TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 82: Trợ lý Trầm, có chuyện gì mà tới tận đây
“Còn phải tìm ở đâu. Ý Duy đây này, Ý Duy, cháu thấy Tư Khiêm như nào? Ý Duy càng lớn càng đẹp” bà bác khác ở Giang Nam lên tiếng. Ý Duy năm nào cũng theo Tư Toàn về Giang Nam nghỉ hè nên nhà họ Tạ, chẳng có ai biết.
“Còn hơn là sếp lớn của cháu, lần nào cháu gặp ấy cháu cũng thấy lạnh”
Trịnh Ý Duy ha ha cười đùa, Tạ Tư Khiêm là người như nào, biết quá . với Tư Toàn còn tự hỏi nhau nhiều lần, biết Tư Khiêm có biết nữa.
“Bác cả, đây, tôi tìm cho bác con dâu này nhé. Ý Duy, cháu thích người ấm áp dịu dàng phải ? giới thiệu cho cháu lương y như từ mẫu nhé. Trần Bạch Dụ nhà bác Bạch Uyển, hơn cháu mấy tuổi thôi. Đẹp trai lắm!”
Người phụ nữ tên là Bạch Uyển dù biết là đùa những cũng chăm chú nhìn cười trêu
“Con trai nhà ấy mà, ngoài phòng mổ ra nó biết cái gì nữa đâu. Ba mươi tuổi đầu rồi vẫn ngây ngô lắm. Cháu gả về nhà , làm chị em dâu với Tư Toàn, thân càng thêm thân!”
Trịnh Ý Duy cũng đỏ mặt, toe toét
“Mẹ chồng, con thích mẹ rồi ấy. Bạch Dụ mà thích con làm thế nào?”
Ý cười mặt Bạch Uyển càng sâu, bé này ngọt ngào, nhìn còn có vẻ tinh nghịch, so với con trai ngốc của bà cũng có phần xứng đôi. Hay là mấy hôm nữa nhờ Du Linh đứng ra giới thiệu?
“ cứ cưới, nó mà phản đối mẹ trói nó quẳng vào phòng tân hôn cho con là được”
Mấy người phụ nữ lại càng trêu già, Trịnh Ý Duy chút ngại ngần đối đáp với với bọn họ. dần đổi chủ đề, kể cho họ nghe mấy cố ngớ ngẩn trong công việc. Mấy người phụ nữ này đều là phu nhân hoặc cán bộ cấp cao, giáo dưỡng rất tốt nên rất ít khi được nghe những chuyện lố bịch như thế, đều nhịn cười nghiêng ngả.
Tư Tuyền cũng cười chảy cả nước mắt. Trịnh Ý Duy đúng hổ là giám đốc trong những công ty tổ chức kiện hàng đầu, ngồi giữa đám người như mẹ mà cũng có thể an nhiên tự tại đến thế.
Ngồi được lúc thấy Tư Khiêm về phía mình, hỏi
“Nana. bạn người Nhật của em chưa đến phải ?”
“Vâng”
Ngày hôm nay, Tư Tuyền gọi rất nhiều lần nhưng điện thoại của Nana vẫn tắt. để lại tin nhắn tất cả những chỗ có thể liên lạc được bảo tới đây.
“Cảnh vệ bên ngoài có người lúc là bạn của Hầu Thần, lúc là bạn của em chờ ở cổng số 2. Em đón nhé?”
“Được ạ!”
Tư Tuyền khấp khởi mừng, cuối cùng Nana cũng giữ đúng hẹn.
“Từ đây xuống núi khá xa, để bảo ai đó cùng”
Tư Khiêm nhìn quanh cuối cùng tiến đến chỗ bọn Diệp Chính đứng,
“Tuyền Tuyền cần xuống núi đón người. A Uyên, cậu với nó giúp nhé”
Hạ Hầu Uyên đặt cốc rượu xuống, hớn hở “Được ạ, ai vậy ? Mỹ nữ em mới ”
“Bạn của Tư Tuyền, cậu uống nhiều lái xe chậm thôi. Hoặc bảo Giả Lượng cử người theo”
Mạch Tuệ đứng bên cạnh chợt thấy lạnh cả người. Mấy ngày hôm nay. tình trạng của Nana có tốt hơn, chẳng lẽ ấy tìm đến tận đây?
“Tôi cùng với cậu”. Mạch Tuệ cũng đặt cốc rượu xuống, cùng với Hạ Hầu Uyên ra chỗ Tư Tuyền đứng. Tư Tuyền nhìn thấy Mạch Tuệ cũng khá ngạc nhiên.
“ cũng à?”
“Ừ, uống nhiều hơi đau đầu. hóng gió lát”
Ba người cùng lên chiếc hummer của Hạ Hầu Uyên, chiếc xe gầm rú lát rồi bắt đầu xuống núi. Trạm gác cách đây khoảng mười lăm kilomet đường cua lên núi, bình thường Hạ Hầu Uyên rất thích thú được đổ đèo nhưng hôm nay có Tư Tuyền ngồi cùng, lái chậm rãi bình ổn.
Tư Tuyền hạ cửa kính xe xuống, buổi đêm núi khá mát mẻ, gió mát mơn man khắp mặt . Nghĩ đến Nana rất vui, nhất định phải tra khảo xem cậu ấy gặp chuyện gì mà cả tháng trời thèm liên lạc với lần.
khoảng nửa tiếng mới xuống đến chân núi. Hạ Hầu Uyên xuống trước, mở cửa xe cho . Bên dưới có hai người lính đứng chào
“Thiếu tá, người ở bên này. Xin mời!”
Trạm gác này khá lớn, là ngôi nhà hai tầng, đằng sau còn có dãy nhà tập thể cho lính gác thay phiên nhau nghỉ ngơi. Người phụ trách chính ở đây là Đỗ Tuyền, mang hàm trung tá.
Trung tá Đỗ đưa bọn họ vào bên trong, vừa vừa
“ ấy ấy à, sao đường hoàng cửa chính, lại định băng rừng trèo hàng rào vào. là liều mạng!”
lính cần vụ mở cửa phòng, Tư Tuyền vội vọt vào trong. ngồi bên trong cũng có mái tóc ngắn màu đen, nhưng phải Nana. nhìn lúc rồi ngờ ngợ nhớ ra, hình như là trợ lý của rể, tên là gì Tư gì nhỉ?
Trung tá Đỗ nhìn phản ứng của liền hỏi
“ phải bạn của tiểu thư?”
“…”
thấy có người đến vội đứng dậy, định nắm lấy tay Tư Tuyền bị người chen vào giữa, hỏi
“Trợ lý Trầm, có chuyện gì mà tới tận đây?”
Trầm Tư Giai bị Hạ Hầu Uyên bóp cổ tay, hoảng loạn
“Tôi… tôi mang giấy tờ đến cho Hầu tổng kí…”
“Được rồi, cám ơn . Giấy tờ cứ để tôi mang lên cho Hầu Thần. Bây giờ tôi cho người đưa xuống núi”