1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Hiện đại - Sắc] Tình yêu sai trái - Vân Yên (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 7 (tt)

      Editor : Lam Lam LQĐ

      Có được , chẳng khác nào có được công ty, cũng đồng thời nắm quyền lực tập đoàn Cao Thông trong tay, có thể lúc hốt trọn cả ba!

      nhặt áo cưới dưới mặt đất lên, đặt vào trong tay , sau đó lại lấy từ trong túi áo ra vật như con nhộng, nhưng lại lớn hơn con nhộng bình thường gấp mấy lần.

      “Đây là lễ vật cho em.”

      “A?” chưa bao giờ thấy vật này.

      Cao Hàn qua.

      “A... Đó là cái gì?” kinh hoảng hỏi.

      “Nằm sấp xuống!” ra lệnh, giúp nằm lên bàn trang điểm, cởi quần lót xuống, cầm vật trong tay đẩy vào nơi nhạy cảm của , rồi kéo quần lót lên.

      “Ưm...” Chu Nguyệt Lý thoải mái ưm tiếng.

      Cao Hàn tà ác ấn nút điều khiển, vật nhét vào bắt đầu chuyển động trong nơi đó, khiến cả người run rẩy trận.

      ...” hoảng hốt vặn vẹo thân thể, muốn lấy vật kỳ quái đó ra, nhưng dù vặn vẹo thế nào, đều thể làm gì được: “Cái gì vậy...”

      “Là món quà của tôi, để mừng hôn lễ của em.” Vẻ mặt Cao Hàn có ý tốt tươi cười: “Tôi luôn ở cạnh em, yên tâm !”

      lại ấn nút điều khiển, rung động mãnh liệt khiến khó chịu.

      ... ... Lấy ra ...” Chu Nguyệt Lý hưng phấn kẹp chặt hai chân, xấu hổ gào thét: “Người ta cảm thấy khó chịu... A...”

      Cao Hàn để ý tới cầu xin của , tiếp tục bấm, để hưởng thụ thêm cấp độ khác.

      “Ưm... A...” Chu Nguyệt Lý thở dốc ngừng.

      “Nguyệt Lý, chuẩn bị xong chưa? Hôn lễ sắp bắt đầu!” Ngoài phòng nghỉ truyền đến tiếng của đại tiểu thư nhà họ Cao.

      “A... Tôi... Lập tức xong ngay!” Chu Nguyệt Lý giãy dụa đứng dậy, cố gắng mặc áo cưới vào.

      Cao Hàn nhìn theo lúc mở cửa phòng ra ngoài, môi cong lên. Tất cả đều tiến hành theo đúng kế hoạch của !

      “Yên tâm ! Tôi tha cho em, cho dù em muốn, tôi cũng rời khỏi em.”

      Cả đời này bọn họ phải dây dưa cùng chỗ.

      Chu Nguyệt Lý ra khỏi phòng nghỉ, Cao Nhã Toa và Cao Nhã Tân chờ ở ngoài.

      “Oa! dâu đẹp quá!” Cao Nhã Tân nhìn dâu Chu Nguyệt Lý được trang điểm, nhịn được khen ngợi.

      “Ba hết kiên nhẫn chờ đợi rồi, chúng ta nhanh thôi.” Cao Nhã Toa thúc giục.

      Hai người phía sau cầm hộ váy cho Chu Nguyệt Lý, hàng ba người đến lễ đường.

      “Mọi người nhà họ Cao tụ họp đầy đủ!” Nghĩ đến em trai lâu gặp xuất ở hôn lễ, gương mặt Cao Nhã Toa hớn hở. Dù sao nó cũng là người của nhà họ Cao mà!

      “À! Ngay cả em trai cũng đến đây.” Cao Nhã Tân cười ha ha tiếp.

      “Em trai?” Chu Nguyệt Lý nghi ngờ nhìn về phía hai người. Sao biết nhà họ Cao còn có em trai?

      “Trừ những người lần trước giới thiệu, nhà họ Cao còn người.” Cao Nhã Toa chủ động giải thích cho Chu Nguyệt Lý: “Nó là con trai trưởng của nhà họ Cao, vốn dĩ có thể thừa kế, chẳng qua nó cùng dòng máu với ba, bởi vì lúc mẹ nó gả cho ba có thai, cho nên ba muốn thừa nhận, nó là đứa đáng thương.”

      “Trong di chúc cũng nhắc tới nó, ba nhận nó là con.” Cao Nhã Tân bổ sung: “Sau khi nó biết nên mới sống buông thả.”

      “Đúng vậy!” Cao Nhã Toa đồng tình thở dài.

      Đáng tiếc thuyết phục được ba nhận em trai, nếu ... Nhà họ Cao cũng có người nối nghiệp, phải để Chu Nguyệt Lý hy sinh tuổi thanh xuân của mình.

      “Tóm lại, em trai dự đoán tất cả, nhất định phải xuống tay...” Cao Nhã Toa ám chỉ nhìn Chu Nguyệt Lý.

      Nhớ tới lời Nhã Nại với – ngày đính hôn đó, ấy chính mắt thấy em trai và Nguyệt Lý cùng chỗ, nhưng lại có hành vi thân mật - cảm thấy đau đầu với người em trai bốc đồng này!

      lo lắng em trai lung tung, mới tranh thủ cơ hội này cảnh cáo Nguyệt Lý, để biết em trai mình đối với Nguyệt Lý lòng, hy vọng có thể nhớ lại thân phận của mình, nên tiếp tục dây dưa với em trai.

      “Đúng vậy, đây là thủ đoạn cuối cùng. Sau khi ba mất, thân là người có vị trí cao nhất – phu nhân tổng giám đốc nhà họ Cao, cho nên chỉ cần có được , chẳng khác nào nắm hết nhà họ Cao trong tay!” Cao Nhã Tân cũng đồng ý nhìn chị mình.

      Chu Nguyệt Lý vì sao các bàn luận này nọ, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy bất an, dường như có chỗ nào...

      “Em trai!” Ánh mắt Cao Nhã Toa thấy Cao Hàn cách đó xa, vui vẻ bỏ lại dâu mới, chạy tới ôm lấy : “ lâu thấy em, mọi chuyện thế nào?”

      “Tốt lắm!” Đây chính là lời , thành công, sao tốt được? nhìn mặt Chu Nguyệt Lý lộ vẻ kinh ngạc, cho dù mục đích tiếp cận bị lộ ra, vẫn có thể ung dung đối mặt với tất cả những chuyện xảy ra sắp tới.

      “Nhìn sắc mặt hồng hào là biết rồi.” Cao Nhã Toa cố ý trừng phạt người em trai bốc đồng này, hai tay dùng sức nắm lấy vai .

      “Chị à, em chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về mình thôi.” Cao Hàn quay đầu, thoát khỏi trừng phạt của .

      nhận đúng, cảm thấy có lỗi vì lợi dụng Nguyệt Lý, nhưng mà cũng muốn dùng nửa đời còn lại để bồi thường , cho nên thể tay với bất kỳ người nào.

      Chu Nguyệt Lý biết cảm giác trong lòng giờ là gì. Là chợt bừng tỉnh, thương tâm khổ sở, đồng thời bị lửa giận phẫn nộ chiếm lấy?

      Người đàn ông này tiếp cận là có mục đích, sớm biết , nay lại tường tận, vì sao còn cảm thấy phẫn nộ, thương tâm?

      chỉ vì nhà họ Cao. Khó trách kiên trì muốn gả cho tổng giám đốc, bởi vì chỉ cần trở thành phu nhân tổng giám đốc, có thể từ từ lấy lại tất cả của nhà họ Cao trong tay .

      ngu ngốc đắm chìm vào vũng lầy dục vọng của , trầm luân trong đó, thể tự kiềm chế.

      Quả nhiên đúng vậy...

      Thủ đoạn cuối cùng của là lựa chọn làm nô lệ.

      Cao Hàn lạnh lùng nhìn chăm chú vào , trong đôi mắt ma mị của , phẫn nộ, kháng cự và thương tâm của đều là dư thừa, bởi vì sớm nắm giữ .
      Mẹ MìnChris thích bài này.

    2. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 8

      Editor: Lam Lam

      Đêm tân hôn, vốn là quãng thời gian ngọt ngào nhất của cặp vợ chồng mới cưới.

      Nhưng giờ phút này, chồng ngủ say, mà ... Là mẹ kế danh nghĩa, thực tế là tình nhân thảm thương nhất.

      Chu Nguyệt Lý ngồi trước bàn trang điểm cầm lược chải mái tóc đen dài, ai oán trừng mắt nhìn hình ảnh trong gương.

      Con riêng! Người đàn ông nhất là con riêng, làm sao có thể nuốt nổi đây?

      Khó trách có thể chắc chắn với như vậy: Chỉ cần cần , xuất bên cạnh .

      Bởi vì lấy thân phận của đương nhiên có thể tự do ra vào nhà họ Cao, cho dù muốn cũng ai dám cản, cần trà trộn vào, mà cũng cần ra ngoài, nơi đây có rất nhiều chỗ khuất có thể hẹn hò thâu hoan.

      Ha ha... Mẹ kế và con riêng loạn luân! Sao có thể cho phép bản thân rơi vào mối quan hệ cấm kỵ này chứ?

      Suy nghĩ của Chu Nguyệt Lý rối loạn, vuốt tóc dài.

      “Nhìn bộ dạng giờ của em giống như oán phụ.”

      Bỗng nhiên vang lên tiếng chuyện làm ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt của Cao Hàn trong gương, đột nhiên hoàn hồn.

      nên tới tìm em.” Chu Nguyệt Lý lo lắng nhìn Cao Hữu Tam giường, sợ ông bị tiếng của Cao Hàn đánh thức.

      “Yên tâm, lão già kia uống thuốc ngủ đến sáng mới dậy, dù chuyện to cũng khiến ông ta tỉnh lại đâu.” Cao Hàn nhìn thấy lo lắng, dịu giọng trấn an.

      nên tới tìm em.” Buông xuống lo lắng trong lòng, Chu Nguyệt Lý ai oán nhìn , lặp lại lời .

      Biết lòng với mình, vẫn như cũ từ bỏ được...

      Nhưng theo luật pháp quan hệ của bọn họ là mẹ con, nên tiếp tục dây dưa.

      Cao Hàn lên lấy lược trong tay xuống, nâng cằm lên, cúi đầu nhìn , híp ánh mắt sắc bén lại.

      “Như thế nào? Lên làm phu nhân tổng giám đốc rồi muốn đá tôi sang bên?” Nghe được lời của , trong lòng Cao Hàn khó chịu: “Tôi cho em biết, đời này em đừng mơ thoát khỏi tôi!”

      biết em có ý này.” ủy khuất , hốc mắt đỏ hoe: “Chính là... Chúng ta là mẹ con, nếu để cho người khác biết quan hệ của chúng ta...” Đến lúc đó truyền ra những lời khó nghe!

      Cao Hàn hừ lạnh tiếng, cho là đúng : “Chuyện mẹ con hãy sau !”

      Mẹ con sao? Vốn dĩ đối với quan trọng hay có gì khác biệt.

      “Nếu tôi phân khoảng cách với em, em chịu được sao?” hoài nghi. dâm đãng của phải chưa từng lĩnh giáo.

      Lời của giống như thanh đao đâm vào tim , khiến đau đớn. Nếu... Hai người xác định khoảng cách, mỗi người ngả, biết mình còn có thể sống sót được .

      Nhưng tổng giám đốc sao? Chu Nguyệt Lý quay đầu, nhìn Cao Hữu Tam giường, trong lòng vô cùng áy náy.

      Tổng giám đốc có ơn với , thể quên ơn phụ nghĩa rồi làm những chuyện nên với con trai ông sau lưng ông, chuyện này nếu bị người khác biết... Thanh danh của bị hư tổn , nếu khiến tổng giám đốc bị người đời chỉ trích tội của còn lớn hơn!

      Suy nghĩ xong, Chu Nguyệt Lý quyết định từ bỏ tình cảm này, quên là quyết định đau khổ, nhưng khi quên rồi việc này đều có lợi với mọi người.

      “Tôi thể làm ra chuyện có lỗi với ông ấy.” câu này, thể nghi ngờ muốn chấm dứt quan hệ giữa hai người.

      thâm tình nhìn , muốn đưa tay vuốt mặt , nhưng... thể!

      sợ mình vượt qua được, quên được.

      Về sau, chỉ có thể nhớ kỹ - là con riêng của , hai người thể tiếp tục dây dưa.

      thể làm chuyện có lỗi?” Cao Hàn khinh miệt hừ hừ: “Mỗi lần em rên rỉ, cầu xin, khóc nức nở sao cảm thấy có lỗi, bây giờ mới biết những lời này?”

      Chu Nguyệt Lý bị lời của làm tổn thương, khóe mắt đỏ hoe, nước mắt bắt đầu chảy xuống.

      “Tổng giám đốc có ân với tôi, tôi thể làm ra chuyện vong ân phụ nghĩa.” kiên trì .

      “Vậy lúc em làm tình với tôi, phải là chuyện có lỗi sao? Bây giờ mới hối hận sao, quá muộn!” Trước kết hôn và sau kết hôn có gì khác nhau chứ! tính buông tha cho .

      “Bởi vì tình hình bây giờ còn như lúc đầu!” lắc đầu.

      “Có điểm nào giống?”

      “Tôi nghĩ trở thành con tôi, sao tôi có thể qua lại với sau lưng tổng giám đốc?” Chuyện mẹ kế con riêng lưu luyến nhau mà đồn ra bị mọi người chỉ trích!

      “Con?” Cao Hàn khinh miệt hừ tiếng. Cái xưng hô này đảm đương nổi: “Ông già kia chưa từng xem tôi là con ông ta, đối với tôi mà , ông ta là kẻ thù, giữa bọn tôi hề có tình thân!”

      Trong giọng tràn đầy ý hận, khiến Chu Nguyệt Lý kinh ngạc nhướng mày nhìn .

      “Vì chuyện gì mà hận ông ấy? Mặc kệ thế nào, cũng được ông ấy nuôi lớn, lại cho mang họ Cao.” Ít nhất trở thành người cha như .

      “Tôi ham họ Cao!” Cao Hàn phẫn nộ thét lên, tay vò tóc, dáng vẻ chán nản ôm đầu.

      “Hàn...” Chu Nguyệt Lý quan tâm nhìn .

      Bộ dạng mất bình tĩnh khiến rất lo lắng, cho tới bây giờ chưa bao giờ thấy Cao Hàn như vậy, lại khiến cảm giác được mình và gần gũi... đến bên người Cao Hàn, ôm lấy , thầm nghĩ nên an ủi .

      cho em nghe ! Kể tất cả chuyện trước đây của , em muốn biết hết tất cả về .” Lời nhàng, lòng muốn hiểu biết thế giới nội tâm của , nhưng cũng bi ai hiểu - cả đời này quên được , thể rời khỏi , bởi vì là người nắm giữ tâm tình của .

      Cao Hàn thẳng lưng, ôm Chu Nguyệt Lý vào lòng.

      “Hôm nay chắc em nghe chị cả và chị hai chuyện, cũng phải là con ruột của Cao Hữu Tam. Mẹ là người vợ thứ ba Cao Hữu Tam muốn lấy, lúc bà chưa lấy ông ta có chồng.”

      “Vậy người chồng đó mới là cha ruột của , có đúng ?”

      “Đúng vậy!” Cao Hàn gật đầu: “Lúc ấy, Cao Hữu Tam vừa ly hôn người vợ thứ hai của mình, trong buổi tiệc gặp được mẹ , vừa gặp thương, từ đó về sau nhớ mãi quên. Ông ta cho người đến cầu hôn, lại bị ông ngoại lấy lý do con có chồng từ chối, vì để có được mẹ , ông ta thầm phá hủy công ty của ông ngoại, còn thôn tính ông ty của cha . Cuối cùng mẹ thể gả cho ông ta. Khi đó, trong bụng mẹ , sau khi bà gả cho Cao Hữu Tam, công ty của cha và ngoại hề được cứu trợ, bởi vì mắc nợ nhiều mà ông bà ngoại tự sát, nhà tan cửa nát khiến mẹ suýt chút nữa sinh non, nhưng có cách nào thoát , đành phải ở lại nhà họ Cao sinh ra . Mà cha chịu nổi nghiệp bị phá hủy, vợ con mình bị cướp đoạt, bắt đầu say rượu, đến ngày bởi vì uống say mà xảy ra tai nạn... Cao Hữu Tam hao tổn tâm cơ để có mẹ , nhưng về sau lại biết quý trọng, hơn nữa biết mẹ mang thai, lại đối xử nghiêm khắc với bà, mẹ cho đến lúc chết cũng thể sống yên ổn ngày.”

      Nghe xong thân thế bi thảm của , Chu Nguyệt Lý hoàn toàn có thể hiểu nguyên nhân hận Cao Hữu Tam như vậy, nhưng mà... Tất cả là chuyện quá khứ, muốn thấy sống mãi trong thù hận.

      “Hàn, đường ở phía trước mặt, người phải nhìn về phía trước. Chuyện trôi qua rồi, thể thay đổi, sao quên chuyện đau khổ này?” hy vọng có thể sống vui vẻ.

      “Em chưa từng thấy bộ dạng chật vật ra sao mới có thể dễ dàng vậy.” Cao Hàn nhíu mày, nhịn được trào phúng: “Hay vì lão già kia giải quyết nợ nần giúp em nên em mới tốt cho ông ta?”

      Thấy xuyên tạc ý của mình, Chu Nguyệt Lý cảm thấy tủi thân, chỉ có thể tiếp tục khuyên , hy vọng có thể quên chuyện buồn bã xưa.

      “Chuyện tổng giám đốc làm lúc trẻ là sai, nhưng người có thể thay đổi, có lẽ hiểu hết về Cao Hữu Tam.” tin tưởng con mắt đánh giá tổng giám đốc 5 năm của mình.

      “Nguyệt Lý, em đừng vì chút ơn huệ nhặt kia mà vô tâm, suy nghĩ của còn thông suốt hơn em.” Hừ, chuyện giải quyết nợ nần chỉ đơn giản là đặt bút ký rồi thôi, bỏ tiền mua tuổi thanh xuân của Nguyệt Lý để cả đời làm trâu làm ngựa cho nhà họ Cao, chuyện này cũng có thể làm được, Cao Hữu Tam là lão hồ ly!
      Mẹ MìnChris thích bài này.

    3. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 8 (tt)

      Editor: Lam Lam

      Chu Nguyệt Lý nhìn phê bình mà tức giận đến nhíu mày liễu lại. và tổng giám đốc đều có ơn với , người là người , mặc kệ trước kia tổng giám đốc làm gì, đều hy vọng bọn họ có thể sống vui vẻ.

      “Em theo ông ấy 5 năm, ông ấy là người thế nào em rất .”

      “Em theo ông ta năm năm, làm con trai của ông ta 32 năm, ông ta là dạng người gì hơn em nhiều.” CaoHàn bắt lấy bả vai Chu Nguyệt Lý, lời sâu sắc : “Nguyệt Lý, em có biết ông ta có khối u ác tính ? Ông ta chỉ còn sống mấy tháng nữa thôi!”

      Chu Nguyệt Lý trừng to hai mắt: “Tổng giám đốc có khối u? Là sao? Vì sao em biết?” Mọi chuyện lại càng nổ ra như pháo.

      Cao Hàn khẳng định gật đầu: “Là . Khi ông ta phát còn thời gian trị liệu, tại chỉ có thể dựa vào bác sĩ tiêm morphine giảm đau, đây cũng là nguyên nhân ông ta quyết định cưới em.” Lão già ích kỷ!

      “Em hiểu.” Tổng giám đốc bị bệnh và cưới có liên quan gì?

      “Ông ta biết mình còn sống lâu, nhưng lại cam lòng đem cho đứa con cùng huyết thống như , con và con rể ông ta có năng lực kinh doanh, cho nên ông ta mới quyết định cưới em. khó nghe chút, chính là thay em trả hết nợ nần là dùng tiền mua tuổi thanh xuân cả đời của em, để em làm trâu làm ngựa cho nhà họ Cao.”

      “Em tin! Tổng giám đốc làm vậy với em.” lắc đầu, mới tin trò quỷ của hết lần này đến lần khác.

      “Ngay cả di chúc viết còn làm giả sao?” Chưa thấy qua ai như , có thể ngu ngốc dễ dàng tin như vậy!

      “Sao có thể xem được di chúc của tổng giám đốc?” phải di chúc được lập đợi đến khi người chết mới được công bố sao?

      “Người luật sư lập di chúc là bạn cũ của cha , nhờ giao tình lâu năm, ông ta mới tiết lộ cho biết. Di chúc sáng tỏ, vợ Chu Nguyệt Lý sau khi ông chết nối nghiệp làm tổng giám đốc tập đoàn Nhâm Vi Cao Thông, hơn nữa cả đời thể lấy ai khác, khi Chu Nguyệt Lý lấy người khác, vậy tất cả tiền mặt, bất động sản, và quyền kinh doanh tập đoàn Cao Thông được thừa kế đều thu hồi lại.”

      Nghĩa là: khi gả vào nhà họ Cao, nhất định phải vì Cao Hữu Tam thủ tiết cả đời, có quyền tìm hạnh phúc của riêng mình nếu mất hết tài sản.

      cách khác, trừ phi đồng ý từ bỏ tài sản, nếu có tự do, cả đời chết già ở nhà họ Cao.

      Hai tay Chu Nguyệt Lý nghe xong tin đó run nhè .

      nhịn xúc động muốn khóc. Thầm an ủi: “Tổng giám đốc có ơn với em, nếu ông ấy cầu như vậy… cũng hợp lý.”

      áp chế rung động trong lòng, dám nhìn ánh mắt lạnh lùng của Cao Hàn, sợ bị đôi mắt đó nhìn xuyên thấu được suy nghĩ trong lòng, thấy cam chịu trong lòng .

      “Em nghĩ như vậy?” mới tin chấp nhận số phận như vậy.

      và tổng giám đốc giống nhau sao, đều muốn có lợi lộc từ em! Nếu có di chúc kia, chủ động tới gần em sao?” Chu Nguyệt Lý thương tâm lắc đầu, nước mắt cố gắng giấu lâu ngày giờ chảy xuống: “ ! Lại càng dây dưa với em.”

      Lúc bọn họ ở chung biểu tình lạnh lùng rất ràng, vẫn cho rằng mình là bạn giường của , bởi vì... có hứa hẹn gì với , còn kiên trì muốn gả cho tổng giám đốc.

      Đến hôm nay, mới hiểu được, muốn lấy tất cả tài sản của nhà họ Cao từ .

      Thấy thương tâm, trong lòng cũng chịu nổi, dịu dàng lau nước mắt cho .

      “Ngay từ đầu đúng là như vậy, chẳng qua... Ở chung lâu ngày với em sinh ra cảm giác khó hiểu, ngay cả cũng biết đó là gì, chỉ biết muốn chúng ta tách ra. Hơn nữa, có hứng thú với tập đoàn Cao Thông, muốn lấy lại công ty của ngoại .”

      Ngay cả cũng cảm xúc của mình, làm sao có thể hứa hẹn hay ?

      Chuyện duy nhất có thể xác định là mặc kệ hôm nay có chuyện nhà họ Cao chen ngang bọn họ hay , cũng muốn để .

      ! Hôm nay em chịu đủ rồi, em muốn thấy nữa.” cần yên lặng chút, muốn có thời gian tiêu hóa hết ân oán giữa bọn họ.

      đẩy Cao Hàn ra, đứng dậy muốn rời khỏi ghế sô pha bị bắt lấy.

      “Chu Nguyệt Lý, em nên hiểu chuyện.” Cao Hàn nắm chặt cánh tay của , kéo đến trước mắt mình, hung tợn : “ phải người em muốn gọi đến đến đuổi phải .”

      muốn thế nào?” phục trừng mắt nhìn . mệt mỏi! Biết được ý đồ của sao có thể bình tĩnh với như trước chứ?

      “Em hẳn quên, ai là chủ nhân của thân thể này?” ác ý nhắc nhở .

      cần.” muốn thoát khỏi , cũng ngờ càng giãy dụa càng khiến muốn vũ nhục .

      “Được! , nên làm.” Nếu quên, sẵn sàng nhắc nhở .

      Cao Hàn xoay người đặt nằm xuống, dùng sức xé bỏ áo ngủ của , khẽ vuốt nơi nhạy cảm của .

      ...” cự tuyệt của khiến Cao Hàn quen được khiêu khích trở nên hưng phấn mà thở gấp.

      Đêm nay là đêm tân hôn của , ông xã danh nghĩa còn nằm giường ngủ, mà lại cùng con trai danh nghĩa dây dưa ghế sô pha.

      Chồng và con... Trời ạ! Rốt cuộc là chuyện gì?

      Nước mắt bi ai, nhục nhã nơi khóe mắt, hận cơ thể mình tham hoan, thể kháng cự nhiệt tình âu yếm, khiến nhiệt tình thét to.

      Tại đây nước và sữa cùng hòa vào nhau, chiếm hữu thù hận, lợi dụng và tranh chấp để sang bên , bọn họ là đôi khát vọng lẫn nhau...

      Có lẽ tâm nguyện xong!

      Sau khi Cao Hữu Tam cưới Chu Nguyệt Lý, ngay cả tuần trăng mật còn chưa , Cao Hữu Tam hôn mê bất tỉnh được đưa vào bệnh viện, sức khỏe tụt dốc, thẳng là chỉ còn chờ chết.

      Tập đoàn Cao Thông vì vậy mà lâm vào tình trạng như rắn mất đầu, ngoài ra tin tức Cao Hữu Tam nằm viện cẩn thận bị lộ, làm cho giá cổ phiếu tập đoàn Cao Thông liên tiếp rớt giá.

      Chu Nguyệt Lý vô tình cuốn vào bên trong thị phi, lựa chọn ở lại bệnh viện chăm sóc ông xã hôn mê bất tỉnh, coi như cũng hết lòng với cuộc hôn nhân này.

      “Em đối với ông ta tận tâm.”

      Nghe được giọng quen thuộc, thân thể Chu Nguyệt Lý cứng đờ, sau đó mặt chút thay đổi xoay người, đối mặt với người đàn ông ma mị này có cách nào chống cự.

      “Nếu đến thăm bệnh, em rất hoan nghênh. Nếu tới chế nhạo em, vậy cứ tự nhiên.” xong, quay người lại tiếp tục chăm sóc Cao Hữu Tam, cẩn thận liếm đôi môi khô khốc của mình.

      “Yên tâm! Hôm nay tâm trạng tốt lắm, cũng có hứng thú làm chuyện mất vui.” Hôm nay thu mua ít cổ phiếu của tập đoàn Cao Thông, chỉ cần tiếp tục, cho dù dựa vào Chu Nguyệt Lý, cũng có thể thâu tóm Cao Thông.

      Về phần vì sao quyết định làm như vậy? Bởi vì... hy vọng khiến cho Nguyệt Lý cảm thấy chỗ, cũng chỉ vì lợi dụng để có tập đoàn Cao Thông...

      Cao Hàn đến bên người Chu Nguyệt Lý, dùng ánh mắt phức tạp nhìn lão già hôn mê giường bệnh, trong lòng tràn ngập mâu thuẫn.

      từng thề tiêu diệt kẻ thù, nay ông ta là người bệnh nằm giường, trong khoảng thời gian này nhìn lão già họ Cao bị bệnh tra tấn khổ sở, phát ... Dường như thù hận trong lòng còn mãnh liệt như trước nữa.

      ra rất thương ông ấy!” Chu Nguyệt Lý đột nhiên mở miệng.

      “Em bậy bạ gì đó!” mặt Cao Hàn có loại cảm giác bị nhìn thấu đến chật vật. mới thương lão già này, chút cũng !

      “Đừng cố ra vẻ!” đắp chăn cho Cao Hữu Tam, mới lại nhìn : “Gần đây ba người chị của đến bệnh viện có kể những chuyện trước đây của .”

      nhiều chuyện! Ba người chị vẫn luôn coi như con nít, phiền toái. Cao Hàn thầm mắng trong lòng.

      “Các chị ấy , trước đây vì muốn gặp tổng giám đốc, cho nên rất cố gắng học bài, mỗi lần thi đều đạt kết quả cao, chính là hy vọng tổng giám đốc có thể khen ngợi .”

      “Làm gì có chuyện đó.” đỏ mặt phản bác. Đánh chết cũng thừa nhận chuyện cũ mất mặt này.

      Bộ dạng đỏ mặt của khiến Chu Nguyệt Lý cười to.

      “A... Bộ dạng đỏ mặt đáng ...” dường như nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng mà ba đóa hoa nhà họ Cao kể, ai đáng bằng em trai họ.

      còn có việc muốn làm, phải trước.” chật vật chịu nổi muốn chạy trốn khỏi phân tích của .

      “Hàn!” Tiếng Chu Nguyệt Lý gọi khiến Cao Hàn dừng bước: “ ra hận tổng giám đốc, nghĩa là ông ấy, chỉ vì thời gian dài ông ấy đoái hoài tới , mới khiến thất vọng, hơn nữa sau khi biết thân thế của mình, mới dễ dàng để tìm cái cớ hận ông ấy. Đây là lâu hận sâu thôi.”

      Chu Nguyệt Lý đến phía sau , vươn hai tay từ sau lưng ôm lấy thắt lưng, gắt gao ôm vào trong ngực. Mặc kệ tàn nhẫn thế nào, đều bằng lòng đứng bên cạnh .

      “Nhưng suy nghĩ lại xem, mặc kệ ông ấy đối với thế nào, ông ấy vẫn cho mang họ Cao, còn cho học trường tốt nhất, được giáo dục, cho dù có hận, ông cũng dạy dỗ thành nhân tài. Cảm giác hận đan xen thường xuyên tra tấn có phải !” hoàn toàn có thể thông cảm nỗi khổ của .

      “Này... Do em nghĩ nhiều thôi...”

      Cao Hàn giãy giụa gỡ tay ra, bước nhanh ra ngoài phòng bệnh, lại bị Chu Nguyệt Lý gọi lại lần nữa.

      “Hàn, người cha ủng hộ mình có gì đáng xấu hổ, giống như em người lợi dụng em, huống chi còn có ba người chị thương , hề độc.”

      Lời của Chu Nguyệt Lý khiến Cao Hàn sợ chạy trối chết.

      ! Đến bây giờ vẫn là chuyện trọng điểm.

      Chạy ra ngoài phòng bệnh, mới có cơ hội thở phào.

      Nguyệt Lý... Càng ngày càng hiểu suy nghĩ trong lòng !

      Nghĩ đến , lông mày Cao Hàn nhếch lên có ý cười ôn nhu.
      Chris thích bài này.

    4. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 9

      Editor: Lam Lam

      Cuối cùng Cao Hữu Tam cũng hoàn thành trọn vẹn đường đời.

      Tang của ông xong xuôi, toàn bộ gia tộc nhà họ Cao thầm đánh giá quyền kinh doanh tập đoàn Cao Thông, như hổ rình mồi, người ngoài cũng chú ý trận chiến này.

      Ngày hôm nay, gia tộc nhà họ Cao tập trung đông đủ, chờ luật sư công bố di chúc của Cao Hữu Tam, mọi người quan tâm nhất vẫn là tập đoàn Cao Thông giao cho ai, chỉ có Cao Hàn chưa thấy có mặt.

      thể đến! biết tính , nhất định đến, chỉ là... Người đâu? Chu Nguyệt Lý nhíu mày, rất nhanh lại giãn ra.

      Tuy rằng Cao Hàn cho , Cao Hữu Tam giao quyền quản lý tập đoàn Cao Thông cho , nhưng... biết mình thể làm, cũng thích hợp làm người tiếp nhận việc này, mặt khác hôm nay vì tập đoàn Cao Thông tìm người có năng lực và hết lòng nối nghiệp.

      ngồi ở vị trí góa phụ của Cao Hữu Tam, những người khác theo thứ tự ngồi dọc xuống, trừ còn có ba vị tiểu thư nhà họ Cao và chồng của họ.

      Nhìn quanh bốn phía, đủ loại biểu tình mặt mọi người, Chu Nguyệt Lý cười thầm trong lòng.

      Những người này lớn tuổi hơn rất nhiều, có người từng la mắng trong công ty, bây giờ phải nghe lời , khúm núm với , sắp đặt của vận mệnh khiến người ta buồn cười.

      Ngay lúc mọi người dần mất hết kiên nhẫn, rốt cuộc người hầu dẫn luật sư vào đại sảnh.

      “Luật sư Nghiêm, xin chào.” Chu Nguyệt Lý lấy thân phận cao nhất nghênh đón.

      “Phu nhân Cao, xin chào.”

      Hai người khách khí chuyện hồi rồi ngồi xuống.

      Luật sư Nghiêm chỉnh mắt kính, chậm rãi mở bao công văn ra, lấy di chúc trước khi chết mà Cao Hữu Tam lập ra. “Tôi... Tôi nhiều lời, đọc cho mọi người nghe di chúc của tổng giám đốc.”

      Mọi người lẳng lặng nghe luật sư đọc di chúc, có thể là có người vui có người lo lắng, dù sao cũng từng xu nịnh Cao Hữu Tam, phải hy vọng sau khi ông chết có thể được hưởng chút quyền lợi sao?

      Đến khi luật sư Nghiêm giao quyền kinh doanh tập đoàn Cao Thông vào tay Chu Nguyệt Lý, lập tức khiến mọi người ồn ào bàn luận.

      “Im lặng!” Cao Nhã Toa giận dữ: “Đây là lúc cha còn tỉnh táo, khỏe mạnh lập di chúc...” Ý , mọi việc định rồi.

      Ngay lúc Cao Nhã Toa phát biểu, Cao Nhã Nại ngồi bên cạnh kéo áo .

      “Làm gì vậy?” Cao Nhã Toa kiên nhẫn quay đầu, trừng mắt em quấy rầy mình.

      Cao Nhã Nại xấu hổ cười, cúi người bên tai chị, chỉ thấy bỗng nhiên sắc mặt Cao Nhã Toa thay đổi?

      “Ngu ngốc! Sao em lại sơ ý như vậy?!” Sao lại có em ngốc nghếch như vậy? Xong rồi! Quyền kinh doanh của tập đoàn Cao Thông hỗn loạn đây.

      Chẳng qua, chuyện này phải giải quyết thôi.

      “Luật sư Nghiêm, chúng ta chuyện riêng chút được ?” Cao Nhã Toa hỏi.

      “Có thể.” Công việc của luật sư chính là phục vụ người dân.

      Hai người luật sư Nghiêm và Cao Nhã Toa đến góc, Cao Nhã Toa lại lời của Cao Nhã Nại cho luật sư Nghiêm nghe, cuối cùng mới trở về chỗ ngồi.

      Yết hầu luật sư Nghiêm khẽ động, trong mắt có ý cười.

      “Các vị, lúc này tôi muốn tuyên bố chuyện, bởi vì tam tiểu thư quên đưa giấy tờ đến cục đăng ký kết hôn, hơn nữa chú rể qua đời, cho nên theo luật pháp hôn nhân này có hiệu lực, tiểu thư Chu Nguyệt Lý vẫn chưa gả cho tiên sinh Cao Hữu Tam.”

      Nghe xong lời công bố của luật sư Nghiêm, Chu Nguyệt Lý như trút được gánh nặng. Tốt lắm! Ngay cả việc tìm người kế nhiệm khác cũng cần.

      Cao Nhã Toa trừng mắt nhìn Cao Nhã Nại, Cao Nhã Nại tự giác cúi đầu.

      ra... cố ý cho Nguyệt Lý vào cửa, Nguyệt Lý xinh đẹp lại trẻ tuổi như vậy, nên gả cho em trai, chứ phải làm mẹ kế độc cả đời, huống chi và em trai thân mật như vậy, nếu về sau bởi vì thân phận mẹ kế và con chồng ngăn cách thể ở cùng chỗ đáng tiếc!

      cách khác, người phụ nữ kia thể kế thừa tập đoàn Cao Thông!” Chuyện này mới quan trọng.

      “Đúng.” Luật sư trả lời khiến gương mặt mọi người hớn hở.

      Chỉ cần người phụ nữ kia thể kế thừa Cao Thông, mọi người đều có cơ hội, cũng uổng phí thời gian bọn họ chạy tới nghe luật sư đọc di chúc.

      “Năng lực của tôi tốt, tôi có thể kinh doanh...”

      “Tôi ở Cao Thông từ lúc trẻ đến giờ, tôi mới là người hiểu Cao Thông...”

      “Tôi mới là...”

      Tất cả mọi người vì quyền kinh doanh của tập đoàn mà ồn ào tranh chấp.

      “Đừng nữa, tôi mới là người có thể nắm quyền.”

      Câu tuyên bố này, khiến mọi người im lặng, quay đầu nhìn người chuyện là ai: “Cao Hàn?”

      Đây có phải là người con cùng huyết thống với Cao Hữu Tam?

      Nhìn thấy Cao Hàn tiến đến, Chu Nguyệt Lý nhất thời vui vẻ!

      “Luật sư Nghiêm.” Cao Hàn đến trước mặt luật sư Nghiêm, đưa ra cổ phiếu chứng minh: “Trước mắt tay tôi nắm 40% cổ phiếu của tập đoàn, là cổ đông lớn nhất của Cao Thông, tôi được quyền nắm giữ tập đoàn đúng !”

      “Đúng vậy.” Luật sư Nghiêm kiểm tra chứng cứ đưa ra, xác định nắm nhiều cổ phiếu như vậy, cũng biết có tư cách kinh doanh tập đoàn Cao Thông.

      “Ơ...” Bốn phía chướng mắt nhìn , Cao Hàn khách khí hạ lệnh tiễn khách: “Những người này cần phải ở lại!” Ở lại cũng có ý nghĩa gì.

      Đôi mắt Cao Hàn lạnh lùng nhìn, tất cả mọi người thức thời rời , chỉ để lại ba vị tiểu thư của Cao Hữu Tam và người suýt chút nữa làm góa phụ - Chu Nguyệt Lý.

      Thấy người ngoài hết, Cao Nhã Toa lập tức mở miệng chất vấn: “Em trai, sao em có nhiều cổ phiếu như vậy?”

      “Chị à, đương nhiên là dùng tiền mua rồi.” Chẳng lẽ trời rơi xuống?

      “Muốn mua nhiều cổ phiếu như vậy cần rất nhiều tiền, sao em có nhiều tiền như vậy?” tin em trai có khả năng này.

      “Chị à, em rời khỏi nhà họ Cao nhiều năm như vậy, tiền kinh doanh lời ít, hơn nữa có vài người bạn tốt giúp đỡ, muốn mua lại cổ phiếu của Cao Thông với em mà phải chuyện khó.” Đừng nghĩ bất tài vậy chứ!

      “Em có làm chuyện xấu gì hay kết giao với người xấu chứ?” Cao Nhã Toa khẩn trương truy vấn. Đừng có mà ngây ngốc làm chuyện phi pháp.

      “Chị à chị chứng kiến em trưởng thành, em là loại người đó sao?” Cao Hàn hỏi lại.

      giống! Cao Nhã Toa lắc đầu.

      “Tất nhiên rồi!” Cao Hàn nhún nhún vai, nghịch ngợm thè lưỡi.

      “Em đó!” Cao Nhã Toa bị hành động bướng bỉnh của làm buồn cười: “Làm chuyện gì cũng cho chị biết, ít nhất cho chị, sao em có thể canh thời gian thu mua được cổ phiếu của tập đoàn?”

      “Trước kia em vẫn thường canh mua cổ phiếu ở chợ đen, chẳng qua... Người em cần cảm ơn là chị hai và chị ba, các chị còn chính tay đưa cổ phiếu cho em nữa.”

      Nghe thấy Cao Hàn vậy, Cao Nhã Tân và Cao Nhã Nại nhanh chóng bỏ chạy.

      “Đứng lại cho chị!”

      Cao Nhã Toa xuất ra uy nghiêm của chị cả, các đành phải ngoan ngoãn dừng lại.

      “Giỏi ! Nhã Nại. phải em quên làm giấy tờ cho Nguyệt Lý, mà là muốn làm cho ấy, đúng ?” Lúc này mới suy nghĩ cẩn thận.

      “Chị!” Vẻ mặt Cao Nhã Nại tươi cười lấy lòng, sợ hãi nhìn Cao Nhã Toa: “Nguyệt Lý còn trẻ tuổi như vậy, nếu thủ tiết cả đời, là tiếc, nên. Hơn nữa... Chị cũng biết ấy và em trai nhau, nên thành toàn cho bọn họ!” Như vậy mới là chuyện vui nhất.

      Chu Nguyệt Lý vừa nghe xong, mới hiểu được tất cả mọi người đều biết chuyện và Cao Hàn, xấu hổ đến đỏ mặt. Trời ạ! cần làm người nữa!

      Chống lại ánh mắt ái muội của Cao Hàn, toàn thân được tự nhiên.

      Nhưng mà... Cao Nhã Nại lại suy nghĩ thay cho , làm cho cảm động muốn khóc, lâu nhận được quan tâm này.

      “Chị trách các em, chẳng qua các em làm gì phải cho chị biết chứ?” Cao Nhã Toa tức giận bất bình.

      “A?” Cao Nhã Nại và Cao Nhã Tân đồng thời ngây ngẩn cả người, nghĩ tới ý của chị cả là vậy.

      “Quá trình quan trọng, quan trọng là kết quả thôi!” Cao Nhã Tân lập tức nhảy ra hoà giải: “Công ty giao cho em trai, chúng em rất yên tâm, hơn nữa lại thấy em trai tìm được hạnh phúc cả đời, đây mới là chuyện quan trọng.”

      Cao Nhã Tân phen khơi mào Cao Nhã Toa cuồng nhiệt tổ chức tiệc, cũng làm cho nghĩ đến chuyện cực kỳ quan trọng – hôn lễ của Cao Hàn và Chu Nguyệt Lý phải tiến hành nhanh!

      “Em trai, mau chọn ngày lành cưới Nguyệt Lý vào cửa nếu đợi qua 100 ngày mất của ba em phải đợi đến 3 năm lận!” Đây là tập tục!

      “Đúng rồi!” Cao Nhã Tân và Cao Nhã Nại cũng đồng ý nhìn chị cả.

      “Em có ý kiến, phải xem ý của Nguyệt Lý.”

      “Tôi mới muốn gả cho ta.” Chu Nguyệt Lý trợn mắt, mất hứng chạy .
      Chris thích bài này.

    5. Kim Hiền

      Kim Hiền Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      88
      Chương 9 (tt)

      Editor : Lam Lam

      Chưa từng , cũng cầu hôn , còn muốn gả cho ? Mơ !

      “Em trai, em còn đuổi theo!” Nguy rồi! Em dâu chạy mất rồi!

      Ba chị em thúc giục Cao Hàn đuổi theo, Cao Hàn cũng gấp.

      “Các chị yên tâm, ấy chạy thoát đâu.” Người nhìn trúng sao có thể thoát khỏi bàn tay của .

      Chu Nguyệt Lý kéo vali xuống lầu, chuẩn bị rời khỏi nhà họ Cao.

      Ngày đó mình được đón vào cửa, tại mình ảm đạm rời . là quá khác biệt!

      Mở cửa lớn ra, chỉ thấy Cao Hàn đứng ở cửa, gió thổi tóc rối loạn đủ biết đứng rất lâu.

      “Em phải .” biết còn cố hỏi, trong lòng bàn tay ứa mồ hôi.

      từng theo đuổi rất nhiều người, nhưng đây là lần đầu tiên cầu hôn, trong lòng cực kỳ khẩn trương, có phải tất cả người đàn ông chuẩn bị kết hôn đều như thế?

      “Ừm!” Chu Nguyệt Lý cười sáng lạn, trong lòng lại khó chịu, trong mắt bắn ra hào quang khát vọng. Giữ em ! Mau giữ em !

      thong thả, chúc em thuận buồm xuôi gió.” Ngoài mặt cười lời chúc phúc nhưng trong lòng lại ngược lại.

      Chu Nguyệt Lý nghe như vậy, sau bụi hoa có tiếng thất vọng.

      “Cám ơn.” nghiến răng nghiến lợi nhận lấy chúc phúc, định nhấc vali chặn đường .

      “Tiểu thư Chu!” Cao Hàn gọi khiến dừng lại, đến trước mặt : “Có việc quên nhắc em, em còn nhớ em thiếu nợ công ty chứ? Chuyện nợ nần này từ ngày mai trừ vào lương của em, đừng quên ngày mai phải đến công ty làm.” dám cầu hôn trước hết giữ lại! Về sau luôn luôn có cơ hội. an ủi chính mình.

      Lời Cao Hàn khiến ba vị tiểu thư muốn ngã xuống đất. Trời ạ! làm gì vậy?

      “Tôi biết, tổng giám đốc, nếu có chuyện gì khác, tôi trước.” bao giờ để ý đến nữa.

      “Ách... Chu tiểu thư...” lại lần nữa khiến dừng bước.

      “Còn có việc gì sao?” Bây giờ rất muốn đánh người.

      muốn… muốn...” Lúc cầu hôn nên thế nào nhỉ? thể được lời cầu hôn, nhẫn trong túi lại càng nặng thêm.

      Nhịn được nữa, ba vị tiểu thư chịu được nữa! Ba người nhanh chóng nhảy vọt ra.

      “Em trai, lấy nhẫn cầu hôn trong túi ra .” Đây chính là vật cả ba người và em trai mua: “Bây giờ quỳ xuống . Nhã Tân, Nhã Nại, nhanh lên.”

      Cao Nhã Toa chỉ huy, Cao Nhã Tân và Cao Nhã Nại đẩy Cao Hàn nửa quỳ thảm cỏ, thành bức tranh thú vị, Cao Hàn liều mình giãy dụa muốn đứng lên.

      Đây là tình huống gì vậy? Chu Nguyệt Lý trợn tròn mắt.

      “Nguyệt Lý, em trai của chị nên lời để chị thay.” Cao Nhã Toa vỗ ngực hào sảng .

      “Nguyệt Lý, em hãy gả cho --” đợi Cao Nhã Toa mở miệng, Cao Hàn bị ép buộc lập tức to.

      là buồn cười! Nếu ngay cả những lời này chị cũng phải giúp , còn là đàn ông sao?

      Chu Nguyệt Lý bị thình lình cầu hôn dọa hết hồn. Cao Hàn cầu hôn ! Cao Hàn cầu hôn !

      Nhưng mà… lần đầu tiên thấy màn cầu hôn thú vị như vậy!

      Phốc tiếng, Chu Nguyệt Lý ôm bụng cười ha hả.

      Bộ dạng bị người ta ép cầu hôn buồn cười! Khác rất nhiều với bộ dạng lãnh khốc trước đây của , muốn... muốn vĩnh viễn nhớ bộ dạng buồn cười lúc này của !

      Mắt thấy khí dịu , ba chị em thức thời, trong nháy mắt rời khỏi trường, cho vợ chồng bọn họ bày tỏ nỗi lòng.

      Cao Hàn nâng Chu Nguyệt Lý ngồi cười đất dậy, thành : “Nguyệt Lý, gả cho ! ….” lấy nhẫn cưới ra cho xem.

      “Vì sao muốn kết hôn với em? Em phải phu nhân của tập đoàn Cao Thông, có lợi ích gì cho , chỉ có thể để nuôi cả đời.” sao? vẫn khó tin.

      “Là nhờ chị ba nộp giấy tờ cho em.”

      ?” kinh ngạc mở to mắt: “Vì sao?”

      Từ lúc khống chế đến lúc có được tập đoàn phải rất dễ dàng sao? Vốn dĩ cần phải bỏ tiền mua cổ phiếu.

      “Bởi vì, muốn và người chỉ có thể làm tình nhân cả đời, hy vọng em có thể quang minh chính đại ở bên cạnh . cũng muốn người nghĩ rằng lợi dụng ấy, cho nên mới dùng tiền mua cổ phiếu của Cao Thông, lựa chọn cách khác để lấy quyền kinh doanh của Cao Thông.” muốn chứng minh, phải người đàn ông khốn nạn chỉ biết lợi dụng .

      sao?” nhắc tới ! , là người ... ! Kích động khiến rơi nước mắt. nhất định mơ!

      Cao Hàn còn gật đầu: “Thân là tổng giám đốc tập đoàn Cao Thông, bên cạnh cần thư ký riêng. Thân là người đàn ông, trong nhà chỉ thiếu nữ chủ nhân. Em có bằng lòng trở thành bạn đời của và người giúp đỡ trong công việc? Nếu đồng ý xin hãy nhận nhẫn cầu hôn của !”

      Nhìn cảm động rơi lệ, Cao Hàn bội phục chính mình. ra lời cầu hôn cũng quá khó !

      “Em đồng ý.” Khóe mắt rưng rưng, vui vẻ nhận lời.

      “Da!” Cao Hàn vui vẻ nhảy dựng lên hoan hô, sau bụi hoa cũng truyền ra tiếng cười vui mừng.

      cầm tay Chu Nguyệt Lý đeo nhẫn cho .

      “Đeo nó lên, cả đời này em là người của !” Vẻ mặt ngọt ngào biểu thị quyền sở hữu công khai.

      “Ừ!” Chu Nguyệt Lý vui mừng ôm , hai người nhiệt tình hôn nhau.

      Sau bụi hoa, ba vị tiểu thư bàn luận sôi nổi, nghiên cứu hôn lễ của vợ chồng son như thế nào.

      Cuối cùng kết thúc viên mãn --
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :