[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 174:
      xin lỗi

      thiu thiu ngủ, chợt có tiếng chuông điện thoại. Tư Tuyền cáu kỉnh tìm điện thoại, Mạch Tuệ gọi. Tư Tuyền chớp mắt, thực cảm thấy vô cùng nhạy cảm.

      “Mạch Tuệ, em nghe?”

      Đầu dây bên kia, Mạch Tuệ im lặng. Tim Tư Tuyền đập thình thịch, giọng hỏi “Có chuyện gì vậy?”

      “Tiểu Tuyền, biết đây là sai lầm của . Nhưng em có thể tha lỗi cho ?”

      Có liên quan đến Nana, Tư Tuyền chắc chắn điều đó.

      “Nana?” Giọng đến độ khó có thể nghe được. Bên kia, Mạch Tuệ thở dài, nặng nề.

      “Ừ, ấy mất tích rồi. chưa tìm thấy.”

      Tư Tuyền run lên, chắc chắn Mạch Tuệ biết cho Peter tìm người nên mới như vậy.

      “Bao giờ? Có nguy hiểm ?”

      “Mất tích vào ngày cưới của Hầu Thần và Tư Toàn. Nguy hiểm khó …”

      Đầu Tư Tuyền suy chuyển vài vòng. Đối tượng nghi ngờ đổ dồn vào Tôn Thế Văn, ta đều độc lập tìm kiếm Nana. Lợi dụng ngày đó Mạch Tuệ rời khỏi Bắc Kinh để thực chắc chắn chỉ có ta.

      “Nguy hiểm như thế nào? Mạch Tuệ, tại sao phải giấu em?”

      Tư Tuyền có thể nghe thấy Mạch Tuệ ở bên kia nghiến răng phun ra từ chữ “ ấy có thai, tình trạng tâm lý bất ổn định, có triệu chứng sang chấn tâm lý nghiêm trọng. ấy được điều trị tâm lý bởi bác sĩ riêng của .”

      Tư Tuyền thấy sấm sét đánh xuống đầu mình ầm ầm. được, chẳng còn tâm trạng nào mà chơi bời tiếp, phải quay về Bắc Kinh ngay lập tức.

      Tư Tuyền nhắm mắt, cố gắng bình ổn cảm xúc. Đầu tiên là phải tìm cách về Bắc Kinh. biết đây ở huyện Thuần An, gần Hàng Châu, cũng gần Thường Châu, nhà ông bà ngoại . Theo kinh nghiệm từng nhiều lần lại giữa Bắc Kinh và Thường Châu, nếu có lập tức di chuyển cũng phải mất khoảng bốn tiếng.

      Peter cho người đến Thường Châu đón , nếu bây giờ lập tức trở về phải làm như nào nhỉ?

      Tư Tuyền gọi cho Peter, tình hình. Bảo ta liên hệ với Mạch Tuệ xử lý chuyện Nana và tìm cách đưa mình về Bắc Kinh.

      Người của Peter còn chưa đến Thường Châu, nhưng ta chịu mình về Bắc Kinh, nhất quyết cầu Tư Tuyền chờ người đến đón.

      Tư Tuyền rất sốt ruột. Mọi người đều vui vẻ ở đây, Trịnh Thiếu Thành cũng còn có trách nhiệm với em họ, thể cứ thế đòi về giữa chừng được. Nếu muốn có người theo về, chỉ có thể là Hạ Hầu Uyên.

      Tư Tuyền thương lượng với Peter, nếu Hạ Hầu Uyên về cùng với Peter phải đồng ý. Peter từng gặp qua người này, cũng biết ta rất xuất sắc nên đành được, tìm vé máy bay sớm nhất cho hai người.

      Thế nhưng, mọi chuyện lại đơn gian hơn Tư Tuyền tưởng rất nhiều. Hạ Hầu Uyên sau khi nghe muốn về Bắc Kinh cũng lập tức đồng ý. Dù sao, cũng được nghỉ nhiều, ngày kia phải quay về đơn vị. Dự định của Hạ Hầu Uyên là sau khi đưa Tư Tuyền đến Thường Châu, về đơn vị luôn. Giờ nếu về Bắc Kinh, chỉ cần điều chỉnh thời gian chút là được.

      Peter gọi điện lại, thông báo chỉ tìm được chuyến bay sớm nhất lúc tám giờ tối. Tư Tuyền cau mày, từ giờ đến lúc đó còn bốn năm tiếng nữa. sốt ruột chịu được.

      May sao, Hạ Hầu Uyên liên hệ được với sân bay quân dụng ở gần đó. chuyến máy bay vận tải về Bắc Kinh sau ba mươi phút nữa. Nếu bọn họ nhanh chân chút chắc là được.

      Tư Tuyền vội vàng trở về phòng thu xếp đồ đạc. Hạ Hầu Uyên còn nhanh hơn , khi xuống dưới lầu, ấy ở cạnh chiếc taxi chờ sẵn.

      đường ra sân bay, Tư Tuyền mới có thời gian gọi cho Tần Phong.

      “Xin lỗi, tôi có việc phải về Bắc Kinh gấp”

      Tần Phong nghe giọng vội vã của , biết có chuyện gì xảy ra nhưng vẫn quan tâm hỏi.

      “Em chờ tôi quay lại, tôi tìm cách đưa em về Bắc Kinh?”

      cần đâu, tôi và Hạ Hầu Uyên tìm được cách di chuyển rồi. Chúng tôi phải ra sân bay ngay, đồ đạc của tôi ở nhà nhờ đưa cho Trịnh Thiếu Thành đem về Bắc Kinh giúp. Hai ngày nay chơi rất vui, tôi cảm ơn .”

      “Em biết tôi làm vậy phải vì chờ lời cảm ơn của em mà. Được rồi, khi nào về đến Bắc Kinh hãy báo bình an cho tôi. Khi nào tôi đến Bắc Kinh tới tìm em sau”.

      Tần Phong dịu dàng . biết nhất định Tư Tuyền gặp chuyện đó rất nghiêm trọng, có điều vẫn chưa tin nên mới cho biết.

      Tư Tuyền cúp máy, trong lòng vẫn lo lắng yên. Xe taxi rất nhanh, sân bay quân dụng này khác với sân bay hôm trước cùng với ba và trai. Sân bay này hoàn toàn thuộc về quân đội. Khi đến cổng, cảnh vệ kiểm tra giấy tờ tùy thân của Tư Tuyền và Hạ Hầu Uyên. sĩ quan lái chiếc Zeep đón bọn họ, đưa vào trong sân bay, chiếc máy bay vận tải cỡ chờ sẵn ở đó.

      Sĩ quan nhảy xuống trước, giúp Tư Tuyền xe, chào lễ nhà binh nghiêm chỉnh. Hạ Hầu Uyên chào lại, sau đó nhanh chóng dẫn lên máy bay.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 175:
      Thằng khốn đó là ai?

      Trong máy bay có ba người, trong đó có người khá lớn tuổi. Hạ Hầu Uyên dập chân chào lễ, ba người bọn họ đều ngồi thắt dây an toàn nên chỉ đưa tay lên ngang đầu chào lại.

      đưa Tư Tuyền ngồi vào chỗ, giúp thắt dây an toàn rồi ngồi xuống bên cạnh. sĩ quan khác lên kiểm tra các vị trí hàng hóa và số người ngồi cùng chức vị và nhiệm vụ, báo cáo qua bộ đàm với bộ chỉ huy rồi mới đóng cửa máy bay lại và về vị trí của mình. Vài phút sau, máy bay cất cánh.

      Phải là, đây phải máy bay dân dụng nên Tư Tuyền cảm thấy còn xóc nảy hơn cả ngồi xe ngựa, đến khi máy bay đạt được độ cao cần thiết mới cảm thấy đỡ hơn chút.

      “Có khó chịu ?” Hạ Hầu Uyên quan tâm hỏi .

      Mặt Tư Tuyền tái mét, nhưng vẫn lắc đầu, chịu đựng được.

      “Thiếu tá Hạ, bao giờ cậu quay lại đơn vị?” Người đàn ông trung niên hỏi Hạ Hầu Uyên

      “Báo cáo, ngày kia cháu trở lại. Chú Thời, đây là Tư Tuyền mà cháu . Cám ơn chú cho chúng cháu nhờ ạ”

      Tư Tuyền ngoan ngoãn chào chú Thời theo Hạ Hầu Uyên. Người đàn ông trung niên cười .

      cần khách sáo. Chú Thời còn học dưới bác Tư Minh của cháu mấy khóa, trước kia từng công tác ở cùng bệnh viện thời gian. lâu rồi chú gặp bác cháu. Ông nội cháu có khỏe ?”

      “Ông nội cháu vẫn tốt ạ. Cám ơn chú Thời.” Tư Tuyền vui vẻ đáp lại, hóa ra lại là người quen. Mà cũng đúng, nếu có người bảo lãnh, chỉ là dân thường được phép có mặt chuyến bay này. Tư Tuyền cảm thấy các chú bác nhà mình đều rất tốt, ra ngoài bọn được giúp đỡ rất nhiều.

      “Máy bay này hạ cánh ở sân bay Quân đoàn phòng số 10. hơi xa Bắc Kinh đấy. Cháu muốn về đâu? Chú cho người đưa các cháu về?”

      “Biệt thự Hương Sơn ạ” Tư Tuyền trả lời, và Mạch Tuệ hẹn gặp nhau ở đó.

      “Cũng khá xa, nhưng hôm nay giữa kì nghỉ, chắc tắc đường”

      Vừa đến đây, máy bay lại qua đám mây, xóc đến lộn ruột. Hạ Hầu Uyên nhanh chóng đưa cho cái túi nôn, Tư Tuyền cong người tống hết tạp dịch trong dạ dày ra ngoài. quá khâm phục các chú quân nhân, trừ mình nôn ọe suốt cuộc hành trình, năm người còn lại ai thay đổi sắc mặt.

      Ba tiếng sau, Hạ Hầu Uyên phải đỡ , mới đứng vững nổi. áy náy “Xin lỗi, nghĩ là em chịu đựng được”.

      Tư Tuyền xua tay, lắc đầu. Mức độ này vẫn chịu đựng được, miễn là có thể lập tức quay về Bắc Kinh. Chú Thời nhờ chiếc xe quân dụng đưa họ về biệt thự Hương Sơn. Đây là lần đầu tiên Tư Tuyền đến đây.

      Khu này cũng gần giống như biệt thự Hoài Sơn. Nhưng nếu Hoài Sơn là nơi nghỉ dưỡng chung ở Hương Sơn, mỗi biệt thự được phân riêng cho từng cá nhân trong mỗi nhiệm kì của họ. Ông nội Mạch Tuệ tuy về hưu, nhưng ông vẫn thường được thỉnh giảng ở Học viện Quốc phòng cùng số trường đại học quân khác. Bởi vậy Mạch lão sư vẫn được giữ biệt thự của ông.

      Thấy xe bọn họ vào, Mạch Tuệ rất nhanh ra đón. Peter cũng có mặt ở đây. trông có vẻ khá lo lắng.

      “Tiểu thư Maya, điện thoại của liên lạc được”.

      Tư Tuyền gật đầu, từ lúc đến sân bay quân ở Thuần An, bị buộc phải tắt di động, lúc về đến Bắc Kinh điện thoại cũng gần hết pin, bây giờ sập nguồn rồi. Tư Tuyền đưa điện thoại cho Peter, quay sang hỏi Mạch Tuệ

      “Có tin tức gì của Nana ?”

      Mạch Tuệ lắc đầu, đưa vào phòng. Căn phòng này ràng dành cho người bệnh, thậm chí vẫn còn cây bình dịch truyền dở.

      Tư Tuyền nhìn Mạch Tuệ khép cửa, có vẻ Mạch Tuệ mấy ngày ngủ. Khuôn mặt trắng trẻo đẹp trai hóp lại, hai mắt thâm quầng, cằm lún phún râu. hít sâu hơi, bình tĩnh hỏi.

      “Mạch Tuệ, đầu đuôi câu chuyện là như thế nào?”

      Mạch Tuệ ngồi xuống ghế, đưa cho Tư Tuyền xem tập hồ sơ. Bệnh án của Nana được mô tả khá chi tiết. Sang chấn tâm lý nghiêm trọng, cơ thể từng có thời gian ngắn bài xích sống sau đó tuy có khá hơn nhưng vẫn xuất triệu chứng la hét, hoảng loạn, co giật chân tay hàng đêm. Hóa ra đây là lý do tại sao Mạch Tuệ lâu nay bao giờ chơi qua đêm, thậm chí trong đêm đính hôn và lễ cưới của Hầu Thần và Tư Toàn cũng có mặt. Mạch Tuệ đúng là chắm sóc cho Nana rất tốt.

      Nana có thai được hơn mười tuần, trùng khớp với thời điểm mất tích. Tư Tuyền run lên, sang chấn tâm lý, phải chăng là ảnh hưởng của chuyện này?

      Mạch Tuệ nhìn Tư Tuyền gập bệnh án lại, đôi mắt to tròn của tràn ngập sợ hãi. Tư Tuyền chậm chạp .

      “Nana có phải bị…?”

      Mạch Tuệ gật đầu, Tư Tuyền hít hơi, cản được nghẹn ngào trong ngực. Trời ạ! Vận mệnh cứt chó gì thế này?

      “Thằng khốn đó là ai??” Tư Tuyền rít lên hỏi, trong lòng chín phần mười có đáp án nhưng dám tin

      “Là ” Mạch Tuệ nghiến răng trả lời. Đây chính là sai lầm của .

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 176:
      Cần phải có kế hoạch

      Tư Tuyền nhịn được đập tập bệnh án vào người , trong bệnh án nhắc gì đến tình trạng của Nana nhưng chắc chắn biết nó rất kinh khủng, nếu chỉ đơn giản nhàng là ngủ với nhau rồi có thai, làm sao mà xuất sang chấn tâm lý được.

      Mạch Tuệ mặc kệ cho Tư Tuyền đánh , Tư Tuyền đánh vừa khóc, lòng đau đến thắt lại. Với những gì biết về Nana, đây nhất định là chuyện vô cùng kinh khủng.

      Mạch Tuệ cuối cùng nhịn được, bản thân cũng chảy nước mắt.

      Rất lâu sau, hai người mới bình tĩnh lại được. Tư Tuyền lau nước mắt, chán ghét nhìn Mạch Tuệ. Trong số mấy người, luôn coi Mạch Tuệ là người trai thân thiết nhất, Mạch Tuệ cũng rất cưng chiều , bao giờ nghi ngờ nhân cách của . Nhưng đến tột cùng chuyện gì xảy ra.

      Mạch Tuệ gục đầu vào hai bàn tay, chậm chạp kể cho nghe. Đêm đó bị bỏ thuốc, gần chục năm “được” hiểu sao hôm đó lại nổi điên như dã thú, Nana bị tổn thương rất sâu sắc.

      Theo ý của Nana, cùng với ấy dối Tư Tuyền rằng quay lại Nhật Bản. Mạch Tuệ trở về khu chung cư dọn dẹp đồ đạc, xóa dấu vết. Lúc đó bọn họ đều nghĩ Nana bình phục trước lễ đính hôn của Tư Toàn thôi thế nhưng thể ngờ được tình trạng của Nana ngày càng xấu .

      Từ Tư Tuyền, Mạch Tuệ biết được số chuyện của Nana, cho người điều tra về quá khứ của , phát ra bí mật còn kinh khủng hơn tưởng tượng. Nhà Nana quê gốc ở Nam Kinh, mẹ sinh ra sau vụ thảm sát Nam Kinh, là kết quả của cuộc chiến tàn khốc đó. Bà ngoại nỡ vứt bỏ mẹ , nhưng ngoại trừ nuôi lớn cũng chẳng thể làm gì để thay đổi ánh mắt khinh bỉ của người đời đối với mẹ .

      Sau khi bà ngoại mất, mẹ phải rất vất vả để kiếm sống, tất nhiên cũng bằng cái nghề chẳng phải vinh quang gì. Gặp được cha Nana, biết đó là may mắn hay tai họa của bà, nhưng cuối cùng bà cũng chẳng thể thay đổi cái nhìn định kiến của xã hội về hai mẹ con. Nana vẫn lớn lên với quá khứ quá là tốt.

      Mạch Tuệ cũng điều tra được quá nhiều chuyện ở Nhật Bản, nhưng những chuyện này cộng với chuyện kia theo lời của bác sĩ tâm lý Triệu Hi Chi, đủ để đánh đổ tâm lý của bất kì người nào. Thực ra, kể cả khi chưa xảy ra chuyện kia, Nana cũng vốn mắc chứng trầm cảm nhưng có thể khống chế bản thân rất tốt. Chuyện kia vô tình trở thành chiếc áo lưng con lừa, làm thành lũy của sụp đổ hoàn toàn.

      Tư Tuyền cảm thấy vô cùng thương bạn, chỉ biết chuyện Nana có cha, sau này được nhận cha mất mẹ. Nhưng cha ấy cũng thực quan tâm đến ấy. Gần đây, thông qua Tôn Thế Văn, mới biết mấu chốt của việc Nana có ¾ dòng máu Nhật Bản.

      “Nana biến mất như thế nào?”

      “Ngay trong ngày cưới của Hầu Thần và Tư Toàn, mười hai giờ về đến đây, hai người hộ lý trông coi ấy vẫn còn chưa tỉnh thuốc mê.”

      “Thuốc mê? vụ bắt cóc có tổ chức?”

      “Đúng vậy” Giọng Mạch Tuệ đều đều.

      “Sống trong căn nhà, ngoại trừ và Nana, còn có hai người giúp việc và bác sĩ tâm lý. Bác sĩ Triệu xin nghỉ lễ Quốc khánh, rời vào ngày đám cưới. Vì tình trạng của Nana dạo này tốt hơn nhiều, nên đồng ý. Bọn chúng lợi dụng bác sĩ Triệu”

      “Bác sĩ Triệu có con học đại học. Bọn chúng bắt cóc bé kia, uy hiếp bác sĩ Triệu. Bởi vậy, ngày hôm đó bác sĩ Triệu cùng hai người nữa quay lại đây, dùng giấy thông hành đưa cho bà ấy vượt qua cảnh vệ. Sau đó khống chế hai người giúp việc còn lại, đưa Nana rời ”.

      “Có quay được hình ảnh của chúng ?”

      Mạch Tuệ lắc đầu “, bác sĩ Triệu khai ra các vị trí đặt camera, đều bị phá hỏng rồi. Bác sĩ Triệu bị chúng uy hiếp nên đến tận khi tới tìm bà ấy, bà ấy mới toàn bộ”.

      “Con bà ấy…”

      được thả trở về. bị thương tổn gì, chúng chỉ muốn khống chế bác sĩ Triệu thôi”.

      điều tra xe ra vào, nhưng đó là xe của bác sĩ Triệu. Sau khi xuống đến chân núi, bọn chúng chuyển sang chiếc xe khác. theo lời mô tả của bác sĩ Triệu, điều tra chiếc xe đó nhưng vẫn có kết quả. Thời lượng tham gia giao thông thời điểm đó quá đông, hơn nữa có lẽ bọn chúng còn chuyển xe lần nữa.

      Mạch Tuệ bây giờ càng lo lắng hơn. có phát người theo dõi, nhưng điều tra qua loa lại chỉ nghĩ đó là người của Tư Tuyền. ràng, có nhóm người khác.

      Tư Tuyền thở dài, bắt đầu về Tôn Thế Văn và nghi ngờ của .

      Chín mươi phần trăm nghĩ Tôn Thế Văn làm chuyện này. Chỉ hi vọng, Nana ở trong tay Tôn Thế Văn gặp nguy hiểm gì. Có thể Tôn Thế Văn làm tổn thương cậu ấy, nhưng xã hội đen mà, biết thế nào được.

      Mạch Tuệ cau mày, đúng là biết rằng có xuất của Tôn Thế Văn trong chuyện này. Nhưng khả năng này quá cao.

      “Bây giờ định làm gì??”

      “Bí mật điều tra thôi.”

      Mạch Tuệ cảm thấy phải về nhà chuyến. Đúng thực có quen biết xã hội đen, nhưng cũng chỉ quen biết mình Giang Đông. Nhưng Giang Đông rút lui khỏi hắc đạo lâu, sợ là giúp được gì. nghĩ rằng, việc này chắc chắn phải nhờ đến mạng lưới quen biết của ông nội và các bác trong nhà.

      “Tư Tuyền. em được liên hệ với Tôn Thế Văn, được chứ? phải về nhà. Tạm thời em cứ ở đây nghỉ ngơi, sáng mai quay lại ngay.”

      Tư Tuyền gật đầu, ra sợ. Tôn Thế Văn bắt cóc Nana, chắc chắn ta biết thế nào cũng gọi điện tới. Có điều, bọn họ vốn dĩ chẳng hề tin nhau. Cho nên gọi, nhưng phải bây giờ. Tư Tuyền ngu ngốc đến mức rút dây động rừng. Nên có kế hoạch.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 177:
      Em muốn như thế nào?

      Khi Tư Tuyền ra khỏi phòng, Mạch Tuệ rời , Hạ Hầu Uyên có lẽ tự tìm phòng nào đó để ngủ. Peter vẫn chờ ở phòng khách. Thấy , cười

      “Tiểu thư Maya, nên tắm rửa chút cho thoải mái. Tôi chuẩn bị đồ ăn cho . Tôi cũng liên lạc với sir Fredrick, lát nữa ngài ấy gọi lại.”

      Tư Tuyền gật đầu cám ơn. Đúng, bây giờ phải là lúc âu sầu, cần phải sức khỏe và tinh thần tốt mới được.

      Biệt thự ở Hương Sơn rất đầy đủ tiện nghi, Tư Tuyền tắm gội qua loa rồi xuống bếp. Peter chuẩn bị cho ít thức ăn và sữa ấm. chuyện với Fredrick thông qua video call.

      Nhìn thấy Fredrick, Tư Tuyền chợt cảm thấy yên tâm hẳn. Có vẻ vẫn ở văn phòng, ngồi chiếc ghế da thoải mái. Fredrick bật đèn sáng, chỉ có ánh sáng vàng ấm áp chiếu lên người , đằng sau là khung cửa sổ kính sát đến tận mặt đất.

      Tư Tuyền ngồi xuống ghế, Peter xoay máy tính trực diện với , Fredrick ôn hòa

      “Ăn chút Maya”

      Tư Tuyền ngoan ngoãn ăn uống, cả gian im lặng tưởng chừng chỉ nghe thấy tiếng nhai nuốt của .

      Fredrick tất nhiên nghe Pete về tình huống xảy ra ngày hôm nay. Vấn đề càng ngày nghiêm trọng. Bởi vì biết khả năng Nana ở chỗ Mạch Tuệ gặp nguy hiểm cao nên mới dứt khoát cho hành động. Nếu Nana ở trong tay Tôn Thế Văn mọi chuyện dễ dàng giải quyết như vậy nữa.

      Ăn xong, Tư Tuyền trở về phòng. Fredrick chuyện với khá lâu. vẫn ở văn phòng, tháo cà vạt, áo sơ mi cởi hai cúc nhìn có vẻ thoải mái tùy ý. Tư Tuyền chạm tay vào khoảng da trống đó, cảm thấy chân thực chút nào. Nếu có Fredrick ở đây tốt, có thể an ổn ngủ mà cần thấp thỏm nhiều.

      Gần sáng Tư Tuyền mới ngủ được. Fredrick cho và Peter hành động mình, trong ngày hôm nay đưa thêm người sang. Nếu Mạch Tuệ điều động người của cậu ấy người của chỉ cần giữ an toàn cho Tư Tuyền và phối hợp tốt là được. Dù sao đây cũng là Trung Quốc, phải là sân nhà.

      Gần trưa, Mạch Tuệ trở về biệt thự Hương Sơn. Tư Tuyền vẫn chưa dậy nhưng cũng nỡ đánh thức . Hạ Hầu Uyên nhìn đầy ngờ vực, câu chuyện đêm qua cũng nghe phong phanh được ít, chỉ có điều là Mạch Tuệ điều động mối quan hệ riêng rầm rầm cả Bắc Kinh. muốn làm như biết cũng khó.

      đó là người như thế nào?”

      Mạch Tuệ trả lời, chậm chạp uống cốc cafe nâng cao tinh thần. Đêm qua khi quay về Mạch gia, rất may cha và bác cả vẫn ở nhà. Dù hai người đều chẳng hề hài lòng lắm khi bị đánh thức giữa đêm nhưng sau khi nghe trình bày xong đều chấp nhận cho mượn mối quan hệ của họ để tìm người.

      Tạm thời trong vòng ba ngày, tất cả các camera trong thành phố đều được kiểm tra nhân dạng lượt, sau đó mở rộng ra toàn quốc. Buổi sáng, sau khi ông nội nghe chuyện, hề tiếc tay dùng quải trượng đập cho phát. Ông giận đến tím cả mặt, nhưng cuối cùng vẫn gọi Giang Đông đến.

      Giang Đông hứa giúp ra mặt liên hệ với Tôn Thế Văn. Lúc này, mới thở phào nhõm.

      là tôi nghĩ cậu nên nhờ ông nội Tạ” Ông nội Tạ dù mang tiếng về hưu khá lâu, nhưng vẫn còn đóng vai trò khá quan trọng trong Cục quân báo. Tuy nhiên, dùng mạng lưới này chỉ để tìm người theo mục đích cá nhân rất khó.

      Mạch Tuệ gật đầu, nếu cần thiết ông nội cũng lên tiếng thôi. Có điều, phải là Nana sinh con . Ban đầu, bọn họ cũng có ý định sinh đứa trẻ ra. Vì với Nana, đây phải là chuyện tốt đẹp gì. hữu của đứa trẻ luôn nhắc nhớ đến chuyện xảy ra, như vậy là công bằng với ấy. Về phía , đương nhiên rất muốn, đâu phải lần nào cũng “được” như vậy đâu. Có thể đây là đứa con duy nhất mà có. Nhưng cuối cùng, cũng điều này với Nana. Tất cả đều phụ thuộc vào ấy.

      Khi còn ở bệnh viện, bác sĩ Lưu dự định, sau đến hai tuần Nana hồi phục sức khỏe hút phôi ra nhưng đáng tiếc. Sức khỏe Nana quá yếu, tinh thần của sa sút nghiêm trọng, cơ thể tự nguyện bài xích sống, hề có ham muốn cơ bản của con người như ăn uống, vệ sinh. Cả ngày cơ thể chỉ chìm trong giấc ngủ mê mệt, ban đêm bắt đầu la hét, đập phá, co giật. Phải rất khó khăn Nana mới thoát ra được tình trạng đó.

      Có lẽ là do bản năng làm mẹ của người phụ nữ, cơ thể dần dần có phản ứng, đủ để đảm bảo duy trì dinh dưỡng cho cả mẹ và con. Mạch Tuệ còn nhớ, hôm đó đột nhiên ban ngày tỉnh dậy, vẫn còn chưa kịp rời khỏi đó. Nana im lặng rất lâu, sau đó đột nhiên làm giật mình.

      “Tôi có thai phải ?”

      Trước ánh mắt của , Mạch Tuệ tài nào có thể dối được, nặng nề gật đầu, nhàng .

      “Em muốn như thế nào?”

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 178:
      Henzo Takahashi

      Nana im lặng rất lâu, Mạch Tuệ lặng lẽ chờ quyết định. Trong thâm tâm rất muốn , đừng bỏ con, sinh nó ra , bảo vệ cho cả hai mẹ con. Nhưng biết mình có tư cách lên tiếng. Nếu làm thế, với Nana là tội ác.

      Cuối cùng, Nana nghiến răng “Bỏ”

      Mạch Tuệ cảm thấy tim mình sập xuống, mơ hồ trả lời “Được”.

      trao đổi riêng với bác sĩ Lưu và bác sĩ Triệu. Bác sĩ Lưu cơ thể Nana dù khá yếu nhưng thủ thuật đó vẫn có thể làm được, nhất là túi phôi vẫn còn dưới ba mươi ngày. Bác sĩ Triệu phản đối, bà sợ nếu bỏ thai, Nana lại tiếp tục rơi vào tình trạng mất kiểm soát. Ít nhất bây giờ ấy còn tỉnh táo, có thể chờ thời gian nữa khi tinh thần Nana tốt hơn mới bắt đầu tiến hành.

      Mạch Tuệ cân nhắc rất lâu, chọn nghe bác sĩ Triệu, chờ tinh thần Nana tốt hơn rồi làm. Có điều, càng theo thời gian, đứa trẻ càng được thành hình, nó là vết dao trí mạng đâm vào lòng . Mạch Tuệ cảm thấy rất bất lực với những người phụ nữ xung quanh mình, chỉ cần hễ thân thiết với chút, gần như chẳng ai có thể sống được tử tế.

      Nana khi biết thể bỏ thai được ngay, khá thất vọng nhưng cũng gì nhiều. Có điều sau đó lại khá hợp tác chữa bệnh. Tình trạng của ngày càng tốt hơn, hầu hết chỉ còn phản ứng kích động vào ban đêm. Đêm nào Mạch Tuệ cũng phải ở cùng , nếu tình trạng tốt chút, chỉ kích động khoảng hai tiếng, còn nếu tệ bác sĩ Triệu phải tiêm thuốc an thần để giúp bình ổn lại. Có nguyên tắc bất di bất dịch là trước khi Nana tỉnh dậy vào buổi sáng, Mạch Tuệ phải rời khỏi phòng. Khi có mặt ở đó, tâm trạng của luôn tốt.

      Bọn họ dự định bỏ thai sau khi kì nghỉ Quốc khánh kết thúc. Có lần, nhịn được với Nana rằng “Em có thể sinh nó ra, chịu trách nhiệm nuôi dưỡng”

      “Tại sao??”

      “Có thể, đó là đứa con duy nhất của ”.

      Lúc đó, Nana im lặng rất lâu. Sau đó, còn muốn tiếp xúc với nữa. Có thể tin tưởng , sợ ép phải sinh đứa bé ra.

      Mấy ngày vừa qua, suy nghĩ rất nhiều, ngay sau khi rời khỏi đây. lựa chọn thế nào? Bỏ hay giữ? Dù thế nào vẫn muốn tìm được . cần biết có thể sống tốt hay .

      Tư Tuyền ngủ dậy, cảm thấy cả người đau ê ẩm như bị dần, có vẻ vẫn chưa khôi phục sức lực sau lần di chuyển bão táp ngày hôm qua cho lắm. Khi xuống lầu, trừ Mạch Tuệ và Hạ Hầu Uyên, còn có người đàn ông lạ mặt khác.

      Người đàn ông này tầm tuổi trung niên, rất cao, gầy, mái tóc muối tiêu bạc nửa, Tư Tuyền đoán ra được là ai.

      Người đàn ông kia thấy tiếng động cũng ngẩng đầu lên nhìn . Tư Tuyền lễ phép chào hỏi. Mạch Tuệ thấy xuống liền vội vàng .

      “Tư Tuyền, lại đây. Đây là chú Henzo Takahashi, cha của Nana.”

      Tư Tuyền giật mình, cha của Nana? Là người đàn ông Nhật Bản bỏ rơi mẹ con ấy mười năm? Bất giác, chăm chú nhìn lại lần nữa. Nana giống bố lắm, nhưng chắc giống ông ấy ở dáng vóc, vừa cao vừa gầy. Dáng người khá hiếm thấy ở phụ nữ.

      “Cháu là Maya phải ?”

      Ông Henzo bỏ kính, hơi run run dùng chiếc khăn tay lau mắt kính. Hình như ông mắc bệnh Parkinson giai đoạn , đứng có vẻ vững lắm.

      “Chào chú ạ”. Tư Tuyền thực có thiện cảm với người đàn ông này.

      “Chú Henzo vừa từ Nhật Bản sang đây sáng nay”.

      Ông Henzo gật đầu, ông biết chuyện cách đây mấy ngày, nhưng đến hôm nay mới xin xong visa để sang đây được.

      Tư Tuyền vẫn nhìn ông đầy ngờ vực, cách đây mấy tháng Nana còn nhà Takahashi cho rất nhiều tiền để quay lại Nhật Bản nữa. Bây giờ người đàn ông này xuất ở đây với mục đích gì? lẽ định đòi lại số tiền đó?

      Mạch Tuệ hiểu suy nghĩ chạy lòng vòng trong đầu , nhưng cũng có thể nhìn ra thái độ của Tư Tuyền với người đàn ông này tốt. cũng từng được nghe và điều tra về mối quan hệ giữa Nana và nhà Takahashi, tuy biết chính xác điều gì nhưng chắc chắn có liên quan đến bệnh trầm cảm của Nana trước khi về Trung Quốc.

      Có điều, lần này, sau khi tuyệt vọng kiểm tra xem Nana có quay về Nhật Bản ông Henzo lại đích thân liên hệ ngược lại với , rồi ngay lập tức bay sang đây khiến cũng kịp trở tay, đành phải đón tiếp ông ấy vậy.

      Hạ Hầu Uyên thấy ba người kia đều trầm mặc liền đứng dậy ra ngoài tìm đồ ăn. Thực rất đói.

      Ông Henzo rất lâu mới lên tiếng .

      “Tất cả đều là lỗi của chú, chú ngờ Natsuki lại phải chịu đựng nhiều đau khổ như thế”.

      Tư Tuyền cau mày, Nana, hai tiết đáng , dễ chịu biết bao. Cái tên Natsuki nghe thât xa lạ.

      “Maya, cám ơn cháu chăm sóc cho Natsuki trong những ngày vừa qua. Chú là người cha tốt, chú để bảo vệ được con chú”.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :