TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 167: Tôi thường giúp mẹ tôi chải tóc
Người phục vụ rất chu đáo cắm bình sen nở, dưới bàn có vài cánh sen rụng lả tả. Tư Tuyền nhặt cánh hoa, áp lên mũi, mùi sen tươi mát tràn vào phổi.
Bên trong phòng tắm, nước được xả sẵn, thêm số hương liệu tươi mát như cam sả và bạc hà. Tư Tuyền nhanh chóng tắm rửa, tần ngần chọn trong tủ quần áo có mấy chiếc sườn xám để sẵn. Dù phải là hàng tinh xảo như bà Du Linh thường dùng nhưng cũng là gấm lụa cao cấp.
Tư Tuyền quyết định chọn chiếc sườn xám kiểu truyền thống, thêu những bông hoa mà biết là hoa gì màu trắng với viền và cúc màu ngà. biết búi tóc nên chỉ để xõa. Chuẩn bị xong, Tư Tuyền bước ra ngoài tìm đồ ăn. Thực ra là đói lắm rồi.
Bên ngoài có ai, cuối hành lang có bóng người mờ mờ đứng, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại.
Hạ Việt đưa mắt nhìn trước mặt từ đầu đến chân, này Tần Phong nhắm trúng, trông cũng khá được. Cao gầy, mảnh dẻ có điều so với chị vừa thiếu ngực vừa thiếu mông, mặc sườn xám mà cũng thẳng đuột từ xuống dưới.
Tư Tuyền nhìn thấy Hạ Việt cũng hơi run lên. Đây chính là Hạ tam thiếu trong truyền thuyết đấy hả?
“Muốn điếu ?” Hạ Việt đưa bao thuốc. từng xem video uống rượu hút thuốc, rất được.
Tư Tuyền gật đầu, rút điếu thuốc đưa lên môi. Hạ Việt giúp châm thuốc, ấy vậy mà thuốc Hạ Việt dùng nặng lắm, có vị bạc hà rất mát.
“Sao búi tóc?” Hiếm khi thấy có người phụ nữ nào mặc sườn xám mà thả tóc, nếu búi làm xoăn ngắn.
“ biết làm” Tư Tuyền rầu rầu
“Ồ… biết tôi có thể giúp?”
Tư Tuyền quay người lại. Hạ Việt bình tĩnh dùng hai tay gom hết tóc của , khéo léo búi thành búi gọn gàng, sau đó chậm rãi .
“Có thể cắm thêm ghim cài cho chắc chắn hoặc trâm cài đầu, trong phòng có ?”
“Có, nhiều lắm” Nhưng biết dùng thế nào.
“ thôi, tôi giúp ”
Tư Tuyền gật đầu, nhanh chóng bước theo quay lại phòng. Hạ Việt nhìn đống trâm cài và ghim trong hộp trang sức, chọn ra mấy cái, khéo léo cài lên đầu Tư Tuyền, vui vẻ
“Đẹp lắm”
Tư Tuyền chạm chạm lên tóc, tò mò hỏi
“Sao biết làm hay vậy?”
“Tôi thường giúp mẹ tôi chải tóc”.
Tư Tuyền chớp chớp mắt, có vẻ ta rất quý trọng mẹ mình. Hạ tam thiếu cũng có vẻ đáng sợ như mọi người thường .
Hạ Việt châm điếu thuốc khác
“ nào. Tôi đói đến nhũn ruột ra rồi.”
Hai người ra khỏi phòng. Bữa tối hôm nay ăn chiếc thuyền hoa được thắp đèn rực rỡ, có điều trừ và Hạ Việt, vẫn chưa có ai đến.
Hạ Việt thấy đôi mắt Tư Tuyền long lanh nhìn mình, liền vẫy tay với người phục vụ “Đem cái gì ăn tạm lên đây”
Người phục vụ hiểu ý liền mang lên cho bọn họ bát canh gà nấm. Tư Tuyền vui vẻ thưởng thức gá xé sợi được hầm lửa với bảy loại nấm khác nhau. Nước canh rất ngọt.
Hạ Việt ăn, lịch nhìn ra ngoài. Thuyền hoa lớn lắm, những ô cửa sổ được treo sa mành mỏng tang, bị gió thổi bay phấp phới. Dù là mùa hè, nhưng nhiệt độ ở đây cao, lại có hồ nước điều hòa nên cần dùng điều hòa vẫn rất mát mẻ.
Thấy Tư Tuyền ăn xong, chống cằm thơ thẩn nhìn ra ngoài trời, liền
“Bên này là rừng trúc. Buổi sáng có thể dạo. Phía trước có hồ sen . qua hồ đó có thể thông đến Vạn Hồ”
Ồ gần đây có hồ sen, bảo sao cứ thấy mùi sen ngan ngát.
Hai người cũng phải chờ khá lâu mới thấy mấy người kia quay lại. Tư Tuyền thích Dương Dung và Quý Song Ngọc lắm nhưng cũng chẳng phải là chủ nhà mà tỏ thái độ. Cho nên, lập tức vẫy Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên ngồi xuống cạnh mình.
Cả bữa ăn, bọn họ về toàn những chuyện mà chẳng hiểu. Tư Tuyền nhìn Hạ Việt ngồi cười nhếch mép với Hạ Hầu Uyên, Tần Phong bị hai kia quây túi bụi. Trịnh Thiếu Thành ngồi cạnh , chẳng hiểu tại sao hồn vía bảy phần bay đâu mất, gì cũng à ờ rất khó hiểu.
Tư Tuyền ăn đến no căng món cá trích nấu với nấm hương tươi, cá chép hấp lá sen, nộm tôm với ngó sen. Trịnh Thiếu Thành giúp bóc hai con cua hồ Dương Trừng, cua mùa này béo và nhiều trứng nhưng do lỡ ăn quá nhiều cua ở Tam Á, Tư Tuyền ngậm ngùi ăn con thứ hai là ngấy thể ăn nổi nữa.
Quý Song Ngọc nhìn Tư Tuyền ăn uống cực kì ngứa mắt. Hôm nay ăn toàn đồ ăn Giang Nam chua chua ngọt ngọt khó nuốt, nhưng trước mắt đám người này lại thể thái độ. Nhà ta ở Thẩm Dương, quen kiểu ẩm thực Sơn Đông nên lại càng khó chịu. Diệp Chính lần này về Bắc Kinh, cũng muốn theo về nhưng Dương Dung sống chết muốn theo Tần Phong chơi, thân là chị em tốt thể bỏ mặc bạn bè cho nên khẩu vị lại càng kém.
Dương Dung lớn lên ở Thượng Hải, cũng coi như là người lớn lên ở đây nên càng hiểu bạn. ta chỉ mải mê quấn lấy Tần Phong, làm thể chú ý đến Tư Tuyền suốt bữa ăn được.