[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Tư Hữu Chi Thành
      Tác giả: Shiki
      Giới thiệu

      [​IMG]
      Tác giả: shiki (viết với mục đích kiếm VIP, mong cả nhà ủng hộ)
      Văn án:
      Trong rất nhiều năm của cuộc đời. Tư Tuyền luôn tự hỏi tại sao mình tại sao lại tồn tại? có tất cả mọi thứ: gia đình, bạn bè, công việc và có lẽ còn có người hơn cả sinh mệnh. Thế nhưng, bản thân lúc nào cũng cảm thấy trống rỗng.

      Sau cái chết của người dì quý, Tư Tuyền trở về Trung Quốc. Lần đầu tiên, phải đối mặt với rất nhiều chuyện mà có ai giúp đỡ giải quyết. Có những chuyện rất vui, có những chuyện rất buồn. Hóa ra, ai cũng có câu chuyện của riêng mình. Câu chuyện của , chỉ là chưa bao giờ chịu đọc nó mà thôi.

      Cuối cùng, cũng hiểu mỗi người sinh ra đều có ý nghĩa riêng của nó.




    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương I:
      Trở về Trung Quốc

      [​IMG]

      Lần đầu tiên bọn họ gặp Tư Tuyền là buổi tối náo nhiệt nào đó ở bar Phượng Hoàng, Trịnh Thiếu Thành nhớ lắm, hình như hôm đó vừa có cuộc họp vô cùng căng thẳng kéo dài bốn giờ đồng hồ liền, còn chưa kịp uống hớp nước hồi hồn bị Mạch Tuệ gọi .

      Ngồi trong bar, đầu nhức như búa bổ, hai tai lùng bùng. Bình thường Thiếu Thành phải là người quá cứng nhắc, thú vui hưởng lạc ở thành phố này chưa trò gì chưa từng kinh qua, chỉ là bây giờ có tâm trạng.

      “Nghe đồn cậu sắp có dự án hợp tác với MAPLE?”

      “Ờ, có kế hoạch, tháng sau họ cử người sang bàn hơn.”

      Thiếu Thành gác đôi chân dài thẳng tắp lên bàn thủy tinh, buổi tối còn chưa ăn gì, dạ dày lại ngâm ngẩm đau.

      “Còn chờ ai nữa? “

      “Hầu Thần, đợi nữa là bắt đầu được rồi. Hẹn 10 giờ mà giờ còn chưa thấy đâu”

      thấy bóng em xinh đẹp nào ở đây, chắc Hầu Thần hôm nay dẫn theo Tạ Tư Toàn đến. Hai người này tháng sau đính hôn, sang đầu năm sau tổ chức đám cưới, kết thúc chuyện tình mười mấy năm có lẻ cách mĩ mãn,

      Chờ khoảng mười lăm phút, Hầu Thần cũng đến, đằng sau lưng là vợ chưa cưới. Bà Du Linh, mẹ Tạ Tư Toàn vốn là người Giang Nam, nên cũng thừa hưởng nét đẹp mềm mại đó của bà. vẻ đẹp hiếm gặp ở Bắc Kinh, toàn những nàng sắc sảo.

      Đằng sau Tạ Tư Toàn còn người nữa. trẻ nhìn biết đến hai mươi chưa, nhưng trang điểm đậm, kiểu lạnh lùng của phương tây, ra đường chắc được thị hiếu số đông ưa thích nhưng đối với bọn họ, ít nhiều cũng nước ngoài nhiều hơn chợ kiểu trang điểm này lạ lẫm lắm.

      “Dẫn cả bà lớn bà đến, cậu cũng giỏi đấy”

      Trịnh Thiếu Thành châm điếu thuốc, thở ra hơi, hé mắt nhìn.

      Hầu Thần cười cười, chỉ hận nhét giày vào miệng tên này.

      “Đừng linh tinh, đây là em Tư Toàn!”

      Mấy người ngồi quanh cái bàn vội ngồi thẳng thớm lại, đều là bạn bè chơi với nhau từ , đương nhiên đều biết Tư Toàn có em , nhưng gần như chưa gặp bao giờ. Nghe đồn bé này từ được cho người ta làm con nuôi.

      Tư Toàn cười hì hì, kéo em ra làm quen với mọi người. bé chắc vừa về nước lâu nên vẫn còn lạ lẫm, tò mò nhìn khắp nơi.

      “Đây là Mạch Tuệ, Trịnh Thiếu Thành đều là bạn của rể. Tuyền Tuyền mới về nước, các cậu sau này ra đường có gặp cũng đừng bắt nạt nó.

      “Tên em là gì?”

      Mạch Tuệ thần kinh thô, sợ chết lên tiếng hỏi.

      “Tạ Tư Tuyền”

      Tư Tuyền vẫn nhìn ai, chỉ nhìn loanh quanh, ngắm nghía tấm rèm nhung đỏ thêu chỉ vàng ở bên phải họ.

      “Có thể chọn phòng riêng ? Tớ nhức đầu quá.”

      Trịnh Thiếu Thành cuối cùng nhịn được mà lên tiếng.

      “Ờ được.”

      Hầu Thần gọi quản lý, giờ này bar cũng chưa đông khách nên vẫn còn rất nhiều phòng trống. Họ chọn phòng Vip rồi đóng cửa, thanh chát chúa bên ngoài cuối cùng cũng biến mất.

      “Tuyền Tuyền, em muốn uống gì?”

      Tư Toàn ân cần đưa menu cho em . Lần này Tư Tuyền về ở hẳn nên đưa đến gặp bạn bè. Đám bạn bè này của và Hầu Thần, lúc đều nghịch phá khắp đông chí tây, chưa biết hai chữ viết nghiêm túc viết như thế nào nhưng đến bây giờ ít ra cũng còn đắp được cái vỏ quân tử lên người, đến mức bại hoại lắm. Để họ ghi nhớ mặt Tử Tuyền chút, thuận tiện trông coi những lúc để ý được.

      "Em muốn ăn mấy cái bánh mà hôm trước chị đó. Ở đây có ?

      "À … có"

      "Bánh gì? trai mua cho em?"

      Mạch Tuệ lại sợ chết lăn vào. Tư Toàn lật lật quyển menu, lơ đãng giải thích.
      "Điểm tâm ở Hải Nguyệt Đường, mỗi lần Tử Tuyền về đều đến đó ăn hoặc mua về cho nó. Nhưng ở đây có."

      "Ngại gì chứ! Cứ để trai!"

      Mạch Tuệ vỗ ngực, gì chứ tiền bổn thiếu gia thiếu. Có tiền chẳng lẽ mua được mấy miếng bánh đó. Bấm chuông vài phút, người phục vụ bước vào nghe Mạch Tuệ dặn dò, ba mươi phút sau mười mấy món bánh điểm tâm, mỗi thứ phần xếp thành hàng vòng quanh chỗ Tử Tuyền ngồi.

      Được cho ăn nhất định quên cha mẹ, trong lòng Tư Tuyền, hảo cảm với người tên Mạch Tuệ này tăng vùn vụt, quay sang cười ngọt ngào cám ơn cái, làm Mạch thiếu lại càng nhịn được, hớn hở

      "Ở Bắc Kinh này, có gì là trai làm được. Em thích gì chỉ cần với tiếng!"

      Tư Tuyền chớp mắt, chẳng lẽ đây là công phu tán chớp mắt? Tư Toàn cười rũ rượi, Mạch Tuệ này có ba mươi tuổi tính vẫn như vậy, vừa ngốc vừa ngây thơ.
      Last edited: 22/6/17
      Hale205, SiAm, Chris4 others thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương II:
      ra đó là bọn họ
      Trịnh Thiếu Thành nhìn bàn đồ ăn trước mặt Tư Tuyền cảm thấy dạ dày mình sôi òng ọc, tên khốn Mạch Tuệ này từ nổi tiếng sĩ . Người trẻ người già, cứ là giống cái lượn lờ trước mặt từ chối ai bao giờ. đành đứng dậy ra WC, sau đó quay lại, mặt dày ngồi xuống bên cạnh Tư Tuyền.

      Tư Tuyền ăn món bánh nhìn rất tinh xảo, thấy có người ngồi cạnh mình cũng ngẩng lên, suýt chút nữa nghẹn chết. Khuôn mặt đối diện quả quá nghiệt khiên tim khỏi đập bùm bùm.


      "Em nhìn giống chú Tạ hơn là Du Linh"

      Tư Tuyền gật đầu, người trong nhà cũng thường như vậy.

      " là Trình Thiếu Thành, mấy người bọn đều là bạn học từ . Hôm nay còn thiếu Diệp Chính và Hạ Hầu Uyên. Mấy hôm nữa chị em đính hôn, chắc là gặp thôi."

      "Diệp Chính sư huynh? Em cũng biết ấy!"

      Tiếng trung của Tư Tuyền tốt bằng tiếng , nên nghe cũng , biết có phải là ấy .

      "Em biết Diệp Chính?"

      Trình Thiếu Thành nhìn mặt vẫn mơ hồ, cái khó ló cái khôn rút điện thoại ra cho xem vài bức ảnh, xác định đúng là Diệp Chính sai.

      "Đúng là ấy. Học em mấy khóa ở trường đại học."

      Diệp Chính du học mới về nước hơn năm nay, xem ra bé này cũng từng ở mà còn có vẻ ở đấy khá nhiều năm.

      "A Chính học kiến trúc, em cũng học như nó à?"

      Diệp Chính với Trịnh Thiếu Thành bằng tuổi nhau, trước đây cũng đánh nhau vài trận rồi mới nhận được em.

      "Vâng, chuyên ngành của em là thiết kế nội thất"

      Trình Thiếu Thành nhíu mày. Có lẽ vì chịu ảnh hưởng của Tạ gia, cho nên khác với hai chị của mình đều làm trong nhà nước, Tư Tuyền được tự do hơn. còn nhớ năm đó hai em nhà Tạ gia đều vì chuyện tương lai này mà đấu sống đấu chết với chú Tạ, sau cùng vẫn phải thỏa hiệp.

      Tư Khiêm, cả nhà họ Tạ lớn hơn bọn họ đến sáu bảy tuổi, thuộc nhóm người cũ, bây giờ đều có chỗ đứng trong chính phủ. So với cha và ông nội, ông ngoại có lẽ còn chưa bằng nhưng tương lai chẳng thể kém hơn. Đều là bạn chơi chung với Tư Toàn từ , nên gặp mặt trong những dịp xã giao, vẫn rất thường xuyên cười vài câu. Chính trị và thương gia, lợi ích đôi bên song hành, đều khó mà tách rời được.

      Tư Toàn lớn lên cùng với bọn họ, từ nổi tiếng xinh đẹp đáng , suốt ngày dính lấy Hầu Thần ở chung chỗ. Hai người cũng có thời gian chia tay, nhưng cuối cùng lại về với nhau. Tư Toàn năm đó sống chết muốn thi Y nhưng cuối cùng chịu được áp lực gia đình, lại quay trở về học viện Ngoại giao, giờ làm việc ở cục xuất nhập cảnh. Hầu Thần giúp trai làm kinh doanh. Mối hôn này, cũng được coi là môn đăng hộ đối.

      bé này, theo được biết nhà họ Tạ đem cho làm con nuôi, biết lần này về nước có quyết định nhận lại hay . Nếu có chắc là thị trường hôn nhân lại được phen nổi bão.

      Vừa chuyện mắt Thiếu Thành vẫn rời khỏi mấy món xinh đẹp đáng bàn, dù là bình thường cực kì thích đồ ngọt nhưng ngựa chết đói cũng chẳng chê cỏ khô. Có điều bé trước mặt này lại hề phép tắc của người Trung Hoa, có miếng ngon phải biết mời.

      Có lẽ đến cuối cùng nhìn được Thiếu Thành cứ nhìn chằm chằm vào đồ ăn của mình, Tư Tuyền cũng thử thăm dò hỏi. cũng chỉ chờ có câu này, như gió cuốn mây tan, trong vòng năm phút tiêu diệt hết tám đĩa, chỉ còn hai chiếc bánh hoa mai xa chỗ mình ngồi quá, với được, vì lịch nên đành nhịn.

      Khóe miệng Tư Tuyền giật giật, bình thường điểm tâm ngọt thế này ăn đến miếng thứ ba là cũng thấy chán. Trong đầu Tư Tuyền mấy câu hỏi quay vòng vòng, chẳng lẽ mấy lời dạy dỗ về văn hóa Trung quốc của dì Tư đều là sai? Phải giống như cha và trai bàn ăn cơm mới đúng chứ nhỉ?

      Thiếu Thành dỗ được cái dạ dày vui vẻ mới nhìn thấy Tư Tuyền mắt tròn xoe nhìn mình, quên cả ăn. lấy cho cốc nước, áy náy .


      "Xin lỗi, họp từ trưa đến giờ cũng chưa ăn gì, để mai mua lại cho em nhé."

      Ánh mắt lại còn nháy nháy mấy cái rất là gian trá.

      " sao… em ăn cũng chưa hết"

      Thiếu Thành cười cười, bé này cũng tệ. Vừa lúc đó, Mạch Tuệ từ bàn bida quay lại, thấy bàn trà sạch bách, khỏi cảm thán. Em này quả về khoản ăn uống rất có khí phách, lần sau mua cho nhất định phải mua nhiều hơn.

      Thiếu Thành có mấy miếng bánh chống lưng, tinh thần khôi phục, hùng dũng tiến đến bàn bida, đánh cho Mạch Tuệ trận kêu cha gọi mẹ!

      Cả nhóm người chơi đến hơn mười hai giờ, Hầu Thần đưa hai chị em về trước, dù sao Tư Toàn cũng làm từ rất sớm, có sức mà thi gan với bọn họ.


      "Bọn họ hồi em đều có gặp qua, chẳng qua là nhớ mà thôi."

      Khi vừa lên xe, Tư Toàn với em như vậy.
      SiAm, Chris, Dung Nguyễn 19953 others thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương III:
      Đều là thú đội lốt người

      Tư Tuyền nhìn ra ngoài cửa xe, những bảng hiệu tiếng trung loang loáng, đêm Bắc Kinh vẫn còn rất náo nhiệt.

      " ghi hết số điện thoại chưa? Sau này ở đây nếu có việc gì gọi được cho chị, gọi cho họ. Mấy đó nhất định giúp em."

      Tư Tuyền khỏi cảm khái, cái này chính là tình chiến hữu ngàn năm đổi đó hay sao.

      "Em muốn gặp Diệp Chính."

      Hầu Thần lái xe, cười khì khì .

      "Diệp Chính Hải Nam còn chưa về, nhưng báo cho nó rồi. Mấy ngày nữa về rồi gặp."

      "Em vẫn muốn vào viện thiết kế hay sao?"

      Lúc trước Tư Tuyền được cho dì Tư làm con nuôi, lại sống ở nên bố mẹ tiện can thiệp vào công cuộc chọn nghề vĩ đại. Tư Tuyền thoải mái học trở thành kiến trúc sư, dì Tư sợ vất vả nên chỉ dám học chuyên ngành thiết kế nội thất. Khi trở về Trung Quốc, cha Tư Tuyền ưng ý lắm nhưng cũng thể bắt con học lại đại học được. Khác với Tư Toàn và Tư Khiêm, đối với Tư Tuyền ông lúc nào cũng có chút bất đắc dĩ, biết nên đối xử thế nào mới đúng. Tính ông nghiêm khắc, hai đứa con lớn được chiều, đứa con út ở xa lại càng khó mở lời. Cuối cùng cứ đành giữ mối quan hệ như vậy. Ông tìm kiếm rất lâu, cuối cùng thông qua người bạn thân, quyết định đưa Tư Tuyền vào viện thiết kế và quy hoạch thành phố, vị trí cũng được coi là nhàn nhã. Con chỉ cần như vậy, sau này gả cho người chồng tốt là được.

      Tư Tuyền lúc đầu nghe tin này thích chút nào. nghe những người bạn học cùng ở về chuyện việc làm ở Trung Quốc, lúc đó khỏi bàng hoàng. Viện thiết kế là nơi nào chứ, nhiều chuyện, quy củ, nhất định có thể đem bức chết.

      Cho nên là hôm đó, khi Tạ Tư Khoan chuyện này với , im lặng gì nhưng hôm sau lại ngọt nhạt với bà Du Linh rằng về nước chưa được bao lâu, đến ra đường còn lạc, mấy chục danh lam thắng cảnh còn chưa chơi hết, cha vội bắt làm! còn chưa muốn làm, còn muốn được chơi, làm quen với môi trường sống trước .

      Bà Tạ nghe mấy lời này, hận thể cắn chết ông chồng đầu ấp tay gối mấy chục năm. Con hai mươi mấy năm mới được ở chung, chưa gì muốn đuổi. Ông Tạ thấy vậy, cũng nghĩ chút rồi thở dài. Dù sao Tư Tuyền cũng là con út, kể cả nó cố gắng phấn đấu chăng nữa, phải vẫn còn Tư Khiêm, Tư Toàn đấy hay sao? Chẳng lẽ lại che chở được cho nó? Cuối cùng cũng ép nữa. Bảo khi nào muốn làm với ông là được.

      Tư Toàn đối với chuyện này cũng phản đối. vẫn lo Tư Tuyền mới về nước vẫn còn lơ mơ , viện kiến trúc tuy là bộ phận kĩ thuật, nhưng minh tranh ám đấu so với cục Xuất nhập cảnh của chắc kém là mấy. Vị trí của Tạ gia lại có chút cố kị, phạm nhất Tư Tuyền dính vào chuyện gì, hỏng việc là chuyện , Tư Tuyền bị ảnh hưởng mới là chuyện lớn. Chính vì vậy, mới đem Tư Tuyền đến giới thiệu với đám bạn của Hầu Thần và mình, bọn họ thể chống được cả trời, nhưng để mắt trông chừng ở Bắc Kinh này cũng chỉ là chuyện đơn giản.

      Cứ như vậy, mấy người lớn trong nhà đối với việc ổn định công việc và nghiệp của Tư Tuyền mắt nhắm mắt mở bỏ qua.

      Thực ra, ai đoán được suy nghĩ của Tư Tuyền.

      muốn ở lại Trung Quốc. Sau khi dì Tư mất, trang viên chỉ còn và dượng Andrew, khí ở trang viên nặng nề đến nỗi Tư Tuyền cũng thể chịu đựng được. Andrew rằng Tư luôn muốn ở cạnh, nhưng dượng cần. Tư Tuyền có thể bất cứ nơi đâu và làm gì muốn, chỉ cần luôn coi nơi đây là nhà là được. Lúc đầu chỉ định về Trung Quốc cùng với mẹ và chị ở vài tháng nhưng ngờ rằng ở đây, việc ràng buộc quan hệ giữa cha mẹ lại khăng khít đến vậy. Tư Tuyền thử chuyện Milan với gia đình đến hai lần, hai lần đều đầu hàng trong biển nước mắt của mẹ .

      Bà Du Linh lấy lí do xa con từ , con khó khăn khăn lắm mới trở về được để giữ ở bên người. Tư Tuyền cảm thấy nếu cứ như bà , việc Milan gần như phạm vào tội lỗi gì kinh khủng lắm vậy. Mẹ giấu cả hộ chiếu và giấy tờ tùy thân của , cứ cho rằng như vậy thể được nữa. Khổ nỗi, Tư Tuyền có quốc tịch Trung Quốc, căn cước của vẫn là Mariana st. Lodge, công dân Quốc. Visa của chỉ có hạn 6 tháng, cho dù mẹ có giữ hộ chiếu Trung quốc cũng vẫn trao trả về mà thôi. Cho nên với quá khích trong quan hệ mẹ con của bà Tạ, Tư Tuyền coi như nhìn thấy.

      Từ lúc nhận thức được, Tư Tuyền là ma vương trong nhà, sợ trời cũng sợ đất. Có điều lại rất ít khi làm những người mình quý đau lòng. Bởi vậy, lần này để đối phó với bố mẹ, cũng chỉ làm qua loa. Miễn là để cho Tư Toàn đổi quốc tịch của mình, và bất kì chuyện gì làm ảnh hưởng đến việc ra hay ở lại của là được.

      Lúc về đến Tạ gia, ông Tạ vẫn chưa về, bà Tạ còn chưa ngủ. Bà Tạ nguýt Hầu Thần cái rồi mới cho hai chị em vào nhà, nặng Tư Toàn vài câu rồi lại rất có lí trí nịnh hai chị em ăn mấy bát canh bà ninh cả tối để giữ da đẹp dáng.

      Phải đến hai giờ đêm, hai chị em mới lăn lộn giường được.

      "Hôm nay em có ấn tượng với ai ?"

      Tư Toàn ướm hỏi, đám bạn của toàn cầm thú đội lớp da người, bạn bè coi như vẫn được còn nếu quan hệ trai , phải dập từ trứng nước.

      Tư Tuyền ấn tượng nhất màn Trịnh công tử lừa ăn hết bánh của mà mặt đỏ, tim nhảy cũng nghẹn chết. Chẳng lẽ lại kể lại chuyện mất mặt đó.

      "Mạch Tuệ coi như cũng được, bình thường cà lơ phơ phất vậy thôi nhưng là người tốt. Hạ Hầu Uyên với Trịnh Thiếu Thành là nghiệt đôi, đến đâu hoa tàn liễu bại đến đó, tốt nhất đừng có dính vào. Hạ Hầu Uyên đừng chuyện nhân phẩm với , Diệp Chính nhìn ôn hòa thế thôi chứ trước kia cũng đánh nhau biết ghê tay tí nào. Em đừng thấy mấy tên đó đẹp trai mà để bị lừa. Bên ngoài đẹp đẽ, bên trong thối nát."

      Tư Tuyền nghe lõm bõm, tuy hiểu kĩ nhưng cũng có thể hiểu Tư Toàn xấu họ. buồn cười, người Trung Quốc lạ, vậy thôi mà còn dẫn đến, nhất định bắt làm quen bằng được
      SiAm, Hale205, Chris4 others thích bài này.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương IV:
      Tạ Tư Khiêm

      Hôm sau hơn mười giờ sáng Tư Tuyền mới dậy, chị làm từ sớm. Xuống lầu thấy ai, lại gặp ngay ông hiếm lắm mới thấy mặt ngồi đọc báo.

      " hai"

      Tư Tuyền cũng bắt chước chị gọi trai như vậy. Tư Khiêm ngẩng lên, lời ít ý nhiều chỉ vào mấy cái hộp bàn bếp.

      "Đồ của em!"

      Mấy cái hộp trang trí hoa văn rất tinh xảo làm mắt Tư Tuyền sáng cả lên. cực kì thích những chi tiết trang trí này, đây cũng là lí do mà Tư Tuyền muốn nghỉ ở nhà để sưu tầm. Khi mở mấy cái hộp ra, bên trong toàn là đồ điểm tâm, xanh xanh đỏ đỏ cực kì bắt mắt. lẽ là của Trịnh Thiếu Thành mang đến?

      "Sáng sớm thằng nhóc nhà họ Mạch mang đến đây, bảo em còn chưa dậy. Nó nhắn khi nào dậy gọi lại cho nó!"

      Hóa ra là của Mạch Tuệ, hảo cảm lại tăng tiếp lên tầng. Tư Tuyền nhón miếng bánh hoa mai, thích thú hỏi Tư Khoan

      " hai ăn sáng chưa?"

      "Còn chờ em dậy. được ăn vặt trước khi ăn sáng!

      Tư Tuyền chớp mắt, bây giờ là giờ nào rồi còn nghĩ đến ăn sáng, mới cảm giác giọng của hai có vẻ được thoải mái. Khi có mẹ hoặc chị hai ở đây, thường xuyên nhắc được như vậy với .

      Nhìn mặt Tư Tuyền, Tư Khiêm thấy mình lại có vẻ bị bệnh nghề nghiệp. Cuối cùng đành đứng dậy, giải thích

      phải vậy. Hôm nay mẹ có nhà, chờ em dậy đưa em ăn trưa. Có muốn ăn đồ cay Thành Đô ?"

      "Có! Đợi chút em thay đồ."

      Tư Khiêm nhìn em tung tăng chạy lên lầu, thờ dài. cách đến mười mấy tuổi. Lần đó về nước chơi, gặp đúng lúc ở tuổi phản nghịch, chống đối mọi thứ với cha nên có lúc sợ. Thỉnh thoảng Tư Khiêm mang ra ngoài, cho ngồi lên chiếc xe máy phân khối lớn của mình, chạy vòng quanh thành phố, ăn mấy món quà vặt mà nhìn thấy ngang đường. Tuy vậy, Tư Tuyền thỉnh thoảng cũng rất sợ .

      " hai, em nhớ là ngày xưa chiếc motobike rất lớn!"

      "Ừ, từ lúc làm dùng nữa."

      Hai người ngồi chiếc xe đen xì từ đầu đến chân, đến kính cũng mờ, rất khó nhìn qua được. Tư Tuyền thấy ngột ngạt muốn mở cửa xe ra nhưng lại nghĩ lần đầu tiên mình ô tô ở thành phố này khi về nước, bên ngoài toàn bụi và khói cùng với những mùi kì lạ làm hoa mắt chóng mặt nhịn lại, dám ở cửa nữa.

      "Em muốn ở Trung Quốc sao?"

      Tư Tuyền giật mình, dám quay sang nhìn , chỉ cười cười hỏi lại

      " hai gì vậy?"

      "Toàn Toàn mấy lần bảo em nhập quốc tịch, em đều lờ "

      Tư Khiêm nhàn nhạt liếc em , so với Tư Toàn thành thục trầm ổn, thấy Tư Tuyền còn khó dò hơn. Mấy lần cả bố cả mẹ ép nó đổi quốc tịch, nó đều tìm cách đánh bài chuồn được. Cũng chịu làm. Visa của nó hạn 6 tháng, dù rằng muốn ở lại Tạ gia chỉ cần câu với đại sứ quán là được nhưng cứ có cảm giác Tư Tuyền mà muốn bỏ , ai ngăn được.

      " cũng biết, em thích hợp với cuộc sống ở Trung Quốc."

      ý quá nhiều, soi xét nhau cũng quá nhiều. Ở đây, trừ lúc có người của Tạ gia ở bên cạnh, luôn cảm thấy lạc lõng.

      "Năm đó, có biết tại sao bố mẹ lại đưa em cho dì Tư làm con nuôi ?"

      Tư Khiêm gì, lúc đó Tư Toàn còn chưa hiểu chuyện, cũng chỉ biết loáng thoáng. Tư Khiêm được sáu tuổi, đột nhiên Tạ gia chuyển từ thành phố về vùng quê hẻo lánh vô cùng sinh sống. Cha mẹ đều làm công tác, cuộc sống lúc đó có phần khổ cực, sau đó Tư Toàn ra đời. Đến tận lúc Tư Toàn bắt đầu học, nhà mới chuyển về thành phố. bao lâu bà Tạ lại phát mình có thai. Cả ngày bà trầm uất lo lắng về chuyện đứa trẻ, bà muốn đem Tư Khiêm, Tư Toàn về nông thôn nữa, nhưng mấy lần muốn bỏ cái thai đều nhẫn tâm làm được. Cuối cùng vẫn là Tư cầu xin bà để lại. Tạ Tư lúc đó chuẩn bị kết hôn với người ngoại quốc, kết hôn xong ở lại Trung Quốc. Tạ phu nhân lại mềm lòng, nghỉ việc ở nhà thời gian, sinh ra Tư Tuyền, cho người làm con nuôi. Tư Tuyền theo chân dì dượng đến chân trời mới. Lúc đó đối với gia đình họ Tạ, đây là cách giải quyết tốt nhất. Tư Tuyền được chăm sóc ở môi trường mới, chắc chắn là còn tốt ở hơn ở nhà. Hai em Tư Khiêm, Tư Toàn phải chịu khổ cực, nghiệp của ông Tạ cũng vì thế mà bị ảnh hưởng.

      Sau này, chuyện sinh nhiều con cũng còn quá nghiêm trọng nữa, Tư Tuyền hai ba năm vẫn về nước lần. Có điều kiện Tư Toàn, Tư Khiêm hay bà Tạ sang thăm em . Có những thời điểm cả nhà nghèo vì những chiếc vé máy bay đắt đỏ ấy.
      SiAm, Hale205, Chris4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :