[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 124:
      Mạch Hi
      Chiều hôm sau, người lớn mới tìm thấy xác Mạch Hi. Nghe người trong đại viện đó chia nhau tìm cả đêm. Mạch Hi bị cuốn trôi ra khỏi thành phố, sau đó vướng vào cái lưới vớt rác sông. Dì Mạch khi nhìn thấy Mạch Hi, ngất tại chỗ.

      Chú Mạch và Mạch Tuệ đến tìm cùng với cảnh sát. Chỉ sau đêm, chú Mạch già mười tuổi, Mạch Tuệ dù vẫn ốm sốt nhưng vẫn rất cứng cỏi. Chú cảnh sát phải hét rất to, Kiều Gia Linh mới nghe thấy câu hỏi. run rẩy kể lại mọi chuyện.

      Mãi sau này, mới biết rằng. Có lẽ ngay từ lúc Mạch Hi bị chuột rút, rồi kéo ấy trôi sông, rất có thể Mạch Hi chết. Kiều Gia Linh rất ân hận, đáng lẽ nên buông tay bạn, có lẽ Mạch Hi phải trôi xa đến thế.

      Nhà họ Mạch trách Kiều Gia Linh, thậm chí còn giúp nhà mời bác sĩ tai mũi họng tốt nhất. Mấy tháng sau, tai phải của mới hồi phục được phần nào, nhưng vẫn luôn nghe .

      Dì Mạch sau tang lễ của Mạch Hi, dì ốm suốt. Thường xuyên phải nằm giường bệnh nhưng dì chỉ muốn nằm giường của Mạch Hi.

      Kiều Gia Linh thường xuyên đến thăm dì. Lần nào Mạch Tuệ cũng đưa về, rất buồn, có lần nếu hôm đó đưa hai người như mọi lần, có lẽ chuyện đó xảy ra. Mạch Hi rất thích bờ sông đó, có cùng, con bé còn nghịch đến thế, Kiều Gia Linh chỉ có mình làm sao xoay sở được. Người Kiều Gia Linh còn bé hơn cả Mạch Hi.

      Còn chưa đến tết nguyên đán, dì Mạch qua đời. Dì uống thuốc ngủ tự tử. Dì để lại bức thư, rằng dì thường xuyên mơ thấy Mạch Hi gọi “Mẹ ơi, con lạnh lắm” nên dì theo Mạch Hi để chăm sóc cho con . Mạch Tuệ thêm lần nữa tự trách mình. Bình thường, bà nội chăm sóc dì Mạch vì bà là y tá. Hôm đó đến ca trực của bà, bà làm, dặn Mạch Tuệ ở nhà chăm sóc mẹ.

      Mạch Tuệ lúc đó mười bốn tuổi, sau khi cho mẹ ăn cháo, ngồi chuyện với mẹ lúc về phòng học bài. muốn ngồi học ngay trong phòng mẹ, nhưng mẹ như thế mẹ ngủ được, bảo về phòng. Hai tiếng sau, Mạch Tuệ vệ sinh, tiện qua hỏi xem mẹ có cần gì dì Mạch chết.

      Kiều Gia Linh biết, Mạch Tuệ rất đau khổ vì chuyện đó. Trong thâm tâm, thường xuyên nghĩ đó là lỗi của . Nếu quan tâm đến mẹ hơn chút, quan tâm đến em hơn chút, có lẽ mọi chuyện xảy ra.

      Kiều Gia Linh học rất khổ sở. Trước đó, có Mạch Hi, giờ mình, tai lại chẳng nghe , phải rất vất vả mới học được. giáo xếp lên bàn đầu nhưng vẫn thể nghe giáo cái gì. Cuối cùng giáo đành mặc kệ , gọi đứng dậy hỏi bài hay sai làm gì nữa, cũng miễn trực nhật, miễn học thể dục. Tai nghe nên phản xạ của rất kém.

      Bọn trẻ con làm gì có được nhiều cảm thông như thế. thường xuyên bị chúng nó chế giễu, dè bỉu vì đôi tai bất lực ấy.

      Kiều Triết lúc đó học lớp mười hai xong, rời khỏi Trung Quốc, trở về cùng với mẹ cả. Trong nhà chỉ còn và em trai. Bố mẹ đều làm, phải vừa học vừa chăm sóc em trai ba tuổi. Mọi việc dường như quá sức đứa bé chín tuổi còn tự lo được cho mình. thường xuyên bị mẹ mắng, nhưng cũng dù mẹ có hét to đến mấy, cũng chỉ nghe loáng thoáng mà thôi.

      Ở nhà vậy, đến trường như thế. Kiều Gia Linh chán nản vô cùng, lắm lúc nghĩ nếu lúc đó, mình trôi cùng Mạch Hi, có phải khác ?

      Ngày giỗ Mạch Hi, Kiều Gia Linh đến nhà họ Mạch. cứ dọc bờ sông, Mạch Hi mất được năm, còn bé tóc nâu hay cười với nữa. Chẳng có người bạn nào tốt như Mạch Hi. Ấy vậy mà ấy lại bỏ lại mình ở thế giới này. Kiều Gia Linh hái rất nhiều hoa dại, kết thành chiếc vòng hoa rồi thả hết xuống sông, ngồi lặng lẽ bờ, nhìn con sông sâu thẳm, nước cuốn trôi vòng hoa rất nhanh.

      Kiều Gia Linh cúi xuống chạm tay vào nước mát lạnh. Hôm qua cũng có cơn mưa, dù chọn chỗ đất trơn nhưng lại ngờ được đất lở. Lần thứ hai, lại rơi xuống sông. Kiều Gia Linh vùng vẫy để bơi vào bờ, nước hôm nay xiết hơn mọi hôm. Đột nhiên, vùng vẫy nữa. Có phải, Mạch Hi đến đón ? Nếu thế tốt biết bao, phải chịu đựng như bây giờ nữa.

      Kiều Gia Linh thả lỏng, vì biết bơi nên chìm xuống được. Kiều Gia Linh ngửa người, kệ cho thả trôi. Lúc trôi qua cầu, thấy bóng người rất quen thuộc. Người đó nhìn thấy , vội vàng trèo lên thành cầu nhảy xuống.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 125:
      Hợp đồng tình

      Mạch Tuệ tóm được , lôi lên bờ. run lẩy bẩy, giữ lấy vai hỏi

      “Sao em lại làm thế? Sao em lại làm thế??”

      “Em cứ tưởng Mạch Hi đến đón em” Kiều Gia Linh òa khóc. Mạch Tuệ lần đầu tiên ôm , an ủi . kìm chế được, Kiều Gia Linh bắt đầu kể lể vì những chuyện xảy ra. Kiều Triết rồi, còn ai nữa, có người mua cho kẹo, mua cho truyện tranh, dạy học. giáo quan tâm, mẹ luôn quát mắng...

      Mạch Tuệ an ủi cả buổi chiều.

      Sau đó, đưa về nhà

      Sau đó, nhà họ Mạch nhờ người giúp lắp máy trợ thính

      Sau đó, hễ rảnh rỗi Mạch Tuệ đến đón tan học, giúp bù đắp lại kiến thức mất, lần nào cũng mang cho kẹo, truyện tranh thích.

      Sau đó, Mạch Tuệ trở thành Kiều Triết thứ hai, Kiều Gia Linh luôn luôn quý .

      Sau đó, Kiều Gia Linh hiểu rằng, Mạch Tuệ cũng phải trai . Càng lớn, tình cảm đó càng khác. Bây giờ đó là .

      Học hết lớp mười hai, kết quả học tập của Kiều Gia Linh rất tốt. Giang Triết giúp liên hệ với trường đại học ở Pháp. nhận được học bổng năm mươi phần trăm. Lúc đó, Mạch Tuệ hai ba tuổi, học xong cùng với bạn bè mở công ty.

      Dù rất bận rộn, nhưng vẫn dành thời gian cho . Kiều Gia Linh trở thành khách quen ở nhà họ Mạch, ông bà Mạch rất quý . Mạch Tuệ có bạn , rất sợ trong lúc du học, bỏ lỡ mất.

      Vì vậy, trước khi sang Pháp học, quyết định tỏ tình. Mạch Tuệ rất ngạc nhiên,

      “À, Linh Linh lớn rồi. Biết thích người khác rồi. Nhưng sao em lại thích ?”

      Kiều Gia Linh lúc ấy da mặt còn mỏng, biết trả lời sao đành đần mặt đứng đó.

      rất nghiêm túc từ chối, dặn dò phải học cho tốt. Đừng nghĩ linh tinh, bây giờ còn , biết đâu sang Pháp lại gặp ai hơn sao. Kiều Gia Linh muốn khó xử, nên đành cười cười. Hai người vẫn giữ mối quan hệ em như thế.

      Năm nào cũng về nghỉ hè, năm nào Mạch Tuệ cũng đến sân bay đón . Mạch Tuệ từ lúc rất đẹp trai, càng lớn càng phong độ. Gia thế bình thường, công ty lại làm ăn rất tốt. Kiều Gia Linh biết và nhóm bạn của trong những người đàn ông tốt nhất Bắc Kinh.

      Thế nhưng, lại hề có bạn . Nhưng cũng phải chưa từng có, năm học lớp bảy, người bạn rất xinh đẹp. Kiều Gia Linh từng gặp qua hai lần. Lần nào, cũng thấy mình như con vịt con xấu xí. lúc đó còn chưa dậy xong, người vừa vừa bé. Mà chị đó học lớp mười hai, dù mặc váy đồng phục cấp ba người cũng vẫn tuyệt đối vừa cao vừa xinh đẹp. vậy còn trang điểm nhìn rất già dặn. Nhưng thấy chị này chẳng hợp với Mạch Tuệ chút nào.

      Mạch Tuệ lúc đó vẫn còn gầy gò, nhưng khuôn mặt đặc biệt trắng trẻo, ngũ quan rất cân xứng, môi mỏng, đôi mắt phượng hơi xếch lên, lúc nào cũng nhìn như cười. cùng với mấy người bạn, hầu hết đều là nam thần trường trung học thực nghiệm lúc đó. Mấy người bọn họ nổi tiếng đến nỗi, nữ sinh những trường khác đều biết.

      Sau đó, biết có chuyện gì nhưng bạn Mạch Tuệ cũng qua đời. Phải thời gian khá dài, mới đến thăm . Kể từ lúc đó, Kiều Gia Linh chưa từng thấy ở cùng ai nữa. Bà nội Mạch luôn với , nếu có bạn bè nào tốt hãy giới thiệu cho . Mạch Tuệ chỉ cười xòa, bảo đừng nghĩ linh tinh, cứ tập trung học .

      Rất nhiều lần, nghĩ có khi nào chờ lớn lên . Mười tám, mười chín, hai mươi, hai mốt, hai hai… Mạch Tuệ vẫn thế, coi là em .

      Bà nội cằn nhằn càng nhiều, lần Mạch Tuệ kể cho nghe chuyện bạn hợp đồng của đám bạn bè . Kiều Gia Linh suy nghĩ rất nhiều, ngày trước khi trở lại Pháp. hẹn gặp .

      còn nhớ hôm đó là chiều mưa, Mạch Tuệ đến đón uống trà. chu đáo che ô cho , để cho ướt giọt, nhưng vai trái lại bị mưa ướt. Khuôn mặt nhìn nghiêng của rất đẹp trai. Tim Kiều Gia Linh đập thình thịch

      “Mạch Tuệ, để em làm bạn hợp đồng của

      Mạch Tuệ rất ngạc nhiên, cười hỏi

      “Sao thế? Cái đó có gì đâu, ai ép được”

      “Nhưng mà mẹ em nhiều quá, em chịu được”. Kiều Gia Linh chuẩn bị rất tốt

      “Mẹ luôn muốn em học xong liền trở về nước, nhưng em còn muốn ở Pháp thời gian nữa. Mẹ chịu, liền giới thiệu cho em xem mắt. Em thực chịu đựng được phiền phức như thế.”

      Mạch Tuệ chăm chú nhìn , Kiều Gia Linh rất quả quyết nhìn lại, dùng luận điệu luật sư phân tích cho xem.

      “Nếu là và em, bà nội và mẹ em nghi ngờ gì hết. Có ở đây, mẹ biết em thế nào cũng phải quay về. Mà có em, bà nội ép xem mắt nữa”

      Mạch Tuệ nhìn , cân nhắc

      “Như vậy tốt đâu, nếu em gặp người nào đó mà em thích”

      lúc đó chúng ta chia tay thôi.” Kiều Gia Linh thoải mái , nắm khá vững tâm lý người đối diện, đây là trong những kĩ năng nghề nghiệp cần thiết của luật sư.

      “Thôi được rồi. Đành ủy khuất cho em vậy. Sao hả, định ở Pháp làm gì mà về nước?”

      “Em phải thành luật giỏi mới về”. Kiều Gia Linh tự đắc , Kiều Triết giúp chân thực tập trong hãng luật làm việc từ năm ba, năm nay theo Kiều Triết làm, học hỏi được rất nhiều.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 126:
      Điều khoản cuối cùng

      Kiều Gia Linh còn chuẩn bị sẵn hợp đồng, bên trong soạn thảo rất chi tiết các điều khoản từ nắm tay đến ôm hôn. Mạch Tuệ đọc xong cười bò, cười đến chảy nước mắt. khuất phục dưới ánh nhìn phụng phịu của , chậm chạp kí tên. Đột nhiên khựng lại

      “Điều khoản cuối cùng này là sao? Đến năm ba mươi tuổi, em hai mươi bốn tuổi. Nếu chưa kết hôn, hợp đồng này gia hạn vô thời hạn? Là sao?”

      Kiều Gia Linh hít sâu hơi, nghiêm túc .

      “Chính là đến lúc đó, nếu chưa có bạn , em muốn thành bạn của

      Mạch Tuệ nhìn rất lâu, trong mắt có lẽ vẫn chỉ là đứa trẻ bảy tám tuổi. Nhưng thực , là người trưởng thành rồi. thu lại vẻ cười mặt, nghiêm túc .

      “Gia Linh, thực phải người đàn ông tốt. Ở cạnh , em có được hạnh phúc đúng nghĩa.”

      Kiều Gia Linh nhắm mắt lại, tin đồn của và đám bạn như nhiều như lá cây rụng ngoài đường. Tốt có, xấu có nhưng phải vì thế mà hết .

      “Mạch Tuệ, em rất nghiêm túc, em thích rất nhiều năm rồi. Dù tốt hay xấu, em đều muốn ở cạnh . Hãy cho em cơ hội, nếu thích người khác hoặc đến ba mươi tuổi vẫn chưa muốn kết hôn. Chúng ta bàn lại điều khoản này được ?

      Mạch Tuệ cau mày, nhìn vẻ mặt tha thiết của , cuối cùng thỏa hiệp .

      “Thôi được. Nhưng nếu em có bạn trai, hãy cho biết”.

      Mạch Tuệ, năm nay hai mươi chín tuổi, em hai mươi ba tuổi. Em vẫn dõi theo từng ngày, vẫn về mình như thế. Em với trai, năm sau em muốn kết hôn. Em hi vọng sau từng đó năm, dù hay cũng muốn em ở bên cạnh.

      Thế mà…

      Ban đầu, Kiều Gia Linh chỉ muốn về nghỉ hè thời gian như mọi năm. Nhưng gần đây tin đồn của Mạch Tuệ bay đầy trời. hay cùng , đối xử với ấy rất tốt. Người ta thường xuyên gặp cùng mấy người bạn thân. Kiều Gia Linh biết mấy người bạn đó của . Trịnh Thiếu Thành, Diệp Chính, Hầu Thần, Hạ Hầu Uyên. Bọn họ nhà đều rất giàu, rất có địa vị, chơi với nhau từ rất . Bọn họ ra ngoài chơi rất ít khi đem theo phụ nữ, đặc biệt là Mạch Tuệ và Diệp Chính.

      Chỉ có duy nhất người con chơi được với bọn họ, đó là chị Tạ Tư Toàn. Tạ Tư Toàn đính hôn với Hầu Thần cho nên kia, người đó là ai mà lại quan tâm như thế.

      Cuối cùng, Kiều Gia Linh thấy Kiều Triết xin nghỉ ở hãng luật, chuẩn bị về với mẹ cả. cũng chẳng muốn hết mình vì nghiệp nữa, phải trở về giành lấy tình của mình.

      Tạ Tư Tuyền hay là Maya này, ấy xuất từ bao giờ? Họ Tạ, có phải họ hàng nhà chị Tạ Tư Toàn ? Nhà họ Tạ địa vị rất cao, chị Tư Toàn cũng rất đẹp, rất xuất sắc. Tư Tuyền trông chỉ nhang nhác giống chị Tư Toàn ba phần, còn lại đẹp bằng. Nhưng ắt hẳn phải thân thiết với Tư Toàn lắm, mới được nhóm bạn của Mạch Tuệ đối xử nhiệt tình như thế.

      Mạch Tuệ , Tư Tuyền làm trong văn phòng thiết kế của Diệp Chính, trước đó ở ấy làm cho công ty kiến trúc rất nổi tiếng. Diệp Chính nổi tiếng khó tính, vậy mà còn thân thiết với ấy như vậy.

      Kiều Triết , mẹ ấy rất thân với mẹ là bà Giang Hạ. Mẹ rất quý Tư Tuyền, lúc mẹ còn ở Trung Quốc thường xuyên đến quan tâm đến . Mỗi lần về Tư Tuyền, ánh mắt đều sáng lấp lánh. Kiều Triết là người khiêm tốn, ổn trọng, rất ít khi nhiệt tình với như vậy. Cho nên Kiều Gia Linh cảm giác, ấy và Mạch Tuệ hề bình thường.

      Mạch Tuệ rất hay chăm sóc cho , nhưng vẫn có khoảng cách nhất định. Còn với Tư Tuyền gần như có khoảng cách nào. ta còn làm Mạch Tuệ hiểu nhầm có ý định kết hôn. biết rằng, người duy nhất muốn kết hôn chính là ư?

      Kiều Gia Linh có ý định về nước, bố mẹ đều rất vui. Bố , nhờ bạn bè xin cho chân trong viện kiểm sát. Mẹ làm việc ở đó an toàn hơn ở các công ty luật bên ngoài, mặc dù lương hơi thấp chút. Mẹ liên tục hỏi chuyện và Mạch Tuệ, đương nhiên là muốn hai nhà kết hôn càng sớm càng tốt.

      Nhà Mạch Tuệ mấy đời binh nghiệp, tuy đều giữ chức vụ cao nhưng lại khá dễ tính. Ông bà nội, chú Mạch đều rất quý . Tuy biết vụ hợp đồng tình , nhưng coi luôn là con dâu rồi. Mỗi lần về nước, đều đến chơi với bà nội Mạch. Lần nào trước khi , bà nội cũng gói ghém rất nhiều đồ mang theo.

      Bởi vậy, mẹ rất yên tâm chuyện của . Thậm chí lần này khi bảo về hẳn, mắt mẹ còn sáng lên. Có lẽ bà nghĩ, hai người chuẩn bị kết hôn rồi.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 127:
      Mãi mãi xinh đẹp nhất
      Kiều Gia Linh dùng khăn tay lau tỉ mỉ bia mộ của Mạch Hi. mang đến ba vòng hoa, vòng hoa tết bằng hoa dại, vòng hoa tết bằng hoa hồng trắng, vòng hoa tết bằng hoa lan trắng, xếp thành hàng mộ bạn.

      nhớ năm đó, hoa lan trắng rất hiếm, Mạch Hi rất thích hoa này, thường người nào được đội vòng hoa này thành công chúa. Còn hoa hồng trắng là loại hoa mà Mạch Hi rất thích, trước nhà ấy cũng có cây, Mạch Hi rất hay hái về cắm trong nhà.

      Kiều Gia Linh miết tay lên ảnh, di ảnh là khuôn mặt rạng rỡ của bạn, tám tuổi trong khi bây giờ hai tư. Mạch Hi vĩnh viễn ở lứa tuổi đẹp nhất, trong sáng nhất.

      Kiều Gia Linh cụng trán lên bia mộ, thầm

      “Tiểu Hi, cậu có thích mình thành chị dâu của cậu ? Chúng ta vẫn luôn thân thiết nhỉ?”

      “Nếu cậu còn sống, cậu thành phù dâu của mình nhỉ? Cậu đối xử với mình như thế nào? Người ta bảo bà chồng rất dữ, nhưng mình tin Tiểu Hi đối xử tệ với mình đâu nhỉ?

      “Tiểu Hi, nếu muốn mình chị dâu cậu, cậu nhất định phải phù hộ cho mình nhé. Mình thích Mạch Tuệ rất nhiều năm rồi và có lẽ cả đời này chỉ thích ấy thôi”.

      Kiều Gia Linh lại tỉ mỉ lau lại mộ bạn lần nữa. Có lẽ nhà họ Mạch thường xuyên đến đây, cho nên bia mộ rất sạch, sạch hơn nhiều so với với những ngôi mộ khác. Ngôi mộ bên cạnh là của dì Mạch, đó là mộ đôi khá rộng. Mạch Tuệ lau sạch bia mộ của dì. Kiều Gia Linh lại cẩn thận lau lại lần nữa, lúc trước dì luôn đối xử với rất tốt. cho rằng, đây là tâm ý của mình với dì nên lau rất tỉ mẩn.

      Mạch Tuệ dạo xong quay về. nhìn cẩn thận lau bia mộ cười .

      “Tiểu Hi lúc nào cũng vui vẻ, chẳng bao giờ biết buồn”

      “Đúng vậy. Cậu ấy vĩnh viên luôn xinh đẹp nhất, dễ thương, đáng nhất”

      “Năm đó, nếu nhìn thấy em trôi sông, giờ chắc em cũng dễ thương, xinh đẹp, đáng nhất rồi đấy”

      “Ha ha…”

      Năm đó, nhảy xuống sông cứu , cho cả đời này dùng để .

      Hai người thong thả rời khỏi nghĩa trang. Năm nay vì quyết tâm về nước, nên để lỡ ngày giỗ của Mạch Hi. Ngày giỗ của cậu ấy, năm nào cũng đều tới.

      Thời tiết vẫn còn rất nóng, ngồi vào trong xe, Mạch Tuệ mở điều hòa,

      “Có bận gì ? đưa em uống trà?”

      bận gì đâu.”

      Thực ra buổi hẹn gặp bạn cấp ba lúc sáu giờ, có điều Mạch Tuệ muốn ở riêng với , làm sao từ chối được.

      Mạch Tuệ đưa đến quán trà gần bờ sông. Dòng sông năm đó thay đổi nhiều, chính quyền thành phố nạo vét, kè lại bờ, lại lắp thêm hàng rào, vỉa hè làm rất lớn, trồng rất nhiều cây xanh. Bờ sông cũng còn vắng vẻ như xưa, hai bên bờ đều thành phố xá, nhà cửa san sát. Chỉ duy nhất cây cầu bê tông đó còn giữ lại, cong cong như mảnh diều.

      Kiều Gia Linh nhìn ra sông, rất hồi hộp. Tuy chưa chuẩn bị nhưng có lẽ nên đánh nhanh thắng nhanh, chỉ vài tháng nữa Mạch Tuệ ba mươi rồi.

      Người phục vụ mang lên ấm trà Trúc Diệp Thanh, cốc trà ngan ngát mùi trúc. Kiều Gia Linh chậm rãi nhấp hớp, trà rất ngon.

      Mạch Tuệ cũng uống trà của mình, dạo này nhìn rất mệt mỏi

      “Mạch Tuệ, có chuyện gì phải ?”

      Mạch Tuệ nghịch chiếc bật lửa trong tay, rút điếu thuốc nhưng hút, chỉ ngửi rồi đặt xuống. Cuối cùng

      “Tiểu Linh, nghe em sắp kết hôn hả?”

      “Đúng vậy” Kiều Gia Linh thoải mái , định bảo có nhớ đến điều khoản cuối cùng của chúng ta hay . Mặt Mạch Tuệ dường như nhõm hẳn.

      “Vậy chúc mừng em? Cậu kia ở đâu?”

      “Bắc Kinh!”

      “Bao giờ chúng ta cùng ăn bữa cơm. Tốt xấu gì cũng được coi là nửa trai của em. dạy bảo cậu ta được bắt nạt em. Tiếc là bạn ở đây, nếu bốn người chúng ta nhất định phải say bữa”

      Kiều Gia Linh cứng người, ba chữ “bạn ” làm tim ngừng đập. có bạn từ bao giờ?

      “Sao thế? Sao mặt lại khó coi như vậy? Chỉ cho quan gia thắp lửa cho dân đen đốt đèn à? Em tốt xấu còn có người kết hôn rồi đấy. còn chưa theo đuổi xong người ta đây”

      Kiều Gia Linh khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được. Bê đá đập chân mình rồi.

      ấy là ai vậy?”

      Mạch Tuệ cười cười

      ấy là người nước ngoài, em biết. cũng chưa giới thiệu cho mọi người. Hi vọng sớm có cơ hội, có điều muốn năm sau kết hôn”

      vẫn chưa theo đuổi được à?” Nụ cười của lúc này chắc còn khó hơn khóc

      “Ừ. Nhưng quyết định rồi, đời này chỉ và chăm sóc cho mình ấy. Thế này cũng tốt, em có người chuẩn bị kết hôn. cũng có bạn . Giờ phải xem chuyện với bố mẹ em thế nào được nhỉ?”

      vẫn thường đưa đón về nhà họ Kiều, bà Kiều đối xử với rất tốt. làm rất chu đáo nhiệm vụ của bạn trai gương mẫu.

      với ông bà nội rồi?”

      “Ừ, rồi”. Mạch Tuệ gõ gõ chiếc bật lửa lên bàn. “Hôm qua. Bị bà mắng cho trận, bảo chẳng ra làm sao. Sao lại có kiểu giả vờ giả vịt như thế, làm cả nhà hiểu lầm bao lâu nay. Còn bảo em ngốc nghếch nữa, bị hại hỏng hết cả thanh danh. May mà em vẫn tìm được người mình. Bà bảo nhất định phải chuẩn bị quà hồi môn cho em tốt”

      Đúng vậy, em là con ngốc, con ngốc nên mới như thế. Miệng Kiều Gia Linh đắng chát, biết phải gì lúc này.

      “Haha, bà còn tệ hại như mà cũng kiếm được bạn . đó nhất định mắt mù rồi, lại

      phải, Mạch Tuệ ạ, người mắt mù là em.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 128:
      muốn kết hôn

      ấy là người như thế nào?”

      Mạch Tuệ chớp mắt, thu lại vẻ hớn hở, bằng giọng rất nhu hòa

      rất tốt. ấy rất vĩ đại, bị làm tổn thương mà hề trách . ấy rất mạnh mẽ, độc lập thế nhưng lại thấy ấy yếu ớt. ấy luôn ấy tự lo được cho mình, nhưng thấy bỏ ấy mình được. rất sợ ấy bị đau mà ở cạnh”

      Kiều Gia Linh nhìn Mạch Tuệ, ngồi rất thoải mái, hơi cúi đầu, ánh nắng nhảy sườn mặt, sống mũi thẳng tắp của . Tay tùy ý nghịch chiếc bật lửa. về đó bằng giọng điệu rất khác, rất mềm mại, ôn hòa hơn nhiều so với bình thường. Có lẽ ấy rất sâu sắc

      “Sao em chẩng nghe ai gì về ấy nhỉ?”

      “Vẫn còn ngại về quan hệ của chúng ta, nên vẫn chưa . Hơn nữa, còn chưa theo đuổi xong. Giờ ấy vẫn ở nước ngoài nhưng cũng chuẩn bị về Bắc Kinh rồi, lúc đó công khai cũng muộn. Về bố mẹ em, sang tận nhà xin lỗi. định sang năm kết hôn, chúc may mắn haha.”

      “ha … ha…” Kiều Gia Linh nổi câu đó. chỉ có thể cười gượng. Mạch Tuệ nhìn đồng hồ

      “Còn muốn ngồi ? phải về công ty giải quyết chút chuyện. đưa em về nhé?”

      “Em còn muốn ngồi thêm, lát em taxi về cũng được”

      “Được rồi. trước”

      Kiều Gia Linh nhìn bóng nhanh chóng biến mất, mới gục xuống bàn, tim đau đến thở được. Tại sao? kia xuất lúc nào mà ai biết? Hay là có bạn ? lừa ? Nhưng hôm dự lễ đính hôn của chị Tư Toàn và Hầu Thần, bọn họ chụp chung bức ảnh. Hạ Hầu Uyên còn comment câu “A Tuệ, năm sau kết hôn nhất định cũng phải làm bữa quên sầu như thế này nhé”, comment cái mặt cười lăn lộn và hai chữ ok.

      Nhưng hề năng gì chuyện kết hôn với , nên mới càng thêm quyết tâm về nước.

      Thế mà, lại muốn kết hôn .

      Ngồi đến năm giờ, Kiều Gia Linh cuối cùng cũng đứng dậy, rời khỏi quán trà. muốn về nhà, đối diện với mẹ. Mẹ thất vọng biết bao. Chợt nhớ đến buổi hẹn gặp bạn cùng lớp, đành tới đó.

      Người bạn đó là Dương Dung, Dương Dung học cùng cấp ba với hai năm, nhà ấy rất giàu. Mẹ ấy là ruột của Trịnh Thiếu Thành. ra và Dương Dung cũng thân nhau lắm, nhưng ấy biết về nước, gặp khó khăn gì đó về luật pháp nên mới hẹn gặp .

      Thực ra, người gặp khó khăn phải Dương Dung mà là Quý Song Ngọc. Quý Song Ngọc rất bạo tay trong việc mua bán bất động sản, thậm chí còn kiếm được ít tiền. Ông bà Quý cho rằng cho con va vấp thế cũng tốt nên cũng chẳng phản đối. Lần này Quý Song Ngọc mua đúng phải mảnh đất có vấn đề về pháp lý, nhưng tính ương bướng, thích chứng tỏ mình từ xưa, cho nên thèm dùng luật sư nhà, tự tìm đường giải quyết.

      Dương Dung hơn Quý Song Ngọc mấy tuổi, làm nhưng lại chẳng có kinh nghiệm lắm, bảo gọi luật Hoa Hạ Quý Song Ngọc đồng ý, có phải nhà ta thiếu luật sư đâu. Cho nên mấy người bọn họ tụ tập nghĩ cách, Dương Dung chợt nhớ đến Kiều Gia Linh mới về nước, mới liền hẹn đến.

      Lúc Kiều Gia Linh đến, bọn họ ngồi được lúc rồi. Dương Dung đón , sau đó chủ động giới thiệu

      “Đây là Quý Song Ngọc, em ấy cần cậu giúp đỡ. Lưu Diệp Điềm, học bọn mình khóa, cậu có nhớ ?”

      Trừ Quý Song Ngọc, người còn lại biết. chào hỏi, Quý Song Ngọc

      “Chị xem có thể xử lý vụ này cho em được ?”

      Quý Song Ngọc mua mảnh đất hơn năm trăm mét vuông của người đàn ông họ Trần. Làm giấy tờ gần xong mới phát ra, đây là đất tranh chấp. Mảnh đất này là do bố ông ta để lại cho hai em, người em đồng ý bán. Người trộm giấy tờ bán. Hai bên mâu thuẫn, lúc người hẹn gặp bị người em đến phá. Người nhà họ Quý còn lỡ tay gây , động chân động tay làm người em bị gãy xương sườn, tay phải, dập lá lách. Túm lại là đống hỗn độn.

      Kiều Gia Linh nghe ta kể xong, cau mày .

      “Có thể tách thành hai vụ án. vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản và vụ đánh người gây thương tích. đưa tiền đặt cọc cho Trần Dự rồi đúng ?”

      “Đúng thế.”

      “Có vấn đề tôi hiểu. Đây là mảnh đất chung của hai em nhà họ Trần. Nếu Trần Duyệt đồng ý bán, kí tên và lăn tay Trần Dự cũng thể bán cho được”

      Quý Song Ngọc nhìn Kiều Gia Linh, dù còn khá trẻ nhưng ấy nhìn rất sắc bén. cân nhắc lúc rồi

      “Trần Dự dùng chữ kí giả, còn dấu vân tay là ông ta lừa Trần Duyệt lúc uống say lăn tay vào”.

      Kiều Gia Linh câm nín, được đấy.

      “Quý Song Ngọc, tôi khuyên nên giấu luật sư điều gì. Nếu cần tôi có thể tư vấn riêng cho buổi. Nhưng chỉ là tư vấn thôi, tìm luật sư tố tụng dân là có thể giải quyết được”

      “Tại sao chị làm luôn?”

      “Tôi chưa lấy được chứng chỉ hành nghề ở Trung Quốc. Hơn nữa, tôi cũng định chuyển ngành. Trước kia tôi là luật sư giám định tài sản.”

      Quý Song Ngọc cau mày, rất thích khí chất của chị luật sư này.

      “Thôi được rồi, chị cần ngại mấy người này đâu. Đây đều là chị em tốt của tôi”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :