TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 149: Im lặng, được chứ?
“Đừng cử động… đau… ngoan…”
Tư Tuyền ngọ ngoạy, muốn vùng vẫy, mông chạm vào quần đau điếng. Tư Tuyền hít hơi, nhịn được nức nở
“Ngoan…”
Giọng Fredrick như ma chú, đặt xuống giường, cởi nốt quần. ôm từ đằng sau, cố gắng chạm vào mông . Fredrick vừa hôn vừa liếm ở gáy và tai, hai tay luồn xuống dưới, tìm xuống chỗ bí . thành thạo tách hai cánh hoa, khẽ ấn xuống, hạt đậu gồ lên, dùng ngón tay ve vuốt nó.
Đụng chạm làm Tư Tuyền cảm thấy khó chịu. Nhưng Fredrick đè ở phía bên , giam vào cơ thể , Tư Tuyền muốn khép chân lại nhưng bị hai chân Fredrick móc kéo ghìm giữ, thỉnh thoảng mông chạm vào người , vừa đau vừa nhức.
Thế nhưng, cơ thể được dạy dỗ quá tốt. Tư Tuyền rất nhanh ướt sũng, thở hổn hển, hai chân tê dại co quắp, ngón tay cứ miết vào hạt đậu đó khiến thể nào tự chủ được rên rỉ. Cuối cùng bất lực gục mặt xuống gối, đạt đến cao trào.
ngón tay Fredrick vào sâu bên trong, tìm được điểm G, khẽ ấn cái. Tư Tuyền run lên, ngón tay khuấy đảo bên trong, nhất định chịu cho dừng phút nghỉ ngơi. Bên trong co thắt rất chặt, siết lấy ngón tay .
Fredrick cho hai ngón tay vào thong thả đưa đẩy. Tư Tuyền khống chế được từ lâu, rên rỉ khóc lóc vì khoái cảm. Cảm thấy đủ, Fredrick dừng lại, Tư Tuyền uốn éo dưới người , giọng mềm nhũn gọi tên .
Fredrick nhấc hông dậy, để mông vểnh lên, trượt vào trong vùng ấm áp. Tư Tuyền hít hơi đầy thỏa mãn, cảm giác quá tuyệt. Fredrick nhàng đưa đẩy, phân thân trượt đến chỗ sâu nhất. Thỉnh thoảng mông vẫn chạm vào người nhưng cảm thấy đau nữa, khoái cảm lấn lướt tất cả.
Tư Tuyền bám lấy hoa văn bằng sắt thành giường, tự chủ được ưỡn người lên. Fredrick ôm lấy từ phía sau. ngậm lấy dái tai , nhay nhay nó, hơi thờ hừng hực phả vào lỗ tai khiến Tư Tuyền rùng cả mình. tay ôm ngực tay luồn xuống dưới vuốt ve chỗ hai người va chạm. Rất nhanh, cả hai người đạt đến cao trào.
Tư Tuyền nhũn cả người trong tay , lúc làm tình quên luôn cả cái mông đau. ngày mệt mỏi cộng với nhiệt tình quá mức của Fredrick, Tư Tuyền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Fredrick giúp lau rửa qua loa, bôi thuốc lần nữa rồi nằm xuống cạnh , cho nằm sấp tay mình rồi cũng ngủ.
Sáng hôm sau, hơn chín giờ mới tỉnh dậy. Tư Tuyền vẫn ngủ, rèm mi dập dờn như cánh bướm, thở đều đều, môi còn hơi bĩu ra. Fredrick lật chăn, mông bớt sưng và đỡ đở hơn đêm qua nhưng nhìn làn da trắng vẫn rất nổi bật. Fredrick chạm lên nó, hơi hối hận vì đánh quá tay. Nhưng nếu làm thế, Maya tiếp tục nhờn với .
Fredrick mặc lại quần áo, cảm thấy hơi đói nên muốn ra khỏi phòng. Vừa mở cửa, Fredrick lạnh toát cả người. Trong bếp có tiếng hát khe khẽ, giọng của dì Tư .
Fredrick lập tức quay lại, chốt cửa phòng, đến bên giường, bịt miệng Maya, gọi dậy. Tư Tuyền bị bịt miệng rất khó chịu, bị đánh thức càng khó chịu hơn, vùng vằng giãy ra. Fredrick thầm vào tai “Suỵt! Dì Tư ở đây”
Tư Tuyền chớp mắt, trong vòng ba giấy tỉnh táo hẳn, nhưng lại khống chế được tim đập thình thịch. Fredrick nhìn ánh mắt hoảng loạn của , khẽ khàng “Im lặng, được chứ?”. Tư Tuyền ngoan ngoãn gật đầu.
Thực ra mỗi phòng đều cách rất tốt, có hét lên dì Tư cũng chẳng nghe thấy được.
Fredrick tìm ví, lấy trong ví ra mấy tờ tiền mệnh giá lớn đưa cho , “ dụ dì ra ngoài, em chờ lát rồi rời khỏi phòng , biết chưa?”
Tư Tuyền gật đầu, trời ơi. Liệu mẹ có phát ra ? Sao có nhà mà mẹ lại lên London là sao?
Fredrick nhặt quần áo rơi vãi sàn đưa cho , sau đó ra ngoài. giả vờ như vừa ngủ dậy, dì Tư rất nhanh phát ra , vui vẻ
“Dì tưởng con công chuyện? Sao ở nhà rồi?”
“Hôm qua xong việc sớm, con về luôn. Maya vẫn chưa về phải ?”
“Chưa về, dì gọi cho nó được. Gọi cho Mark nó hai đứa kia còn ngủ, nhưng chiều nay về. Dì định bảo còn ngày nghỉ nữa, đón chúng nó về trang viên chơi. Andrew cứ càu nhàu bọn biền biệt, ông ấy cũng nhớ Maya lắm”.
Fredrick đón lấy cốc nước cam dì Tư vừa làm xong đưa cho , uống hơi hết cả cốc. ngờ lại khát nước như vậy.
“Buổi chiều bọn chúng mới về. Hôm nay dì có kế hoạch gì ạ?”
“, chờ bọn chúng thôi. Con phải đâu à?”
Fredrick nghĩ rất nhanh, đặt chiếc cốc xuống bàn, nhàng
“Có buổi triển lãm tranh lúc mười giờ ba mươi, trong đó có bức tranh chú Andrew rất thích. Nếu dì rảnh, chúng ta tới đó xem xét chút”.
Bà Tư chớp mắt, ngoài ngựa Andrew còn đặc biệt thích sưu tập tranh tĩnh vật. Fredrick vẫn thường xuyên mua tặng cho ông
“Được. Dì chuẩn bị bữa sáng cho con rồi chúng ta nhé?”
“Thôi cần, con đói. Lát nữa chúng ta ăn trưa sớm chút là được. Dì chờ chút con thay đồ”.
Dì Tư gật đầu, Fredrick nhanh chóng quay lại phòng, chốt cửa. Dù lão luyện thương trường đến mấy, nhưng dối dì Tư , cũng chột dạ vô cùng.
Maya có trong phòng, nhanh chóng vào trong phòng thay đồ, thấp giọng gọi “Maya… ra đây”.
Tư Tuyền đẩy cánh tủ quần áo, ngồi gọn lỏn trong đó, mặt đầy lo lắng. Fredrick vừa thấy thương vừa thấy buồn cười.
nhanh nhẹn thay đồ, sau đó bảo “ đưa dì ngay, mười lăm phút nữa em hãy ra khỏi phòng nhé”.
Tư Tuyền gật đầu, Fredrick hôn lên trán rồi bước ra ngoài. Tư Tuyền ngồi trong đó khá lâu mới rón rén bước ra ngoài, như kẻ trộm chạy vù về phòng mình, hồi hộp đến mức tim bắn ra ngoài, chỉ sợ dì Tư đột ngột quay lại.
Tư Tuyền nhanh chóng thay quần áo, khi bước ra Peter chờ sẵn ở ngoài. dùng điện thoại của gọi cho Nana nhưng ấy tắt máy. Peter
“Sáng nay Natsuki và cậu Mark lên máy bay về London rồi. Tôi báo ấy gọi cho ngay khi xuống sân bay”.
Tư Tuyền gật đầu, giờ chờ ở nhà cũng phải cách an toàn, dì Tư có thể về bất cứ lúc nào. nhanh chóng quyết định, bảo Peter đưa mình đến nhà Nana. Nana luôn có chìa khóa dự phòng để ở chỗ bí mật bên ngoài, như vậy an toàn hơn.