[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 158:
      Tam Á, Hải Nam

      Trước tuần lễ Quốc khánh hai ngày, hôn lễ của Hầu Thần và Tạ Tư Toàn được tổ chức. Tư Tuyền bàn giao công việc cho A Sảng và Lucy, cùng với mọi người trong nhà họ Tạ ở Bắc Kinh đến resort trước ngày.

      Fredrick có việc gấp, thể dự lễ. Chỉ có ông Andrew và bà Giang Hạ sang Trung Quốc. Lần này bà Giang sang mình, nên bà Du Linh thể để bà ở khách sạn, nhất định phải đón tiếp chu đáo nên mời bà về nhà mình ở. Có điều, Tạ gia ở nhà công vụ cũng chẳng phải rộng rãi gì nên Tư Tuyền đành đón bà về biệt thự mình thuê ở tạm.

      Nơi tổ chức hôn lễ là resort thuộc Hầu gia, nằm ở thành phố Tam Á, Hải Nam. Resort năm sao ngay sát biển, ôm trọn trong những vinh biển đẹp nhất đảo. Tư Tuyền từng đến Hải Nam hai lần, tuy nhiên cũng chưa từng nghỉ lại đây.

      Đợt trước bà Giang cũng vừa mới Hải Nam về nên cũng chẳng còn ham muốn tham quan đảo nữa, cho nên hai người gia nhập đoàn tham quan tự phát mà ở lại resort nghỉ ngơi.

      “Jullian , tháng bảy cùng dì về Trung Quốc nghỉ hè, ở lại cho đến hết tháng mười, dự đám cưới của cháu xong mới quay lại. Vậy mà… aiz….”

      Bà Giang Hạ thở dài, lời hứa mãi mãi thể thực được. Tư Tuyền gì, chỉ nhàng khuấy cốc mojito bạc hà. Kế hoạch này cũng từng được nghe, còn sao mẹ về nghỉ dài thế, con còn phải làm. Có lẽ con chỉ sang trước mấy ngày thôi. Ai mà biết được, tình lại khó lường đến thế.

      Cũng chính vì vậy, nên mới trở về Trung Quốc. Tâm nguyện của mẹ, ít nhiều gì cũng muốn thực .

      đáng tiếc cho Tiểu Triết. Con trai dì vừa bắt đầu công việc mới, nên sang đây được. Cháu xem quà nó gửi cho cháu chưa?”

      “Rồi ạ! Món quà rất dễ thương”

      Giang Triết gửi cho chiếc móc chìa khóa bằng gỗ, có lẽ được mang từ Pháp về, ở rất kín đáo còn có tên cửa hàng lưu niệm ở Paris.

      Bà Giang thở dài, nhưng lần này phải vì Jullian, bà từng hỏi con trai lần về Maya, bà rất thích Maya nhưng Giang Triết từ chối cho nhận xét. chỉ giữ thái độ thân thiện đúng mực. Giang Triết năm nay cũng ngoài ba mươi rồi, biết bao giờ mới có cháu bế.

      Gần trưa, Tư Tuyền muốn đưa bà Giang ăn luôn nhưng bà Giang từ chối. Bà bay liên tục hơn hai mươi tiếng mệt mỏi, muốn được về sớm nghỉ ngơi. đành đưa bà về phòng.

      Trần Bạch Dụ cũng ở cùng khu nghỉ với , nhìn thấy Tư Tuyền vui vẻ gọi.

      họ!”

      Trần Bạch Dụ quay lại, trong số những chị em họ bên nhà ông Tư Minh, người Tư Tuyền tiếp xúc nhiều nhất là Trần Bạch Dụ. từng có khoảng thời gian ở nhà mấy năm khi học đại học. Tuy gọi là thân nhưng thực ra cũng chỉ gặp nhau mấy lần.

      ăn trưa?”

      Tư Tuyền gật đầu, bọn họ thong thả bộ đến nhà hàng gần đó. Giờ quá trưa nên nhà hàng khá vắng, chỉ còn đám đông ồn ào ở lại mà Tư Tuyền đoán chắc lại là đám hỗn loạn kia.

      “Tuyền Tuyền”

      Tư Tuyền quay lại, Trịnh Ý Duy xuất từ con đường khác rảo nhanh về phía . Hôm nay Trịnh Ý Duy rất “đáng ”, phải gọi là “đáng ” vì chị ấy mặc chiếc váy maxi ren trắng dài tận mắt cá chân, đeo chuỗi vòng đá kiểu bohemian dài đến tận hông, đầu đội chiếc nón cói đính bông hoa vải to đùng. Dưới chiếc kính đen to bản là đôi môi gợi cảm thoa son màu hồng cánh sen. Quả phải quá tự tin vào nhan sắc mình mới có thể đủ can đảm chọn những màu son khó nhằn như thế.

      Bởi vì quá nhanh, cả người Trịnh Ý Duy gần như lảo đảo lao về phía . Tư Tuyền còn chưa kịp đưa tay ra đỡ bị Trần Bạch Dụ kéo sang bên. Trịnh Ý Duy lao hụt vào người , túm lấy áo Trần Bạch Dụ, hai người ngã thành đống cỏ.

      “Ủa.. ủa… sao vậy?” Tư Tuyền đứng vững vội vàng quay lại đỡ Trịnh Ý Duy đứng dậy. cũng có phải yếu ớt lắm đâu, dù Trịnh Ý Duy có lao vào người vẫn đỡ được cơ mà.

      “Đứng lên ” Giọng Trần Bạch Dụ trầm trầm, lúc ngã xuống Trịnh Ý Duy kéo theo cả , khiến đập khuỷu tay xuống đất, có vẻ đau đau. Giờ với ta còn lăn lộn thành góc.

      Trịnh Ý Duy tức nổ phổi, bình thường giày cao gót mười phân còn có thể chạy như bay, hôm nay chuyển sang scandal bệt, lại làm cú ngã nhớ đời như thế này.

      “Chị có sao ?” Lôi kéo lúc, Tư Tuyền cuối cùng cũng đỡ được Trịnh Ý Duy đứng dậy. chiếc váy trắng vệt xanh xanh do lăn lộn cỏ gây ra, Ý Duy cau mày nhìn nó, nếu phải đói sắp ngất đến nơi rồi muốn về phòng ngay lập tức để thay nó ra.

      Trần Bạch Dụ đứng dậy, khuỷu tay đau ê ẩm. thèm nhìn hai chị em mà lập tức vào nhà hàng. qua mấy người đứng bậc thềm xem náo nhiệt, lừ mắt “Nhìn cái gì” rồi thẳng vào trong.

      Trịnh Ý Duy cần Tư Tuyền đỡ, tập tễnh vào. Cổ chân hơi đau chút. Trịnh Thiếu Thành đứng bậc thềm cười cợt nhìn, hàm ý “đáng đời, ngã hay lắm”.

      Hầu Thần quan tâm hỏi han Tư Tuyền “Em sao chứ?”

      ngã, cũng đau có gì sao với sao?

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 159:
      Ông chồng quốc dân

      Trong nhà hàng, vẫn còn bàn hơn mười người ngồi. Trần Bạch Dụ ngồi xuống bàn trống, bảo phục vụ đem chậu nước muối ấm đến. thong thả tháo cúc cổ tay, kéo lên xem xét vết thương. Khuỷa tay chỉ bị trầy da, nhưng đau ê ẩm có lẽ là do bị va chạm vào đầu khớp.

      họ cậu vẫn cẩn thận như vậy à?” Trịnh Ý Duy lè lưỡi hỏi Tư Toàn, cũng ngã bị thương đấy nhé.

      “Từ vậy rồi, tay là để mổ, phải để làm linh tinh”. Tư Toàn thở dài, đừng nghĩ Trần Bạch Dụ soái ca mà nhầm. Lấy lý do đó để lừa hết việc nhà cho mấy em còn lại trong nhà.

      Trịnh Ý Duy lại quay sang nhìn, có vẻ ấy rất quý trọng đôi tay của mình. Soái ca áo trắng chậm rãi dùng nước muối ấm xử lý vết thương. Chiếc khăn sau khi dùng xong cũng gấp vuông vắn để thành chậu. Bởi vì tay bị thương xắn lên đến tận khuỷu, nên cũng làm như vậy với bên tay còn lại.

      “Sao? Thích Trần Bạch Dụ à?”

      Trịnh Ý Duy giật bắn mình, quay lại nhìn Trịnh Thiếu Thành vừa ngồi phịch xuống bên cạnh, thu lại vẻ mặt si mê, hất hàm “Cút”

      Trịnh Thiếu Thành vẫn chịu thua, rầy rà ngồi cạnh cho đến khi Hầu Thần phải sang bên này lôi ta trở về bàn nhậu.

      Phục vụ đem ra phần cơm rang hải sản, lúc này Trịnh Ý Duy mới nhớ ra là mình đói. Trần Bạch Dụ xử lý xong cái tay cũng ngồi xuống bàn bên này, gọi phần cơm gà Hải Nam.

      ra uống rượu với bọn họ à?”

      Trần Bạch Dụ lắc đầu. Thực ra người dụ dỗ được uống rượu rất ít, ai cũng dám dụ dỗ đúng hơn. Bởi vì câu vô cùng nổi tiếng “Đừng để tôi gặp cậu giường bệnh”. Haha, ai còn dám chứ.

      “Đêm qua mổ liên tiếp hai ca, gần sáng còn có ca bị xuất huyết, còn chưa ăn gì đâu”

      Trịnh Ý Duy chớp mắt, nhìn xuống đĩa cơm rang ăn được hai miếng của mình nghĩ xem có nên chuyển cho vị bác sĩ hết lòng vì bệnh nhân này gặp phải ánh mắt chết người của , lại ngoan ngoãn cúi đầu xuống ăn tiếp.

      Phục vụ đem cơm gà Hải Nam ra, Trần Bạch Dụ tao nhã dùng dao và nĩa ăn phần cơm của mình, đao pháp cắt thịt khác gì lúc phẫu thuật, nhanh gọn chính xác đều tăm tắp, cả miếng thịt gà được chia thành năm phần vừa ăn, bằng nhau chằn chặn.

      Đến Tư Tuyền ngồi đánh vật với con cua cũng nhịn nổi mà ngồi đần mặt ra nhìn.

      Trần Bạch Dụ ăn rất nhanh, làm bác sĩ nhiều năm khiến làm gì động tác cũng rất nhanh gọn. Ăn xong quay sang nhìn Trịnh Ý Duy và Tư Tuyền vẫn nhìn mình chăm chú, quyết định chọn phía có ít sát thương hơn hỏi.

      “Em ăn cua như thế này à?”

      “À…” Tư Tuyền nhìn xuống con cua gặm nham nhở của mình, xấu hổ cười. rất thích ăn nhưng bóc cua rất kém.

      Trần Bạch Dụ cầm con cua, bắt đầu thị phạm cho , động tác tháo khớp rất chuẩn mực. Tư Tuyền đờ đẫn nhìn bát thịt cua trắng phau đầy dần lên, rất phúc hậu nghĩ đến cảnh tháo khớp người cho mình ăn, tự nhiên cũng muốn rùng mình cái.

      “Con ăn uống phải lịch chút”

      Trần Bạch Dụ xé gói khăn ướt, lau sạch mấy đầu ngón tay. Tư Tuyền đỏ mặt chuyển bát thịt cua về phía mình, ngoan ngoãn ăn bằng hết.

      Bên kia bàn rượu, nhìn thấy được ràng như bên này. Hạ Hầu Uyên hỏi Hầu Thần “Ý Duy với họ vợ cậu qua lại à?”

      Hầu Thần lắc đầu ra vẻ biết, tuy Tư Toàn và Ý Duy là khuê mật nhưng gần tháng nay vợ còn chẳng với quá ba câu, còn biết gì. Hầu Thần còn sợ, ngày mai lúc làm lễ, lúc người làm chứng hỏi “Con có muốn lấy Hầu Thần làm chồng ?” Tư Toàn trả lời “ đúng hôn lễ hoang đường này được tổ chức để lao đầu xuống biển.

      “Qua lại cũng tốt. Trần Bạch Dụ cũng phải là tệ hại gì, haha”

      vợ họ này, gia đình cũng hề tệ chút nào. Nhà họ theo nghề y lâu đời, tổ tiên đều làm thầy thuốc, đến thời ông cha mới bắt đầy chuyển sang tây y, bây giờ thậm chí còn sở hữu bệnh viện tư khá nổi tiếng. Bản thân Trần Bạch Dụ là bác sĩ chuyên khoa hiếm có của Tổng viện Giải Phóng, chuyên môn tốt cách đáng sợ, lý lịch trong sạch, chưa bao giờ có điều tiếng chơi bời. Rượu uống, thuốc hút, khiêm tốn, lễ độ. Trừ bệnh sạch hơi thái quá mà bác sĩ nào cũng mắc phải đạt chuẩn con rể và đức ông chồng trong mộng của rất nhiều người.

      Trịnh Thiếu Thành ngồi bên cạnh, tuy biểu gì nhưng chẳng hiểu sao cục tức trong bụng cứ dần phình lên. nhìn thấy mắt Trịnh Ý Duy lúc đó, biểu cảm khó có thể che dấu được. Khốn , ta lần trước còn nhập nhằng với Lục Tốn làm sau khi ăn sáng quay lại phải gọi ông ta lên văn phòng hỏi chuyện. Hóa ra chẳng có chuyện gì, thương hiệu nước ngoài lại sắp khai trương ở Bắc Kinh, ta đến Hoa Hạ mượn người mượn địa điểm nhưng Lục Tốn sáng hôm đó có kiện, nhín ra được nhiều thời gian, chỉ có thể hẹn gặp lúc đó. Lần này lại là Trần Bạch Dụ.

      “Tôi nghĩ đôi này dễ thành đấy, hôm trước còn thấy bác dâu với mẹ tôi hỏi xem lúc nào uống trà gọi Ý Duy cùng.”

      Hầu Thần lại tiếp. còn hơn cả thế, bà Bạch Uyển cực kì thích Trịnh Ý Duy, sau hôm tiệc đính hôn còn khen tới mấy ngày, hỏi han bà Du Linh đủ kiểu.

      Trịnh Thiếu Thành càng thấy buồn bực hơn, hai người là kẻ thù của nhau nhiều năm, chỉ thấy vui vẻ hạnh phúc khi người kia gặp nạn. Nếu đó là mối tình oan trái, nhiều nước mắt đặc quánh như phim truyền hình Đài Loan dài tập, chắc rất vui vẻ hạnh phúc. Còn giờ thấy đến cái cửa ải khó khăn nhất của mấy con dâu là mẹ chồng mà Trịnh Ý Duy cũng vượt qua dễ dàng đúng là còn gì để .

      “Uống , sao mặt mũi khó coi vậy?”

      Hạ Hầu Uyên rót rượu cho Trịnh Thiếu Thành, nhịn mặt bí xị như bị táo bón tốt bụng hỏi han.

      có gì. Uống !”

      Trịnh Thiếu Thành nhìn Trần Bạch Dụ đưa chị em ra ngoài nhà hàng, ban đầu cũng ghét Trần Bạch Dụ giờ lại thấy hơi ngứa mắt.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 160:
      Bữa tiệc độc thân cuối cùng

      Theo thông lệ, đáng ra hai vợ chồng Hầu Thần và Tư Toàn còn phải tổ chức bữa tiệc độc thân trước đêm kết hôn nhưng Tư Toàn có thai. Mà Hầu Thần từ trước khi đính hôn đến giờ, tiệc độc thân tổ chức biết bao nhiêu lần cho nên tối nay chỉ làm đơn giản.

      Tư Tuyền thay đồ, mặc cái váy hai dây màu xanh nhạt, lơ đãng tô lại son môi. Cuộc điện thoại vừa nãy với Fredrick cũng chẳng vui vẻ lắm. Ban đầu theo thỏa thuận, dù sao đám cưới xong cũng được nghỉ lễ cả tuần, Fredrick đưa đến Hàng Châu lặn ở hồ Vạn Đảo để xem hai thành cổ dưới nước. Cuối cùng sao, hôn lễ Tư Toàn có việc gấp thể tới, kì nghỉ bảy ngày cũng bị hủy. Thành ra ấm ức suốt mấy ngày mà có chỗ giải tỏa.

      Bữa tiệc được tổ chức ở quầy bar nhìn thẳng ra biển, phía bên trong còn có bể bơi. Tư Toàn từ chối tham dự, ra cũng chẳng có ai dám cho chị tham dự. Mẹ Hầu Thần từ lúc đến resort đến giờ gần như dính cứng con dâu. ra bà rất nhớ cháu bà, chỉ có điều Tư Toàn dưỡng thai ở nhà mẹ đẻ, bà thân là mẹ chồng thể mặt dày vác vali đến ở như Hầu Thần được.

      bữa tiệc độc thân cũng chi có từng đó trò, uống rượu, ca hát, nhảy múa. Tư Tuyền lại gần đám đông nhảy nhót, lại quần bầy bar gọi ly Margarita basic, chậm chạp nhấm nháp mình.

      Tư Khiêm ngồi cách đó xa, vừa uống gin tonic vừa trò chuyện với hai người bạn thân của , Thẩm An An và Tôn Dự. Trần Bạch Dụ ngồi bên cạnh , tham gia vào câu chuyện, chỉ chậm rãi khuấy chiếc cốc mà Tư Tuyền đoán là nước chanh tươi. Rất hiếm người dụ dỗ được họ uống rượu.

      Điếu thuốc giữa hai tay Tư Khiêm thỉnh thoảng bùng lên, chậm rãi gõ vào chiếc gạt tàn để bàn. Tự nhiên, Tư Tuyền thấy thèm điếu thuốc Black stone, mùi cherry ngọt ngào quấn quýt. Tư Tuyền bao giờ đem thuốc bên người. Thứ nhất, nghiện. Thứ hai, Fredrick cũng cho phép. Bởi vậy, khi có bên cạnh, Nana lúc nào cũng đem nhiều thêm bao.

      Đêm nay, Mạch Tuệ cũng xuất , sáng mai ấy mới tới. Peter tin chắc Nana ở biệt thự Hương Sơn, nhưng bọn họ có cách nào kiểm chứng. Đây là khu biệt thự cao cấp của quân đội, phải có giấy thông hành mới được tiến vào. Mỗi căn đều được xây dựng độc lập và ở cách rất xa nhau. Tư Tuyền từng lừa ông nội lấy giấy thông hành tới đó lần nhưng vì đảm bảo của người bên trong biệt thự nên vẫn phải về vô ích.

      Nhà vẫn còn khá nhiều họ hàng trong quân ngũ, nhưng các bác có chức vụ cao trong quân đội đều ở quân khu Bắc Kinh, đương nhiên cũng chẳng có nhà ở đó.

      dưới lần, Tư Tuyền nghĩ đến việc nhờ Tư Khiêm hoặc cha dùng tới ảnh hưởng của hai người, nhưng lại sợ Nana và Mạch Tuệ có điều gì đó khó xử, hoặc Nana có ở đấy kết cục lại chẳng ra làm sao. Cho nên vẫn cảm thấy bất lực như cũ.

      Tư Khiêm thấy cứ nhìn về phía nên vẫy tới gần. Tư Tuyền cầm theo ly cocktail của mình về phía bàn ngồi. Tôn Dự vui vẻ giúp kéo ghế, rất nhiều năm rồi hai người cũng chưa gặp lại nhau.

      Thẩm An An ngồi đối diện với , vẫn đẹp sắc sảo như thế. Nhiều năm phục vụ trong quân đội khiến thể nào giữ tác phong mềm mại như nước trước đây, ngược lại còn rất quyết đoán.

      “Chị An An kết hôn chưa?”

      Thẩm An An lắc đầu, thực ra vì công việc từng kết hôn lần khoảng ba năm. Sau khi kết thúc nhiệm vụ, và người kia cũng chẳng giả thành được. Thành ra, ba mươi sáu tuổi, ly hôn lần, quân hàm lại thấp nên giá thị trường rớt thê thảm.

      Tôn Dự kết hôn và có con hai tuổi, hôm nay cũng đưa cả vợ con đến, hai mẹ con tự chơi với nhau ở phòng chuẩn bị đến giờ ngủ. Để cho vài phút hiếm hoi được ngồi với bạn bè, là thân rất thân mà năm được gặp mấy lần.

      “Lần cuối cùng chị gặp em, em chỉ chừng này.”

      Thẩm An An cảm khái giơ tay ra áng chừng, lúc đó Tư Tuyền khoảng năm, sáu tuổi. Lần đầu tiên về Trung Quốc mà có Fredrick trông chừng, từng nghe dì Tư mọi người phải thay phiên nhau dỗ rất vất vả. Thẩm An An cũng từng hi sinh oanh liệt dưới gót chân .

      và chú Andrew đều vắng, Tư Khiêm mình trông nổi em nên gọi chị và Tôn Dự cùng đến, haha”

      Tôn Dự nhớ đến chuyện đó cũng cười haha, con nhóc ràng là người Trung Quốc nhưng lại biết tiếng Trung. Ba người bọn họ đánh vật nó cả buổi chiều.

      “Ồ, em nhớ là còn chị Dao Dao nữa mà? Chị Dao Dao hôm nay đến hả?”

      Tư Khiêm nhếch mép, Thẩm An An thu lại nét cười. Tư Tuyền khó hiểu nhìn bọn họ. Tôn Dự vỗ vai

      “Chị Dao Dao của em chia tay Tư Khiêm sau đó lâu lắm, phải đến hai chục năm rồi bọn họ chưa gặp nhau ấy chứ. Giờ gặp lại có khi con Dao Dao còn học rồi cũng nên, haha”

      Tư Khiêm dập điếu thuốc chỉ còn đầu lọc xuống gạt tàn, tự châm điếu khác, nhàn nhạt

      “Biết quá nhỉ?”

      Tôn Dự cười khan, cứ động đến Dao Dao là phản ứng của Tư Khiêm đều như vậy. Nhiều năm qua, Tư Khiêm có phụ nữ bên cạnh, Trần Dao Dao cũng chẳng khó tìm kiếm, hiểu cậu ta còn kiên trì chuyện gì.

      Thẩm An An đẩy ghế đứng dậy, Tôn Dự vội hỏi “ đâu thế?”

      “Ra biển dạo chút, mấy năm rồi tôi chưa biết biển là gì!” Thẩm An An phất tay, bóng dáng rất nhanh biến mất

      “Kệ vậy”

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 161:
      Tin bát quái ấy mà
      Tôn Dự tự châm thuốc, quay sang giải thích với Tư Tuyền “An An nhiều năm vẫn cố chấp với trai em, mà trai em cố chấp với Phật tổ, kệ bọn họ thôi.”

      Tư Khiêm búng tàn thuốc vào gạt tàn, gì. Tình cảm của An An phải biết, có lần ấy hỏi có phải vì ngại chuyện ấy từng kết hôn hay , từ chối trả lời. Chấp niệm nhiều năm như vậy, biết dồn nén vào đâu, chỉ biết hành hạ chính mình.

      Tôn Dự cũng nhắc đến chuyện này nữa, nhưng để tìm đề tài khác để chuyện quả quá khó khăn. Lúc nãy còn có Thẩm An An phối hợp, coi như tệ. Bây giờ chỉ còn ông thần mặt lạnh Tư Khiêm và tượng đá Trần Bạch Dụ, lựa dễ bỏ khó, quyết định quay sang chuyện với Tư Tuyền.

      “Lần này về nước có lâu ?”

      “Em nhận công trình ở Phòng Sơn, khi nào hoàn thành trở lại .”

      “Ồ, vậy à. À, hôm nay đọc được tin tức về em màng, sao quan hệ bạn trai bạn lại hỗn loạn thế hả?”

      Tư Tuyền đần mặt, cái gì mà hỗn loạn. Tư Khiêm nghiêm khắc nhìn , Tư Tuyền hoang mang nhìn Tôn Dự. chẳng hiểu gì cả.

      “Tư Tuyền biết cách lên mạng ở Trung Quốc”

      Trần Bạch Dụ tốt bụng giải thích. Tôn Dự à tiếng, nhanh chóng lấy điện thoại của mình, hí hoáy tìm kiếm gì đó sau đó chỉ cho xem. Tư Tuyền đón lấy điện thoại, bài báo mạng toàn bằng tiếng Trung Quốc, khá nhiều tiếng lóng nhưng đại khái vẫn có thể hiểu là “Khám phá thân thế bí của Nữ hoàng giày converse”

      Nữ hoàng giày converse liên quan gì đến ? Tư Tuyền kéo xuống loạt, nghiêm túc đọc

      Mở đầu là clip nhảy cùng với Tần Phong ở bar khá lâu rồi. Tác giả phong cho cái danh nữ hoàng là dựa vào clip này.

      Bài báo đại khái về thân thế của ở Trung Quốc, mối quan hệ giữa và họ Tạ. nhờ có bài báo này chắc biết cha ông mình lại có lắm thành thích đến vậy.

      Bọn họ liệt kê rất chức vụ của ông nội , cha mẹ cùng số chú bác trong nhà, thậm chí còn tìm được cái ảnh ông nội ngực mang đầy huân chương và quân hàm.

      Bọn họ còn tìm được số ảnh của ở nước ngoài, chủ yếu là chụp với bạn bè, đủ các màu da. Đoạn cuối mới là hỗn loạn. loạt các suy đoán xem thực ra có quan hệ tình cảm với ai. uống rượu với Mạch Tuệ, ăn tối cùng Diệp Chính, sáng sớm có mặt ở công ty cùng Trịnh Thiếu Thành, đêm bar với Tần Phong. có bài báo này, Tư Tuyền cũng biết rằng đời sống tình cảm của mình phong phú đến như vậy đấy.

      Tư Tuyền vui vẻ kéo đến hết bài, chỉ có như vậy. Thông tin bên khai thác được nhiều, chỉ được đại gia rất giàu có nhận làm “em nuôi”. Có vẻ bé rất tốt số, tuy cha mẹ ruột là ai nhưng cha mẹ nuôi cực kì hoành tráng. Bên dưới bài viết còn mấy bài nữa cùng chủ đề, nhưng chủ yếu đều về đám cưới của Tư Toàn và Hầu Thần. Tư Tuyền tò mò click vào bài, form vẫn y xì bài . Phân tích hoành tráng trong gia thế nhà dâu, rồi giàu có nhà chú rể. có gì đặc biệt

      “Sao em đọc báo thấy nhỉ?” Tư Tuyền trả lại điện thoại cho Tôn Dự. ngày nào cũng đọc báo, toàn tin tức chính trị, kinh tế. Đâu có thấy mấy tin kiểu này .

      “Toàn tin bát quái, đương nhiên được lên báo chính thống. Tư Khiêm, ba cậu gì về nhà họ Hầu hả?”

      Hôn nhân kiểu này ảnh hưởng ít đến ông Tư Khoan và cả Tư Khiêm đâu.

      “Tư Toàn sống tốt là được, còn lại quan trọng”. Tư Khiêm lơ đãng trả lời.

      Tư Tuyền chống cằm. gõ mấy ngón tay lên bàn. Cách đây mấy ngày, có hỏi Tư Toàn chị tin Hầu Thần sao? lặp lại chuyện Trầm Tư Giai lần nữa?

      Tư Toàn rất lâu mới trả lời

      “Sáng nào tỉnh dậy, chị cũng thấy Hầu Thần luôn quay mặt về phía chị mà ngủ, thậm chí kể cả lúc chị quay lưng với ấy. Cho nên đành cho ấy cơ hội, cũng là cho chị đường sống. Con cái cũng phải cần có bố.”

      Tư Tuyền thở dài, Tôn Dự gõ đầu mắng “Còn như vậy, thở dài cái gì”

      Đám đông nhảy nhót bắt đầu dừng lại. Diệp Chính có ở đó, nhưng có Hạ Hầu Uyên và Trịnh Thiếu Thành. Tần Phong cũng có ở đó, hôm nay mặc chiếc áo hoa nhìn khá là lòe loẹt, nhưng vẫn rất đẹp trai. Nhìn thấy ngồi đó, liền nhanh chóng lại gần trong ánh mắt ngưỡng mộ của Trịnh Thiếu Thành và Hạ Hầu Uyên. Bọn họ cũng nhìn thấy Tư Tuyền từ nãy, nhưng ngại có ba vị sát thủ đại nhân ngồi đó, cho nên cũng dám lại gần.

      Tần Phong gần đến chỗ rồi mới thấy phải, Tư Tuyền ngồi mình mà ngồi với ba người đàn ông khác. người là Trần Bạch Dụ, biết, hai người còn lại quen. Đám bạn kia của Tư Tuyền còn đến chào mà tự nhiên xông đến cũng có vẻ được hay ho lắm. Cơ mà trót rồi đành phải trét.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 161:
      French 75

      “Xin chào mọi người…”

      Tư Khiêm nheo mắt nhìn Tần Phong đánh giá, Tôn Dự thích thú bên cạnh ngồi nhìn. Tư Tuyền thấy trai có vẻ vui liền lập tức đứng dậy.

      “Lâu rồi gặp…”

      còn chưa hết câu khách sáo, Tư Khiêm dập điếu thuốc xuống gạt tàn đứng dậy đưa tay ra.

      “Tần Phong hay Mộ Phong?”

      Tần Phong thu lại vẻ cười cợt, đưa tay bắt tay người đàn ông đối diện. Sức lực rất tốt, bóp chặt nhưng vẫn khá đau. Đầu óc xoay chuyển vòng, người đàn này có năm sáu phần giống với Tư Tuyền, nhưng tuổi tác có vẻ cách nhiều. Nghe cách hỏi có vẻ biết cả quá khứ của , có lẽ là người lớn trong gia tộc họ Tạ.

      “Gọi tôi là Tần Phong là được”

      “Tạ Tư Khiêm”

      Đại não cuối cùng cũng nhớ ra, rể Hầu Thần, trai Tạ Tư Toàn, con trai bí thư Tạ, quan hệ với Tư Tuyền là em con con cậu, làm việc ở Ủy ban kiểm tra kỷ luật Trung ương, chức vụ Chủ nhiệm nhưng bộ phận nào . Trong mấy năm gần đây, có khá nhiều nhân vật đình đám ngã ngựa, từng nghe cái tên chủ nhiệm Tạ Tư Khiêm hai lần.

      Hay lắm, còn chưa có mần được cái gì tự lao đầu vào miệng súng.

      Tôn Dự thấy hai người có vẻ căng thẳng vội đứng dậy

      “Nào, ngồi xuống đây, haha… “

      Đột nhiên, Tư Tuyền “Em mệt rồi, em về ngủ sớm đây”

      Tư Khiêm nhìn Tư Tuyền, thong thả “Về ngủ , mai còn phải dậy sớm đấy”. Tần Phong thấy Tư Tuyền bỏ chạy còn nhanh hơn thỏ, tạo cơ hội cho mình cũng khách sáo nữa, phong độ

      “Chủ nhiệm Tạ, lần sau có dịp trò chuyện nhiều hơn. Giờ tôi cũng làm phiền nữa. Chào !”

      Tư Khiêm gật đầu, nhìn theo bóng cậu ta quay lại nhập bọn với Trịnh Thiếu Thành. Tôn Dự ha ha cười “Sao phải căng thẳng thế?”

      “Còn chưa bẻ gãy tay nó là may đấy.” Tư Khiêm lẩm bẩm. uống nốt cốc rượu rồi đứng dậy “Về thôi. Con cậu còn chờ cậu kể chuyện đấy”.

      Tôn Dự nhìn đồng hồ, vội vã đứng dậy theo, muộn rồi muộn rồi, thấy vợ gọi điện, biết con bé ngủ chưa.

      Tần Phong quay lại quầy bar, Trịnh Thiếu Thành nhìn thấy cười ngặt nghẽo như trúng phải bả. hơi xấu hổ, đành gõ tay lên mặt bàn bảo bartender làm cốc French 75

      sao chứ?”

      Tần Phong cười lắc đầu, biết tại sao Tư Khiêm lại có ác cảm với mình rồi.

      Trịnh Thiếu Thành vỗ vai Tần Phong, vẫn cười dứt “Tôi thấy cậu có can đảm, cố lên. Hầu Thần đâu rồi, ra cho đàn em ít kinh nghiệm”.

      Hầu Thần cười lắc đầu, lúc nãy cũng định chạy theo ra đó giải vây mà Trịnh Thiếu Thành kéo lại. Cũng phải công nhận mấy hôm nay tâm trạng Tư Khiêm tốt lắm. Tuy từ sau hôm gặp ông nội, Tư Khiêm có hòa nhã với hơn chút.

      Trịnh Thiếu Thành vẫn lè nhè dứt “Có nguyên tắc để làm con rể nhà họ Tạ, đó là mặt phải dày, ha ha…”

      Tần Phong gì, nhận cốc French 75 nhấp hớp. vị cồn bùng nổ trong khoang họng làm cảm giác xấu hổ của bị đè lấp. vị đắng , thảo mộc, hình như là quế, ít lá bạc hà, à có lẽ còn có táo xanh, Cognac vừa đủ. Rất ngon!

      Cách đó mấy bàn, Dương Dung tức muốn xì khói. Giọng Trịnh Thiếu Thành cười cợt rất lớn, cũng bị điếc. Quý Song Ngọc thích thú nhìn bạn tức tối

      “Lúc nãy cậu nhảy với ấy rồi còn gì? Thế mà còn biết giữ?”

      Dương Dung lập tức quay lại trả đũa

      “Diệp Chính ở đâu cậu có biết ? À mà, ngày mai chắc chắn ngày đáng nhớ của ấy đấy. Tôi nghe bọn họ với nhau, người trong tim ấy ngày mai cũng trở về.”

      Mắt Quý Song Ngọc tối lại, còn chưa biết tin này. Lưu Diệp Điềm tốt bụng giải thích

      “Chương Đồng Đồng, con cựu thị trưởng Bắc Kinh Chương Tùng Sơn.”

      “Chương Tùng Sơn??” Quý Song Ngọc chớp mắt, cái tên này rất nổi tiếng.

      “Đúng thế, Chương Tùng Sơn. Thị trưởng Bắc Kinh cách đây mười bốn năm, trong những cán bộ bị “song quy” thời kì đổi mới cải cách vì tội nhận hối lộ, tham nhũng. dây dài những nhân vật cùng thời cũng bị kéo xuống lúc đó. Nếu ông ta còn tại vị, chức vị cấp bậc bây giờ cũng kém nhà họ Tạ là bao nhiêu đâu”.

      “Ồ…” Quý Song Ngọc dài giọng, vụ án này nổi tiếng đến mức nhà ở xa Bắc Kinh đến vậy cũng vẫn còn biết đến.

      “Có phải sau khi Chương Tùng Sơn bị phán quyết tử hình, tịch biên tài sản, Chương Đồng Đồng mới ra nước ngoài đúng ?”

      Lưu Diệp Điềm gật đầu, đúng ra là năm đó vì sợ liên lụy đến vợ con, ngay trước thời điểm bị song quy. Chương Tùng Sơn bí mật đưa vợ con ra nước ngoài. Dù sau này ông ta bị xử tử hình, phán quyết của tòa dựa vào tài liệu điều tra của Ủy ban kỉ luật trung ương cũng liên quan gì đến vợ con nhưng chắc chắn mẹ con Chương Đồng Đồng cũng bao giờ có thể quay lại Bắc Kinh được nữa.

      Bộ ba Chương Đồng Đồng - Tạ Tư Toàn - Trịnh Ý Duy, ba người đẹp băng thanh ngọc khiết của trường trung học thực nghiệm số 1 chính thức chỉ còn hai. Thế nhưng, lại biết ba người bọn họ vẫn còn giữa mối quan hệ tốt đẹp đến thế cơ đấy. Nếu , Chương Đồng Đồng chẳng phải quay về để dự đám cưới của Tư Toàn như vậy.

      Tư Tuyền bảo về phòng nhưng cũng về phòng ngay, buổi chiều trừ lúc ngủ ra chẳng làm gì cả nên cũng buồn ngủ. Tư Tuyền về phía biển, biển đêm vẫn rất đẹp, những con sóng đập vào bờ cát rồi lại rút ra, dịu dàng nhàng như hơi thở. bộ lát đến bãi đá, Tư Tuyền lựa tảng đá bằng phẳng để ngồi, thõng hai chân xuống cho sóng tạt cát mịn lên chân mình. ngẩng đầu nhìn mặt trăng nửa vành bầu trời, bất giác lại nhớ đến những đêm biển ở Bali.

      “Sao lại ngồi mình ở đây vậy?”

      Tư Tuyền quay lại, Diệp Chính đứng sau lưng , hai quay xỏ túi quần. Dưới trăng, những đường nét của bớt lạnh lùng hơn. Tư Tuyền hì hì đứng dậy, ngửi thấy hơi rượu gay mũi từ người hỏi

      uống ở đâu thế?”

      “Có quán bar ở đằng kia. Thấy em bộ qua nên theo ra đây. Cẩn thận sóng cuốn mất xác.”

      “Ha ha. Sao lại uống rượu mình thế?”

      Đáng ra phải chơi chung với bọn Trịnh Thiếu Thành mới đúng chứ.

      muốn bị làm phiền. Về ngủ , muộn rồi đấy”

      “Được”

      Tư Tuyền đành quay về, Diệp Chính vẫn đứng đấy, lặng lẽ nhìn về phía biển.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :