[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Truyện này hoàn chưa nhỉ?? Đọc thấy hay quá tìm convert mà ko có

    2. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Đây là truyện sáng tác mà , tác giả tự viết và up lên website cungquanghang :yoyo69:

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Ồi, truyện chưa hoàn các chế nhé :v

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 189:
      Nó là con của trai em

      Mấy ngày hôm nay Tư Tuyền đều ở nhà, bà Du Linh Học viện Hý kịch Thượng Hải thỉnh giảng nên giao cho trọng trách chăm sóc chị . Cái bụng Tư Toàn khá lớn, nhưng hề có phản ứng thai nghén, ăn uống vô cùng tốt. Cả người béo lên kha khá, nhưng vẫn rất mượt mà thon thả.

      Ở nhà cũng tốt, mâu thuẫn của Tư Tuyền và Trân Trân sau ngày hôm đó lên đến đỉnh điểm. Trân Trân phát ra Tư Tuyền hề kí hợp đồng với công ty, Diệp Chính trực tiếp trả lương cho , các bản vẽ do thực đều cho Diệp Chính đứng tên. Bởi vậy, Trân Trân giao thêm dự án nào cho nữa. Tư Tuyền lười tranh cãi, cũng chẳng muốn kể lể với Diệp Chính, cho nên tự nguyện nghỉ ở nhà. Dù sao, về Trung Quốc cũng với mục đích nghỉ ngơi, phải cắm đầu vào làm việc. Khối lượng và cường độ công việc ở đây, so với AOA. PM còn xa vời lắm.

      Mười giờ, thím Lưu cẩn thận hỏi Tư Toàn muốn ăn gì để bà chuẩn bị. Tư Tuyền chán nản nằm khệnh khạng sofa xem ti vi, còn nghĩ xem nên làm gì cho hết thời gian. Vẫn chẳng có tin tức nào của Nana, Mạch Tuệ theo dõi cả Tôn Thế Văn và Ông Hồng. Hai người bọn họ đều cho người ra ngoài tìm kiếm. Mạch Tuệ , tạm thời theo sát cả hai người bọn họ, kiểu gì đến trước lúc sinh con, cũng tìm được.

      Vẫn còn nghĩ mông lung bên ngoài chợt có tiếng ồn ào, tiếng cảnh vệ quát người. Tư Toàn nhỏm dậy khỏi ghế, thím Lưu vội vàng ngăn lại. Tư Tuyền nhanh chân vọt ra ngoài, mở cửa ra nhìn.

      Ngoài cổng, có giằng co với cảnh vệ muốn vào trong nhà. Thím Lưu cẩn thận đỡ Tư Toàn ra theo sau, ngạc nhiên hỏi

      “Có chuyện gì?”

      “Thím đưa chị vào nhà, cháu ra ngoài xem sao.”

      Tư Tuyền nhảy hai bước khỏi bậc thềm, chạy ra cổng, cảm thấy khá là ngạc nhiên. Khu đại viện tường cao hào sâu khép kín hoàn toàn, bên ngoài cổng có barie canh gác, mỗi nhà đều có cảnh vệ trực riêng. Khu vực này rất riêng tư, ra vào đều cần giấy thông hành. Có khách, chủ nhà phải thông báo nhân dạng cho cảnh vệ, sau đó cảnh vệ mới cho phép khách vào thăm nhà. Phiền phức như vậy, cho nên Tư Tuyền mới ghét vào nhà.

      kia cũng tệ, có vẻ như phải khách nhà mà cũng vượt được barie bảo vệ ở ngoài cổng cơ đấy.

      “Có chuyện gì vậy?”

      Cảnh vệ là binh sĩ rất trẻ họ Lâm, nhà thường gọi là Lâm Ca. Lâm Ca là người dân tộc Di, quê ở Vân Nam, thân thủ đặc biệt tốt, nhưng vì có trình độ nên phải lính nghĩa vụ để hợp thức hóa. Sau khi kết thúc nghĩa vụ, được lựa chọn số đơn vị để đào tạo chuyên sâu. Lâm Ca do cha đưa về từ sau lần ông công tác.

      “Tiểu thư, này cứ nhất quyết đòi vào gặp”.

      nhìn lấy Tư Tuyền vội vàng nhào tới, gấp gáp

      “Tuyền Tuyền? Em là Tuyền Tuyền phải ? Chị là Trần Dao Dao đây. Chị Dao Dao đây, em có nhớ ?”

      Tư Tuyền chớp mắt, này gặp ở đâu đó. Hình như là hôm ăn lẩu với Tư Khiêm, Còn cái tên Trần Dao Dao đương nhiên nhớ, đó thâm chí là còn người bạn của Tư Khiêm mà thích nhất. Mười mấy năm gặp, Trần Dao Dao khác xưa rất nhiều, nhưng vẫn đặc biệt xinh đẹp.

      “Chị Dao Dao. Em vẫn nhớ chị mà”.

      Dao Dao mừng đến chảy nước mắt, đột ngột quỳ xuống khiến cả Tư Tuyền lẫn Lâm Ca đều giật bắn mình. Tư Tuyền vội vàng đỡ lấy Dao Dao, nhưng nhất quyết giằng ra, nước mắt liên tục rơi xuống.

      “Tuyền Tuyền, em phải giúp chị. Em giúp chị liên hệ với Tư Khiêm được ? Chị có việc quan trọng khẩn cấp lắm”

      Tư Tuyền cau mày, hôm qua Tư Khiêm Thành Đô công tác. Mỗi đợt công tác của đều mang tính nghiêm trọng rất cao. Nếu phải chuyện đặc biệt quan trọng, ai được phép làm phiền . Tuy Tư Tuyền Trần Dao Dao có chuyện gì muốn tìm Tư Khiêm nhưng cũng cảm thấy đây phải chuyện đùa. Trần Dao Dao mạo hiểm xông vào tận đây cơ mà.

      Tư Khiêm công tác rồi, tạm thời liên lạc được. Chị muốn làm gì, nếu có thể giúp em giúp”

      Đáy mắt Trần Dao Dao tràn ngập tuyệt vọng. Cả người trượt xuống, vội vàng tùm lấy tay Tư Tuyền hỏi “Mẹ em? Cha em? Có ai ở nhà ??”

      Tư Tuyền lắc đầu, cha làm công việc đỡ thần bí hơn Tư Khiêm nhưng cũng cực kì bận rộn, vắng nhà năm ngày tuần là chuyện bình thường. Tư Tuyền đỡ lấy Trần Dao Dao ôn tồn “Vào nhà rồi , chuyện gì cũng có cách giải quyết của nó. Chị đừng lo”.

      Thím Lưu mở rộng cửa, tò mò nhìn Trần Dao Dao rồi dường như là nhận ra là ai, mặt thím hơi biến sắc chút.

      Tư Toàn ngồi ghế, ngạc nhiên nhìn Tư Tuyền dò hỏi. Tư Tuyền đỡ Trần Dao Dao ngồi xuống sofa, quỳ đất nhìn thẳng vào mặt ấy, chậm rãi hỏi “ cho em biết? Có chuyện gì vậy?”

      Trần Dao Dao do dự trong phút chốc rồi cắn răng “Tuyền Tuyền, chị xin em. Hãy giúp chị liên hệ với Tư Khiêm, hãy cứu lấy con trai chị. Nó cũng là con của trai em”

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 190:
      Tạ Tư Chính

      Choang… Thím Lưu bê cốc nước lên tuột tay để rơi sàn. chỉ thím ngạc nhiên mà cả Tư Tuyền, Tư Toàn đều há hốc mồm. Cái gì thế này? Con trai của Tư Khiêm? Tư Toàn biết Trần Dao Dao nên càng ngạc nhiên hơn. Có người quen nào của Tư Khiêm mà Tư Tuyền ở nước ngoài biết, còn biết ư?

      “Nó tên là Tư Chính, năm nay mười tuổi, bị ung thư máu. Cần phải ghép tủy, nó đau đớn lắm rồi”.

      Tư Tuyền chớp mắt, cái này quá mức nghiêm trọng rồi. Khoan chuyện có phải con trai Tư Khiêm hay , bệnh nguy hiểm cần phải chữa trị.

      “Thím Lưu, thím đỡ cháu vệ sinh”

      Tư Tuyền quay lại nhìn, thím Lưu mặt cắt còn hột máu. cũng còn vững. Tư Tuyền vội vàng đứng dậy đỡ Tư Toàn, với thím Lưu.

      “Thím đưa cốc nước khác ra đây rồi dọn chỗ thủy tinh nhé”.

      Tư Tuyền đỡ chị vào phòng vệ sinh, Tư Toàn rất nhanh, khi biết chắc khuất khỏi phòng khách liền túm lấy tay Tư Tuyền hỏi

      “Người phụ nữ kia là ai?”

      “Trần Dao Dao? Bạn của hai, chị biết hay sao? À, phải là bạn cũ. Hai người ấy chia tay nhiều năm rồi.” Tư Tuyền ngạc nhiên hỏi lại, nhìn phản ứng của thím Lưu chắc thím ấy cũng biết. Sao Tư Toàn lại biết?

      Lúc hai người kia nhau, Tư Khiêm cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi nhưng hai người đó chia tay lúc nào biết. Những lần sau về nước, Tư Khiêm học đại học, rất ít khi về nhà.

      “Có chắc ? Con trai là sao? Chị chưa từng nghe ai về người phụ nữ này.”

      Tư Tuyền nhíu mày, muốn biết chắc hay chỉ có hỏi Tư Khiêm, chứ làm sao mà biết được. Có điều hỏi Tư Khiêm bây giờ aiz…

      Hai người trở về phòng khách, thím Lưu dọn dẹp xong chỗ thủy tinh vỡ.

      Tư Tuyền cầm điện thoại gọi cho Tư Khiêm, nhưng tắt máy, chắc là bận việc quan trọng rồi. đành gọi cho Vệ Minh, trợ lý đặc biệt của Tư Khiêm.

      Thực tế vẫn hoàn toàn có cách liên hệ với và cha , tất nhiên chỉ được phép dùng trong trường hợp đặc biệt quan trọng. Tư Tuyền nghĩ đây cũng tính là rất rất nghiêm trọng rồi đúng ? Tư Khiêm có đứa con trai mà nhìn biểu có vẻ như cả nhà đều biết.

      Tư Khiêm và Vệ Minh lúc đó buổi họp kỉ luật đặc biệt quan trọng ở Thành Đô. Vệ Minh thấy tín hiệu khẩn cấp từ số điện thoại của Tư Tuyền liền nhàng ra ngoài, nghe máy.

      “Trợ lý Vệ, tôi có chuyện quan trọng hay sao?”

      “Đúng vậy, đặc biệt quan trọng. Có vấn đề gì sao?”

      “Vâng, việc rất gấp, liên quan đến mạng người. giúp tôi gặp tôi.”

      gấp?”

      “Đúng vậy”

      chờ tôi chút”.

      Vệ Minh liếc nhìn vào phòng, cả cuộc họp hôm nay vô cùng u ám, lần này phải là buổi họp kỉ luật bình thường, sau buổi họp này ít thành phần lão thành ngã ngựa. Tuy vậy, nhưng Vệ Minh vẫn ra dấu kí hiệu khẩn cấp. Tư Khiêm nhìn thấy nhưng vẫn họp cố thêm mười phút nữa, mới thực xin phép hội nghị đứng dậy ra ngoài.

      “Có chuyện gì vậy” Tư Khiêm hài lòng hỏi.

      “Em gọi đến, bảo có chuyện quan trọng”.

      Tư Khiêm nhíu mày, chẳng lẽ Tư Toàn lại xảy ra chuyện? nhanh chóng gọi lại cho Tư Tuyền. bắt máy rất nhanh.

      “Tuyền Tuyền, sao thế?”

      , chị Dao Dao tìm đến nhà, con trai bị ung thư máu, phải ghép tủy khẩn cấp. , có có con trai ? Tại sao mọi người ai biết?”

      Đầu óc Tư Khiêm nổ đến oành cái, Dao Dao có, con trai?

      ấy ở đâu?”

      Tư Tuyền liếc nhìn Tư Toàn ngồi cạnh an ủi Trần Dao Dao “Vẫn ở nhà, biết bằng cách nào chị ấy vào được bên trong đại viện”.

      Tường bao ngoài đại viện có đoạn khá thấp, là chỗ bọn trẻ con trong đại viện hay trèo ra ngoài trốn chơi. từng chỉ cho Dao Dao lần nhưng bây giờ chuyện đó quan trọng.

      “Chuyển điện thoại cho ấy giúp

      Tư Tuyền lập tức đưa điện thoại cho Trần Dao Dao. ấy vẫn chảy nước mắt nhưng bình tĩnh lại hơn, sau đó trả điện thoại lại cho .

      “Tuyền Tuyền cần em giúp việc.”

      “Được, .”

      “Dao Dao phải quay lại Trường Sa ngay lập tức. Lát nữa gọi cho Trần Bạch Dụ, em và cậu ấy theo Dao Dao được chứ? Em đến đó, thấy cái gì giải quyết được làm, còn gọi . Xong việc ở đây, lập tức đến đó. Làm được ?”

      “Được ạ. trai, đó là con trai ?”

      Tư Khiêm im lặng, sau đó dứt khoát trả lời “Đúng thế. À, tạm thời đừng cho cha mẹ biết. cúp máy đây”.

      Tư Tuyền tắt điện thoại, quay lại nhìn ba người phụ nữ vẫn nhìn mình lom lom, cứng rắn .

      “Chị Dao Dao, hai em để em quay về Trường Sa với chị. lát nữa có người đến đón chúng ta. Tư Toàn, chị có thể ở lại mình được ?”

      Tư Toàn gật đầu, ra mọi người cứ cẩn thận quá mức. chưa thấy bà bầu nào bị chăm sóc vô cùng kĩ tính như hết.

      “Thím Lưu, cháu tạm thời chưa cho cha mẹ cháu biết. ấy tự , thím có thể làm được ?”

      Thím Lưu bao giờ giấu được mẹ điều gì, nhưng vẫn cắn răng gật đầu.

      “Em cần thu xếp số đồ đạc, chị ở đây với Tư Toàn nhé”.

      Tư Tuyền lập tức lên lầu, vơ tạm mấy bộ quần áo và đồ dùng cá nhân, khi quay xuống. Trần Bạch Dụ đến, hình như vừa rời bệnh viện, còn chưa thay áo blouse.

      Trần Bạch Dụ nhìn đồng hồ đeo tay thôi”.
      Last edited: 31/8/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :