[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 146:
      Bước ra ngoài thế giới

      Sau kì nghỉ đó, mối quan hệ của bọn họ vẫn luôn ràng như vậy. Tư Tuyền hẳn là trốn tránh , nhưng cứ có cơ hội là chuồn mất. Nhất là khi Nana khám phá ra niềm vui mới, du lịch bụi.

      Kì nghỉ lễ phục sinh đó, Nana đến Nottingham, thăm làng quê ở miền nam nước . mình, chủ yếu di chuyển bằng tàu, xe bus và bộ. Khi trở về, tâm trạng rất thoải mái.

      Tư Tuyền bắt đầu bị cuốn vào những chuyến du lịch bụi đó. Hầu hết cuối tuần, nếu hai người về trang trại ngựa, khoác balo lên đường du lịch. Các địa điểm được chọn rất ngẫu nhiên. thông tin lễ hội nào đó báo, kiến trúc cổ đặc biệt Tư Tuyền muốn thấy tận mắt, thậm chí đơn giản chỉ là đánh số thứ tự rồi bốc thăm ngẫu nhiên. Trong vòng năm, cả hai hầu như đặt chân đến khắp các miền quê ở , tận hưởng những buổi sáng mát lành, thức ăn địa phương và hoa quả tươi mới.

      Fredrick đương nhiên rất hài lòng. thỉnh thoảng tóm được như tóm con gà con áp dụng luật trừng phạt thuộc địa vô cùng tàn bạo. Tuy nhiên có cấm cũng làm gì được, mà tinh thần lại tốt hơn nhiều, cho nên chỉ thay đổi vệ sĩ cho để tiện lại hơn.

      Bởi vậy Nikki điên rồ mới xuất . Đó là có hàng ngàn bộ mặt, khả năng hộ vệ khỏi phải bàn cãi. Điểm đặc biệt nhất ấy chỉ bám theo chứ lộ mặt. Và nếu Tư Tuyền ra hiệu hay gặp nguy hiểm ấy xuất .

      Những chuyến đó tuy dì Tư tán thành nhưng dượng Andrew lại rất ủng hộ. Dù sao thời trẻ, ông cũng và làm việc ở khá nhiều nơi, sau khi kết hôn mới ở nhà xây dựng trang trại ngựa. Ông luôn cảm thấy việc dì Tư và Fredrick lúc nào cũng chiều chuộng cách thái quá là tốt nhưng lại bất lực làm gì được.

      Tư Tuyền cũng cảm thấy như vậy, những chuyến cho cái nhìn khác về cuộc sống. Bi kịch của chỉ là hạt cát rất so với những người khác. Những trải nghiệm đó khiến cho Tư Tuyền cảm thấy mình cũng sống.

      Tư Tuyền đặc biệt thích cuộc sống như thế, Fredrick cũng ngăn cản . Mối quan hệ của họ giống như cái phao bơi lập lờ, nếu mắt để ý, tâm phiền.

      Kết thúc năm thứ ba, theo đúng kế hoạch Tư Tuyền thực tập ở AOA.PM, chưa có giầy phép hành nghề nên vẫn thể đứng tên bản vẽ. Hầu hết các bản vẽ của đều do Diệp Chính kí tên. Thứ duy nhất khác là tiền lương, so với cách đây hai năm chỉ nhận được 1500£ giờ nhận khoảng 3000£. Đó cũng là con số khá lớn so với thu nhập bình quân ở rồi, kiến trúc dù sao cũng là trong những ngành có mức thu nhập cao nhất.

      Để ăn mừng cho dịp này, Tư Tuyền và Nana quyết định Hà Lan, Diệp Chính cũng theo. Tư Tuyền từng đến Hà Lan ba lần, hầu hết đều cùng Fredrick, nhớ gì nhiều ngoài việc thủ đô Amsterdam chỗ nào cũng có kênh đào, sông nước và có những cánh đồng hoa rất đẹp.

      Lần này, Amsterdam sống động hơn nhiều. Vẫn có những con kênh và những con thuyền gỗ lướt ở đó. Bọn họ ngồi ở quán cafe ven kênh đào Raamgracht, ngắm nhìn những con thuyền lững lờ trôi. Có vẻ ngày nắng nên hầu hết mọi người đều rất vui vẻ.

      Dưới mái hiên nhà, hoa phong lữ nở đủ các màu, hoa hồng dường như trở thành hoa dại khi nó vươn mình đến bất kì đâu nó muốn. Ban ngày bọn họ thăm hầu hết các kiến trúc cổ được xây dựng bằng đá, gỗ, gạch… vẫn còn tồn tại và được bảo tồn rất tốt. Ban đêm, Amsterdam khác ra.

      phố đèn đỏ , những quán bar tấp nập người ra vào, hầu hết đều trẻ tuổi, đủ các màu da. Bọn họ lẫn giữa những chàng hippy và bạn da màu. Những cặp đôi âu yếm hôn nhau trong góc tối. Cứ cách quãng lại có quán cafe hay bar có kí hiệu cho phép hút cần sa và cocaine. Tư Tuyền vô cùng tò mò, chưa từng thử bao giờ.

      Diệp Chính và Nana bất lực, cản nổi , bọn họ đành vào quán cafe mà Diệp Chính cho là sạch nhất. Bên trong khá thấp, đầy những chiếc bàn trải khăn kẻ caro đỏ cũ kĩ và mấy lọ hoa héo úa.

      Bọn họ chọn góc, Diệp Chính chịu trách nhiệm gọi đồ. Phục vụ đem ra mấy điều thuốc, cafe và cả rượu. Ở đây, mỗi người chỉ được mua lượng nhất định, và chỉ được dùng ở bên trong quán.

      Tư Tuyền tò mò nhìn điếu thuốc ngắm nghía, khác mấy so với thuốc lá bình thường. Nana châm lửa cho , hít hơi , mùi hôi xộc vào phổi, kinh hơn so với thuốc lá nhiều. Tuy nhiên sau khi quen mùi cũng quá tệ. cảm thấy bản thân mình chậm chạp hẳn lại, máy móc ngồi đờ ra nhìn Diệp Chính và Nana thành thạo ngồi nhả từng vòng khói. Đồng tử bắt đầu giãn, trong bóng tối mắt Tư Tuyền sáng lên như mắt mèo, có thể nhìn từng sợi vải thô ráp khăn trải bàn hay nghe điệu nhạc lờ đờ uể oải phát ra từ cái loa tường
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 147:
      Hà Lan xinh đẹp

      Tuy nhiên, đặc biệt thích cảm giác này, càng ngày càng cảm thấy chóng mặt, hoa mắt, buồn nôn, thậm chí còn vững. Cuối cùng, Nana phải dìu vào nhà vệ sinh, Tư Tuyền ói trong cái bồn cầu cáu bẩn hết bữa tối, mật xanh mật vàng đều đẩy ra bằng hết mới cảm thấy đỡ hơn.

      Nana đưa cho điếu thuốc, Tư Tuyền lắc đầu. Cứ ngửi thấy mùi thuốc là thấy buồn nôn. Diệp Chính cầm lấy đồ của bọn họ chờ ở cửa. khí bên ngoài ùa vào phổi, khác hẳn khí đặc quánh ở trong phòng.

      đưa cho chai nước lọc, nhìn dáng vẻ tơi tả của Tư Tuyền hỏi “Lần sau còn muốn thử ?”

      Tư Tuyền lắc đầu, chắc là hợp với mấy thứ này. Có lần theo bọn bạn bar chơi cũng từng thử nửa viên thuốc lắc. Kết quả cũng chẳng khá hơn hôm nay là mấy, ói mửa nôn ọe, mấy người vệ sĩ còn phải đưa rửa ruột. Lần đó bị Fredrick nhốt trong nhà, cắt tiền tiêu vặt hẳn tháng.

      “Sao có vẻ rành rẽ quá vậy?”

      “Chưa có gì mà chưa từng thử qua. Có điều, thích tâm trí mình phụ thuộc vào bất kì điều gì”.

      Ở Bắc Kinh, lúc học cấp ba, Diệp Chính cùng đám bạn bè cũng phải ngoan hiền gì. Đều còn trẻ và đều có tiền, nên chơi cũng bạo.

      Vì Tư Tuyền mất hết sức lực nên bọn họ rời phố đèn đỏ khá sớm. Lần đầu phê cần của Tư Tuyền đúng là chẳng ra làm sao.

      Tư Tuyền và Nana ở chung phòng, vừa về đến khách sạn, việc đầu tiên làm là tắm. cứ có cảm giác mùi cần ám vào người rất hôi.

      Tư Tuyền thỏa mãn ngâm mình trong phòng tắm cả tiếng đồng hồ. Lúc ra ngoài giật mình đến suýt lăn ra sàn, Fredrick ngồi giường, u ám nhìn . Nana biết đâu mất.

      chột dạ nhìn đồng hồ, từ lúc rời quán cafe đó đến giờ bọn họ mới chỉ ăn bữa khuya, về khách sạn, tắm cùng lắm được ba tiếng đồng hồ. Fredrick có phải là superman vậy.

      “Về nhà ngay lập tức” Giọng Fredrick lạnh băng.

      Tư Tuyền còn bần thần thấy nhỏm dậy vội vàng

      “Em còn chưa chơi hết mà. Nana đâu rồi?”

      “Em còn muốn chơi à?” Fredrick giận dữ quát lên. tóm lấy chỉ bằng tay lôi ra cửa. vùng vẫy thế nào cũng ra, bị lôi thẳng lên xe, chạy đường đến sân bay Schiphol. Chiếc chuyên cơ của Fredrick chờ sẵn ở đó, còn chưa kịp ngồi vững được thông báo máy bay chuẩn bị cất cánh. Trời ạ, có khác gì bắt cóc con tin hay cơ chứ.

      Tư Tuyền hậm hực nhìn ., Fredrick quan tâm đến , nhắm mắt nghỉ ngơi. Peter đem đến cho cốc sữa ấm, thoải mái

      nên uống, dễ chịu hơn đấy”

      Nikki chết tiệt, chắc là ta báo cho Fredrick chuyện hút cần. Tư Tuyền cầm cốc sữa uống, đúng dễ chịu hơn hẳn. Cảm giác khó chịu trong dạ dày dịu bớt, bắt đầu thấy đói. Lúc nãy tuy ăn đêm, nhưng vì vẫn cảm thấy khó chịu nên chẳng ăn được bao nhiêu.

      Peter đúng là vô cùng thấu hiểu lòng người, dọn lên cho ít súp, bánh mì và ít thịt cừu hầm. Tư Tuyền ăn rất nhanh, lần đầu tiên ăn hết sạch phần ăn mà chưa thấy no.

      Máy bay hạ cánh xuống sân bay London Stansted, bên ngoài cổng Harrods có chiếc xe đen quen thuộc chờ sẵn. Tư Tuyền hùng hổ chui vào xe, dù sao cũng được ăn no, có chết cũng phải làm ma đói.

      Về đến nhà gần ba giờ sáng, khí thế của Tư Tuyền xẹp nửa, dù sao hôm nay chơi cả ngày cũng rất mệt. Tuy nhiên, vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống ghế. Theo kinh nghiệm, nhất định phải cho Fredrick phát hỏa lúc mới có thể ngủ ngon.

      Fredrick lạnh lùng cởi áo vest. thèm nhìn , dù đem về nhà nhưng ngọn lửa giận dữ tài nào dập xuống được. Cuối cùng hít sâu hơi, mở miệng hỏi

      “Cảm giác thế nào?”

      “Tệ lắm, đau đầu, hoa mắt, chóng mặt. Em phải vào WC để nôn.” Tư Tuyền cau mày, rùng cả mình khi nhớ lại cảm giác ấy.

      Fredrick lại gần, chống hai tay lên thành sofa, giam cầm trong khoảng gian của mình. Ngược sáng nên nhìn mặt , chỉ nghe giọng lạnh lẽo vô cùng.

      như thế nào?”

      “Cấm tuyệt đối được dùng chất kích thích” Tư Tuyền run run trả lời.

      Rượu và thuốc lá là cảnh giới cao nhất Fredrick cho phép chạm đến.

      “Em chỉ muốn thử… xíu…” Tư Tuyền lí nhí , cố gắng biện hộ “Nó rất kinh khủng, em thích nó…” Dám câu thích thôi, cam đoan Fredrick bóp chết ngay tắp lự.

      Tư Tuyền nghe thấy tiếng Fredrick cười đầu mình. Cả người run lên, Fredrick càng lúc giận dữ lại càng ôn hòa, tiếng cười của khác gì tiếng cười của nữ thần báo tử.

      “Em dám thử, có biết bị phạt như nào ?”

      bị đánh…” Nikki chết tiệt, dám bán đứng . ràng thỏa thuận với chị ta.

      Dường như Fredrick đọc được suy nghĩ của , giọng rất . “Nickki cũng bị phạt vì tội báo cáo. Em tưởng chỉ cần Nickki biết ư? Ngay từ lúc Mark mua thuốc, biết rồi.”
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 148:
      Trừng phạt

      Tư Tuyền chớp mắt, chợt hiểu ra. Khách muốn mua cần sa đều phải khai báo với quán cafe, cảnh sát Hà Lan lập tức biết khách muốn mua bao nhiêu. Có lẽ ngay lúc đó, thông tin của cũng lập tức bị gửi đến cho Fredrick.

      “Tự nguyện hay muốn động thủ?”

      Tư Tuyền run lên, nhìn với ánh mắt cầu xin nhưng Fredrick hề động lòng. Đôi mắt xanh xám của rất lạnh lùng. chậm rãi đứng dậy vào phòng. Tư Tuyền hít hơi rồi cũng theo. Thôi được rồi, chết sớm siêu thoát sớm.

      Fredrick ngồi lên giường, Tư Tuyền tần ngần đứng ở cửa dám tới. Fredrick nhịp nhịp tay đùi, mặn nhạt .

      “Lại đây”

      Tư Tuyền chậm chạp đến bên cạnh , Fredrick lôi rất nhanh, kịp cầm theo điện thoại, thể gọi điện cầu cứu ba mẹ. Tư Tuyền rất sợ Fredrick đánh chết mình luôn, tội lần này quá lớn. Từ đến lớn, ba mẹ chưa từng dùng bạo lực dạy dỗ , chỉ có Fredrick. Khi hư, nghe lời để tóm được, nhất định phải đánh đến sưng cái mông lên mới thôi. Lớn lên chút, làm thế nữa. Tuy nhiên, sau lần dùng chất kích thích cách đây mấy năm, Fredrick từng đe nếu còn dám chạm vào giới hạn này, Tư Tuyền cứ cẩn thận, coi chừng bị đánh cho nát mông. ngờ, vẫn còn nhớ mà lại còn có ý định làm .

      Fredrick chịu nổi chậm chạp của , tóm lấy đặt nằm sấp đùi mình, lưu loát cởi quần. Tư Tuyền hít ngụm khí lạnh, chưa đầy ba giây, cái mông hoàn toàn bị lột trần.

      “Ba…” Bàn tay Fredrick hạ xuống mông , Tư Tuyền suýt soa vì đau, đánh , hề tay, chắc là giờ mông phải hằn nguyên bàn tay mất.

      “Biết sai ở đâu chưa?” bàn tay nữa giáng xuống

      “Hức…” Tư Tuyền cắn môi, cảm giác sau mông nóng rát lên. Cứ mỗi lần Fredrick hạ tay xuống, cả người lại nảy lên nhưng tài nào giãy dụa được. Trong phương diện này, Fredrick luôn là người chiến thắng. cao to, khỏe mạnh hơn nhiều.

      Tư Tuyền nhịn được hét toáng lên, vừa khóc vừa hét. thở hồng hộc, bài học lần này nhất định khắc rất sâu, cãi lời Fredrick hậu quả rất thảm.

      Đủ ba mươi lần, Fredrick mới chịu dừng lại, Tư Tuyền nằm sấp người , có tí cảm giác nào. Mông vừa sưng vừa nóng vừa rát vừa đau. Fredrick nhấc dậy, xoay cho ngồi đùi , Tư Tuyền ngồi nổi, quỳ hai đầu gối giường. Mông hễ cứ chạm xuống quần là lại đau đến phát khóc.

      “Biết sai chưa?”

      Tư Tuyền ủy khuất gật đầu.

      “Lần sau còn dám thế ?”

      Lắc đầu.

      “Nếu còn có lần sau, hình phạt tăng gấp đôi. Đừng tưởng dám đánh em” Fredrick vẫn lạnh lùng, nhưng băng giá trong mắt tan ít.

      Tư Tuyền run run gật đầu, món cần sa đó quá nguy hiểm, cũng muốn thử lần nữa, cần Fredrick phải dọa.

      Fredrick nhấc dậy, cho nằm sấp người giường. Tay Tư Tuyền chạm lên mông, hít hà hơi. Đau quá.

      Fredrick nhanh chóng trở lại, nặn thuốc tiêu sưng kháng viêm ra bôi cho . Bàn tay mang theo thuốc mát lạnh lướt mông. Tư Tuyền thấy đỡ đau hẳn nhưng vẫn khỏi khinh bỉ . Đánh đến thành ra như vậy còn giả bộ xót thương cái nỗi gì.

      “Maya, có những giới hạn em nên chạm tới”

      “Em biết rồi” Tư Tuyền càu nhàu. Tay Fredrick rất mát, xoa rất thích.

      kéo áo lên, Tư Tuyền vội vàng giữ chặt lấy “ làm gì thế? Đau lắm, em làm gì đâu”

      “Xoa lưng”

      Tư Tuyền buông tay, xoa lưng được. rất thích được xoa lưng khi ngủ nhưng lớn rồi chẳng ai xoa lưng cho . Cho nên Tư Tuyền bài xích việc ngủ cùng Fredrick, có thể xoa lưng cho cả đêm.

      Fredrick cởi móc áo lót, nhàng vuốt ve lưng , Tư Tuyền rùng mình vì thỏa mãn. Môn thể thao ưa thích của là cưỡi ngựa, bắn súng, đấu kiếm nên tay lúc nào cũng có mấy vết chai mờ mờ, lớp da cứng chạm vào da rất dễ chịu.

      Tư Tuyền hết ấm ức hẳn, chiêu vừa đấm vừa xoa của quá hữu hiệu.

      Đột nhiên Fredrick cúi xuống, hơi thở nóng rực của rà lên lưng , khàn khàn hỏi “Thích ?”

      “Thích…” Tư Tuyền thở hắt ra, hơi thở của làm sởn hết cả gai ốc.

      Tư Tuyền hề biết rằng, tư thế nằm của vô cùng dụ hoặc. drap satin màu xám bạc, thân thể trắng trẻo, mịn màng. Hai mông vì đau nên vểnh lên, hồng hồng, đó vẫn còn in dấu bàn tay đỏ. Cực kì khiêu khích.

      Người nào đó nhịn được cởi cà vạt, cởi áo sơ mi. Tư Tuyền thiu thiu ngủ thấy xoa lưng nữa liền khẽ làu bàu “Fredrick…”

      điệu mềm mại như có như cọ vào lòng . được, nhịn được, mấy tuần nay rồi.

      “Maya ngoan…” Fredrick dịu dàng gọi. Tay nhàng vuốt ve lưng , rải tấm lưng trắng ngần những nụ hôn ướt át. Lưỡi thay thế tay, liếm láp nhấm nháp món thạch trắng mịn. Tư Tuyền khẽ run lên, Fredrick luồn hai tay xuống dưới xoa nắn ngực. Tư Tuyền giật bắn mình, đánh đau thế còn dám đòi hỏi. Nhưng vẫn yếu ớt kêu “Đau lắm…”
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 149:
      Im lặng, được chứ?

      “Đừng cử động… đau… ngoan…”

      Tư Tuyền ngọ ngoạy, muốn vùng vẫy, mông chạm vào quần đau điếng. Tư Tuyền hít hơi, nhịn được nức nở

      “Ngoan…”

      Giọng Fredrick như ma chú, đặt xuống giường, cởi nốt quần. ôm từ đằng sau, cố gắng chạm vào mông . Fredrick vừa hôn vừa liếm ở gáy và tai, hai tay luồn xuống dưới, tìm xuống chỗ bí . thành thạo tách hai cánh hoa, khẽ ấn xuống, hạt đậu gồ lên, dùng ngón tay ve vuốt nó.

      Đụng chạm làm Tư Tuyền cảm thấy khó chịu. Nhưng Fredrick đè ở phía bên , giam vào cơ thể , Tư Tuyền muốn khép chân lại nhưng bị hai chân Fredrick móc kéo ghìm giữ, thỉnh thoảng mông chạm vào người , vừa đau vừa nhức.

      Thế nhưng, cơ thể được dạy dỗ quá tốt. Tư Tuyền rất nhanh ướt sũng, thở hổn hển, hai chân tê dại co quắp, ngón tay cứ miết vào hạt đậu đó khiến thể nào tự chủ được rên rỉ. Cuối cùng bất lực gục mặt xuống gối, đạt đến cao trào.

      ngón tay Fredrick vào sâu bên trong, tìm được điểm G, khẽ ấn cái. Tư Tuyền run lên, ngón tay khuấy đảo bên trong, nhất định chịu cho dừng phút nghỉ ngơi. Bên trong co thắt rất chặt, siết lấy ngón tay .

      Fredrick cho hai ngón tay vào thong thả đưa đẩy. Tư Tuyền khống chế được từ lâu, rên rỉ khóc lóc vì khoái cảm. Cảm thấy đủ, Fredrick dừng lại, Tư Tuyền uốn éo dưới người , giọng mềm nhũn gọi tên .

      Fredrick nhấc hông dậy, để mông vểnh lên, trượt vào trong vùng ấm áp. Tư Tuyền hít hơi đầy thỏa mãn, cảm giác quá tuyệt. Fredrick nhàng đưa đẩy, phân thân trượt đến chỗ sâu nhất. Thỉnh thoảng mông vẫn chạm vào người nhưng cảm thấy đau nữa, khoái cảm lấn lướt tất cả.

      Tư Tuyền bám lấy hoa văn bằng sắt thành giường, tự chủ được ưỡn người lên. Fredrick ôm lấy từ phía sau. ngậm lấy dái tai , nhay nhay nó, hơi thờ hừng hực phả vào lỗ tai khiến Tư Tuyền rùng cả mình. tay ôm ngực tay luồn xuống dưới vuốt ve chỗ hai người va chạm. Rất nhanh, cả hai người đạt đến cao trào.

      Tư Tuyền nhũn cả người trong tay , lúc làm tình quên luôn cả cái mông đau. ngày mệt mỏi cộng với nhiệt tình quá mức của Fredrick, Tư Tuyền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

      Fredrick giúp lau rửa qua loa, bôi thuốc lần nữa rồi nằm xuống cạnh , cho nằm sấp tay mình rồi cũng ngủ.

      Sáng hôm sau, hơn chín giờ mới tỉnh dậy. Tư Tuyền vẫn ngủ, rèm mi dập dờn như cánh bướm, thở đều đều, môi còn hơi bĩu ra. Fredrick lật chăn, mông bớt sưng và đỡ đở hơn đêm qua nhưng nhìn làn da trắng vẫn rất nổi bật. Fredrick chạm lên nó, hơi hối hận vì đánh quá tay. Nhưng nếu làm thế, Maya tiếp tục nhờn với .

      Fredrick mặc lại quần áo, cảm thấy hơi đói nên muốn ra khỏi phòng. Vừa mở cửa, Fredrick lạnh toát cả người. Trong bếp có tiếng hát khe khẽ, giọng của dì Tư .

      Fredrick lập tức quay lại, chốt cửa phòng, đến bên giường, bịt miệng Maya, gọi dậy. Tư Tuyền bị bịt miệng rất khó chịu, bị đánh thức càng khó chịu hơn, vùng vằng giãy ra. Fredrick thầm vào tai “Suỵt! Dì Tư ở đây”

      Tư Tuyền chớp mắt, trong vòng ba giấy tỉnh táo hẳn, nhưng lại khống chế được tim đập thình thịch. Fredrick nhìn ánh mắt hoảng loạn của , khẽ khàng “Im lặng, được chứ?”. Tư Tuyền ngoan ngoãn gật đầu.

      Thực ra mỗi phòng đều cách rất tốt, có hét lên dì Tư cũng chẳng nghe thấy được.

      Fredrick tìm ví, lấy trong ví ra mấy tờ tiền mệnh giá lớn đưa cho , dụ dì ra ngoài, em chờ lát rồi rời khỏi phòng , biết chưa?”

      Tư Tuyền gật đầu, trời ơi. Liệu mẹ có phát ra ? Sao có nhà mà mẹ lại lên London là sao?

      Fredrick nhặt quần áo rơi vãi sàn đưa cho , sau đó ra ngoài. giả vờ như vừa ngủ dậy, dì Tư rất nhanh phát ra , vui vẻ

      “Dì tưởng con công chuyện? Sao ở nhà rồi?”

      “Hôm qua xong việc sớm, con về luôn. Maya vẫn chưa về phải ?”

      “Chưa về, dì gọi cho nó được. Gọi cho Mark hai đứa kia còn ngủ, nhưng chiều nay về. Dì định bảo còn ngày nghỉ nữa, đón chúng nó về trang viên chơi. Andrew cứ càu nhàu bọn biền biệt, ông ấy cũng nhớ Maya lắm”.

      Fredrick đón lấy cốc nước cam dì Tư vừa làm xong đưa cho , uống hơi hết cả cốc. ngờ lại khát nước như vậy.

      “Buổi chiều bọn chúng mới về. Hôm nay dì có kế hoạch gì ạ?”

      , chờ bọn chúng thôi. Con phải đâu à?”

      Fredrick nghĩ rất nhanh, đặt chiếc cốc xuống bàn, nhàng

      “Có buổi triển lãm tranh lúc mười giờ ba mươi, trong đó có bức tranh chú Andrew rất thích. Nếu dì rảnh, chúng ta tới đó xem xét chút”.

      Bà Tư chớp mắt, ngoài ngựa Andrew còn đặc biệt thích sưu tập tranh tĩnh vật. Fredrick vẫn thường xuyên mua tặng cho ông

      “Được. Dì chuẩn bị bữa sáng cho con rồi chúng ta nhé?”

      “Thôi cần, con đói. Lát nữa chúng ta ăn trưa sớm chút là được. Dì chờ chút con thay đồ”.

      Dì Tư gật đầu, Fredrick nhanh chóng quay lại phòng, chốt cửa. Dù lão luyện thương trường đến mấy, nhưng dối dì Tư , cũng chột dạ vô cùng.

      Maya có trong phòng, nhanh chóng vào trong phòng thay đồ, thấp giọng gọi “Maya… ra đây”.

      Tư Tuyền đẩy cánh tủ quần áo, ngồi gọn lỏn trong đó, mặt đầy lo lắng. Fredrick vừa thấy thương vừa thấy buồn cười.

      nhanh nhẹn thay đồ, sau đó bảo đưa dì ngay, mười lăm phút nữa em hãy ra khỏi phòng nhé”.

      Tư Tuyền gật đầu, Fredrick hôn lên trán rồi bước ra ngoài. Tư Tuyền ngồi trong đó khá lâu mới rón rén bước ra ngoài, như kẻ trộm chạy vù về phòng mình, hồi hộp đến mức tim bắn ra ngoài, chỉ sợ dì Tư đột ngột quay lại.

      Tư Tuyền nhanh chóng thay quần áo, khi bước ra Peter chờ sẵn ở ngoài. dùng điện thoại của gọi cho Nana nhưng ấy tắt máy. Peter

      “Sáng nay Natsuki và cậu Mark lên máy bay về London rồi. Tôi báo ấy gọi cho ngay khi xuống sân bay”.

      Tư Tuyền gật đầu, giờ chờ ở nhà cũng phải cách an toàn, dì Tư có thể về bất cứ lúc nào. nhanh chóng quyết định, bảo Peter đưa mình đến nhà Nana. Nana luôn có chìa khóa dự phòng để ở chỗ bí mật bên ngoài, như vậy an toàn hơn.
      Dưa Hấu Đại VươngTĩnh Đông thích bài này.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Tĩnh Đông thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :