1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại - Sắc] Thư hối lỗi của chồng trước - Kim Cát (10/10 Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 7.2:

      Đám người kia vẫn bao vây xung quanh bàn về vấn đề mê , từng cùng xảy ra quan hệ đều từng bị mấy tên mê kia diễn cảnh bị thô bạo hoặc ngấm ngầm giở trò quỷ. . . . Dù sao những đó chính là đằng sau cánh cửa đóng kín giở thủ đoạn khó coi, trước kia qua lại với những người nhanh nhẹn dũng mãnh vô cùng, ai dám giở trò trêu ghẹo trước mặt các ấy, cứ chờ bị cạo sạch đầu, Nhưng Thẩm Tâm giống, Tần Thương Hải lo lắng nếu các này hướng Thẩm Tâm đưa ra móng vuốt, Thẩm Tâm chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đánh, vụng trộm khóc than. Về phần lũ đầu heo này, ít nhất cũng nể mặt mũi , hơn nữa nhà họ Tần cũng phải dễ chọc, chắc là đến mức đưa ra móng vuốt với Thẩm Tâm.

      "Là to xác nhưng vẫn còn à?" Có người tự cho mình hài hước, đám người cười ngất trời, bên trong có người muốn ngồi xuống lớn tiếng thét to gọi cơm, Tần Thương Hải càng thêm phiền não.

      "Cang. . . . " Tên háo sắc Nhất Hào lên, ngồi ở bên tay trái Tần Thương Hải, " Ngươi đem người đẹp đê tiện kia quăng à? Mỗi lần gặp ta đều ở trước mặt khoe khoang, con mẹ nó là muốn xé nát miệng nàng!" Thẩm Tâm bị lời thô tục làm hoảng sợ mở to mắt, vội vàng cúi đầu làm bộ như như có việc gì ăn khoai chiên.

      "Tao khi nào muốn bỏ người đẹp?" Ít nhất bây giờ còn cần ta làm tấm chắn. "Còn có, cần ở trước mặt em họ ta những lời thô tục, ba tao rất quý con bé, từ đến lớn đều được nuôi dưỡng trong nhà, tụi mày cần dạy hư, nếu lúc đó lão già nổi giận đem tiền viện trợ cho ta cắt đứt, chúng mày cũng cần nghĩ đến việc ăn uống miễn phí."

      "Danh môn tiểu thư quả là giống với. . . . " Bạn xấu trong người hưng phấn , còn làm bộ ngẩng đầu lên dùng sức ngửi cái, "Ngay cả khí xung quanh cũng có mùi hương đặc biệt." Tiếp theo người nọ xích lại gần, "Tần tiểu thư, xin hỏi họ tên? Tiểu nhân tên là Hanson, chính là Hanson tuấn phóng khoáng. . . . " chuỗi dài tục rơi xuống.

      "Tôi. . . " Thẩm Tâm biếp đáp lại như thế nào, vốn phải họ Tần, lúc đầu cũng theo họ chồng, hơn nữa bị lời thô tục làm cho hoảng sợ, sợ biểu quá kém, làm cho Tần Thương Hải mất mặt.

      "Cút ngay!" Tần Thương Hải đuổi người, bắt đầu thêm mắm thêm muối hình dung cha Thẩm Tâm - đương nhiên là bậy - làm như thế nào đối phó với những tên vây quanh con , tán dóc càng về sau này càng thay Thẩm Tâm cảm thấy đáng thương.

      "Ôi mẹ nó! Chú của em có tình tiết mến con hả? Quả biến thái!"

      " bé, mau rời nhà trốn , đây che chở cho em!" Con nhím nam .

      "Mau tìm nơi nương tựa ! Cứ như vậy cả đời em cũng đừng nghĩ đến đương." Thẩm Tâm cũng nhịn được cười, cảm thấy đám người kì lạ kia ra cũng có tình người.

      Tần Thương Hải biết nên xem hay nên hao tổn tâm trí, Thẩm Tâm bị dọa khóc, bọn bạn xấu tính này trước mắt hành vi cử chỉ cũng coi như là bình thường, nhưng dối ngược lại làm cho Thẩm Tâm biến miếng thịt béo trước lũ đầu heo, ràng bọn họ khả năng dám động thủ, ngộ nhỡ nghĩ qua là để hỏi thần có thể khó !

      Những người này luôn luôn mang theo bên người là những em phong cách can đảm, nhưng biết rằng có người thích loại hơi thở sạch này của Thẩm Tâm, làm cho người ta thoải mái, hơn nữa lúc này bị đống ma quỷ quái vây quanh , thoạt nhìn càng giống con cừu , phá lệ làm cho người người mến.

      mới nghĩ ra muốn Thẩm Tâm ngồi bên cạnh , có vẻ yên tâm, ai ngời tên háo sắc Nhị Hào bình thường quen ương ngạnh, háo sắc Nhất Hào dây dưa cùng Tần Thương Hải, đặt mông ngồi bên tay phải .

      "Cang, khi nào hẹn tao đến nhà mày đây? Tao rất nhớ đêm Halloween đó nha!"

      mở bình ai mà biết trong bình có gì? chính là muốn cho Thẩm Tâm biết trước kia mỗi ngày đều mang mấy em nóng bỏng về nhà ăn chơi!

      "Chúng mày cần ở trước mặt em họ tao loạn, tao cũng cùng các ăn chơi lêu lỏng." Giấu đầu lòi đuôi.

      "A! Đúng vậy nha, đại thiếu gia nhà ta rất chung tình, ba năm qua đều là người đẹp kỹ nữ kia ngồi vững ngai vàng hoàng hậu, mày là bị mông to của ta mê hoặc, vẫn là thích nàng Mi Mi đó?" thanh khác nhàn nhạt vang lên.

      là đủ rồi, cáng càng quá phận. Tần Thương Hải đảo mắt lạnh qua, bọn này mắt trắng câm miệng.

      Thẩm Tâm biết Tần Thương Hải có hoa danh bên ngoài như vậy, làm cho khổ sở thêm ít, vẫn là biết tại đây còn có "Chính phú nương nương" làm cho khổ sở nhiều chút? sớm biết rằng bản thân giữ được lòng tần Thương Hải, nhưng nhớ tới việc đem hoan ái nam nữ thành trò chơi, cảm thấy chính mình lúc trước giá quá rẻ, mà thậm chí bị màn trò chơi giá rẻ này làm cho trả giá bằng nửa đời còn lại. . . .

      Nhưng, trả giá tự do đến tột cùng là ai?

      " có lỗi, em toilet chút." Thẩm Tâm nghĩ rằng rời làm cho mình bình tĩnh chút có vẻ tốt, cho dù ngừng xây dựng tâm lí, vẫn là người phụ nữ bình thường, thể đối mặt chính bản thân vẫn như cũ mến người đàn ông bị người khác quấn lấy, mà là vợ pháp luật lại muốn cười làm như có việc gì xảy ra.

      Tần Thương Hải muốn đuổi theo giải thích, lại bị hai con bạch tuột tám chân trói chặt, bọn người ở giữa còn lời vô nghĩa, lại yên lòng, liên tiếp nhìn hướng toilet. "Ben muốn làm gì?" nheo mắt, nhìn tên bạn cấu ăn mặc như du côn cũng vào toilet.

      "Nó đại tiện!" Những người khác ồn ào giống như cười .

      "Tao xem là muốn trốn trông coi hai người đó hả?" Lại có người lạnh lẹo phun ra.

      Sau quầy bà chủ đột nhiên nắm lấy điện thoại, co người dưới quầy.

      Tần Thương Hải bắt đầu ngồi yên, muốn đuổi theo đến trong toilet tìm tòi đến cùng, tên khốn kiếp kia tốt nhất là toilet! vất vả mới đẩy lui hai con bạch tuột, chỉ thấy Thẩm Tâm nghiêng ngả lảo đảo ra khỏi bồn hoa che trước toilet, cúi thấp đầu, cẩn thận quay trở lại lấy áo khoác.

      Tuy rằng chỉ có liếc mắt cái, nhưng Tần Thương Hải xem sắc mặt quá sức tái nhợt của , khi lấy áo khoác tay tự chủ mà run run.

      " xin lỗi, em. . . . Em có chút khỏe, về nhà trước, mọi người cứ từ từ mà vui chơi."

      " với em cùng nhau trở về." Tần Thương Hải cầm lấy ví tiền.

      ". . . . cần, em biết đường, em có thể gọi taxi, cùng bạn cứ vui vẻ ." nghĩ quấy rầy cùng bạn gặp nhau, dù sao đây cũng là thời gian Tần Thương Hải gặp gỡ bạn bè? Nếu phải đến làm cho phải chăm sóc . . . .

      Thẩm Tâm có điểm hốt hoảng, lại quên lễ tiết cùng nhiều người gật đầu chào hỏi qua, mới cúi đầu ra khỏi cửa hàng Hamburg, người mù đều nhìn ra dáng của có bao nhiêu lảo đảo.

      Tần Thương Hải cảm thấy thích hợp, cân nhắc đường cái đầu trâu mặt ngựa tạm thời so với trong quán nhiều hơn, vọt tới toilet, liền nhìn thấy bên phòng toilet mà Thẩm Tâm tiến vào, Ben ở kế bên bồn rửa tay, quần cởi đến giữa hai chân, vẻ mặt hoảng thần thủ dâm.

      "FUCK. . . . " Tên biến thái! Tần Thương Hải công lên chế ngự , rất nhanh nhiều quyền cước đá lên, tấm kính thủy tinh phía sau vì sức va chạm mà rơi xuống đất vỡ tan.

      Toilet bên này hỗn loạn làm cho trong cửa hàng dâng lên trận xôn xao, nhóm bạn xấu đến trước cửa toilet, tiếng bà chủ vang lên trong điện thoại: "Giết người! Cứu mạng a. . . . . ."

      "Làm sao vậy?"

      "Ben cắn thuốc hơi quá? Nó nên đối với Tần tiểu thư đem chim dạo ở nơi tĩnh mịch ? Chậc. . . . . ." Mọi người mỗi người lời, nhưng chính là có ngăn cản Tần Thương Hải giống như nổi điên tiếp tục đánh người.

      "Cứu. . . . . . Cứu mạng. . . . . ." Ben máu đầy mặt, cột con mắt thâm đen vòng, răng cũng thiếu vài chiếc.

      "Thôi, đủ, mau mang giấy tới đây, hỏi người trước !" hổ là đệ tử "Tà ác đại học", mấy trận như thế này gặp quá nhiều, có người khuyên nhủ chư thế.

      Mọi người lập tức chia thành hai lối, bên ôm Tần Thương Hải, bên nâng chim còn lộ ra bên ngoài của Ben, trận chiến hung ác khí thế dọa người, gạt đám người xem tán loạn như chim thú ra. . . . . .

    2. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 8.1:

      Tần Thương Hải về nhà Thẩm Tâm tự nhốt mình trong phòng, gõ cửa, lên tiếng trả lời, đành phải trực tiếp mở cửa vào phòng.

      Phòng u ám, thân thể bé cuộn lại, ôm đầu gối ngồi góc giường.

      "Tâm Tâm. . . " Từ lúc gặp lại đến giờ lần đầu tiên kêu tên , ngực lại nóng rực, vì sao, gặp phải , gặp phải những chuyện có liên quan đến , đặc biệt khống chế được.

      Nhưng cũng đúng, cũng chính vì , mới biến về công tử nhà họ Tần bình thường trước kia?

      rất mâu thuẫn.

      có kiêng dè, leo lên giường, do dự có nên hay ôm nàng vào lòng, chần chờ hai giây, chung quy chính là vươn tay, đem trán nhàng áp vào trong lòng mình.

      " xin lỗi, là nên bỏ quên em."

      Thẩm Tâm vẫn là ngẩng đầu, chỉ nghe thấy áp lực thở hổn hển khẩu khí của , mới khàn khàn : "Em sao, nghỉ ngơi chút tốt rồi."

      Tần Thương Hải lẳng lặng nhìn , "Tên khốn kia còn có đối với em làm chuyện khác sao?" Tay nắm chặt các ngón tay vang lên tiếng khách khách. Thẩm Tâm chính là lắc đầu, đầu cúi thấp hơn, bả vai cũng dừng run run, " có." Chẳng qua là ở sau lưng lộ ra nơi nên lộ.

      Có phải hay rất ngu dốt, trong nháy mắt đó đầu của trống rỗng, sau khi về đến nhà đối mặt với sợ hãi trong lòng cũng chỉ có hối hận với tự trách thôi. Phải xử lí thế nào đối với trường hợp xấu hổ đó, thế nào mới có thể tự nhiên đối phó? Thế nào mới có thể giống hôm nay như vậy, hốt hoảng ra khỏi trường? Giống. . . . . .

      Giống như các bên cạnh Tần Thương Hải. Các ấy nhất định có phương pháp thành thục đối mặt. Sau đó những thứ hình ảnh đáng sợ kia trong đầu có thể biến mất. chỉ có thể đem mình giấu , cũng chỉ biết tự bảo vệ mình như vậy. cảm thấy chính mình rất vô dụng, yếu đuối mà xấu hổ.

      Tần Thương Hải nâng gương mặt lên, lại đụng phải mộ dòng ẩm ướt, rốt cuộc vẫn là thể nhịn được đem khóc vào lòng.

      " có việc gì." Cơ thể khổng lồ của có thể bao hết thân thể bé của , giống như muốn đem tất cả đáng ghét đáng khinh này che chở hết thảy sau lưng. Thẩm Tâm rốt cục nhịn được nức nở ra tiếng, tay bé nhéo nhanh áo , lại rất cố gắng khắc chế xúc động kêu gào, càng ngừng khóc thút thít. có biết hay ? Biết đời này, chỉ tín nhiệm , cũng chỉ có thể ỷ lại vào .

      Nhưng mà lại muốn , chỉ có thể đem tín nhiệm của mình, chính mình ỷ lại, tầng lại tầng địa ngục đứng lên, cần trở thành gánh nặng cho .

      "Là tốt, có việc gì đâu!" Tần Thương Hải ngồi ở giường, đem thân hình cuộn tròn của Thẩm Tâm ôm sâu vào ngực, dịu dàng che chở . Con mèo nghẹn ngào rốt cuộc dần dần bỏ xuống kiêng dè, tận tình phát tiết sợ hãi cùng bi thương.

      chỉ là nơi duy nhất dựa vào, cũng là liều thuốc duy nhất cho mọi thống khổ bi thương. Cũng bởi vì là "Duy nhất", sợ hãi cỡ nào nếu trở thành gánh nặng của Tần Thương Hải, chỉ có thể đau khổ che giấu, chỉ cần có thể trộm được chút đối xử dịu dàng là tốt rồi, muốn thuyết phục chính mình muốn thỏa mãn, còn sở cầu.

      lâu, mặt trời xuống núi, bọn họ có ai thu hồi cái ôm trước đối phương, Thẩm Tâm bắt đầu hi vọng thời gian ngừng vĩnh viễn vào giây phút này. nhớ vĩnh viễn chăm sóc bên cạnh , có phải quá tham lam hay ?

      chợt nhớ tới bài hát, cứ như vậy mà nhớ.

      If I could take this mo¬ment for¬ev¬er

      Turn the pages of my mind

      To another place and time

      We would nev¬er say good¬bye. . . . . .

      Nếu ta có thể ngăn cản ánh sáng dâng lên, ban ngày cũng biến thành đêm tối, lòng cảm giác rét lạnh, chúng ta cũng vĩnh viễn tạm biệt. . . . . .

      "Em trở về ." Bàn tay to lớn ở hai bên má khẽ vuốt, tiếng kì lạ trầm thấp, "Đừng tới tìm ."

    3. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 8.2:

      Về sau đó, sau khi nhớ lại có điểm tưởng tượng được, nhưng mà ai từng bị lí do mình mù quáng lừa bịp qua? Có khi thuyết phục chính mình rất đơn giản, nhất là khi hoàn cảnh đưa đẩy.

      Tốt nghiệp đại học, Tần Thương Hải ở lại California, cùng bạn bè mở phòng làm việc, nhà họ Tần cuối cùng cũng nỡ chặt đứt nguồi viện trợ, phòng làm việc nơi phát ra nguồn tài chính dồi dào vẫn là nhà họ Tần.

      Ngày tốt nghiệp, nhà họ Tần chỉ có người tuổi tham dự ngày lễ tốt nghiệp trọng đại của "Trưởng bối ", Tần Thương Hải đột nhiên gửi Tần Á phong thư cho Thẩm Tâm. Có lẽ sợ hãi Tần Thương Hải đòi ly hôn, ra hôn nhân hai người họ cũng có cần thiết phải duy trì, tóm lại Thẩm Tâm lấy thư sau hồi lâu mới mở ra xem. thư ngoài trừ những câu thăm hỏi bình thường bạn bè hay hỏi, muốn tìm tự do của chính mình, về phần trước mắt dù sao cũng có phương pháp ly hôn, nếu ngày nào đó bọn họ tìm được nửa kia của chính mình, lại đến nhà họ Tần bàn bạc việc ly hôn.

      Thẩm Tâm cầm lá thư này, ngồi yên trong phòng rất lâu. Căn phòng này vốn là của Tần Thương Hải, vào ở sau, tiếp theo là Tần Thương Hải bỏ . ở lại nơi như nhà giam này, thể, cũng muốn tới, chờ đợi người kia sớm xa, xa đến mức có lẽ cả đời này đuổi kịp. Tình là số mệnh, cho nhiều nhưng nhận bao nhiêu, cưỡng ép được, nếu kiếp nạn này nhất định chỉ có mình đảm nhận, có thể trách ai? Cần gì phải thầm oán đau khổ?

      muốn theo đuổi tự do, nhưng mà cái gì gọi là tự do? Thẩm Tâm , nhưng ra biết tại ở lại nhà họ Tần, thừa nhận chính là hai loại bất đồng: ánh mắt và đối xử, có người đồng cảm với , đối đãi với rất tốt; có người đem mọi tội lỗi làm Tần Thương Hải bỏ trút lên đầu , thái độ có nhiều bất mãn. ra, như vậy có điểm vất vả, bởi vì từ có thói quen nhìn mặt người khác mà sống, cũng chịu đựng hơn bốn năm. Vì thế quyết định chuyển ra khỏi nhà họ Tần, tìm chỗ ở bên ngoài - mất biết bao công sức, cuối cùng người lớn nhà họ Tần cũng miễn cưỡng đồng ý. Thẩm Tâm chuyên tâm học tập, chọn mỹ thuật hội họa và song ngữ để cùng học, chỉ muốn tìm cho mình công việc tốt chút, đối với tương lai, quá kỳ vọng vào nó, thầm nghĩ Tần Thương Hải hi vọng cố gắng tìm được tự do, cố gắng độc lập học tập, cần đem người đàn ông thuộc về mình làm điểm tựa duy nhất.

      *************************************************

      Đứng ở điểm xuất phát khoảng cách năm năm có vẻ xa xôi. Chạy hết con đường, mới có thể phát ra thời gian trôi quá nhanh.

      Lại tiếp, qua năm năm này kì Thẩm Tâm cũng có gì thay đổi, vẫn là lưu luyến gia đình - ít nhất tại nơi có thể xem là nhà mình. Đương nhiên thể xem như "của ", bởi vì đây là phòng thuê, bất quá tốt xấu gì cũng tìm được mục tiêu cho mình, đó chính là có thể có được phòng của mình, cho nên lúc học đại học còn làm thêm, dù sao cũng để ý còn phải học thêm năm hay sáu năm nữa. thích nằm ở nhà, lăn bên này, lăn bên kia, vẽ, đọc sách, tiêu hao cả ngày rất vui vẻ.

      biết như thế này có tính là tự do hay , chỉ biết năm năm này rất bình tĩnh, cần, cũng muốn sôi nổi, phong phú hay thay đổi, tâm linh tự tại thỏa mãn.

      Tần Thương Hải thỉnh thoảng quay về trường đảo. Thẩm Tâm thay đổi có vẻ hiểu được phải trái, bình thường đều chọn lúc trở về mới cùng Tần Thương Hải cùng nhau quay về nhà họ Tần, bằng người lớn đều nhắc nhắc lại vì sao chuyển qua California sống cùng Tần Thương Hải? Hoặc là hai người có thể sinh đứa .....

      Sinh con. ra cũng muốn, chính vì vậy nhà họ Tần cũng có lý do muốn trở về nhà lớn, mà Tần Thương Hải rất có khả năng bởi vì có đứa mà trở về trường đảo, còn về phần Los Angeles tìm Tần Thương Hải? Vậy càng thể, Tần Thương Hải cần tìm , cũng muốn làm cho cảm thấy phiền phức, vài năm qua an phận sống ở New York. Tóm lại khi Tần Thương Hải trở về, phải nghe người lớn cầu quay về nhà họ Tần, coi như bị nhắc nhắc lại cũng có bạn, áp lực có thể phân tán nửa.

      Lúc Tần Thương Hải trở về dẫn dạo, hai người có khi muốn cùng người trong nhà ăn cơm, hai vợ chồng ăn mặc đơn giản, tìm tiệm trong hẻm hoặc đường, cùng nhau ăn cơm chuyện phiếm, cũng có khi đến chỗ ở Thẩm Tâm, làm ít món ăn gia đình, hai người cùng nhau ăn.

      Cuối cùng như vậy là quan hệ gì? Thẩm Tâm chỉ có thể đối với chính mình giải thích, giống như bạn bè! đối với cũng chỉ có tình bạn, chẳng qua là lúc trẻ khí thịnh, chút lửa duy trì được.

      " với cha mẹ là tối nay chúng ta về nhà."

      Sau khi ăn xong, Tần Thương Hải rửa chén, Thẩm Tâm ngồi trong phòng bếp ăn hoa quả, Tần Thương Hải hăng hái còn có thể biểu diễn khắc hoa, vừa mới bắt đầu có thể gọt quả táo giống như chó gặm, tại có thể có khuôn có dạng, Thẩm Tâm nhìn chằm chằm quả táo trong đĩa thủy tinh, vài năm trước nghe được như vậy, còn có thể đỏ mặt, miên man suy nghĩ, nhưng tại , sau này cũng vậy.

      "Đến lúc đó, bọn họ lại hỏi em sao bụng có tin tức." Người nhà biết chuyện, còn tưởng rằng bọn họ qua đêm bên ngoài để tiện "làm việc", Thẩm Tâm xấu hổ biết giải thích như thế nào bởi vì nghĩ ban đêm quay về trường đảo, hơn nữa ở chỗ của cũng chỉ coi DVD xong rồi ngủ. Tần Thương Hải dừng động tác, "Em với bọn họ, tại muốn có con."

      "Bà với em là bao cao su tốt, còn cần đứa trẻ coi như xong, trong nhà nuôi." Tần Thương Hải cười trận, "Cũng phải muốn ôm cháu đến mức như vậy chứ?" Sao thúc giục những đứa cháu kia mau sinh .

      vội ôm cháu, người nhà lo lắng là có bạn khác bên ngoài, muốn dùng đứa trói chặt Tần Thương Hải, nhưng mà Thẩm Tâm cho , dù sao cũng cần thiết phải , bởi vì bọn họ có khả năng có đứa . Bởi vì thương , cho nên hề chạm vào , điểm ấy có thể hiểu được, cũng có thể thông cảm, phải vì quá vĩ đại, mà bởi vì mấy năm qua nhà họ Tần bạc đãi , cũng thấy là có thể trách ai. Có khi suy nghĩ, có thể Tần thương Hải có đối tượng để động lòng, chính là lúc này muốn gây cho thương tâm? vài năm nay cò bộ dáng của người chồng tốt, là nào làm cho nguyện ý thay đổi như vậy?

      Mỗi lần đến chỗ ở, muốn giúp đỡ làm việc nhà, rửa chén, đổ rác, thay sửa chữa bồn cầu và điện nước, sửa sang dọn dẹp lại ban công. . . . Những việc đó cần hỏi mà trực tiếp làm. Đàn ông tốt phải "Giúp đỡ" làm việc nhà, mà là làm việc nhà trở thành việc mà nên làm, so với mấy năm trước chán chường phóng đãng, giống như chuyển biến kỳ tích. là chồng tốt, nhưng kiên trì làm chồng , Thẩm Tâm biết có nên bởi vì chút này mà khổ sở hay . còn hay ? Là , chỉ là cuộc sống có khả năng chôn vùi bi thương, chỉ có thể qua được ngày nào qua, mà cũng có ý nghĩ đến ngày sau, nếu Tần Thương Hải mang về nửa sinh mệnh thể thiếu kia, phải làm sao? Lại phải như thế nào? cần nghĩ, chỉ cần biết trước mặt là được.

      "Hôm nay có gì vui?"

      Ăn hoa quả xong, hai người họ nhàn nhã ngồi ở phòng khách, ngồi ghế salon đôi, bởi vì Thẩm Tâm thuê phòng nên cũng chỉ chứa đủ cái ghế salon này, nhưng ai kiêng dè, chẳng nghĩ vô cùng thân thiết giống như đôi tình nhân, Tần Thương Hải thế nhưng cũng còn cảm thấy có cái gì ổn.

      "Kinh hồn ký, đại pháp sư, tiếng kinh thét chói tai, thần quái xâm nhập. . . . . ."

      "Ôi con mẹ nó, em như thế nào lại mướn đống phim kinh dị?" Tần Thương Hải mở lấy DVD, có chút gì. bởi vì cùng chỗ xem phim tình cảm, khí dễ dàng làm người ta chìm đắm, muốn lại sa vào vũng lầy, mà phim hành động dễ làm ngủ gật.

      " dám xem?" phải muốn khiêu khích, mà trực tiếp hỏi.

      Tần Thương Hải trầm mặc 5 giây, dùng loại khích phách giấu đầu hở đuôi : " Phim kiểu đó ba tuổi xem qua? Em xem bộ nào đáng sợ nhất? Đại pháp sư? Thần quái xâm nhập? Toàn bộ cùng quên ." DVD vào khúc dạo đề, màn hình lập lòe ánh sáng chiếu vào mặt hai người, vẻ mặt Thẩm Tâm bình tĩnh, giống như bọn họ xem phim phóng gì đó thú vị, nhớ lại lúc đại học có rất nhiều nam sinh muốn theo đuổi , hẹn xem phim kinh dị, kết quả là lúc trong rạp chiếu tình tiết đáng sợ nhất biểu của là bình tĩnh nhất, trái ngược với mong muốn sợ tới mức tìm đến trấn an của người cùng ta lại hét lớn nhất rạp. Ai biết bề ngoài bộ dáng yếu đuối, đối phim kinh dị cũng rất lãnh cảm, nhưng là ngủ là được.

      Đêm hôm đó giống như mọi lần đến chỗ , sau khi xem hết DVD, chuyện phiếm tán gẫu cũng mệt mỏi, Tần Thương Hải ngủ sô pha phòng khách, năm năm qua bọn họ vẫn là như vậy, ở giường tôn kính nhau như mới, Thẩm Tâm chưa từng chủ động, lại cố ý chạm vào , nghĩ đến tại như vậy, khi có bên quyết định theo đuổi tình tự do chân chính mới có thể có gánh nặng - mặc kệ có sinh lý hoặc tâm lý .

      Tóm lại, ông trời thương ngu ngốc, tình còn có cái cái giả? Dù sao khi đó cố chấp kiên trì là được, Thẩm Tâm cũng cùng tranh cãi. Tần Thương Hải ở sô pha trằn trọc, cùng chính mình kéo co.

      Mỗi lần quay về trường đảo, Thẩm Tâm cũng cùng quay về nhà họ Tần, ở nhà lớn hai người cũng chỉ có thể ngủ chung cái giường, nhưng cả đêm vẫn bình an vô , ra thường quay về nhà họ Tần, nguyên nhân lớn chính là làm Liễu Hạ Huệ rất dày vò, trước kia ở nhà lớn đêm ngủ ngon, vất vả mới có thể tách ra ngủ, tuyệt đối thể leo lên giường Thẩm Tâm!

      Nhưng mà. . . .

      Ngaooooooooo. . . . . . biết ngoài phố có mấy con chó hoang, tiếng kêu thê lương, ngoài cửa sổ bóng cây lay động, giống ma, ngồi nhanh dậy, rầm rầm rầm, quản lúc nửa đêm, hay ba bước chạy đến phòng ngủ Thẩm Tâm, chui vào vị trí bên cạnh .

      Thẩm Tâm sớm bị tiếng động lớn đáng thức, lật người nhìn qua thân hình chui kế bên.

      Tần Thương Hải ôm gối đầu, vẻ mặt xấu hổ, " cảm thấy. . . . . . Phòng khách hơi lạnh." Răng nanh run lên va vào nhau vài tiếng làm gia tăng độ tin cậy, đối lập với thân thể to lớn của , có vài phần buồn cười.

      "Dạ." Thẩm Tâm chính là buồn cười, vạch ra lí do của , xoay người chỉnh đèn ngủ đầu giường sáng hơn tí, thân thể dịch ra bên cạnh ít, làm cho con ngựa cao to ngủ tốt hơn. Tần Thương Hải lại xích lại gần , Thẩm Tâm nhắm mắt giả vờ ngủ say, Tần Thương Hải mỗi lúc lại lặng lẽ di động thân thể lại gần hơn, gần chút, lại gần chút, cho đến khi cánh tay dán lên người , Thẩm Tâm rốt cục nhịn được mở mắt ra.

      " đánh thức em sao?" Ánh mắt của có chút vô tội.

      Thẩm Tâm rất muốn cười, cầm tay , dùng giọng mẹ dịu dàng trấn an bạn : " có, ngủ ."

      ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hơi ấm ngọt ngào xông vào mũi xua tan ma quỷ quái trong đầu, lại kiêu khích lửa nóng xao động quen thuộc, tối nay chắc lại gian nan rồi. ràng phải có cảm giác, nghĩ như thế nào đều làm cho người ta cảm giác nhẫn nại giống như cởi quần thúi lắm, nhưng mà cam chịu như thế.

      Bọn họ quan niệm lẫn nhau cuộc sống còn nhiều vòng lẩn quẩn, nếu phải người nhà quá mức cứng rắn, Thẩm Tâm hẳn là phải gả cho người đàn ông thành lại đáng tin tưởng, vì tình vào lễ đường, mà có lẽ lang thang cái hơn nửa đời người, cẩn thận làm lớn bụng nữ du đãng, lại lo lắng suy tính có nên kết hôn hay , chính mình quyết định nhảy vào phần mộ hôn nhân này.

      Tần Thương Hải ngủ được, người em lại bắt đầu "Phát sốt", hơn nữa đốt tới mức mau phát điên, quyết định nghĩ đến chuyện khác để phân tâm.

      Có thể lấy được Thẩm Tâm phải là người đàn ông như thế nào? Làm cho nghĩ lại - muốn siêu cấp thành , thể dối lừa gạt Tâm Tâm, bởi vì Tâm Tâm rất dễ bị lừa, để ý kết hôn rồi lại muốn ly hôn, còn có năm thu nhập trăm vạn đô la. . . . có trăm vạn cũng còn quan hệ , chín mươi chín vạn còn miễn cường có thể đồng ý, muốn rửa chén quét nhà chùi bồn cầu làm thành cái lồng, cần Tâm Tâm mở miệng muốn đem tất cả những thứ đó thành bổn phận làm cho tốt, còn có thể khi dễ , thể để cho khóc, khi sợ hãi nhất bay đến bên người , nếu ai khi dễ bị đánh nhừ tử - đó chính là những điều kiện cơ bản. xoay người, mùi thơm phái nữ thuộc về Thẩm Tâm là hỗn hợp hương sữa tắm, mùi thơm ngọt ngài mềm mại vây quanh , rãnh ngực như như , da thịt trơn nhẵn, miệng khẽ nhếch. . . . .

      Tim Tần Thương Hải đập mạnh hơn, sắc lang bị trói gô trong cơ thể giãy giụa muốn thoát ra, nhưng lại muốn xoay lưng lại với , đối mặt với góc tường hắc ám. . . . Được rồi, chính là sợ, đành phải tiếp tục soạn " Người chồng lý tưởng của Thẩm Tâm nên có 1001 điều kiện" dời lực chú ý. Khi rốt cục soạn đến thứ tám trăm mười hai con trời sáng mau quá, Tần thiếu gia rất khốn khổ, rốt cục nhịn được nặng nề ngủ, phát bọn họ cả đêm giao ác, ai muốn buông ra.

    4. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 9.1

      Năm ấy Đại Tứ sau khi tạm biệt Thẩm Tâm, có lẽ là cảm giác tội ác cho phép, Thẩm Tâm tìm , mới phát ra phẫn nộ và bất mãn sau khi kết hôn sớm tan thành mây khói, cũng muốn lại lãng phí thời gian sống mơ mơ màng màng, lại càng nghĩ người nào trở thành kẻ thứ ba.

      Sau khi tốt nghiệp, văn phòng vừa mới thành lập, chính mình cùng tập thể cùng làm việc trong phòng, nghĩ toàn lực tiến lên, cho nên cũng nghĩ nhiều lắm, biết mấy chốc trải qua năm năm, văn phòng tiến vào quỹ đạo, bên cạnh nhóc cũng có. Kết quả là, làm cho những lời bàn tán trong văn phòng liên tục mở rộng.

      " phải là GAY chứ?"

      Tần Thương Hải trợn trắng mắt, để ý tới người khác, là do luôn đem công việc lên hết, cố gắng hoàn thành, mới có thời gian nghỉ phép dài hạn, quay về trường đảo. lâu chưa được ăn Tâm Tâm, xem phim cùng với , cùng nhau ăn cơm, cũng mất thời gia dài nghe thanh ngọt ngào của , rất cố gắng tranh thủ! Dùng hết sức tranh thủ! Đem hết khí lực bú sữa tranh thủ. . . . . .

      Đồng nghiệp lại tiếp tục nhảm, "Cho tới bây giờ cũng thấy ngươi kết giao bạn , Emily cũng nhiều lần ra ám hiệu rất ràng, hay là ngươi so với đầu đất giống nhau, phải GAY, chẵng lẽ là lãnh cảm?" Tần Thương Hải vốn định làm cho bát quái trận này hiểu được là như thế nào, nhưng lại ngơ ngẩn.

      Có con nhóc nào hay phải trọng điểm, trọng điểm là, hôm nay mới giật mình nhớ ra mấy trăm năm nay có làm vận động giường? Khó trách lúc ở bên Thẩm Tâm bị dục hỏa thiêu đốt, nguyên nhân ra là vì lâu lắm rồi gần phụ nữ.

      Tốt, vấn đề là, vẫn tưởng tượng được trong quá khứ lại bắt cá hai tay phản bội Thẩm Tâm, hiểu được giai đoạn kia bản thân quá mức điên cuồng, cũng quyết tâm cho nó trở thành quá khư má bước qua, tự nhiên lại thể giẫm lên vết xe đổ. Bây giờ nên làm gì? Bọn họ ngày ly hôn, liền ngày phải làm hòa thượng, gần đây nhất cũng thường bị nhu cầu sinh lí dày vò mà tỉnh lại lúc đêm khuya, dù sao cũng là chính trực Thịnh Nhiên nha. . . . .

      Chẳng lẽ đây là ông trời trừng phạt ? Ai kêu vài năm qua chơi đùa quá mức, đem hết nửa đời sau chơi cạn sạch, nên nửa đời sau a nhất định phải làm hòa thượng? Tần Thương Hải nghĩ đến đây, da đầu run lên trận. thể tưởng tượng đươc, khi vất và đem tất cả công tác xử lí hết, rốt cuộc quay về trường đảo, Thẩm Tâm có quyết định trọng đại, thay giải quyết lo lắng.

      "Chúng ta li hôn ."

      **************************

      Rất có thể, kết quả bình thường, bọn họ cãi nhau, cũng có ai phải xin lỗi ai, hơn nữa ra mà , bọn họ chung đụng ít mà xa cách nhiều, ly hôn chính là sớm hay muộn, chính là người chấp nhận làm rùa đen rút đầu, còn lại người kia đến chết cũng chịu thông suốt kiêm ngu ngốc.

      Ở ngoài mặt bọn họ thỏa thuận li hôn trong hòa bình, tốn gần năm mới được đồng ý của người lớn trong nhà, mà khoảng thời gian Tần Thương Hải xuất lực ra nhiều lắm, gần như chỉ biết làm việc, luật sư liên tiếp gọi điện tới đều khoái thác đến ngay cả thời gian tiểu cũng có, giọng điệu lão đại khó chịu quăng luôn di động, đá cửa, phát giận, mỗi ngày đều giống như ăn phải thuốc súng, thủ tục li hôn kéo dài ba tháng.

      Khi đó bận như vậy sao? nhớ , dù sao đây cũng phải điểm quan trong, bời vì ba tháng sau khi ly hôn, đại thiếu gia biết thế nào như mất trí đem văn phòng quăng sang bên, ai muốn tiếp nhận đều được, cần, quyết định chơi khắp thế giới, quyết định lưu lạc, quyết định đem các em khắp nơi nhìn cho mắt, quyết định. . . . .

      quyết định làm những gì, nhưng cái gì cũng chưa làm, thái độ phóng khoáng, vẫn khí chất tuấn tú như cũ, nhưng với tất cả đều ba phút nhiệt độ, có tí sức lực nào!

      tưởng tượng mình là trí giả, có thể nhìn thấu chân lý vũ trụ, hiểu thấu đáo bí càn khôn - được rồi, chính là vụng trộm hi vọng có thể nhìn thấy suy nghĩ của vợ trước - bất quá lại phát đầu mình trống trơn, thích nhất là việc ngồi hàng giờ ở công viên nhìn chim bồ câu. vẽ, cái rắm cũng vẽ ra được. đánh đàn, khúc Tiểu Tinh Tinh bắn ra khiến người nghe khỏi rơi nước mắt - khóc cầu xin đừng phá hoại màng nhĩ người khác! chơi đùa củng mấy em , nhưng lại phát dục hỏa đủ, nhiệt tình có, tim đập rất bình thường, người em bãi công, cảm giác!

      Sau đó, thời gian nhoáng cái lại năm năm, nếm thử mọi loại vận động cực hạn, kỳ quái là chút kích thích cũng có, bị buộc đến cảm giác cực hạn, chết lặng nhìn trời cao ngảy từ vách đá, chết lặng truy đuổi chó điên chơi lướt sóng, chết lặng chơi đua xe, chết lặng chơi nhảy dù, chết lặng đem năm mươi bộ phim kinh dị khủng bố nhất tất cả đều xem hết - tất cả mọi người chính là nam nhân chân chính! sợ trời sợ đất, là người can đảm!

      Cho đến khi, lần nào đó chơi xe đua lắp ráp lại lúc sinh khí hùng, đâm xe, lâm vào hôn mê nặng.

      Trước khi hôn mê, quả là linh quang ra, hoặc là Phật Tổ từ bi, nhìn được, đột nhiên hiển linh mở ra, Tần thiếu gia đầu chóng mắt hoa, nhận ra câu chân ngôn, đủ để thông suốt mười lăm năm đến nhân sinh!

      nên hỏi lòng nghĩ cái gì, nên hỏi là, đầu rốt cuộc giả bộ cái gì? Shit!

    5. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 9.2:

      Cho dù kết quả tốt đẹp, khi hồi tưởng nhiều năm qua như vậy, vẫn ngọt ngào giống như giấc mơ, khó trách cuối cùng muốn tỉnh lại.

      Thẩm Tâm hy vọng phải chỉ có nghĩ như vậy. Cuộc hôn nhân kia có lẽ xuất phát từ tự nguyện của , chỉ mong nhiều năm về sau, nhớ lại đoạn kí ức lúc trẻ, cũng mỉm cười. Cũng chỉ mong, có thể sống tốt.

      Thẩm Tâm ở Mỹ vốn là chung nhà với ông ngoại, có cũng được mà có cũng sao, thường đến giáo đường ngắm Di Tát, đặc biệt thành kính nhưng cũng có qua loa lấy lệ. Khi quay về Đài Loan biết tại sao lại bắt đầu đến chùa bái lạy. ra Thẩm Tâm cũng hẳn là Phật Tử, chính là phát ra ở trước mặt thần linh nhắm mắt suy nghĩ, có thể cho tâm tình bình tĩnh, hơn nữa rất thích mùi nhang.

      Trước mặt thần, cầu xin chính là Tĩnh Tâm, nhưng trải qua ba tháng này, ở trước mặt Bồ Tát, Thẩm Tâm lại bắt đầu có chút hoang mang bất an, mong đợi thần linh chỉ dẫn tín đồ, hy vọng thành kính có thể cầu được chút hồi báo về tinh thần. Tư tình nhiều phiền lòng, cách xa ngay Thái Bình Dương, lắng đọng lại ngàn hơn tám trăm ngày đêm, vẫn là thể quan tâm!

      Vực dậy tâm tình sa sút chán nản, người đàn ông mặc quần bò im lặng đứng bên ngoài, chăm chú nhìn bóng lưng Thẩm Tâm, cuối cùng quyết định tạm thời quấy rầy , xoay người xuống lầu. Chỉ trong chốc lát, Thẩm Tâm liền nghe được thanh boong boong của tiếng đàn ghi-ta, sau vài tiếng thử , sau đó thong dong phát ra đoạn giai điệu quen thuộc.

      Vốn là Thẩm Tâm dài dòng cầu nguyện phục hồi tinh thần lại, có chút kinh ngạc.

      Cây đàn ghita trong nhà kia, ngoại trừ chủ nhân của nó, ai dám đụng đến. Hôm nay còn chưa thấy Leo đến thăm hỏi như mọi lần, bình thường Leo rất bận, cùng giao hẹn "ngày thăm người thân", làm phải rất khó khăn mới dành ra thời gian đến đây.

      Khi đứng dậy mới thấy chân ê ẩm tê dại đứng vững, chuông vách đá vang lên mọi nơi, Thẩm Tâm mới biết chính mình quì ở đây cả buổi chiều.

      muốn phiền phức tới ai, Thẩm Tâm yên tĩnh chờ cảm giác tê dại rút , mới đứng dậy rời khỏi căn phòng, cặp chân mảnh khảnh của bước xuống bậc thang cuối cùng, ngồi ở ghế salon lan can, đối mặt với cửa cầu thang, Leo cười cười, đàn ghita vang lên vài tiếng vòng vo, giọng hát khàn khàn tràn ngập từ tính từ từ vang lên: " Oh dear,what i do? Ba¬by’s in black and I’m feel¬ing blue,Tell me,oh what i do?"

      Thẩm Tâm bật cười từng đợt, đứng ở cửa cầu thang thưởng thức giọng hát có thể là cho toàn cầu trở nên điên cuồng, đến khi thanh cuối cùng chấm dứt, mới mở miệng thở dài gọi, "Leo."

      "Bảo bối, Donna con gầy kg."

      " kg vẫn nằm trong phạm vi thể trọng thay đổi, Donna làm lớn chuyện thôi." Thẩm Tâm thẳng đến sô pha, Leo tiến lên dắt tay , làm cho ngồi lên phần còn lại của sô pha.

      "Này, hy vọng tin tức hôm nay ba mang tới, có thể làm cho con mập lên 5kg, con rất gầy, Donna làm đồ ăn hợp khẩu vị sao?"

      "Tin tức gì?" Tuy rằng vẻ mặt Thẩm Tâm trấn tĩnh, biểu tình có gì biến hóa, nhưng là ai có thể phát đột nhiên cứng lưng tay nắm chặt.

      Khóe miệng Leo giễu cợt nhếch lên, chỉ có thanh dịu dàng nhàng như cũ, " Donna con mỗi ngày đều ngồi quì trong phòng đủ ba bốn tiếng nghỉ, nếu biết trước con như vậy, khi đó ba tìm tượng Quan kia cho con." Là , ngộ nhỡ có tượng Quan này, chạy tới miếu học mấy cái hành vi có hiếu, chẳng phải là càng hao tổn tâm trí?"Leo. . . . . ." Thẩm Tâm đầu hàng hô, hi vọng có thể đừng trêu chọc tò mò của .

      Leo buông tay, "Được rồi, ba đây , tên kia tỉnh,vui vẻ , tại con có thể an tâm?"

      "Phải ?" Vẫn là lẳng lặng, mặt có cảm xúc gì phập phồng.Leo cũng có xem chỗ cong khóe mắt cùng với bàn tay nắm chặt của . Nếu phải suốt ngày ở trung, từ lúc biết tên tiểu tử kia tỉnh lại Leo rất muốn chạy đến đánh ta trận. Mặc dù , nghiêm khắc đến, cũng có tư cách làm như vậy, nghĩ đến đây, Leo nhịn được sầu não. Hai mẹ con , giống nhau, ngay cả ánh mắt đáng chết chọn đàn ông đều có sai biệt mấy, chuyên chọn đàn ông thối nát để .

      "Cảm ơn chú đặc biệt quay về con biết....."

      "Hắc! Đừng dát vàng lên mặt thằng nhóc kia, ba đến thăm con của mình chẳng lẽ còn cần có lí do khác? Chính là vừa lúc trở về, thuận tiện cho con biết tin tức này thôi." Giọng điệu của Leo có chút phải tư vị.

      "Chú nghỉ phép sao?"

      Vận mệnh thực kỳ diệu, mất chồng bao lâu, lại biết được thân phận của ba. Ba mươi năm làm con riêng, trong lúc nhất thời vẫn có thói quen kêu baba hoặc cha, nhưng Leo cũng có để ý. Cha và con quen nhau đến năm năm, mà ngay trước đó, Leo thậm chí biết mình có con lớn như vậy!

      "Coi như vậy ." Vừa hoàn thành xong đơn khúc mới, tạm thời bận gì. "Bảo bối, theo ba ăn bữa cơm ? Ba rất đói nha." Tuy rằng chưa tới thời gian ăn tối, Leo vừa vào cửa liền liều mạng lo liệu trong phòng bếp, bất kể như thế nào đều muốn con so với lần trước gặp lại gầy yếu hơn trực tiếp theo ăn chút gì đó.

      "Được rồi." Leo mang đến tin tức tốt, quả nhiên làm cho thời gian dài có khẩu vị tại có điểm thèm ăn.

      là liều thuốc độc nhất vô nhị, Leo nhìn con , mặt tươi cười nhiều hơn, tuy rằng trong lòng vẫn có chút khó chịu nhưng thông minh đề cập tới cái tên vô lại vừa mới hôn mê tỉnh lại kia, vì nhắc đến tên đó, nhất định có lời gì tốt đẹp.

      "Bảo bối, trưa mai con có rảnh ?"

      "Có, chú muốn cùng con ra ngoài chơi chút sao?" Hai người bọn họ cha con lâu ngày tán gẫu cùng nhau, Leo đến Đài Loan, nếu phải vì công việc, tin tức nhất định được bảo mật, giọt nước cũng lọt, mà ở nơi núi rừng Đài Loan xa xôi này, chỉ cần mang theo mắt kính râm với mũ, khẳng định có nhiều người nhận ra được chính là ngôi sao quốc tế, Thiên vương LEO. Huống chi mua cả tòa nhà đỉnh núi, nguyên nhân chính là để nghỉ ngơi tốt.

      "Uhm... Đương nhiên là muốn con theo ba," Leo miệng còn nhai thịt bò, quanh co lòng vòng mà , "Chỉ là lần này quá gấp, ba chỉ có thể ở đây tuần lễ, ngày mai muốn mang con giới thiệu với bạn bè."

      "Chú có đối tượng mới?" Thẩm Tâm nghĩ xấu hổ, nhưng mà lần này cũng phải quá ngạc nhiên chứ? Tình sử Leo sáng tác thành thơ, so với cuốn sách sử còn có phần dày hơn.

      "Con hy vọng ta có sao?"

      Leo tức giận, "Ba biết ba nuôi con, có tư cách giải thích cái gì, nhưng là ba dám thề nếu năm đó con được mang đến giao cho ba nuôi nấng, ba cũng tuyệt đối bao giờ đem những người đàn bà khác đến trước mặt con." Thẩm Tâm nhịn được ý cười, " có lỗi." Bất quá chỉ là đối tượng mới, cũng phải là loại theo đuổi đầy kích thích, cùng vui chơi qua đường nha! Xem ra Leo nguyện ý làm phụ thân tốt, cũng thấy có ý định muốn làm chồng.

      "Là cháu người bạn, kỹ sư máy tính, gần đây mới nhận lời mời đến Đài Loan, có lẽ có ý định muốn định cư, nhân phẩm đối phương tệ....."

      ra là giới thiệu đối tượng cho , thần sắc Thẩm Tâm lên tia khác thường, "Leo, con ....."

      "Chính là kết giao bạn bè thôi! Người khác đối với nơi này quen, con trong vài năm gần đây có nhiều cơ hội kết bạn mới, trước cùng nhau ăn cơm, như vậy là được."

      "Nhưng mà con....."

      " ta biết tình hình của con, cũng qua chỉ làm bạn bè tâm , Donna cùng những người khác đều rời khỏi nhà, như thề nào ta cũng đem con ăn sạch , đúng ?" Thẩm Tâm gục đầu xuống, sâu kín : "Leo, con ngại kết giao nhiều bạn bè, nhưng là con nghĩ lãng phí thời gian của người khác, nếu đối phương là người tốt như chú , ta hẳn là nên quen tốt hơn....."

      "Con làm sao tốt?" là con của Leo, đàn ông muốn theo đuổi có thể xếp vòng quanh địa cầu! Leo cho cơ hội lại trách móc: "Là con tự lập mình, với con làm bạn cũng thấy chứ đừng đến chuyện khác, đúng ?" Lại nếu đối phương dám bắt cá hai tay, tuyệt đối sợ ăn cơm tù, nhất định phải làm thịt tên khốn kia!

      "Vẫn là, còn chờ đợi tên họ Tần khốn nạn kia sao?" Leo thể giở trò.

      "Con có." giải thích, bộ dạng vô tội, Leo đột nhiên cảm thấy chính mình giống người cha chia rẽ con và người .

      "Con và Tình Tình giống như nhau, mắt hết hi vọng." Leo thở dài.

      Có khi phải cố ý chờ, chính là vô tình làm cho bản thân cùng tình vạch ra giới tuyến. Mẹ của Thẩm Tâm chính là ví dụ. đời chờ đợi quá sâu nặng, có ai đảm nhiệm được; chờ đợi rồi chờ đợi, vô hình dung biến thành số mệnh tra tấn. Đợi chờ, nửa đời cũng bỏ rơi quyết tâm, đợi được, thẳng đến khi nhắm mắt lại giây phút kia ôm tiếc nuối, ai xứng đáng nhận được? có ý chờ, lại muốn nhận loại hành hạ vô hình này, cuối cùng là gông xiềng của , cho nên lúc trước mới có thể nhẫn tâm ly hôn. Mấy năm trước màng não phải giải phẫu làm cho thị lực của thoái hóa nghiêm trọng, cũng cho rằng có người nam nhân khỏe mạnh nào nguyện ý cùng sống cả đời như vậy, cho dù có, người nhà đối phương cũng đồng ý ? Nếu như vậy, coi như kết giao bạn bè có cái gì đúng?

      "Con suy nghĩ mấy ngày nha." .

      Có lẽ, nên bắt đầu học cách buông ra hết mọi quyến luyến, vì tình hoặc , chính là khiến cho cha mẹ trưởng bối an tâm, càng cần người làm bạn. Cũng có thể thả dây cương con ngựa, hoàn toàn kết thúc khả năng dây dưa!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :