Chương 5: Kích tình chà đạp vừa bước vào, nhắn ở cạnh cửa chào đón . "Chào cậu chủ. Hôm nay cậu mình ạ?" vừa lòng cau mày nhìn ta. Ngay lập tức bà quản lý ra đến, mạnh tay đánh ta cái sau đầu. "Vô lễ!" - rồi bà quay sang , kéo ta cúi thấp đầu - "Cậu chủ xin tha lỗi cho con bé. Nó vừa mới đến đây vài hôm, hôm trước có thấy cậu chủ đến cũng ông chủ. Nó còn khờ dại chưa biết năng, cậu chủ muốn trách phát như thế nào xin cứ ạ!" màng để tâm đến nữa. đường thẳng vào phòng chung. Phía sau , bà quản lý khẽ cắm móng tay vào eo kia, rít qua từng kẽ răng: "Đồ ngu. Cậu chủ muốn đến đây lúc nào mà chẳng được! Tuần này mày cọ toilet, tự suy nghĩ xem mình sai điều gì !" đáng thương vẫn chưa chuyện, đau khổ nhận hình phạt. vào phòng chung, cảnh tượng vẫn như cũ làm ngạc nhiên nữa. liếc cái thấy người cần tìm, gọn hai chữ: "Tìm An." Tên bảo vệ bên cạnh lập tức vào góc phòng tìm xem thế nào. Gã ta chưa trở lại gần đó buông nam tính của vị khách mình ra, lau khóe miệng với : "Cậu chủ, bây giờ An tiếp khách riêng chưa ra, để em kêu người gọi nó cho cậu." thấy có chút buồn bực, nhưng vội vã đốc thúc. Khoảng độ phút sau, tìm bước vào phòng chung. ta khoác lên mình chiếc khăn bông màu trắng to tướng, hai chân xiêu vẹo đến trước mặt , đôi mắt ngây dại rời mắt chút nào. "A cậu chủ! Hôm nay cậu chủ đến tìm em. Xui quá , nếu biết cậu chủ đến em tắm rửa sạch , nằm nghiêng ráo nước chờ cậu chủ rồi~" Cả gương mặt ta ánh lên vui vẻ giả tạo. có thể nhìn thấy cái đầu nghiêng nghiêng mệt mỏi đó. hiểu sao, nó càng làm căm ghét hơn nữa. "Vào phòng riêng. tắm." lạnh lùng ra lệnh. An cười cười dùng bên khăn bông lau phía sau đầu. "Haha... Đúng là đâu thể phục vụ cậu chủ như vầy hoài ha. Cậu chủ phiền theo em, em dẫn cậu tới phòng!" Cứ như vậy, ta tung tăng phía trước, trầm bước theo sau. Chiếc khăn bông được kéo lên khiến cặp đùi săn chắc cùng cặp mông tròn trịa lộ ra, thể tránh được phát vài vết tím nhàn nhạt trong đùi, hình dạng như mấy ngón tay xếp thành hàng. . . Vào phòng xong, An nhanh chóng xin phép tắm rửa. vội, bảo ta có mười lăm phút. nửa nằm nửa ngồi giường, cởi vài cái cúc cùng của chiếc áo sơ mi, lấy điện thoại ra kiểm tra lượt. Email nặc danh gửi về hòm thư cá nhân, chứa đoạn mật mã riêng được gửi từ tối sớm, dài tận ba trang, vẫn chưa đọc qua. thể đọc ở đây, nhưng kịp đọc ra tiêu đề. Email từ thư ký công ty gửi từ lúc mới tan làm, mở ra, là lịch trình cho ngày mai, bắt đầu từ bảy giờ sáng. nhắn lại cho thư ký đón ở địa điểm này, sau đó khóa điện thoại để bên cạnh, nằm hẳn xuống nhằm mắt. Matthew cũng chỉ là con người, cũng có mệt mỏi đôi khi. Mấy ngày hôm nay dục vọng thỏa mãn, công việc lại chồng chất. thể ngủ cũng thể cứ liên tục thức xuyên suốt, có chút mệt mỏi là chuyện đương nhiên. ... An tắm gội trong đúng mười lắm phút, muốn hơn muốn kém. vừa lau mình bằng chiếc khăn mới vừa bước ra khỏi phòng tắm. Cảnh tượng đầu tiên thấy là cậu chủ nằm lim dim giường từ thuở nào rồi. cười hì hì bước khẽ đến nhìn xem. Hai mắt cậu chủ ban nãy có chút mệt, bây giờ gần ba giờ sáng chắc hẳn dạo này cũng bận rộn ? Điện thoại xem xong còn chưa cất vào túi đây này. Bất cẩn quá bất cẩn quá! nhìn nút chính của chiếc điện thoại qua mấy góc độ, quyết định đặt nó lên tủ đầu giường bên cạnh rồi leo lên giường ngồi cạnh cậu chủ. nên để điện thoại giường, vừa tốt cho sức khỏe, vừa có nguy cơ vung tay bậy bạ làm nó rơi xuống đất nha! An thấy cậu chủ vẫn còn đeo kính, nhón tay định gỡ ra cho cậu chủ thoải mái. Bất chợt, tay của bị nắm lấy. Cậu chủ tỉnh dậy rồi! ngây ngô nhìn cậu chủ, vô tội, có làm gì lỗ mãng nha... Cậu chủ liếc nhìn , đôi mắt hình quả hạnh nhân đẹp đẽ nhưng trông sắc lạnh như chim ưng. lại cười hì hì cho qua chuyện. "Cậu chủ dậy rồi. Em muốn tháo mắt kính cho cậu thôi mà." Matthew buông lỏng bàn tay, thu lại ánh mắt kia chỉ đơn giản tự cởi mắt kính rồi đặt bên cạnh. An chịu như vậy đâu, choàng mình qua người cậu chủ lấy mắt kính đặt lại lên tủ đầu giường, cạnh điện thoại. ... nhìn ta trườn tới trườn lui chỉ để cất kính sang bên. Mùi thơm nhè từ sữa tắm làm át mùi thơm da thịt, rất tốt. liền ngồi dậy choàng cánh tay giữ cả người ta, trong phút chốc đặt ta ngồi thắt lưng mình. Hai bàn tay ôm lấy bầu ngực vừa vặn, lần mò xuống điểm tư mật bên dưới. "Ưm... Cậu chủ..." Tiếng rên phấn khích bất ngờ khi được động chạm kềm được phát ra. Đêm hôm trước ngoài giữ eo và đầu ta để điều khiển, hoàn toàn động vào phần da thịt khác vì chúng đều dơ bẩn. Đây là lần đầu tiên vuốt ve ta. Da thịt mát rượi của ta khiến dục vọng của ngay lập tức nóng hổi. Thấy vật dưới thắt lưng của người đàn ông nổi lên, ta liền kéo khóa quần lấy nó ra. Bàn trái của xoa nắn bầu ngực mềm mại, hai ngón tay se se nụ hoa dần cứng rắn. Hai ngón tay phải chà sát nơi ẩm ướt bên dưới, hết phần nổi lên phía trước lại đến hai mép môi mềm mại phía sau. Hai bàn tay mềm mại nhắn của ta cũng ngừng phục vụ vật cứng của . Vì ta ngồi thắt lưng , lại nửa ngồi nửa nằm dựa vào gối đầu giường, hai chân ta mở rộng, cự vật chỉ cách giữa thân ta đoạn ngắn. Từ góc độ của mà giống như từ huyệt ta mọc ra dương vật của chính bản thân mình, mà huyệt của ta lại giống như là dương vật của , cảnh tượng vô cùng dâm đãng. ma sát càng lúc càng mạnh, đầu ngón tay như muốn dính chặt vào phía ngoài ướt át bóng lưỡng, nhưng chưa đưa vào trong huyệt đạo. ta khéo léo nước dãi lên đầu vật lớn thô cứng kia, khiến nó cũng ướt đẫm trơn trượt để ta tha hồ vuốt ve. tay xoa xoa phần đầu, tay nắm lấy phần thân lên xuống; chơi chán như vậy rồi tay vẫn xoa nắn phần thân, tay còn lại nhàng lần xuống hai túi tròn phía dưới vuốt ve. Kích thích bên ngoài trơ trọi mà giống như càng châm dầu vào lửa. đẩy mạnh cùng lúc hai ngón tay thô vào huyệt đạo . ta rên lên cao vút, thanh ngọt ngào nhu nhuyễn, cửa huyệt thít lấy hai ngón tay vừa như muốn đẩy ra vừa như muốn nuốt lấy. càng tách giãn hai ngón tay chúng càng bám chặt, khiến càng muốn khuấy động hồi. Hai tay ta vẫn luật động nhưng còn đủ nữa, dương vật trống vắng gào thét được đưa vào. đẩy ta nằm sấp xuống, nhanh chóng ọt cái đưa vào toàn bộ. Cơ thể ta uốn cong lên thành đường hoàn mỹ, từ eo trở xuống giật giật hân hoan. đẩy quá sâu, bị từng thớ thịt mềm nóng ôm lấy quá gắt gao, cảm giác như vừa vào có thể bắn tinh ngay tức khắc. đợi thêm chút nào vội vã ra vào. Biên độ dao động rất lớn, mỗi lần rút ra là gần như toàn bộ, mỗi lần đâm vào là lút cán. ta liên tục mấp máy môi những tiếng rên vô nghĩa, nghe yếu ớt mềm mại nhưng toàn những lời khiêu khích. "Cậu chủ... Đâm mạnh... Cậu chủ... Nữa... nữa..." "A... Em sắp phát điên... Cậu chủ làm em phát điên rồi...!" "Cậu chủ... Em muốn nuốt... nuốt cả hai hòn bi của cậu chủ... Cậu chủ là nhất... Là nhất..." kéo hai cánh tay của ta về phía mình làm thế, đẩy càng nhanh càng mạnh. Hận thể thực đẩy cả hai hòn bi vào huyệt động dâm loàn đó. Hận thể lần xé nát ta ra từng mảnh, để con đàn bà đê tiện bẩn thỉu này hoàn toàn biến mất. buông bên tay ta ra, nắm chiếc gáy trắng nõn nhắn thay thế, như muốn lần siết ta đến chết. Cự vật mỗi lần vào là chạm đến tử cung, mỗi lần ra như muốn kéo theo toàn bộ huyệt. Cứ như vậy đến thời điểm, cả hai cùng phun trào. Hoan ái qua , hai người mệt mỏi mỗi người bên chìm vào giấc ngủ. . (còn tiếp)
Chương 6: An Bảy giờ sáng, bị điện thoại bàn đánh thức. Matthew thường ngủ sâu, cho phép mình ngủ sâu. ghét việc ngủ có mộng mị, có nhận thức. Ngay cả khi ngủ cũng muốn mình phải suy nghĩ. Vậy nên chỉ cần điện thoại rung rè rè mấy tiếng, từ trong giấc ngủ biết điện thoại rung, đến lúc thức dậy. Thư ký công ty, Elisa gọi điện. ta rất biết cách làm việc, nhắc từ bảy giờ chỉ là để chuẩn bị, ra lịch trình bắt đầu từ tám giờ kia. nhìn người lớp chăn, lại nhìn bên cạnh con thú cuộn mình thoi thóp ngủ. Hai hàng chân mày thanh thoát hơi nhăn nhăn, làn mi cong nhắm nghiền khẽ rung động như mơ thấy ác mộng. Người này khi ngủ tại sao khổ sở đến vậy, lại trong trẻo đến vậy... ta nằm nghiêng cuộn tròn khiến thấy được dấu vết đùi tối qua nữa. Ngược lại, vết bầm tím ràng sau gáy do để lại làn da trắng nhạt khiến có chút lưu tâm. nhịn được đặt ngón tay giữa hai mày ta, muốn chúng giãn ra. ... An giật mình thức giấc, ngơ ngác nhìn lên phía . vội vàng nhỏm dậy, cậu chủ thức từ đời nào. thất thố! Kẻ hầu hạ lại có thể để cậu chủ thức trước. Sai lầm! Hôm qua dằn vặt vị khách kia đến mức ông ta cạn kiệt tinh lực phải mệt mỏi rũ xuống nằm ngủ lăn quay. Vừa xong việc tưởng được nghỉ ngơi chút cậu chủ đến. Cậu ta thực cường tráng, đúng là tinh trong xã hội, cả tinh lực cũng vô cùng dồi dào. Tuy trông có hơi chút mệt mỏi hơn lần trước nhưng vẫn rất mạnh mẽ, mừng thầm trong bụng vì có hiệp hai, lại cảm thấy rã rời ngủ quên mất. "Cậu chủ, chào buổi sáng!" nhìn xuống phía dưới thấy dục vọng của cậu chủ ngẩng cao đầu dưới tấm chăn. Đàn ông mạnh khỏe còn trong độ tuổi này buổi sáng khỏi trương cứng nha. cười hì hì định cúi xuống lấy nó ra cậu ta chặn trán lại. " cần. Cút." An tròn mắt nhìn cậu chủ chốc, rồi lại híp mắt cười nghiêm chỉnh ngồi thẳng dậy, cúi đầu ngoan ngoãn chào cậu ta rồi thêm lời nào rời khỏi phòng, đường tiện tay lấy chiếc khăn bông lớn treo gần cửa. . An vừa lau người vừa bước từng bước hành lang. Chân run rẩy nhưng cũng khỏi chuệch choạng mấy lần. Đúng là khổ mà! vào phòng sinh hoạt chung của nhân viên định tắm táp chút, liền thấy bà quản lý mệt mỏi dặm phấn. "Má à~" - nhào tới giả bộ ngoe nguẩy cái đuôi tưởng tượng - "Hôm nay má cho con nghỉ buổi sáng được hông má?" Bà quản lý nhăn mày nhăn mặt lườm qua gương. "Sao? Cậu chủ đuổi mày ra khỏi phòng?" cười hì hì, "Nào đâu có! tin má hỏi cậu chủ . Con lúc nào cũng phục vụ chu đáo nha! Má cho con nghỉ nửa buổi mà! Nha má~" Dĩ nhiên biết chắc bà ta dám hỏi cậu chủ. Bà ta phì cái, dẫu sao cũng thể làm gì được . Đành phẩy phẩy tay cho phép. "Hehe! má nhứt luôn đó!" nhảy tưng tưng reo lên vui sướng, bước chân sáo vào phòng tắm. Nhìn chính mình trong gương, tóc xuống màu rồi nha, có chút bầm tím cũng hơi khó coi . Tắm rửa sạch xong, vận quần áo đàng hoàng rồi ra bàn quản lý, chuẩn bị xin phép ra ngoài nửa ngày. Bà quản lý ở đó tự bao giờ. Bà ta ngày ngủ rất ít, lúc nào cũng phải ở đây, ngày nào cũng dặm phấn tới lui khiến gương mặt già hơn tuổi . Thấy ta tới, bà ta lại tỏ vẻ khó chịu rệt. "Cậu chủ hôm nay cho mày tiếp khách. Tối cậu chủ qua." vui mừng còn kịp, vội vàng rời khỏi câu lạc bộ. . . ta bắt chiếc taxi đoạn đường ngắn xuống. Lại bộ thêm mấy con đường mới đến con hẻm quen thuộc. Hôm nay là đông đúc, có thêm hẳn hai người lén lút theo sau đoạn nha. An khỏi cảm thấy vui vẻ, lại tung tăng vào con hẻm đến tiệm làm tóc . "Uây! An! Tới sớm vậy?" chủ hàng tóc mặt mày sáng rỡ cười hỏi . "Ừm. Dạo này bận quá nên tóc em xuống màu hết rồi. Hôm nay em được cho nghỉ tới tối, dưỡng lại cho em nữa nha!" Chủ hàng tóc nhanh chóng giao lại vị khách làm cho thợ chính khác, vội vàng đẩy ghế mời ngồi xuống. "Dĩ nhiên rồi. Em là khách hàng thân thiết của , lúc nào cũng chọn cho em những thứ tốt nhất mà!" xong ta bắt đầu xem xem mái tóc , rồi vào trong mang ra đống tuýp thuốc nhuộm và hóa chất khác nhau. "Mà nè Định, dạo này còn chơi bắn cá đó?" Chủ hàng tóc tên Định vừa quậy quậy pha thuốc vừa bĩu môi than thở, "Bữa trước vừa mới mất bảy trăm ngàn vô mấy con cá nè. Đừng có đụng tới nỗi đau của nha~" hứng chí tiếp lời, "Hehe~ Lần này bắn cá ở tiệm nào nữa mà thảm vậy?" " cái tiệm đợt trước em, ở khu Phú Lâm đó chớ đâu!" "Quao! Có khách của em dạo này cũng ghiền bắn cá cho nên em mới nhắc đó. Người ta cũng hay chơi trò này ở khu Phú Lâm nha, em hỏi ra được địa chỉ nữa nè! Nghe máy móc ở đó ok lắm, đảm bảo bắn chỉ có lời có lỗ. Ở đó cũng đông, dư thẻ bán cho khách khác thoải mái kiếm lời!" "Vậy hả? Ở đâu vậy để tối nay sang đó chơi thử. Tối nay được ta?" "Tối nay luôn . Để chút nữa em ghi lại địa chỉ cho nha." "Ok em!" Hai người lại chuyện tầm phào như vậy, thẳng đến trưa đầu tóc xử lý xong. An ăn trưa xong dạo vòng quanh, cũng chẳng biết là đâu mà sau lưng bây giờ có tận sáu người theo sau rồi. khỏi cười ha hả trong bụng. Đến chiều về lại câu lạc bộ. . . Tối hôm đó, cậu chủ đến. Ngày hôm sau trời vừa sáng vào phòng lớn, nhìn thấy người này kẻ kia nhục dục dâm loạn, mỉm cười thảy mình vào đám đông. . (còn tiếp)
Chương 7: Matthew Phạm Matthew đọc xong ba trang email từ người nhắn nặc danh kia vào buổi sáng hôm đó đường làm. Tiêu đề nhắc cẩn trọng hành động, nội dung email đại loại là có thế lực làm chuyện vừa mắt ông già, nghe ông ta chuẩn bị bóp chết bọn chúng rồi. Chuyện này cũng có gì lạ, nhưng hiểu tại sao lại phải cẩn trọng hành động cho đến khi đọc tới trang thứ ba. Kẻ đứng đầu sắp bị trừ khử là tên khách rất quen ở câu lạc bộ của ông già. Lúc rời khỏi đọc xong email mới biết tối hôm qua gã ta và ở cùng chỗ. Gã này buôn bán chất cấm. Khu vực của gã ta vốn phải là nơi an toàn gì của thành phố, chất cấm ở khu này nhan nhản chẳng ai quản lý được. Gã là trùm khu vực đó, tung hoành nhiều năm. hiểu động chạm gì tới ông già - vốn là "doanh nhân chính trực", xích mích nhiều năm như vậy nhưng ông già muốn hợp tác kinh doanh với gã. Gã lại quá tự cao chịu, ông ta quyết định nuốt luôn mối làm ăn này. họp ban buổi sáng mà như ngồi đống lửa. muốn ở lại cũng thể rời . Chỉ kịp nhắn cho email nặc danh đoạn mật mã khác, bảo người kia cập nhật liên tục, hành động nên càng cẩn trọng hơn . Email dĩ nhiên được trả lời. Năm giờ chiều vội tan ca, điện cho số sim rác, chưa kết thúc tiếng chuông được bắt máy. Daniel ở đầu dây bên kia thở hổn hển khiến càng thêm gấp gáp. "Matt. Go home. NOW!" (Matt. Về nhà. NGAY!) ngồi lên xe ra dấu về nhà. "What's wrong, mate? Calm down for f*ck's sake." (Chuyện gì vậy bạn. Bình tĩnh .) biết là có chuyện, cằn nhằn mà lập tức trả lời bằng tiếng . "I'll be there asap. There's something really wrong about this! We shouldn't talk on phone." (Tôi đến đó ngay. Có chuyện rất kỳ lạ xảy ra! Chúng ta nên qua điện thoại.) Cậu ta vậy xong tắt máy. cả người nóng vội, chỉ muốn nhanh chóng về đến nhà. vừa vào phòng làm việc chốc Daniel thở dốc bước vào. Cậu ta cầm tay tập hồ sơ, thảy lên bàn. "Xem ." lật mở từng trang. Ngay từ trang đầu tiên có hình ảnh nơi có vẻ là khu vui chơi, bên ngoài rất đông đúc, có cả cảnh sát và người dân. Lại lật thêm trang, nhiều xác chết do đạn bắn la liệt phía trong. Lật thêm trang, bây giờ là hình trong căn nhà sang trọng, gã đàn ông bị bắn xuyên qua thái dương. nhìn vết đạn bắn, vết phỏng rộp xung quanh cho thấy cự li rất gần. Trong tay gã ta là khẩu súng. Nhưng có cảm giác người này tự tử. Phía dưới những bức hình là thông tin của ông ta. càng nhìn càng thấy quen mặt. biết người đàn ông này. Biết rất . "Cậu biết người này?" - nhìn thấy vẻ mặt che giấu của , Daniel hỏi ngay. bình tĩnh gật đầu, "Tôi biết. Từ hai mươi năm trước." Lúc này, Daniel mới ngồi xuống chiếc ghế phía trước bàn làm việc, sẵn sàng nghe tiếp. Matthew kể lại chút câu chuyện từ khi chỉ mới 6 tuổi. Lúc đó, Matthew còn chưa có tên là Matthew. chỉ có tên tiếng Việt, Phạm Nhật Minh, con trai duy nhất của doanh nhân Phạm Nhật Trường, có mẹ là con thứ hai của nhà tài phú bà Trần Kim Huệ. Bà Huệ năm đó ngoài ba mươi. Vốn rất xinh đẹp, phụ nữ con ở độ tuổi này càng thêm mặn mà quyến rũ. Ông Phạm Nhật Trường lúc đó mới mở công ty riêng, chưa được thành tựu gì quá lớn nên chỉ biết chí thú làm ăn. Bà Trần Kim Huệ vốn là con nhà giàu có, sống trong căn hộ thuê tháng gần hai chục triệu vẫn thấy là quá đủ. Người chồng điên cuồng làm việc để lại con cho người vợ chăm sóc. Người vợ mặc dù cũng có thích con mình nhưng lúc sinh nó ra vẫn chưa đủ chín chắn. Đến khi Nhật Minh 6 tuổi, bà mặc dù vẫn là mẹ, nhưng vẫn có chút gì đó xa cách. Cha của Nhật Minh ngày đêm lo công việc, mẹ của Nhật Minh sáng về ngủ, chiều có chơi đùa với cậu chút, nhưng tối nhất định ra ngoài. Cậu lớn lên trong vòng tay của vú nuôi, hết người này đến kẻ khác. Nhưng với cậu nhóc Nhật Minh năm đó, cha của cậu vẫn là người rất đáng ngưỡng mộ, mẹ của cậu vẫn là người vô cùng xinh đẹp. Bà có gương mặt nhắn thanh tú, những ngón tay gầy guộc nhưng mềm mại. Bà luôn biết cách giữ dáng, bao giờ để mình trông giống phụ nữ ngoài ba mươi. Lúc nào, người bà cũng thơm mùi nước hoa đắt tiền dịu ngọt. Cha của Nhật Minh hay công tác xa. bữa, Nhật Minh học về nhà có ai. Lái xe chỉ mở cửa cho cậu vào nhà rồi cũng mất. Nhật Minh nghe tiếng động lạ, tò mò đẩy cửa phòng cha mẹ vào xem thấy mẹ mình nằm ngửa ở dưới thân của người đàn ông khác. Bà ta nhìn thấy cậu nhóc, điên loạn để người đàn ông sát nhập. Người đàn ông nhìn thấy cậu, môi nhếch lên cười, nắm lấy hông bà đưa lên cao. Dương vật đen sì của ta đâm càng sâu càng mạnh, như thể muốn cho cậu thấy càng ràng. Nhật Minh nghe mẹ mình la hét rên rỉ ngừng, chạy vội về phòng cố đóng cửa khẽ, tai lại cố nghe thanh từ bên kia phát ra. Người đàn ông năm đó... chính là người chết đêm nay. Gã ta chỉ là người tình ưa thích của mẹ . Gã càng thô bạo bấy nhiêu, mẹ càng sung sướng khát cầu bấy nhiều. Cha của càng thành công, càng thường xuyên ở nhà. Mẹ biết được phát mà có ý kiến gì, bên hay tặng cho những món đồ xa xỉ, bên lại càng nhiều lần đem gã ta về hơn. 12 tuổi, Nhật Minh phát cha hóa ra biết mối quan hệ của hai người đó từ lâu. Ông ta ý kiến gì chẳng qua vì gia đình vợ có hỗ trợ ông ta ít nhiều. Nhật Minh 14 tuổi, ông ta lên vị trí số 50 trong danh sách những người có tiềm lực kinh tế, tiến nhanh vượt bậc như vậy vì ông ta kịp dẫm nát gia đình vợ, thuận tiện li dị với bà ta. Phạm Nhật Minh lúc này cũng được đưa du học, nhanh chóng trở thành Matthew Phạm. Phạm Nhật Trường leo lên tới vị trí số 2. Trần Kim Huệ trở thành người đàn bà điên hay mụ điếm già cỗi ở xó xỉnh nào, Matthew Phạm cũng chẳng cần quan tâm. biết tại sao lại thích An đến vậy. ta quá giống mẹ . Gương mặt giống, nhưng cảm giác thanh tú lại dâm loàn rất giống. Thân thể giống, nhưng những ngón tay mảnh khảnh mềm mại đặc biệt giống. Trần Kim Huệ bao giờ cầu xin dừng lại, càng làm thô bạo bà ta càng thích, càng làm đau bà ta càng muốn xin thêm. muốn An ở dưới thân mình, muốn nghiền nát ta nhưng để ta chết. chưa bao giờ có dịp trừng trị Trần Kim Huệ cả. . Daniel nghe xong câu chuyện nhất thời gì. Với cậu, đó cũng chỉ là bi kịch gia dình thường thấy. Matthew Phạm ra cũng cảm thấy câu chuyện này khá nhạt nhẽo rẻ tiền. "Còn điều nữa," - tiếp tục - "Tối hôm qua tôi đến câu lạc bộ, sáng nay lúc ra có ngang qua ." Cái này mới là thú vị, Daniel đáp lại để bạn mình tiếp. "Cũng nhiều năm rồi nên nhất thời nhận ra. Bây giờ nhìn hình thế này mới nhớ là có gặp ." "Tối hôm qua ông ta ở đó suốt đêm?" - Daniel hỏi chuyện quan trọng. "Có vẻ như vậy." - đáp - "Tôi xem xem thử sao. Hôm nay cậu tính làm gì?" "Cậu muốn ngay hôm nay à?" suy nghĩ, dẫu sao cũng hẹn trước, nhưng lúc này mà muốn tìm hiểu ngay mấy chuyện đó tiện. "Tôi định để sáng mai." "Được lắm. Vậy tối nay cậu nên đến quán bar này." - Daniel ghi địa chỉ vào tờ giấy ghi chú bàn - "Đây là nơi ông ta thường đến, nhưng tập hợp rất nhiều kẻ thích chuyện trời dưới đất, chắc chắn có về vụ lần này." Matthew liếc đọc địa chỉ, "Ok. tại muốn tìm hiểu hoạt động trước mắt của lão già rất khó, có lẽ đâu đâu cũng bàn tán về chuyện này thôi. Tôi coi như là giải sầu, dẫu sao cha dượng cũng bị giết chết nên ra than thở kiếm chuyện. Cậu có nghỉ ngơi ?" Daniel nghe bạn mình vậy khỏi khoái chí, "Nghỉ ngơi gì? Tôi rất hứng thú. làm việc khác. chừng bắt được mẻ cá lớn!" biết Daniel vậy. Chào tạm biệt cậu ta rồi cũng chuẩn bị rời . . (còn tiếp) Ai đọc truyện thấy hay hay dở gì cũng bình luận để mình có động lực viết tiếp nha ^^. Cảm ơn mọi người!
Mới đọc 1 lèo, bạn viết tình tiết ổn và lạ đó, hy vọng có thể ra thêm chap mới. Bạn nên PR thêm group CQH nhen để nhiều ng biết đọc :>
@Kimiko Cảm ơn bạn nha ^^. Mình mới đăng ký chưa được join group, chờ ad duyệt mình đem lên PR. Truyện update liên tục ^^!