TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 90: Chúc có cậu mãi mãi hạnh phúc
Nhân viên trang điểm của Dior bắt đầu trang điểm cho Tư Toàn. Lễ đính hôn ba giờ mới bắt đầu nhưng người bên nhà Hầu Thần tới từ hai giờ.
Tư Tuyền nằm lên giường, vẫn thấy buồn ngủ, lẩm nhẩm bảo Tư Toàn khi nào đến lượt mình gọi mình dậy. Dù sao chỉ có hai thợ trang điểm mà có đến năm người.
Khi Tư Toàn đánh thức , Trịnh Ý Duy trang điểm xong, lần này mái tóc giả được búi cao, cài hoa, hai lọn tóc giả xõa xuống bên thái dương được uốn xoăn . Trịnh Ý Duy nhìn gương mặt trang điểm nhàng của mình, thở dài “Lần duy nhất trong đời này nhé Toàn Toàn, nếu phải là cậu tớ chết cũng giả nai như này đâu”
“ phải là nai mà là hai” Trịnh Thiếu Thành đẩy cửa bước vào nhìn thấy mặt hơi đần ra, lần đầu tiên nhìn thấy trang điểm theo phong cách này nhưng cũng là xinh đẹp. Trịnh Ý Duy lườm cái.
“Có chuyện gì thế?” Tư Toàn ngẩng lên hỏi Trịnh Thiếu Thành.
“Quà sinh nhật của cậu. Hôm qua bọn tôi uống say quá, chưa đưa được. Năm nay có phần của Hầu Thần, của cậu đòi riêng nhé.”
Tư Toàn vui vẻ đón lấy cái hộp trong tay Trịnh Thiếu Thành. Bên trong là ngôi nhà làm bằng pha lê với đôi dâu chú rể đứng trước cửa. Chất lượng rất tốt.
“Có thể bật sáng đổi màu được” Trịnh Thiếu Thành bổ sung. Trong nhóm bạn cùng lớn lên thưở với nhau, trừ Chương Đồng Đồng ra nước ngoài từ năm lớp mười . Trịnh Ý Duy thường xuyên vì tránh mặt Trịnh Thiếu Thành mà ít chơi với cả nhóm Tư Toàn là thân thiết nhất. Tư Toàn, Mạch Tuệ, Hầu Thần bằng tuổi nhau, Trịnh Thiếu Thành, Diệp Chính và Hạ Hầu Uyên hơn bọn họ tuổi.
Năm đó trường học tiểu học ở Bắc Kinh đều phải chịu qua cải cách rất lớn. Các quận tách nhập phân chia, ảnh hưởng rất nhiều đến học sinh. Lúc đó, trường tiểu học của đại viện phá lệ nhận thêm học sinh bên ngoài, trong đó có bọn Trịnh Thiếu Thành và Hầu Thần. Trường học của quân đội nên rất nghiêm khắc, dù là trẻ con nhưng cũng phải chịu kỉ luật rất cao. Cha mẹ Trịnh Thiếu Thành bận làm ăn nên để cho ông bà nuôi. Ông nội thấy nghịch ngợm quá liền ném vào đây, Hầu Thần cũng như vậy.
Ban đầu, đám trẻ trong đại viện và ngoài đại viện cũng hòa thuận vui vẻ gì. Nhưng đánh nhau phải em. Trịnh Thiếu Thành là đại ác ma bên ngoài nhưng so với những đứa trẻ như Diệp Chính hay Hạ Hầu Uyên sáu giờ sáng phải dậy chạy bộ chỉ ngang ngửa. Qua vài đợt giao lưu như thế, rồi bọn họ cũng trở lên thân thiết hơn.
Trong đại viện, con trai nhiều con ít. Tư Toàn lại là bé rất dễ thương, Diệp Chính trưởng thành sớm, Mạch Tuệ rất hiền lành hòa đồng, Hạ Hầu Uyên rất nghịch ngợm, mấy nhà bọn họ thân nhau từ ông bà đến bố mẹ nên thường hay chiếu cố cho . Hầu Thần có lẽ thích Tư Toàn từ hồi đó. Lúc ấy, gia đình và Hầu Thần điều kiện tốt hơn so với mấy nhà kia nhiều, tiền tiêu vặt của Hầu Thần gần như toàn bộ mua đồ ăn vặt và truyện tranh để cho Tư Toàn mượn.
Lớn lên cũng vẫn thân thiết như vậy, Tư Toàn là gần gũi với bọn họ nhất, có thể dằn dỗi, làm mình làm mẩy với bọn họ. Lần này lấy chồng, dù là gả cho em tốt của mình, nhưng chính Diệp Chính cũng có lần với Trịnh Thiếu Thành “Cảm giác như mất em vậy, nếu hai người bọn họ cãi nhau, tôi nghĩ tôi vẫn phải bênh Tư Toàn”. Trịnh Thiếu Thành có em , nhưng ngày chị lấy chồng, cảm giác này được trải qua.
“Tư Toàn, quên hết những chuyện vui nhé. Bọn tôi đều chúc phúc cho cậu mãi mãi hạnh phúc”
“Cám ơn các cậu” Tư Toàn đưa tay, Trịnh Thiếu Thành ôm rồi bỏ ra, vỗ vỗ lên vai
Lúc câu đó, đứng nghiêng người che sáng, cười rất dịu dàng. Trịnh Ý Duy gần như chưa bao giờ thấy vẻ mặt này của , cảm thấy lạ lùng, soi gương qua điện thoại, lỡ tay ấn tách tách mấy cái. Cả người Trịnh Thiếu Thành được thu vào ống kính, nghe thấy tiếng chụp ảnh liền quay lại lườm . Đổi mặt còn nhanh hơn lật sách.
“Chụp cái gì?”
“Lỡ tay thôi. Xấu như tinh tinh ai thèm chụp làm gì?”
“ à, hôm nay trang điểm đẹp lắm, rất giống người, làm ơn cư xử giống người chút. Đừng làm mất mặt nhà họ Trịnh”
Trịnh Ý Duy rất muốn ném điện thoại vào mặt ta. Tư Toàn lắc đầu, hai người này lại chuẩn bị bắt đầu rồi đấy.
“Ý Duy, chụp ảnh . Chúng ta chụp chung kiểu”
“Được. Tư Tuyền xong chưa?
“Xong rồi đây”
Lấy Tư Toàn là trung tâm, mấy phù dâu vây lấy , Trịnh Thiếu Thành giúp bọn họ chụp mấy kiểu ảnh nhưng tay nghề của tốt. Chụp rất khó coi.
Trịnh Ý Duy tức xì khói, đẩy ra khỏi cửa, dùng gậy tự sướng chụp lại cho bọn họ.
Ba giờ hai mươi phút, Tư Khiêm gõ cửa phòng. Nhìn cũng rất hồi hộp dù mặt vẫn lạnh băng.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Tư Toàn gật đầu, hít sâu hơi. Bám lấy cánh tay . Tư Khiêm quay lại với Tư Tuyền đứng ngay đằng sau lưng , thầm “Xinh lắm, hôm nay hai chị em đều rất xinh”
Tư Khiêm dẫn bọn họ ra bãi cỏ. lều vải lớn màu trắng ngà trang trí bằng lụa sa tanh trắng, hoa hồng, hoa mẫu đơn trắng và các chuỗi pha lê trang trí. Khách quan ngồi rất đông đủ.