TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 158: Tam Á, Hải Nam
Trước tuần lễ Quốc khánh hai ngày, hôn lễ của Hầu Thần và Tạ Tư Toàn được tổ chức. Tư Tuyền bàn giao công việc cho A Sảng và Lucy, cùng với mọi người trong nhà họ Tạ ở Bắc Kinh đến resort trước ngày.
Fredrick có việc gấp, thể dự lễ. Chỉ có ông Andrew và bà Giang Hạ sang Trung Quốc. Lần này bà Giang sang mình, nên bà Du Linh thể để bà ở khách sạn, nhất định phải đón tiếp chu đáo nên mời bà về nhà mình ở. Có điều, Tạ gia ở nhà công vụ cũng chẳng phải rộng rãi gì nên Tư Tuyền đành đón bà về biệt thự mình thuê ở tạm.
Nơi tổ chức hôn lễ là resort thuộc Hầu gia, nằm ở thành phố Tam Á, Hải Nam. Resort năm sao ngay sát biển, ôm trọn trong những vinh biển đẹp nhất đảo. Tư Tuyền từng đến Hải Nam hai lần, tuy nhiên cũng chưa từng nghỉ lại đây.
Đợt trước bà Giang cũng vừa mới Hải Nam về nên cũng chẳng còn ham muốn tham quan đảo nữa, cho nên hai người gia nhập đoàn tham quan tự phát mà ở lại resort nghỉ ngơi.
“Jullian , tháng bảy cùng dì về Trung Quốc nghỉ hè, ở lại cho đến hết tháng mười, dự đám cưới của cháu xong mới quay lại. Vậy mà… aiz….”
Bà Giang Hạ thở dài, lời hứa mãi mãi thể thực được. Tư Tuyền gì, chỉ nhàng khuấy cốc mojito bạc hà. Kế hoạch này cũng từng được nghe, còn sao mẹ về nghỉ dài thế, con còn phải làm. Có lẽ con chỉ sang trước mấy ngày thôi. Ai mà biết được, tình lại khó lường đến thế.
Cũng chính vì vậy, nên mới trở về Trung Quốc. Tâm nguyện của mẹ, ít nhiều gì cũng muốn thực .
“ đáng tiếc cho Tiểu Triết. Con trai dì vừa bắt đầu công việc mới, nên sang đây được. Cháu xem quà nó gửi cho cháu chưa?”
“Rồi ạ! Món quà rất dễ thương”
Giang Triết gửi cho chiếc móc chìa khóa bằng gỗ, có lẽ được mang từ Pháp về, ở rất kín đáo còn có tên cửa hàng lưu niệm ở Paris.
Bà Giang thở dài, nhưng lần này phải vì Jullian, bà từng hỏi con trai lần về Maya, bà rất thích Maya nhưng Giang Triết từ chối cho nhận xét. chỉ giữ thái độ thân thiện đúng mực. Giang Triết năm nay cũng ngoài ba mươi rồi, biết bao giờ mới có cháu bế.
Gần trưa, Tư Tuyền muốn đưa bà Giang ăn luôn nhưng bà Giang từ chối. Bà bay liên tục hơn hai mươi tiếng mệt mỏi, muốn được về sớm nghỉ ngơi. đành đưa bà về phòng.
Trần Bạch Dụ cũng ở cùng khu nghỉ với , nhìn thấy Tư Tuyền vui vẻ gọi.
“ họ!”
Trần Bạch Dụ quay lại, trong số những chị em họ bên nhà ông Tư Minh, người Tư Tuyền tiếp xúc nhiều nhất là Trần Bạch Dụ. từng có khoảng thời gian ở nhà mấy năm khi học đại học. Tuy gọi là thân nhưng thực ra cũng chỉ gặp nhau mấy lần.
“ ăn trưa?”
Tư Tuyền gật đầu, bọn họ thong thả bộ đến nhà hàng gần đó. Giờ quá trưa nên nhà hàng khá vắng, chỉ còn đám đông ồn ào ở lại mà Tư Tuyền đoán chắc lại là đám hỗn loạn kia.
“Tuyền Tuyền”
Tư Tuyền quay lại, Trịnh Ý Duy xuất từ con đường khác rảo nhanh về phía . Hôm nay Trịnh Ý Duy rất “đáng ”, phải gọi là “đáng ” vì chị ấy mặc chiếc váy maxi ren trắng dài tận mắt cá chân, đeo chuỗi vòng đá kiểu bohemian dài đến tận hông, đầu đội chiếc nón cói đính bông hoa vải to đùng. Dưới chiếc kính đen to bản là đôi môi gợi cảm thoa son màu hồng cánh sen. Quả phải quá tự tin vào nhan sắc mình mới có thể đủ can đảm chọn những màu son khó nhằn như thế.
Bởi vì quá nhanh, cả người Trịnh Ý Duy gần như lảo đảo lao về phía . Tư Tuyền còn chưa kịp đưa tay ra đỡ bị Trần Bạch Dụ kéo sang bên. Trịnh Ý Duy lao hụt vào người , túm lấy áo Trần Bạch Dụ, hai người ngã thành đống cỏ.
“Ủa.. ủa… sao vậy?” Tư Tuyền đứng vững vội vàng quay lại đỡ Trịnh Ý Duy đứng dậy. cũng có phải yếu ớt lắm đâu, dù Trịnh Ý Duy có lao vào người vẫn đỡ được cơ mà.
“Đứng lên ” Giọng Trần Bạch Dụ trầm trầm, lúc ngã xuống Trịnh Ý Duy kéo theo cả , khiến đập khuỷu tay xuống đất, có vẻ đau đau. Giờ với ta còn lăn lộn thành góc.
Trịnh Ý Duy tức nổ phổi, bình thường giày cao gót mười phân còn có thể chạy như bay, hôm nay chuyển sang scandal bệt, lại làm cú ngã nhớ đời như thế này.
“Chị có sao ?” Lôi kéo lúc, Tư Tuyền cuối cùng cũng đỡ được Trịnh Ý Duy đứng dậy. chiếc váy trắng có vệt xanh xanh do lăn lộn cỏ gây ra, Ý Duy cau mày nhìn nó, nếu phải đói sắp ngất đến nơi rồi muốn về phòng ngay lập tức để thay nó ra.
Trần Bạch Dụ đứng dậy, khuỷu tay đau ê ẩm. thèm nhìn hai chị em mà lập tức vào nhà hàng. qua mấy người đứng bậc thềm xem náo nhiệt, lừ mắt “Nhìn cái gì” rồi thẳng vào trong.
Trịnh Ý Duy cần Tư Tuyền đỡ, tập tễnh vào. Cổ chân hơi đau chút. Trịnh Thiếu Thành đứng bậc thềm cười cợt nhìn, hàm ý “đáng đời, ngã hay lắm”.
Hầu Thần quan tâm hỏi han Tư Tuyền “Em sao chứ?”
ngã, cũng đau có gì sao với sao?