TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 10: Chiều chủ nhật cũng nên uống trà
Vụ của Quý Song Ngọc cuối cùng cũng giải quyết xong, nhà họ Quý chọn biệt thự có hàng hiên và những cây cột cẩm thạch cao, có hồ bơi, bãi cỏ nhà kính và cả vườn hoa hồng. Tư Tuyền cùng A Sảng và Tử Vũ khảo sát địa điểm lần nữa, lại trao đổi kĩ với Diệp Chính về điều kiện, khí hậu lục địa, mất ba ngày mới cho ra bản phác thảo đầu tiên.
Việc này lại có cái hay, làm bận rộn đến mức thở được. Ban ngày cùng với A Sảng, Tử Vũ đối chiếu số liệu, so sánh thực tế, lên dự toán chi phí. Ban đêm miệt mài vẽ phối cảnh. Bận đến mức Nana video call với thường xuyên bị thờ ơ, tức đến dậm chân bành bạch.
Quý gia nhận bản vẽ này ràng hài lòng hơn rất nhiều. Hai bên lại bắt đầu thảo luận về trang trí nội thất, bố trí trong nhà và trong từng phòng. Tuy ưa nhau nhưng cũng phải công nhận Quý Song Ngọc luôn thích đến phát rồ những gợi ý của Tư Tuyền, nếu phải cản lại chắc ta nhất quyết phải ôm đồm tất cả vào cùng phòng cho bằng được.
Diệp Chính coi Tư Tuyền như thánh sống, mỗi ngày chỉ hận thể lời ca tụng vì giải quyết xong Quý gia. A Sảng và Tử Vũ gần như thấy mình sắp thành ngôi sao sáng nhất công ty, bị mọi người vô cùng ghen tị vì được làm việc chung với Tư Tuyền. Cuộc sống bận rộn này làm Tư Tuyền cảm thấy dễ sống hơn hẳn.
ngày chủ nhật, thoải mái nằm ườn ở nhà. Nana chuẩn bị chơi, cùng thử trang phục. Người Nana vừa vừa mảnh dẻ, nên thường tự may đồ cho mình, quần áo nước ngoài rất ít khi vừa, nếu vừa cũng quá trẻ con.
ngồi, mẹ vào, chắc là sắp ra ngoài, nên trang điểm rất tinh tế.
“Tiểu Tuyền, làm gì vậy? Có rảnh ?”
Tư Tuyền ngồi dậy, cười cười “dạ có, có chuyện gì vậy ạ?”
“Hôm nay dì Lý lên Bắc Kinh, chúng ta ra ngoài mời ấy tách trà. Chắc con cũng nhớ dì Lý đâu đúng ?
“Dạ …”
“Vậy mau thay quần áo , ăn mặc trang trọng chút”
Quần áo trang trọng có mấy, bình thường ăn mặc rất xuề xòa, chỉ khi có tiệc mới mặc đồ dạ hội nhưng hôm nay có lẽ lại phải là dịp để ăn mặc cầu kì. Cuối cùng, bà Tạ chọn cho Tư Tuyền chiếc sườn xám màu trắng thêu hoa mai bằng gấm Vân Nam bà may cho cách đây phải ba bốn năm. Lúc đó béo hơn bây giờ, giờ Tư Tuyền hơi gầy, nên mặc lên có chút rộng nhưng nhìn lại càng thanh thoát. Có điều lúc trang điểm, phá tan nát phong cách thục nữ vừa có. Kiểu trang điểm tông lạnh của phương tây nhất định thể hợp được với phong cách này.
Cũng may, bà Tạ trước làm ở Đoàn văn công Giải Phóng, nên trang điểm kiểu đại bà biết, chứ trang điểm , đủ lịch , nền nã bà vẫn làm được. Cuối cùng, bà giúp búi kiểu tóc đơn giản. Tư Tuyền loay hoay nhìn mình trong gương, quá lạ lẫm. Mắt to, mơ màng, trong suốt, da trắng, môi đỏ. Ở trong nhà suốt nên da hơi tái tái nhưng lại khá hợp với màu sườn xám.
“Đợi mẹ chút”
Lát sau bà Tạ cầm hộp trang sức của mình lại, nhất quyết lựa cho đôi hoa tai đính kim cương hình hoa mai và chiếc lắc tay bằng ngọc, chất ngọc trong mờ, có những vân mờ nhìn rất đẹp. Tư Tuyền le lưỡi, liếc qua cũng thấy mấy thứ này hề rẻ.
“Đây rồi” Bà Tạ cầm lên chiếc trâm cài đầu bằng ngọc, được chế tác rất tinh xảo. Chiếc trâm này là do bà ngoại cho bà trước khi bà lấy chồng.
“Cho con xem chút” Tư Tuyền đón lấy chiếc trâm, dì Tư cũng có chiếc nhưng màu khác. Chiếc trâm đó, dì bảo sau này cho khi kết hôn. Đây là phong tục của người Trung Quốc.
“Đẹp ? Đây là của bà ngoại con cho mẹ. Còn đây là của bà nội, sau này khi Toàn Toàn và con kết hôn, mẹ cho mỗi đứa chiếc!”
Tư Tuyền tò mò nhìn vào hộp trang sức của mẹ, chủ yếu đều được làm từ ngọc và vàng, kiểu dáng rất cũ, nhìn cũng thấy toàn bảo vật gia truyền ít năm tuổi tí nào.
“Dì Tư cũng có nhiều lắm. Dì cũng hứa cho con khi con lấy chồng”.
“Đúng rồi, đây người ta gọi là của hồi môn”. Bà Tạ khẽ vuốt tóc Tư Tuyền, rồi chợt giật mình nhớ ra “Thế giờ chỗ trang sức đó ở đâu?”
“Dượng Andrew gửi trong két bảo hiểm ở ngân hàng. Dượng đồ như vậy nên để trong nhà”
Năm đó bà nội Tư Tuyền cho con trước khi theo chồng xa cũng ít. Những buổi chiều rảnh rỗi, dì hay ngồi dạy Tư Tuyền những kiểu búi tóc cực kì đẹp mắt, chỉ tiếc là có thể búi tóc cho người khác, nhưng lại thể làm cho mình.
“Mẹ, cười lên cái nào!” Tư Tuyền giơ điện thoại lên chụp tự sướng, hai mẹ con cười bên nhau rất tình cảm. Đến lúc bà Tạ nhớ ra phải , muộn đến mười lăm phút.
Nơi hẹn là trà quán cách nhà cũng xa. Dì Lý hẹn trong phòng bao riêng, kín đáo, lịch . Lúc gặp, Tư Tuyền mới hối hận. Vì cuối cùng cũng được trải nghiệm tình huống “xem mặt” trong truyền thuyết.