[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 166:
      Cậu ba nhà họ Hạ
      Bọn họ quay trở lại phòng Trịnh Thiếu Thành đập cửa. Bên trong vẫn chẳng có chút động tĩnh nào, gọi điện thoại thuê bao. Hạ Hầu Uyên rút chùm chìa khóa, chọc chọc mấy cái, cửa lập tức mở.

      Hạ Hầu Uyên ra hiệu im lặng, chân trước, qua vai Tư Tuyền thấy cả căn phòng hỗn loạn như vừa trải qua cơn bão, quần áo đồ đạc la liệt sàn. Trịnh Thiếu Thành nằm giường, mặc gì, hình như vẫn ngủ.

      Tần Phong nhanh tay che mắt che miệng để cho khỏi hét lên. Hạ Hầu Uyên thở phào, xông lên đạp cho Trịnh Thiếu Thành phát, Trịnh Thiếu Thảnh rống lên như bò kêu, cuối cùng cũng tỉnh dậy. Thấy Tư Tuyền, vội vàng vơ cái chăn quấn vào người, cáu kỉnh “Sao thế?”

      “Còn tưởng là cậu chết trong phòng rồi chứ?”

      Trịnh Thiếu Thành vò đầu, nhìn quanh thấy trường ngổn ngang cũng há hốc mồm. Đêm qua làm gì nhỉ?

      “Hay lắm” Tư Tuyền nhặt cái áo lót dây nằm mặt đất lên, bảo sao ngủ đến giờ vẫn chưa dậy được.

      Trịnh Thiếu Thành nhìn cái áo lót, mặt chuyển từ đỏ sang trắng rồi tím lại. Tần Phong thấy cứ để mặt cậu ta như cái bảng màu cũng phải chuyện hay ho liền

      “Bọn tôi định đảo Vạn Hồ chơi. Cậu có ?”

      “Có… có…” Trịnh Thiếu Thành hồi thần, rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, họ đâu đó vậy

      Trịnh Thiếu Thành nháy mắt, Hạ Hầu Uyên biết ý liền lôi hai người kia ra khỏi phòng cho có thời gian thay đồ. vò đầu, lần sờ khắp giường tìm điện thoại, cuối cùng thấy nó rơi dưới đất, hết pin đến sập nguồn. Đưa mắt nhìn bãi chiến trường khắp phòng, biết người đêm qua đâu mất, cũng may là ta rời . Nếu bị bắt gặp có nhảy xuống biển Hải Nam cũng hết tội.

      nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, lúc quay ra điện thoại mở trở lại. Trịnh Thiếu Thành đưa tay lướt màn hình, cuối cùng vẫn cắn răng ấn số. Hồi chuông rất dài nhưng có người nhấc máy. gọi ba lần, lần cuối có vẻ người bên kia đủ kiên nhẫn, lập tức tắt máy.

      Buổi chiều, bọn họ di chuyển ra sân bay quân dụng. Lần này đảo Vạn Hồ chỉ có Tư Tuyền, Hạ Hầu Uyên, Trịnh Thiếu Thành, Tần Phong, Dương Dung và Quý Song Ngọc. Mạch Tuệ về từ đêm hôm trước, Trịnh Ý Duy chẳng biết rời lúc nào. Hầu Thần ở lại Hải Nam hầu hạ hai bà mẹ vợ và Tư Toàn.

      Tư Khiêm dặn dò Hạ Hầu Uyên rất kĩ, sau hai ngày phải đưa Tư Tuyền về Thường Châu, được để mình, lần này vì đám cưới của Tư Toàn cũng có nhiều nhân vật cần bảo vệ nên bọn Peter ở lại nghỉ ngơi. Mấy ngày hôm nay giao thông tốt, Peter cũng thể lập tức dẫn người đến đảo Vạn Hồ được.

      Năm giờ ba mươi phút, máy bay hạ cánh xuống sân bay quân thị trấn gần Hàng Châu. Tư Tuyền vui vẻ chào tạm biệt bố và trai, nhảy lên chiếc xe quân dụng bảy chỗ. Lái xe là sĩ quan còn khá trẻ, nhận nhiệm vụ đưa bọn họ đến Thuần An.

      Giang Nam đón bọn họ bằng cơn mưa. Mưa ở đây giống như làn khói mỏng mảnh, cây cối xanh mướt dưới mưa. Càng về tối, gian càng trở lên trong vắt lạ thường. Đến đúng địa chỉ, xe rất nhanh dừng lại.

      Căn nhà mà Tần Phong , nằm ở góc của đảo Vạn Hồ, ra cũng gần đó lắm mà nằm ven hồ thông với đảo Vạn Hồ. Khi bọn họ đến có người chờ sẵn ở đó.

      Hạ Hầu Uyên nhìn thấy ta liền tóm lấy Tư Tuyền trước về phía mình.

      “Bạn tôi, Hạ Việt” Tần Phong giới thiệu đơn giản, thích thú nhìn Hạ Việt cứng người lại, nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Uyên.

      Hai người đấu mắt lúc, cuối cùng Hạ Việt mở miệng trước

      “Lâu rồi gặp”

      “Đúng thế”

      Hai người bắt tay nhau, Tư Tuyền nhìn hai nắm đấm thép co lại nghĩ đến nếu là mình chắc là bị bóp nát đến tận xương.

      Cuối cùng hai người cũng buông nhau ra. ra, Hạ Hầu Uyên cũng chỉ là cảnh giác chút, còn giờ nghỉ phép. Hạ Việt có thể ngang nhiên xuất ở đây như thế này chắc cái đuôi cũng giấu kĩ rồi, khó mà tóm được. Có điều, trận đấu bất phân thắng bại lần trước vẫn làm cho nhìn thấy , máu thể sôi lên được.

      đây là căn nhà, Tần Phong đơn giản quá. Đây giống như biệt viện kiểu cổ với những tiểu viện khoảng năm sáu căn phòng đặt giữa vườn hoa, hồ nước. Vì lý do an toàn, Tần Phong sắp xếp cho phòng Tư Tuyền nằm giữa phòng - Hạ Việt với Hạ Hầu Uyên - Trịnh Thiếu Thành. Quý Song Ngọc và Dương Dung ở phòng còn lại.

      Tư Tuyền rất thích lối kiến trúc cổ này, có phần hơi giống nhà ông bà ngoại. căn phòng ở đây gồm có phòng khách và phòng ngủ thông với nhau, có đôi khi còn có thêm thư phòng. Để tiện sinh hoạt, bên trong cải tạo có cả phòng tắm và wc. Kiến trúc chủ yếu dùng gỗ, vải và giấy dầu để trang trí. Tư Tuyền chạm tay vào bức bình phong ngăn giường ngủ với phần còn lại của căn phòng. Bình phong vải lụa thêu bốn loại hoa, nhìn rất đẹp.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 167:
      Tôi thường giúp mẹ tôi chải tóc

      Người phục vụ rất chu đáo cắm bình sen nở, dưới bàn có vài cánh sen rụng lả tả. Tư Tuyền nhặt cánh hoa, áp lên mũi, mùi sen tươi mát tràn vào phổi.

      Bên trong phòng tắm, nước được xả sẵn, thêm số hương liệu tươi mát như cam sả và bạc hà. Tư Tuyền nhanh chóng tắm rửa, tần ngần chọn trong tủ quần áo có mấy chiếc sườn xám để sẵn. Dù phải là hàng tinh xảo như bà Du Linh thường dùng nhưng cũng là gấm lụa cao cấp.

      Tư Tuyền quyết định chọn chiếc sườn xám kiểu truyền thống, thêu những bông hoa mà biết là hoa gì màu trắng với viền và cúc màu ngà. biết búi tóc nên chỉ để xõa. Chuẩn bị xong, Tư Tuyền bước ra ngoài tìm đồ ăn. Thực ra là đói lắm rồi.

      Bên ngoài có ai, cuối hành lang có bóng người mờ mờ đứng, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại.

      Hạ Việt đưa mắt nhìn trước mặt từ đầu đến chân, này Tần Phong nhắm trúng, trông cũng khá được. Cao gầy, mảnh dẻ có điều so với chị vừa thiếu ngực vừa thiếu mông, mặc sườn xám mà cũng thẳng đuột từ xuống dưới.

      Tư Tuyền nhìn thấy Hạ Việt cũng hơi run lên. Đây chính là Hạ tam thiếu trong truyền thuyết đấy hả?

      “Muốn điếu ?” Hạ Việt đưa bao thuốc. từng xem video uống rượu hút thuốc, rất được.

      Tư Tuyền gật đầu, rút điếu thuốc đưa lên môi. Hạ Việt giúp châm thuốc, ấy vậy mà thuốc Hạ Việt dùng nặng lắm, có vị bạc hà rất mát.

      “Sao búi tóc?” Hiếm khi thấy có người phụ nữ nào mặc sườn xám mà thả tóc, nếu búi làm xoăn ngắn.

      biết làm” Tư Tuyền rầu rầu

      “Ồ… biết tôi có thể giúp?”

      Tư Tuyền quay người lại. Hạ Việt bình tĩnh dùng hai tay gom hết tóc của , khéo léo búi thành búi gọn gàng, sau đó chậm rãi .

      “Có thể cắm thêm ghim cài cho chắc chắn hoặc trâm cài đầu, trong phòng ?”

      “Có, nhiều lắm” Nhưng biết dùng thế nào.

      thôi, tôi giúp

      Tư Tuyền gật đầu, nhanh chóng bước theo quay lại phòng. Hạ Việt nhìn đống trâm cài và ghim trong hộp trang sức, chọn ra mấy cái, khéo léo cài lên đầu Tư Tuyền, vui vẻ

      “Đẹp lắm”

      Tư Tuyền chạm chạm lên tóc, tò mò hỏi

      “Sao biết làm hay vậy?”

      “Tôi thường giúp mẹ tôi chải tóc”.

      Tư Tuyền chớp chớp mắt, có vẻ ta rất quý trọng mẹ mình. Hạ tam thiếu cũng có vẻ đáng sợ như mọi người thường .

      Hạ Việt châm điếu thuốc khác

      nào. Tôi đói đến nhũn ruột ra rồi.”

      Hai người ra khỏi phòng. Bữa tối hôm nay ăn chiếc thuyền hoa được thắp đèn rực rỡ, có điều trừ và Hạ Việt, vẫn chưa có ai đến.

      Hạ Việt thấy đôi mắt Tư Tuyền long lanh nhìn mình, liền vẫy tay với người phục vụ “Đem cái gì ăn tạm lên đây”

      Người phục vụ hiểu ý liền mang lên cho bọn họ bát canh gà nấm. Tư Tuyền vui vẻ thưởng thức gá xé sợi được hầm lửa với bảy loại nấm khác nhau. Nước canh rất ngọt.

      Hạ Việt ăn, lịch nhìn ra ngoài. Thuyền hoa lớn lắm, những ô cửa sổ được treo sa mành mỏng tang, bị gió thổi bay phấp phới. Dù là mùa hè, nhưng nhiệt độ ở đây cao, lại có hồ nước điều hòa nên cần dùng điều hòa vẫn rất mát mẻ.

      Thấy Tư Tuyền ăn xong, chống cằm thơ thẩn nhìn ra ngoài trời, liền

      “Bên này là rừng trúc. Buổi sáng có thể dạo. Phía trước có hồ sen . qua hồ đó có thể thông đến Vạn Hồ”

      Ồ gần đây có hồ sen, bảo sao cứ thấy mùi sen ngan ngát.

      Hai người cũng phải chờ khá lâu mới thấy mấy người kia quay lại. Tư Tuyền thích Dương Dung và Quý Song Ngọc lắm nhưng cũng chẳng phải là chủ nhà mà tỏ thái độ. Cho nên, lập tức vẫy Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên ngồi xuống cạnh mình.

      Cả bữa ăn, bọn họ về toàn những chuyện mà chẳng hiểu. Tư Tuyền nhìn Hạ Việt ngồi cười nhếch mép với Hạ Hầu Uyên, Tần Phong bị hai kia quây túi bụi. Trịnh Thiếu Thành ngồi cạnh , chẳng hiểu tại sao hồn vía bảy phần bay đâu mất, gì cũng à ờ rất khó hiểu.

      Tư Tuyền ăn đến no căng món cá trích nấu với nấm hương tươi, cá chép hấp lá sen, nộm tôm với ngó sen. Trịnh Thiếu Thành giúp bóc hai con cua hồ Dương Trừng, cua mùa này béo và nhiều trứng nhưng do lỡ ăn quá nhiều cua ở Tam Á, Tư Tuyền ngậm ngùi ăn con thứ hai là ngấy thể ăn nổi nữa.

      Quý Song Ngọc nhìn Tư Tuyền ăn uống cực kì ngứa mắt. Hôm nay ăn toàn đồ ăn Giang Nam chua chua ngọt ngọt khó nuốt, nhưng trước mắt đám người này lại thể thái độ. Nhà ta ở Thẩm Dương, quen kiểu ẩm thực Sơn Đông nên lại càng khó chịu. Diệp Chính lần này về Bắc Kinh, cũng muốn theo về nhưng Dương Dung sống chết muốn theo Tần Phong chơi, thân là chị em tốt thể bỏ mặc bạn bè cho nên khẩu vị lại càng kém.

      Dương Dung lớn lên ở Thượng Hải, cũng coi như là người lớn lên ở đây nên càng hiểu bạn. ta chỉ mải mê quấn lấy Tần Phong, làm thể chú ý đến Tư Tuyền suốt bữa ăn được.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 168:
      Có lẽ đêm nay là đêm vui

      Mất tiếng rưỡi, bữa tối coi như mới kết thúc. Khi người phục vụ đem trà lên, Tư Tuyền bắt đầu nghiền ngẫm xem khác nhau giữa trà Bích Loa Xuân với Long Tỉnh, rồi lại tò mò trà Trúc Diệp Thanh. Ở nhà chỉ có bố và ông nội là đủ kiên nhẫn để ngồi thưởng trà, Tư Tuyền thích uống trà hơn, nhưng khung cảnh này mà uống trà quá phí.

      Tần Phong thấy loay hoay liền “Pha cho ấy cốc trà hoa cúc”. Hạ Việt cười rất phúc hậu. Tư Tuyền mờ mịt nhìn, về sau mới biết hóa ra Tần Phong thấy ăn nhiều quá, sợ khó tiêu nên gọi trà tiêu thực.

      Quý Song Ngọc nhàm chán gõ tay lên bàn, hếch mũi hỏi Tư Tuyền

      “Có muốn chơi vài ván bài ?”

      Tư Tuyền cười cười, có người dâng tiền đến cửa còn chơi xin lỗi nhân phẩm của .

      “Ai muốn chơi nữa?” Tư Tuyền nhìn Tần Phong, ta gật đầu, lại nhìn Hạ Việt. Hạ Việt cười nguy hiểm, tự nhiên máu sôi lên sùng sục. Nhất định phải chơi với Hạ Việt.

      “Để tôi chơi”.

      Hạ Hầu Uyên lên tiếng, nhìn thấy nhau mấy tiếng đồng hồ mà còn chưa giải tỏa được tí nào, cũng thấy bực bội.

      Tư Tuyền bẻ tay, hay lắm. Đôi chọi đôi, có lẽ đêm nay là đêm vui, haha.

      Dương Dung biết chơi bài, nên ngồi sau Quý Song Ngọc, ngồi đối diện với . Hạ Việt ngồi đối diện với Hạ Hầu Uyên. Tần Phong tần ngần nhìn thế bài bốn nước, cuối cùng đứng dậy làm nhà cái. Trịnh Thiếu Thành còn cách nào khác, đành ngồi cạnh Tư Tuyền.

      Chơi bài rồi mới biết, Tư Tuyền tự gào thét trong lòng mình. là con ngốc, quá tự cao, quá đề cao bản thân, ràng là lần trước Trịnh Thiếu Thành thả cho ăn tiền. Hạ Việt phải đồ ngốc như thế, bài ta đẹp cách kinh khủng. Đẹp đến mức Tư Tuyền cũng thấy xấu hổ cho trình độ bốc bài của mình.

      Quý Song Ngọc bên kia cũng mướt mồ hôi, nhưng bài ta còn đỡ hơn bài Tư Tuyền, Quý Song Ngọc cuối cùng cũng thấy được cửa thắng lần. Hóa ra lần trước Trịnh Thiếu Thành thiên vị con ngốc kia đến vậy.

      Hết lượt bài, Hạ Việt thắng. nhàn nhã ném sảnh rô lên bàn, châm thuốc hít hơi, híp mắt nhìn Hạ Hầu Uyên. Hạ Hầu Uyên nhìn mấy con bài của mình chỉ kém kém chút cười bí hiểm, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

      Ván thứ hai, Hạ Việt thua Hạ Hầu Uyên sát nút. Hạ Việt búng tay, gọi phục vụ mang lên ly wishkey, kể cả khi chơi bài ở Macau, rất ít khi uống rượu nhưng hôm nay cảm thấy hưng phấn vì gặp được đối thủ đúng nghĩa.

      Tần Phong nheo mắt nhìn, sau hai ván, bốn người ai còn vẻ thoải mái lúc đầu. Đến cả Tư Tuyền, lần trước đánh hời hợt như thế mà giờ cũng tính toán vô cùng cẩn thận. Ván thứ ba, Quý Song Ngọc thắng sát nút. ta cười đẹp, hôm nay quả vận may tệ. Nữ thần chiến thắng cứ lấp lánh đầu, chỉ cần ta cẩn thận chút, thắng hai người đàn ông trước mắt cũng phải là có cửa.

      Tư Tuyền day day trán, gõ những ngón tay trắng trẻo lên mặt bàn, lần đầu tiên cảm thấy rối rắm như thế. Tư Tuyền biết phải đối phó với ai trong số ba người này. Hạ Việt như con quỷ tà ác, khát máu. Quý Song Ngọc đương nhiên muốn nhai xương của , Hạ Hầu Uyên độc lập tác chiến. Nếu có Fredrick ở đây, thế cuộc chắc khác.

      Tần Phong quay trở vào quầy bar, lần tìm những chai rượu, rót ra cốc Calvados màu vàng đậm đặt lên cạnh Tư Tuyền. quay lại cười với , lẳng lặng uống rượu. Vị đắng chát của tanin và vị táo nồng đậm trong miệng, Tư Tuyền vội nuốt xuống. giữ nó ở lưỡi, để cồn thấm vào những nụ giác, đưa chất kích thích đến trung khu thần kinh. Cảm giác tê dại mơ màng nhanh chóng xuất , sau đó cảm thấy nhõm hơn hẳn. Hạ Việt có ý định nhắm vào , đối thủ của ta là Hạ Hầu Uyên, chỉ cần chú ý đến Quý Song Ngọc là được.

      Mười giờ đêm, Fredrick gọi điện thoại. Tư Tuyền chớp mắt nhìn Tần Phong, liền ngồi xuống thay vị trí của . Tư Tuyền cầm điện thoại, ra ngoài nghe máy

      “Fredrick…” Tư Tuyền thầm nho

      “Em làm gì vậy?” Giọng Fredrick ấm áp truyền đến. Giờ ở chậm hơn Bắc Kinh 8 tiếng, nên có lẽ bây giờ là buổi chiều.

      phải làm việc à?”

      “Vừa họp xong, hôm nay có việc gì nhiểu? Bao giờ em về Bắc Kinh?”

      “Hết kì nghỉ, Fredrick. Biết em ở đâu ?” Tư Tuyền hồ hởi hỏi

      Fredrick, im lặng, lát sau chậm rãi “Hồ Vạn Đảo?”

      Tư Tuyền thở dài, đúng là bao giờ có thể giấu được điều gì.

      với ai??” có vệ sĩ kèm nên biết được tung tích của .

      “Hạ Hầu Uyên, Trịnh Thiếu Thành, em họ ấy và bạn, Tần Phong ….”

      “Stephen???” Fredrick ngắt lời, Tư Tuyền nghe giọng vui vẻ lắm liền

      “Có bạn của Stephen nữa, tên là Hạ Việt. ta chơi bài cực kì xuất sắc, kém gì

      “Em chơi bài? Lại uống rượu đúng ?”

      Tư Tuyền hít hơi, sao hôm nay cứ có cảm giác Fredrick nhạy cảm cách quá mức.

      “Tần Phong có ngôi nhà ở đây… nên là mọi người....” Tư Tuyền còn chưa hết câu, Fredrick ngắt lời

      “Maya… hứa đưa em đó, nhưng chưa thể thực lúc này. Em có cần phải lập tức tìm người khác giúp em thực nguyện vọng hay ?”

      “Emm…”

      “Với em. là gì?”

      Tư Tuyền im lặng, nắm bắt được cảm xúc của Fredrick, mơ hồ cảm giác được Fredrick giận, nhưng lại hiểu vì sao lại giận.

      Những lần giận dữ với hầu hết đều xuất phát từ việc làm sai việc gì đó. Nhưng hôm nay Tư Tuyền cảm thấy mình sai, có chơi bài, uống rượu chút. Nhưng lần hai người cùng ở du thuyền, Fredrick đâu có giận dữ như vậy đâu.

      Dường như Tư Tuyền nghe được tiếng thở dài, giọng mềm mại truyền vào tai

      “Muộn rồi, ngủ . phải ngày mai em muốn lặn hay sao? Phải giữ được thể lực tốt nhất”.

      “Fredrick…” Tư Tuyền nức nở gọi, dù biết mình làm sai chỗ nào, nhưng cứ dịu dàng như vậy, rất khó chịu.

      “Sao thế? Sao lại vui?”

      “Fredrick…”

      đây”

      Tư Tuyền vừa khóc vừa gọi, cuối cùng thấy ấm ức mấy ngày nay được giải tỏa. Bình thường, Tư Tuyền mau nước mắt như vậy, nhưng chẳng hiểu sao thấy mình rất tủi thân.

      “Nhớ phải ? Hết đợt bận này, sang nhé?”

      “Hức… cần…”

      “Bé con mạnh miệng. Được rồi, khóc, sang rất nhanh thôi. Được chứ?”

      Tiếng thút thít dần, Fredrick rất nhiều lời an ủi . Tâm tình Tư Tuyền mới khá lên được chút. dặn chơi ngoan, mai lặn được lặn quá tiếng lần. Hai lần lặn nhất định phải cách nhau bốn tiếng.

      Hai người chuyện khá lâu. Lúc Tư Tuyền cúp máy, thấy mấy người còn lại lần lượt rời thuyền hoa. Tần Phong ngạc nhiên nhìn , mới lúc bị ai trêu tức mà khóc nhòe nhoẹt cả phấn son.

      Tư Tuyền xấu hổ, lập tức bỏ chạy về phòng. Đêm đó, ngủ rất ngon

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 169:
      Bách Diệp Quan
      Buổi sáng, Tư Tuyền dậy khá sớm. vui vẻ gọi lại cho Fredrick, có mặt ở bữa tiệc xã giao, có nhiều thời gian chuyện nên hai người nhanh chóng cúp máy.

      Tư Tuyền thay đồ, mặc cái váy mỏng, muốn dạo trước khi ăn sáng. Tiểu viện này có kiến trúc rất đặc biệt. Đêm qua, bọn họ đến lúc tối trời, nên còn chưa kịp nhìn .

      Tư Tuyền chậm rãi dạo bộ trong vườn, có cái ao thả rất nhiều cá chép đầy màu sắc, bên là tảng đá lớn. Đây là cái người phương đông gọi là hòn non bộ, dùng để trấn trạch, đưa “thủy” vào “thổ”.

      Tư Tuyền đứng ở bên bờ ao, nhìn đàn cá tung tăng lượn dưới nước, những cây rong thủy sinh lơ đãng lay động, mặt nước là lớp mỏng những cánh hoa màu hồng nhạt của cây tường vi trồng bên bờ ao. Tư Tuyền hái cành hoa vẫn còn ướt đẫm sương sớm, về phía rừng trúc.

      Tư Tuyền dẫm lên thảm lá khô phía dưới, ngước lên nhìn những thân trúc xanh ngắt, thẳng tắp, trúc mọc san sát nhau, vẫn còn ẩm ướt hơi nước. Trong gió, tán lá rì rào. Ở gần nhà ông bà ngoại cũng có rừng trúc như thế này, nhưng diện tích lớn hơn nhiều. Rừng trúc ở đây ràng chỉ là để trồng làm cảnh, khoảng trăm mét hết.

      Hóa ra, rừng trúc thông về phía đầm sen hôm trước. Tư Tuyền đứng bờ nhìn về phía đầm, trong nắng sớm, sen bắt đầu hé nụ. Sen ở đây nhìn rất lạ, giống loại sen mà biết. Những bông sen ở đây lớp cánh bên trong hơn, mỏng hơn, xếp chồng chéo lên nhau như đám bông xốp. Có vẻ cũng vào cuối mùa sen rồi nên hoa và lá được dày dặn như đợt tháng bảy, có điều vẫn đủ sức phủ kín gian bằng mùi sen mướt mát.

      Tư Tuyền cố gắng với lấy bông hoa ở gần bờ nhất, xin lỗi cho chân ngắn, với mãi chẳng với được, cáu giận sút viên đá xuống hồ.

      Trong đám lá xanh rì chợt có tiếng động, Tư Tuyền giật bắn mình. Hạ Việt nhỏm dậy từ đám lá, nhìn thấy liền cười hỏi.

      ám sát tôi đấy à?”

      “Hạ tam thiếu quá khen, tôi chỉ muốn hái bông hoa thôi”. Tư Tuyền chỉ chỉ xuống hồ.

      “Để tôi giúp .”

      Hạ Việt thong thả chèo vào bờ, đưa tay đỡ xuống thuyền. Tư Tuyền được cái thần kinh vận động rất tốt nên nhanh nhẹn ngồi vững. Hạ Việt lại dùng mái chèo khỏa nước bơi về phía trước.

      “Òa,...” Tư Tuyền thở hơi dài đầy thỏa mãn, cảm giác ở bờ và dưới nước đúng khác nhau. Chèo thuyền ra giữa hồ mới biết hồ sen này chỉ có duy nhất loại sen hồng hồng đó, còn có sen trắng cũng có rất nhiều cánh như vậy.

      Tư Tuyền ngắt bông sen, bông sen rất lớn, những cánh hoa xòe ra mềm mại, lộ nhị vàng phía bên trong.

      “Đó là sen Bách Diệp. Hoặc gọi là Quan Liên Hoa cũng được” Hạ Việt tốt bụng giải thích.

      “Ồ. Vậy kia là sen gì?” Tư Tuyền chỉ cành sen có hai bông sen chung gốc với nhau. Hạ Việt liếc mắt nhìn trả lời “Tịnh Đế”

      Tư Tuyền hiểu tiếng phiên lắm, nhưng cũng gật đầu. Hạ Việt chèo về phía giữa hồ. Bọn họ trốn trong đám sen. Tư Tuyền hít hà bông hoa trong lòng mình, hỏi

      “Chúng ta chờ cái gì vậy?”

      “Mặt trời mọc” Hạ Việt ngắn gọn.

      Tư Tuyền cũng phải chờ lâu, khoảng mười lăm phút sau, mặt trời bắt đầu nhô lên sau tán cây, bắt đầu rải ánh nắng vàng xuống mặt hồ. Tư Tuyền hái chiếc lá úp lên đầu, nhìn Hạ Việt nửa nằm nửa ngồi, im lặng nhìn trời. Cậu ba nhà họ Hạ này làm cho có cảm giác rất lạ. thấy ta lạnh lùng, nhưng khó gần. Có thể giúp nhất định chối từ, từ hôm qua đến giờ, ta đối xử với rất tốt.

      “Được rồi về thôi. phải muốn lặn hồ hay sao?”

      Hạ Việt nhỏm dậy, dùng hai mái chèo ngắn tay khỏa nước vào bờ. Đột nhiên ta dừng lại, đưa tay ngắt cái bát sen ném vào lòng .

      “Cho đấy”

      Tư Tuyền cầm cái vật như tổ ong này lên nhìn. biết cái này, nó được tạo thành sau hoa tàn, là bộ phận sinh sản của cây.. Tư Tuyền áp lên mặt, mấy cái đầu nhọn vỗ vỗ lên má, mùi thơm ngọt ngào tràn vào mũi.

      Hạ Việt kinh ngạc nhìn , Tư Tuyền chớp mắt nhìn lại, cuối cùng ta đắn đo hỏi.

      biết ăn à?”

      Tư Tuyền nỡ phụ lòng tốt của ta, cầm cái bát sen lên ngắm nghía xem nên ăn như thế nào. Hạt sen từng ăn rất nhiều, nhưng hầu hết đều là trong món ăn được nấu chín, chưa từng nhìn thấy nó còn nguyên cây bao giờ.

      Hạ Việt kinh dị nhìn cắn miếng ở góc, nhai nhai mấy miếng rồi nhổ ra. ra có khó ăn, nếu cắn sâu vào trong chút chỗ ngọt ngọt.

      Cuối cùng nhịn được, Hạ Việt phì cười, “Đưa đây.”

      Tư Tuyền ngoan ngoãn đưa bát sen mất góc cho ta, tròn mắt nhìn Hạ Việt dùng tay tách ra hạt sen tròn tròn bằng cỡ đốt ngón tay nhìn mập mạp mũm mĩm rồi lại bóc vỏ của cái hạt đó, đưa phần nhân trắng trắng hồng hồng cho .

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 170:
      … ăn được là tốt rồi

      Tư Tuyền nhận lấy, cho vào miệng. e dè cắn thử, đắng chát như vừa nãy mà rất ngon ngọt. Hạ Việt nhìn đôi mắt sáng lấp loáng liền bóc cho mấy hạt nữa, sau đó trả lại cái bát sen ăn dở cho .

      Tư Tuyền thích thú ăn nốt chỗ bát sen còn lại, sau đó đường vào thấy cái bát sen nào là nhất quyết đòi Hạ Việt đến gần để hái bằng được. Hạ Việt chiều theo ý cho nên lúc lên bờ, tay Tư Tuyền ôm được đống.

      Hạ Việt đưa thuyền về bến, người đàn ông khoảng năm mươi tuổi giữ thuyền, giúp Tư Tuyền lên bờ. Ông ta cứ nhìn chòng chọc vào đám bát sen cầm, ánh mắt rất khó tả.

      Hạ Việt châm điếu thuốc, hỏi.

      “Tần Phong dậy chưa?”

      Người đàn ông gật đầu,

      “Mọi người đều dậy, Hạ thiếu, mời ngài về”

      Tư Tuyền vội vã đuổi theo bước chân Hạ Việt, ta rất nhanh. Hình như rời khỏi hồ sen, ta còn hiền lành, dịu dàng như trước nữa mà quay lại bộ dạng lạnh lùng hàng ngày.

      Bữa sáng được dọn ở tiểu lầu ngoài vườn. Tư Tuyền ôm đống bát sen của vào, thoải mái ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Trịnh Thiếu Thành, vui vẻ hỏi có muốn ăn cùng .

      Tần Phong nhìn mấy bát sen trong tay , Tư Tuyền nhìn biểu cảm khó hiểu của hỏi

      có muốn ăn ?”

      Tần Phong quay lại nhìn Hạ Việt, ta nhếch mép cười khẩy “Tiếc à?”

      … ăn được là tốt rồi” Tần Phong nỗ lực lấy lại phong độ phun ra câu. Trời ơi, nguyên hồ sen toàn loại quý hiếm, người trông hồ mỗi mùa thu hoạch đều phải cẩn thận chờ hạt già, khô sau đó mới ngâm bùn, rồi cắt đầu ươm mầm. Năm nay chắc ông ta đấm ngực dậm chân khóc thét mất.

      Tư Tuyền hào hứng chia cho mọi người. Trịnh Thiếu Thành cầm cái bát sen Tịnh Đế gồm hai đài chung gốc lên nhìn, cười ha hả hỏi

      “Tuyền Tuyền. Sen này ăn ngon lắm hả?”

      Tư Tuyền gật đầu hàm hồ hỏi “ ăn à?”

      nỡ. Ha ha, loại này vừa quý vừa hiếm vừa đắt, em cũng nỡ ăn à?”

      Tư Tuyền chớp mắt, loại này giống loại thường được ăn à? Quý Song Ngọc nhìn cười đầy khinh thường. Tần Phong vội vàng an ủi.

      sao, hạt giống vẫn còn nhiều. Em vẫn ăn , nếu thích buổi chiều tôi đưa hái tiếp.”

      Hạ Việt nhìn bộ dạng lấy lòng của Tần Phong, cảm thấy thêm câu nào mất mặt câu đấy, rất biết điều im lặng ngồi ăn cháo và bánh bao nhân đậu.

      Tư Tuyền rất hối hận, nhưng vẫn cố gắng ăn hết chỗ hạt sen đó. Tần Phong hái chúng bây giờ vẫn còn rất non, chưa thể trồng được cho nên ngoài việc ăn hết cũng chẳng làm gì khác. Tự nhiên, Tư Tuyền cảm thấy ghét Hạ Việt kinh khủng. Biết chúng quý giá như vậy mà còn dám để cho ăn.

      Ăn xong, lái xe đưa họ đến đảo Vạn Hồ để chuẩn bị lặn. thể tin được nơi đây là là công trình nhân tạo. Và đây phải là biển, đây là hồ nước. hồ nước rộng đến gần sáu trăm kilomet vuông, diện tích các “đảo” hồ cũng lên đến gần trăm kilomet vuông. Năm 1959, để xây dựng nhà máy thủy điện Thuần An, chính phủ Trung Quốc quyết định xây dựng hồ nhân tạo này để chứa nước, di chuyển khoảng ba trăm ngàn người ra khỏi khu vực sinh sống lâu đời của bọn họ. Đây từng là trong trong những nhà máy thủy điện lớn nhất Trung Quốc.

      Tư Tuyền đứng boong tàu, gió hồ thổi qua tóc . Nước hồ rất trong xanh, có thể nhìn thấy có mấy con cá bơi bơi trong đó. Vị trí hôm nay lặn rất đặc biệt, Tư Tuyền từng xem tài liệu về nơi này. Đó là hai thành cổ có niên đại khoảng hơn nghìn năm, cùng với khoảng hai bảy thị trấn và làng mạc nằm trong lòng hồ nhân tạo sau khi hoàn thành đập thủy điện.

      Nơi này cũng mới được đưa vào phục vụ du lịch khoảng mười năm trở lại đây, với độ sâu khoảng 26 - 40m dưới mặt nước, cầu người lặn phải có trình độ scuba trở lên, chấp nhận khách du lịch lặn thử.

      Bởi vậy, cảm thấy vô cùng phiền phức khi Dương Dung nhất quyết cãi nhau với người phụ trách, đòi xuống bằng được. Trịnh Thiếu Thành cảm thấy đau đầu, nếu còn ngang bướng lập tức dẫn về Bắc Kinh, Dương Dung mới chịu ở lại tàu.

      Tư Tuyền cho người phụ trách kiểm tra chứng chỉ lặn của mình. Ông ta cảm thấy rất khâm phục khi chinh phục vỉa đá ngầm biển Đỏ ở Ai Cập, rặng san hô Great Barrier, Australia và cả hố xanh Dean ở Bahamas, đây là trong những hố xanh sâu nhất thế giới.

      “Hoàn hảo, tôi nghĩ rất thích thành cổ của chúng tôi”. Ông ta trả lại điện thoại cho Tư Tuyền, cười thay đồ lặn, bắt đầu các bài tập làm nóng gân cốt. Tần Phong, Hạ Việt và Hạ Hầu Uyên đều thay đồ. Tần Phong qua số ký hiệu sử dụng ở trong nước. Tư Tuyền lần lượt đeo các thiết bị lặn, giắt con dao vào đai hông, kiểm tra lại bình khí nén, kính bơi và đèn. Cuối cùng chụp ống thở, ngồi xoay lưng lại với thành xuồng, bật ngửa rơi xuống nước.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :