TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 145: Đó là kì nghỉ rực rỡ nhất
Kết thúc quá trình, Tư Tuyền nằm sấp người Fredrick, chân tay bủn rủn có tí sức lực nào. Bữa sáng chẳng ăn được bao nhiêu bay hết sạch. còn sức để chống cự nữa, chỉ có thể hờn dỗi cắn cắn lên ngực .
Fredrick hái bông hoa thủy tiên, cài lên vành tai , thầm “Nhìn em cực kì giống tinh hoa”
“Tiên nữ chứ” Tư Tuyền cau mày, hình dung với tinh, có phải quá đáng lắm ?
“Tiên nữ khó bảo như em, haha”
Tư Tuyền buồn bực đánh lên người . Vậy mà cũng mở miệng được. Có điều chẳng có mấy sức lực, bụng dạ sôi lên òng ọc.
“ lấy đồ ăn cho em”. Fredrick đặt Tư Tuyền xuống thảm cỏ, Tư Tuyền nhịn đươc hít hơi vì tiếc, thảm hoa đẹp thế mà bị bọn họ lăn lộn chẳng ra hình dáng gì.
Fredick cũng điên rồ , dám làm giữa thanh thiên bạch nhật như này. Tư Tuyền với lấy áo sơ mi của trùm lên người. Fredrick nhanh chóng quay lại, mang theo đồ ăn đặt trong cái túi da. Năm nào cũng chu đáo chuẩn bị đồ ăn thêm cho như thế. Bên trong có thịt nguội, xúc xích, thịt gà với mấy cái bánh kếp nhân thịt, mấy quả táo và lê, hôp cherry, dây tây vẫn còn lạnh ngắt, mấy chai nước ép nhà làm.
Tư Tuyền thích thú ăn uống trong khi Fredrick nhấm nháp rượu vang. mặc lại quần nhưng có áo mặc, ngồi mặt đất lỡ đãng ngắm xung quanh. Tư Tuyền như con mèo lười dựa vào , cố gắng ních no cái bụng của mình.
Đột nhiên Fredrick cúi xuống hôn , rượu vang từ miệng tràn sang khoang miệng . kịp phản ứng, Tư Tuyền oanh liệt bị sặc. Fredrick vỗ lưng cho , cười dứt. Đôi mắt xám xanh cong cong lên nhìn rất nhu hòa. Đây là vẻ mặt thường thấy của khi đối diện với nên Tư Tuyền rất ngạc nhiên khi người ta nhận xét về là con sói xám lạnh lùng, tàn nhẫn.
Fredrick kiên nhẫn chờ đợi ăn no, dịu dàng đưa giấy cho lau miệng sau đó mới hỏi “Ăn no chưa?”
“No rồi”. Tư Tuyền thoải mái nằm lăn ra bãi cỏ, những cành cây sột soạt dưới lưng . Fredrick chồm lên người , định cởi cúc áo, Tư Tuyền cuống cuồng giữ lấy tay hỏi “ làm gì thế?”
“Đương nhiên là ăn em. Bỏ đói mấy tháng, có tí lương tâm nào cả”
Xin thứ lỗi, sai rồi. Fredrick chưa bao giờ ôn hòa dịu dàng, là con sói hung hiểm độc ác nhất. Cả buổi sáng hôm đó, bọn họ lăn lộn cánh đồng. Tư Tuyền mệt đến mức thiếp trong lòng , được ôm trong khoang ngực rộng rãi, ngủ giấc thỏa mãn.
Buổi chiều khi bọn họ trở lại, Tư Tuyền trông như vừa từ trong rừng ra. Đầu tóc rối bù, quần áo may mắn đến nỗi nhàu nhĩ lắm. Fredrikc mặc chiếc áo bị dày vò đến ra hình. Quản gia còn tưởng bọn họ gặp cướp.
Có điều, năm nào họ cũng lăn lộn chơi bời như thế nên ông ấy cũng tò mò. Trong nhà có ai, ba mẹ đưa bà nội đến nhà thờ dự lễ. Tư Tuyền về phòng tắm rửa, thay chiếc váy mùa xuân kín đáo. Ở đây, bà nội rất nghiêm khắc, tốt nhất là phải nghiêm túc.
Bữa tối chỉ có hai người bọn họ, vẫn nhưng món nguội ngắt như buổi sáng. Tư Tuyền rất chán ngày lễ ăn chay này, mong đến lễ Phục sinh, được ăn uống thoải mái.
Ăn xong, Tư Tuyền ngồi trong thư viện lại bộ phim cũ. Fredrick mang đến cho tách chocolate ấm nóng với ít bánh ngọt. Tư Tuyền thỏa mãn ăn uống, Fredrick ngồi cạnh , hiểu thiếp lúc nào.
Rất ít người được nhìn vẻ mặt ngủ, lúc đó mới ôn hòa và dịu dàng nhiều. Tư Tuyền kéo chiếc chăn len đắp cho . Hai người ở hai đầu sofa, chỉ đắp chung chiếc chăn, bên dưới chăn là chân Fredrick kẹp chặt lấy chân .
Tư Tuyền tê chân đến phát khóc mà dám động đậy. Hơn mười giờ, bà và ba mẹ mới về. Thư viện cách rất tốt nên khi ba mở cửa Tư Tuyền mới phát ra. Ông Andrew lại gần, thấy bàn toàn vỏ kẹo với bánh ngọt ăn dở liền càu nhàu “Con lại ăn đồ ngọt buổi tối rồi”.
Fredrick thấy động lên tỉnh dậy, dụi mắt nhìn chú, khàn khàn
“ sao đâu chú, cả ngày nay Maya được ăn đồ nó thích rồi”.
“Chỉ có con là chiều nó thái quá như vậy”. Andrew lắc đầu, Tư Tuyền phì cười, màn này năm nào cũng diễn. Kiểu gì trong ngày hôm nay ba hoặc ai đó cũng cằn nhằn giữ lễ, còn Fredrick bênh vực.
“Con ốm à?” Ông Andrew quan tâm hỏi, giọng Fredrick tốt lắm. Tư Tuyền sờ lên trán , ồ hơi nóng rồi.
“ về phòng nghỉ ngơi ”.
“Vâng ạ”
Tư Tuyền cùng dì Tư mang ít súp nóng và thuốc vào phòng . Fredrick ngoan ngoãn uống thuốc, sốt , cả người nóng rực, toàn mồ hôi. Tư Tuyền tung tẩy hai chân ngồi giường , “Đáng đời”.
Bắt ép lăn lộn cả ngày mà lại bị ốm. Haha.
Thế nhưng, hôm sau bị báo ứng. Fredrick chỉ sốt , hôm sau khỏi. Tư Tuyền lì bì cả đêm hôm trước, hôm sau vẫn sốt. Hôm nay là ngày thứ bảy Tuần thánh, có rất nhiều lễ quan trọng. Fredrick đành tham dự, ở nhà với .
Tư Tuyền bị ốm rất lười ăn uống, cáu bẳn như con chihuahua già cỗi của bà nội. Fredrick rất kiên nhẫn với , dỗ dành mãi mới ăn được chút rồi uống thuốc. Bác sĩ đến truyền cho bình nước biển, vậy mà sang đến ngày lễ Phục sinh, Tư Tuyền vẫn còn lừ khừ.
Giấc mơ ăn uống thả phanh ngày lễ Phục sinh tan vỡ.
Thứ hai, Tư Tuyền trở về London cùng với Fredrick. Người vẫn còn mệt, hơi sốt . Fredrick rất lo lắng, hơi hối hận. Việc làm hoang dã hôm đó vào đúng tiết trời xuân, chẳng thích hợp chút nào cả.
Sau đó, Fredrick phát ra tình dục chữa sốt rất tốt. Làm xong lần, cả người Tư Tuyền trút mồ hôi như tắm. ở nhà với mấy ngày, ngày nào cũng ép mấy lần, lần nào cũng dịu dàng với như với vật báu nhất đời.
Kì nghỉ lễ phục sinh cứ thế qua , với Tư Tuyền, đó là kì nghỉ rực rỡ nhất.