[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Hôm qua bận chơi, hehe. Tối nay có nhé. H+ :v

    2. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Thả thính ghê quá, tui thành lạc đà luôn rồi :yoyo66:

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 143:
      dành nó cho em

      ra, Tư Tuyền rất sợ mối quan hệ của bọn họ bị lộ. Sau khi phát sinh quan hệ ở Wellington, Tư Tuyền nhìn thấy Fredrick còn sợ hơn nhìn thấy sói. dám ở nhà mình, chỉ ở nhà khi nào dì Tư lên London. rất sợ hãi, vừa dám ra, vừa muốn tiếp tục như thế. Nhưng hoàn toàn bất lực, biết xử lý thế nào.

      Trước mặt người lớn, hai người luôn tỏ ra rất bình thường. Tư Tuyền học, làm trở lại nhưng tâm trạng cứ bồng bềnh như ở mây. Diệp Chính rất bực mình nhưng làm gì được.

      Lòng vòng như thế cho đến tận lễ Phục sinh.

      Ngày lễ lớn như này đương nhiên phải quay về trang viên st. Edmunth. Dượng Andrew đón về từ ngày chủ nhật Lễ Lá. cùng bà nội đến nhà thờ St. Andrew cầu nguyện, trước đến giờ Tư Tuyền quá tin vào Đức chúa trời. theo đạo vì gia đình đều thế, nhưng khi học dự bị đại học thậm chí còn đến nhà thờ vào cuối tuần. Thế nhưng, hôm đó thậm chí suýt nữa muốn tìm Đức cha để xưng tội. Cuối cùng Tư Tuyền chọn nhà nguyện vắng người, tự mình ngồi ăn năn hai tiếng đồng hồ mới thấy yên ả.

      ra, tín ngưỡng là điều tốt, nó cho người ta điểm tựa nhất là khi họ hoang mang.

      Thứ năm tuần thánh, Fredrick trở về. Tư Tuyền viện cớ đau đầu để đến nhà thờ. Fredrick đưa bà nội dự lễ rửa chân. Ăn bữa tối nhạt nhẽo xong, trốn trong phòng mình rất lâu. Ngủ thiếp lúc nào biết.

      Ở trang viên st. Edmunt, Tư Tuyền rất mẫn cảm. Bởi vậy khi phát Fredrick vào phòng, liền tỉnh dậy.

      Fredrick đứng ở đầu giường, nhin rất chăm chú. Tư Tuyền vội bật đèn ngủ, trong bóng đèn mờ mờ, khuôn mặt Fredrick nửa tối nửa sáng, nhìn nét mặt . Nhưng đôi mắt xanh xám của rất sáng.

      Fredrick quỳ chân lên giường, tim Tư Tuyền đập thình thịch. khẽ lẩm bẩm “Nhân danh cha, con và thánh thần, Amen”. Hai ngón tay chạm lên trán, ngực rồi hai đầu vai , cuối cùng nâng hai tay lên và hôn, thành kính như nghi lễ.

      Tư Tuyền nhịn được thào “ làm gì thế?”

      “Đức cha ban phước cho , và dành nó cho em”

      Fredrick ôm lấy , trong vòng tay ấm áp của Tư Tuyền chợt cảm thấy nhõm. Fredrick tì cằm đầu , nhàng xoa lưng. Tư Tuyền tự chủ được, như con mèo xương dựa vào người .

      “Hôm nay nghe bà , hôm trước em ở trong nhà nguyện hai tiếng. Em làm gì thế?”

      Trong khoang mũi Tư Tuyền tràn ngập mùi cơ thể của xâm lấn, trả lời rất

      “Sám hối, cầu nguyện cho chúng ta được rửa sạch tội lỗi”.

      Tay Fredrick đột nhiên siết chặt hơn, thào, giọng rất , cảm giác quỷ Satan dụ dỗ con người.

      “Em cần sám hối, nếu điều này sai trái, chỉ cần mình chịu tội là đủ. Bằng bất kì giá nào cũng đưa em lên thiên đường”

      Tư Tuyền nhắm mắt, biết như vậy nhưng thà xuống địa ngục cùng còn hơn.

      Fredrick giữ lấy mặt , nhàng hôn xuống. Lần này rất dịu dàng, môi lưỡi mơn trớn môi . Tư Tuyền chống cự được bao lâu, lưỡi tìm kiếm trong khoang miệng , như con rắn quấn người ta vào tội lỗi. Tư Tuyền chìm đắm trong nụ hôn dịu dàng đó, đến lúc Fredrick thả ra, biết kéo váy ngủ của xuốn từ lúc nào.

      qua tháng ba nhưng xuân ở st. Edmuth vẫn rất lạnh. Tư Tuyền hơi run rẩy, khí lạnh làm ngực nhanh chóng co rút, dựng đứng lên như đỉnh tháp kiêu hãnh. Fredrick hôn nó rất lâu, mút mát, dùng lưỡi chơi đùa với nó. Tim Tư Tuyền đập thình thích dưới bàn tay nóng hổi của . Tư Tuyền dần dần thấy ấm lên rồi trôi vào cảm xúc đê mê chưa từng có.

      Đột nhiên, Fredrick dừng lại, Tư Tuyền mở mắt, run rẩy nhìn cởi quần áo. Trong ánh sáng mờ ảo, cơ thể Fredrick với những đường nét đẹp như điêu khắc ra rất ràng. đưa tay chạm vào thứ sớm dựng đứng, sừng sững như nóng pháo “Nó nhớ em biết bao nhiêu”

      “Biến thái, hạ lưu”. Tư Tuyền nhịn được rủa thầm.

      Fredrick lục khục cười, đè lên người , tách hai chân chen vào giữa. Người Fredrick như cái lò lửa rất ấm khiến rất thoải mái. phủ chăn lên người , bóng tối kín mít chợt bao phủ. Tư Tuyền nghe rất hơi thở của mình dồn dập, tim đập từng nhịp chậm rãi ràng. Cả cơ thể run lên với những động chạm ve vuốt từ .

      Tư Tuyền cảm nhận rất lưỡi chạm vào từng điểm từng điểm người mình, bàn tay vuốt ve mé đùi trong khiến nó đặc biệt ngứa ngáy. Hơi thở nóng hổi của rà soát da thịt, mang tầng hơi nước mỏng mảnh càng khiến nhạy cảm hơn. Cả người Tư Tuyền nổi lên gai ốc vì đụng chạm, bụng dưới của căng trướng rất khó chịu. Tư Tuyền nhịn được khẽ rên rỉ.

      Fredrick dùng tay tách đám lông, khẽ ấn xuống, hạt đậu nho gồ lên, chỉ khẽ chạm lưỡi cái, cả người Tư Tuyền run bắn lên vì khoái cảm.

      Fredrick khẽ cười, môi đùa với nó như có như . Tư Tuyền run run muốn khép chân lại nhưng cho phép, đẩy chân thành hình chữ M chống giường, vội bắt đầu mà lại hôn hít ở mặt trong đùi. Tư Tuyền cảm thấy mình sắp bị hành hạ chết đến nơi rồi. Hai tay bám chặt ga giường, ưỡn người lên đòi hỏi.

      Fredrick vẫn chịu cho , khẽ quệt ở dưới cái, ngón tay ướt đẫm. chồm lên, trong bóng tối dịu dàng hôn lên tai , đẩy lưỡi vào cái lỗ . Tư Tuyền rùng mình, hổn hển thở nghe nghe từng câu dụ dỗ trầm thấp của .

      ? Em ai nhất? Em là của ai?...”

      Đầu óc Tư Tuyền sớm nhũn ra, làm sao còn có thể chống cự được . thở đứt quãng, chỉ biết kêu tên như bám vào cái phao cứu sinh duy nhất. Cuối cùng Fredrick cũng thỏa mãn, lại chìm xuống, bắt đầu hôn ở bên dưới, môi lưỡi dây dưa dữ dội. có thể cảm nhận rất lưỡi chỉ chạm đến điểm duy nhất, giày vò nó, dịu dàng với nó, khoái cảm cứ từng lớp từng lớp ập đến khiến tài nào chống đỡ nổi.

      bao giờ Fredrick cho cơ hội từ chối khoái cảm mang đến cho , kể cả khi lên đỉnh. Trong lúc cả người Tư Tuyền ưỡn lên vì khoái cảm, run run buộc mình ép nó lại theo phản xạ tự nhiên vẫn bị tay tách ra, cả lưỡi và hơi thở dồn dập của cứ nhất quyết ép chặt vào nó khiến cho Tư Tuyền rất nhanh đạt đỉnh hết lần này đến lần khác.

      Như muôn vàn lần đầu tiên từ trước đến nay, bài học tình dục cũng là dạy cho . Đảm bảo vĩnh viễn ghi nhớ thiên đàng bé màng mang tặng.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 144:
      Vườn địa đàng

      Phân thân của mạnh mẽ đẩy vào, hai chân khoác lên khuỷu tay , phía dưới mở ra ở góc cực kì thích hợp để có thể dễ dàng ra vào, va chạm. Tư Tuyền dám hét lên, cắn chăn rất chặt. đè ép càng làm cho Tư Tuyền cảm thấy ràng hơn, mỗi lần vào đều chạm đến nơi rất sâu, lấp đầy phía bên trong mà có trở ngại nào cả. Rất nhanh, Tư Tuyền lại đến cao trào.

      đêm này, Fredrick đòi nợ mấy tháng liền tránh mặt . như cái bánh kếp nằm chảo, bị lật lật lại, vặn xoắn chèn ép, bắt phải đón nhận bằng mọi cách.

      Tư Tuyền quá mệt mỏi, thiếp rất nhanh.

      Hôm sau là Ngày thứ sáu an lành, Tư Tuyền dám bỏ qua bữa sáng nên dậy rất sớm. Fredrick biết rời lúc nào nhưng lau rửa qua cho , mặc lại quần áo. Cho nên đến lúc dì Tư vào phòng gọi dậy, dì phát ra điều gì cả.

      Tư Tuyền chọc chọc mấy món nguội ở bàn ăn, muốn ăn nhiều chút vì hôm nay là ngày dài, đến tận tối muộn mới được ăn tối, mà lại cả bàn toàn là đồ chay và đồ nguội. Mặc dù đầu bếp ở trang viên có thể nấu ăn ngon như nhà hàng năm sao nhưng với cái tính thích ăn thịt và đồ nóng sốt như Tư Tuyền vẫn là thể chấp nhận được.

      Bà nội chỉ liếc cái, nghiêm chỉnh ngồi nghiêm lại, ăn xong bữa sáng.

      Fredrick ngồi cạnh , hờ hững hỏi “Có muốn cưỡi ngựa ?”

      Tư Tuyền gật đầu ngay tắp lự. Ở nhà quá ngột ngạt.

      Khi Tư Tuyền thay đồ cưỡi ngựa xong, quản gia Philippe dắt cho họ hai con ngựa. Tư Tuyền vỗ vỗ lên má nó rồi nhảy lên yên, nheo mắt nhìn ánh nắng mặt trời chói chang. Hôm nay là ngày nắng tuyệt vời.

      thôi”

      Fredrick cũng nhảy lên ngựa, để cho trước. dạo chậm chậm trong vườn, tận hưởng mùi cây cỏ mùa xuân đầy sức sống. Đâu đó trong khí có mùi hoa hồng, mùi cỏ xanh, mùi rêu man mát. bãi cỏ những khóm thủy tiên vàng nở rực rỡ, vẫn còn đẫm sương sớm. thường thích dọc theo bờ sông, hai bên bờ nở toàn hoa dại, màu trắng điểm xuyết hồng, tím. Những bông hoa xinh như những ngôi sao .

      “Tư Tuyền, năm nay em muốn điều gì?”

      Đây trở thành thông lệ của bọn họ, năm nào cũng như vậy, hai người bắt đầu đua từ chân cây cầu đá hình tròn này đến điểm cuối của lãnh địa, nơi sống của hai cây thủy tùng cổ thụ, nghe có tuổi đời hơn tám trăm năm.

      “Em biết. Khi nào nghĩ ra, em cho

      từng ước có mái tóc vàng mắt xanh, ước cao lên, ước nhanh trở thành người lớn, ước phải học, Thalia chết… nhưng chưa có ước nguyện nào trở thành thực.

      Hai con ngựa bắt đầu phi nước đại, gió quất qua mặt Tư Tuyền vun vút. Fredrick cưỡi ngựa rất tốt, hai con ngựa gần như song song với nhau, hễ cứ nhô lên đầu ngựa là lại bị tụt xuống.

      Tư Tuyền tức tối, bình thường Fredrick luôn chủ động nhường , chưa bao giờ hơn thua như thế này.

      Con đường họ chạy dọc theo bờ sông rồi quay vào đường mòn trong rừng, ánh sáng bên trong nhạt hẳn , cả gian yên tĩnh chỉ có tiếng vó ngựa nện mặt đất. Những khúc cua ngoắt nghéo quẹo kịp nên bị tụt lại rất nhanh. Mắt thấy cây thủy tùng gần đến mà tài nào vượt lên được.

      Fredrick chạm đích trước tiên. Tư Tuyền tức tối nhảy xuống ngựa, đua ngựa thắng còn muốn hỏi ước cái gì.

      Fredrick đứng nhìn ra ngoài rừng. Hai cây thủy tùng này rất lớn, cành lá chằng chịt đan xen tạo thành mái vòm lớn, rêu xanh phủ kín, ánh sáng hắt được vào đây nhưng phía bên ngoài rừng là cả cánh đồng hoa thủy tiên nở vàng rực.

      Hoa thủy tiên ở đây được chăm sóc kĩ như trong vườn nhưng vẫn nở xen kẽ với cỏ roi ngựa và những bông hoa dại li ti. Năm nào Tư Tuyền cũng rất thích lăn lộn ở đây, nhưng năm nay mải tức tối nên quên mất.

      Fredrick đột ngột quay người lại, tóm lấy như cáo tóm lấy con gà con. dịu dàng như đêm qua, mạnh mẽ ấn môi xuống, đẩy vào trong khoang miệng, dữ dội đòi hỏi. Tư Tuyền bị hôn đến mềm nhũn cả người. Tự dưng lại phát điên gì vậy.

      Rất nhanh, ôm ra giữa cánh đồng, ánh nắng chói chang làm Tư Tuyền kịp trở tay, còn chưa hết choáng váng bị đè giữa những bụi hoa thấp. Fredrick đứng dậy, cởi áo vứt xuống, trong ánh sáng cơ thể ra, người còn vài vết đo đỏ do cào đêm qua. Tư Tuyền định nhấc người dậy nhanh hơn, đè xuống, chỉ dùng tay túm cả hai tay cố định đỉnh đầu. Hai chân bị đùi đè chặt, Tư Tuyền dãy dụa cũng vô ích, rất nhanh bị lột sạch .

      phát điên cái gi vậy?” Tư Tuyền bực mình gắt lên, cắn vào môi khi nụ hôn của ập xuống.

      “Em định ước nguyện rời xa đúng ?”

      Tư Tuyền chớp mắt, sao đoán được. Đôi mắt xanh xám của đầy u ám, cần dạo đầu lập tức đẩy phân thân của mình vào giữa hai chân . Tư Tuyền đau đến tái người, cố vùng vẫy nhưng vô ích, Fredrick giữ rất chặt.

      Cơn đau khiến muốn xé đôi cả người ra, bình thường Fredrick khá lớn so với , mỗi lần đều phải dạo đầu trước cho rất lâu mới có thể tiếp nhận .

      Tư Tuyền nhịn được, tủi thân kêu đau, nước mắt ràn rụa. Lạnh giá người Fredrick cuối cùng cũng tan biến, dịu dàng hôn lên tóc , dụ dỗ bằng những thanh êm ái. Bên dưới cũng chậm lại, chờ có tiếp nhận được mới thong thả ra vào. Tư Tuyền dần bị cuốn vào cơn tình ái mãnh liệt, cánh đồng hoa tràn ngập hơi thở mùa xuân, hai người bọn họ quấn chặt lấy nhau. Fredrick để cho Tư Tuyền ngồi người mình, mỗi lần đẩy lên hạ xuống đều dội vào rất sâu. Tư Tuyền tự chủ được, rên rỉ khóc lóc, hét lên theo nhịp điệu của . Nơi đây chỉ có hai người với thiên nhiên, là vườn địa đàng trong giấc mộng.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 145:
      Đó là kì nghỉ rực rỡ nhất

      Kết thúc quá trình, Tư Tuyền nằm sấp người Fredrick, chân tay bủn rủn có tí sức lực nào. Bữa sáng chẳng ăn được bao nhiêu bay hết sạch. còn sức để chống cự nữa, chỉ có thể hờn dỗi cắn cắn lên ngực .

      Fredrick hái bông hoa thủy tiên, cài lên vành tai , thầm “Nhìn em cực kì giống tinh hoa”

      “Tiên nữ chứ” Tư Tuyền cau mày, hình dung với tinh, có phải quá đáng lắm ?

      “Tiên nữ khó bảo như em, haha”

      Tư Tuyền buồn bực đánh lên người . Vậy mà cũng mở miệng được. Có điều chẳng có mấy sức lực, bụng dạ sôi lên òng ọc.

      lấy đồ ăn cho em”. Fredrick đặt Tư Tuyền xuống thảm cỏ, Tư Tuyền nhịn đươc hít hơi vì tiếc, thảm hoa đẹp thế mà bị bọn họ lăn lộn chẳng ra hình dáng gì.

      Fredick cũng điên rồ , dám làm giữa thanh thiên bạch nhật như này. Tư Tuyền với lấy áo sơ mi của trùm lên người. Fredrick nhanh chóng quay lại, mang theo đồ ăn đặt trong cái túi da. Năm nào cũng chu đáo chuẩn bị đồ ăn thêm cho như thế. Bên trong có thịt nguội, xúc xích, thịt gà với mấy cái bánh kếp nhân thịt, mấy quả táo và lê, hôp cherry, dây tây vẫn còn lạnh ngắt, mấy chai nước ép nhà làm.

      Tư Tuyền thích thú ăn uống trong khi Fredrick nhấm nháp rượu vang. mặc lại quần nhưng có áo mặc, ngồi mặt đất lỡ đãng ngắm xung quanh. Tư Tuyền như con mèo lười dựa vào , cố gắng ních no cái bụng của mình.

      Đột nhiên Fredrick cúi xuống hôn , rượu vang từ miệng tràn sang khoang miệng . kịp phản ứng, Tư Tuyền oanh liệt bị sặc. Fredrick vỗ lưng cho , cười dứt. Đôi mắt xám xanh cong cong lên nhìn rất nhu hòa. Đây là vẻ mặt thường thấy của khi đối diện với nên Tư Tuyền rất ngạc nhiên khi người ta nhận xét về con sói xám lạnh lùng, tàn nhẫn.

      Fredrick kiên nhẫn chờ đợi ăn no, dịu dàng đưa giấy cho lau miệng sau đó mới hỏi “Ăn no chưa?”

      “No rồi”. Tư Tuyền thoải mái nằm lăn ra bãi cỏ, những cành cây sột soạt dưới lưng . Fredrick chồm lên người , định cởi cúc áo, Tư Tuyền cuống cuồng giữ lấy tay hỏi “ làm gì thế?”

      “Đương nhiên là ăn em. Bỏ đói mấy tháng, có tí lương tâm nào cả”

      Xin thứ lỗi, sai rồi. Fredrick chưa bao giờ ôn hòa dịu dàng, là con sói hung hiểm độc ác nhất. Cả buổi sáng hôm đó, bọn họ lăn lộn cánh đồng. Tư Tuyền mệt đến mức thiếp trong lòng , được ôm trong khoang ngực rộng rãi, ngủ giấc thỏa mãn.

      Buổi chiều khi bọn họ trở lại, Tư Tuyền trông như vừa từ trong rừng ra. Đầu tóc rối bù, quần áo may mắn đến nỗi nhàu nhĩ lắm. Fredrikc mặc chiếc áo bị dày vò đến ra hình. Quản gia còn tưởng bọn họ gặp cướp.

      Có điều, năm nào họ cũng lăn lộn chơi bời như thế nên ông ấy cũng tò mò. Trong nhà có ai, ba mẹ đưa bà nội đến nhà thờ dự lễ. Tư Tuyền về phòng tắm rửa, thay chiếc váy mùa xuân kín đáo. Ở đây, bà nội rất nghiêm khắc, tốt nhất là phải nghiêm túc.

      Bữa tối chỉ có hai người bọn họ, vẫn nhưng món nguội ngắt như buổi sáng. Tư Tuyền rất chán ngày lễ ăn chay này, mong đến lễ Phục sinh, được ăn uống thoải mái.

      Ăn xong, Tư Tuyền ngồi trong thư viện lại bộ phim cũ. Fredrick mang đến cho tách chocolate ấm nóng với ít bánh ngọt. Tư Tuyền thỏa mãn ăn uống, Fredrick ngồi cạnh , hiểu thiếp lúc nào.

      Rất ít người được nhìn vẻ mặt ngủ, lúc đó mới ôn hòa và dịu dàng nhiều. Tư Tuyền kéo chiếc chăn len đắp cho . Hai người ở hai đầu sofa, chỉ đắp chung chiếc chăn, bên dưới chăn là chân Fredrick kẹp chặt lấy chân .

      Tư Tuyền tê chân đến phát khóc mà dám động đậy. Hơn mười giờ, bà và ba mẹ mới về. Thư viện cách rất tốt nên khi ba mở cửa Tư Tuyền mới phát ra. Ông Andrew lại gần, thấy bàn toàn vỏ kẹo với bánh ngọt ăn dở liền càu nhàu “Con lại ăn đồ ngọt buổi tối rồi”.

      Fredrick thấy động lên tỉnh dậy, dụi mắt nhìn chú, khàn khàn

      sao đâu chú, cả ngày nay Maya được ăn đồ nó thích rồi”.

      “Chỉ có con là chiều nó thái quá như vậy”. Andrew lắc đầu, Tư Tuyền phì cười, màn này năm nào cũng diễn. Kiểu gì trong ngày hôm nay ba hoặc ai đó cũng cằn nhằn giữ lễ, còn Fredrick bênh vực.

      “Con ốm à?” Ông Andrew quan tâm hỏi, giọng Fredrick tốt lắm. Tư Tuyền sờ lên trán , ồ hơi nóng rồi.

      về phòng nghỉ ngơi ”.

      “Vâng ạ”

      Tư Tuyền cùng dì Tư mang ít súp nóng và thuốc vào phòng . Fredrick ngoan ngoãn uống thuốc, sốt , cả người nóng rực, toàn mồ hôi. Tư Tuyền tung tẩy hai chân ngồi giường , “Đáng đời”.

      Bắt ép lăn lộn cả ngày mà lại bị ốm. Haha.

      Thế nhưng, hôm sau bị báo ứng. Fredrick chỉ sốt , hôm sau khỏi. Tư Tuyền lì bì cả đêm hôm trước, hôm sau vẫn sốt. Hôm nay là ngày thứ bảy Tuần thánh, có rất nhiều lễ quan trọng. Fredrick đành tham dự, ở nhà với .

      Tư Tuyền bị ốm rất lười ăn uống, cáu bẳn như con chihuahua già cỗi của bà nội. Fredrick rất kiên nhẫn với , dỗ dành mãi mới ăn được chút rồi uống thuốc. Bác sĩ đến truyền cho bình nước biển, vậy mà sang đến ngày lễ Phục sinh, Tư Tuyền vẫn còn lừ khừ.

      Giấc mơ ăn uống thả phanh ngày lễ Phục sinh tan vỡ.

      Thứ hai, Tư Tuyền trở về London cùng với Fredrick. Người vẫn còn mệt, hơi sốt . Fredrick rất lo lắng, hơi hối hận. Việc làm hoang dã hôm đó vào đúng tiết trời xuân, chẳng thích hợp chút nào cả.

      Sau đó, Fredrick phát ra tình dục chữa sốt rất tốt. Làm xong lần, cả người Tư Tuyền trút mồ hôi như tắm. ở nhà với mấy ngày, ngày nào cũng ép mấy lần, lần nào cũng dịu dàng với như với vật báu nhất đời.

      Kì nghỉ lễ phục sinh cứ thế qua , với Tư Tuyền, đó là kì nghỉ rực rỡ nhất.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :