TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 188: Ở bên người nào cũng chỉ thấy nhạt nhẽo
Mạch Tuệ uống đến say mèm, bàn dưới sàn lăn lông lốc mấy vỏ chai rượu. Tư Tuyền uống cùng nhưng uống cũng chẳng ít. Nhìn Mạch Tuệ say vật ra, Tư Tuyền cảm thấy chân mình cũng run lên. Diệp Chính còn ở Phòng Sơn, Hầu Thần lúc này có lẽ còn chăm sóc cho Tư Toàn, hơn nữa cũng thể kinh động đến mẹ . Bởi vậy, đành gọi người duy nhất nhàn rỗi là Trịnh Thiếu Thành đến.
Trịnh Thiếu Thành đến rất nhanh, nhưng có vẻ cũng chẳng nhàn rỗi. Quần áo xộc xệch, áo sơ mi nhàu nhĩ tháo hai nút , cả người sực nức mùi son phấn nước hoa. Tư Tuyền nhìn với ánh mắt ghét bỏ, người này chắc lại vừa chơi bời trăng gió.
Trịnh Thiếu Thành tránh ánh mắt của , chỉ ha ha cười. Đúng là cá nước thân mật với diễn viên ba vòng rực lửa bị gọi đến. Thực ra Tư Tuyền gọi đến cũng là cái cớ hay để rời , cảm thấy cực kì chán nản. Trịnh Thiếu Thành cảm thấy này khác gì con công uốn éo, ngực tuy to nhưng chắc bơm silicon nên sờ cứng như đá, hề có tí mềm mại nào. Cả người lại bốc mùi nước hoa rẻ tiền gắt kinh khủng. Hứng thú của tụt đến nửa, nhưng bản thân vẫn tự động viên mình quay lại con đường chính đạo. Kể từ sau đêm ở đảo, phát sinh chuyện kia. gần như mất hẳn hứng thú với những người phụ nữ khác.
Trịnh Thiếu Thành đưa Tư Tuyền về nhà trước rồi mới đưa Mạch Tuệ về nhà mình. Nhìn bộ dạng say khướt của Mạch Tuệ, khỏi thở dài. Mạch Tuệ rất ít khi say, chủ yếu là vì ghét uống rượu, hôm nay lại tự chuốc đến cái mức như thế này. Xem ra áp lực phải chịu ít.
Trịnh Thiếu Thành nghe về chuyện của Nana, cực kì ngạc nhiên. Tình trạng “bệnh” của Mạch Tuệ mấy người bọn đều biết, còn lo lắng cả đời có con nối dõi, cuối cùng thậm chí còn nhanh chẳng kém gì Hầu Thần. Chỉ có điều, với việc cả vợ cả con mất tích như thế này, muốn thăng Niết bàn còn xa lắm.
thấy năm nay về đường tình cảm của bọn đúng là li kì, ai cũng có dấu ấn to. Hần Thần cuối cùng cũng thăng thiên đắc đạo, Diệp Chính buông bỏ được chấp niệm, Hạ Hầu Uyên nghe phong phanh cũng lằng nhằng với con của cấp , Mạch Tuệ xuất sắc chẳng kém gì Hầu Thần mà cuối cùng cũng sa chân xuống cái hố.
ràng có thể rất dễ dàng lên, thế nhưng thể nào lấy đâu ra động lực.
Đêm ở Hải Nam, và Trịnh Ý Duy thực làm đến bước đó. Ý Duy có thể say, Trịnh Thiếu Thành cũng uống nhiều, nhưng thực tỉnh táo. nhớ đến từng chi tiết, nụ hôn của Ý Duy cuồng dại đến mức nào, thân thể mềm mại ra sao và cảm giác được hòa hợp với tuyệt vời kém gì lên thiên đàng. Cảnh giới còn cao hơn tất những người đẹp mà từng chạm qua.
Bọn họ chỉ làm tình lần, nhưng cuồng nhiệt hoang dã, khắc sâu vào trí óc và cả cơ thể . Sáng hôm sau, Ý Duy rời lúc nào biết, nếu có trường để lại chắc còn tưởng mình mộng tinh, giấc mộng đẹp nhất từ trước đến giờ.
Trịnh Thiếu Thành gọi cho Ý Duy suốt ngày, nhưng trực tiếp đem vào danh sách đen, nhắn tin trả lời mà gọi cũng nghe máy. Khi Hạ Hầu Uyên và Tư Tuyền về Bắc Kinh, lập tức giao cho Tần Phong đưa Dương Dung về Thượng Hải để tìm vô tâm vô phế đó.
Căn hộ của Trịnh Ý Duy trống , nhà họ Trịnh cũng thấy bóng người. Trịnh Thiếu Thành bất lực lật tung Bắc Kinh tìm người cũng vô dụng. muốn tìm bằng được sau đó hỏi tại sao lại rời ?
Mai phục ở công ty Trịnh Ý Duy sau kì nghỉ lễ, cuối cùng cũng tóm được người. Nhưng rồi sao? Hai người cãi nhau trận long trời lở đất, Trịnh Thiếu Thành rút lại toàn bộ cảm xúc, cảm thấy ngủ với Trịnh Ý Duy còn là sỉ nhục thẳng của ấy chứ.
Thế nhưng, lại thể nào thân mật được với những khác nữa. Trịnh Thiếu Thành cố tình tìm cao thấp gầy béo đều có cả, nhưng người nào cũng cảm thấy nhạt nhẽo. Thậm chí làm được nửa chừng rồi còn chán nản rút ra. Cơ thể như được ăn ngon lần, sau đó thấy cái gì cũng là rác rưởi.
phải bây giờ, Trịnh Thiếu Thành mới biết cơ thể Trịnh Ý Duy tuyệt đến thế. từng được nếm thử lần, nụ hôn ngọt ngào đến kinh người, đến mức bỏ chạy từ Thụy Sĩ về nước ngay trong đêm. Nhưng lần đó, Trịnh Ý Duy biết gì cả.
Bây giờ, phải làm thế nào? Với , chắc chắn chẳng có cảm xúc đương gì, nhìn thấy mặt chỉ muốn cãi nhau cho bõ tức thế nhưng lại tham luyến cơ thể . Cả tháng nay, dù qua lại với bao nhiêu người, nhưng trong đầu lúc nào cũng nghĩ, nếu người dưới thân lúc này là Trịnh Ý Duy tốt biết bao.