[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 119:
      Wellington
      Sau lễ Tạ ơn, lịch học của Tư Tuyền giãn dần nhưng vẫn đến AOA.PM. bọn Diệp Chính bắt đầu nghỉ để ôn thi. vẫn ở cùng với Nana.

      Ngày hai ba, dì Tư và dượng Andrew trở về Berkshire ghé qua London đón . Nhà st. Loge có quy tắc bất di bất dịch là lễ Noel phải đón ở trang viên st. Edmunth.

      Đó là trang viên với vườn cây ăn quả lớn, vườn hoa, vườn bướm, những cánh đồng cỏ mướt mát, con kênh hai bờ nở đầy hoa dại. St. Edmunth đẹp nhất vào mùa hè. Nơi này có lịch sử rất lâu đời, khá gần lâu đài Windsor của hoàng gia . Nơi đây cũng là nơi sinh sống của khá nhiều gia đình quý tộc. Phần lớn bọn họ đều sống khá khép kín, chỉ có số ít nơi mở cửa cho thăm quan như lâu đài Windsor.

      Bà nội Fredrick và Tư Tuyền vẫn sống ở đây, cùng với bà Susane. Bà Susanse là em của ông nội , trước kia từng kết hôn nhưng sau đó li di quay lại nhà mẹ đẻ. Mấy người con của bà cũng cùng về và chuyển về họ mẹ. Cũng giống như bà nội , bà Susanse sống mình trong biệt thự rất lớn, hai người cảm thấy việc phải thăm nhau quá vất vả, nên hầu hết các ngày trong năm, bà Susanse sống ở trang viên st. Edmunth, các ngày lễ lớn, con cháu về đông đủ, bà về nhà.

      Tư Tuyền thích nơi này lắm, về đây cứ có cảm giác ngày dài đến bốn tám tiếng, vô cùng lê thê. Trang viên st. Edmunth rất lớn, với hàng chục căn phòng, lúc bé nếu có người cùng thường xuyên lạc. luôn cảm thấy nơi này rất lạnh lẽo, những hành lang dài rải thảm viền chỉ vàng, đường đầy những bức tranh trong bộ sưu tập của bà nội, đội ngũ người hầu đến ba mươi người lúc nào cũng im lìm như những pho tượng, đôi lúc cũng thấy rất đáng sợ.

      Nhưng lớn lên, Tư Tuyền lại thấy st. Edmunth là tòa nhà có có kiến trúc rất đẹp, và hầu như được bảo tồn nguyên vẹn mặc dù sửa chữa chút để nâng cao tiện ích.

      Ngày hai tư, Fredrick về rất muộn, gần như chỉ kịp tắm cái trước khi bữa tối bắt đầu. Về cuối năm, rất bận, nhưng sau ngày hôm nay kì nghỉ dài đến hết ngày lễ mừng năm mới. Bình thường sau ngày Boxing day, thường đưa du lịch. Họ thích đến nam bán cầu, tận hưởng ánh nắng ấm áp. Năm nay Tư Tuyền chẳng muốn đâu.

      Tư Tuyền chán nản chọc món thịt bê đĩa, nhưng dám thể thiện thái độ với bà nội. Hôm nay bà búi tóc cao, mặc chiếc váy nhung sẫm màu, đính trước cổ áo viên ngọc bích siêu lớn đeo trước ngực. Quản gia Phillpe quanh bàn, phục vụ bữa tối chuẩn mực mười hai món, thỉnh thoảng lại rót thêm rượu vang cho bọn họ.

      “Chúng con đến đó trước ngày”

      “Được, Maya cả năm nay cũng đâu chơi rồi.”

      Tư Tuyền giật mình khi dượng Andrew nhắc đến tên mình. ngơ ngác nhìn, Fredrick thong thả nhấp ngụm rượu vang. Vừa rồi ấy gì nhỉ.

      “Rất tối, vậy Maya... Lúc nào đến Sydney hãy mang quà của bà nội đến cho nhà Leigther nhé”

      “Vâng ạ”

      Tư Tuyền vội vàng vâng lời. đâu cũng có người sắp xếp sẵn, chỉ cần có mặt là được. Sydney là thủ đô của Australia, à phải thủ đô nhưng năm mới Australia à?
      Thế nhưng, bọn họ ở Australia. Khi máy bay dừng ở Sydney, Fredrick đưa đến thăm nhà Leigther lúc. Dù máy bay riêng nhưng chuyến bay quá dài khiến Tư Tuyền rất mệt mỏi. Fredrick vẫn lạnh lùng với như cũ, chẳng lẽ thể để nghỉ ngơi đêm rồi mới thăm hỏi được hay sao?

      Cuối cùng sau khi bọn họ quay lại sân bay, Tư Tuyền khó chịu nhìn cái máy bay như có thù giết cha với mình, chịu lên. Fredrick phải với “Chúng ta Wellington, rất nhanh thôi”

      À, hóa ra là New Zealan, Tư Tuyền mệt mỏi lên máy bay. Tiếp viên mang cho cốc cacao nóng, Tư Tuyền uống xong liền ngủ mất, khi tỉnh lại, nơi xa lạ.

      Rèm cửa dày che ánh sáng, nhưng vẫn có thể thấy đây là ban ngày. Hôm qua khi rời Sydney trời gần tối. Hóa ra chênh lệch múi giờ làm ngủ mười mấy tiếng.

      Tư Tuyền ngồi dậy, được thay bộ đồ ngủ thoải mái. Ngủ nhiều quá làm mắt sưng húp. kéo rèm cửa, bên ngoài là khu vườn rộng, trời khá nắng.

      Tư Tuyền đẩy cửa phòng ngủ, đây là biệt thự ba tầng khá đẹp. gian im lặng, chỉ nghe thấy tiếng máy hút bụi kêu ro ro ở đâu đó.

      Peter gặp ở dưới lầu, thấy dậy liền gọi người chuẩn bị điểm tâm. Tư Tuyền muốn ăn trưa luôn, cũng hơn mười giờ rồi.

      tôi đâu rồi?”

      “Ngài ấy từ sớm, giờ này có lẽ chuẩn bị cắt băng khánh thành rồi.”

      Tư Tuyền gật đầu, hôm nay là 31, Fredrick chọn ngày cuối cùng trong năm để khánh thành tòa cao ốc được coi là cao nhất Wellington nay. Buổi tối có tiệc đứng chiêu đãi số nhân vật trong hội đồng thành phố và số nhân vật có tầm quan trọng ảnh hưởng. Fredrick mang theo phụ nữ, bảo tham gia.

      Ăn xong, Tư Tuyền ra ngoài vườn dạo. Thời tiết khá lạnh nhưng so với London lúc này còn ấm chán. chỉ mặc chiếc áo khoác, lòng vòng trong vườn thưởng thức ánh nắng.

      Buổi chiều, Tư Tuyền máy móc trang điểm, thay chiếc váy dạ hội màu đen rồi theo Peter đến bữa tiệc. Tòa nhà có cái tên The May, nằm ở vị trí rất đắc địa, cao bốn mươi lăm tầng, chia làm hai phần đối lập nhau, mặt là trung tâm thương mại, mặt là khách sạn. Ba mươi tầng đằng trước phía dưới là khách sạn, ba mươi tầng phía sau là chung cư cao cấp, mười tầng phía là câu lạc bộ cao cấp, năm tầng cùng được rao bán riêng. Kiến trúc sang trọng lịch , tác phẩm của AOA.PM

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 120:
      Vĩnh viễn khắc sâu mãi mãi

      Peter đưa đến phòng làm việc tạm thời của Fredrick. cầm ly rượu đứng ngắm khung ảnh bên ngoài ở cửa sổ sát chân tường. Tư Tuyền muốn lại gần cửa sổ nên ngồi xuống sofa. Khi quay lại nhìn thấy , nở nụ cười hiếm hoi

      “Nhìn em rất quyến rũ”

      Tư Tuyền hơi đỏ mặt, mặc mẫu mới của Versace trong mùa đông năm nay, váy cúp ngực vải chiffon mềm mại.

      thôi”

      Fredrick đưa xuống bữa tiệc, đứng bên cạnh khi phát biểu vài câu ngắn gọn, nâng cao ly rượu chúc mừng. Có khá đông người đến dự, những khuôn mặt này trôi qua đầu nhanh như đèn cù, chẳng nhớ nổi ai.

      Kết thúc bữa tiệc hơn mười giờ. Tư Tuyền cũng cảm thấy mệt, ở bữa tiệc có loại rượu hoa quả rất ngon, uống khoảng ba ly, giờ thấy hơi hưng phấn.

      Fredrick đưa lên lầu. Thang máy di chuyển đến tầng F mới dừng lại. Tư Tuyền có dự cảm lành, đột nhiên muốn ra.

      Thế nhưng bên trong lại là penthouses bình thường. Fredrick trước, nới lỏng cà vạt

      “Lát nữa có pháo hoa”

      “Ở đây cao lắm, em xem đâu”.

      Fredrick cúi xuống nhìn , hai tay chống ở hai thành sofa điều đặc biệt muốn tặng cho em”

      “Cái gì vậy?”

      “The May”

      “Hả?” Trong vô thức Tư Tuyền chớp chớp mắt. The May? Tháng năm? Tên tòa nhà này? Ý là tặng tòa nhà này cho ? Từ trước đến giờ nhận được rất nhiều quà, nhưng cái này hình như có vẻ lớn quá.

      “Đừng nhìn như vậy. Đây là món quà mừng em trưởng thành”

      “Em trưởng thành từ lâu rồi”

      Tư Tuyền cau mày, Fredrick rót rượu ra hai cái cốc, đưa cho . Tư Tuyền uống hớp, rượu khá ngon nhưng có vẻ hơi nặng.

      “Sắp đến giờ bắn pháo hoa rồi. Chúng ta xem thôi”

      “Em đâu”

      “Đừng sợ, có ở đây”.

      Fredrick ôm lấy , rượu lúc nãy phải hơi nặng mà là rất nặng. càu nhàu

      “Rượu gì mà nặng vậy?”

      “Gin. Em sao thế?”

      Tư Tuyền đứng vững, chớp mắt mấy cái. Fredrick nhìn . đỡ lấy , Tư Tuyền gạt ra. Hơi rượu làm thấy choáng váng, nhưng lại khá tỉnh táo. Gan cũng to hơn hẳn.

      “Được rồi, dựa vào . Chỗ này phải đặc biệt”

      Fredrick ôm lấy , hai tay che mắt, Tư Tuyền theo . đếm “, hai, ba” Fredrick thả tay, Tư Tuyền mở mắt. Tim vọt lên đến tận cổ. Trời ạ, bên ngoài là hành lang bằng kính. Kính dưới chân cũng là kính trong suốt có thể nhìn thẳng xuống bốn lăm tầng lầu. Chân Tư Tuyền mềm nhũn, adrelanin tăng cao chóng mặt.

      Fredrick lập tức ôm lấy , “Bình tĩnh, thở sâu”

      Tư Tuyền thể khống chế được hơi thở của mình, phổi co rút đến phát đau. Fredrick cúi xuống hôn , đẩy khí vào phổi. Tư Tuyền yếu ớt dựa vào , cố gắng hút hết khí trong phổi . Trong miệng có vị rượu, Tư Tuyền cảm thấy mình bị đánh úp, lại bắt đầu thấy bồng bềnh.

      Fredrick hôn rất lâu, Tư Tuyền dần dần lấy lại được bình tĩnh nhưng vẫn cảm thấy cả người bất lực. Fredrikc vùi đầu vào cổ , mút lên động mạch đập điên cuồng. tay kéo khóa váy sau lưng, rất nhanh chiếc váy tụt xuống. Cả người Tư Tuyền lạnh toát.

      ...làm gì thế?”

      chân tay có sức, nên Fredrick rất nhanh cởi hết đồ lót của . Tư Tuyền bỏ chạy nhưng Fredrick ép vào tường. thầm bên tại như ma chú

      “Mở mắt ra nhìn , đáng sợ đâu”

      Tư Tuyền lẩm bẩm những câu đầy bất lực, dám mở mắt. Nhưng tay Fredrick chu du khắp người , hôn lên tấm lưng trần, môi lưỡi đến đâu Tư Tuyền cảm mình bốc cháy ở đó. Rượu mạnh bắt đầu bốc lên, cả người mềm nhũn phản kháng nổi, mặc cho làm loạn.

      Fredrick đặt nằm sàn, Tư Tuyền thở hổn hển, đầu cũng là kính trong suốt, bầu trời đen thẫm như quái vật há miệng cắn nuốt. Tim Tư Tuyền lại đập điên cuồng. Fredrick chống tay nhìn , thầm

      “Maya, em phải tin vào chính mình, tin vào , được chứ”

      Fredrick bắt đầu hôn xuống, thành thạo thổi lửa người . Tư Tuyền cảm thấy mình bay lên mây rồi, bầu trời đen ngòm mỗi lúc gần, tay , môi lưỡi thổi đến khoái cảm. kiềm chế được bắt đầu rên rỉ, hét lên. Đột nhiên Fredrick lật người lại.

      Khoái cảm điên cuồng ập đến cùng lúc với Tư Tuyền bị buộc đối mặt với độ cao. có cách nào chạy trốn, lại cảm thấy mình rơi xuống rơi xuống, hình ảnh Thalia nằm vũng máu lại ra. Tư Tuyền hét lên, biết lấy đâu ra sức mạnh vùng vẫy nhưng Fredrick giữ chân tay rất chặt. Khoái cảm vẫn tiếp tục ập đến, ảo ảnh bị đánh tan. Tư Tuyền bị dày vò giữa ác mộng và thiên đường đến mức hỗn loạn, cảm giác rất tỉnh táo, sợ hãi khi đối diện với độ cao của mình bị khoái cảm vùi lấp. Fredrick dừng lại, Tư Tuyền liên tiếp lên đỉnh.

      Giữa lúc đó, Fredrick xoay người lại. Tư Tuyền vội vàng bám chặt lấy , giống như chỗ neo vững chắc nhất để bị rơi xuống. Fredrick hôn , phân thân của nhanh chóng vọt vào. Tư Tuyền đau cứng cả người, chỗ đó như bị xé đôi. Pháo hoa bắt đầu được bắn lên. Những bông pháo rực rỡ rất gần, Fredrick để cho thích nghi chút rồi bắt đầu động. Tư Tuyền rất ướt nên cảm thấy chỗ đó bị vật thể ra sức chạm vào, mềm mại ngứa ngáy.

      Mắt bi pháo hoa thu hút, sợ hãi làm bám chặt lấy Fredrick, chỗ đó bị va chạm dần mang đến khoái cảm. Tư Tuyền rên rỉ quằn quại, mơ hồ giữa ranh giới sợ hãi và khoái cảm. lần nữa đạt cao trào.

      Fredrick lật người lại, vào từ đằng sau, độ cao lại đánh tới nhưng Tư Tuyền cũng khống chế được bản thân. bị đánh úp còn thê thảm hơn thế, phân thân của mạnh mẽ ra vào, mỗi lần vào đều đạt đỉnh. Rất rất lâu sau, mới phóng thích trong cơn co thắt dữ dội.

      Tư Tuyền nằm nghiêng sàn, Fredrick ngay sau lưng , mặt kính lạnh băng, ngực nóng hổi. Pháo hoa tàn từ lâu, Wellington ánh điện rực rỡ lấp lánh. Tư Tuyền khóc, cuối cùng độ cao cũng ám ảnh nữa, sợ hãi giống như con diều đứt dây, trôi về phía xa mất rồi.

      Fredrick ôm vào giường. Hai người lại bắt đầu vòng mới, chủ yếu là do thể chống cự. Fredrick cứ dẫn dắt từ cao trào này đến cao trào khác. biết làm bao nhiêu lần nhưng đêm đó là kí ức khắc sâu vĩnh viễn thay thế ám thị sợ hãi mãi mãi.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 121:
      người đắc đạo gà chó thăng thiên

      Lần đó, Tư Tuyền cuối cùng cũng biết bộ mặt khác của Fredrick. Bình thường rất cưng chiều , có thể coi là muốn gì được nấy. Nhưng giường, gần như bị làm tới sống dở chết dở, phản đối hề có hiệu lực. Ba ngày ở Wellington là ba ngày Tư Tuyền ở giường. Fredrick cho ám ảnh còn mạnh mẽ hơn cả độ cao.

      Thậm chí bây giờ đến mức đứng từ cao nhìn xuống, cái mà nhớ đến đầu tiên chính là khoảnh khắc phá thân, đau đớn nhưng ngọt ngào, trong khung cảnh pháo hoa nở rộ.

      Tracy Thompson , ám thị với độ cao của bị ám thị mạnh mẽ hơn thay thế.

      “Biến thái”

      Tư Tuyền mắng nho . Fredrick biết là lại nhớ đến chuyện đó. cười, lúc đó quả phản ứng vô cùng lỗ mãng. Tư Tuyền muốn Milan, lần đầu tiên có ý định rời khỏi gia đình. buột miệng bắt lựa chọn giữa và Duẫn Tử Hàm. Thế nhưng lại đủ can đảm để nghe đáp án, cho nên cuối cùng quyết định uy hiếp , rồi nhanh chóng biến thành người của mình.

      tặng tòa nhà The May đó cho nhưng dường như rất ghét nó, thậm chí ghét cả Wellington, chỉ cần bay đến Sydney thôi là bắt đầu phản ứng.

      Trở về , trốn như chuột thấy mèo. Thậm chí chỉ dám ở cùng khi có người thứ ba. Fredrick biết mình làm sợ hãi. Thế nhưng, kìm nén trong từng đó năm giờ mới được giải thoát, như lên cơn nghiện, đặt xuống được. Huống Maya phù hợp với hơn cả tưởng tượng. Mặc dù nghô nghê biết gì, nhưng khoái cảm mang tới còn nhiều hơn bất kì người nào từng quan hệ. Fredrick cho rằng, nó có liên quan đến chuyện tình cảm.

      Hai mươi năm lớn lên của , đều có chăm sóc, tình của vốn sớm vượt qua tình cảm gia đình, tinh nam nữ. Chỉ cần vui, cũng cảm thấy tâm trạng mình thoải mái.

      Fredrick nhấp ngụm rượu. Kì nghỉ này quá hạnh phúc, Maya ở cạnh , quá bài xích, được ăn no đủ. Lần đầu tiên, chán cảnh phải về như thế. Chán viêc phải quay trở lại làm việc, mà ở đây, đói khát cái ôm, nụ hôn cũng làm gì được. Cho nên phải ăn bù.

      Đêm đó, bọn họ quấn quýt. Fredrick rất dịu dàng, trêu chọc cho Tư Tuyền nhũn ra thành nước, đến khi phải cầu xin được giải thoát mới thong thả ra vào. Tư Tuyền ở bên dưới , người đều như con mèo con được vuốt ve, âu yếm.

      Fredrick và dượng Andrew rời , Tư Tuyền nhanh chóng quay guồng quay công việc. Peter tìm được nhà, Tư Tuyền muốn dọn nhưng gặp phải phản đối của mẹ , lần đầu tiên hai người cãi nhau trận. Cho nên Tư Tuyền rời nhà với tâm trạng vui vẻ gì lắm.

      Đương nhiên hiểu cảm giác của mẹ , nhưng thưc việc xa cách quá nhiều năm khiến cảm thấy việc thân mật với cha mẹ mình rất khó khăn. quá quen môi trường sống ở , hòa hợp ở nhà họ Tạ giống như đồ ăn vậy. ăn được đồ Trung Quốc, nhưng ngon mấy cũng chỉ được ba ngày, đến ngày thứ tư là muốn quay về ăn bơ sữa.

      Peter tìm được căn biệt thự hai tầng khá thuận tiện. Johan để lại nhóm gồm bảy người, tìm thêm lái xe, đầu bếp và người dọn dẹp. Tư Tuyền ở lầu hai, bọn họ ở lầu . Khi nào Nana trở lại ở cùng với .

      Diệp Chính vẫn Thượng Hải, ngày chỉ dành ra khoảng hai tiếng buổi sáng họp qua với mọi người. Trân Trân bắt đầu tiếp nhận công việc quản lý công ty. Hai người cũng chẳng vừa mắt nhau lắm. Tư Tuyền biết Trân Trân hiểu nhầm, nhưng buồn giải thích. Dù sao quan hệ với và Diệp Chính cũng phải như vậy.

      Hôm nay, Tư Tuyền đưa Lucy và A Sảng đến Hoa Hạ bàn về lần hợp tác lần này. Trịnh Thiếu Thành đón tiếp rất nồng nhiệt, còn ông già nhà , Trịnh Vũ Đình đích thân muốn gặp .

      Lucy và A Sảng run lên, dựa bóng quan lớn, người đắc đạo gà chó thăng thiên. Phải là đây là ông chủ của tập đoàn Hoa Hạ đấy nhé.

      Lúc bọn họ đến, trợ lý Lục báo cáo. Trịnh Vũ Đình ngoài sáu mươi, nhưng rất khỏe mạnh, giống nhiều ông chủ nhà giàu bụng phệ khác, ông khá quan trọng việc tập luyện rèn luyện sức khỏe.

      Trông thấy bọn họ, ông giơ tay bảo trợ lý Lục dừng lại, đích thân đứng lên đón, nhưng lại hề khách sáo.

      “Cháu thích được gọi như thế nào nhỉ?”

      “Gọi cháu là Tiểu Tuyền là được ạ” Tư Tuyền khiêm tốn , bắt tay ông. Tay Trịnh Vũ Đình rất ấm.

      “Về Đằng Xuân, chú tin Thiếu Thành qua cho cháu rồi. Chú muốn nhờ cháu việc khác. Trợ lý Lục”

      Trịnh Vũ Đình bắt chân chữ ngũ ngồi ghế, thong thả nhìn Tư Tuyền xem tập tài liệu. Đây là biệt thự cũ, có lẽ có từ rất lâu rồi. Có số tấm ảnh chụp số người đứng trước cửa biệt thự và ngồi trong phòng, giấy ảnh ố vàng. Tuy nhiên vẫn có thể thấy đc nguy nga, hào nhoáng nó. Kiến trúc theo kiểu tân cổ điển, pha trộn chút kiến trúc cổ trung quốc trong phối màu. Tập tài liệu cuối cùng là bản vẽ xây dựng, tuy nhiên bị mất số phần.

      “Đây là nhà chính của nhà họ Trịnh thời dân quốc ở Thượng Hải. Ông nội Thiếu Thành được sinh ra ở đây. Chú muốn phục chế biệt thự như vậy làm quà mừng thọ cho ông nội vào tết năm sau.”

      “Chú muốn chính xác bao nhiêu % ạ?”

      “Hoàn mỹ nhất là 100%, cháu biết đấy”.

      Tư Tuyền gõ gõ tay xuống tập tài liệu. thường phục dựng lắm, vì chúng mất khá nhiều thời gian, đành đặt tập tài liệu lên bàn.

      “Cháu rất tiếc, nhưng chuyên ngành của cháu phải phục dựng. Chỉ dựa vào những tài liệu còn sót này, cháu đoán chỉ có thể phục dựng được khoảng 60 - 70% thôi ạ. Tuy nhiên, cháu có quen người rất chuyên nghiệp trong mảng này. Hi vọng có thể giúp được chú”

      Trịnh Vũ Đình nhíu mày chút. Tuy nhiên ông vẫn

      “Cảm ơn cháu. Trường đua mới chú cầu hoàn công trong khoảng tám tháng đến năm, chú muốn nhanh chóng giải quyết quỹ đất ở Đằng Xuân. Ngôi nhà chú muốn phục dựng đặt ở đó, nhìn ra hồ. Có điều chú muốn có riêng tư.”

      “Vâng, trường đua mới nếu có thể bắt đầu khởi công trong tháng này cháu nghĩ chỉ tháng sáu sang năm có thể hoàn thành. Có rất nhiều hạng mục có thể thực song song. Vấn đề lớn nhất vẫn là Hoa Hạ có thể giải ngân như thế nào.”

      Trịnh Vũ Đình gật đầu, ông rất đánh giá cao bé này. Lần gặp trước ở du thuyền, giống như con búp bê xinh đẹp rỗng tuếch, vậy mà ngờ trong công việc lại có sắc sảo riêng.

      “Chú đảm bảo giải ngân đúng hạn cho cháu.”

      “Cám ơn chú”.

      “Được rồi, chú còn có cuộc hẹn. Trợ lý Lục, ông sắp xếp phòng làm cho Tiểu Tuyền ở đây luôn . Đỡ phải chạy qua chạy lại mất thời gian.”

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 122:
      Em của Giang Triết

      Tư Tuyền chớp mắt, đãi ngộ này có vẻ cao quá nhỉ. Nhưng thế cũng tốt, muốn lượn lờ trước mặt Tống Trân Trân nữa. Bởi vậy khi Trịnh Thiếu Thành hỏi muốn bố trí văn phòng như nào, phải đủ chỗ cho mười người, có chỗ nghỉ ngơi, có phòng họp conference chất lượng cao.

      A Sảng kìm chế nổi kích động, bọn họ được phép làm việc ở tòa nhà ba mươi lăm tầng của Hoa Hạ! Đãi ngộ khác gì nhân viên cao cấp!

      Tư Tuyền nghĩ khác, từ việc Fredrick hợp tác với Hoa Hạ những đãi ngộ này được nhận là đương nhiên.

      Trợ lý Lục bố trí cho bốn phòng ở tầng hai mốt, với phòng làm việc, hai phòng ngủ, phòng họp. Các hoạt động cá nhân dùng chung với nhân viên tập đoàn Hoa Hạ. Tư Tuyền đòi thêm mã hóa vân tay để đảm bảo riêng tư nhất.

      Mất thêm tuần tuyển dụng nữa, nhóm mười ba người bọn họ bắt đầu cắm chốt ở văn phòng, chuẩn bị sửa lại bản thiết kế.

      Giang Triết liên hệ với , em về nước. Trước khi trở lại , Giang Triết giao chìa khóa căn hộ mới mua cho , nhờ chuyển tới em ấy.

      Tư Tuyền cảm thấy, gần đây có rất nhiều nhân duyên với phái nữ. Nhất là tên là Cynthia này.

      Lúc đó, Tư Tuyền lên vài phương án thiết kế, nhưng Cynthia đó có vẻ chưa ưng ý lắm. Hẹn khi nào gặp mặt trực tiếp trao đổi kĩ hơn.

      Cynthia giống Giang Triết lắm, nếu điều mà Tư Tuyền ấn tượng nhất ở Giang Triết chính là ôn hòa ấm áp, bình tĩnh trầm ổn Cynthia hoàn toàn ngược lại. có vẻ đẹp sắc sảo, đôi mắt rất biết và đọc tâm trạng người khác. Rất thích hợp với việc tranh cãi tòa.

      Cynthia cũng quan sát này rất lâu. Quan hệ của và Giang Triết rất tốt, Giang Triết lại tin tưởng này như vậy, khi giới thiệu với rất nhiệt tình, ca ngợi hết lời. Làm còn tưởng mình sắp có chị dâu đến nơi. Maya trong mắt Cynthia rất bình thường, thậm chí còn hơi lạnh lùng, khó gần, hiểu Giang Triết thích ở điểm nào. Cynthia cảm thấy vừa tò mò vừa bài xích.

      Sau khi hai người đến xem căn hộ, Tư Tuyền nhắc lại số bản vẽ nhưng Cynthia có vẻ khá lơ đãng cho nên cũng nhiều. Sau khi khóa cửa, đưa chìa khóa cho Cynthia, như vậy là hoàn tất nhiệm vụ.

      Lần thứ hai gặp lại còn li kì hơn. Mạch Tuệ hẹn xem nhà giúp người bạn mới về nước của . Ban đầu định nhờ Diệp Chính, nhưng Diệp Chính Thượng Hải, cho nên lại đẩy lại cho Tư Tuyền.

      Mạch Tuệ người đó là Kiều Gia Linh, bạn thân của em , mối quan hệ khá tốt nên Tư Tuyền cũng nỡ từ chối. Dù sao, Mạch Tuệ cũng giúp đỡ rất nhiều. Dạo này, hơi gầy, dưới đôi mắt phượng là vệt thâm nhạt nhạt. Quần áo vẫn thẳng thớm chỉn chu nhưng nhìn kiểu gì cũng thấy hơi tiều tụy, thậm chí lúc lái xe, cổ tay áo tụt xuống chút, Tư Tuyền còn nhìn vết cào màu đỏ. Chậc, có lẽ bọn Hạ Hầu Uyên đúng, dạo này Mạch Tuệ có tình mới. Hay là Kiều Gia Linh kia.

      Lúc bọn họ đến quán trà, Kiều Gia Linh tự đến trước, bởi vậy nhìn thấy Tư Tuyền sau Mạch Tuệ, ta khá ngạc nhiên. Tư Tuyền cũng cảm thấy phân vượn bay đầy trời, ngờ Kiều Gia Linh lại tên tiếng trung của Cynthia.

      Mạch Tuệ đứng giữa cũng thấy bối rối. cảm thấy phải giới thiệu hai người với nhau càng tốt chứ sao. Quan hệ tầng lại càng thêm tầng.

      Lần này, Cynthia, à Kiều Gia Linh nhiệt tình hơn hẳn.

      Kiều Gia Linh chọn phong cách đơn giản, sang trọng với những tông màu khá ấm như vàng nhạt, gỗ nâu trầm. Căn hộ bố trí thành ba phòng ngủ, phòng làm việc kiêm thư viện, bếp mở có quầy bar. cầu nội thất tối giản.

      Tư Tuyền cẩn thận ghi chép lại, sau đó bổ sung.

      và chồng dự định có con ngay chưa? Chúng ta có thể sửa sẵn phòng ngủ thành phòng trẻ để tiết kiệm thời gian?”

      Kiều Gia Linh đỏ bừng mặt, ngờ chuyện kết hôn Giang Triết lại với Tư Tuyền. đưa mắt nhìn Mạch Tuệ, có vẻ chú ý lắm, nhưng vẫn ngẩng lên từ điện thoại, cười .

      “Sắp kết hôn à? ngờ lại giấu cả cơ đấy. Bao giờ giới thiệu cho gặp?”

      Kiều Gia Linh cười haha, xấu hổ “chuyện này sau đí”. Nhất định về nhà phải trừng trị tội nhiều chuyện của Giang Triết mới được.

      Ngồi đến hơn chín giờ mới có thể kết thúc. Tư Tuyền cất quyển sổ, thong thả

      “Muộn nhất đầu tuần sau tôi gửi bản vẽ demo cho

      “Cám ơn . Tôi bảo trai tôi hậu tạ nhé?”

      cần đâu, tôi cũng nhận tiền của rồi.” giúp chủ yếu là vì mối quan hệ giữa dì Giang và dì Tư , và dì Giang cũng như Giang Triết đối xử với rất tốt. Nhất là lại còn là bạn với Mạch Tuệ.

      “Được rồi, Tiểu Linh, em phải ngại đâu. Tiểu Tuyền rất giỏi,”

      Mạch Tuệ vui vẻ . vẫy chiếc taxi cho , Kiều Gia Linh chui vào mà hơi khó chịu. Hôm nay đưa đón Tư Tuyền, bảo cứ taxi tới. lẽ tin tức nghe được là đúng? Mạch Tuệ chuẩn bị kết hôn, nhưng đối tượng là ai.

      Kiều Gia Linh cau mày lại nhìn đằng sau, Tư Tuyền gì đó, Mạch Tuệ xoa đầu ta cười rất vui vẻ. Có khi nào là này ? Thế còn Giang Triết?

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 123:
      Bạn của em Mạch Tuệ

      Kiều Gia Linh thích Mạch Tuệ. , phải gọi là từ rất lâu rồi. Mạch Tuệ là trai của Mạch Hi, bạn thân lúc của . , đến bây giờ cũng còn quá nhớ được nhiều kỉ niệm lúc đó.

      Khi ấy, Mạch Hi là bé dễ thương, thường xuyên được mặc váy trắng giống công chúa. Mạch Hi rất thích chơi với , vì hát rất hay. Mạch Hi thích cùng nằm phơi nắng với ở bãi cỏ của vườn trẻ, nghe hát những bài hát vu vơ.

      Lúc ấy, ba mẹ bận làm, trai bận học. Bọn thường được dì Mạch, mẹ của Mạch Hi đón về từ vườn trẻ. Nhà Mạch Hi ở đại viện rất lớn, có nhiều cây xanh, nhiều chú bộ đôi mặc quân phục. Các chú ấy thích Mạch Hi, cũng rất thích , thường xuyên bồng cả hai vai, cho các rất nhiều kẹo.

      Sáu giờ kém mười lăm, trai Kiều Triết , sau này mới đổi tên thành Giang Triết học về, qua đại viện đón về nhà. chờ ở cổng đại viện, Mạch Tuệ và Mạch Hi đưa ra ngoài. Hôm nào trời mưa rét lạnh, có thể được ở nhà Mạch Hi. Dì Mạch nếu để về bị ốm nên mẹ mới đồng ý.

      Kiều Gia Linh nhớ nhất khoảnh khắc đó, mùa hè trời còn chưa tối, ánh hoàng hôn màu vàng nhạt hay mùa đông trời lạnh, quay lại nhìn Mạch Tuệ cõng Mạch Hi trở về, bóng dáng đó rất ấm áp. Kiều Triết cũng cõng , hai em thong thả về, mẹ nấu sẵn cơm, chờ ba làm về là ăn cơm tối.

      Những ngày ấy, quả rất đẹp đẽ. Nhưng đến khi lên sáu tuổi, vào lớp . Mẹ có bầu em trai, phải về quê để tránh. Kiều Triết thể vừa đón vừa về nhà nấu bữa tối. Cho nên phải học cách tự về mình.

      Mạch Hi rất buồn vì được chơi với , cho nên ấy thường đòi Mạch Tuệ phải cùng, đưa về nhà rồi mới quay về đại viện. Mạch Tuệ có rất nhiều bạn, cũng khá ham chơi nhưng lại chăm sóc em rất tốt, bao giờ để cho các mình.

      Mùa hè năm và Mạch Hi tám tuổi, ở cung văn hóa bắt đầu dạy bơi cho học sinh tiểu học, tất cả mọi người đều phải tham gia học. Mạch Hi và biết bơi rất sớm vì trong đại viện có sẵn bể bơi, chú Mạch đây là kĩ năng cơ bản phải biết nên từ mẫu giáo hai đứa có thể đạp nước ì oạp rồi.

      Cho nên khi hai người các cung văn hóa học bơi, đúng là vừa chán vừa phiền phức. Bể bơi ở cung văn hóa , nhưng có rất đông người, toàn là trẻ con. Chúng bơi ít mà nghịch nước nhiều. thể bơi lội thoải mái như ở đại viện được cho nên rất chán.

      Mạch Hi rất thích nước, ấy cũng bơi giỏi hơn nhiều. đường đến cung văn hóa có con sông, lúc đó vừa đúng là mùa hè. Nước trong xanh, hai bờ cỏ nở đầy hoa dại. Mạch Hi rất thích dùng hoa dại đó để kết vòng hoa. Còn chỉ thích hái nhiều để khi bọn họ bộ về đến cầu, thả xuôi dòng nước từ thành cầu bên này rồi chạy nhanh sang thành cầu bên kia nhìn những bông hoa vàng trôi theo dòng nước.

      Hôm đó, Mạch Tuệ bị đau đầu, mặt đỏ bừng vì đêm hôm trước sốt cao. Dì Mạch định đưa Mạch Hi nhưng ấy bảo cần, Mạch Hi bộ đến nhà rồi hai đứa cùng đến cung văn hóa. Cung văn hóa hôm đó lại mở cửa cho học sinh tập bơi do giải bơi dành cho học sinh trung học. Hai lại bộ về, Mạch Hi rất thích, vì nhưng thế được chơi ở bờ sông nhiều hơn.

      Hôm trước vừa mới mưa, nên bờ sông rất trơn. Mạch Hi bị trượt chân xuống sông, đường bờ sông này vốn rất vắng, lúc Mạch Hi trượt chân xuống nước hãy còn nông. ấy lại chịu lên ngay, chỉ thoải mái nước rất mát, hỏi có muốn xuống chơi . Kiều Gia Linh rất sợ có chuyện, người lớn đều bảo được lại gần sông chơi nên xuống, bảo Mạch Hi phải lên ngay. Mạch Hi rất tiếc nhưng cũng bảo được rồi, ấy lên luôn.

      Kiều Gia Linh ngồi bờ cỏ, đưa tay kéo bạn ngờ Mạch Hi nặng quá, kéo luôn cả xuống sông. Bờ cỏ rất trơn, bọn lại người, trèo lên lần nào cũng bị trượt. Mạch Hi chỉ chỉ, bảo phía kia có bụi cây, bọn bơi lên đó chút, bám theo bụi cây đó lên bờ.

      Bụi cây đó gần cây cầu bắc qua hai bờ sông, chỗ đó cũng dòng sông cũng cua đoạn giống như khuỷu tay, bọn hề biết rằng chỗ đó nước rất xiết.

      Cuối cùng chuyện tệ hại nhất cũng xảy ra. Mạch Hi bị chuột rút, còn bị cuốn ra giữa sông. Kiều Gia Linh vội vàng bơi theo bạn, lúc tóm được Mạch Hi, ấy bị sặc nước mấy phát, cả người co quắp suýt kéo cả xuống. Bờ sông vắng tanh ai. Kiều Gia Linh bị Mạch Hi tóm lấy, nước xiết tài nào bơi vào bờ được, chỉ cố gắng kéo Mạch Hi lên để cậu ấy bị ngạt.

      Nếu lúc đó có người lớn, mọi chuyện khác. Cuối cùng, đến Kiều Gia Linh cũng đuối nước. và Mạch Hi bị nước cuốn , Mạch Hi bất tỉnh, Kiều Gia Linh vùng vẫy cách mấy cũng lôi bạn lên được. Vì chú ý nên bị va đầu vào trụ bê tông giữa sông, đau đến mức buông tay Mạch Hi ra. Mà buông ra, Mạch Hi lập tức chìm xuống, Kiều Gia Linh cố gắng lặn xuống tìm bạn nhưng thấy, rồi chính cũng bị chuột rút.

      Lúc tỉnh lại, nằm trong bệnh viện, ngực đau đến phát khóc. Hai tai ù đặc, cả người đầy vết thương. Ba mẹ và trai đều ở cạnh, mẹ khóc.

      Kiều Gia Linh hỏi “Mạch Hi đâu”, ai gì. Lát sau bố mới “Vẫn chưa tìm thấy Mạch Hi”. cũng bị nước cuốn , nhưng lại mắc vào cành xây xòe mặt nước, người câu cá nhìn thấy nhảy xuống cứu. Phải rất khó khăn, mới nghe thấy bố . Sau đó bác sĩ khám, bị hỏng bên tai trái, tai phải cũng bị tổn thương nhưng hơn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :