[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 162:
      Chương Đồng Đồng

      Sáng hôm sau, Tư Tuyền dậy khá sớm. Buổi sáng diễn ra nghi lễ truyền thống, còn buổi chiều mới là lễ cưới theo phương tây. nhanh chóng thay đồ rồi đến phòng Tư Toàn, nếu mẹ cằn nhằn mất.

      “Xin lỗi!”

      Tư Tuyền quay lại, đôi nam nữ có vẻ hoang mang ở ngã ba đường. mặc chiếc váy liền màu kem, bụng lộ cũng hơi to, chắc được khoảng năm sáu tháng. Khuôn mặt rất đẹp, dịu dàng phúc hậu, nhìn rất quen nhưng chẳng nhớ ra được là ai

      “Xin lỗi, cho tôi hỏi phòng dâu hướng nào?”

      Tư Tuyền đoán là người bạn của Tư Toàn nên cũng khách sáo “Tôi cũng đến đó bây giờ đây, hai người theo tôi là được.”

      “Cám ơn

      Tư Tuyền dẫn họ quẹo quanh ba bốn hành lang mới phòng Tư Toàn. Cửa khóa nên đẩy cửa rất dễ dàng. Bên trong có khá đông người, chủ yếu phụ trách trang điểm, làm tóc. Tư Toàn chưa làm gì cả, ngồi ăn cháo.

      Trịnh Ý Duy lơ đãng nhìn phía , vui vẻ kêu lên

      “Đồng Đồng”

      Tư Tuyền tránh sang bên, sau lưng vội vã bước vào. Tư Toàn cũng ngẩng lên, trong mắt lộ vui mừng hiếm có “Đồng Đồng!”

      Giờ nhớ ra rồi. từng nhìn thấy này, đây là người bạn khuê mật khác của Tư Toàn, hình như ra nước ngoài từ lúc còn . Tư Tuyền quay lại nhìn người đàn ông cùng Chương Đồng Đồng đứng tựa cửa, khá cao to, nước da màu bánh mật khỏe mạnh, nhìn về phía ba ôm nhau vừa cười vừa khóc với ánh mắt trìu mến.

      “Xin lỗi… Xin lỗi tớ xúc động quá. Ngày hôm nay nên khóc”

      “Nên với nên gì chứ. Đồng Đồng, phải cậu cũng???”

      “Sáu tháng rồi. Giới thiệu với các cậu, đây là Thomas, chồng tớ.” Chương Đồng Đồng kéo tay người đàn ông lại giới thiệu.

      Trịnh Ý Duy và Tư Toàn đưa mắt nhìn nhau, biết có nên nhắc đến Diệp Chính hay . Nhiều năm qua, Chương Đồng Đồng luôn trốn tránh bọn họ liên lạc, chỉ hứa khi nào hai người kết hôn mới trở về. Vậy mà ấy kết hôn lại chẳng báo với các câu. Thiệp mời lần này cũng là do Tư Khiêm tìm cách đưa đến tay ấy.

      Bình tĩnh lại chút, Trịnh Ý Duy lén nhắn tin cho Trịnh Thiếu Thành “Tiểu Đồng trở về, nhưng kết hôn và chuẩn bị có con. Chồng cậu ấy cũng cùng”.

      Bên kia, Trịnh Thiếu Thành nhận được tin nhắn khi đọc báo, chuẩn bị ăn sáng. chớp chớp mắt, đọc lại tin nhắn lần nữa, liếc nhìn Diệp Chính trong nhà vệ sinh rồi đứng dậy ra ngoài.

      “Ý Duy, Tôi đây, là à?”

      “Đúng thế, chuẩn bị tâm lý cho Diệp Chính chút. Hôm nay là ngày vui của Tư Toàn và Hầu Thần, đừng để cậu ấy xúc động quá”

      “Tôi biết rồi”

      Trịnh Thiếu Thành cúp máy, đây là cuộc điện thoại tử tế nhất trong vòng hai mươi năm nay của bọn họ. quay lại phòng, phục vụ mang đồ ăn sáng lên. Diệp Chính lơ đãng uống cafe, đọc báo.

      “Ờ, A Chính...”

      Trịnh Thiếu Thành thấy Diệp Chính ngẩng lên nhìn mình, cũng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

      “Có chuyện gì?”

      “Ờ… Chương Đồng Đồng, hôm nay liên lạc với cậu chưa?”

      Diệp Chính nhìn chớp mắt, đề phòng hỏi

      “Cậu biết những gì??”

      Trịnh Thiếu Thành chợt cảm thấy nhàng hẳn. lưu loát mạch

      “Chương Đồng Đồng trở lại rồi, nhưng kết hôn và chuẩn bị có con.”

      Diệp Chính chớp mắt

      “Tôi biết lâu rồi. cần lo lắng. Tôi sao.”

      Trịnh Thiếu Thành chợt nhớ tới đêm qua Diệp Chính biến mất, rất muộn mới trở về phòng. Cũng đúng, Diệp Chính rời nhà lâu, trong tay có quyền lực gì nhưng có lẽ mạng lưới tin tức vẫn còn. Muốn biết tin khó. Mười mấy năm nay, ai dám nhắc đến Chương Đồng Đồng trước mặt cậu ta nên bọn cũng nghĩ đấy là việc riêng của mỗi người, can thiệp.

      ai biết trong từng đó thời gian, bọn họ từng gặp lại nhau chưa? Có từng liên hệ?

      “Tin nổi ? Từng ấy năm, tôi vẫn còn ấy.”

      “Giữ mãi chấp niệm thành tâm ma”

      Trịnh Thiếu Thành thở dài.

      “Thôi chuẩn bị , hôm nay là ngày tốt, đừng làm lỡ giờ đẹp của Hầu Thần”.

      Hai người thay đồ, mặc bộ đồ kiểu Tôn Trung Sơn màu đỏ thẫm, trang phục truyền thống này Hầu Thần đặt may cách đây gần cả năm trời. Ngay từ lúc Tư Toàn hoang mang chưa biết có nên quay lại với cậu ta hay . Quá nham hiểm.

      Tám giờ, nhà trai có mặt ở khu biệt thự của nhà . Trong lúc các vị tiền bối nhà trai ngồi chuyện với nhà , đám chú rể và phù rể hăng hái đón dâu.

      Ngay từ dưới chân cầu thang, phù dâu đứng chờ họ sẵn.

      cầu đơn giản thôi. Phòng dâu ở tầng hai, chú rể mời lên lầu, nhưng đừng để dẫm chân lên lụa đỏ”.

      Hầu Thần chớp chớp mắt, tưởng thỏa thuận là Tư Toàn có thai, dễ bị mệt bày trò cơ mà nhỉ?

      Có điều, nhà đến phút cuối lật lọng là chuyện bình thường. Mạch Tuệ đưa bao lì xì cho kia, vui vẻ cười. Sáng nay đến sớm, nhưng cũng mệt.

      “A Uyên!”

      Hạ Hầu Uyên bước lên trước. Phía sảnh tầng hai, có khoảng lan can khá rộng, nheo mắt đánh giá chút, cao khoảng ba mét, cũng cao lắm.

      Hạ Hầu Uyên lùi lại lấy đà, đạp chân mấy cái lên tường, đặt được tay lên sàn rồi cứ thể nhấc người lên nhảy qua lan can, vững vàng đứng lầu hai nhìn xuống mọi người phía bên dưới vỗ tay hoan hô.

      Hạ Hầu Uyên nhanh chóng thu tấm lụa cuộn lại, giúp nhà trai lên lầu.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 163:
      Môn đăng hộ đối

      lầu hai, có phù dâu khác đứng, nhìn thấy bọn họ rất nhanh vượt qua chướng ngại vật liền vui vẻ cười

      dâu trong số sáu phòng ở tầng hai này, mọi người có chỉ có thể chọn duy nhất phòng để mở cửa. Chọn sai ấy à, tôi chắc dâu có chịu gả hay đâu nhé”.

      Mấy người nhà trai ngó hai dãy hành lang, mỗi dãy ba phòng lặng ngắt như tờ. Hầu Thần gãi gãi trán, hôm qua Tư Toàn ở phòng ngoài cùng bên phải. Xem như này, là đổi phòng rồi?

      Diệp Chính dọc hai hành lang, mỗi phòng đều im lặng, có chút dấu hiệu nào. Nếu dãy phòng này cũng giống cấu trúc của biệt thự bên nhà trai ở vậy

      Trịnh Thiếu Thành nhìn Diệp Chính quay lại, tự tin mỉm cười liền nhào đến

      “Tìm thấy rồi phải ?”

      Diệp Chính gật đầu, vào tai Hầu Thần. Hầu Thần vui vẻ trả lời phù dâu “Phòng thứ hai bên trái”

      Phù dâu ngỡ ngàng, nhưng rất nhanh chóng thu lại vẻ thất thố, quá siêu nhân. Bọn họ tráo phòng, còn để người đánh lạc hướng trong từng phòng. Họ biết kiểu gì?

      “Phòng dâu chắc chắn có rất đông người, cho nên nhiệt độ điều hòa phòng đó thấp nhất trong số sáu phòng ở đây”.

      Diệp Chính giải thích đơn giản. Biệt thự có điều hòa tổng, nhưng để tiết kiệm điện và thuận tiện cho khách, mỗi phòng có bảng điều khiển nhiệt độ riêng. Tuy nhiên, mỗi hành lang bảng điều khiển chung cho cả dãy phòng và aptomat để ngắt khẩn cấp. Chỉ cần đến đó, nhìn xem phòng nào để nhiệt độ thấp nhất là có thể đoán được.

      Hầu Thần cầm chìa khóa mở cửa, cửa vừa mở bên trong quả pháo bông phụt vào người cùng tiếng vỗ tay hoan hô. Mỗi phòng ở đây đều được thiết kế khá rộng rãi với phòng khách phòng ngủ. Trịnh Ý Duy đứng ở giữa phòng, bộ váy phù dâu đỏ khiến như đóa mẫu đơn rực rỡ, vui vẻ

      “Trời ơi. Tôi quá coi thường nhà trai, để địch đánh đồn quá dễ dàng rồi, phải làm sao bây giờ?”

      ra, bây giờ mới là lúc bắt đầu Trịnh Ý Duy làm khó đám Hầu Thần. Cơ hội được đàn áp đám kim cương lão ngũ này đâu phải lúc nào cũng có. Hàng loạt trò quái đản được nghĩ ra khiến mọi người cười lăn cười bò. Tư Tuyền lần đầu tiên chứng kiến đám cưới của người Hoa cũng cười đến chảy nước mắt. nhìn đám phù rể phải cõng chú rể chống đẩy, dựng tháp người lấy đồ trần nhà, rồi thò tay đoán vật trong hộp kín mà nhịn được cười. Những trò này rất phổ biến ở đám cưới, miễn là ảnh hưởng đến giờ đẹp đón dâu là được.

      Mười giờ mười phút, Hầu Thần mới được thả vào phòng trong. Tư Toàn ngồi giường, đầu phủ chiếc khăn đỏ. Hầu Thần nhàng vén khăn đỏ, hôn lên tóc vợ, trao cho bó mẫu đơn. Hầu Thần nhàng đỡ lấy Tư Toàn, thầm “Vợ ơi, đến rồi”.

      Tư Toàn gật đầu, đứng dậy. Đoàn người theo dâu chú rể xuống dưới, tiến đến khu vực cha ông phụ lão ngồi chuyện, chuẩn bị nghi thức kính trà.

      Tư Tuyền đứng trong đám đông, nhìn mẹ và mẹ Hầu Thần đều xúc động lau nước mắt, đến cha là người cứng rắn như thế mắt cũng còn hơi hoe đỏ. Cha Hầu Thần biểu tốt hơn, dù sao hôm nay với nhà họ Hầu cũng là ngày vui, haha. Chính cũng thấy rất xúc động.

      Cha mẹ tặng cho Tư Toàn bộ trang sức bằng ngọc, bộ trang sức này bà Du Linh chọn chọn lại mấy lần, đều là đồ gia bảo trong nhà. Cha mẹ Hầu Thần tặng cho con dâu bộ trang sức kim cương kiểu mới, giá trị hề . Đứng trong đám đông, cũng có thể nghe thấy bọn họ suýt xoa vì giá trị liên thành của hai món quà tặng này.

      chỉ có thể, bọn họ còn so sánh rất nhiều. Đồ nhà cho làm của hồi môn, vừa nhìn biết là đồ cổ, giá trị cực cao. Đây phải là chuyện cứ có tiền là mua được. Nhà họ Tạ làm quan nhiều đời, thậm chí thời dân quốc, thời cách mạng văn hoá cũng chẳng lật đổ được bọn họ. Bây giờ dù còn hưng thịnh như xưa nhưng vẫn là chiếu so với nhà Hầu Thần.

      Ông Tạ Tư Khoan làm lãnh đạo nhiều năm, khí phát mà uy, tuy là ngày vui của con mặt mũi có hiền hoà hơn nhưng cái nhấc tay, gật đầu cũng làm người ta sợ mà run. Cha Hầu Thần làm kinh doanh, mặt mũi quanh năm treo nụ cười khó đổi. Hai ông thông gia gặp nhau, nhìn kiểu gì cũng thấy nhà họ Hầu nịnh nhà họ Tạ.

      Bà Du Linh là mỹ nữ Giang Nam điển hình, lúc trẻ rất đẹp, già rồi khí chất lắng đọng càng sâu. Cái gì gọi là trang nhã, cái gì gọi là thanh cao thoát tục, chỉ cần nhìn ngón tay cong cong lên đỡ chung trà là cũng đủ hiểu. So với bà Du Linh, mẹ Hầu Thần lại càng có cửa. Tuy rằng cũng là phu nhân nhà giàu, da dẻ hình thức đều được bảo dưỡng, chăm sóc tốt nhưng khí chất lại bằng. Dù hai người đều mặc sườn xám màu đỏ thẫm thêu hoa văn chìm gấm, nhưng người ta thể nào dời mắt khỏi bà Du Linh.

      Cũng may, dâu chú rể còn xứng đôi. Hầu Thần cao ráo, trắng trẻo, khuôn mặt hơi dài nhưng cười lên nhìn rất hoà nhã. Trong giới làm ăn, người ta thiên hạ họ Hầu đời sau thuộc về Hầu Cảnh và , đủ để đánh giá khả năng của như thế nào. Tư Toàn mười phần chín phần rưỡi giống mẹ, nét đẹp mềm mại, nhu hoà, đứng nép vào người chồng nhìn rất yếu đuối, cần che chở. Bọn họ còn có tình thanh mai trúc mã mười mấy năm làm đệm lưng, nên đôi bên cân xứng, nhìn thế nào cũng thấy đẹp.

      đáng tiếc, đám cưới phải tổ chức trong nước. Nhà họ Hầu lắm tiền nhiều của, thừa sức tổ chức ở nước ngoài, nhưng bố vợ và vợ đều thể ra nước ngoài, trong họ hàng cũng nhiều nhân vật ở trong quân đội, bởi vậy đành cử hành trong nước.

      Lại mất lúc mới chụp ảnh lưu niệm mới có thể đến bữa trưa. Buổi chiều còn tổ chức hôn lễ theo kiểu phương tây và tiệc chính nên buổi trưa chỉ làm qua loa. Tuy vậy nhưng vẫn là bàn mười sáu món cổ truyền trong đám cưới của Trung Hoa. Mọi người lấy trà thay rượu kính nhau, ầm ĩ mãi đến hai giờ chiều mới về nghỉ.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 163:
      em mãi mãi

      Tư Tuyền cũng ngủ trưa, còn phải chuẩn bị trang điểm. Váy cưới lần này Hầu Thần theo ý Tư Toàn đặt của Elie Saab, được làm riêng dựa trong hai mươi lăm mẫu váy trong bộ sưu tập mùa xuân năm nay. Chiếc váy màu nude nhạt, cúp ngực, chiết eo, váy cần có tùng mà phom váy vẫn xoè to, phối hợp với khăn voan trùm đầu dài quét đất. Chiếc váy tốn đến tháng để hoàn thành, tất cả đều được làm thủ công từ ren, voan, chiffon, hạt kim sa… may, chọn dáng váy này mới có thể che được bụng. Tuy nhiên vì có thai nên người Tư Toàn cũng to ra nhiều, trước hôn lễ tuần, Elie Saab phải cử người sang đo và sửa lại.

      Khi trở lại phòng trang điểm, mắt Tư Toàn và Ý Duy đều hơi đỏ, có lẽ tại vì Chương Đồng Đồng rời khỏi. Sáng nay chị ấy đến cũng rất bí mật, và tham gia tiệc. Tư Tuyền từ miệng của Trịnh Thiếu Thành biết về chuyện năm đó xảy ra với Chương Đồng Đồng. Đáng tiếc thay, vụ án ấy là lại vụ án đầu tiên Tạ Tư Khiêm tham gia sau khi tốt nghiệp.

      Tư Toàn , Chương Đồng Đồng hề oán trách điều gì. Năm đó, người sai là cha ấy, làm sai, nhất là lại sai lầm thể tha thứ được như vậy. Phận làm con ấy cũng cảm thấy rất đau lòng. Mấy năm gần đây, Chương Đồng Đồng và mẹ sống rất tốt, mẹ quy y chùa, thường xuyên ăn chay niệm phật. Chương Đồng Đồng cũng mới kết hôn lâu.

      Tư Tuyền im lặng để cho thợ trang điểm múa may mặt mình, sau đó mới thay đồ. Chiếc váy phù dâu lần này màu nhạt hơn với cổ chữ V kiểu Hi Lạp. Tư Tuyền đem theo sợi dây chuyền kim cương và hoa tai cùng bộ, tóc búi trễ, cài hoa. Trịnh Ý Duy cũng trang điểm tương tự. Lần này, cả mấy người đều ai có tâm trạng chuyện.

      Trước giờ làm lễ, bà Du Linh trở vào. Bà thay bộ sườn xám khác màu xám bạc rất trang nhã. Bà cũng vẫn nén được xúc động, giúp con đeo trang sức. Tư Toàn có phản ứng gì, thậm chí còn an ủi ngược lại

      “Mẹ à, sau khi kết hôn con vẫn ở nhà cơ mà”

      Nhà họ Hầu cũng muốn đón con dâu về, nhưng Tư Toàn chịu. Giờ bà bầu to nhất quả đất, hơn nữa trong chuyện Trầm Tư Giai, nhà họ Hầu cũng nhận sai nên đành nhịn. Sau khi sinh, hai người mới bắt đầu ở riêng.

      Tư Khiêm vào phòng, nhàng vỗ vai an ủi bà Du Linh rằng khách khứa đến, mẹ nên ra ngoài. Bà Du Linh lại lau nước mắt, mãi mới được. đỡ Tư Toàn đứng dậy, em này từng là em bé bỏng của , hôm nay phải trở thành vợ người khác. Nghĩ thế nào cũng thấy quá thiệt thòi cho em mình, quá hời cho thằng nhãi đó.

      phải kẻ ra gì, chính cũng rất lo, nhưng kể cả Hầu Thần, nhắm mắt mở mắt đều nhìn thấy nhưng cũng vẫn tránh được thấp thỏm.

      thôi!”

      Bọn họ ra ngoài, lễ đường theo ý thích của Tư Toàn được kết toàn bằng hoa tươi màu trắng, buổi chiều ở biển vẫn có nắng có gió nên có thêm mái che bằng lụa và satin màu ngà. Phía trước có hai đứa trẻ làm hoa đồng tung hoa, phía sau là dàn phù dâu phù rể cực kì xinh đẹp. Bốn phía nổi lên tiếng vỗ tay dứt.

      lần nữa, Tư Khiêm đặt tay Tư Toàn vào tay Hầu Thần. Hầu Thần hôm nay còn có vẻ xúc động hơn hôm trước. Ánh mắt lấp lánh nước.

      Người làm chứng là họ Hầu Thần, Hầu Cảnh. vui vẻ giúp bọn họ đọc lời tuyên thệ.

      Hầu Thần cầm tay Tư Toàn

      muốn cho em biết rằng, với em vĩnh viễn là người con thương nhất. Em và con là tất cả những gì có. Bằng tính mạng của mình, thề bảo vệ em và con kiếp này và vĩnh viễn những kiếp về sau”

      Lần đầu tiền, sau rất nhiều ngày lạnh nhạt, Tư Toàn để rơi giọt nước mắt xuống tay . Hầu Thần ôm lấy , vợ xúc động, tại sao lại biết cơ chứ.

      nhàng vỗ lên vai , hôn lên đôi mắt đẫm nước của , nhanh chóng đeo nhẫn. Được rồi, từ nay là người hạnh phúc nhất thế giới.

      Bữa tiệc ngay sau đó mới là áp lực. Tư Toàn có bầu nên chỉ cầm ly rượu làm màu chút, phần lớn rượu đề do chú rể và đội ngũ phù dâu phù rể hứng chịu. Lần này nhà đến được khoảng hai mươi bàn, được tách khu ngồi riêng do có nhiều nhân vật quan trọng trong chính phủ, đến sát giờ và nhận rượu chúc của ông bà Tạ và dâu chú rể, ngồi thêm chút đều nhanh chóng rời khỏi.

      Nhà trai đến đông hơn, nhưng ngồi lâu và rề rà, người biết còn tưởng nhà dâu chẳng có ai. Hầu hết khách khứa nhà trai đều là bạn làm ăn với nhà họ Hầu, đều thuộc dạng biết người biết ta, cho nên cũng dám làm khó. Bọn họ cung kính nâng chén rượu chúc mừng với phụ huynh hai nhà, chúc phúc cho đôi trẻ. Quà cưới lần này cũng làm họ đau đầu, ít quá đáng giá, nhiều quá lại sợ nhà phật ý. Cuối cùng đành chỉ mừng tiền, cứ chọn những số đẹp như 8888, 9999 để tặng là được.

      Bữa tiệc tối kéo dài đến tám giờ tối mới dừng lại. Khách khứa nếu ai ở lại, được nhà họ Hầu sắp xếp cho về ngay trong đêm. Ngày mai bắt đầu nghỉ lễ Quốc khánh, năm nào tình hình giao thông cũng như nồi lẩu bếp, khó có thể tránh được.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 164:
      Scarborough fair

      Cưới xong còn chương trình náo động phòng. Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên say đến ngất ngư, cầm đầu tổ chức nổi loạn hành hạ dâu lẫn chú rể. Hầu Thần hôm nay rất vui, dù hành hạ kiểu gì, cũng hề chống đối. Tuy nhiên, vì sức khỏe Tư Tư Toàn nên náo động phòng cũng chỉ kéo dài khoảng tiếng, rồi bọn họ rút lui, nhường chỗ cho dâu chú rể.

      nào! Uống rượu tiếp”

      Trịnh Thiếu Thành khoác vai Tư Tuyền, hôm nay uống cũng ít, cũng say đến loạng choạng nhưng lại cảm thấy rất hưng phấn. Bọn họ quay lại rạp cưới. Nơi đây dọn số bàn ghế, còn lại vẫn còn nguyên.

      Hạ Hầu Uyên lè nhè đòi uống bia, mấy người bọn họ ngồi bệt xuống sàn uống bia với mấy món đồ nhắm.

      Tư Tuyền ngồi tựa vào lưng Trịnh Ý Duy, nhìn về phía biển. Biển xa xa rì rào sóng vỗ, những cơn gió biển mát rượi, xua ánh trăng vào lòng , khoảnh khắc này đột nhiên thấy vô cùng đơn.

      Diệp Chính đứng dậy, với tay lấy chiếc guitar gỗ biết của ai để quên, chỉnh chút rồi bắt đầu chơi Hotel California, hát bằng giọng khàn khàn. Tư Tuyền từng nghe hát nhiều lần, mỗi lần về trang viên nghỉ cùng đều rất thích dùng chiếc đàn guitar của chú Andrew chơi những bản nhạc cũ. Mọi người ngồi xung quanh , uống trà, ăn bánh, thưởng thức giấc mộng đêm hè.

      Quý Song Ngọc si mê nhìn , người đàn ông này trong càng ngày càng hoàn mỹ, dù buổi trưa nay lạnh lùng với bao nhiêu.

      Chơi hết bài, Diệp Chính đặt guitar xuống. Hạ Hầu Uyên đưa cho chai bia, chạm , Diệp Chính uống hơi hết nửa chai. kì lạ, hôm nay uống rất nhiều, nhưng hề say, càng ngày càng tỉnh táo.

      “A Chính, chơi Scar boroungh Fair ”. Diệp Chính gật đầu, đây là bài dân ca rất nổi tiếng. Tư Tuyền hắng giọng, bắt đầu hát bằng tông nhàng. Năm đó, khi còn học trong trường st. Paul, Tư Tuyền rất thích bài này, nhưng bài này lại là trong bị cấm trong trường học. Chàng trai mà Tư Tuyền biết thích đầu tiên, từng chơi guitar và hát bài này rất hay.

      Ngò tây, hương thảo, húng, xô thơm…

      Bốn loại cây, bốn loại gia vị, quen thuộc đến từng hơi thở. Hội chợ nơi thị trấn đó, có lẽ ngàn năn vẫn còn mùi vị hương dịu này.

      Hết bài, Diệp Chính chuyển sang A time for us, Trịnh Thiếu Thành chạm cái chai bia chỉ còn phần vào chai của Hạ Hầu Uyên. Tâm trạng Diệp Chính hôm nay rất tốt, khi Hầu Thần và Tư Toàn làm lễ kính trà. Diệp Chính cũng có cơ hội gặp riêng Chương Đồng Đồng được lúc. Có lẽ, hai người giải quyết xong chuyện với nhau. Lúc họ ra khỏi phòng, mắt Chương Đồng Đồng hơi đỏ.

      Bọn họ năm đó đều chỉ mười sáu mười bảy. Tư Toàn - Trịnh Ý Duy - Chương Đồng Đồng, ba xinh đẹp nhất trường trung học thực nghiệm số 1, thu hút bao nhiêu ánh nhìn, con trai các trường khác thích hề ít. ít lần, mấy người bọn phải dùng nắm đấm để giải quyết, tuổi trẻ khí thịnh, cũng chẳng biết phải giải quyết cách nào ngoài cơ bắp.

      Hầu Thần trung thành với Tư Toàn, Chương Đồng Đồng với Diệp Chính là chấp niệm. Mười năm trôi qua nhanh như giấc mộng. Ngày hôm nay, Hầu Thần cuối cùng cũng viên mãn mà Diệp Chính có lẽ cũng được thành toàn phần nào. Ngày mai, là ngày mai khác.

      Trịnh Thiếu Thành đưa mắt nhìn Trịnh Ý Duy, uống cũng nhiều, mơ màng nghịch chai bia trong tay. Trịnh Ý Duy năm đó vô cùng xinh đẹp, rực rỡ. Trịnh Thiếu Thành thở dài, Chương Đồng Đồng kết hôn, có lẽ thời gian ngắn nữa. Trịnh Ý Duy cũng vậy. phải thừa nhận Trần Bạch Dụ là đối tượng rất thích hợp, nhưng chẳng hiểu sao, cứ nghĩ đến là lại thấy bực mình.

      Trịnh Ý Duy đứng dậy, tìm cách kết nối thanh với điện thoại. Thường xuyên chạy chương trình, nên làm rất nhanh. Trịnh Ý Duy vỗ vỗ cái mic, thử loa chút. Sau đó loay hoay chỉnh nhạc.

      Tư Tuyền chống tay lên cằm, Trịnh Ý Duy hát ca khúc nước ngoài rất quen thuộc. From Sarah with love của Sarah Connor. Cuối cùng nhịn được, đứng dậy đến bên cạnh, lấy chiếc mic khác. Hai người ngồi quay lưng vào nhau, giọng Trịnh Ý Duy rất khàn, rất da diết. Trịnh Thiếu Thành đặt chai bia xuống sàn, nhắm mắt lại. Bài này biết, biết rất . từng nghe Trịnh Ý Duy hát bài này vô cùng nhiều, thậm chí có nhạc vẫn hát rất hay.

      Mọi người đều có vẻ thích hình thức karaoke tự phát này, mỗi người đều chọn hai bài. Tư Tuyền biết hát tiếng Trung, chỉ toàn hát mấy bài tiếng cũ. Tần Phong im lặng nhìn , lặng lẽ uống bia. Trịnh Thiếu Thành ngồi xuống bên cạnh , bâng quơ .

      “Tiểu Tuyền giống những khác”

      “Tôi biết” Tần Phong ngửa cổ uống cạn chai bia, lại lần sờ chai khác để mở. Bia lạnh theo cổ họng vào dạ dày rất dễ chịu. Ngày hôm nay lạ, uống nhiều nhưng chẳng thấy say

      “Lần này tôi nghiêm túc”

      Tần Phong cụng chai bia với Trịnh Thiếu Thành. Tư Tuyền có bạn trai sao chứ, còn chưa nhìn thấy tay trong tay với người khác, vẫn còn cơ hội.
      Dưa Hấu Đại Vương thích bài này.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 165:
      Chờ làm chân mệnh thiên tử

      ra, mọi người đều e ngại Tư Tuyền nhưng ra ấy cũng chẳng cao giá đến thế, kể cả là ở . Tần Phong từng nghe vài người cán bộ cấp cao về chuyện này khi còn làm trong tập đoàn. Fredrick đúng là đối xử với em nuôi rất tốt, nhưng điểm khác biệt nhất chính là chỉ có thể đối xử tốt chứ thể nào chia cổ phần hay có vị trí nào quan trọng Maple.

      Bởi vậy, trong hôn nhân thương mại, kết hôn với Tư Tuyền hầu như đều có giá trị về lợi ích. Tần Phong rất hiểu Fredrick, cầu cao với đối tượng của Tư Tuyền cũng đúng thôi. Dù sao cũng là em bảo bối, lại phải lo về cơm áo gạo tiền, cứ chờ chân mệnh thiên tử, ai, người đó ấy, hai người sống với nhau hạnh phúc là được.

      Về khoản tư chất này, Tần Phong có chút tự tin. Gia đình thiếu tiền, phải người thừa kế trong gia tộc, cũng có nhu cầu hôn nhân thương mại. Cuộc sống của đến bây giờ ba phần làm bảy phần chơi, chủ yếu trừ mấy năm ở nước ngoài thử bán mạng vì công việc xem khả năng của mình đến đâu, còn lại vẫn chủ yếu để phục vụ niềm vui của bản thân là chính.

      Tuy vậy, nhưng nếu Fredrick muốn, vẫn có thể mang lại cho nguồn tài chính dồi dào hề kém lúc chưa kết hôn. Đây là điều mà chắc chắn hoàn toàn có thể làm được.

      Tần Phong dịu dàng nhìn Tư Tuyền, ngồi bó gối chiếc ghế , nghe Trịnh Ý Duy hát. Đêm đó, bọn họ chơi ngoài biển rất khuya, uống rất nhiều bia. Cuối cùng Tư Tuyền chuếnh choáng say, còn biết trở về phòng lúc nào.

      Buổi sáng ngủ dậy là quá trưa. Đằng nào cũng ở resort, nên nhà họ Hầu có ý giữ nhà họ Tạ ở lại nghỉ ngơi mấy ngày, dù sao tổ chức hôn lễ xong ai cũng mệt mỏi.

      Sau hôn lễ, nhà họ Hầu cũng chuyển đồ đạc về dùng chung biệt thự với nhà họ Tạ. Biệt thự này nằm sâu trong góc, có đường ra bãi biển riêng, rất độc lập và riêng tư, bọn họ ở đây bị khách du lịch làm phiền.

      Biệt thự có sảnh ăn riêng, khi đến sảnh ăn mọi người ăn gần xong. Cha ngồi uống trà với ông thông gia, mẹ và mẹ Hầu Thần vẫn cố dỗ Tư Toàn ăn thêm chút. Đám người trẻ tuổi hôm qua có vẻ chơi bời quá đà, trừ Tư Khiêm và Trần Bạch Dụ có mặt, còn lại chẳng có ai.

      Dượng Andrew cũng ngồi uống trà, bà Giang ngồi cạnh ông. Hai người về chuyện gì đó rất sôi nổi.

      Chiều nay, ông Andrew cũng quay về , bà Giang cho rằng mệt lúc còn hơn mệt nhiều ngày nên cũng quyết định về luôn. Tư Tuyền hễ nghĩ đến là lại thấy khó chịu vì Fredrick nên thèm nghĩ nữa.

      “Ngồi xuống ăn . Hôm qua mấy giờ em mới về phòng ngủ hả?”

      Tư Khiêm cau mày, Tư Tuyền còn đáng lo hơn chị rất nhiều. Tốt xấu gì Tư Toàn cũng gả được, lo Tư Tuyền còn chẳng có ai lấy.

      Thẩm An An và vợ chồng Tôn Dự đều rời từ hôm qua. Công việc của An An đòi hỏi giữ bí mật cao, công việc của Tôn Dự cực kì bận rộn. Hai người bọn họ bỏ ra được ngày đến đây là quý giá lắm. Bản thân Tư Khiêm cũng rảnh rỗi, chiều nay và ông Tạ đều phải quay lại làm việc. Có điều di chuyển bằng máy bay công vụ cho nên cần chen chúc ở sân bay. Làm chức vụ càng cao, trách nghiệm càng lớn.

      Tư Tuyền buồn rầu ngồi ăn bữa trưa. Hạ Hầu Uyên và Tần Phong rất nhanh xuất , Diệp Chính cũng cùng bọn họ. Đêm qua uống nhiều, nhìn cả ba người đều rất mệt mỏi.

      “Chiều nay về Bắc Kinh phải ? Máy bay còn chỗ ? Em có thể cùng ?”

      Tư Khiêm gật đầu với Diệp Chính, máy bay công vụ từ Hải Nam về Bắc Kinh chiều nay chỉ có cha con , thêm vài người cũng sao cả.

      “Em cũng muốn về”.

      Tư Tuyền phụng phịu, ở đảo quá chán, thà về Bắc Kinh làm việc còn hơn. Tư Khiêm có vẻ hài lòng, về Bắc Kinh và cha đều phải lập tức đến nơi công tác mà để Tư Tuyền ở đó mình ai yên tâm được.

      “Sao thế? Ở đây chơi vui hơn ư?” Đám Trịnh Thiếu Thành đều ở lại, vui hơn là về Bắc Kinh chật chội chứ?

      Tư Tuyền cau mày, vẫn còn quá lấn cấn về chuyện đảo Vạn Hồ.

      “Ở đây lặn được”.

      “Em muốn xem thành cổ dưới nước”.

      “Hồ Thiên Đảo? Em cũng thích chơi lặn biển à?” Tần Phong hỏi. Lặn biển cầu thể lực rất tốt, nhiều phụ nữ thích loại hình thể thao này.

      “Đúng vậy. đến đó rồi à?”

      ngôi nhà ở gần đó, nếu em thích chúng ta đến đó nghỉ ngơi mấy ngày.” Vừa Tần Phong vừa nhìn sắc mặt Tư Khiêm. Tư Khiêm lạnh nhạt phun câu

      an toàn”

      Hạ Hầu Uyên nghe đến lặn ở thành cổ liền vui vẻ hẳn. Cách đây nhiều năm, từng đến đó huấn luyện mấy lần, vẫn chưa có cơ hội trở lại.

      “Để em cùng”. Hạ Hầu Uyên giơ tay, đợt này còn mấy ngày phép, về Bắc Kinh sớm cũng chẳng có việc gì làm.

      Tư Khiêm nhìn Hạ Hầu Uyên, thấy cậu ta vỗ ngực đảm bảo chỉ

      “Theo sát nó, đừng để nó gặp nguy hiểm. Gọi Peter đến đó chuẩn bị trước . Hơn nữa…” Tư Khiêm dừng lại chút rồi tiếp “Chỉ cho phép chơi ở đảo hai ngày, còn lại về nhà ông bà ngoại”.

      “Ông bà ngoại?” Tư Tuyền chớp mắt, đường thế nào?

      “Cách đó ba bốn tiếng xe thôi, xa. chuẩn bị đồ , hai giờ chiều nay bay. cùng và bố luôn”.

      Tư Tuyền lập tức ăn vài miếng rồi đứng dậy, hỏi

      “Trịnh Thiếu Thành đâu? ấy vẫn chưa dậy à?”

      Hạ Hầu Uyên lắc đầu, lúc có đập cửa gọi mấy tiếng nhưng chẳng thấy có động tĩnh gì. Tần Phong đứng dậy nào, gọi Trịnh Thiếu Thành dậy luôn”

      “Sao lại được?” Rặng san hô ở Tam Á là trong những rặng san hô lớn nhất thế giới, được đưa vào di sản văn hóa để bảo tồn hẳn hoi.

      “Em lặn hai lần rồi”.

      Tư Tuyền phụng phịu, muốn xem thành cổ dưới nước. Thành cổ nằm ở độ sâu 30 - 40m dưới nước, lúc trước vừa chưa đủ tuổi, vừa chưa có đạt scuba nên được phép đến đây. Tư Tuyền từng lặn sâu ở Hi Lạp, so với độ sâu này mấy rặng san hô ở Hải Nam chỉ 6 - 10m, làm gì có cửa mà so sánh cơ chứ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :