TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 121: người đắc đạo gà chó thăng thiên
Lần đó, Tư Tuyền cuối cùng cũng biết bộ mặt khác của Fredrick. Bình thường rất cưng chiều , có thể coi là muốn gì được nấy. Nhưng giường, gần như bị làm tới sống dở chết dở, phản đối hề có hiệu lực. Ba ngày ở Wellington là ba ngày Tư Tuyền ở giường. Fredrick cho ám ảnh còn mạnh mẽ hơn cả độ cao.
Thậm chí bây giờ đến mức đứng từ cao nhìn xuống, cái mà nhớ đến đầu tiên chính là khoảnh khắc phá thân, đau đớn nhưng ngọt ngào, trong khung cảnh pháo hoa nở rộ.
Tracy Thompson , ám thị với độ cao của bị ám thị mạnh mẽ hơn thay thế.
“Biến thái”
Tư Tuyền mắng nho . Fredrick biết là lại nhớ đến chuyện đó. cười, lúc đó quả phản ứng vô cùng lỗ mãng. Tư Tuyền muốn Milan, lần đầu tiên có ý định rời khỏi gia đình. buột miệng bắt lựa chọn giữa và Duẫn Tử Hàm. Thế nhưng lại đủ can đảm để nghe đáp án, cho nên cuối cùng quyết định uy hiếp , rồi nhanh chóng biến thành người của mình.
tặng tòa nhà The May đó cho nhưng dường như rất ghét nó, thậm chí ghét cả Wellington, chỉ cần bay đến Sydney thôi là bắt đầu phản ứng.
Trở về , trốn như chuột thấy mèo. Thậm chí chỉ dám ở cùng khi có người thứ ba. Fredrick biết mình làm sợ hãi. Thế nhưng, kìm nén trong từng đó năm giờ mới được giải thoát, như lên cơn nghiện, đặt xuống được. Huống Maya phù hợp với hơn cả tưởng tượng. Mặc dù nghô nghê biết gì, nhưng khoái cảm mang tới còn nhiều hơn bất kì người nào từng quan hệ. Fredrick cho rằng, nó có liên quan đến chuyện tình cảm.
Hai mươi năm lớn lên của , đều có chăm sóc, tình của vốn sớm vượt qua tình cảm gia đình, tinh nam nữ. Chỉ cần vui, cũng cảm thấy tâm trạng mình thoải mái.
Fredrick nhấp ngụm rượu. Kì nghỉ này quá hạnh phúc, Maya ở cạnh , quá bài xích, được ăn no đủ. Lần đầu tiên, chán cảnh phải về như thế. Chán viêc phải quay trở lại làm việc, mà ở đây, đói khát cái ôm, nụ hôn cũng làm gì được. Cho nên phải ăn bù.
Đêm đó, bọn họ quấn quýt. Fredrick rất dịu dàng, trêu chọc cho Tư Tuyền nhũn ra thành nước, đến khi phải cầu xin được giải thoát mới thong thả ra vào. Tư Tuyền ở bên dưới , người đều như con mèo con được vuốt ve, âu yếm.
Fredrick và dượng Andrew rời , Tư Tuyền nhanh chóng quay guồng quay công việc. Peter tìm được nhà, Tư Tuyền muốn dọn nhưng gặp phải phản đối của mẹ , lần đầu tiên hai người cãi nhau trận. Cho nên Tư Tuyền rời nhà với tâm trạng vui vẻ gì lắm.
Đương nhiên hiểu cảm giác của mẹ , nhưng thưc việc xa cách quá nhiều năm khiến cảm thấy việc thân mật với cha mẹ mình rất khó khăn. quá quen môi trường sống ở , hòa hợp ở nhà họ Tạ giống như đồ ăn vậy. ăn được đồ Trung Quốc, nhưng ngon mấy cũng chỉ được ba ngày, đến ngày thứ tư là muốn quay về ăn bơ sữa.
Peter tìm được căn biệt thự hai tầng khá thuận tiện. Johan để lại nhóm gồm bảy người, tìm thêm lái xe, đầu bếp và người dọn dẹp. Tư Tuyền ở lầu hai, bọn họ ở lầu . Khi nào Nana trở lại ở cùng với .
Diệp Chính vẫn Thượng Hải, ngày chỉ dành ra khoảng hai tiếng buổi sáng họp qua với mọi người. Trân Trân bắt đầu tiếp nhận công việc quản lý công ty. Hai người cũng chẳng vừa mắt nhau lắm. Tư Tuyền biết Trân Trân hiểu nhầm, nhưng buồn giải thích. Dù sao quan hệ với và Diệp Chính cũng phải như vậy.
Hôm nay, Tư Tuyền đưa Lucy và A Sảng đến Hoa Hạ bàn về lần hợp tác lần này. Trịnh Thiếu Thành đón tiếp rất nồng nhiệt, còn ông già nhà , Trịnh Vũ Đình đích thân muốn gặp .
Lucy và A Sảng run lên, dựa bóng quan lớn, người đắc đạo gà chó thăng thiên. Phải là đây là ông chủ của tập đoàn Hoa Hạ đấy nhé.
Lúc bọn họ đến, trợ lý Lục báo cáo. Trịnh Vũ Đình ngoài sáu mươi, nhưng rất khỏe mạnh, giống nhiều ông chủ nhà giàu bụng phệ khác, ông khá quan trọng việc tập luyện rèn luyện sức khỏe.
Trông thấy bọn họ, ông giơ tay bảo trợ lý Lục dừng lại, đích thân đứng lên đón, nhưng lại hề khách sáo.
“Cháu thích được gọi như thế nào nhỉ?”
“Gọi cháu là Tiểu Tuyền là được ạ” Tư Tuyền khiêm tốn , bắt tay ông. Tay Trịnh Vũ Đình rất ấm.
“Về Đằng Xuân, chú tin Thiếu Thành qua cho cháu rồi. Chú muốn nhờ cháu việc khác. Trợ lý Lục”
Trịnh Vũ Đình bắt chân chữ ngũ ngồi ghế, thong thả nhìn Tư Tuyền xem tập tài liệu. Đây là biệt thự cũ, có lẽ có từ rất lâu rồi. Có số tấm ảnh chụp số người đứng trước cửa biệt thự và ngồi trong phòng, giấy ảnh ố vàng. Tuy nhiên vẫn có thể thấy đc nguy nga, hào nhoáng nó. Kiến trúc theo kiểu tân cổ điển, pha trộn chút kiến trúc cổ trung quốc trong phối màu. Tập tài liệu cuối cùng là bản vẽ xây dựng, tuy nhiên bị mất số phần.
“Đây là nhà chính của nhà họ Trịnh thời dân quốc ở Thượng Hải. Ông nội Thiếu Thành được sinh ra ở đây. Chú muốn phục chế biệt thự như vậy làm quà mừng thọ cho ông nội vào tết năm sau.”
“Chú muốn chính xác bao nhiêu % ạ?”
“Hoàn mỹ nhất là 100%, cháu biết đấy”.
Tư Tuyền gõ gõ tay xuống tập tài liệu. thường phục dựng lắm, vì chúng mất khá nhiều thời gian, đành đặt tập tài liệu lên bàn.
“Cháu rất tiếc, nhưng chuyên ngành của cháu phải phục dựng. Chỉ dựa vào những tài liệu còn sót này, cháu đoán chỉ có thể phục dựng được khoảng 60 - 70% thôi ạ. Tuy nhiên, cháu có quen người rất chuyên nghiệp trong mảng này. Hi vọng có thể giúp được chú”
Trịnh Vũ Đình nhíu mày chút. Tuy nhiên ông vẫn
“Cảm ơn cháu. Trường đua mới chú cầu hoàn công trong khoảng tám tháng đến năm, chú muốn nhanh chóng giải quyết quỹ đất ở Đằng Xuân. Ngôi nhà chú muốn phục dựng đặt ở đó, nhìn ra hồ. Có điều chú muốn có riêng tư.”
“Vâng, trường đua mới nếu có thể bắt đầu khởi công trong tháng này cháu nghĩ chỉ tháng sáu sang năm có thể hoàn thành. Có rất nhiều hạng mục có thể thực song song. Vấn đề lớn nhất vẫn là Hoa Hạ có thể giải ngân như thế nào.”
Trịnh Vũ Đình gật đầu, ông rất đánh giá cao bé này. Lần gặp trước ở du thuyền, giống như con búp bê xinh đẹp rỗng tuếch, vậy mà ngờ trong công việc lại có sắc sảo riêng.
“Chú đảm bảo giải ngân đúng hạn cho cháu.”
“Cám ơn chú”.
“Được rồi, chú còn có cuộc hẹn. Trợ lý Lục, ông sắp xếp phòng làm cho Tiểu Tuyền ở đây luôn . Đỡ phải chạy qua chạy lại mất thời gian.”