[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 184:
      Bọn họ ở trong bóng tối

      Tư Tuyền để lại ký hiệu cho Nickki, sau đó ra ngoài quay về quầy bar, chú ý chọn chỗ góc khuất, gọi ly Daiquiri xanh. Tư Tuyền hơi cau mày, bartender này thực biết cách pha chế Daiquiri cho lắm, vị rượu rum quá nhạt, cả cốc rượu đắng nghét bởi vị chanh và bạc hà.

      Nhưng giờ quan tâm đến chuyện đó, vài phút sau, dáng người ngồi xuống cạnh . Tư Tuyền nhìn mặt, nhưng biết chắc đó là Nickki. Nickki bao giờ xuất trừ khi được gọi, hoặc Tư Tuyền gặp nguy hiểm.

      “Tiểu thư M, muốn tôi làm gì?”

      “Tìm cho tôi người tên là Ông Hồng. Con của đại ca hoặc người có vị trí cao trong giới xã hội đen Bắc Kinh. tìm cho tôi xem quan hệ giữa Ông Hồng và Tôn Thế Văn là gì?”

      “Sir F cho phép tham gia vào chuyện này”.

      Tư Tuyền cảm thấy hơi cáu kỉnh, Nickki dễ hợp tác như Peter. Có thể , Peter ở cạnh để thực mọi cầu của , nhưng Nickki chỉ có duy nhất nhiệm vụ là đảm bảo cho an toàn.

      “Điều nay có thể làm được. cũng có thể cho ấy, chỉ được phép cho mấy người Mạch Tuệ biết”.

      Nickki cân nhắc vài phút sau đó đồng ý rồi rời . Tư Tuyền miễn cưỡng hành hạ dạ dày của mình với Daiquiri nữa, quyết định về nhà. Thực chuyện Ông Hồng muốn cho Mạch Tuệ biết. Thậm chí, nếu tìm được Nana mà mấy người kia biết càng tốt. Tư Tuyền cảm thấy kể cả Tôn Thế Văn, Mạch Tuệ hay ông Henzo, Nana đều muốn tiếp xúc với bọn họ.

      Ông Hồng, có thể từ người này tìm ra Nana. Cùng là phụ nữ nên rất hiểu, Ông Hồng nếu có cơ hội nhất định phải gây khó dễ cho người phụ nữ mà Tôn Thế Văn giữ. Cho nên theo dõi ta là tốt nhất, hơn nữa Tôn Thế Văn ngờ được ra tay từ phía Đông Hồng.

      Còn về phía Nickki. Tuy ban đầu Tư Tuyền nghĩ đó là , nhưng càng về sau Tư Tuyền càng cảm thấy phải thế. Đằng sau Nickki chắc chắn phải có tổ chức, Nickki chỉ là người ra mặt xuất mà thôi. Nhưng Nickki luôn trực tiếp nghe lệnh của Fredrick, cho nên chuyện này sớm muộn gì cũng biết.

      Fredrick gọi lại rất nhanh, có vẻ còn trong cuộc họp, khá gấp gáp. Fredrick đương nhiên đồng ý, giờ coi như cha và chồng đều tìm Nana. Tư Tuyền tự mình động thủ rất khó coi, hơn nữa lại quá nguy hiểm.

      Cuối cùng hai người thỏa thuận Nickki có thể tự điều tra Ông Hồng, nhưng khi có kết quả phải trao đổi với mấy người Mạch Tuệ.

      Tư Tuyền cúp máy, thở dài. Nếu phải là Nickki, khó có thể tin tưởng ai khác được.

      Mấy ngày sau, Nickki gửi cho tập tài liệu chi tiết về Ông Hồng và mối quan hệ với Tôn Thế Văn. Theo báo cáo, Ông Hồng là con út của Ông Nghiên, đại ca xã hội đen nắm giữ quyền lực gần như phần ba thế giới ngầm ở Bắc Kinh, Ông Hồng còn có ba trai cho nên ta được chiều chuộng từ , vô pháp vô thiên, coi ai ra gì. Tuy là con xã hội đen nhưng mức độ ăn chơi của ta kém ai bao giờ.

      Tiểu thư cao cao tại thượng như vậy mà lại chỉ thích người tên là Tôn Thế Văn. Mười bảy tuổi, Thế Văn bị buộc nghỉ học sau khi tham gia vào trận đánh nhau cùng trai mình. Trận đó, Tôn Thế Bình bị thương rất nặng, Tôn Thế Văn vì muốn chữa trị cho trai nên đồng ý rời khỏi nhà theo Ông Vũ, trai Ông Hồng lăn lộn giang hồ.

      Tôn Thế Văn trước kia chỉ là tên thư sinh mặt trắng nhưng lại rất thông minh, lúc học cũng rất xuất sắc. Cho nên trước khi thực trở nên mạnh mẽ như bây giờ, Tôn Thế Văn thường xuyên theo bày mưu tính kế cho Ông Vũ. Ông Vũ cũng là kẻ nham hiểm xảo quyệt, ta cảm thấy Tôn Thế Văn có thể trở thành cánh tay phải của mình cho nên rất ra sức bồi dưỡng. Tuy nhiên, Ông Vũ mệnh đoản, lần nghe lời Tôn Thế Văn, cứ thế bị người ta tính kế, chết khá thảm. Ông Nghiên giận điên cả người, đại khai sát giới trận, rửa hận cho con trai.

      Sau này Tôn Thế Văn được giao quản lý địa bàn của Ôn Vũ, ta đánh đông dẹp bắc thu phục được rất nhiều đám lưu manh , cũng chẳng ngại gì hàng cấm hay hàng nóng, cái gì cũng chơi được. Cho nên được Ông Nghiên đặc biệt thích.

      Được Ông Nghiên thích là vui mừng, được Ông Hồng thích là tai họa. Ông Hồng gây loạn tứ phương, lần nào cũng tay Tôn Thế Văn phải dọn dẹp. Ông Nghiên cũng cảm thấy Ông Hồng chỉ có Tôn Thế Văn là có thể quản được nên dưới vài lần muốn ám chỉ gả con cho . Thế nhưng Tôn Thế Văn lại cứ hững hờ.

      Tôn Thế Văn hững hờ nhưng nhà ta thế. Dù biết công việc của con trai nguy hiểm đến mức nào, nhưng giàu có của Ông Hồng cũng làm cả nhà Tôn Thế Văn nghiêng ngả, Tôn Tiểu Hoa đặc biệt thích có được con dâu như thế này cho nên quan hệ mẹ con có vẻ gay gắt.

      Tư Tuyền cảm thấy, bám theo Ông Hồng đúng là ý hay. Nickki theo ta rất sát. Dù chắc chắn Ông Hồng có thể biết Nana ở đâu nhưng tin rằng. Tôn Thế Văn có giấu kĩ đến mấy, Ông Hồng cũng có thể tìm ra.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 185:
      Cái miệng thối tha này

      việc rất nhanh có kết quả. Hôm đó, Tư Tuyền làm việc, đột nhiên điện thoại có tin nhắn. địa chỉ mà đọc hiểu gì được gửi đến từ số lạ. Tư Tuyền gửi lại tin nhắn xác nhận theo kí hiệu quy định từ trước. Tin nhắn trả về rất nhanh, là địa chỉ do Nickki gửi đến.

      Tim Tư Tuyền đập ầm ầm, địa chỉ này biết ở đâu. Nickki chắc chắn chịu để đến đó mình. Tư Tuyền suy nghĩ chút rồi gọi Mạch Tuệ, bắt máy rất nhanh.

      “Tiểu Tuyền, đây có chuyện gì thế?”

      ở đâu? Có thể đến đón em hay ?”

      ở công ty. Có chuyện gì?”

      Tư Tuyền đắn đo nhưng có ý định qua điện thoại. Mạch Tuệ dường như hiểu được nghĩ gì, vội vã hỏi “Có tin tức của Nana?”

      Tư Tuyền trả lời chỉ “Tới đón em ngay ”.

      “Được, tới ngay”.

      Tư Tuyền cúp máy, nhanh chóng cho đồ vào túi xách. Nếu cho Mạch Tuệ biết qua điện thoại, nhất định để ở nhà, cho phép tới đó.

      Nhưng còn chưa được vài bước, bị Tống Trân Trân chặn lại.

      “Tư Tuyền, giờ làm việc, được phép rời khỏi công ty”.

      phải vì hai người ưa nhau Trân Trân mới làm khó dễ Tư Tuyền nhưng thực chịu nổi. Dù chất lượng công việc luôn đảm bảo nhưng Tư Tuyền muộn về sớm, hứng lên lại nghỉ vài ba ngày. Đám nhân viên bên dưới thường xuyên so sánh, tỏ thái độ bất mãn. ra đây cũng đều là đám số người mới được tuyển về sau khi những nhân viên key phải theo công trình, cho nên Tư Tuyền cũng thân thiết.

      Tư Tuyền vội đương nhiên cũng chẳng muốn nhiều nhưng Trân Trân lại kiên quyết chịu thả người, cuối cùng Tư Tuyền buộc phải sẵng.

      . Tôi phải nhân viên của , cho nên bớt nhiều chuyện . Hai, tôi có việc gấp, nếu có chuyện gì xảy ra đừng hỏi tôi xử lý thế nào. Còn bây giờ, tránh ra”.

      Tư Tuyền xô Trân Trân sang bên, vội vã chạy ra ngoài. Mạch Tuệ đến chỗ rất nhanh, Tư Tuyền còn chưa ngồi vững xe lưu loát

      “Em có địa chỉ, chúng ta đến đó”.

      Mạch Tuệ nhìn địa chỉ điện thoại của , tâm trạng cảm thấy rất phức tạp. Nơi này chính xác nằm sâu trong khu Đông, địa bàn của Tôn Thế Văn, khu vực này đến cảnh sát cũng chẳng muốn quản. rất khó mà công khai đến đó được.

      “Tuyền Tuyền, vị trí này rất nhạy cảm, thể bứt dây động rừng được. Em tìm thấy địa chỉ này ở đâu?”

      Tư Tuyền thở dài, Mạch Tuệ cũng phải kẻ ngu.

      “Em theo dõi Ông Hồng.”

      “Vợ chưa cưới của Tôn Thế Văn?”

      Tư Tuyền gật đầu, Mạch Tuệ cảm thấy cũng thông minh. Ông Hồng là vợ chưa cưới của Tôn Thế Văn, nếu bình thường ra với khả năng của Tôn Thế Văn, nuôi giấu người phụ nữ cũng khó khăn gì. Nhưng Ông Hồng lại là con hổ cái chính hiệu, chỉ bằng ta sinh ra trong hắc đạo, tính tình lại chẳng hiền thục gì, tìm ra người phụ nữ được nuôi giấu, làm ầm lên mới lạ đấy.

      Mạch Tuệ nhanh chóng gọi người, dám gọi cảnh sát mà nhờ Hạ Hầu Uyên mang người đến. Ông Henzo cũng đến rất nhanh , muốn bỏ Tư Tuyền lại nhưng dính như kẹo kéo, kiên quyết đòi theo.

      Hai tiếng sau, bọn họ tìm đến địa chỉ đó. Đó là khu chung cư nằm trong khu dân cư có niên đại vài chục năm, giống với khu nhà cũ của Nana mà Tư Tuyền từng đến lần. Khu vực này phần lớn toàn dân nhập cư, chật chội, nhếch nhác, khu vực xập xệ nhất của Bắc Kinh phồn hoa.

      Người của Hạ Hầu Uyên đến từ trước, cho nên khi bọn họ lên hầu như gặp trở ngại gì. Có điều, trong căn hộ được ghi địa chỉ lại hề yên bình, cực kì ồn ào tiếng cãi nhau, tiếng đập phá đồ đạc.

      “Ông Hồng, con mẹ nó cho tôi biết đem Văn Văn đâu?”

      “Mang đâu à? Tôi thách tìm được đấy? Khinh bà đây phải ?”

      “A Văn, con nghe mẹ . Con tinh đấy chính mẹ đuổi , liên quan gì đến Tiểu Hồng.”

      Chỉ nghe đến đây, Tư Tuyền cũng hiểu luôn là đến muộn. Nana biến mất. Mạch Tuệ còn chưa kịp cản, Tư Tuyền vọt vào như đạn pháo. hổ danh lão đại thành Bắc Kinh, phản ứng của Tôn Thế Văn rất nhanh, Tư Tuyền bị gạt bay ra, bắn vào tường, đau đến phát khóc.

      Mạch Tuệ thấy vậy cũng nhịn nữa, nhảy lên bổ xuống quyền. Mạch Tuệ sao có thể là đối thủ của Tôn Thế Văn, nhưng có điều nín nhịn mọi thứ rất lâu cho nên ra tay cũng .

      Ông Hồng dù ngoài miệng chửi bới Tôn Thế Văn nhưng cũng đứng nhìn, ta xuất thân từ hắc đạo, chẳng hiển lành gì. Tư Tuyền thấy Mạch Tuệ gặp nguy hiểm liền xông lên tóm tóc Ông Hồng lôi lại. Hai người xông vào quần nhau, Tư Tuyền bị mấy phát cào lên mặt, nhưng cũng chẳng tay cho ta. Cái miệng chửi bới Nana này, nhất định phải kéo rách.
      Dung Nguyễn 1995 thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 186:
      biết

      Cuối cùng, tất cả phải để Hạ Hầu Uyên xông vào giải quyết mới có thể tách được nhau ra. Mạch Tuệ thở hồng hộc nhưng vẫn giữ được lý trí, đưa mắt ra hiệu với Hạ Hầu Uyên. Ngay lập tức có cảnh sát trật tự xuất , mấy người bọn họ đều bị đưa về đồn.

      Cả đời Ông Hồng lăn lộn giang hồ có khi nào bị khi dễ như vậy, cho nên chống cự rất ác liệt, nhúc nhích được cái miệng cũng chịu yên. đường chửi bới cho tận đến khi về đồn.

      Trong đồn cảnh sát, họ Mạch Tuệ ở gần đó cũng lập tức qua. Chức vụ của trong cục cảnh sát rất cao cho nên tạm thời chống đỡ được. Có điều cũng thể giam giữ được bọn họ lâu. Mạch Tuệ cũng chỉ cần như vậy, chỉ cần hỏi cung được là được.

      Tư Tuyền theo vào phòng hỏi cung. Mạch Tuệ bị đánh , mặt mũi vẫn còn sưng vù, Tư Tuyền cũng khá hơn. Mặt bị cào xước, tóc tai rối bù, môi rách, còn bị Ông Hồng thúc vào bụng mấy phát vẫn còn ỉ đau.

      Trong phòng hỏi cung, Tư tuyền nhìn Tôn Tiểu Hoa đầy chán ghét. Nhưng cũng cho rằng đối tượng dễ bị tác động nhất bây giờ là Tôn Tiểu Hoa.

      “Mời bà kể lại toàn bộ việc”

      Chuyên gia hỏi cung Lý Thấm lạnh giọng .

      Tôn Tiểu Hoa run lên, nhưng vẫn cứng miệng “Tôi có tội gì cả. Tôi đánh người, các người phải thả tôi ra. Các người thử thả tôi ra xem, con trai tôi là....”

      Lý Thấm cười lạnh, Tôn Tiểu Hoa thấy tim mình rớt đến bộp cái. Bà ta quen dùng to mồm lấn lướt người ta, nhưng đây là đồn cảnh sát. Theo thói quen, dân đen vẫn luôn sợ quan vì vậy chẳng cần Lý Thấm giở thủ đoạn gì vẫn khai tông tốc.

      Ông Hồng phát ra Tôn Thế Văn nuôi giấu phụ nữ, lại nghe được bóng gió rằng người này là thanh mai trúc mã nên mới đem chuyện này hỏi Tôn Tiểu Hoa. Tôn Tiểu Hoa đương nhiên nịnh con dâu sắp vào cửa, lại vốn ghét sẵn mẹ con Quan Tiểu Thu, Quan Văn Văn nên có bao nhiêu chuyện là hết. Khuyến mại thêm chửi rủa thiếu từ ngữ tệ hại nào.

      Ông Hồng rất hài lòng, người ta theo dõi Tôn Thế Văn cuối cùng cũng có kết quả, tìm ra nơi Tôn Thế Văn giấu người. Ông Hồng lập tức tìm đến, nhưng lại chợt nhớ ra Tôn Tiểu Hoa nên quyết định tặng cho đối thủ món quà. Vì vậy mới chưa vào ngay mà quay lại đón Tôn Tiểu Hoa đến.

      Tôn Tiểu Hoa khai rằng trong nhà lúc đó ngoài Quan Văn Văn ra còn hai người giúp việc nữa nhưng sớm bị Ông Hồng dọa chạy mất dép. Ông Hồng và Tôn Tiểu Hoa chửi rủa rất nhiều, Ông Hồng thậm chí còn tát Quan Văn Văn hai cái.

      Về sau, Ông Hồng ném cái túi vào mặt Quan Văn Văn, bên trong có rất nhiều tiền, bảo mau chóng rời . Quan Văn Văn cầm tiền rồi biến mất.

      Sau đó, Tôn Thế Văn vội vàng chạy tới, hai người này lại bắt đầu cãi nhau. Tôn Thế Văn mực khẳng định Ông Hồng bắt người mang .

      Sau đó, Mạch Tuệ và Tư Tuyền tới, mới bắt đầu đánh nhau hỗn loạn như vừa rồi.

      Mạch Tuệ đưa mắt nhìn Tư Tuyền. Tôn Tiểu Hoa biết dối, Quan Văn Văn mà bà ta nhắc đến chính là Nana. Điểm mấu chốt là Nana rời trước khi bọn họ đến. Trong lúc thẩm vấn, người của Mạch Tuệ cũng điều tra xung quanh. Đúng là căn hộ đó mới có người đến ở khoảng tháng nay, nhân dạng theo mô tả của những người xung quanh khá giống Nana. Bọn họ cũng bắt được vài hình ảnh Nana khi mình rời lúc chiều, có điều sau khi lên chiếc taxi, tới quảng trường Thiên An Môn lại mất dấu, thấy tung tích đâu nữa.

      Mạch Tuệ thầm thở dài, quả đúng là Nana. Ở Bắc Kinh trừ Thiên An Môn, chẳng biết chỗ nào khác.

      Ông Hồng khó khai thác hơn so với Tôn Tiểu Hoa, nhưng sau khi nghe Mạch Tuệ người đó là vợ , con cũng là của chịu hợp tác hơn. Lời khai của Ông Hồng sâu hơn chút. Ông Hồng có cài người theo dõi bên cạnh Tôn Thế Văn, nhưng dù vậy cũng phải mất kha khá thời gian mới tìm ra chỗ giấu người. Tôn Thế Văn rất cảnh giác.

      Mạch Tuệ đẩy cửa phòng hỏi cung của Tôn Thế Văn, cứ nhìn thấy ta là chỉ muốn lao vào đánh nhau trận nữa. Tôn Thế Văn cũng nhìn bằng đôi mắt đầy hằn thù, nếu phải tay bị còng vào ghế, chắc chắn Tôn Thế Văn phải dạy cho Mạch Tuệ bài học nữa.

      Tư Tuyền nhìn Tôn Thế Văn dù bị còng trong tư thế được thoải mái lắm nhưng vẫn lộ nguy hiểm. khuôn mặt lạnh lẽo đầy những vết tím là đôi mắt sắc lạnh, dường như có thể phóng dao ra giết người.

      Mạch Tuệ gật đầu, Lý Thấm bắt đầu hỏi cung

      “Nana hay tên là Quan Văn Văn giờ ở đâu”

      Tôn Thế Văn cười khinh bỉ, Tư Tuyền cảm giác ta nhạo báng cả . Lý Thấm nhắc lại câu hỏi lần nữa.

      biết” Tôn Thế Văn phun ra câu như vậy.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 187:
      biết bao nhiêu

      Mạch Tuệ cảm thấy cơn giận lan đến đỉnh đầu mình, sắp bốc khói được rồi. Bình thường là người ôn hòa nhưng bây giờ cũng thể nhịn được nữa. Đây là vợ và con của .

      Mạch Tuệ nhào đến bóp cổ Tôn Thế Văn gằn từng tiếng “. Mày giấu vợ tao ở đâu?”

      Tôn Thế Văn dù bị uy hiếp nhưng vẫn hề sợ hãi, thậm chí còn hỏi ngược lại “Cái thai đấy là của mày?”

      “Phải”

      “Thằng chó đẻ, tao còn tưởng chúng mày là người cao thượng thế nào. Quan Văn Văn chẳng có quan hệ gì với mày, mày tưởng mày là ai?”

      Tay Mạch Tuệ siết chặt thêm, Tôn Thế Văn vẫn chưa hết ngông cuồng. Lý Thấm sợ Mạch Tuệ điên lên bóp chết người kia nên lập tức xông lên gỡ hai người bọn họ ra. Tư Tuyền sợ hết cả hồn, bộ dáng này của Mạch Tuệ chưa từng thấy bao giờ.

      Suốt cả tiếng giằng co nhau, Tôn Thế Văn và Mạch Tuệ ngoài chửi rủa nhau chẳng moi móc được gì. Tôn Thế Văn rất thông minh, dù trong trạng thái kích động nhưng hớ câu nào. có điều gì chứng minh được ta bắt cóc Nana. Thậm chí người ở trong căn hộ đó, được nhận dạng đúng nhưng Tôn Thế Văn vẫn phủ nhận.

      Có tiếng gõ cửa, Hạ Hầu Uyên thò đầu vào với Lý Thấm. Sau đó đoàn ba người mặc áo vest đen nghiêm chỉnh bước vào, tự xưng là đoàn luật sư của Tôn Thế Văn. Tư Tuyền biết cuộc hỏi cung kết thúc. Mạch Tuệ chỉ mượn vụ ẩu đả đem Tôn Thế Văn về đồn hỏi cung chứ thực ra cũng giam giữ được ta. Lần này có họ Mạch Tuệ trấn giữ ở đây, nên bọn mới tranh thủ được thời gian hỏi cung dài như vậy chứ nếu là sở cảnh sát bình thường có lẽ đến bắt người còn chẳng dám bắt.

      Tôn Thế Văn được tháo còng tay, việc đầu tiên là lao đến tương cho Mạch Tuệ đấm. chẳng vừa mắt người này lâu, nhị hồng gì chứ, phú nhị đại gì chứ, căn chính miêu hồng gì chứ? Ép buộc con người ta đến mức có thai, nhân cách cũng tệ hại chẳng kém gì đám lưu manh bọn .

      Bọn họ phải rất vất vả mới tách được hai người này ra. Tôn Thế Văn đường thẳng ra ngoài, lên xe có Ông Hồng và Tôn Tiểu Hoa chờ sẵn mà cứ thế biến mất.

      Mạch Tuệ mệt mỏi ôm đầu ngồi xuống ghế. Tư Tuyền ngồi bên cạnh cũng chán nản chẳng muốn nhấc đầu lên. Ba người còn lại ông Henzo, họ Mạch Chính Minh, Lý Thấm cũng ngồi yên lặng. Hạ Hầu Uyên xong việc lập tức rời .

      “A Tuệ, trong này có hai điểm thấy vô lý. kia khi rời bị mất dấu nhanh. Hai thời điểm chúng ta tới rất chuẩn, vô cùng đúng lúc.”

      “Ý là trong ba người đó, có người bày trò dối phải ?” Giọng Mạch Tuệ đều đều.

      Điều này cũng từng nghĩ đến. Đây cũng có thể là trò giương đông kích tây, trong hai người Tôn Thế Văn hoặc Ông Hồng đem Nana trước.

      Với việc Nana đột nhiên biến mất lần nữa thế này, các thế lực ép Tôn Thế Văn mất cái cớ để trao đổi. Dù sao, Tôn Thế Văn cũng ngầm thừa nhận việc bắt cóc là do mình làm rồi, chỉ có điều bây giờ người mất, gió lại đổi chiều, Tôn Thế Văn cũng lại là người bị hại.

      Cho nên nếu trò này do Tôn Thế Văn bày ra còn đỡ, Ông Hồng mới thực là nguy hiểm.

      Nhưng cũng loại trừ Nana tự mình rời , như vậy có thể tìm thấy rất nhanh. Hôm nay tâm trạng Mạch Tuệ buông xuống nữa, cả Ông Hồng và Tôn Tiểu Hoa đều khẳng định người kia có thai. Có nghĩa là Nana vẫn chưa bỏ đứa bé. Thời gian này, có rất nhiều cơ hội, thậm chí Tôn Thế Văn còn có thể vô cùng vui vẻ mà giúp đỡ. Thế nhưng đứa bé vẫn còn, con của vẫn còn. Chỉ là Nana ở đâu?

      Bọn họ chán chường rời khỏi sở cảnh sát. Đêm cũng khuya, Mạch Tuệ và Tư Tuyền đều muốn về nhà. Hai người đến quán bar gọi phòng riêng uống rượu.

      Tâm trạng Tư Tuyền quá suy sụp như Mạch Tuệ, cầm cả chai rượu, cứ thế nốc, thế nhưng cũng chẳng muốn cản.

      “A Tuệ. Nana hay sao?”

      Đây là lần đầu tiên hai người chuyện ôn hòa với nhau kể từ sau khi Nana bị bắt cóc. Nhìn bộ dạng nửa sống nửa chết này của , Tư Tuyền cũng cảm thấy bớt ác cảm nhiều.

      “Ừ. . chỉ muốn giữ ấy trong tay mình, yên ổn, an toàn. Thế nhưng bất lực vô cùng”

      Mạch Tuệ nửa nằm nửa ngồi sofa, giơ bàn tay lên nhìn. Dưới ánh sáng bóng đèn, bàn tay thon dài rất đẹp. Bàn tay này chẳng thể chăm sóc được mẹ và em , lại đẩy người con khác vào cái chết, giờ lại hại Nana mất tương lai của mình, còn bản thân ở đâu cũng biết.

      Mạch Tuệ ngửa cổ uống rượu, rượu cháy bỏng chảy trong cổ họng . Ánh mắt hoa lên vì choáng váng, hình ảnh Nana ngủ trong vòng tay chợt lên mà đưa tay thể nào chạm vào được.

      Lúc đó, muốn bù đắp cho biết bao nhiêu.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 188:
      Ở bên người nào cũng chỉ thấy nhạt nhẽo

      Mạch Tuệ uống đến say mèm, bàn dưới sàn lăn lông lốc mấy vỏ chai rượu. Tư Tuyền uống cùng nhưng uống cũng chẳng ít. Nhìn Mạch Tuệ say vật ra, Tư Tuyền cảm thấy chân mình cũng run lên. Diệp Chính còn ở Phòng Sơn, Hầu Thần lúc này có lẽ còn chăm sóc cho Tư Toàn, hơn nữa cũng thể kinh động đến mẹ . Bởi vậy, đành gọi người duy nhất nhàn rỗi là Trịnh Thiếu Thành đến.

      Trịnh Thiếu Thành đến rất nhanh, nhưng có vẻ cũng chẳng nhàn rỗi. Quần áo xộc xệch, áo sơ mi nhàu nhĩ tháo hai nút , cả người sực nức mùi son phấn nước hoa. Tư Tuyền nhìn với ánh mắt ghét bỏ, người này chắc lại vừa chơi bời trăng gió.

      Trịnh Thiếu Thành tránh ánh mắt của , chỉ ha ha cười. Đúng là cá nước thân mật với diễn viên ba vòng rực lửa bị gọi đến. Thực ra Tư Tuyền gọi đến cũng là cái cớ hay để rời , cảm thấy cực kì chán nản. Trịnh Thiếu Thành cảm thấy này khác gì con công uốn éo, ngực tuy to nhưng chắc bơm silicon nên sờ cứng như đá, hề có tí mềm mại nào. Cả người lại bốc mùi nước hoa rẻ tiền gắt kinh khủng. Hứng thú của tụt đến nửa, nhưng bản thân vẫn tự động viên mình quay lại con đường chính đạo. Kể từ sau đêm ở đảo, phát sinh chuyện kia. gần như mất hẳn hứng thú với những người phụ nữ khác.

      Trịnh Thiếu Thành đưa Tư Tuyền về nhà trước rồi mới đưa Mạch Tuệ về nhà mình. Nhìn bộ dạng say khướt của Mạch Tuệ, khỏi thở dài. Mạch Tuệ rất ít khi say, chủ yếu là vì ghét uống rượu, hôm nay lại tự chuốc đến cái mức như thế này. Xem ra áp lực phải chịu ít.

      Trịnh Thiếu Thành nghe về chuyện của Nana, cực kì ngạc nhiên. Tình trạng “bệnh” của Mạch Tuệ mấy người bọn đều biết, còn lo lắng cả đời có con nối dõi, cuối cùng thậm chí còn nhanh chẳng kém gì Hầu Thần. Chỉ có điều, với việc cả vợ cả con mất tích như thế này, muốn thăng Niết bàn còn xa lắm.

      thấy năm nay về đường tình cảm của bọn đúng là li kì, ai cũng có dấu ấn to. Hần Thần cuối cùng cũng thăng thiên đắc đạo, Diệp Chính buông bỏ được chấp niệm, Hạ Hầu Uyên nghe phong phanh cũng lằng nhằng với con của cấp , Mạch Tuệ xuất sắc chẳng kém gì Hầu Thần mà cuối cùng cũng sa chân xuống cái hố.

      ràng có thể rất dễ dàng lên, thế nhưng thể nào lấy đâu ra động lực.

      Đêm ở Hải Nam, và Trịnh Ý Duy thực làm đến bước đó. Ý Duy có thể say, Trịnh Thiếu Thành cũng uống nhiều, nhưng thực tỉnh táo. nhớ đến từng chi tiết, nụ hôn của Ý Duy cuồng dại đến mức nào, thân thể mềm mại ra sao và cảm giác được hòa hợp với tuyệt vời kém gì lên thiên đàng. Cảnh giới còn cao hơn tất những người đẹp mà từng chạm qua.

      Bọn họ chỉ làm tình lần, nhưng cuồng nhiệt hoang dã, khắc sâu vào trí óc và cả cơ thể . Sáng hôm sau, Ý Duy rời lúc nào biết, nếu trường để lại chắc còn tưởng mình mộng tinh, giấc mộng đẹp nhất từ trước đến giờ.

      Trịnh Thiếu Thành gọi cho Ý Duy suốt ngày, nhưng trực tiếp đem vào danh sách đen, nhắn tin trả lời mà gọi cũng nghe máy. Khi Hạ Hầu Uyên và Tư Tuyền về Bắc Kinh, lập tức giao cho Tần Phong đưa Dương Dung về Thượng Hải để tìm vô tâm vô phế đó.

      Căn hộ của Trịnh Ý Duy trống , nhà họ Trịnh cũng thấy bóng người. Trịnh Thiếu Thành bất lực lật tung Bắc Kinh tìm người cũng vô dụng. muốn tìm bằng được sau đó hỏi tại sao lại rời ?

      Mai phục ở công ty Trịnh Ý Duy sau kì nghỉ lễ, cuối cùng cũng tóm được người. Nhưng rồi sao? Hai người cãi nhau trận long trời lở đất, Trịnh Thiếu Thành rút lại toàn bộ cảm xúc, cảm thấy ngủ với Trịnh Ý Duy còn là sỉ nhục thẳng của ấy chứ.

      Thế nhưng, lại thể nào thân mật được với những khác nữa. Trịnh Thiếu Thành cố tình tìm cao thấp gầy béo đều có cả, nhưng người nào cũng cảm thấy nhạt nhẽo. Thậm chí làm được nửa chừng rồi còn chán nản rút ra. Cơ thể như được ăn ngon lần, sau đó thấy cái gì cũng là rác rưởi.

      phải bây giờ, Trịnh Thiếu Thành mới biết cơ thể Trịnh Ý Duy tuyệt đến thế. từng được nếm thử lần, nụ hôn ngọt ngào đến kinh người, đến mức bỏ chạy từ Thụy Sĩ về nước ngay trong đêm. Nhưng lần đó, Trịnh Ý Duy biết gì cả.

      Bây giờ, phải làm thế nào? Với , chắc chắn chẳng có cảm xúc đương gì, nhìn thấy mặt chỉ muốn cãi nhau cho bõ tức thế nhưng lại tham luyến cơ thể . Cả tháng nay, dù qua lại với bao nhiêu người, nhưng trong đầu lúc nào cũng nghĩ, nếu người dưới thân lúc này là Trịnh Ý Duy tốt biết bao.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :