hai người lại ầm ĩ lúc ở đó nên dứt khoát mượn văn phòng Hoa Hạ làm cho lúc trước để Tư Tuyền tập trung làm. Tư Tuyền chia bọn họ thành hai tổ, cùng ba thực tập sinh sửa và bổ sung lại thiết kế 3D và phương án trình bày đơn giản dễ hiểu. Còn A Sảng và Lucy, vừa làm báo cáo các hạng mục thi công hoàn thành, vừa tính toán khối lượng công việc còn lại, lại còn phải phối hợp với Hằng Thông làm báo cáo của họ.

      Bận rộn ngày đêm mới xong.

      Buổi sáng ngày phản biện, Tư Tuyền dẫn theo đội Lucy và A Sảng đến trung tâm hội nghị. Diệp Chính và đoàn người Trần Minh Tuệ cũng đến. Haiz, sau nhiều năm, Trần Minh Tuệ đối mặt với áp lực vẫn có tí tiến bộ nào. Nhìn ấy căng thẳng như sắp ra pháp trường.

      Tư Tuyền đứng chuyện phiếm với Lucy, có thói quen phải dí mắt vào tài liệu trước giờ phản biện. Dù sao, toàn bộ mọi vấn đề cũng đều ở trong đầu, theo quan trọng nhất vẫn là khả năng phản biện và ứng biến trong mọi tình huống. Về khoản này, Tư Tuyền cực kì tự tin.

      “Chuẩn bị đến rồi… chuẩn bị đến rồi”

      Lucy kêu lên nho , Tư Tuyền khinh bỉ phản ứng run rẩy của , A Sảng có khá hơn chút nhưng mặt cũng vẫn rất căng thẳng. Hai người đó cảm thấy chẳng khác gì bảo vệ đồ án tốt nghiệp.

      Cha con Trịnh Thiếu Thành đầu, Fredrick cùng với họ. Điều này thể coi trọng của tập đoàn Hoa Hạ với Maple. sau bọn họ là nhóm đầu tư cho các dự án. Tư Tuyền nhìn thấy Hầu Cảnh, họ của Hầu Thần, hóa ra Hầu thị cũng có chân mà biết.

      cuối cùng là hội đồng thẩm định và đoàn cán bộ cấp cao của Hoa Hạ. Người đầu đoàn thẩm định vô cùng quen thuộc, Tư Tuyền thể nén được nụ cười của mình.

      Brandon Flynn hí hửng cười với , còn ra dấu cái hôn gió. theo sau là người còn quen thuộc hơn, chính là ông Wang Le và trợ lý Kenneth.

      Ông Wang Le nhìn thấy mấy người bọn cũng mỉm cười. Diệp Chính và Trần Minh Tuệ nhìn nhau, coi bộ khó nhằn rồi đây, lại còn đem thầy bọn họ ra phản biện thế này, có khác gì làm khó nhau. Duẫn Tử Hàm còn thấy lo hơn bọn họ, năm xưa bị Wang Le chỉnh nhiều nhất.

      Theo sắp xếp của ban tổ chức, trường đua Trường Xuân là hạng mục gọn nhất, lại thi công nên được ưu tiên phản biện trước. Lucy ôm mặt, còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý xong.

      Tư Tuyền trình bày thiết kế, hôm nay mặc chiếc áo sơ mi màu be nhạt với quần âu màu đậm hơn, trang điểm nhàng, tóc búi cao. Tuy nhiên, vì mặt trẻ con nên trông vẫn trẻ hơn tuổi rất nhiều.

      Nghe xong, hội đồng phản biện bắt đầu. Hội đồng chỉ có duy nhất Wang Le, mà còn nhóm kiến trúc sư và kỹ sư xây dựng có danh tiếng trong nước khác. Brandon Flynn tham gia, chỉ cùng Fredrick dự thính.

      ra Tư Tuyền cũng sợ mấy người này, dù sao thiết kế trường đua cũng thuộc loại phổ biến trong nước, đương nhiên bọn họ dám quá sâu vào chi tiết, bởi vì thực chính họ cũng hiểu. Thành ra chỉ đặt câu khỏi ở khu vực nhà chính và dịch vụ.
      Dung Nguyễn 1995oxy501 thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 199:
      Đồ lừa đảo
      Wang Le hổ là bậc thầy kiến trúc, ông hỏi cuối cùng, nhưng mỗi câu hỏi đều đánh trúng mục tiêu. Dù ở Trung Quốc, nhưng địa hình, khí hậu, thổ nhưỡng, thậm chí mạch nước ngầm ông đều nghiên cứu rất kỹ. Wang Le cho rằng để diện tích nhà chính khá to, và cân đối với phần còn lại của trường đua. Dự kiến Trường Xuân có mức phí hội viên rất cao cho nên ông cho rằng đánh giá sai lượng khách cư trú thực tế.

      “Trường Xuân chỉ là trường đua cao cấp mà còn là trường đua duy nhất đạt chuẩn châu Âu tại khu vực Châu Á. Vào số thời điểm trong năm, trường đua tổ chức những giải đấu chuyên nghiệp tầm cỡ Quốc tế tại đây. Hơn nữa, tôi tin rằng với tăng trưởng của nền kinh tế Trung quốc trong những năm gần đây, số lượng người có thể chi trả phí hội viên tăng lên rất nhanh. Theo dự kiến, chỉ sau khoảng ba năm - năm năm, Trường Xuân có thể đạt đủ chuẩn thành viên.”

      “Ba năm tới năm năm, thời gian quá ngắn. Em hiểu ý tôi chứ? phân cấp giữa các phân lớp khách hàng rất nhanh bị rút ngắn”

      hổ danh là thầy của , Tư Tuyền thở dài. nhìn cả khán phòng im phăng phắc nghe buổi chất vấn của hai người, bình tĩnh .

      “Tôi phân chia phân lớp khách hàng thành ba mức chi trả. Đối với khách hàng VIP, có thể lựa chọn phục vụ riêng tư tại các bungalow được đặt rải rác trong trường đua. Có bảy bungalow với các thiết kế khác nhau sử dụng các chất liệu đặc trưng cho từng bungalow như gỗ, đá, kính. Mỗi bungalow đều được đảm bảo tình trạng riêng tư cách tối đa.”

      Tư Tuyền chỉ các vị trí bungalow được sắp xếp trong rừng và gần khu vực trường đua hạn chế.

      “Tuy vậy, nhưng vẫn có đầy đủ các tiện ích dịch vụ như spa, hồ bơi, chuồng ngựa cá nhân, phòng bếp riêng và nhà riêng dành cho nhân viên phục vụ”

      “Hoặc ngoài ra, có thể lựa chọn các phòng Deluxe suite, president suit, hoặc royal. Vị trí các phòng này được bố trí riêng tư với sảnh lên xuống và thang máy riêng. Phía dưới mới là các phòng standard và superior.”

      Wang Le gật đầu, việc bổ sung các bungalow trong rừng đảm bảo riêng tư tối đa cho khách VIP, đây là thiết kế khiến cho Trường Xuân khác gì resort 5 sao, chỉ mang tính chất là trường đua nữa. Tuy nhiên, điều quan trọng vẫn là nơi này được vận hành thực tế như thế nào, còn thế mặt thiết kế lý thuyết đủ đạt chuẩn.

      Ông xoay sang vấn đề trường đua, ngoài các khu vực đua quen thuộc như đua thẳng, đua vòng, vượt chướng ngại vật, đường dạo, chuồng ngựa. Ở đây còn bổ sung khu vực trường đua hạn chế. Ông cho rằng trường đua hạn chế là cần thiết, đây là nơi phục vụ nghỉ dưỡng, trường đua hạn chế với những chướng ngại vật quá khó gây ảnh hưởng đến khách nghỉ.

      Tư Tuyền lại đồng ý. Tất cả các chướng ngại vật trong trường đua hạn chế đều được thiết kế giản tiện tối đa, chủ yếu dựa vào hình thế tự nhiên. Chỉ số ít trường đua lớn thế giới có thể có được những chướng ngại vật như thế này. Đây là điêm thu hút ít kị thủ chuyên nghiệp, cũng là điểm thu hút khách du lịch quốc tế đến khám phá trải nghiệm. Chỉ cần hạn chế bằng các loại bằng cấp hoặc chứng chỉ đạt chuẩn, nhất thiết phải có bảo hiểm và cam kết tự nguyện là hoàn toàn có thể làm được

      Wang Le lắc đầu, lý lẽ quá sắc bén, hơn nữa bản thiết kế cũng có quá nhiều điểm để chê. Ông buông bút mặt bàn, nhún vai ra hiệu còn câu hỏi. Quyền vấn đáp được chuyển đến bên đầu tư.

      Tư Tuyền im lặng chờ đợi bên đầu tư đặt câu hỏi. Fredrick nhàn nhã tựa ghế, nhìn tủm tỉm cười, khi quyền vấn đáp được chuyển đến bên , nghe được giọng trầm thấp quyến rũ, nhưng vẫn rất nghiêm túc.

      Peter ngồi đằng sau, nhanh chóng dịch ra tiếng Trung Quốc

      “Chi phí đầu tư khá lớn, chênh 125% so với việc xây dựng trường đua cao cấp bình thường”

      Tư Tuyền nhún vai, đơn giản bằng tiếng .

      “Tôi tin rằng trường đua này phục vụ duy nhất cho khách hàng Trung Quốc, mà là khách hàng Châu Á và Quốc tế. Các vị có thể tự tin với khách hàng rằng, các vị sở hữu trường đua đằng cấp năm sao sẵn sàng lọt vào Top 3 những trường đua đẹp nhất, ấn tượng nhất thế giới”

      “Tôi cho rằng việc xây dựng trong vòng năm là điên cuồng”

      “Tôi lại tin rằng nếu quý vị giải ngân đủ nhanh, điều này hoàn toàn có thể thực được.”

      Fredrick gật đầu, ra hiệu còn câu hỏi. Tư Tuyền thở phào, Fredrick thương trường chém giết chuyện tình cảm, hôm nay hỏi hai câu là tình thương mến thương lắm rồi. AOA.PM có khá nhiều lần nhận thiết kế cho Maple, đến Bradon Flynn bàn phản biện còn bị hành cho tơi tả nữa là .

      Tư Tuyền im lặng chờ câu hỏi kế tiếp, nhưng chỉ có Flynn ra hiệu. hắng giọng lúc

      “Quý xinh đẹp, tài giỏi. Tôi có thể mời ăn trưa được chứ?’

      Tư Tuyền cau mày, nhìn khuôn mặt đẹp trai đậm chất , mái tóc vàng vuốt ngược ra sau. Dáng vẻ chải chuốt tùy ý khỏi cảm thấy phiền phức. liếc nhìn đồng hồ treo tường, cũng sắp đến giờ nghỉ trưa, chợt hiểu ra tại sao ta lại vậy. Căn bản ngoài chủ thầu Hoa Hạ, chỉ có Maple đầu tư vào đây!

      Khốn khiếp , Fredrick đến đây ba ngày, bọn họ còn lăn lộn giường mấy lần, vậy mà nỡ lòng nào để hùng hục chuẩn bị tài liệu phản biện? ăn ngủ mấy ngày liền?

      Tư Tuyền nhắm mắt, hít sâu, cố dồn cơn tức giận xuống dưới. Ban tổ chức thấy lạnh mặt gì. MC vội vàng lên cảm ơn và xin phép mời hội trường di chuyển ăn trưa.

      Tư Tuyền lạnh lùng xuống dưới, tháo mic trả BTC, Lucy ôm chầm lấy . Trời ơi, và A Sảng đứng dưới mà còn run rẩy chết được. Chiều nay bọn họ chỉ cần báo cáo tiến độ thi công nữa là có thể kết thúc.
      oxy501 thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 200:
      Vẫn là chuyện bỏ thầu thôi

      Tư Tuyền đương nhiên ngu gì mà ăn cùng với Flynn. Bọn thuộc thành phần tinh của xã hội, đại boss cấp cao, ngồi ăn cùng sớm muộn gì cũng nghẹn chết. và Lucy, A Sảng gia nhập nhóm của Diệp Chính, Trần Minh Tuệ.

      Trần Minh Tuệ mang theo ba người, đều khá cứng tuổi. Hoa Hạ có phục vụ buffet ăn uống tại chỗ nên bọn họ tới phòng ăn, tự lấy đồ cho mình rồi ngồi tập trung vào góc.

      “Trời ạ, tôi còn tưởng căng thẳng đến thế nào!”

      người tên là Lý Nguyên khinh khỉnh đáp. Thiết kế của họ còn chưa qua vòng bỏ thầu lần hai. Lần này vừa phản biện vừa bỏ thầu luôn. Trần Minh Tuệ vì chuyện này ép họ tăng ca liên tục nửa tháng.

      Tư Tuyền cười nhạt, bọn họ nhàng với chẳng qua là vì hạng mục của bắt đầu thi công rồi, trừ phi bên đầu tư muốn thay đổi toàn bộ nhóm phản biện mới làm gắt gao. Hơn nữa lần này chỉ có Maple và Hoa Hạ chung vốn đầu tư, cho nên ngay từ lúc bỏ thầu vòng , nếu muốn thay đổi Fredrick trực tiếp cầu làm ngay để tiết kiêm thời gian và công sức. Còn những hạng mục còn lại, phải chém giết tanh bành bàn phản biện mới là chuyện lạ đấy.

      Sắc mặt Diệp Chính và Trần Minh Tuệ rất xấu. Trần Minh Tuệ bỏ sang Milan ngay sau khi kết thúc kì thực tập, nhưng làm việc với Wang Le hơn hai năm kiến thức thực tiễn nhận được còn nhiều hơn bất kì thầy giáo nào trong trường. Chính ông là người hướng dẫn họ xây những công trình thực tế đầu tiên chứ phải giấy. Hay có thể , nếu tố chất đủ tốt, phong cách thiết kế của bọn họ ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng bởi Wang Le. Ngược lại, Wang Le cũng có thể nhìn thấu suy nghĩ của bọn họ giấu trong đó.

      Nhóm kiến trúc sư trong nước đáng sợ, người đáng sợ là Wang Le, hơn nữa hạng mục này còn bỏ thầu. Mấy năm gặp, bọn họ bị ông chỉnh chết phải tạ ơn nhân thần lắm rồi.

      “Nếu cảm thấy căng thẳng, ngày mai cho trình bày” Trần Minh Tuệ nhàn nhạt .

      Lý Nguyên là em họ của bà chị dâu Tần Hi. Trần Minh Tuệ ít tuổi hơn ta, nhưng lại là giám đốc thiết kế, lần này đích thân làm hai hạng mục quan trọng nhất. Lý Nguyên đương nhiên phục nhưng hai hạng mục này tiền thưởng rất nhiều, cho nên vẫn cố chây ì nhờ người tác động xin vào tổ. Bình thường trong phòng thiết kế, ỷ có ô dù cao nên rất phách lối. Chuyện Tần Hi vì Trần Minh Tuệ li dị vợ cũ Lý Nguyên đem rêu rao khắp công ty xấu , cho nên hai người bằng mặt mà bằng lòng.

      Lý Nguyên đương nhiên cũng chỉ biết mồm, tuy nhiều tuổi, nhưng phải trực tiếp bảo vệ thiết kế nhiều. Hơn nữa nhóm phản biện hôm nay toàn kể đại diện của AOA. PM cử đến cũng toàn những người đầu ngành trong cả nước. Lại còn phải giao tiếp bằng tiếng . Tự bản thân cũng biết thể lên đài. Tuy vậy, vẫn cứng họng.

      “Giám đốc Trần, để tôi nhắc cho nhớ đó là việc của , làm tốt coi chừng chẳng có chỗ mà về đâu”.

      “Đây là ông sếp nào của vậy Tuệ Tuệ?” Tư Tuyền chọc chọc cái nĩa xuống đĩa cơm bò sốt tiêu đen, hỏi

      “Phó phòng thiết kế 1 Lý Nguyên” Trần Minh Tuệ nhàn nhạt trả lời, từ lâu chẳng còn quan tâm đến mấy con người này. Rời khỏi Tần thị cũng được, Diệp Chính vừa đưa cho gợi ý khá hay. Hơn nữa, giờ chẳng còn gì vướng bận, kể cả giới kiến trúc Trung Quốc chứa nổi , vẫn còn rất nhiều vùng đất hứa khác.

      “Tôi còn tưởng Tổng giám đốc Tần thị ngồi đây cơ đấy, hóa ra họ Lý à?” Tư Tuyền châm chọc, chỉ là phó phòng nho , sao Trần Minh Tuệ lại để cho ta trẻo lên đầu như vậy? Ở trong nước lâu quá, người ngu à?

      Trần Minh Tuệ nhún vai, khinh khỉnh cười. Lý Nguyên thấy thái độ của Tư Tuyền giận run cả người, con nhãi này ở đâu ra. Tưởng được đứng bảo vệ là oai lắm ư. Còn trẻ như thế mà leo lên đến kiến trúc sư chính, lúc nãy người đàn ông ngồi cùng các vị tổng tài kia còn gạ ta ăn trưa. Chắc lại là cái loại biết xấu hổ như Trần Minh Tuệ, bò lên giường đàn ông mới có thể lên mặt như vậy.

      … Hừ… cái loại con chỉ bán thân làm trò như còn dám khua môi múa mép ở đây à? Đúng là cái loại biết xấu hổ, giáo dưỡng chẳng ra gì”

      Tư Tuyền cau mày, dù chẳng quá thông thạo tiếng Trung, nhưng cũng đủ để hiểu tên này những gì. Diệp Chính vẫn gì nhưng bắn ánh mắt lạnh lùng về phía ta. Diệp Chính đến Thượng Hải làm với Trần Minh Tuệ, tuy làm trực tiếp nhưng cũng lạ gì người này. Bẩn thỉu.

      “Sao nào? có sắc mà bán nên ghen tị à? Loại đàn ông chỉ dựa vào cái mồm chẳng dựa vào cái gì như có gì mà ?”

      Tư Tuyền tựa người ra ghế đằng sau, khiêu khích hỏi. tức giận Fredrick còn chưa có chỗ xả hơi đây.

      Lý Nguyên trước giờ được dựa hơi em họ, càn quấy quen, chưa bao giờ bị ai thẳng mặt như vậy, đến Trần Minh Tuệ còn phải nể nang ta vài phần. Con ranh con ngạo mạn này dám dạy dỗ ư? đẩy bàn đứng dậy, rít lên

      “Con ranh con này. Mày tưởng tao dám đánh mày ư?”

      Lý Nguyên còn chưa kịp giơ tay lên, bên cạnh chợt có tiếng

      “Trưởng phòng Lý, ấy tuổi thế cũng chỉ đáng phận em út trong nhà. Chẳng lẽ ngài cũng lại so đo với ấy ư?”

      Lý Nguyên quay lại, Duẫn Tử Hàm đứng đằng sau họ, mỉm cười như nắng xuân tháng ba ấm áp. ta cũng định đánh người ở đây, chỉ là bọn người kia chẳng hề biết sợ mà còn cứ khinh khỉnh nhìn . May mà Duẫn Tử Hàm mang đến cho cái thang.

      “Trường phòng Duẫn, nào có gì đâu. Chuyện này về công ty kiểm điểm nội bộ cũng được. Tôi trước”. bắn ánh mắt hung dữ về phía Trần Minh Tuệ, sau đó nhanh chóng biến mất.

      lâu gặp!” Duẫn Tử Hàm mỉm cười đưa tay ra.

      Diệp Chính đưa tay ra bắt, hỏi “ biết dự án nào phản biện trước chưa?”

      Duẫn Tử Hàm gật đầu “Đảo du lịch, bên cậu bỏ thầu trước”.

      Duẫn Tử Hàm nhìn Tư Tuyền, chăm chú nhìn xuống đĩa cơm, dịu dàng “Maya, có thể chuyện riêng với em ?”

      “Được”. Tư Tuyền dứt khoát bỏ nĩa xuống mặt bàn, đứng dậy theo Duẫn Tử Hàm.

      Ánh mắt Trần Minh Tuệ tối lại nhìn theo bóng lưng hai người hỏi “Cậu nghĩ Duẫn Tử Hàm muốn gì?”

      Diệp Chính tao nhã dùng khăn ăn lau miệng, nhàn nhạt “Vẫn là chuyện bỏ thầu thôi”
      Dung Nguyễn 1995 thích bài này.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 201:
      Có thể nhờ em được ?

      Hoa Hạ khởi động bốn dự án. Trừ sân golf họ tự làm, trường đua khởi công, còn lại Làng du lịch đảo và khu đô thị ở Thiên Tân. Trường đua Maple góp vốn hai phần ba, hai dự án còn lại đều là cổ đông lớn. Cho nên lời của Fredrick rất có trọng lượng.

      Điều mà Diệp Chính nghĩ cũng chính là điều mà Duẫn Tử Hàm làm. Đến Milan hơn năm rồi Duẫn Tử Hàm mới hối hận đến chết. cứ nghĩ Maya chỉ là con nhà khá giả thôi, ngờ lại là đại tiểu thư nhà st. Logde, sở hữu tập đoàn Maple, nắm trong phần ba huyết mạch kinh tế Châu Âu.

      Cũng chính bởi lý do này, chuyện của với Trần Minh Tuệ mới tan vỡ. Bây giờ chỉ còn hi vọng còn có thể tác động đến Maya. Năm đó, nếu giúp đỡ của ấy, có lẽ rời khỏi AOA.PM có lẽ còn phải chật vật rất lâu mới có chỗ đứng trong giới kiến trúc.

      “Maya, em sống tốt chứ?”

      Tư Tuyền gật đầu, bây giờ chẳng còn cảm giác gì với Duẫn Tử Hàm, có chăng chỉ là chút xúc động tuổi trẻ.

      “Chúng ta vẫn chưa có dịp ăn với nhau. hoài niệm khoảng thời gian đó”

      “Em cũng vậy”. Tư Tuyền nho , trong lòng gào thét cmn, muốn gì .

      “Maya. Làng du lịch là công trình đầu tiên nhận thiết kế khi về Trung Quốc, với rất quan trọng…”

      Tư Tuyền chớp mắt, thẳng thắn đấy, cuối cùng cũng rồi.

      “Ý là sao?” Tư Tuyền quyết định giả ngu đến cùng.

      “Em có thể giúp lần nữa được ? Như năm xưa em làm ấy. Tác động đến trai em chút, vẫn chưa có dịp cảm ơn hai người năm đó giúp đỡ …”

      lời của Fredrick, chắc chắn đập chết nguyên cả hội đồng phản biện.

      trai em chỉ là cổ đông nho , em sợ rằng thể giúp được. Chuyện năm đó chỉ là… em rất tiếc, giúp tìm được việc ở …”

      sao…” Duẫn Tử Hàm đau cả trứng, biết thế ở lại , cũng tại ta lấp lửng . Năm đó ta đến Milan, cũng chỉ được sắp xếp công việc kiến trúc sư bình thường. Trần Minh Tuệ theo làm trợ lý. Bọn họ cũng có chút khách khí, còn quan hệ tốt thế, Brandon Flynn gới gắm sang đây.

      Brandon Flynn, giám đốc AOA.PM hừ hừ. Thế mà phải sang Milan cơ đấy. Còn Trần Minh Tuệ, làm trợ lý được ba tháng, ta tót lên làm kiến trúc sư chính, rồi cứ thế lên, còn lên nhanh hơn cả .

      Bây giờ về Trung Quốc hay ho rồi, Trần Minh Tuệ trèo lên giường Tần Hi, Maya quan hệ lăng nhăng biết với ai, toàn là đại gia Bắc Kinh. Đến Diệp Chính ở Anhv chật vật như vậy mà còn là thái tử gia là họ Diệp. Chỉ có mấy tháng, càng ngày nhiều chuyện phát sinh. Lưu Diệp Điềm, cha ấy là viện trưởng viện kiểm sát Bắc Kinh, nhưng có thể tác động ở đây chứ Thiên Tân khó .

      Thành ra, Maya là cái phao bơi duy nhất, thế nào cũng phải bám vào.

      “Maya!”

      Tư Tuyền quay người lại, nhìn Fredrick dẫn đầu nhóm người về phía này. Hai tay đút túi quần, khuôn mặt lạnh lùng biểu cảm đổi. Brandon Flynn hớn hở đằng sau, Peter và Ben vẫn im lặng như hai pho tượng.

      Tư Tuyền mím môi, dưng lại thấy chột dạ như bắt kẻ gian dâm thế này.

      “Chào cậu, tôi là Fredrick, trai Maya.”

      Fredick tiến lên phía trước, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tư Tuyền, lập tức biết ý lùi về phía sau .

      “Xin chào, tôi Felix, là bạn cũ của em ấy. Trước đây tôi từng học kiến trúc ở , và làm cùng với Maya ở AOA. PM…” Duẫn Tử Hàm đưa tay ra, tự giới thiệu. ta thao thao lúc vẫn thấy Fredick lạnh lùng nhìn mình, hề muốn bắt tay liền chột dạ. Những người còn lại hoàn toàn giương mắt đứng nhìn, ai lên tiếng. Maya trốn sau lưng trai, nhìn mặt.

      “Tôi còn có việc, xin phép trước”

      xong liền lập tức biến mất, nhanh như cơn gió. Brandon Flynn khùng khục cười, coi như thằng nhóc đó thông minh.

      “Cái đó, em quay lại với bọn…”

      theo

      Fredick lạnh lùng ngắt lời, Tư Tuyền nhìn mặt đen sì như đít nồi, thức thời ngậm miệng, quay sang Flynn ý hỏi tâm trạng cáu kỉnh này ở đâu ra? Flynn nhún vai, ra hiệu biết.

      Với đối tác cấp cao, Hoa Hạ rất chu đáo chuẩn bị phòng nghỉ riêng. Tư Tuyền theo Fredrick vào phòng nghỉ riêng của , Flynn còn chưa kịp bước vào bị sập cửa vào mặt.

      Flynn gãi mũi, cảm thấy hối hận vì lúc nãy cười nhạo Fredrick. Tên này mềm cứng đều ăn, đối xử dịu dàng cũng chỉ có em . Nhưng có lẽ bé lại bị dạy dỗ nữa đây. Fredrick rất thích thằng nhóc kia, năm xưa còn đẩy nó tít tận Milan. Hôm nay nếu phải nó đứng chung với Maya, cũng sớm quên mình có nhúng tay vào chuyện đó.

      “Để tôi đưa ngài nghỉ”

      “Chỉ có cậu là tốt với tôi thôi!” Flynn thờ dài, nhanh chóng cùng Peter và Ben rời , xin lỗi Maya. Dù trai cũng rất thích bé ngoan ngoãn như em, nhưng Fredrick tức giận như vậy, cũng bó tay làm gì được.
      Dung Nguyễn 1995 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :