[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Tối nay đọc sướng kinh :yoyo60: thanh niên viết H chuyên nghiệp quá :yoyo58:
      Dưa Hấu Đại Vương thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Công lao của mấy bà Diệp Lạc Vô Tâm, Cuồng Thượng Gia Cuồng cả :v
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    3. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Cứ tưởng thanh niên thân kinh bách chiến :yoyo58:
      Hôm nay có hàng ko :yoyo51:
      Dưa Hấu Đại Vương thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 150:
      Em sợ gì chứ?

      Chưa đến mười hai giờ, Diệp Chính và Nana về đến London. Peter cho người đón bọn họ đến gặp . Đêm qua, Fredrick đem như cáo cắp gà, trừ bộ quần áo duy nhất người kịp đem theo bất kì cái gì, kể cả điện thoại.

      Diệp Chính nhìn , ái ngại hỏi “Em có sao ?”

      “Sao bay đầy trời luôn”. Tư Tuyền rầu rầu, bị đánh nát cả mông, lại còn phải phục vụ lần, khổ để đâu cho hết. Mông bây giờ vẫn còn đau, chỉ cần ngồi tí là cứ như đặt mông lên bàn chông.

      Diệp Chính xoa mũi, đêm qua đến cũng bị bất ngờ. vừa về chưa được bao lâu có người gõ cửa phòng. Fredrick lạnh lùng đứng đó, chỉ câu “Đừng đem những gì cậu học được ra dạy hư Maya” sau đó bỏ mất.

      đứng đần ra, còn chưa kịp giải thích Fredrick biến mất, hiểu ngay chuyện hút cần lúc tối đến tai Fredrick rồi. Fredrick rất chiều Tư Tuyền, nhưng cũng rất nghiêm khắc, chỉ sợ chuyến này lành ít dữ nhiều.

      “Peter, tại sao hôm qua tôi tới nhanh như vậy?”

      Chuyện này Tư Tuyền vẫn thắc mắc. Bay từ London đến Amsterdam, nhanh cũng phải mất ba tiếng. Peter mỉm cười “Chiều hôm qua, sir Fredrick tới Amsterdam rồi nhưng để bàn chuyện công việc, ngài ấy cũng muốn chơi vui vẻ nên cũng báo. Chỉ định hôm nay về cùng mọi người thôi”.

      Buổi chiều, Peter đưa ba người bọn họ trở về nhà ở London, làm như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Ở , chuyện dùng cần sa và cocain được thoáng như Hà Lan. Nếu để ba mẹ biết được, lần sau cũng đừng hòng Tư Tuyền được chơi mình.

      Khi bọn họ về đến trang trại Cây Sồi gần tối. Phải ít nhất tháng Tư Tuyền chưa về nhà nên xe vừa vào đến sân, Tư Tuyền vội vã nhảy xuống, nhào vào người dượng Andrew chuẩn bị nướng thịt bbq. Ông Andrew tay vẫn còn bẩn nhưng cũng cản được con , chỉ ha ha cười lớn.

      chơi có vui ?”

      “Vui ạ!”

      Tư Tuyền buông ông ra, nhanh nhẹn chạy lại gần bàn tiệc. Vú Mary cùng mấy người khác sắp xếp bàn tiệc. Có rất nhiều bia và soda, đĩa to đầy những trái cà chua bi đỏ chót chín trong vườn, nhón quả. là ngọt.

      Bà Mary vui vẻ cười, đặt thêm đĩa ô liu lên bàn, họ còn có cả kim chi Hàn Quốc và củ cải muối. Mấy món này đều là do bà Tư tự làm.

      “Maya, rửa tay ”.

      Fredrick đứng ở hàng hiên gọi . nhanh chóng chạy về phía , hai người cùng vào trong nhà. Khi đứng trong WC có ai, mới dám hỏi

      “Mẹ có hỏi gì ?”

      . Em sợ gì chứ”. Fredrick rửa tay mình, sau đó rửa tay cho , tỉ mẩn kì cọ những ngón tay của sạch. Tư Tuyền cũng hay vận động, nên tay cũng được như những khác, mềm mại như búp hoa. Những ngón tay của mảnh khảnh nhưng rất có lực, khớp xương rất ràng.

      được đâu… được đâu….”

      “Được rồi…” Fredrick thở dài, dù sao Maya cũng còn , đợi thời gian nữa cũng được. đứng ngay sau lưng , nên dường như ôm trọn vào lòng. Fredrick lấy khăn khô lau tay cho , dịu dàng đặt lên đó hôn. thầm “Tin , được chứ?”

      “Được”

      Fredrick mở cửa, Tư Tuyền vội vàng chạy ra ngoài. Ở cùng với , có cảm giác như với Duẫn Tử Hàm. Chẳng có tim đập đỏ mặt gì cả.

      Mọi người ngồi xung quanh bàn tiệc. Nana đưa cho chai bia mở sẵn, trong đĩa của xâu thịt lợn nướng với nấm cục và ớt chuông, khoanh xúc xích bóng nhẫy, có mấy bông cải xanh hấp và cả cà chua.

      Tư Tuyền thoải mái ăn uống, nghe mọi người chuyện, cười ha ha khi gặp điều gì đó buồn cười. Bóng đêm buông xuống nhưng ở đây có treo mấy bóng đèn rất sáng. ngồi lúc đau mông quá chịu được đành đứng dậy lanh chanh ra nước thịt.

      Tư Tuyền quết nước sốt lên miếng sườn cừu, đặt nó lên lò nướng. Nướt sốt cùng với mỡ rơi xuống than kêu xèo xèo, nhanh nhẹn lật mặt sau, lại quết nước sốt. Mùi thơm quyến rũ làm chảy cả nước miếng. Fredrick lại gần , liền giao trọng trách nướng cho , sung sướng đứng bên gặm xúc xích.

      “Đau mông hả?”

      “Tại ai thế?”

      “Nếu em chịu nghe lời sao phải làm thế?”

      “Xì…”

      Rất nhiều lúc, có cảm giác Fredrick còn khó tính hơn cả dượng Andrew. Andrew luôn quan niệm phải cho đứa trẻ có cơ hội lớn lên, được trải nghiệm, được vấp ngã. Nhưng ông hoàn toàn bó tay trước cách dạy dỗ của bà Tư và Fredrick. Tư Tuyền cảm thấy mình lớn lên mà tâm lý hoàn toàn bình thường, hề vặn vẹo, hề mắc bệnh tiểu thư hay ỷ vào gia đình có tiền mà ngạo mạn, quả rất xuất sắc.

      Bữa tối kết thúc khá muộn, mọi người còn ngồi bên ngoài tán gẫu khá lâu. Tư Tuyền phụ mọi người dọn dẹp rồi trở về phòng, tắm. Tắm xong, ra ngoài, NaNa ngồi giường nghịch điện thoại, nhìn thấy liền bảo “ Fredrick bảo cậu sang gặp ấy”.

      Tư Tuyền vò vò cái khăn đầu, trong lòng khỏi run lên. Ở đây cách tốt như nhà ở London hay trang viên St. Edmunth đâu, định ép làm đấy chứ?

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 151:
      Về nhà vẫn là tốt nhất

      Tư Tuyền lề mề lúc lâu, cuối cùng vẫn phải đề Fredrick sang gọi. lù rù theo vào phòng, phòng hai người ở sát cạnh nhau tầng hai, để lúc tiện chăm sóc cho .

      Fredrick khóa cửa, bảo “Nằm lên giường cởi quần ra”

      Tư Tuyền nhìn bằng con mắt khiếp sợ. Fredrick dường như hiểu nghĩ gì, cười đầy nham nhiểm “Nhanh lên, đừng để nhiều”.

      được đâu…. ba mẹ biết đấy”. Tư Tuyền thào, hôm nay quyết phải bảo vệ trinh tiết bằng được.

      “Em nghĩ cái gì đen tối thế? Bôi thuốc!” Fredrick cười xảo trá, cầm tuýp thuốc tiêu sưng chống viêm lên tung tẩy. Trái tim Tư Tuyền vội hạ xuống, đò điên, dọa từ nãy đến giờ.

      nhanh nhẹn lao lên giường, nằm sấp. Giường Fredrick rất mềm mại, ga gối đều được giặt phơi sạch , nhưng luôn có cảm giác có mùi của rất riêng.

      Fredrick lại gần, ngồi lên giường, kéo quần xuống. Dấu vết mông vẫn còn đỏ và sưng, chắc phải vài ngày nữa mới hết được. nặn thuốc, nhàng xoa lên mông , Tư Tuyền hít hơi sâu, gel thuốc mát lạnh theo ngón tay của chạy mông, đến đâu thoải mái đến đó.

      Fredrick chờ thuốc khô mới kéo quần lên cho . Tư Tuyền nằm giường, thở dài đầy thỏa mãn. Đúng là đâu bằng nhà mình, nơi đây luôn làm cảm thấy yên bình nhất. Fredrick nhấc người đặt lên ngực , hai tay luồn vào trong áo xoa lưng. Tư Tuyền dán mặt lên vòm ngực rộng rãi, cảm thấy tim đập chậm rãi, bình ổn. lúc sau, cảm giác như sắp ngủ mất đến nơi Fredrick mới gọi dậy

      “Về phòng ngủ ”.

      Tư Tuyền hàm hồ ừm tiếng, bế ngồi dậy, gục đầu vai . Cứ bé mãi có phải tốt , được ngủ chung với Fredrick có ai dị nghị gì cả.

      đặt chạm chân xuống sàn, giúp dép trong nhà. Tư Tuyền dụi mắt, quả có buồn ngủ. Fredrick đưa ra cửa, định ra ngoài kéo giật lại, thầm “Quên gì rồi?”

      “Ừm?”

      Fredrick cúi xuống, giữ lấy gáy hôn sâu, Tư Tuyền lập tức cảnh giác, bọn họ đứng ngay cạnh cửa đấy.

      Mấy phút sau, Fredrick mới buông ra, hơi thở của vờn mặt, than “Phải nhanh chóng kết hôn mới được, lén lút như thế này khổ quá”

      Tư Tuyền đánh lên người , hờn dỗi về phòng. Mới được bao nhiêu tuổi mà bảo kết hôn, điên nhé.

      Về phòng, Nana tắm xong, đứng ngoài ban công hút thuốc. Tư Tuyền cũng ra ngoài, tự châm thuốc cho mình. Mùa hè ở đây rất tuyệt, nơi đây còn giữ nguyên được cánh đồng cỏ, hồ nước, cánh rừng . Trong trang trại còn có vườn hoa hồng, vườn cây ăn trái và cả vườn rau cho nên chất lượng khí rất tốt. Tư Tuyền có thể ngửi thấy mùi cây cỏ mát mẻ, tiếng côn trùng kêu rỉ rả khe khẽ, gian yên tĩnh đến mức chỉ có vầng trăng lơ lửng trời là gây ra tiếng động.

      “Về nhà vẫn là tốt nhất” Tư Tuyền cảm khái

      Nana trả lời, chỉ lặng lẽ hút thuốc. Khi trang điểm, nhìn mặt Nana rất trẻ và ngây thơ, nhưng luôn ngụy trang cho mình bằng lớp make up cực kì đậm. Kiểu trang điểm và trang phục này dù ở đâu cũng lạ lẫm, nhưng nhà Tư Tuyền hề cảm thấy khó chịu, họ thản nhiên chấp nhận như là thành viên gia đình lâu năm.

      Ngồi hóng gió lúc, hai người trở vào giường. Tư Tuyền vẫn thể nằm ngửa, nhưng nằm sấp khá khó chịu, cứ lật người như tôm. Nana thấy lạ hỏi

      “Cậu sao thế?”

      “Đau mông…” Tư Tuyền ấm ức kêu

      “Sao mà đau”

      Tư Tuyền kéo quần lên cho Nana nhìn, mặt ấy khá shock. Biện pháp trừng phạt cũng là nặng tay.

      “Nana, hôm qua nhìn cậu cũng hút cần thành thạo lắm nhé”

      Nana cười “Vì hút cần nên mới bị tống sang đây đấy. Ở Nhật, chơi mấy thứ đó là phạm pháp, nếu bị phát cậu có thể bị đưa tới trại cai nghiện hoặc trại giáo dưỡng, nếu mua bán có thể tù.”

      “Vậy cơ à?”

      “Tớ nghiện, chỉ chơi chơi thôi. Nếu biết vậy, đáng ra tớ phải hút sớm hơn, haha”

      Tư Tuyền biết gia đình Nana hề thích , là con riêng. Sau khi sang , mỗi tháng cứ đúng ngày bọn họ đều chuyển cho số tiền lớn đủ để chi tiêu thoải mái, sau đó mặc kệ. Thậm chí, các dịp lễ tết họ còn cho nhiều tiền hơn với hi vọng cứ chơi, đừng về Nhật Bản. Từ lúc rời khỏi nhà đến giờ, cũng mấy năm, Nana chưa từng về nước.

      Sáng hôm sau, Tư Tuyền dậy rất sớm, Nana vẫn còn ngủ. nhanh nhẹn thay quần áo, nhàng ra ngoài. Buổi sáng ở trang trại có rất nhiều việc, nên Tư Tuyền thích ngủ nướng như ở London.

      Fredrick cũng dậy, và dượng Andrew chăm sóc mấy con ngựa. Trang trại Cây sồi chuyên nhân giống và mua bán ngựa nên đương nhiên có rất nhiều. Dượng Andrew có khoảng hai mươi nhân công chăm sóc cho chúng. Chỉ là mấy con ngựa trong nhà, là đều do mọi người tự làm.

      Prune ngửi thấy mùi của liền hí vang. vội vàng chạy đến cạnh nó, gần tháng về nhà, nhớ mày biết bao. Prune cọ đầu vào má đầy thân thiết. Tư Tuyền kiểm tra cả người nó, có ở nhà ba vẫn chăm sóc cho nó rất tốt.

      thành thạo đặt yên lên lưng, kéo nó ra khỏi chuồng. Bên ngoài, ngựa của ba và Fredrick đều sẵn sàng. dạo buổi sớm trở thành thói quen được hình thành từ khi còn . Ba người bọn họ nghiêm túc thực quy tắc trăm bước , năm trăm bước vừa cuối cùng mới là ba vòng phi nước kiệu. Tư Tuyền rạp người lưng ngựa, để gió buổi sáng sượt qua vai mang theo mùi cỏ xanh và mùi hơi nước ẩm ướt. Hôm nay ngày nắng rất đẹp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :